Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 859: Ôn gia nhị lão

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xe lăn của anh ta là sản phẩm định chế có công nghệ cao, được trang bị công năng lên xuống cầu thang.

    Tuy rằng như thế, anh ta vẫn cần một người chuyên chúc để chiếu cố cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của anh ta.

    Mà anh ta phi thường không thích có người tới gần, không muốn bị người khác xem mình là phế vật mà chiếu cố.

    Ôn Nhược ở trong phòng, cô ta đang nằm ở trên giường, chăn che qua đầu.

    Căn phòng bị bức màn che kín, trong phòng một mảnh tối đen.

    Ôn gia nhị lão sau khi tiến vào, mới đem bức màn mở ra.

    Nhìn thấy khuôn mặt Ôn Nhược tiều tụy, sắc mặt tái nhợt, bộ dáng không hề tức giận, nhị lão đau lòng không thôi.

    "Nhược Nhược a, con như vậy làm trong lòng ông bà nội như bị cắt thịt a!"

    Ôn lão phu nhân nhìn cháu gái như vậy, đôi mắt lập tức liền đỏ.

    "Bà nội.." Ôn Nhược rúc vào trong lòng lão phu nhân nhỏ giọng khóc nức nở lên.

    "Nhược Nhược của ta.." Nước mắt Ôn lão phu nhân cũng ngăn không được.

    "Bà nội, con biết con sai rồi, vì cái gì anh họ cùng cô không chịu tha thứ cho con.."

    Ôn Nhược khóc đến thương tâm, khóc đến làm cho người ta đau lòng.

    "Nhược Nhược con đừng khóc, con lại khóc nữa thì bà nội cũng muốn rớt nước mắt theo."

    "Bà nội, về sau con làm sao bây giờ a.. Con không có mặt mũi gặp người."

    "Nói bừa, chỉ cần con biết hối cải để làm người mới, nhất định có thể chứng minh chính mình, sẽ không có người xem thường con!"

    Ôn lão phu nhân ôm Ôn Nhược khóc một hồi lâu.

    Ôn Ngôn ở cửa, lạnh nhạt mà nhìn một đoàn người khóc ở trong phòng.

    Dường như người ở trong phòng cùng anh ta không có quan hệ gì.

    Từ sau khi tai nạn xe cộ qua đi, anh ta tựa như thay đổi thành một người, đối với chuyện gì cũng đều không để bụng, giống như đã không có hỉ nộ ai nhạc.

    Ôn lão gia tử cùng ôn lão phu nhân an ủi Ôn Nhược một hồi lâu, mới rời khỏi phòng Ôn Nhược.

    Ôn lão phu nhân bằng vào quan hệ nhân mạch trong vòng của mình năm đó, tận lực khả năng mà giúp đỡ cháu gái mình bình ổn sự ảnh hưởng của việc gian lận kia mang lại cho cô ta.

    Nhưng cũng chỉ có thể là vãn hồi mà thôi, muốn hoàn toàn không ảnh hưởng là điều không có khả năng.

    ###

    Giản Nhất Lăng nhận được điện thoại của Ôn Noãn.

    "Tiểu Lăng, ông bà ngoại con vừa tới kinh thành, hiện tại đang ở nhà cậu cả, bọn họ gọi điện thoại tới muốn mẹ mang con đi qua một chuyến."

    Giọng nói Ôn Noãn nghe có chút chần chờ.

    Đối với chuyện muốn mang Giản Nhất Lăng đi hay không, bà tựa hồ không thể xác định được.

    "Đã biết." Giản Nhất Lăng trả lời rất kiên quyết, không có gì chần chờ.

    Giản Nhất Lăng chuẩn bị cúp điện thoại, Ôn Noãn lại vội nói.

    "Cái kia, Tiểu Lăng, con đừng lo lắng, có chuyện gì, mẹ sẽ xử lý."

    "Ân."

    Giản Nhất Lăng phản ứng thực bình đạm.

    "Tiểu Lăng.." Trong giọng nói của Ôn Noãn lộ ra lo lắng.

    "Không có việc gì nói nữa thì con cúp máy." Giản Nhất Lăng không am hiểu cùng người khác nói chuyện phiếm, càng thêm không am hiểu cùng Ôn Noãn nói chuyện phiếm.

