[Lyrics + Vietsub] Adult Child - Jin, Rm, Suga

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi HaloKenhika, 23 Tháng tư 2022.

  1. HaloKenhika

    Bài viết:
    6
    ADULT CHILD

    Trình bày:
    Jin, RM, Suga

    Thông tin: Đây là MV thứ 2 được quay trong series Rookie King của BTS. Với Jin, Suga và Rap Monster, bài hát hấp dẫn này nói về sự tự nỗ lực tiềm kiếm những thứ khi mà bạn đã trưởng thành.



    1. Lyrics:

    아.. 이제 스무 살 인데 막상

    돼 보니까.. 별 것도 없고

    저 이제 어떻게 해야 돼요?

    스무 살 이고 좋은 날 이고

    자유 의 몸 이 된 거야

    근데 이게 뭐니 아무것도 아니 어른 이 된 거야

    그냥 어른 이 된 어른 이 된 너야 평범한

    어른 이



    누군 무슨 대 를 가고, 누군 군대 를 가고

    누군 재수 를 하고 누군 일자리 를 찾네

    가족 들의 어루만짐, 그 달콤한 로맨스 는 끝

    남은 건 그저 서두름 서투름 서투름

    깃털 깃털 줄 로만

    이젠 바위 가 되어 짓눌러, 스무 살의 후회

    Oh no! 이제 막 동화책 을 뛰쳐 나온 피터팬 들

    처음 부터 없었 나봐 네버 랜드 는

    드는 약간 의

    성인

    이니 난 시치미

    떼고

    철 들었어

    취직 한 친구 는 철 대신 서류철 들었어

    난 애어른 이었지만 이제는 어른 아이

    챙겨주 는 엄마 도 없어, 끼니 를 거른다

    스무 살 이고 좋은 날 이고

    자유 의 몸 이 된 거야

    근데 이게 뭐니 아무것도 아니 어른 이 된 거야

    그냥 어른 이 된 어른 이 된 너야 평범한

    어른 이



    20 대 남성 은 필히 받게 되는 것 중 심히

    두려운 군입대 영장, 멀게 느꼈었 던 일 이

    현실 이 돼 어릴 적에 통일 될 거래

    라던 엄마 말만 철썩 같이 믿고 믿었

    But 현실 은 건실한 1 급 에 현역 대상자

    건강 이 멀쩡한 친구 도 4 급 인데요 난 왜

    쓸데 없이 건강 하기 한 거야

    국방

    10 프로 를 시기 해 시기

    꽃 다울 시기

    20 대, 뭘 해도 화려할 때

    꽃 이 핀 청춘 을 불태 우려 하네

    지겨운 입시 를 마치고 졸업 한 순간

    학교 에 입학 후 강제

    60

    만 국군

    장병

    스무 살이 되고 세상 이라는 학교

    에 입학 했지만 거긴 선생님 도 없더라 고

    누군 재수 에 누군 군댈 가겠 지만 마냥

    순수 했던 이 때 를 잊지 마

    거 거

    별 거 아니

    2. Vietsub:

    Haiz.. Năm nay mình đã 20 tuổi rồi đấy. 20 thật rồi.. mà chẳng có gì đặc biệt cả. Mình nên làm gì bây giờ?

    Tuổi hai mươi là những tháng ngày thật đẹp.

    Trở thành một người đàn ông tự do tự tại.

    Nhưng thế thì có sao, chẳng có gì to tát cả.

    Thành người lớn thôi mà.

    Chỉ là trở thành người lớn rồi thôi.

    Trở thành người bạn lớn tuổi hơn thôi.

    Một người lớn bình thường, bình thường như bao người lớn khác.

    Người lớn?

    Ai vào đại học, ai nhập ngũ?

    Ai phải học lại, ai đi kiếm việc?

    Sự thoải mái của mọi người là thành quả của một câu chuyện ngọt ngào.

