04 tháng 6, 2021
Tóc
Mái tóc này, trước tết - những ngày trước khi covid bùng phát, tháng mười hai năm 2019, tháng năm gặp lại chị, được chính tay chị cắt cho.
Mãi đến tháng năm năm 2021 bản thân chính thức giơ kéo cắt cái rụp. Đi toong quả đầu.
Không muốn ai đụng tới, cho nên bản thân tự...
29 tháng 3, 2021
Tiếc là không thể
Nếu có thể, lập tức muốn quên đi bản thân.
Chỉ cần không nhớ được bản thân là ai, liền có thể đem hết thảy mọi thứ trước đây, trở thành xa lạ.
Những người đã từng biết, những chuyện đã từng trải qua, đều dễ dàng quên hết mọi thứ.
Chỉ mong ước nhớ mỗi một...
13 tháng 12, 2020
Trong lòng có chút ủy khuất
Xin chào,
Lại là mình đây.
Uhm, có vẻ đây là cách duy nhất để mình có thể làm dịu lại một chút..
Chính là vài đêm nay khó ngủ, ngủ không đủ. Ngủ chưa đến 2 tiếng đồng hồ thì đã thức rồi.
Vẫn có chút mơ màng thấy chị.
Hiện tại chính là thấy...
12 tháng 10, 2020
Something just like that
Mỗi ngày đều trôi qua. Nếu không trôi qua sẽ không tính là mỗi ngày trôi đi. Thế giới muôn và thứ đều vận hành, vận động, đều là không dừng lại. Dường như chỉ có cái nhìn một chiều của chính mình cứ quay quần một chỗ.
Có những người á mong không...
Some in my quotes
02 tháng 1, 2020
Ảnh mình chụp, Phước Sơn Monastery, Đồng Nai
Một tháng, Cuối khóa Kyunpin Sayadaw.
Có những chuyện hồi xưa rất nghiêm trọng và tỏ ra nguy hiểm.
Sau bao nhiêu năm tháng dần qua, cuối cùng, nó cũng không có gì quan trọng, cũng không có gì tỏ ra nguy hiểm...
12 tháng 4, 2020
Đêm
Đêm thường trôi chậm khi còn thức.
Nếu không để ý, đùng một phát trời liền sáng.
Trời sáng, đêm như vậy liền hết đi, lại trôi qua.
Quay đi ngoảnh lại, quá khứ nằm đó, hiện tại thành quá khứ, tương lai thành hiện tại, còn tương lai kia chưa tới thì cũng nằm đó.
Có...
05 tháng 4, 2020
Hope & Wait
Hi vọng càng nhiều, chờ đợi càng nhiều, để rồi thất vọng gấp nhiều lần hơn nữa.
Cho nên, phải chi đừng hi vọng, đừng chờ đợi thì đã không thất vọng rồi.
Ở chỗ kia, họ đâu biết được ở chỗ này mình đã đau khổ như thế nào.. cốt yếu.. chỉ có
Tự mình làm tự mình...
11 tháng 6, 2017
Thường thì
Thường thì cố gắng tìm kiếm, đuổi theo một thứ gì đó vẫn không hề biết nó tồn tại hay
Không, đến cuối cùng quá mệt mỏi sẽ muốn từ bỏ. Lại chính phút từ bỏ đó lại nhận ra
Mình đã tìm thấy tự bao giờ, chỉ là nó ở cạnh mình quá lâu đến độ mình không nhận
Ra được...
Xin chào, Mình là mmlaclac (Lạc), xin phép được lưu trữ những quotes của mình ở đây. Có thể lời lẽ, tình huống, nhân vật sẽ không được cụ thể, hì, mình xin phép không nói chi tiết ra, vì nói ra sẽ rất dài.
Cảm ơn cả nhà!
01 tháng 4, 2014
Trăng đấy à!
Trăng đấy à!
Rất lâu rồi, kể từ lần đầu...
愛の蜃気楼 Ai no Shinkirou - Sa mạc tình yêu - Mayumi Itsuwa
Album: "Koibito yo"
Thời gian phát hành: Ngày 6 tháng 9 năm 1980
Thể loại: Tân nhạc Kayokyoku
*Thông tin bài hát:
Là cái nhìn tổng thể về tình yêu, "tình yêu" trong mắt bạn giống như một "ảo ảnh". Bản dịch tiếng Việt do nữ ca sĩ Khúc...