    "Được, vậy con chú ý thân thể, mấy ngày gần đây, không nên để bị cảm."

    Ôn Noãn nắm chặt thời gian nói vài câu nói quan tâm.

    "Ân."

    Cắt đứt điện thoại, Địch Quân Thịnh ở bên cạnh nói, "Anh cùng đi với em."

    "Không có việc gì, em sẽ không chịu ủy khuất."

    Ôn gia lão thái gia cùng lão phu nhân lại không phải sài lang hổ báo gì, không có gì đáng sợ.

    Địch Quân Thịnh, "Em sẽ không chịu ủy khuất cùng anh lý giải em sẽ không chịu ủy khuất là hai chuyện khác nhau."

    "Ân?"

    "Có phải bọn họ nói em vài câu em cũng không để ở trong lòng hay không?"

    "Ân."

    Liền biết sẽ như vậy.

    "Cho nên không được, anh phải đi cùng với em."

    "Không có việc gì."

    "Anh đi cùng với em cũng không có việc gì."

    "Em chính mình tự đi." Giản Nhất Lăng kiên trì chính mình đi.

    Cô không thể quá ỷ lại vào anh.

    Địch Quân Thịnh chỉ có thể thuận theo Giản Nhất Lăng, "Vậy được, có chuyện gì gọi điện thoại cho anh."

    "Ân."
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeuSenhthankinh7 thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 860: Tiểu Lăng có thể tha thứ cho Nhược Nhược hay không

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng cùng Ôn Noãn đi đến Ôn gia.

    Vừa vào cửa, gặp đầu tiên chính là Ôn Trình.

    Biết Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng muốn tới, Ôn Trình sáng sớm liền ở trước cổng lớn chờ hai người.

    Ôn Trình cau mày mà nói với Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng, "A Noãn, em đừng lo lắng, ba mẹ chính là muốn gặp hai người, mọi chuyện anh đã cùng ba mẹ giảng qua, bọn họ sẽ không không nói đạo lý."

    Ôn Noãn, "Em biết, ba mẹ nếu là đánh em mắng em em đều có thể tiếp thu, chỉ cần không liên lụy đến Tiểu Lăng là được."

    Giản Nhất Lăng là điểm mấu chốt của Ôn Noãn.

    Ôn Trình, "Em yên tâm, ba mẹ thương Tiểu Lăng, sẽ không trách đến trên đầu Tiểu Lăng."

    Sau đó Ôn Trình lại nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, cậu thực xin lỗi con, cậu sẽ dạy dỗ tốt chị họ con, không để cho con bé lại làm chuyện thương tổn đến con."

    Sau khi biết chân tướng ngày đó, Ôn Trình còn không có cùng Giản Nhất Lăng nói lời xin lỗi.

    "Không có việc gì. Không phải cậu sai." Giản Nhất Lăng phân rất rõ ràng.

    Ôn Trình duỗi tay sờ sờ đầu cháu gái, trên mặt có ý cười mà mấy ngày nay mới lần đầu tiên xuất hiện, "Cảm ơn Tiểu Lăng."

    Giản Nhất Lăng cùng Ôn Noãn cùng nhau vào phòng khách Ôn gia.

    Ôn lão tiên sinh cùng ôn lão phu nhân ở trong phòng khách chờ hai người.

    Thái Thấm Nguyệt cũng ở, Ôn Nhược không ở.

    "A Noãn, Tiểu Lăng."

    Nhìn thấy Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng, Ôn lão phu nhân đứng dậy, chủ động đi đến chỗ Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng.

    "Mẹ." Ôn Noãn đi đến trước mặt Ôn lão phu nhân.

    Ôn lão phu nhân ôm lấy Ôn Noãn.

    Giản Nhất Lăng ở bên cạnh nhìn không nhúc nhích.

    Ôn lão gia tử liền kêu Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng làm sao vậy? Cùng ông bà ngoại không thân thiết sao?"

    Giản Nhất Lăng vẫn là không nhúc nhích, cô không phải thực thích ứng phó những trường hợp này.

    Ôn lão gia tử lại giải thích, "Yên tâm đi Tiểu Lăng, ông bà ngoại không phải tới trách con."

    Nghe được lời này, Thái Thấm Nguyệt ngồi bên cạnh không khỏi mở to hai mắt nhìn.

    Bà cho rằng nhị lão tìm Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng tới là để hưng sư vấn tội.

    Ôn lão phu nhân thở dài nói, "Mọi chuyện anh cả con đã nói với chúng ta, xác thật là Nhược Nhược có sai trước đây."

    "Cảm ơn ba mẹ." Nghe được nhị lão nói như vậy, Ôn Noãn cũng yên lòng.

    Ôn lão phu nhân trực tiếp cùng Ôn Noãn ngả bài, "Kỳ thật lần này kêu các con lại đây, chủ yếu vẫn là hy vọng có thể hòa hoãn mâu thuẫn một chút, hy vọng chuyện lần trước cứ cho qua như vậy đi, về sau mọi người vẫn là người một nhà, Nhược Nhược vẫn là cháu gái con, chị họ của Tiểu Lăng, không hy vọng người một nhà về sau lại làm kẻ thù."

    Người đã đến độ tuổi này liền hy vọng con cháu hậu bối có thể hòa thuận chung sống.

    Trong chuyện này, Ôn lão phu nhân cũng thực khó xử.

    Một bên là con gái bà, một bên là cháu gái bà.

    Đều là người bà thương yêu nhất.

    Lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt.

    Một hai phải để bà chỉ giúp một bên, bà thật không biết nên làm cái gì bây giờ.

    Cho nên bà chỉ có thể lựa chọn một bên giúp cháu gái giải quyết tốt hậu quả, một bên tới khuyên con gái cùng cháu ngoại bà tha thứ cháu gái nội của bà.

    Mặt Thái Thấm Nguyệt hoàn toàn đen.

    Cha mẹ chồng thế nhưng chỉ muốn khuyên Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng cùng Nhược Nhược tiêu tan hiềm khích lúc trước!

    "Tiểu Lăng ngoan ngoãn, tới bên bà ngoại này." Ôn lão phu nhân hướng Giản Nhất Lăng vẫy tay.

    Giản Nhất Lăng chần chờ đi lên trước một bước, Ôn lão phu nhân liền kéo cô ngồi ở bên cạnh mình.

    "Tiểu Lăng như thế nào gầy như vậy, có phải không có chịu ăn uống hay không? Học tập vất vả như vậy, phải ăn nhiều ngủ nhiều mới được, không thể đem mình làm cho quá mệt mỏi."

    Ôn gia nhị lão giữ được Giản Nhất Lăng liền nói một hồi.

    Nhị lão thương yêu nhất chính là cháu gái Ôn Nhược, nhưng mà đối với chái gái ngoại duy nhất cũng đồng dạng yêu thích.

    "Tiểu Lăng có thể tha thứ cho Nhược Nhược hay không?" Ôn lão phu nhân hỏi Giản Nhất Lăng.
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeuSenhthankinh7 thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    heoconchuayeu thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng bảy 2022
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 864: Anh Duẫn Mạch gọi video trò chuyện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh sẽ xóa bỏ những bình luận ở trên mạng về chuyện này, cũng đã đóng cửa diễn đàn liên quan." Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng không phản đối, bởi vì nếu Địch Quân Thịnh không xóa bỏ, anh hai của cô bên kia cũng sẽ xóa bỏ những bình luận đem lại mặt trái cho cô.

    Thời điểm Địch Quân Thịnh hạ lệnh xóa bỏ các bình luận liên quan, thì những bình luận ở trên mạng đã xuất hiện che trời lấp đất.

    [Tò mò Giản Nhất Lăng rốt cuộc đã làm chuyện gì vi phạm đạo đức chức nghiệp.]

    [Có thể là thu nhận hối lộ hay không? ]

    [Có thể là đã chữa bệnh gây chết người hay không? ]

    [Có thể là làm giả số liệu hay không? ]

    [Ai biết được, dù sao bác sĩ mà vi phạm đạo đức chức nghiệp thì chúng ta kiên quyết không thể dùng.]

    [Đúng vậy, người như vậy hẳn là nên thu hồi và huỷ giấy phép nghề nghiệp đi? ]

    Những suy đoán ác ý cùng dẫm đạp đối với Giản Nhất Lăng.

    Nguyên bản Giản Nhất Lăng lấy độ tuổi không quá hai mươi tuổi để có thành tựu cao như vậy đã làm rất nhiều người ghen ghét đỏ mắt.

    Hiện tại nắm được cơ hội, những người này còn không kìm được mà dẫm đạp lên.

    Thực mau, những người khác trong Giản gia cũng đều biết chuyện Giản Nhất Lăng bị Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh công khai đuổi việc.

    Mọi người đều thập phần sốt ruột, bọn họ lo lắng tiền đồ của Giản Nhất Lăng cứ như vậy bị huỷ hoại.

    Điện thoại của Giản Nhất Lăng liền không có dừng qua.

    Biết được tin tức người của Giản gia sôi nổi gọi điện thoại cho Giản Nhất Lăng.

    Ngay cả di động của Địch Quân Thịnh cũng bị đánh bạo.

    Địch lão gia tử khó thở, trực tiếp muốn tự mình mở một viện nghiên cứu cho Giản Nhất Lăng.

    Nhưng mà ở phương diện này, có tiền không thể đủ để giải quyết vấn đề.

    Không có người có uy tín chứng thực, người trong nghề sẽ không thừa nhận.

    Bằng không viện nghiên cứu có mở ra, cũng chỉ sẽ bị người ta cười nhạo mà thôi.

    Giản Duẫn Mạch gọi video cho Giản Nhất Lăng.

    Lúc trước hai anh em liên hệ với nhau đều là nhắn tin, nhiều nhất chính là gọi điện thoại.

    Giản Nhất Lăng sau khi nhận được cuộc gọi liền đem camera che lại.

    Trong video Giản Duẫn Mạch đang ở phòng thí nghiệm, mặc một áo blouse trắng.

    Một nụ cười ôn hòa treo trên khuôn mặt tuấn dật ôn nhuận, trong ánh mắt lộ ra ánh sáng nhu hòa.

    "Như thế nào không cho anh nhìn thấy em?"

    Sở dĩ mở camera, là vì Giản Duẫn Mạch muốn xác nhận em gái có phải đang tổn thương và khổ sở hay không.

    Nếu trực tiếp hỏi, Giản Nhất Lăng hơn phân nửa sẽ nói mình không có việc gì.

    Giản Duẫn Mạch cần chính mắt xác nhận Tiểu Lăng Lăng của mình không có việc gì.

    "Bên này là buổi sáng, em mới vừa tỉnh ngủ, còn không có rửa mặt đâu." Giản Nhất Lăng có chút ngượng ngùng mà giải thích.

    "Em gái của anh lúc nào cũng đẹp."

    Giản Nhất Lăng do dự một chút, mới đem ngón tay ấn ở trên camera dời đi.

    Giản Nhất Lăng một đầu tóc dài có chút hỗn độn.

    "Ân, trừ bỏ tóc có chút loạn loạn, mặt khác đều đẹp, là Tiểu Lăng Lăng nhà ta không sai."

    Trên mặt không có biểu tình quá nhiều khổ sở, đây là một cái tín hiệu không tồi.

    Giản Duẫn Mạch nói, "Tin tức về giám đốc của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh tạm thời tra không được."

    Người này vẫn luôn thực bí ẩn.

    Mọi người chỉ biết viện nghiên cứu có chỗ dựa rất cường đại, bối cảnh không giống bình thường.

    Nhưng cụ thể là ai, trừ bỏ cao tầng của viện nghiên cứu, vẫn luôn không có người biết rõ ràng.

    Giản Nhất Lăng, "Ân."

    Giản Duẫn Mạch, "Ngày mai anh bay trở về."

    Giản Nhất Lăng, "Không cần. Thực nghiệm trên tay anh đang ở giai đoạn quan trọng."

    Giản Duẫn Mạch, "Vậy để Lý Trác Gia ra mặt đi."

    Giản Duẫn Mạch là người duy nhất bên trong đông đảo các anh trai của Giản gia biết được sự nghiệp của Giản Nhất Lăng không chỉ với thân phận là Phó Nhặt.

    Bệnh viện Lạc Hải Sâm có thể so với Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh còn quyền uy hơn nhiều.

    Có bệnh viện Lạc Hải Sâm công khai thanh minh, Giản Nhất Lăng hoàn toàn không cần lo lắng bị ngoại giới lên án.
     
    heoconchuayeuSenhthankinh7 thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 866: La Tú Ân từ chức

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại có ai có thể nghĩ đến, vẫn luôn tránh ở trong phòng không ra khỏi cửa sẽ là đại danh đỉnh đỉnh giám đốc của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh đâu?

    Lúc ban đầu khi thành lập Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, Ôn Ngôn là hy vọng có thể chữa khỏi cho chính mình.

    Chính là gần mười năm đi qua, anh ta vẫn không có thể tìm được biện pháp trị liệu.

    Dần dần, anh ta cũng từ bỏ.

    "Tôi đã từ bỏ." Ôn Ngôn nói.

    Con người cũng muốn nhận rõ hiện thực, anh ta dùng thời gian mười năm, cũng nên nhận rõ.

    Nhìn thấy Ôn Ngôn như vậy, giáo sư Hứa cũng không biết nên nói cái gì.

    "Vậy.. vậy như vậy đi.."

    Ông ấy hôm nay đến đây cũng là muốn giúp Giản Nhất Lăng tranh thủ một chút.

    Bất quá trước khi tới ông ấy cũng đoán được cơ hội khả năng không lớn.

    Giáo sư Hứa rời đi Ôn gia.

    Thời điểm rời đi Ôn gia, có người đang chặt chẽ chú ý ông ấy nhất cử nhất động.

    Người theo dõi ông ấy là người Giản Nhất Lăng phái đi.

    Bởi vì trước tiên biết giáo sư Hứa muốn ra cửa là tìm lão bản, Giản Nhất Lăng bên này từ khi giáo sư Hứa bắt đầu ra cửa cũng đã theo dõi ông ấy.

    Mà tin tức giáo sư Hứa ra cửa tìm lão bản là Trình Dịch tiết lộ cho Giản Nhất Lăng.

    Trình Dịch khi nói cho Giản Nhất Lăng biết, này cũng có thể là giáo sư Hứa cố ý tiết lộ.

    Bởi vì giáo sư Hứa cũng không hy vọng Giản Nhất Lăng rời đi, chỉ là mệnh lệnh của đại lão bản không thể cãi lời mà thôi.

    Từ hành vi của giáo sư Hứa đã làm cho mọi người một kết quả khiếp sợ: Giám đốc của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh giờ phút này đang ở Ôn gia.

    Hiện giờ Ôn Trình đang ở trong nhà với Ôn gia nhị lão, vợ chồng Ôn Trình Thái Thấm Nguyệt, Ôn Nhược cùng với Ôn Ngôn.

    Từ lần Ôn Trình gặp tai nạn giao thông có thể biết, giám đốc tuyệt đối không có khả năng là Ôn gia nhị lão, vợ chồng Ôn Trình cùng Ôn Nhược.

    Dư lại cũng chỉ có một đáp án -- Ôn Ngôn.

    Tuy rằng có chút làm người khác khó có thể tin, nhưng Ôn Ngôn hẳn chính là cái vị giám đốc thần bí kia của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh.

    ###

    Giáo sư Hứa sau khi trở lại phòng nghiên cứu của phân bộ tại kinh thành, La Tú Ân đã sớm ở nơi đó chờ ông.

    La Tú Ân trực tiếp đem đơn xin từ chính mình vừa mới viết đẩy tới.

    "Ân tỷ, cô đây là.."

    Giáo sư Hứa nhìn đơn xin từ chức của La Tú Ân, há miệng, kinh ngạc đồng thời cũng có thể nghĩ đến nguyên nhân La Tú Ân từ chức.

    "Giám đốc có quyền đuổi việc thành viên, chuyện này tôi can thiệp không được, nhưng làm một thành viên, tôi có quyền từ chức."

    "Tú Ân, tiền đồ của cô ở viện nghiên cứu không thể hạn lượng, cô rời đi như vậy.."

    "Tiền đồ của Nhất Lăng ở viện nghiên cứu cũng không thể hạn lượng, còn không phải nói bị đuổi việc là bị đuổi việc sao? Nếu viện nghiên cứu có thể tùy hứng như vậy, tôi vì cái gì không thể tùy hứng? Vừa vặn, tôi cũng muốn kết hôn, ba của bé con của tôi có thể chiếu cố hai mẹ con chúng tôi, tôi liền có thể thoải mái mà an tâm dưỡng thai!"

    "Tú Ân.." Giáo sư Hứa tâm tình trầm trọng, giữ lại nói không ra, "Nhưng mà hạng mục trên tay cô đang làm.. cô muốn bỏ dở nửa chừng sao?"

    "Đúng vậy, tôi muốn bỏ dở nửa chừng." Kiên định quả quyết, là nhất quán với phong cách làm việc của La Tú Ân.

    "Nhưng mà dựa theo hiệp đồng cô như vậy là phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng."

    Trên hợp đồng quy định ở nghiên cứu viên trong lúc trên tay có hạng mục là không thể từ chức, nếu không liền phải bồi thường một khoản tiền lớn vì vi phạm hợp đồng.

    "Nói giám đốc đi kiện tôi đi! Đánh thắng kiện tôi liền đem tiền vi phạm hợp đồng trả cho hắn!"

    Nói xong, La Tú Ân cùng mấy đồng nghiệp khác ở viện nghiên cứu phất tay cáo biệt, "Tỷ đi rồi, không cần tưởng niệm tỷ a, tỷ đi làm thiếu phu nhân hào môn nha!"

    La Tú Ân nói đi là đi, một chút lưu luyến cũng không mang theo.

    Nhìn La Tú Ân rời đi, tâm tình của mấy đồng nghiệp ở phân bộ tại kinh thành đồng dạng đều khó chịu.

    Trong vòng một ngày, bọn họ tổn thất hai đồng sự.
     
    heoconchuayeuSenhthankinh7 thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 867: Mọi người quan tâm Nhất Lăng (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngủ trễ dậy trễ, một giấc ngủ kéo đến giữa trưa, Giản Dật Thần còn không biết chuyện đã phát sinh sáng hôm nay.

    Anh ấy từ trong ác mộng tỉnh lại, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh.

    Cảnh trong mơ như đang phảng phất ở trước mắt anh.

    Nhưng anh tựa hồ đã thực quen với chuyện như vậy.

    Nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức ở đầu giường, đã 11 giờ 30 phút trưa.

    Giản Dật Thần từ trên giường bò lên, đi vào toilet rửa mặt, đơn giản mà lau một chút mồ hôi lạnh trên người.

    Đi đến phòng khách, thình lình thấy được trong phòng khách có mặt Vu Hi.

    Vu Hi đang ngồi ở trong phòng khách nhà anh, liền giống như đang ngồi ở chính nhà của mình.

    "Ngươi hỗn đản như thế nào ở chỗ này này?"

    Giản Dật Thần bản năng lui về phía sau hai bước.

    Vừa thấy Vu Hi, anh liền nghĩ tới khổ hình ngày đó.

    "Làm" bạn trai "của anh đến thăm anh một chút không phải là chuyện phải làm sao?"

    Vu Hi cười xấu xa đi lên trước, vỗ vỗ bả vai Giản Dật Thần.

    Kỳ thật anh hôm nay tới là bởi vì chuyện Giản Nhất Lăng bị đuổi việc ác ý, nhìn thấy Lăng Thần sau đó xác định Lăng Thần không có việc gì liền tới bên này chọc ghẹo ngụy CP của mình.

    Giản Dật Thần lập tức văng ra, "Quân tử động khẩu bất động thủ, cậu đừng xằng bậy a!"

    Vu Hi cố ý chọc ghẹo Giản Dật Thần, "Xằng bậy? Như thế nào xằng bậy? Lại ném một con ếch xanh đến bên trong đũng quần anh sao?"

    "Ta dựa Vu Hi cậu đủ rồi nha, đừng có nhắc với tôi chuyện ếch xanh đó."

    Nhắc tới chuyện ếch xanh, hồi ức ngày đó liền đều chạy ra trước mắt Giản Dật Thần.

    "Anh cũng không biết xấu hổ, nhớ năm đó anh để lại bóng ma tâm lý cho ta, tôi nhiều năm cũng không dám chạm vào loại sinh vật ếch xanh này, mặc kệ là sống hay là chết."

    "Tôi đây hiện tại vừa nghe đến cái từ này liền cả người cũng không thoải mái, xem như chúng ta huề nhau, về sau không cần nhắc lại!"

    Vu Hi buông tha Giản Dật Thần.

    Bất quá anh lại phát hiện sắc mặt Giản Dật Thần không phải quá tốt.

    "Tôi nói anh, sao sắc mặt anh kém như vậy? Đừng nói cho tôi biết là bị tôi dọa."

    "Không thể nào, ai sẽ bị cậu dọa chứ." Giản Dật Thần phủ nhận.

    "Đừng như vậy, có chuyện gì không vui nói ra làm nam nhân của anh vui vẻ một chút."

    "Cút!"

    "Lúc trước chính là anh tìm tới tôi kêu tôi cùng diễn kịch, như thế nào? Trở mặt vô tình a?"

    "Làm cậu diễn cho Tần Du Phàm xem, không phải kêu cậu thời điểm không có ai cũng diễn."

    "Cái này kêu là nhập diễn."

    "Nhập cái đầu cậu chứ nhập!"

    "Được rồi, tôi lại đây là tới kêu anh đi ăn, em gái ở đối diện của anh làm đồ ăn ngon cho hai anh em các người."

    Vu Hi nói xong, liền thấy một bóng dáng khác ở trong nhà lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai rời khỏi cửa.

    Vu Hi kinh ngạc cảm thán, "Lệnh huynh thân thủ quả nhiên nhanh nhẹn, không giống người thường."

    Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh hôm nay ở nhà nghỉ ngơi, làm một bàn đồ ăn.

    Giản Nhất Lăng thoạt nhìn tâm tình cũng không có chịu ảnh hưởng của chuyện hồi sáng.

    Giản Dật Hành là người thứ nhất đi vào, sau đó Vu Hi cùng Giản Dật Thần cũng tới.

    Lại sau đó, Tần Du Phàm cũng tới.

    Nhìn thấy Tần Du Phàm, Giản Dật Thần lập tức hướng vị trí bên cạnh Vu Hi dịch tới.

    Vu Hi rất phối hợp mà gắp đồ ăn cho Giản Dật Thần.

    Tần Du Phàm nhìn thấy hai người diễn trò, "Tôi hôm nay không phải vì anh mà tới."

    "Đó là vì chuyện gì?" Giản Dật Thần hỏi.

    Vu Hi ở bên cạnh giải thích, "Lăng Thần bị viện nghiên cứu y học Tuệ Linh đuổi việc ác ý, Tần tiểu thư là đến thăm Lăng Thần, thuận tiện nhìn xem có chuyện gì cô ấy có thể giúp được hay không."

    Giản Dật Thần tối hôm qua ngủ trễ, thời điểm tin tức buổi sáng ra tới anh còn đang ngủ, lúc này dậy thì tin tức trên mạng đã bị Địch Quân Thịnh xóa hết.
     
    heoconchuayeuSenhthankinh7 thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 868: Mọi người quan tâm Nhất Lăng (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cái gì?" Giản Dật Thần tức giận vỗ bàn đứng lên, "Cái tên hỗn đản nào làm? Đâm mù mắt chó hắn! Cư nhiên dám đuổi việc Tiểu Lăng? Đầu óc hắn có hố sao?"

    Vu Hi, "Ngồi xuống, ăn cơm trước."

    Giản Dật Thần, "Ăn cơm cái gì? Có người cư nhiên dám đuổi việc Tiểu Lăng nhà của chúng ta, không đi đem người đánh một trận tôi ăn không ngon!"

    Giản Nhất Lăng, "Ăn cơm."

    Trước một giây còn lời thề son sắt không ăn cơm, khi em gái vừa ra mệnh lệnh, Giản Dật Thần lập tức ngồi trở về.

    Nhưng vẫn có chút không cam lòng, hỏi, "Em gái, ai khi dễ em?"

    Vu Hi, "Viện nghiên cứu có thể đuổi việc Tiểu Lăng, cũng chỉ có cái vị giám đốc thần bí kia."

    Giản Dật Thần, "Giám đốc thần bí? Con mẹ nó! Dựa vào cái gì đuổi việc Tiểu Lăng chúng ta? Hắn tính là cọng hành nào căn tỏi nào?"

