Chương mười
Công việc vẫn cứ dồn dập không ngừng, cứ khoảng mười lăm phút là một mạng người ngã xuống. Đội cảnh sát phải liên tục tuần tra gấp ba lần thường ngày. Vì thế, mà người dân hôm nay thấy rất nhiều chiếc xe cảnh sát qua lại trên đường. Thế nhưng án mạng vẫn cứ thế xảy ra! Hiện tại, tôi đang ngồi họp khẩn cấp trong sở.
- Theo những gì đội khám nghiệm tìm hiểu và điều tra thì chúng ta có được những thông tin sau. - Ngài Paul đang đứng và chống tay lên bàn, nói to rõ với chúng tôi. - Nạn nhân đầu tiên là Tom Robert, một tên cướp vặt có tiền án về tội giết người. Gần đây hắn đã cướp đồ của một tiệm tạp hóa 24 giờ, người quản lý kêu rằng nhân viên họ đã thấy một cái bóng kì lạ đi theo sau tên cướp. Có thể, đó chính là hung thủ và hắn có thể là bạn của nạn nhân. Nạn nhân thứ hai thì có tên là Isac Evans, một doanh nhân, theo những gì chúng tôi tìm được thì ông ta từng là người quản lý ngân sách của nhà hát "Angel". Và nếu các cậu còn nhớ thì 5 năm trước, nhà hát Angel bị dính một vụ lùm xùm về sự xuống cấp của kịch và ngân sách chi trả nên giờ đã đóng cửa. Có thể hiểu, hung thủ từng là một người trong nhà hát, vì muốn trả thù nên ra tay. Nạn nhân tiếp theo là một cặp vợ chồng, chồng tên là Kevin Edwards và vợ là Kate Wilson, họ là những nhân viên văn phòng bình thường. Nhưng sau một hồi tìm hiểu, họ đã từng được nổi tiếng với biệt danh "người chuyên đi vạch trần các bí mật". Họ cũng đã từng làm một vài doanh nghiệp công ty nhỏ bị phá sản vì bị họ vạch trần những sự vị phạm sau lưng, họ chính là nguyên nhân của sự đóng cửa của nhà hát. Nạn nhân tiếp theo là một bác sĩ tâm lý học, tên là Jessica White. Bà là một người nổi tiếng trong nghành y về những giải pháp điều trị tâm lý cho các bệnh nhân tâm thần. Rất có thể hung thủ là một tên tâm thần mưu mẹo, đã hạ sát bà ta bằng độc. Bằng chứng cho việc hung thủ là một gã điên thì nạn nhân tiếp theo đã rõ, Dom Smit, là một bác sĩ chuyên khoa thần kinh và làm việc trong bệnh viện tâm thần ở đường A. Và hai nạn nhân mới nhất mà đội điều tra đã tìm được, thì chúng tôi đang tìm hiểu. Hiện tại thì đã có tới, tám nạn nhân bị giết hại. Đội tuần tra đã được tăng gấp ba và dự kiến sẽ lên gấp bốn lần. Rất có thể, hung thủ sẽ còn giết tiếp rất nhiều người..
Một buổi họp dài 45 phút, cuối cùng cũng đã trôi qua. Đa số là những lời dặn dò và nhiệm vụ được giao từ ngài Paul. Tôi và Tony và thêm vài đồng nghiệp ngồi ăn trưa và bàn tán:
- Hai nạn nhân tiếp theo các anh tìm được là ở đâu?
Tôi hỏi hai người đồng nghiệp. Một cậu tên Billy và một cô tên Linda, họ đã phát hiện được ngay sau khi ba mươi phút chúng tôi tìm được ông Dom.
- Ở ngay một con ngõ cụt đường G, nằm gần ngay đường F có một cây số.
Billy lên tiếng trong lúc đang ăn chiếc Burrito.
