Hỏi đáp Làm thế nào để vượt qua mặc cảm?

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Mạnh Thăng, 1 Tháng bảy 2022.

  1. Mạnh Thăng

    Bài viết:
    8,735
    Chào mừng các bạn đã quay trở lại với Game Show - Ai Là Nhà Tâm Lý Tài Ba?

    Để tiếp tục chương trình, mình xin phép được gửi đến các bạn câu hỏi thú vị mà mình tin chắc rằng ai trong chúng ta cũng muốn biết. Và câu hỏi chính là

    Theo bạn, làm thế nào để có thể vượt qua nỗi mặc cảm?

    Nếu bạn chưa rõ nỗi mặc cảm ở đây là gì thì mình xin nói luôn mặc cảm ở đây khá tương đồng với tự ti. Chúng ta thường hay cảm thấy mặc cảm về ngoại hình này, về hoàn cảnh xuất thân, về quan hệ xã hội.. Đó luôn là những điều khiến chúng ta luôn phải muộn phiền về cuộc sống, các bạn thấy đúng chứ!

    Vậy làm sao để có thể mạnh mẽ gạt bỏ cảm giác khó chịu này? Hãy bình luận câu trả lời của bạn ở dưới và đừng quên nhấn nút like và đánh giá 5 sao cho gameshow cũng như câu hỏi nhé
     
  2. Đăng ký Binance
  3. Vũ Túy Ai thích Linh dị thì nhào zô!

    Bài viết:
    0
    Nếu mà là câu hỏi vè vượt qua nỗi mặc cảm thì tôi cũng đã từng trải qua. Tôi tự ti về hình thể, chiều cao, làn da, cân nặng, tự ti về cách nói chuyện, chẳng biết mình có nói đúng hay không, hay là người ta có đang cười mình hay không. Thế nên, tôi vượt qua mặc cảm bằng một cách rất đơn giản, đó chính hốt bệnh đúng thuốc, là tự làm điểm yếu của mình đỡ hơn hoặc biến mất. Sáng chiều chạy bộ, học cách làm đẹp, kiếm một con bạn giỏi ăn nói và cứ đổ xô vào mà nói và nó giúp tôi sửa cái tư duy ăn nói của mình. Sau đó nó nói với tôi đừng suy nghĩ đến người khác quá nhiều, và phải biết tự yêu mình, tự luyến cũng được, giống hoa Thủy Tiên cũng được, miễn là sống vui là được rồi. Rồi nó dẫn tôi đến gặp một con bạn thân cũ của nó. Xem nào.. tính cách cô bạn này rất điên hát hò, chơi bời, tự cắt tóc biến mình thành Tom boy và chẳng bao giờ suy nghĩ ánh mắt của người khác dù có rất nhiều người ghét nó, nhưng tôi lại rất hâm mộ vì nó rất tự tin. Thế nên, tôi học cách của nó, sau khi làm bản thân mình đẹp hơn, đó là học cách đảm bào sự tự tin bền vững và học cách làm lơ, đảm bảo được hậu quả của cái mặc cảm của tôi sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống, vì ta cũng rất thường bảo trì cái tự ti và tự nghi ngờ bản thân mình sau một khoảng thời gian dài sống trong phiền muộn. Tôi đã vượt qua tự ti như thế đó, nhưng tôi chẳng giỏi gì về tâm lý đâu, con bạn tôi mới là, đây chỉ là kinh nghiệm của tôi thôi. Have a good day, guys!
     
    Heo Bảo Bảo thích bài này.
  4. Nevertalkname Không có gì để xem

    Bài viết:
    282
    Lẽ ra tôi phải là người hỏi câu này vì nó đang chính là cái mà tôi đang gặp phải. Có lẽ vì sinh ra tôi đã không được như bao người khác, tôi không nhanh nhẹn, không hoạt ngôn và hay sợ hãi, hay rụt rè. Tôi lớn lên trong cái mặc cảm về bản thân, về cái ngoại hình kém cỏi, về cái sự "tầm thường" của con người tôi mà tôi luôn là kẻ bị bỏ sau tất cả. Làm sao để gạt bỏ nó ư? Khó như hái sao trên trời vậy vì vốn dĩ những người có ưu thế thì mãi mãi là kiệt tác cho người khác chiêm ngưỡng, người thua thiệt thường bị ném vào một góc, lãng quên. Chỉ có cách chai lì, chấp nhận số phận đã định, sống từng ngày mà thôi
     
  5. HealingTran HealingTran [Thức khuya có hại cho sức khỏe]

    Bài viết:
    207
    Mặc cảm, tự ti thì không ai có thể giải quyết cho mình ngoài chính bản thân mình!

    Nếu tự ti vì xấu thì thử thay đổi kiểu tóc, cách ăn mặc, trang điểm.. chi ít nó làm bạn trông tốt hơn và làm bạn tự tin hơn.

    Nhưng mà, chả lẽ cứ hễ xấu là cái tội ư? Có lẽ bạn sẽ bảo rằng "Vì bạn không xấu như tôi nên bạn làm sao hiểu được cảm giác đó!" Vậy thì tự ti của bạn là hết thuốc chữa, vì ngoài tự ti, bạn còn lì không chịu lắng nghe tiếp thu ý tốt.

    Nếu như bạn không muốn thay đổi ngoại hình, vậy thì trao dồi kiến thức!

    Người am hiểu, tài giỏi luôn toát ra sự tự tin!

    Còn nếu bạn sinh ra đã không được may mắn có được đầu óc thông minh, ăn nói giao tiếp lưu loát thì cũng cứ cố gắn trao dồi bản thân đi. Sự cố gắng không bao giờ là vô ích!

    Có thể bạn sẽ không thành công như người khác, nhưng bạn đã chiến thắng chính bản.

    Tôi nói nhỏ cho bạn biết thế này, rằng khi bạn cố gắng và đạt được thành tích nho nhỏ, bạn sẽ thấy hạnh phúc. Thế là đủ rồi!

    So sánh với người khác, chỉ khiến làm tổn thương chính bạn.

    Bạn không đánh giá cao bản thân bạn, không thương bạn thì ai sẽ thương bạn?

    Giảm bớt những mong muốn cao xa, thỏa mãn với hiện tại, ngừng so sánh, không ngưng phấn đấu thay đổi bản thân mới là cách tốt nhất giảm mặc cảm.

    Ngồi đó mặc cảm mà không làm gì cả thì chỉ mãi lún sâu không lối thoát.
     
  6. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Mình là một người nội tâm cô độc. Mình vừa ít nói lại vừa ít bạn. Không phải vì mình bị bệnh tâm lý gì hết mà đó là kiểu tính cách của một số người. Không phải ai cũng hoạt bát, vui vẻ, năng động được. Những người nội tâm như mình thường thích suy nghĩ sâu xa một vấn đề gì đó hơn là tám chuyện linh tinh với người khác. Chính vì kiểu tính cách này mà mình thường bị mọi người chê trách là nhạt nhẽo, trầm tính và có phần chậm chạp, không được nhanh nhẹn. Buồn chứ, thử hỏi có ai bị chê mà không buồn được? Tự ti chứ, mặc cảm chứ. Mọi người nói mình hãy thay đổi, nhưng đâu phải cứ muốn đổi thay là được trong ngay mai? Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời mà. Thầy dạy tâm lý học ở trường đại học mình từng nói như vậy ạ. Nhưng điều đó không có nghĩa là mình cố bám lấy lý do ấy để bao biện cho bản thân mình. Chỉ là, rất khó để biến mình thành một người hướng ngoại trong thời gian ngắn mà thôi.

    Để thoát khỏi sự mặc cảm ấy mình thường tìm những nhóm bạn nội tâm giống mình trên Facebook để sẻ chia, nếu nói ra nỗi lòng của bản thân mình thì sẽ đỡ phần nào tổn thương hơn là tự dồn nén những bực tức xuống sâu dưới đáy lòng. Bởi vì mình từng nghe nói việc dồn nén cảm xúc cũng như núi lửa vậy. Đến một ngày nào đó không thể chịu được, sẽ phun trào ra bên ngoài và ảnh hưởng rất nhiều đến những người xung quanh. Các bệnh tâm lý cũng vì sự dồn nén này mà bắt đầu hình thành, đến lúc trở nặng thì chúng ta không thể kiểm soát được hành vi của bản thân. Bởi vậy đừng bao giờ tự chịu đựng nỗi đau một mình, hãy tìm một ai đó để chia sẻ, nếu không có bạn thân thì hãy tìm một người bạn không quen không biết ở trên Facebook, Zalo, bạn ấy cũng đâu ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống của mình, miễn sao khi nói ra mình cảm thấy thoải mái, vậy là ổn. Bên cạnh đó nếu có thể mình nên tập gym, yoga, thể dục nhịp điệu, thiền, chơi các môn thể thao bổ ích. Như vậy sẽ giúp mình giảm bớt áp lực cuộc sống, xua tan đi sự mệt mỏi và bực tức trong mình. Ngoài ra cũng có thể đi chùa, tĩnh tâm là cách thoải mái nhất giúp mình tìm kiếm được sự bình yên và cảm thấy hạnh phúc với những gì mình đang có. Bạn cũng có thể viết lách, viết ra những gì mình khó chịu và những gì mình yêu thích. Khi viết lách bạn cũng sẽ được trải lòng mình bên trang giấy, cũng sẽ vơi đi những nỗi buồn ở trong lòng đó.

    Để giúp bản thân mình tự tin hơn thì bạn có thể học khóa học về kĩ năng sống, đi chơi cùng nhóm bạn thân hoặc thử trải nghiệm các chuyến du lịch dài ngày, đến những vùng đất mới, làm quen những con người mới, bạn sẽ tìm hiểu được những điều mới lạ hơn và thêm yêu cuộc sống hơn. Nếu bạn quá lười khi bước chân ra khỏi nhà thì đọc sách cũng là một cách, đó là cách gián tiếp để bạn tìm hiểu cuộc sống qua ngòi bút của các nhà văn nổi tiếng. Bạn cũng có thể thử làm những việc mình chưa từng làm như thuyết trình, đến nơi đông người hay đơn giản là nói chuyện với người lạ. Sẽ rất khó với bạn nhưng rồi một thời gian sau bạn sẽ thành công thôi, lúc đầu làm một điều gì đó ai chả trải qua thất bại một hai lần. Hãy tiếp thêm sức mạnh bằng cách xem những chương trình nói về người có nghị lực vươn lên trong cuộc sống. Mình cũng hay xem nên rất khâm phục về họ, chính họ đã tiếp cho mình thêm niềm tin.

    Nếu cảm thấy những điều trên quá xa vời thì bạn hãy nhìn xuống, bạn chưa phải là người nghèo nhất, hãy xem Quang Linh Vlog để thấy cuộc sống Châu Phi khó khăn như thế nào. Hãy đến bệnh viện, nơi có những bệnh nhân đang đối đầu với những căn bệnh quái ác. Mình hay ốm đau nên cũng hay tiếp xúc với họ. Họ vẫn cười cười nói nói thì cớ sao một người bình thường như mình lại không?

    Đừng cố nhìn lên cao, cũng đừng tự so sánh mình với ai. Cứ là mình thôi. Mây nào tầng ấy, rồi người hợp với bạn sẽ xuất hiện thôi.

    Bớt suy nghĩ linh tinh cho nhẹ đầu, hãy làm những gì mình thích, ăn những gì mình thấy ngon. Đừng để ý đến quá nhiều lời ra tiếng vào của người khác. Con người mà, thích quan tâm đến đời tư của người khác là sở thích của họ. Nhưng rồi họ sẽ không để ý bạn mãi đâu vì còn nhiều chuyện thú vị thu hút họ hơn bạn. Bởi vậy cứ kệ đi, họ nói chán rồi sẽ quên ý. Nghĩ vậy cho nhẹ lòng. Nghe những bản nhạc bạn thích, việc gì không làm được thì đừng quá cố, ai cũng có sở đoản sở trường riêng của mình. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra.
     
  7. Hạt bắp

    Bài viết:
    0
    Đi qua nửa đời người rồi, tôi nhận thấy một điều: Mặc cảm về bản thân chỉ đẩy mình đến tận cùng trạng thái tiêu cực. Khi trong đầu mình xuất hiện tâm lý tiêu cực thì mình nhìn cuộc đời này đầy rẫy những điều không tốt đẹp. Cứ như vậy mà kéo dài, nó làm cho mình mất cả ý chí và chắc chắn luôn thấy mình chẳng làm được việc gì, rồi lại mặc cảm tiếp.

    Đúng là ngoại cảnh tác động lên tâm lý mình nhưng kiểm soát tâm lý, lựa chọn suy nghĩ tích cực hay tiêu cực lại do chính mình quyết định. Thực tế là người ngoài bao giờ nói cũng hay, cũng đúng, họ nói để động viên mình. Nhưng họ không ở trong hoàn cảnh mình nên họ không hiểu được việc mình phải chịu đựng mà dẫn đến mặc cảm. Nên vấn đề ở đây vẫn là chính bản thân mình phải quyết định suy nghĩ của mình thôi.

    Tôi lấy kinh nghiệm của bản thân ra để trao đổi với các bạn, tôi đã từng chìm đắm trong mặc cảm, mà người chê bai tôi không ai khác là cha tôi. Tôi làm công việc gì thì ông cũng chê là không có tương lai, tôi làm sai việc gì là ông chửi tôi thậm tệ. Tôi luôn mặc cảm mình chẳng làm được việc gì. Vì cha mình nhìn mình như vậy thì người ngoài nhìn mình thế nào nữa. Lúc đó cha tôi chỉ dẫn gì thì tôi cũng làm y như thế để khỏi sai, khỏi bị mắng chửi. Nhưng tôi lại nhận ra là làm theo lời cha tôi mà kết quả có sai thì tôi cũng bị chửi. Cứ như vậy mà tôi đi làm, rồi nhìn bạn bè mà ngưỡng mộ họ rồi mặc cảm bản thân.

    Có một lần tôi rơi vào trạng thái tiêu cực thật sự, còn nghĩ đến tự tử. Lần đó không biết tìm nơi nào và ai để chia sẻ. Tôi mới vào chùa ngồi khóc và nghe giảng Pháp. Tôi là ngoại đạo, không theo một đạo nào cả. Tôi nghe bài giảng của thầy trụ trì về "vô ngã", sau đó tôi tìm đến YouTube có các bài Pháp để nghe.

    Nếu một lần rơi vào tâm trạng tiêu cực, mặc cảm và tự ti thì các bạn hãy thử nghe xem. Tôi không phải đang quảng bá cho một đạo nào nhưng những gì cảm thấy đúng với lòng mình thì nên tiếp nhận. Như đạo Phật không phân biệt tuổi tác, giàu nghèo, đẹp xấu. Ai cũng bình đẳng như ai trước cửa Phật. Nên tôi nghĩ tôi tiếp nhận được những lời giảng này.

    Chúng ta là bình đẳng với nhau, mỗi người đều có một sinh mệnh, một hình hài. Chúng ta làm chủ chính mình, làm chủ cảm xúc của mình. Trên đời này tất cả chỉ là vô ngã, là không có sinh cũng không có diệt, tất cả là duyên cả. Hình dung bạn có, gia đình nơi bạn sinh ra, những chuyện xảy ra với mình, những người bạn gặp đều là có duyên mới đến với bạn. Nên đón nhận và nhìn theo cách nào là lựa chọn của mình. Tại sao chúng ta không lựa chọn suy nghĩ tích cực? Vì giống như luật hấp dẫn trong vũ trụ, khi bạn nghĩ tích cực sẽ tự động hút những điều tích cực đến với bạn. Bạn nghĩ tiêu cực thì chỉ toàn những điều tiêu cực xuất hiện thôi.

    Ngày xưa tôi luôn nghĩ cãi lời cha là bất hiếu, làm cha buồn là bất hiếu. Nhưng giờ tôi nhận ra, cha tôi chẳng bao giờ quan tâm đến cảm xúc của tôi, ông chỉ nghĩ về sĩ diện của gia đình. Nếu tôi sống vô định và khiến mình đau buồn nhiều thì tôi mới đang bất hiếu với cha mẹ. Chỉ khi con cái hạnh phúc thì cha mẹ mới không lo lắng. Và mình chỉ hạnh phúc khi mình sống thật với con người mình, khi mình tự tin vào chính bản thân mình.
     
  8. Hugi Lady

    Bài viết:
    90
    Theo quan điểm cá nhân thì mình nghĩ, nguyên nhân sâu xa dẫn đến mặc cảm chính là không yêu bản thân mình, không tin vào chính bản thân mình và quá để ý đến cái nhìn của người khác. Vậy nên, để vượt qua mặc cảm, thì chỉ có 1 cách duy nhất, đó là HÃY YÊU THƯƠNG BẢN THÂN MÌNH thôi. Bạn phải biết rằng không ai là hoàn hảo cả, (giống như Amber Heard chẳng hạn, cô ta đẹp nhưng cái nết cô ta kì: V), vậy nên đừng cố ép mình vào những khuôn khổ mà xã hội đặt ra. Mỗi chúng ta đều là một thực thể duy nhất, khác biệt, đến với trái đất này với các sứ mệnh khác nhau, và chúng ta nên tự hào về điều đó. Thực ra được sinh ra trên đời này đã là một điều kì diệu mà thượng đế ban tặng rồi, vì như bạn biết đấy, có những đứa trẻ còn chưa được nhìn thấy thế giới này đã phải ra đi vì nạn nạo phá thai rồi..

    Mỗi người đều chỉ sống có 1 lần, vậy nên hãy sống sao cho trọn vẹn nhất, hãy làm tất cả mọi thứ bạn thích, mặc kệ ai nghĩ gì, mỗi người có cuộc sống riêng, miễn sao mình không phạm pháp, không làm gì sai trái thì mặc kệ họ nghĩ gì

    Nhìn chung, khi đã yêu bản thân rồi và không còn quá quan tâm đến việc người khác nghĩ gì thì tự dưng bạn sẽ biết cách để hoàn thiện mình hơn, ví như không tự tin về vẻ bề ngoài thì bạn sẽ chăm chút cho mình hơn, như chăm tập thể dục để có dáng đẹp nè, ăn uống khoa học, dưỡng da các thứ, vân vân và mây mây. Và lúc đó tự nhiên bạn sẽ trở nên "quyến rũ" hơn rất nhiều trong mắt người khác (vì người khác thường bị thu hút bởi phong thái tự tin, năng lượng tích cực, chứ chẳng ai thích gần những người luôn khép mình, ủ dột và đem đến năng lượng tiêu cực cả)

    Trên đây là suy nghĩ cá nhân của mình, có thể đúng có thể sai, nên nếu ai thấy không đúng thì có thể phản bác, nhưng zui zẻ hông quạo nha. Yêu! ~~
     
  9. Vũ Phương Linh

    Bài viết:
    0
    Theo như mình nghĩ đa phần sự mặc cảm và tự ti đều xuất phát từ những lời nói, những lời nhận xét của người khác về mình. Mình là một người luôn tỏ ra rất vui vẻ hòa đồng và hoạt bát với tất cả mọi người xung quanh, nhiều khi mọi người cảm thấy mình rất dễ tính, họ nói ra nhiều những lời tưởng chừng như một câu nói đùa, họ nghĩ câu nói đó có tính giải trí và sẽ chả ảnh hưởng gì đến một đứa như mình, nhưng thật ra mình rất tổn thương chỉ là mình không nói ra mà thôi! Mình đã nghĩ mình là một đứa rất vô dụng, mình học cũng chả giỏi, mình không biết chơi môn thể thao nào cả, mình chả giúp ích dc gì cho gia đình và cuộc sống này không có ai cần mình cả. Nhưng mình đã nhận ra rằng trong cuộc sống này không có ai là hoàn hảo cả, mỗi con người sinh ra đều sẽ có một nét đẹp và một tài năng riêng. Vậy nên hãy yêu lấy bản thân nhỏ bé của mình, hãy cố gắng sống thật tốt với bản thân và mọi người xung quanh ta. Hãy tập đi ngủ sớm, ăn uống thật lành mạnh, thay đổi cách nhìn, thay đổi suy nghĩ, cách sống để bản thân ngày càng thay đổi. Hãy gạt hết mọi suy nghĩ tiêu cực trong người để sống một cuộc sống ý nghĩa :3

    Những gì mình vừa viết là suy nghĩ của mình có thể cách viết của mình có hơi lủng củng nội dung có vẻ khó hiểu nhưng mong mọi người bỏ qua và ủng hộ, đây là bài viết đầu tiên của mình, mình sẽ cố gắng trau dồi kiến thức để viết tốt hơn, xin cảm ơn rất nhiều ạ!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...