Chương 839: Cứ quyết định như vậy Bấm để xem Giản Vũ Mân nói là cho La Tú Ân thời gian, kết quả lại một tấc cũng không rời mà nhìn La Tú Ân. "Anh nhìn tôi như vậy tôi không có cách nào suy nghĩ được." "Tôi không nhìn em em có khả năng sẽ chạy trốn." Giản Vũ Mân tin tưởng La Tú Ân là người có thể làm được loại chuyện này. Cô ấy nếu quay đầu liền ngồi lên máy bay bay đến một góc nào của một nước nào đó. Về sau anh liền không thấy được con gái mềm mềm đáng yêu của mình nữa. Vạn nhất cô ấy còn tìm cho con bé một người cha kế, con gái đáng yêu xinh xắn của anh về sau kêu người khác là ba làm sao bây giờ? La Tú Ân nói, "Nhưng mà tôi muốn chạy, anh cũng ngăn không được tôi a." "Em.." Giản Vũ Mân muốn phản bác, nhưng mà phát hiện cư nhiên đây là sự thật. Anh đánh không lại La Tú Ân! Giản Dật Hành ở một bên bình tĩnh mà nói, "Em giúp anh nhìn, cô ấy đi không được." Thiếu chút nữa đã quên, Dật Hành ở chỗ này! Giản Vũ Mân tức khắc yên tâm, đối với La Tú Ân nói, "Em đi không được, tôi lại ở chỗ này chờ em đến khi em nghĩ kỹ." La Tú Ân nhìn thoáng qua Giản Dật Hành, không tin tà mà muốn chạy trốn. Mới vừa đứng lên, đã bị một bàn tay của Giản Dật Hành đè lại bả vai, trực tiếp ấn về tới trên sô pha. La Tú Ân dùng sức muốn đứng lên, nhưng mà đối với Giản Dật Hành căn bản không dùng được. Một bàn tay của anh liền ấn như vậy, thoạt nhìn cũng không dùng bao nhiêu sức lực, lại có thể hoàn hoàn mà chế trụ La Tú Ân. Người đàn ông này, mạnh đến đáng sợ! Giản Dật Hành nói với La Tú Ân, "Không cần lộn xộn, tôi không muốn tổn thương đến cháu trai hoặc cháu gái của tôi." La Tú Ân sau khi phản kháng thất bại, quay đầu xin Giản Nhất Lăng giúp đỡ, "Nhất Lăng bảo bối, chị muốn em một mình ở cùng chị một lúc, được không?" Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Em cũng muốn cháu trai cùng cháu gái." Cây rơm cứu mạng cuối cùng cũng đứng ở phía đối lập. La Tú Ân đối mặt với cả Giản gia này, tứ cố vô thân. Giản Dật Thần đôi tay ôm ngực, cười tủm tỉm mà đi lên tới, "Chị dâu tương lai, chị liền đáp ứng cùng anh họ kết giao đi, anh họ người này tuy rằng có chút thẳng thắn, nhưng tuyệt đối không phải loại đàn ông cặn bã. Hơn nữa tôi dám cam đoan, anh ấy có thể đối với chị làm ra loại chuyện này, trăm phần trăm là bởi vì anh ấy thiệt tình thích chị." Chuyện khác không dám nói, liền chuyện này, Giản Dật Thần vẫn là có thể cam đoan. Giản Vũ Mân tuyệt đối là người đi tâm rồi mới lại thận đi. Cùng nữ nhân làm loại chuyện này, toàn bộ Giản gia cũng chỉ có Giản Dật Thần hắn làm được. Giản Vũ Mân vỗ bàn quyết định, "Cứ như vậy đi, em trước cùng tôi thử qua lại, nếu thật sự khó có thể chịu đựng lại nói." "Tôi.. tôi còn không có suy nghĩ kỹ đâu.." "Một bên qua lại một bên suy nghĩ." "Nhưng mà.." "Không có nhưng mà." "..." ### Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng cùng nhau trở về nhà. Địch Quân Thịnh đang uống nước, Giản Nhất Lăng đột nhiên hỏi, "Chúng ta khi nào thì sinh một bảo bảo?" "Khụ khụ, khụ khụ.. Khụ khụ khụ.." Địch Quân Thịnh trực tiếp bị nước làm cho sặc. Giản Nhất Lăng tiến lên thuận khí cho anh. Địch Quân Thịnh hơn nửa ngày mới hoãn lại đây, "Em, em như thế nào sẽ có loại suy nghĩ này?" Trên khuôn mặt tuấn dật có chút mất tự nhiên mà ửng hồng. Giản Nhất Lăng, "Địch gia gia nói, sau khi đính hôn là kết hôn, sau đó liền phải mang thai, sinh bảo bảo." Địch Quân Thịnh cũng không biết ông nội của mình khi nào dạy cho Giản Nhất Lăng bộ lý luận này. Nhưng mà có thể nhìn ra được, Giản Nhất Lăng đã tiếp nhận được chuyện cô ấy về sau cô ấy phải làm. "Cũng, cũng không sai." "Em đã đỡ đẻ qua bảo bảo, sinh tự nhiên cùng sinh mổ đều từng có. Em hẳn là không phải rất sợ cái quá trình này." Giản Nhất Lăng trên tri thức lý luận luôn là điểm tuyệt đối.
