Biển Nhớ
Thể thơ: Tự do
Tác giả: Đỗ Trung Quân
Em đã lấy hết của anh những buổi tối yên tĩnh
Những buổi tối bây giờ sóng biển tràn vào nhà
Em đã lấy của anh những trưa êm ả
Trưa đỏ trời sắc lửa cháy trên hoa.
Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ
Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại - Nhân mười
Nỗi...
Bài thơ: "Biển, núi, em và sóng" của tác giả Đỗ Trung Quân thật hay và ý nghĩa nhằm ca ngợi vẻ đẹp dành cho thiên nhiên, quê hương, đất nước và sự thủy chung, son sắt trong tình yêu. Tác giả mượn các hình ảnh như: Con đường ven biển, sóng, hàng thùy dương, núi, biển.. để gián tiếp nói lên tình...
Ngụ ngôn của mỗi ngày
Tác giả: Đỗ Trung Quân
Cuộc sống xung quanh chúng ta có biết bao điều kì diệu, ẩn chứa biết bao bài học sâu sắc. Với con mắt quan sát tinh tế và những suy ngẫm đa chiều, Đỗ Trung Quân đã nhìn thấy trong mỗi sự vật, mỗi con người bình thường những bài học ấy: Bài học từ...
Những bài thơ viết về mẹ là những bông hoa đẹp trong vườn thơ Đỗ Trung Quân. Tác giả viết nhiều và viết rất hay về mẹ. Đọc những vẫn thơ ấy, ta như bắt gặp bóng dáng mỗi người mẹ của mình trong đó: tần tảo, lam lũ lúc xuân xanh, khắc khổ, nhớ nhớ quên quên lúc về già. Và dù lúc nào, mẹ cũng là...
Hương Tràm
Tác giả: Đỗ Trung Quân
Thể thơ: Tự do
U Minh bốn bề là tràm
Chẳng biết tháng nào nở hoa
Mà hương thơm dường như suốt mùa
Ướp mật vào tóc em thở
Xa xa tiếng hò nhịp nhàng
Nhà em lung linh mặt nước
Sáng trăng ra sân em chải tóc
Khuấy chân em nghịch ánh trăng tan
Bát ngát rừng...
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm...
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vỹ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa...
Quê hương là gì hở mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm...
Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi...