Chương 9
Một giờ sáng, phòng 1180 cũng đen ngòm như bao phòng khác, nhưng tưởng chừng là tất cả đều chìm vào giấc ngủ, thế mà lại có một thân ảnh cô độc đến đau lòng thổn thức ôm lấy chân mình ngồi trên giường bệnh.
Riki ngẩn ngơ nhớ về lời cô y tá nói, anh không rõ cô có cảm thấy ghê tởm anh...