Bài viết: 0 

CHƯƠNG 41-2
[HIDE-THANKS]
Ảnh: Nguồn Pinterest
* * *
Thật vất vả nhịn đến khi buổi phỏng vấn kết thúc, Hồ Lăng vội vàng đi tìm bọn Triệu Lộ Đông.
Bọn họ không cùng đi xe buýt của ban tổ chức, mà tự mình thuê một chiếc taxi.
"Ai u, chân đều tê." Hồ Lăng tiến vào trong xe ngồi xuống, lập tức vò mắt cá chân. "Không nghĩ là thi đấu offline lại mệt mỏi như vậy."
Triệu Lộ Đông ngồi ở kế bên tài xế nói: "Ai kêu em mang giày cao gót."
Hồ Lăng trừng mắt: "Anh phải nói may là mang giày cao gót, không thì chụp ảnh xấu chết."
Triệu Lộ Đông cười nhạo một tiếng, Hồ Lăng thoáng nhìn ghế bên cạnh, Bạch Minh Hạo đang chơi điện thoại di động, nhớ tới chuyện lúc trước, nhỏ giọng nói: "Lão Bạch.."
Bạch Minh Hạo liếc mắt, Hồ Lăng nhếch miệng, nói: "Cậu cố lên nha."
Bạch Minh Hạo có chút không hiểu cho lắm.
"Nói gì vậy?"
Hồ Lăng: "Không có gì, chỉ là cỗ vũ cậu thôi."
Bạch Minh Hạo nhíu mày.
Bọn họ tìm quán cơm ở gần khách sạn, ăn cơm tối xong đã chín giờ, đối với thanh niên nghiện net mà nói thì cuộc sống về đêm mới bắt đầu, nhưng vì để đảm bảo trạng thái ngyaf mai thi đấu, Triệu Lộ Đông hạ lệnh toàn bộ đội viên về khách sạn nghỉ ngơi.
Sau khi trở về phòng, Hồ Lăng không quan tâm đến việc rửa mặt, mà cùng Triệu Lộ Đông trò chuyện về nội dung nghe được ở nhà vệ sinh.
".. Nghĩ không ra Bki lại sợ Bạch Minh Hạo như vậy."
Triệu Lộ Đông uống một hớp nước, dựa vào cạnh bàn hút thuốc.
"Hắn ta cùng Lão Bạch không phải cùng một cấp độ, chính hắn rõ ràng nhất."
"Không phải hắn ta cũng mời hai đội nước ngoài sao? Hắn ta dường như không sợ hãi chút nào, cho nên mới đặc biệt đến với chúng ta."
"Bọn họ tìm đều là các đội tuyến hai, tuyến ba, đảm bảo thực lực không bằng BYG mới mời, tất cả đều là nền cho Mã Thiên Vĩ."
"Đủ gian ác!"
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, mục tiêu của chúng ta chỉ có một."
Hồ Lăng giơ cao hai tay.
"Không có sâu răng!"
Triệu Lộ Đông thâm trầm thở dài, đi tắm rửa.
Hồ Lăng lật điện thoại ra, bên tai là tiếng nước chảy ào ào, có một khắc cô liếc mắt hướng đến cái bóng phía sau cửa thủy tinh, bên trong mờ mịt mông lung, cô bỗng nhiên có chút quẫn bách.
Một lát sau Triệu Lộ Đông đi ra, đã mặc quần áo xong, là một chiếc áo sơ mi cũ quen thuộc, tay áo màu đen vén lên một nửa, anh đã mặc qua trong cửa hàng một vạn lần.
Anh cầm khăn mặt trong tay, lau tóc, lau xong ngại không đủ, còn lắc lắc. Tóc từng sợi rơi xuống, tựa hồ đem hình dạng gò má phát họa ra rõ ràng hơn.
Anh cảm nhận được tầm mắt của cô, giương mắt tới, phía sau lưng Hồ Lăng cứng đờ, vì che giấu, lớn tiếng nạt người.
"Triệu Lộ Đông, dáng vẻ anh hất đầu nhìn giống như chó vậy."
Anh trầm mặt nhìn cô hai giây, chậm rãi cười lạnh.
"Dáng vẻ em thành một ổ như vậy cũng rất giống bánh bao thịt."
Hồ Lăng lúc đầu ôm chăn nằm lỳ ở trên giường, nghe anh nói như vậy lập tức ngồi dậy.
"Nói ai giống bánh bao hả."
"Em."
"Tôi mập như vậy sao?"
"Em gần đây có chút mập."
Hồ Lăng hít một hơi thật dài.
Từ lúc tới WHY X, áp lực cuộc sống không còn nhiều như trước, cô mỗi ngày không ăn vặt thì không được, lôi kéo Huyên Tử không phải trà sữa thì là điểm tâm, không điểm tâm thì là trà sữa. Nhưng Huyên Tử thể chất hơi gầy, mà lại mới có hai mươi tuổi, thay cũ đổi mới rất nhanh, ăn xong cũng không thay đổi, cô thì đã mập lên năm sáu cân.
Lại thêm qua một năm tốt đẹp, cô mấy ngày trước lên cân thử, bản thân cũng giật nảy mình.
Nhưng chính mình dọa mình cũng không thể để Triệu Lộ Đông biết.
Cô cả giận nói: "Triệu Lộ Đông! Anh công kích cơ thể của tôi!"
"?"
Triệu Lộ Đông mặt mũi đầy dấu chấm hỏi. "Tôi công kích cơ thể em? Vậy em nói tôi giống chó thì là cái gì?"