Chương 840: Em hiện tại liền muốn hôn anh Bấm để xem Địch Quân Thịnh giải thích với Giản Nhất Lăng, "Không giống nhau." "Không giống nhau sao?" "Ân." Địch Quân Thịnh ôn nhu nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu bảo bảo là kết tinh của tình yêu, không phải nhiệm vụ, không phải chuyện nên làm hay không nên làm." Nói xong Địch Quân Thịnh ở trên môi đỏ của Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn. Sau đó nói với cô, "Khi nào em muốn hôn anh, muốn ôm anh, khả năng chính là lúc chúng ta có thể muốn một tiểu bảo bảo." Giản Nhất Lăng ngửa đầu nhìn Địch Quân Thịnh.. Bỗng nhiên vươn hai tay ôm cổ Địch Quân Thịnh, nhón mũi chân, hôn lên môi anh. Đôi môi đỏ của Giản Nhất Lăng mềm mại, mịn màng, khoảnh khắc chạm vào, giống như là đánh lên mặt một viên kẹo bông. "Em hiện tại liền muốn hôn anh." Sau khi hôn xong, Giản Nhất Lăng nói. Ánh mắt cùng biểu tình của Giản Nhất Lăng đều thực nghiêm túc, khuôn mặt trong sáng, không mang theo một tia dục vọng, lại đối với Địch Quân Thịnh lại có lực dụ hoặc trí mạng. Lần này Địch Quân Thịnh đã biết cái gì gọi là vác đá nện vào chân mình. Địch Quân Thịnh buông lỏng tay ra, "Anh đi tắm rửa." Địch Quân Thịnh đi như chạy, anh sợ chính mình đi chậm một chút, bước chân rời đi liền sẽ không kiên định như vậy. Lúc Địch Quân Thịnh tắm rửa xong ra tới, trong phòng khách nhiều thêm một Địch lão gia tử. Còn có một đống túi lớn túi nhỏ. Không cần phải nói, Địch lão gia tử lại đem đồ bổ tới cho cháu dâu tương lai của mình. Nhân sâm, lộc nhung, tổ yến, đông trùng hạ thảo, phàm là bổ cho thân thể, Địch lão gia tử liền không bỏ sót món nào. Giản Nhất Lăng về thư phòng đi xử lý công việc, để Địch lão gia tử cùng Địch Quân Thịnh hai ông cháu ở trong phòng khách nói chuyện phiếm. Sau khi biết được chuyện hôm nay xảy ra ở Giản gia, Địch lão gia tử tràn đầy hâm mộ mà nói, "Ta cũng muốn có một cô gái mang một đứa bé tìm tới cửa a." Địch Quân Thịnh, "Ông suy nghĩ cái gì?" Địch lão gia tử nói, "Ta nói chính là muốn chú hai của con ở bên ngoài có thể đem một đứa con trai tư sinh tới, không phải con, con nếu là dám, ta đánh gãy chân của con." Trước kia khi không có định ra cháu dâu, Địch lão gia tử còn mong chờ Địch Quân Thịnh có thể đem về cho ông một đứa cháu tư sinh. Hiện tại đã định cháu dâu rồi, tằng tôn của mình có thể từ chính trong bụng của cháu dâu mình ra tới, người khác không được. Cho nên hiện tại có thể làm cho Địch lão gia tử chờ mong cháu tư sinh cũng chỉ có Địch nhị gia. Xong rồi Địch lão gia tử lại cười tủm tỉm hỏi Địch Quân Thịnh, "Con nói con chừng nào thì cùng Tiểu Lăng.." Địch Quân Thịnh bỗng nhiên một tay che lại ngực, "Ngực con có chút đau, cần nghỉ ngơi.." "Con cái thằng tiểu tử thúi, con tránh vấn đề của ta có phải hay không?" "Ngực đau.." "Con.." Địch lão gia tử hít sâu một hơi, "Được rồi được rồi, không nói chuyện này, ngực con không cần đau!" ### Ada tìm được Ôn Nhược, nói cho cô ta gần đây có một cuộc thi đấu trang sức quốc tế, muốn tham gia hay không. Ôn Nhược không chút do dự đáp ứng. Cũng không một chút suy xét thiết kế trang sức cũng không phải là thế mạnh của cô ta. Cô ta vẫn luôn đang học về thiết kế trang phục, cùng thiết kế trang sức không phải là một hướng. Nhưng mà Ada nói cho Ôn Nhược, muốn dự thi, hoặc đã là nhà thiết kế trang sức có tiếng, hoặc có thư đề cử của nhà thiết kế trang sức nổi danh. Ada làm chính là thiết kế trang phục, không có tư cách đề cử, muốn đề cử phải tìm một nhà thiết kế về trang sức trong công ty. Ada cho rằng Ôn Nhược cùng Kevin tiên sinh có thể kết nối, hỗ trợ đề cử một nhà thiết kế trang sức trong công ty hẳn không phải cái vấn đề gì. Nhà thiết trang sức trong công ty Hương Đóa Lệ đều là những nhân vật có uy tín có danh dự có địa vị, dưới tình huống bình thường không có khả năng cấp một lá thư đề cử cho một thực tập sinh vô danh một cách bừa bãi.
Chương 841: Cuộc thi thiết kế trang sức (1) Bấm để xem "Em sẽ thử." Ôn Nhược cũng không biết có thể thành công hay không, nhưng thử xem hẳn là không có quan hệ, liền tính bọn họ không có thư đề cử cho cô ta, cô ta cũng không có tổn thất gì. Nếu lần thử này đã thành công, đối phương là xem xét mối quan hệ cô cháu của cô ta cùng Ôn Noãn, liền sảng khoái đáp ứng hỗ trợ. Vì thế Ôn Nhược thuận lợi mà nhận được thư đề cử. Sau khi về nhà, Ôn Nhược đem tin tức tốt này nói cho Thái Thấm Nguyệt. Thái Thấm Nguyệt cũng vì con gái mà cảm thấy cao hứng, "Chờ con đoạt được giải, về sau liền không có người lại nghi ngờ trình độ của con." "Ân." "Cũng làm cho những phu nhân đó biết, Ôn gia chúng ta, Nhược Nhược của ta mới là người có thiên phú nhất." Ôn Nhược cùng Thái Thấm Nguyệt nói muốn đi trên lầu ôn tập lại nội dung thiết kế trang sức. Thiết kế trang sức không phải là thế mạnh của Ôn Nhược, nhưng là cô ta cũng đã học tập qua môn học này. Ôn Nhược một mình ở trong phòng, liên tiếp vẽ mấy tấm bản vẽ. Vẽ một tấm, vò một tấm. Chờ lúc Thái Thấm Nguyệt tiến vào, trên mặt đất phòng làm việc của Ôn Nhược đã tràn đầy một đống giấy. "Làm sao vậy?" Thái Thấm Nguyệt nhìn thấy tâm tình của con gái dường như không được tốt lắm. "Không có." Ôn Nhược không có cùng mẹ mình nói lên chuyện mình liên tiếp vẽ mấy bản thiết kế, liền không có nào có linh cảm tốt. "Mẹ, con đi lên gác mái tìm linh cảm." Trên gác mái của Ôn gia đặt không ít đồ vật cũ, đều là những vật mà tổ tiên truyền lại, có món đã truyền trăm năm. Ôn Nhược muốn từ những đồ vật cũ này tìm một ít linh cảm thiết kế. "Được rồi, để mẹ lấy chìa khóa trong ngăn kéo cho con." Thái Thấm Nguyệt đem chìa khóa gác mái đưa cho Ôn Nhược, Ôn Nhược đi vào bên trong gác mái. Nơi đó cất giữ không ít đồ vật, ngày thường đều không cho người làm đi vào quét tước, ngày thường việc lau chùi dọn dẹp đều do tự mình Ôn Trình làm. Khi xem những đồ vật cũ, Ôn Nhược đột nhiên thấy được một cái bản thảo