    Vu Hi ở bên cạnh giải thích, "Dựa trên lý luận, viện nghiên cứu là của người ta, người ta muốn đuổi việc, cũng không có gì không hợp lý. Không hợp lý chính là lý do bọn họ dùng, bọn họ nói Tiểu Lăng làm việc trái với đạo đức chức nghiệp."

    Giản Dật Thần, "Cái gì?"

    Vừa mới ngồi xuống Giản Dật Thần lại tức giận mà đứng lên.

    "Trước ngồi xuống." Giản Dật Hành đem Giản Dật Thần ấn trở về, "Ăn cơm no mới có sức lực đánh nhau."

    Giản Dật Thần thoáng bình tĩnh một chút, sau đó hỏi Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, có cái yêu cầu gì cần anh giúp em đi làm không?"

    "Không có việc gì, em sẽ xử lý." Giản Nhất Lăng vẫn với tính cách nhất quán không muốn phiền toái người khác.

    "Không có việc gì, cái gì là không có việc gì, ở trước mặt các anh trai không cần che giấu suy nghĩ chân thật của mình, có cái gì ủy khuất cùng các anh nói mới được."

    Vu Hi tiếp tục giải thích cho Giản Dật Thần, "Chờ anh giúp a, rau kim châm đều lạnh, buổi sáng Thịnh gia Lăng Thần còn có anh của anh đã đem đơn đi khởi tố Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, ngôn luận không chính đáng liên quan cũng đã xóa bỏ, điều tra cũng đều đã triển khai."

    Giản Dật Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua Giản Dật Hành, lão ca cũng đã sớm biết?

    "Anh, anh cư nhiên không kêu em dậy, em cư nhiên là người cuối cùng trong chúng ta biết việc này."

    Vu Hi ở bên cạnh bổ đao, "Không chỉ có chúng ta, buổi sáng từ Giản lão gia tử Giản lão phu nhân, bác Giản trai bác Giản gái, còn có mẹ anh bác gái ba Giản gia đều đã tới. Cộng thêm tiểu đệ của Lăng Thần An Dương cùng bạn gái cậu ta Hồ Kiều Kiều. Bọn họ đều ở chỗ này bồi Lăng Thần đã lâu."

    "Liền mẹ tôi cũng đều biết trước so với tôi?"

    "Đúng."

    Giản Dật Thần ủy khuất, anh liền ngủ một giấc, liền bỏ lỡ một sự kiện nghiêm trọng như vậy.

    Giản Dật Thần ủy khuất ba ba mà cùng Giản Nhất Lăng xin lỗi, "Tiểu Lăng, anh sai rồi, lần sau anh không thức đêm."

    Cơm nước xong, Giản Dật Thần lên mạng, xác định ngôn luận liên quan đã hoàn toàn bị xóa sạch sẽ.

    Giản Dật Hành đã đi tới, chụp vào bả vai của Giản Dật Thần, thừa dịp không có Giản Nhất Lăng ở đây, hỏi anh, "Mấy người anh huấn luyện cho em đó đâu?"

    "Vừa mới đều đã phái đi ra ngoài."

    "Lần này cho phép em chơi với lửa."

    "Ân, em cũng là nghĩ như vậy."

    Khi dễ em gái anh đều nên đoạn tử tuyệt tôn!

    ###

    Buổi tối hôm nay Giản Nhất Lăng lại mơ một giấc mộng có quan hệ với Ôn Ngôn.

    Năm này, là năm Giản Nhất Lăng năm tuổi, đi theo mẹ mình Ôn Noãn đến ở lại Ôn gia.

    Năm tuổi, đúng là độ tuổi thích chơi đùa.

    Một cô bé giống như búp bê Tây Dương, tính tình lại rất nghịch ngợm.

    Mùa hè năm đó thực nóng, Ôn gia ở trong một viện tại phương nam có rất nhiều loại cây ăn quả.

    Cô gái nhỏ nói cái gì cũng muốn bò lên cây dương mai hái dương mai.

    "Mặc kệ mặc kệ, Lăng Lăng muốn hái dương mai, mấy người ai cũng đều không được ngăn cản!"
     
    heoconchuayeu, tram100Senhthankinh7 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...