Koibito yo 恋人よ - Mayumi Itsuwa 五輪真弓 - Người yêu dấu ơi
Tên tiếng anh: My Only Love
Thời gian phát hành: ngày 21 tháng 8 năm 1980
Là một trong 18 sáng tác đơn khúc của Mayumi Itsuwa.
*Thông tin về vài hát:
Ca khúc là một câu chuyện buồn của một người phụ nữ với cái lạnh mùa đông Nhật Bản bủa...
Chàng là gió, thiếp là cát 你是风儿我是沙 – Lâm Tâm Như 林心如, Châu Kiệt 周杰
Chàng là gió thiếp là cát - là ca khúc kết phim của Hoàn Châu Cách Cách 2, từ tập 25 - 48.
Lời Thơ: Quỳnh Dao 琼瑶
Soạn nhạc: Lữ Trinh Hoảng 吕祯晃
Thời gian phát hành: Ngày 1 tháng 6 năm 1996
Đây là một ca khúc về tình yêu với...
Son môi đỏ (Ru-ju) ルージュ - Fuji Ayako 藤あや子
Nhạc: Naomi Chiaki ちあきなおみ
Tên tiếng anh: Rouge
Lời bài hát, trình bày: Miyuki Nakajima 中島みゆき
Phát hành dưới dạng đĩa đơn ngày 10 tháng 4 năm 1977, sau đó được đưa vào Album cùng tên.
*Thông tin về ca khúc:
Miyuki Nakajima là 1 trong 16 ca sĩ hay...
Chương 166: Tiểu biệt thắng tân hôn*
( *Nguyên văn: 小别胜新婚 – tiểu biệt thắng tân hôn: Nghĩa là vợ chồng gặp son lại sau vài ngày xa cách thì cảm tình càng thêm ngọt ngào, tựa như xa nhau để gần nhau hơn ah)
Diệp Đình Thâm đóng cửa lại, ánh mắt quét khắp phòng một lần, xác nhận không có gì phát...
Chương 165: Vô tình cố ý
"Sao cô lại ở đây?" – Diệp Đình Thâm thấy người đang đứng trước cửa nhà mình là Lăng Vi, nếu nói anh không kinh ngạc cũng không đúng.
"Ừm, em có chuyện muốn nói với anh." – Lăng Vi cười ngọt ngào, cởi mở đứng đó, giả vờ không nhìn thấy dáng vẻ lãnh đạm trong mắt Diệp...
Chương 164: Khinh Lan, anh nhớ em nhiều hơn!
Aizzzz, làm sao bây giờ? Rõ ràng mới rời xa nhau chưa được hai tiếng đồng hồ, vậy mà Lục Khinh Lan lại vô cùng nhớ anh, cảm giác giống như cả hai đã rời xa nhau rất rất lâu rồi!
Chẳng lẽ đây chính là "một ngày không gặp như là ba năm" trong truyền...
Chương 163: Trừng phạt người kia
"Lan Lan! Theo mẹ cùng anh con về nhà!" Trong lòng bà Lục Mẫn Hoa vừa tức giận, vừa gấp gáp, càng không để cho Diệp Đình Thâm có nửa cơ hội giải thích, tự mình nhanh chóng quyết định: "A Viễn, mau đi làm thủ tục xuất viện cho con bé!"
"Bác gái!"
"Mẹ!"
Diệp...
Chương 162: Đình Thâm! Cậu làm tôi quá thất vọng!
"Tiểu Lan!" – Tô Viễn khó chịu, gọi tên cô, trong lòng vô cùng buồn bực, ngay cả lời nói cũng đem theo một chút ghen tuông: "Em gái xảy ra chuyện, sao anh trai lại không nên đến?"
"Không phải, ca, em không có ý này!" – Thấy Tô Viễn đang hiểu...
Chương 161: Đừng lo lắng
Lục Khinh Lan kinh ngạc kêu lên:
"Nhiễm Nhiễm, mau qua đây!"
"Sao vậy?"
"Nàng xem đi!" – Lục Khinh Lan vừa chỉ tay vào tờ báo, vừa nói: "Tin tức của nàng cũng quá giật gân rồi?"
Giang Nhiễm Nhiễm nhìn theo hướng của Lục Khinh Lan, thấy tiêu đề to lớn trên mặt báo...
Chương 160: Màn kịch thứ hai
Không ngờ, hai người vừa bước đến bãi cỏ khu sau, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện, chặn trước mặt Lục Khinh Lan, giơ tay níu chặt cô lại, nói:
"Diệp phu nhân! Diệp phu nhân! Xin cô nương tay cho!"