Ngay sau đó, chúng tôi không nói gì thêm. Bởi lẽ là mọi người đã rất mệt và thời gian này là lúc họ thư giản. Tôi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng chói chang chiếu vào làm rực cả thị trấn, những tia phản chiếu trên những biển quảng cáo to trên đường. Dòng người đi bộ cười vui, dòng xe chen lấn náo nhiệt. Thị trấn này vốn đã yên bình đến lạ nhưng bây giờ có lẽ đã không còn như vậy. Tôi thở dài và đứng lên chào mọi người sau khi ăn xong rồi ra ngoài. Không biết SH đang làm gì? Tôi vô thức suy nghĩ. Vì có lẽ, SH là hi vọng duy nhất để phá được vụ án này. Đang chuẩn bị ngồi vào xe, tôi bổng nhận được một cuộc gọi lạ. Tôi bắt máy, đầu dây bên kia đáp lại:
- Chào ngài, tôi là Peter là bác sĩ mà ngài gặp hồi sáng.
Đó là Peter nhưng tôi cảm thấy cậu ta đang vội vã vì việc gì đó. Tôi hỏi
- Có chuyện gì sao?
- Cứu.. Ặc ặc ặc..
Peter bổng im lặng, thứ tôi nghe được chỉ là tiếng như chết đuối.
- Chào ngài John. - Âm thanh kia bổng nhỏ dần rồi im lặng, tôi bổng lại nghe được một giọng nói lạ nhưng quen thuộc tới kì lạ. Tôi hỏi
- Cậu là.. ai?
- Tôi là "Quỷ" và tôi nói ngắn gọn một điều thôi. Peter đã chết
Tiếng bíp cúp máy, làm tôi lặng người. Ngay sau đó tôi vội chạy vào và nhờ Tony tìm vị trí của số điện thoại này sau. Sau 15 phút, Tony đáp lại trong khi đang nhìn chằm chằm vào máy tính.
- Địa chỉ 110 đường H
- Hãy mau tới đó ngay!
Ngài Paul ra lệnh.
- Rõ!
Giữa trưa nắng của 12 giờ trưa, chúng tôi đồng thanh.
* * *
Hiện tại..
Tôi mở lời với người đối diện:
- Cậu đã bị bắt.. S.. H
Người kia một lúc rồi mỉm cười và đứng lên nhìn tôi và cúi đầu chào, tay đặt lên ngực như một nghệ sĩ. Cậu ta đầy lịch lãm, thật khó để cho rằng đó là một gã điên đa nhân cách. Sau một hồi, cậu ta ngửa mặt lên và chào tôi với nụ cười tươi đầy lịch thiệp và có lẽ tôi sẽ không bao giờ hiểu được ẩn ý của chúng.
- Chào ngài, John.
- Theo những gì đội khám nghiệm tìm hiểu và điều tra thì chúng ta có được những thông tin sau. - Ngài Paul đang đứng và chống tay lên bàn, nói to rõ với chúng tôi. - Nạn nhân đầu tiên là Tom Robert, một tên cướp vặt có tiền án về tội giết người. Gần đây hắn đã cướp đồ của một tiệm tạp hóa 24 giờ, người quản lý kêu rằng nhân viên họ đã thấy một cái bóng kì lạ đi theo sau tên cướp. Có thể, đó chính là hung thủ và hắn có thể là bạn của nạn nhân. Nạn nhân thứ hai thì có tên là Isac Evans, một doanh nhân, theo những gì chúng tôi tìm được thì ông ta từng là người quản lý ngân sách của nhà hát "Angel". Và nếu các cậu còn nhớ thì 5 năm trước, nhà hát Angel bị dính một vụ lùm xùm về sự xuống cấp của kịch và ngân sách chi trả nên giờ đã đóng cửa. Có thể hiểu, hung thủ từng là một người trong nhà hát, vì muốn trả thù nên ra tay. Nạn nhân tiếp theo là một cặp vợ chồng, chồng tên là Kevin Edwards và vợ là Kate Wilson, họ là những nhân viên văn phòng bình thường. Nhưng sau một hồi tìm hiểu, họ đã từng được nổi tiếng với biệt danh "người chuyên đi vạch trần các bí mật". Họ cũng đã từng làm một vài doanh nghiệp công ty nhỏ bị phá sản vì bị họ vạch trần những sự vị phạm sau lưng, họ chính là nguyên nhân của sự đóng cửa của nhà hát. Nạn nhân tiếp theo là một bác sĩ tâm lý học, tên là Jessica White. Bà là một người nổi tiếng trong nghành y về những giải pháp điều trị tâm lý cho các bệnh nhân tâm thần. Rất có thể hung thủ là một tên tâm thần mưu mẹo, đã hạ sát bà ta bằng độc. Bằng chứng cho việc hung thủ là một gã điên thì nạn nhân tiếp theo đã rõ, Dom Smit, là một bác sĩ chuyên khoa thần kinh và làm việc trong bệnh viện tâm thần ở đường A. Và hai nạn nhân mới nhất mà đội điều tra đã tìm được, thì chúng tôi đang tìm hiểu. Hiện tại thì đã có tới, tám nạn nhân bị giết hại. Đội tuần tra đã được tăng gấp ba và dự kiến sẽ lên gấp bốn lần. Rất có thể, hung thủ sẽ còn giết tiếp rất nhiều người..
