Tôi vừa nhận ra một thứ,sao ta phải thay đổi.Cứ như vậy cũng chẳng sao hết,nói những lời vô nghĩa làm gì cơ chứ,triết lí quá sâu sắc
I used to think everything will be alright,I think I can smile,wait,love but all of things make me realize I'm wrong
Sau này, có lẽ không còn người nào hỏi tôi như thế nữa. Có những thời điểm, hai chữ " ổn không" ấy thật tốt.
Có một đôi mắt có một trái tim,có dịu dàng,có xa cách,muốn lại gần thêm,để tôi ôm một chút,để tôi tĩnh lặng ,để tôi mơ một chút,ngủ sớm một chút,sống lâu thêm một chút, tôi không nhớ tôi không quên