cũ. Sau khi lật xem kinh ngạc phát hiện, tất cả đều là bản vẽ thiết kế trang sức. Là một số bản thảo Ôn Noãn trước khi lấy chồng vẽ. Năm đó Ôn Noãn ở trên phương diện này bày ra tới rất có tài năng. Lúc ở Ôn gia, Ôn Noãn có thời gian rãnh liền sẽ vẽ một ít bản thảo thiết kế. Những bản thảo thiết kế này ở thời điểm bà đi lấy chồng cũng không có mang đi, mà cất giữ ở trong rương trên gác mái cũ. Là đồ vật của mấy chục năm trước. Nhưng mà mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, hiện tại xem những bản thảo thiết kế này cũng không thấy lỗi thời. Bất tri bất giác, Ôn Nhược đã ở trên gác mái đợi cho đến khuya, thẳng đến khi Thái Thấm Nguyệt lên kêu cô ta. "Nhược Nhược, nên nghỉ ngơi." Nhìn thấy Thái Thấm Nguyệt, Ôn Nhược theo bản năng mà đem bản thảo thiết kế kia giấu ở sau lưng. "Vâng." Ôn Nhược đứng dậy, đem bản thảo thiết kế giấu ở trong một quyển sách cũ, mang ra gác mái. ### Ôn Noãn thu được thư mời tham gia cuộc thi nhà thiết kế trang sức quốc tế. Giản Duẫn Náo sau khi nhìn thấy thư mời có chút hưng phấn, "Mẹ, con nghe nói cuộc thi đấu này chỉ có những nhà thiết kế đã thành danh mới có thể thu được." Lần trước sau khi Ôn Noãn ở trong show thời trang bộc lộ tài năng, hiện tại cũng coi như là nhà thiết kế nổi danh. Ôn Noãn suy tư một chút, quyết định đi dự thi. Mặc kệ cuối cùng có thể bắt được giải hay không, quan trọng là việc có tham dự. Giản Duẫn Náo bồi Ôn Noãn cùng đi thi đấu địa điểm. Cuộc thi đấu mang tính quốc tế như vậy, giám khảo đến đây đều là các nhà thiết kế quốc tế nổi danh. Còn có các thương hiệu lớn, cùng với truyền thông. Ở trong cuộc thi đấu, Ôn Noãn gặp Ôn Nhược. Ôn Nhược là cùng Thái Thấm Nguyệt tới. Thái Thấm Nguyệt có chút khiêu khích mà nói với Ôn Noãn, "Nguyên lai A Noãn em cũng tới, là ai giúp em viết thư đề cử vậy?" Trên mặt Ôn Noãn đồng dạng treo một nụ cười minh diễm động lòng người, đoan trang hào phóng, "Tôi không cần thư đề cử."
Chương 842: Cuộc thi thiết kế trang sức (2) Bấm để xem Thái Thấm Nguyệt không tin lời Ôn Noãn nói, lại cũng lười cùng bà tranh chấp, bà nói không có thì không có đi. Thái Thấm Nguyệt, "Tôi đây ở chỗ này liền trước chúc cho A Noãn em lấy được thành tích tốt." Ôn Noãn không có tâm tình cùng Thái Thấm Nguyệt và Ôn Nhược lá mặt lá trái, trực tiếp lôi kéo Giản Duẫn Náo tránh đi. Thái Thấm Nguyệt nhìn bóng dáng mẹ con Ôn Noãn, nụ cười trên mặt nháy mắt biến mất không thấy. "Cái người cô này của con, trước kia còn đối với chúng ta khách khách khí khí, hiện tại Giản gia quật khởi, liền bắt đầu không coi ai ra gì." Ôn Nhược nhìn bóng dáng Ôn Noãn cùng Giản Duẫn Náo, không nói chuyện. Thi đấu bắt đầu, tuyển thủ vào bàn. Trong lúc thi đấu, người không liên quan không được vào, hội trường vẫn duy trì tuyệt đối an tĩnh. Các thiết bị điện tử cũng đều không thể mang vào. Sau khi tiến vào, tuyển thủ căn cứ theo chủ đề giám khảo đưa ra mà tiến hành thiết kế. Giám khảo năm nay đưa ra chủ đề là: Dung hợp. Chủ đề như vậy không làm khó được Ôn Noãn, sau khi thấy được chủ đề Ôn Noãn liền vẽ ra một bản thiết kế chính bà cảm thấy vừa lòng. Ôn Nhược bên kia tựa hồ cũng thực thuận lợi, thời điểm thu bản thảo, Ôn Noãn thoáng nhìn cô ta đang treo trên mặt một nụ cười vừa lòng. Nhưng mà Ôn Noãn cũng không muốn biết cô ta vẽ như thế nào, chuyện này đối với bà không có gì ảnh hưởng. Kết quả thi đấu ngày hôm sau liền ra tới. Các tác phẩm thi đấu đều sẽ được công khai, mặc kệ là đoạt giải, hay không có đoạt giải. Tác phẩm của Ôn Noãn đạt được giải nhì. Đây đã là một thành tích không tồi, bà làm một người mới, lần đầu tiên tham gia loại thi mang tính quốc tế này liền đạt được một trong ba giải đứng đầu. Ôn Nhược cũng đạt giải, giải ba, chỉ ở sau Ôn Noãn. Mà khi Ôn Noãn nhìn đến tác phẩm của Ôn Nhược, một cổ cảm giác quen thuộc ập vào trước mặt. Tuy rằng nhiều năm trôi qua, nhưng mà tác phẩm do chính tay mình thiết kế ra tới Ôn Noãn vẫn có ấn tượng. "Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Giản Duẫn Náo phát hiện thần sắc của mẹ mình không đúng lắm. "Tác phẩm này của Ôn Nhược, rất giống bản thảo mẹ đã vẽ hơn ba mươi năm trước khi còn chưa có lấy ba con.." "Thật vậy sao?" Nếu là thật sự, vậy Ôn Nhược chính là đã sao chép! "Hẳn là không sai. Đồ vật do chính mình làm ra, nhiều ít cũng có ấn tượng, chẳng sợ thời gian trôi qua thật lâu, mẹ đều sẽ không hoàn toàn quên." "Vậy bản thảo thiết kế trước kia mẹ để ở nơi nào?" "Khi mẹ lấy ba con có khả năng không có mang theo, sau lại đi nơi nào mẹ cũng không biết." Những cái đó đều là Ôn Noãn tùy ý vẽ lên, cùng rất nhiều đồ vật cũ trước kia của Ôn Noãn, lưu tại Ôn gia. Lúc sau Ôn Noãn cũng không nhớ tới những bản thảo thiết kế này. Thẳng đến hôm nay, bà đột nhiên nhìn thấy tác phẩm dự thi của Ôn Nhược. "Nói như vậy rất có thể là Ôn Nhược ở Ôn gia đã thấy được những bản thảo thiết kế trước kia của mẹ lưu lại, sau đó bắt chước tác phẩm của mẹ đem tới dự thi?" Nghĩ đến đây, Giản Duẫn Náo trên mặt lộ ra sự phẫn nộ. Giản Duẫn Náo tức giận mà muốn đi tìm ban tổ chức, "Con muốn đi tìm ban tổ chức, vạch trần hành vi vô sỉ của Ôn Nhược!" Ôn Noãn kéo Giản Duẫn Náo lại, "Chúng ta không có chứng cứ." Ôn Nhược có khả năng đã lấy trộm bản thảo thiết kế trước kia của Ôn Noãn, nhưng mà bọn họ lấy không ra được chứng cứ. Năm đó khi Ôn Noãn vẽ những bản thảo thiết kế đó không có ai chứng kiến, cũng không có ghi chú lại. "Vậy cứ để chị ta chiếm dụng tác phẩm của mẹ sao?" Giản Duẫn Náo cảm thấy thực tức giận. Liền tính Ôn Nhược chỉ đạt được giải ba, không có ảnh hưởng đến thành tích của mẹ cậu, nhưng đây vẫn là thành quả lao động của mẹ cậu, dựa vào cái gì để cho người khác chiếm lấy thành quả lao động của mẹ mình, hưởng thụ vinh dự mà bà mang lại? Ôn Noãn nói, "Nhưng mà không có chứng cứ, ban tổ chức cũng sẽ không bảo vệ cách nói của chúng ta. Hơn nữa cậu cả của con, ông ấy.."
Chương 843: Cuộc thi thiết kế trang sức (3) Bấm để xem Việc này cũng không dễ dàng. Không có chứng cứ làm bậy, ban tổ chức cũng sẽ không thụ lí. Mà Ôn Nhược khẳng định cũng sẽ không thừa nhận. Giản Duẫn Náo chần chờ trong chốc lát, sau đó hỏi, "Mẹ, việc này con phải cùng anh cả cùng em gái thương lượng một chút." "Con muốn nói cho Tiểu Lăng sao?" Ôn Noãn nhíu mày, "Vẫn là không cần nói cho Tiểu Lăng đi, con bé rất bận rộn, cũng đừng gây thêm phiền toái cho con bé." Ôn Noãn nghĩ đến bộ dáng con gái hiện tại mỗi ngày đều rất bận rộn, chuyện của mình chỉ là việc nhỏ, lại gây phiền phức cho con gái liền không tốt. Giản Duẫn Náo nghĩ nghĩ, "Vậy được, con chỉ nói cho anh cả thôi." Ở thời điểm Ôn Noãn cùng người nhà thương lượng, danh sách đoạt giải đã được công bố ra tới. Truyền thông cũng đưa tin tức liên quan. Tin tức cô cháu Ôn gia đồng thời đoạt giải cũng lan truyền. Trên truyền thông mọi người đều khen Ôn gia tộc nội tình thâm hậu, hai cô cháu đều có tài hoa hơn người. Thái Thấm Nguyệt đầu tiên là nhìn thấy con gái mình Ôn Nhược đạt được giải ba, cao hứng không thôi, mà khi bà nhìn thấy Ôn Noãn đạt được giải nhì, tâm tình hơi hơi trầm xuống, tâm trạng vui sướng tức khắc phai nhạt không ít. Nhưng mà bà cũng nhanh chóng nghĩ lại, Ôn Noãn hiện tại bao nhiêu tuổi, con gái bà hiện tại bao nhiêu tuổi? Không gian trưởng thành của con gái bà sao có thể lớn hơn Ôn Noãn. Hơn nữa thế mạnh của con gái bà cũng không phải là thiết kế trang sức. "Nhược Nhược, với cái này những tiểu thư phu nhân nghi ngờ năng lực của con đã có thể câm miệng, công ty mà chúng ta tạo lập cũng có thể càng thêm thuận lợi." Ôn Trình ở kinh thành khi biết được kết quả cuộc thi cao hứng đến không khép miệng được. "A Noãn cùng Nhược Nhược thật là quá lợi hại!" Ôn Trình cao hứng, "Tôi muốn mở một bữa tiệc lớn, vì A Noãn cùng Nhược Nhược chúc mừng!" Trước khi Ôn Noãn cùng Ôn Nhược trở về, Ôn Trình liền bắt đầu phát thiệp mời cho bạn bè thân thích. Khi mọi người biết được Ôn gia liền xuất hiện hai nhà thiết kế đại tài đều hâm mộ không thôi. Bạn tốt của Ôn Trình sôi nổi biểu đạt sự hâm mộ của mình đối với ông, "Ôn gia các người thật sự quá lợi hại, hai cô cháu Ôn Noãn Ôn Nhược đều lợi hại như vậy, nghe nói cuộc thi thiết kế trang sức quốc tế lần này là thực có uy tín, người có thể đoạt giải đều là số một số hai." Ôn Trình nghe được toàn thân đều thoải mái, ông liền thích nghe người khác khen em gái cùng con gái của mình. "Chính hai người họ lợi hại, cùng sự giáo dục của Ôn gia quan hệ không lớn." Ôn trình cười ha hả mà trả lời những lời khen ngợi của mấy người bạn thân. Ôn Trình còn chạy tới trung tâm thương mại, mua hai cái túi xách giá trị mấy chục vạn, một cái cho em gái, một cái cho con gái. ### Khi Ôn Noãn cùng Ôn Nhược bọn họ thi đấu, Giản Nhất Lăng lôi kéo Địch Quân Thịnh đi Tần gia. "Vì cái gì muốn anh đi?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng. "Bởi vì, có anh cùng đi tương đối tốt." Lần trước sau khi Tần Xuyên cùng Giản Nhất Lăng nói những lời đó, Giản Nhất Lăng liền có chút sợ hãi khi gặp lại Tần Xuyên. Nhưng mà cô đã đáp ứng xem bệnh cho Tần Hoành Chí, cho nên không thể không lại đến Tần gia. Nghĩ tới nghĩ lui, Giản Nhất Lăng cảm thấy để Địch Quân Thịnh cùng đi với cô khả năng sẽ càng tốt hơn. "Ân?" "Chính là muốn anh đi cùng em.." Giản Nhất Lăng cũng nói không rõ vì sao mình muốn làm như vậy. "Yêu cầu như vậy gia phi thường thích nghe." Tâm tình Địch Quân Thịnh rất tốt. Gọi điện thoại đến công ty phân phó một số công việc của sáng nay sau đó liền cùng Giản Nhất Lăng đi đến Tần gia. Sau khi đến Tần gia, Giản Nhất Lăng thăm hỏi tình trạng thân thể của Tần Hoành Chí, xem xét một loạt các báo cáo kiểm tra lúc trước của ông ta. Sau đó nói cho ông ta từ ngày mai sẽ an bài ông ta vào ở trong một phòng bệnh đặc thù, sẽ có chuyên gia tiếp quản cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của ông ta. Tần Hoành Chí còn không biết nguyên nhân Giản Nhất Lăng đột nhiên sửa lại chủ ý, chỉ biết bệnh của mình có cơ hội chữa khỏi, rất là cao hứng.
Chương 844: Địch gia chúng tôi có truyền thống chung tình Bấm để xem Giản Nhất Lăng cũng không có trực tiếp trả lời Tần Hoành Chí bệnh của ông ta có cơ hội trị tận gốc hay không. Nhưng kỳ thật trong lòng Giản Nhất Lăng nắm chắc vẫn là rất lớn, bởi vì ở thế giới lúc trước mà Giản Nhất Lăng sinh sống, đại bộ phận loại bệnh bạch cầu này đều có thể thông qua dùng thuốc để kéo dài sinh mệnh. Chẳng qua giá cả của thuốc tương đối đắt đỏ. Ở Tần gia, Giản Nhất Lăng gặp được Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm. Quan hệ của hai anh em gần đây giống như cũng không tệ. Tần Xuyên nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh cùng nhau xuất hiện, biểu tình có chút mất mát. Mà khi Giản Nhất Lăng làm kiểm tra cho Tần Hoành Chí, ánh mắt Tần Xuyên vẫn luôn ở trên người Giản Nhất Lăng. Tần Du Phàm chú ý thấy, liền lôi kéo Tần Xuyên đến một bên, "Anh gần đây làm sao vậy?" "Không có việc gì." Ngoài miệng nói không có việc gì, nhưng biểu tình của anh thoạt nhìn cũng không giống là không có việc gì. "Lúc trước anh không động đậy, hiện tại người ta đều đã đính hôn, anh có muốn động cũng đã chậm rồi, nên buông vẫn là buông đi." Tần Xuyên hỏi, "Em làm như thế nào mới buông Địch Quân Thịnh được?" Tần Du Phàm nghĩ nghĩ, "Em cũng không biết, đại khái là thấy rõ đi. Cũng đại khái là bởi vì chính mình nỗ lực qua. Một đường đi đến cùng, cũng liền thấy rõ ràng." Tần Xuyên nói, "Chính là anh một bước cũng đều không có đi qua." Tần Du Phàm nghe vậy không biết vì sao có chút lo lắng. Nhưng Tần Du Phàm cũng không có lập trường đi khuyên Tần Xuyên. Ở trên mặt tình cảm, cô ấy cũng đi một con đường không rõ ràng. Không đâm phải tường không quay đầu lại, cô ấy không có tư cách đi khuyên người khác quay đầu lại. Sau khi kiểm tra cho Tần Hoành Chí xong, Tần Du Phàm giữ Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng ở lại nhà ăn cơm. Bởi vì Tần Hoành Chí dùng cơm tách biệt với mọi người, trên bàn cơm cũng chỉ có bốn người bọn họ. "Tôi cùng Tiểu Lăng tính toán muốn sinh một đứa con." Địch Quân Thịnh bỗng nhiên mở miệng. Bốn người trên bàn cơm đều ngừng lại. Giản Nhất Lăng tạm dừng một chút, bọn họ tính toán khi nào? Ngày đó khi cô hỏi anh ấy, anh ấy nói chính là còn sớm nha? Bất quá Giản Nhất Lăng cũng không miệt mài theo đuổi vấn đề này, thực mau liền tiếp tục gắp đồ ăn ăn cơm. Tần Xuyên sau khi tạm dừng một chút, liền cũng tiếp tục gắp đồ ăn. Một hồi lâu sau, Tần Xuyên nói, "Hôn ước có thể giải trừ, kết hôn có thể ly hôn, liền tính lại có con, cũng không ngoại lệ." Địch Quân Thịnh ôn nhu cười, "Như thế nào? Hôn nhân của Tần thiếu tựa hồ thấy thực bi quan? Cũng đúng, hôn nhân của mấy người Tần gia các người từ trước đến nay không thế nào củng cố, nhưng mà Địch gia chúng tôi không giống như vậy, ông nội của tôi, ba của tôi đều là một lòng một dạ đến già." Tần Du Phàm sờ sờ cái mũi, trong chuyện này, Tần gia bọn họ thật đúng là không có cách nào phản bác. Người ba kia của cô, thật sự không thể nói chung tình. Mà người của Địch gia xác thật có truyền thống si tình, mặc kệ là Địch lão gia tử hay là người ba quá cố của Địch Quân Thịnh, sau khi vợ mình qua đời đều không có lại tìm đối tượng mới, ở kinh thành có tiếng là chung tình. Tần Du Phàm vì muốn giảm bớt bầu không khí, chuyển đề tài, hỏi chuyện Giản Vũ Mân chuẩn bị làm ba. Giản Nhất Lăng nghi hoặc mà nhìn về phía Tần Du Phàm, "Cô cũng biết?" Tần Du Phàm, "Vũ Mân ca ca của cô trực tiếp phát Weibo." Rất nhiều thần tượng khi yêu đương đều gạt fan. Giản Vũ Mân không giống như vậy, khi biết mình sắp làm ba trước tiên đã phát lên Weibo, trực tiếp nói cho fan của mình mình tìm được đối tượng, hơn nữa lại còn sắp được làm ba. Sau đó phía dưới Weibo một nhóm fan nữ tỏ vẻ mình bị thất tình. Còn có một nhóm fan tỏ vẻ không tin, thẳng nam Vũ ca cư nhiên cũng có thể tìm được bạn gái. Bất quá càng nhiều người vẫn là đối với Giản Vũ Mân chúc phúc. Giản Vũ Mân thừa nhận tình yêu ở trên Weibo đều đã lên hot search, Tần Du Phàm muốn không biết cũng khó.
Chương 845: Vạch trần Ôn Nhược (1) Bấm để xem Cuộc thi thiết kế trang sức sau khi kết thúc, Ôn Nhược lại trở lại Hương Đóa Lệ làm việc, thái độ của Ada đối với cô ta so trước kia càng tốt hơn. "Chị liền biết em có thể làm được." Thái độ của Ada đối với Ôn Nhược đặc biệt tốt. "Cũng là nhờ Ada tỷ cho em cơ hội." "Nói chi vậy, đạt được giải trong cuộc thi đấu này chính là do em tranh thủ được, chị không có giúp được cái gì. Em hiện tại hãy làm thật tốt, chờ em tốt nghiệp, chị liền xin cho em được tuyển dụng chính thức." "Cảm ơn Ada tỷ." "Đúng rồi, em nếu muốn chuyển đến bộ phận thiết kế trang sức chị cũng không ngăn cản, rốt cuộc em vừa mới được giải thưởng lớn về thiết kế trang sức, ở phương diện này tiếp tục phát triển cũng rất tốt." "Không cần, Ada tỷ, em cảm thấy vẫn ở lại bộ phận thiết kế trang phục càng thích hợp với em, hơn nữa em không thể cô phụ thời gian chị đã dùng để bồi dưỡng em." Ada nghe xong lời này thực vui mừng, "Làm khó em, vẫn là em hiểu được, cảm ơn em." Sau đó Ada còn rất hào phóng mà giới thiệu cho Ôn Nhược một số bạn hữu trong vòng thiết kế của mình, Ôn Nhược muốn ở trong cái vòng này, nhân mạch là điều rất quan trọng. Ôn Nhược đương nhiên thật cao hứng, đây đúng là yêu cầu cô ta cần trước mắt. Có Ada đề cử, Ôn Nhược không chỉ quen biết thêm không ít bạn hữu mới, còn lại tiếp nhận đơn đặt hàng mới. Sau khi về đến nhà, Ôn Nhược còn bận rộn với đơn đặt hàng của bạn bè của mẹ cô ta. Nhưng mà tốc độ hoàn thành của cô ta thực mau, không đến hai ngày, các thiết kế đều đã được làm ra tới, hiệu suất thập phần cao. Đến nỗi trình tự làm việc chế tác cụ thể, Ôn Nhược liền giao cho Thái Thấm Nguyệt mời các chuyên gia đến làm. Chọn lựa nguyên vật liệu Ôn Nhược cũng không nhúng tay, toàn quyền giao cho Thái Thấm Nguyệt tới tiến hành. Thái Thấm Nguyệt sau khi nhìn thấy những bản thảo thiết kế của con gái, cao hứng không thôi, "Nhược Nhược của mẹ thật là quá lợi hại, lúc này thời gian mới qua có bao lâu chứ, mà liền thiết kế ra tới nhiều trang sức tinh mỹ tuyệt luân như vậy!" "Mẹ, mẹ chuyên gia cùng nguyên liệu tốt một chút, đừng làm hư những bản thảo thiết kế này của con." "Mẹ biết rồi, mẹ sao có thể sẽ làm hư những bản thảo thiết kế tốt như vậy của con gái bảo bối chứ!" Thái Thấm Nguyệt thập phần quý trọng bản thảo thiết kế của con gái. Càng là thập phần dụng tâm mà tự mình trông coi, bảo đảm làm ra được trang sức có thể trăm phần trăm mà giống với bản thảo thiết kế. Thành phẩm cuối cùng quả nhiên cùng với bản thảo thiết kế giống nhau như vậy, xa hoa lộng lẫy. Thái Thấm Nguyệt đem đơn đặt hàng đều giao kịp thời, số dư tài khoản đều tăng liên tục. Công ty mới vừa thành lập liền đã hoàn thành nhiều đơn đặt hàng như vậy, thật là thật đáng mừng. Vì thế Thái Thấm Nguyệt còn đặc biệt để cho Ôn Trình tổ chức một buổi tiệc chúc mừng. Mời bạn bè thân thích tới tham gia, còn mời riêng Ôn Noãn. Ôn Trình cho rằng Thái Thấm Nguyệt là muốn cùng Ôn Noãn hòa hoãn quan hệ liền đáp ứng. Ôn Trình mời Ôn Noãn, Ôn Noãn lấy lý do mình có chuyện muốn vội vàng cự tuyệt. Thái Thấm Nguyệt nói, "Cũng không biết có phải do Nhược Nhược của chúng tôi quá ưu tú hay không, làm trong lòng cô ấy không thoải mái, cô ấy mới không chịu tới tiệc chúc mừng Nhược Nhược của chúng ta." Sắc mặt Ôn Trình không tốt, "Bà không cần suy nghĩ loạn, A Noãn không phải người như vậy đâu." ### Ngày hôm sau của buổi tiệc chúc mừng, có một chuyện đã xảy ra làm cho Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược đều không có nghĩ đến. Luật sư đã đưa đơn của tòa án đến công ty trang sức đồng thời gửi đến Ôn gia, thông báo cho họ biết, bọn họ đã bị kiện vì sao chép tác phẩm. "Các người nói hươu nói vượn cái gì vậy? Ai sao chép? Những trang sức này đều là do con gái của tôi tự mình thiết kế ra tới!" Thái Thấm Nguyệt tức giận không thôi, cảm thấy những người này là cố ý bêu xấu con bà. Ôn Trình nhận được đến tin tức liền gấp quay trở về nhà cũng đồng dạng tức giận, "Con gái của tôi chính là đạt giải trong cuộc thi thiết kế trang sức, tài hoa của con bé chính là đã được công nhận! Như thế nào sẽ đi sao chép? Các người đang nói hươu nói vượn cái gì vậy?"
Chương 846: Vạch trần Ôn Nhược (2) Bấm để xem Luật sư trả lời, "Quý công ty gần đây đối với bên ngoài bán ra vài món trang sức, một tuần trước đã được công ty khác đưa ra, đây là bản ghi chú." Nói xong, luật sư mở ra văn kiện mang theo bên người, mặt trên tư liệu đóng dấu biểu hiện, công ty nguyên cáo hơn một tuần trước đã mở bán online mấy món trang sức này, với một số món trang sức của công ty mà Ôn Nhược cùng Thái Thấm Nguyệt thành lập giao cho khách hàng trong hai ngày này đều có cùng kiểu dáng. Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt mở to hai mắt mà nhìn, từ chối tin tưởng chứng cứ ở trước mắt. Thái Thấm Nguyệt từ chối tin tưởng, "Các người có phải ghen ghét Nhược Nhược nhà tôi hay không, cho nên cố ý hãm hại con bé! Đừng cho là tôi không biết cái gọi là chứng cứ ghi chép là có thể giả tạo." Ôn Trình cũng không tin, "Không có khả năng, chuyện này không có khả năng, ở đây nhất định là có cái hiểu lầm gì rồi!" "Có phải hãm hại hay không, chờ thời điểm mở phiên tòa các người sẽ biết." Mặt luật sư không biểu tình. Thái Thấm Nguyệt tức chết nói, "Chờ, chờ đến sau khi tòa tuyên án Nhược Nhược nhà tôi là vô tội, tôi liền phải đi kiện các người, kiện các người tội phỉ báng!" Thái Thấm Nguyệt thở phì phò mà đem luật sư đuổi đi ra ngoài. Lưu lại cho Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt là một bụng hỏa khí. Buổi tối, sau khi Ôn Nhược tan tầm về nhà, liền nhìn thấy sắc mặt ba mẹ cô ta trầm trọng đang ngồi ở trong phòng khách. "Ba, mẹ, phát sinh chuyện gì?" "Nhược Nhược, con đã trở về," Thái Thấm Nguyệt đứng dậy, "Con không biết, hôm nay tòa án gửi đơn tới, có một công ty trang sức tố cáo công ty chúng ta xâm hại bản quyền, nói chúng ta trộm thiết kế của công ty bọn họ." "Cái gì?" Nghe được Thái Thấm Nguyệt nói, Ôn Nhược bản năng khẩn trương lên. Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ là.. Không có khả năng, những bản thảo đó đã hơn ba mươi mấy năm, không có khả năng có người biết đến. Liền tính là Ôn Noãn, bà ấy cũng lấy không ra được chứng cứ. Nghĩ đến đây, Ôn Nhược lại thả lỏng xuống. "Mẹ, có phải là hiểu lầm hay không?" Ôn Nhược hỏi. "Khẳng định là lầm! Nếu không chính là có ai đang ghen ghét con, cố ý hãm hại con!" "Mẹ mẹ đừng vội, hẳn là có người muốn hãm hại con. Mẹ trước để cho con nhìn xem tờ đơn kia của tòa án." Thái Thấm Nguyệt đem tờ đơn đưa cho Ôn Nhược xem. Ôn Nhược sau khi xem xong nói, "Công ty trang sức này tên cũng không biết, sợ là đang cố ý ăn vạ đi?" Ôn Trình giận dữ chụp cái bàn một cái, "Có lẽ là vậy! Nói Nhược Nhược sao chép, thật quá đáng! Nhược Nhược con yên tâm, ba nhất định giúp con tìm luật sư tốt nhất! Tuyệt đối sẽ không để con bị người khác vu hãm!" Thái Thấm Nguyệt cũng trấn an Ôn Nhược, "Nhược Nhược đừng sợ, mẹ và ba của con sẽ bảo hộ con! Sẽ không để những người không đứng đắn đó khi dễ con!" Ôn Nhược, "Ba, mẹ, cảm ơn hai người." Ôn Trình nói với Ôn Nhược, "Nhược Nhược, việc cấp bách là tìm ra lỗ hổng của những chứng cứ đó, để chứng minh con trong sạch." "Được, con trước đi xem cái mà bọn họ gọi là chứng cứ." Sau đó Ôn Nhược lên mạng lật xem một chút tư liệu, hoảng sợ khi phát hiện đối phương thật là ở hơn một tuần trước đã mở bán online một số trang sức này. Nếu một tuần trước đã ra thành phẩm, như vậy bản thảo thiết kế có khả năng trước đó đã có. Sao có thể như vậy được? Những bản thảo đó rõ ràng là.. Sắc mặt Ôn Nhược dần dần từ hồng chuyển sang trắng, sự bình tĩnh vững vàng ban đầu cũng đã tan đi. Ôn Trình quan tâm mà hỏi, "Thế nào Nhược Nhược, có tìm được chứng cứ hay lỗ hổng mà bọn họ giả tạo hay không?" Sắc mặt Ôn Nhược rất khó xem. Thái Thấm Nguyệt, "Nhược Nhược con làm sao vậy? Như thế nào không nói lời nào? Nếu không tìm được lỗ hổng nào cũng không sao, ba mẹ sẽ đi tìm người hỗ trợ."
Chương 847: Vạch trần Ôn Nhược (3) Bấm để xem Thái Thấm Nguyệt tin tưởng vững chắc con gái mình vô tội, chỉ cần là vô tội liền nhất định có chứng cứ chứng minh con mình trong sạch. Ôn Nhược cắn môi, sự sợ hãi trong lòng bắt đầu lan tràn. Cô ta cũng không rõ vì cái gì sẽ phát sinh chuyện như vậy. Nhưng mà có một việc Ôn Nhược có thể xác định, chính là chuyện này khẳng định cùng Ôn Noãn có quan hệ. Ôn Nhược ngẩng đầu nhìn về phía ba của cô ta, "Ba, ba có thể, có thể giúp con hẹn cô ra gặp mặt hay không?" "Làm sao vậy? Con tìm cô con làm cái gì?" Ôn Trình khó hiểu hỏi. Ôn Nhược biện ra lý do, "Cô ấy quen biết với Kevin tiên sinh, ở trong vòng có nhân mạch, cô ấy hẳn là có thể giúp đỡ." "Con nói đúng, ta như thế nào không nghĩ tới đâu? Con từ từ, ta hiện tại liền gọi điện thoại cho cô con." Ôn Trình tin lời Ôn Nhược nói, lập tức liền gọi điện thoại cho Ôn Noãn. Ôn Trình, "A Noãn a, Nhược Nhược con bé gặp phải một chút phiền toái, muốn hỏi em một chút, em có thể giúp đỡ hay không." Ôn Noãn, "Anh, Nhược Nhược gặp phải chuyện phiền toái gì?" Ôn Trình, "Có một công ty trang sức không có mắt cáo trạng, nói Nhược Nhược sao chép thiết kế của công ty trang sức bọn họ, em cũng biết Nhược Nhược vừa mới đạt giải ở cuộc thi thiết kế trang sức kia, khẳng định có rất nhiều người ganh tị với con bé, tìm phiền toái cho con bé." Ôn Noãn, "Phải không? Anh, anh nói con bé suy nghĩ rõ ràng lại, rốt cuộc là người khác tìm con bé gây phiền toái, hay là chính con bé vốn dĩ liền đã có phiền toái." Ôn Trình có chút ngốc, "A Noãn, lời này của em là.." Ôn Noãn, "Anh, lần trước ở bệnh viện, trước giường bệnh của anh, Tiểu Lăng đã nói qua, không có lần sau." Ôn Trình còn không có biết tình huống rõ ràng, Ôn Noãn cũng đã đem điện thoại cúp. Ôn Trình vẻ mặt mờ mịt hỏi Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con có phải còn có chuyện gì không có nói với ba hay không?" Nghe được lời này, Thái Thấm Nguyệt không cao hứng, "Ôn Trình, lời này của ông là có ý tứ gì? Ông là đang hoài nghi Nhược Nhược nói dối ông sao? Ôn Noãn không muốn hỗ trợ liền không cần hỗ trợ, như thế nào còn châm ngòi quan hệ của ông cùng Nhược Nhược chứ?" Ôn Trình, "Bà nói cái gì vậy, A Noãn là em gái tôi, cô ấy sẽ không nói bậy." Thái Thấm Nguyệt, "Cô ta sẽ không nói bậy, chẳng lẽ Nhược Nhược chúng ta liền sẽ xằng bậy sao?" Ôn Trình không muốn cùng Thái Thấm Nguyệt cãi cọ, quay đầu tiếp tục hỏi Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con cùng ba nói cho rõ ràng, chuyện này con có phải còn có cái gì gạt ba hay không?" Ôn Nhược tự biết đã không thể giấu giếm được nữa, cô ta hiện tại cũng chỉ ba cô ta mới bảo hộ cho cô ta được thôi. "Thình thịch!" Ôn Nhược quỳ xuống. Một cái quỳ này đem Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt dọa tới rồi. Thái Thấm Nguyệt vội vàng đỡ Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con đây là có chuyện gì vậy Nhược Nhược? Con mau đứng lên, có chuyện gì đứng lên rồi nói." Ôn Trình cũng nóng nảy, "Nhược Nhược, con có chuyện thì đứng lên nói, đừng quỳ, đầu gối này quỳ hỏng rồi làm sao bây giờ?" Ôn Nhược không đứng lên, "Ba, thực xin lỗi, con biết sai rồi, con thật sự biết sai rồi." Thái Thấm Nguyệt, "Nhược Nhược, đây là làm sao vậy a?" Ôn Nhược, "Con gần nhất công việc quá bận, thật sự không có thời gian rãnh để vẽ bản thảo thiết kế, vừa vặn con lại ở trong nhà thấy được những bản thảo thiết kế trước kia của cô lưu lại, con liền muốn mượn dùng một chút.." Ôn Trình sắc mặt đột biến, "Con lấy trộm bản thảo thiết kế của cô con?" Ôn Nhược cúi đầu, "Đúng vậy.. ba, con biết sai rồi, con không nên vì lười mà trộm những cái này.." Ôn Trình vừa tức giận lại thống khổ, "Con không nên! Quá không nên!" Thái Thấm Nguyệt vội giúp con gái nói chuyện, "Ông đừng hung dữ với con, con bé cũng là vì vừa phải đi làm lại vừa phải vẽ bản thảo thiết kế, quá vất vả mới có thể nhất thời làm ra chuyện hồ đồ."
Chương 848: Vạch trần Ôn Nhược (4) Bấm để xem Ôn Nhược chảy nước mắt, "Ba, con biết sai rồi, con cầu xin ba, ba nói với cô, nói cô huỷ bỏ tố tụng đi, nếu con thật sự bị tòa án phán tội sao chép, con về sau liền không có biện pháp tồn tại ở trong cái vòng này." Tuy rằng không biết Ôn Noãn làm như thế nào, nhưng Ôn Nhược biết việc tố tụng này khẳng định cùng Ôn Noãn có quan hệ. Thái Thấm Nguyệt cũng vội nói, "Đúng vậy, ông xã, tiền đồ của con gái chúng ta không thể bị huỷ hoại!" Ôn Trình vô lực mà ngồi ở trên sô pha, đôi mắt thống khổ mà nhìn con gái của mình. Chuyện liên quan đến tiền đồ của con gái, ông lại như thế nào nhẫn tâm đây? Nhưng mà con gái ông thật sự đã làm sai! Thái Thấm Nguyệt thấy thế cũng quỳ xuống theo, "Tôi cùng con gái cùng nhau cầu xin ông, bằng không ông nói Ôn Noãn tố cáo tôi cũng được, dù sao tôi cũng một đống tuổi, muốn tôi bị thế nào cũng được, tôi chỉ cầu xin cho Nhược Nhược không có việc gì." Đối mặt với vợ con, Ôn Trình đều cảm thấy vô lực. Đây là chỗ mềm mại nhất trong lòng ông. Ôn Trình sau một hồi trầm tư, "Con cái sai chính là ba mẹ sai, con phạm sai lầm, ba là ba con không thể trốn tránh trách nhiệm. Nhược Nhược, con hiện tại liền cùng ba cùng đi gặp cô của con, con đi thành tâm thành ý mà nhận sai với cô ấy, cầu xin cô ấy tha thứ." Ôn Nhược vội gật đầu, "Con sẽ, con sẽ, chỉ cần cô chịu tha thứ cho con, con cái gì cũng đều sẽ làm." ### Ở một bên khác, Ôn Noãn vừa mới cúp điện thoại hiện tại đang ở trong văn phòng của con trai cả của bà. Một loạt sự tình này, đều là do Giản Duẫn Thừa an bài. Ngày đó khi có kết quả cuộc thi thiết kế trang sức, Giản Duẫn Náo đem chuyện Ôn Nhược lấy trộm bản thảo trước kia của Ôn Noãn nói cho Giản Duẫn Thừa biết. Giản Duẫn Thừa biết mẹ lưu lại bản thảo ở Ôn gia không chỉ có một bản vẽ kia liền đoán được Ôn Nhược nếu có thể lấy trộm một bản liền rất có khả năng sẽ lấy trộm những bản còn lại. Bản vẽ dùng để tham gia thi đấu bọn họ đã không kịp xử lý, nhưng những bản vẽ dư lại còn có cơ hội. Vì thế Giản Duẫn Thừa nói Ôn Noãn đem những bản thảo trước kia vẽ lại một lần nữa. Ôn Noãn đối với những bản thiết kế của mình đại bộ phận đều có ấn tượng. Vì thế bà đã vẽ lại hầu hết các bản thảo đã vẽ trước khi kết hôn. Giản Duẫn Thừa đem những bản vẽ phác thảo đó công khai trên mạng, hơn nữa còn cố ý chọn một trang web mà mọi người không quá chú ý đến. Hơn nữa bằng tốc độ nhanh nhất tìm một công ty trang sức, cho bọn họ chế tác ra những trang sức theo bản thảo thiết kế đó. Sau khi làm tốt hết thảy, Giản Duẫn Thừa liền yên lặng chờ công ty Ôn Nhược cùng Thái Thấm Nguyệt ra thành phẩm. Ban đầu còn cho rằng chỉ sẽ lặp lại một hai món, không nghĩ tới Ôn Nhược lại bớt việc như vậy, tất cả bản thảo thiết kế đều là lấy trộm bản thảo mà Ôn Noãn lưu lại. Thành phẩm vừa ra, chứng cứ vô cùng xác thực. Mặc kệ là bản thảo thiết kế hay là thành phẩm của Ôn Nhược đều so với công ty trang sức mà Giản Duẫn Thừa liên hệ đều trễ hơn. Giản Duẫn Thừa liền cho công ty trang sức này đi tố cáo Ôn Nhược. Sau khi tiếp xong điện thoại của Ôn Trình, tâm tình của Ôn Noãn thật không tốt. Rốt cuộc chính là anh trai của mình, mọi người làm ra tới nông nỗi như vậy, Ôn Noãn trước sau đều không muốn. Giản Duẫn Thừa nhìn thoáng qua mẹ mình, biết lấy tính cách của bà có khả năng không hạ được quyết tâm. Giản Duẫn Thừa trầm giọng nói với Ôn Noãn, "Mẹ, trong chốc lát khi cậu tới tìm mẹ, mẹ liền đi vào bên trong phòng nghỉ của con đợi đi, con sẽ phụ trách cùng cậu nói chuyện." Ôn Noãn nhìn thoáng qua Giản Duẫn Thừa, gật đầu, cũng dặn dò, "Duẫn Thừa, cậu là cậu của con, con đối với cậu lưu tình một chút." Tình cảm đối với Ôn Nhược cùng Thái Thấm Nguyệt sớm đã không có, chỉ có Ôn Trình, Ôn Noãn là không bỏ được. Khuôn mặt Giản Duẫn Thừa không có biểu tình, "Chuyện đã đến nước này, người nên chịu thống khổ đều trốn không thoát, cùng với trốn tránh không bằng đối mặt."