Đúng là đoản văn. Đọc xong thấy hơi khó hiểu rồi. Ma chỉ ấn tượng bởi câu "Nên ngủ thôi". Phải chăng ý của tác giả là cứ bỏ qua hết muộn phiền, lo âu? Hoặc là sống trong sự cô đơn?
Thể loại này Ma mới đọc lần đầu, khá là thú vị. Cảm ơn bạn đã viết câu chuyện này.