Hồi đó mẹ tôi bảo con gái con lứa gì cười chẳng ý tứ gì hết. Giờ thì chị cười ý tứ lắm, nụ cười duyên chẳng bao giờ để hở hàm răng trắng. Tôi chẳng thể nào biết được nụ cười ấy ẩn chứa ý gì. Giờ đây con người chị cũng khó nắm bắt như nụ cười của chị vậy. Chị nay đã là cô con dâu đúng mực trong lòng mẹ tôi nhưng tôi muốn nhìn thấy chị như ngày xưa, nhìn chị bây giờ tôi đau lòng quá.
Trịnh Si đi qua từng ngóc ngách trong phòng, chạm tay vào từng vật dụng, nhớ từng hình bóng Người tràn ngập trong căn phòng này, lặng lẽ thở dài:
"Bao năm rồi nhỉ?"
...
"À ơi..
Ân Vương cưỡi hạc về trời
Để nàng ở lại cả đời khóc thương.."
Nữ Quỷ
Dạo này não đang được cách ly. Không đọc truyện, không xem phim, bật chế độ bảo trì bảo dưỡng và hồi phục. Reset cơ chế hoạt động. Đặt lại đồng hồ sinh học. Lược bỏ những thứ không cần thiết. Thêm chức năng cần. Sau thời gian này mọi thứ sẽ trở về 0, trí nhớ sẽ được giảm lược. Nên là có quên gì đó mong mọi người thông cảm.
Người từng nói em là duy nhất
Người cũng nói mãi mãi đứng phía sau để bảo hộ em
Vậy mà...
Hay là em ngu ngốc nên không biết duy nhất và mãi mãi còn có nghĩa khác
Em khóc đến cạn cả nước mắt mà anh chẳng nhớ đến lời hứa khi xưa. Em biết em chỉ đi cùng anh trên một đoạn đường và đoạn đường kế tiếp của anh sẽ không còn có em.
"Hôm qua có người từ bỏ yêu thương"
Thiên thành vạn dặm huyết lệ đổ
Ân chủ vì dân cổ lìa đầu
Hiên ngang một cõi một mình đứng
Đến kẻ xâm lằng cũng cuối đầu.
Thành đô phủ trắng màu tang tốc
Nàng về viếng mộ khóc than ai
Đoạn trường đôi lá nàng tự tận
Thử hỏi thế nhân có bi ai.
Điều làm được trong năm 2020 nhờ sự chuẩn bị từ 2019:
1. Mua bánh kem lần 2 cho ba mẹ: kỷ niệm 29 năm ở bên nhau
2. Mua cho mẹ một đôi hoa tai - điều ấp ủ bấy lâu
3. Có thể tiếp tục theo đuổi giấc mơ viết lách, và bắt đầu một ý định mới cho tương lai
Hạnh phúc!
Cố lên, mục đích sắp tới là có thể đưa ba mẹ ra Hà Nội chơi. Ta có hẹn với Hà Nội.

Reactions: Mèo Cacao