    Chỉ duy nhất có mình tôi vội vàng và hờ hững.

    Tự cho rằng trọng lượng của tuổi 20 chỉ như chiếc lông vũ.

    Giờ thì bị tảng đá hối hận của tuổi 20 đè nặng.

    (Ôi không)

    Lúc này mới giống như Peter Pan chạy ra từ câu chuyện cổ tích.

    Ngay từ đầu đã chẳng có gì gọi là Neverland.

    Một chút thoải mái, một chút tiếc nuối, một chút bất mãn trong cái thế giới xa lạ này.

    Trưởng thành rồi, tôi không muốn giả bộ.

    Tuổi trẻ? Thanh xuân? Tất cả chỉ là vô nghĩa.

    (Really)

    Aiya.. Nhìn ca từ của tôi đi, có hiểu chuyện không nào?

    Bạn nhận chức là để cầm lấy cặp tài liệu chứ đâu phải hiểu biết.

    Cho dù tôi chỉ là một người lớn nhỏ bé.

    Cũng là một đứa trẻ trưởng thành.

    Chẳng có ai chăm sóc mẹ tôi, bữa được bữa mất.

    Tuổi hai mươi là những tháng ngày thật đẹp.

    Trở thành một người đàn ông tự do tự tại.

    Nhưng thế thì có sao, chẳng có gì to tát cả.

    Thành người lớn thôi mà.

    Chỉ là trở thành người lớn rồi thôi.

    Trở thành người bạn lớn tuổi hơn thôi.

    Một người lớn bình thường, bình thường như bao người lớn khác.

    Người lớn?

    Người đàn ông tuổi 20 phải nhận nhiệm vụ đáng sợ nhất là gia nhập quân đội.

    Cứ nghĩ còn lâu mới đến nhưng giờ đã thành hiện thực rồi.

    Lúc nhỏ chỉ ngốc nghếch tin lời mẹ "trưởng thành rồi thì cũng thế thôi".

    Nhưng, lúc này đây con là một người quân nhân khoẻ mạnh.

    Những người bạn khoẻ mạnh cũng có thể đạt cấp 4.

    Vì sao tôi chỉ có sức khoẻ thì vô dụng?

    Nghĩa vụ quân sự là điểm chấm hết của tuổi thanh xuân.

    Các quốc gia ghen tị chứng nhận 10% lạc hậu.

    Năm tháng trôi qua vội vã bay đi trốn tránh nghĩa vụ.

    Tuổi 20 là khoảnh khắc tươi đẹp, là năm tháng thanh xuân bùng cháy.

    Nhập học chẳng bao lâu đã đến lúc tốt nghiệp.

    Đỗ vào đại học cộng đồng rồi lại phải tạm nghỉ.

    Tặng dũng khí cho các chàng trai tuổi 20 đó bằng một tràng vỗ tay.

    Gửi đến hơn 600 nghìn quân nhân cái vỗ tay biết ơn.

    Tuổi hai mươi là những tháng ngày thật đẹp.

    Trở thành một người đàn ông tự do tự tại.

    Nhưng thế thì có sao, chẳng có gì to tát cả.

    Thành người lớn thôi mà.

    Chỉ là trở thành người lớn rồi thôi.

    Trở thành người bạn lớn tuổi hơn thôi.

    Một người lớn bình thường, bình thường như bao người lớn khác.

    Người lớn ư?

    Cho dù ghi tên vào các trường đại học trên thế giới mà ngay cả giáo viên cũng chẳng có.

    Dù có học lại hay là nhập ngũ cũng đừng quên khoảng thời gian hồn nhiên này.

    Người lớn? Có gì ghê gớm đâu?

    Người lớn? Có gì ghê gớm chứ?

    Có gì ghê gớm đâu nhỉ?

    *Tổng hợp từ nguồn: Bang Tan Sodamn, Tinnhac, genius*
     
    Last edited by a moderator: 25 Tháng tư 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...