Lục Khinh Lan bị hù đột ngột, hơi giật bắn người, chưa kịp phản...
Chương 159: Bốn người phụ nữ, hai vở kịch
Cửa bị mở ra, một khuôn mặt trái xoan không xa lạ xuất hiện.
Là Bạch Thư.
"Bạch Thư?" – Thật ra Lục Khinh Lan khá bất ngờ, không nghĩ cô ấy sẽ đến đây.
"Tứ tẩu." – Hôm nay Bạch Thư mặc một bộ váy liền áo màu hồng, cả người càng thêm xinh xắn, cô đứng...
Chương 158: Diệt trừ hậu họa
Diệp Đình Thâm nhanh chóng bước đến cạnh giường cô, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô đặt vào tay mình, nhẹ giọng bảo:
"Khinh Lan, cô ấy là nữ quân y, bằng hữu của Cố Lăng Tu, cũng là bác sĩ tâm lý, để cô ấy trò chuyện với em một lát được không?"
"Bác sĩ tâm lý?" –...
Chương 157: Gặp bác sĩ trước được không
Đợi đến khi Lục Khinh Lan tỉnh lại lần nữa, cô cảm thấy toàn thân đau nhức, bên tai lại truyền đến tiếng của Diệp Đình Thâm:
"Khinh Lan! Khinh Lan!"
Lục Khinh Lan lập tức mở mắt, nhìn thấy, quả nhiên là anh!
Một khắc sau, cô không còn sức lực, bắt đầu...
Chương 156: Bóng ma tâm lý
"Đã xử lý xong?" – Diệp Đình Thâm không xoay người, trầm giọng hỏi.
"Ừm." – Cố Lăng Tu bước đến nhìn thoáng qua Lục Khinh Lan đang nằm, mới trả lời: "Mọi chuyện đã xử lý xong, giao hết cho cảnh sát rồi. Mấy người bên Lan Dạ cũng đã bị đưa đi, chỉ cần một chút sơ hở...
Chương 155: Muốn làm gì, đừng đụng tôi
Cửa lớn bị đá bay một cái, Lục Khinh Lan giật mình, liền nhìn ra cửa. Ánh trăng thuận thế chiếu vào, đem gương mặt ghê tởm của tên lão nhị kia làm cho trở nên vô cùng hèn mọn.
"Aizzo! Cô gái bé nhỏ, muốn chạy đi đâu hả?" – Lão nhị ngồi xổm xuống, một tay...
Chương 154: Khinh Lan đâu? Nói mau!
"Ha ha ha ha!" – Đường Hạ Nghiên vừa khóc vừa cười, ánh mắt sáng rực, đối diện đôi mắt Thẩm Tùy trong gang tấc. Âm thanh lại cực kỳ bi thương, có chút ghen ghét: "Quả nhiên anh yêu cô ta!"
Một khắc sau, một tay cô ta kéo khăn che mặt ném xuống đất, hét lớn...
Chương 153: Tổn thương đến cực hạn
"Thẩm.." – Bạch Thư vừa cất giọng định gọi Thẩm Tùy, đã thấy anh hớt hãi lên xe, sau đó cấp tốc lái xe rời đi.
"Anh ta đi đâu vậy? Sao lại vội vàng như thế?" – Bạch Thư cắn môi, bắt đầu suy nghĩ lung tung, trong lòng cũng rối ren, "Không được! Mình phải đi...
Chương 152: Người phụ nữ của anh đang nằm trong tay tôi
Lục Khinh Lan nhíu mày, gắng sức cúi đầu, ra hiệu:
"Giúp tôi cởi trói, như vầy làm sao uống được?"
"Cởi trói?" – Lão tam bật cười, "Cô mở mắt to một chút đi! Đừng nghĩ mượn cớ uống nước để bỏ trốn."
Nói xong, anh ta xoay người nhặt bình...
Chương 151: Chỉ là nghi ngờ
Đường Hạ Nghiên nhanh chóng đi tới, tiếng giày cao gót lanh lảnh kêu "cộp cộp".
"Lục Khinh Lan, Giang Nhiễm Nhiễm gọi cô nè!" – Nhìn thoáng qua Lục Khinh Lan, cô ta giơ tay, cười khiêu khích: "Rất gấp đó nha! Chỉ tiếc là, không ai tìm được cô đâu!"
Chuông điện...