Một buổi họp dài 45 phút, cuối cùng cũng đã trôi qua. Đa số là những lời dặn dò và nhiệm vụ được giao từ ngài Paul. Tôi và Tony và thêm vài đồng nghiệp ngồi ăn trưa và bàn tán:
- Hai nạn nhân tiếp theo các anh tìm được là ở đâu?
Tôi hỏi hai người đồng nghiệp. Một cậu tên Billy và một cô tên Linda, họ đã phát hiện được ngay sau khi ba mươi phút chúng tôi tìm được ông Dom.
- Ở ngay một con ngõ cụt đường G, nằm gần ngay đường F có một cây số.
Billy lên tiếng trong lúc đang ăn chiếc Burrito.
Ngay sau đó, chúng tôi không nói gì thêm. Bởi lẽ là mọi người đã rất mệt và thời gian này là lúc họ thư giản. Tôi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng chói chang chiếu vào làm rực cả thị trấn, những tia phản chiếu trên những biển quảng cáo to trên đường. Dòng người đi bộ cười vui, dòng xe chen lấn náo nhiệt. Thị trấn này vốn đã yên bình đến lạ nhưng bây giờ có lẽ đã không còn như vậy. Tôi thở dài và đứng lên chào mọi người sau khi ăn xong rồi ra ngoài. Không biết SH đang làm gì? Tôi vô thức suy nghĩ. Vì có lẽ, SH là hi vọng duy nhất để phá được vụ án này. Đang chuẩn bị ngồi vào xe, tôi bổng nhận được một cuộc gọi lạ. Tôi bắt máy, đầu dây bên kia đáp lại:
- Chào ngài, tôi là Peter là bác sĩ mà ngài gặp hồi sáng.
Đó là Peter nhưng tôi cảm thấy cậu ta đang vội vã vì việc gì đó. Tôi hỏi
- Có chuyện gì sao?
- Cứu.. Ặc ặc ặc..
Peter bổng im lặng, thứ tôi nghe được chỉ là tiếng như chết đuối.
- Chào ngài John. - Âm thanh kia bổng nhỏ dần rồi im lặng, tôi bổng lại nghe được một giọng nói lạ nhưng quen thuộc tới kì lạ. Tôi hỏi
- Cậu là.. ai?
- Tôi là "Quỷ" và tôi nói ngắn gọn một điều thôi. Peter đã chết
Tiếng bíp cúp máy, làm tôi lặng người. Ngay sau đó tôi vội chạy vào và nhờ Tony tìm vị trí của số điện thoại này sau. Sau 15 phút, Tony đáp lại trong khi đang nhìn chằm chằm vào máy tính.
- Địa chỉ 110 đường H
- Hãy mau tới đó ngay!
Ngài Paul ra lệnh.
- Rõ!
Giữa trưa nắng của 12 giờ trưa, chúng tôi đồng thanh.
* * *
Hiện tại..
Tôi mở lời với người đối diện:
- Cậu đã bị bắt.. S.. H
Người kia một lúc rồi mỉm cười và đứng lên nhìn tôi và cúi đầu chào, tay đặt lên ngực như một nghệ sĩ. Cậu ta đầy lịch lãm, thật khó để cho rằng đó là một gã điên đa nhân cách. Sau một hồi, cậu ta ngửa mặt lên và chào tôi với nụ cười tươi đầy lịch thiệp và có lẽ tôi sẽ không bao giờ hiểu được ẩn ý của chúng.
- Chào ngài, John.
Chỉnh sửa cuối: