Vậy giờ mình để thế kia được không ạ?
Nếu diễn đàn không có thu phí thì nhờ bạn có thể xóa truyện này https://dembuon.vn/threads/my-purple-candy.128601/#post-1105489 giúp mình được không ạ?
Chương 14: Thất bại của tạo hóa
"Chỗ bị bỏng kia khó với quá..." Tôi thêm vào.
Hai tay tôi vô thức cuộn lại, trống ngực nện thình thịch.
S071 gật đầu.
Tôi đưa tuýp bôi sẹo cho S071, ngồi lên giường quay lưng lại, vén sau áo.
"Chỗ đấy là..." Tôi hơi quay đầu, vươn tay về sau cố gắng chỉ ra...
Không thuần Việt, ngữ pháp lậm QT?
(*) QT: Viết tắt của Quick Translation (dịch nhanh), một phần mềm phiên dịch từ Tiếng Trung sang Tiếng Việt. Lậm QT ở đây chỉ việc không viết đúng ngữ pháp tiếng Việt (Trong bài viết, mình sẽ tránh dùng từ "thuần Việt" vì hiện tại định nghĩa của từ này vẫn...
Chương 13: Điểm mấu chốt
"Họ ngừng lệnh sơ tán rồi."
Lynn nói qua điện thoại, giọng không tránh khỏi chút bực bội cùng uể oải. Tôi hơi chau mày, thầm suy nghĩ về mấy người trốn lên tàu hai ngày trước. Tuy dường như không liên quan, song về bản chất, vụ việc tương tự khả năng cao sẽ còn tái...
https://dembuon.vn/threads/chi-cai-chet-moi-co-the-chia-lia-doi-ta-victoriakk.102988/#post-951526
“Trên thế giới này, tình yêu là một đề tài luôn được bàn tán không ngớt, đúng là có nguyên do của nó.
Vì tình yêu, con người có thể vô cùng hạnh phúc.
Vì tình yêu, con người cũng có thể vô cùng...
Chương 12: Đi chịu phạt
S071 không có một dấu hiệu báo trước xoay người, rút súng ngắn từ trong bao, lên nòng, giơ lên.
Tim tôi có lẽ đã ngừng đập trong một giây. Và cũng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, tôi không ngờ trong đầu mình có thể liên tục chạy qua rất nhiều hình ảnh ghê rợn...
Tên truyện: Chỉ cái chết mới có thể chia lìa đôi ta
Tác giả: VictoriaKK
Thể loại: Truyện ngắn, Hiện thực
Link thảo luận: [Thảo luận - Góp ý] - Tác phẩm của VictoriaKK
Văn án:
Trên thế giới này, tình yêu là một đề tài luôn được bàn tán không ngớt, đúng là có nguyên do của nó.
Vì tình yêu...
Chương 11: Red
Đèn ngoài hiên tỏa xuống ánh sáng màu vàng nhạt. Bụi trong không khí chuyển động theo những cơn gió mùa đông như đang nhảy một bản nhạc không lời. S071 cúi đầu, trên tay là một điếu thuốc lá mới toanh chưa châm lửa, lưng dựa vào tường phòng.
Khoảnh khắc này, tôi như người trải...
Chương 10: "Cảnh sát đánh dân."
Tiếng đám đông thì thầm ngày một sôi nổi thì từ đằng xa, tôi thấy S071 cùng mấy người đồng đội của anh ta chạy tới.
Lúc này, Quản lí dân cư mới lấy lại tiếng nói:
"Xin mọi người cứ giải tán trước đã! Chuyện này cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp phải, nhưng...
Chương 9: Người đàn ông
"Sau đó thì sao?" Lynn hào hứng hỏi.
Tôi bóp thêm chút thuốc mỡ ra đầu mấy ngón tay phải, vén lưng áo cao hơn một chút, cố gắng vòng tay ra sau nhiều nhất có thể. Mấy ngày đầu tôi đều không bôi thuốc vào vết bỏng dưới xương bả vai phải, bởi bình thường chạm đến hõm đó...
Chương 8: Đại đội 4, Tiểu đoàn 229
Hóa ra anh ta là thợ sửa ống nước?
