Phong ca đã trở về chưa?
Sao để Ri chốn mưa rơi thế này
Vắng ca trời đất đảo quay
Thơ văn bay nhảy không hay đường về
Phong ca hảo hảo quay về
Cho Ri tham khảo chút nghề nào ca!!!
Trời mang mầm họa xuống nhân gian
Cả quê hương luống những điêu tàn
Covid hoành hành khắp mọi nẻo
Người người cơ cực cảnh lầm than!
Phong ta đi vắng một thời gian để giúp mọi người ở Bắc Giang. Tạm biệt Hân muội, Mịch đệ, Tiểu Ri, Lam muội nhé...
Truyện Tiếng va chạm cuối cùng bị ăn gậy kiểm duyệt, thôi thì cũng không trách diễn đàn, có lẽ do mình không đọc kỹ nội quy. Hứng thú sáng tác bị tuột dốc không phanh, nay gấp rút viết truyện Sáng tạo trong lề lối để tranh giải như dự định ban đầu.
Khi viết mình luôn tin rằng: Can đảm nhìn vào nơi tăm tối mới biết cái gì là ánh sáng đích thực. Với quan điểm đó chắc truyện của mình từ giờ sẽ ăn gậy dài dài..
"Nhiệm vụ của nhà văn không phải nói điều ai cũng nói được, mà là nói điều chúng ta không thể nói ra." - Anaïs Nin
Nhưng mà covid nó xơi ngon lành
Bắc Giang nó tới hoành hành
Theo đoàn thiện nguyện vi hành xuống đây
Bình thường cưỡi gió cưỡi mây
Biết đâu nhân thế có ngày lao đao
Tuy rằng cũng chẳng làm sao
Nhưng mà có lẽ trời cao nó hờn
Nhân ta cảm nhiễm phong hàn
Covid nó mới kéo đàn nó quây
Thôi thì sẵn dịp tiện đây
Tranh thủ vỗ béo chờ ngày thăng thiên
Chỉ buồn không có bạn hiền
Rượu không cho uống tức điên cả người
Đành ngồi nhìn ngắm bầu trời
Nhớ Ri tiểu muội ở nơi...thiên đàng.