Tôi nhìn S071 đưa cho một người chiếc tuýp trên tay, rồi quay sang phía đường ống hình trụ hình như vừa được đào ra không lâu, xung quanh cát ẩm chất đống ngổn ngang.
Mặt ống bị nứt, nước theo khe hở chảy hết trên đất. S071...
Chương 7: Một thời điểm lí tưởng để tắm rửa.
"Về chuyện phòng ốc..." S071 vừa nói khi chúng tôi rút cuộc cũng tìm được một chỗ để ngồi xuống – đằng sau khu phòng ăn, ngoài hành lang có kính chắn gió, một bộ bàn ghế được đặt tại đó, đặc biệt riêng tư. "Vẫn còn đồ đạc của tôi, nhưng tôi sẽ thu...
Chương 6: Ăn trưa
"Băng cổ của cháu tháo được rồi, nhưng cũng cần phải chú ý nhé. Chưa thể tập được bài thể dục "xoay các khớp cổ tay cổ chân" đâu." Bác sĩ dặn dò. Tôi bật cười, rất nhanh sửa phản ứng gật đầu thành giơ ngón cái.
"Còn đây là thuốc kháng sinh, giảm đau, thuốc bôi bỏng và chống...
https://dembuon.vn/threads/and-then-the-world-victoria-kk.96640/#post-924256
“Tuy rằng tôi không biết liệu S071 là ai, thì ít nhất, anh ta cũng đã cứu tôi. "Đã cứu" - hai chữ này không phải cứ nói là làm được. Lòng tin tuy không phải một thứ có thể tùy tiện cho đi, nhưng khi đối diện với sự...
Chương 5: "Cô sẽ không chỉ có một mình."
"Chuyện này và lần đó, có liên quan?" Song anh ta vẫn bám vào câu buột miệng đó của tôi. Tôi không biết mình nên lo lắng hay cảm kích.
Tôi định lắc đầu liền nhớ ra cơn tê dại mình mới trải qua, phân vân trả lời.
"Chỉ là liên tưởng thôi.. Bởi nguyên do...
Chương 4: Số hiệu cũng là tên
"Chuyện gì?" Giọng đối phương có vẻ bối rối.
"Chuyện anh là người của bọn họ."
Đối phương không đáp. Tôi không chắc đó là biểu hiện của chột dạ hay ngầm thừa nhận, nên tôi tự kết thúc:
"Cũng chả quan trọng."
"Cứ cho là như vậy đi." Song Người Lạ lại có vẻ không...
Chương 3: Có mìn
"Tôi làm mất chìa khóa rồi."
Ngay khi định đóng cửa, tiếng nói chậm rãi vang lên. Trong khoảnh khắc tôi đã nghĩ không biết anh ta có còn nhớ mình không, và cũng trong khoảnh khắc ấy tôi chợt thấy đã có điều quái quỷ gì khiến tôi nhận ra anh ta trong bóng đêm vô tận như thế? Là...
Chương 2: Dịch bệnh đã được gần một năm.
Dịch bệnh đã được gần một năm.
Trong tháng đầu tiên, chỉ năm người có triệu chứng bệnh. Ban đầu, mọi người đều thấy không có vấn đề gì đến vì với bọn họ lúc bấy giờ, y học là một thứ gì đó nằm trong tầm tay. Ngoài ung thư và AIDS, bất kì loại bệnh nào...
Chương 1: Thành phố bị phong tỏa rồi.
Thành phố bị phong tỏa rồi.
Tôi kéo tấm chăn màu lông chuột quanh người, ngồi sâu hơn vào băng ghế gỗ lạnh tanh. Tàu đông, một bên tai nghe tiếng động cơ ồn ã chạy, một bên là tiếng thở nặng nề của hàng trăm con người chen chúc. Sau những lớp khẩu trang...
And then the World
Tác giả: Victoria KK
Thể loại: Tương lai, tình cảm, hiện thực
Tiến độ: Một tháng một chương
Link góp ý - thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] Tác Phẩm Của VictoriaKK
Văn án
Con người có thể tiến hóa. Virus có thể không?
Tháng Mười Một năm 2099, người nhiễm Red đầu tiên được...