Hồ Lăng đập lên giường: "Không được không được! Triệu Lộ Đông, anh đang chọc tức tôi đúng không!"
Mũ càng chụp càng lớn, Triệu Lộ Đông ngồi ở mép giường, không nói chuyện với cô. Hồ Lăng chen chân đạp anh trở về, bị Triệu Lộ Đông bắt được mắt cá chân. Anh quay đầu lại nói với cô: "Mập một chút rất tốt, vừa lúc mới tới quá gầy, hiện tại là vừa rồi."
Hồ Lăng còn muốn đánh anh, bỗng nhiên bị nội dung trên điện thoại của anh hấp dẫn.
"Anh cùng với ai nói chuyện phiếm vậy?"
Ảnh đại diện nhìn có chút lạ lẫm.
"Nạp Lan công tử."
Hồ Lăng trong đầu hiện lên cái đầu bóng loáng của người đàn ông.
"Anh thêm anh ta rồi?"
"Ừm, về sau lúc chụp ảnh thì thêm."
"Thêm anh ta làm gì?"
Triệu Lộ Đông nói: "Bki là thanh viên hội KOK, cùng với Liệt Diễm xem như là đối thủ, ngứa mắt lẫn nhau, đã đấu với nhau rất lâu. Nạp Lan biết chúng ta cùng với Bki có thù, liền liệc lạc với chúng ta một chút."
Hồ Lăng sờ sờ cái cằm, phân tích nói: "Hắn có có phải nghĩ là trong trận đấu cùng chúng ta liên thủ hay không?"
Triệu Lộ Đông lắc đầu.
"Kiểu thi đấu công khai như vầy không thể làm như vậy được, rất dễ bị nhìn ra. Anh ta muốn cùng tôi trò chuyện một chút, muốn đào được tài liệu đen của Bki." Anh nhắc nhở Hồ Lăng, "Nhanh đi rửa mặt, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút."
Hồ Lăng cũng không lộn xộn, cầm túi đi tắm rửa.
Triệu Lộ Đông tựa ở đầu giường xem tin tức của đối thủ mà Dưa Chuột gửi đến, lần thi đấu này thực lực tổng hợp mạnh nhất là BYG, Dưa Chuột tìm video bọn họ thi đấu trước kia, Triệu Lộ Đông cẩn thận nghiên cứu.
Vừa xem hết một trận, Hồ Lăng ra, Triệu Lộ Đông tùy ý nhìn thoáng qua, hơi sững sờ.
Áo ngủ của Hồ Lăng có chút khác biệt với áo sơ mi lớn của anh, nó là một chiếc váy bằng lụa tơ tằm, rủ xuống cảm giác như dòng nước nhẹ nhàng. Hồ Lăng cao, váy vừa che khuất bờ mông, một đôi chân trắng nõn thon dài..
Nói thật, nó có lực công kích mạnh hơn nhiêu so với vải đen.
Triệu Lộ Đông đem ánh mắt dời về phía điện thoại di động, trong tai nghe được lại là tiếng bước chân từng bước một của phụ nữ.
Hồ Lăng ngồi lại ở trên giường, tóc vừa sấy còn chưa khô hẳn, mười ngón tay cắm vào run lên.
"Còn nói chuyện hả?"
".. Không có."
"Vậy anh xem cái gì vậy?"
Triệu Lộ Đông thấp giọng nói: "Dưa Chuột gừi đến video thi đấu của BYG."
"Lâm trận ôm chân phật à?"
"Nghiên cứu một chút suy nghĩ của bọn họ."
"Vô dụng thôi, tin tưởng Lão Bạch là được rồi."
"..."
Triệu Lộ Đông từ trong điện thoại di động ngẩng đầu lên.
Hồ Lăng đứng trước gương to, sắp xếp mỹ phẩm dưỡng da, cô từ trong gương nhận được tín hiệu ánh mắt của anh, hỏi: "Thế nào?"
* * *Thế nào?
Cái này mà có thể hỏi thế nào sao?
Trong đội có ba người đàn ông, cô từ đầu tới cuối chỉ nắm lấy một người để nói, còn có thể hỏi thế nào?
Hồ Lăng ghét bỏ nói: "Phát ngốc cái gì vậy, ngu đột xuất hả?"
Triệu Lộ Đông xem video cũng không được nữa, tắt đèn đi ngủ.
"Ai! Tóc tôi còn chưa sấy xong đâu!.. Này!"
Trước một đêm này, kết thúc bởi sự cào nhào của Hồ Lăng.[/HIDE-THANKS]

Ảnh: Nguồn Pinterest
* * *
Thật vất vả nhịn đến khi buổi phỏng vấn kết thúc, Hồ Lăng vội vàng đi tìm bọn Triệu Lộ Đông.
Bọn họ không cùng đi xe buýt của ban tổ chức, mà tự mình thuê một chiếc taxi.
"Ai u, chân đều tê." Hồ Lăng tiến vào trong xe ngồi xuống, lập tức vò mắt cá chân. "Không nghĩ là thi đấu offline lại mệt mỏi như vậy."
Triệu Lộ Đông ngồi ở kế bên tài xế nói: "Ai kêu em mang giày cao gót."
Hồ Lăng trừng mắt: "Anh phải nói may là mang giày cao gót, không thì chụp ảnh xấu chết."
Triệu Lộ Đông cười nhạo một tiếng, Hồ Lăng thoáng nhìn ghế bên cạnh, Bạch Minh Hạo đang chơi điện thoại di động, nhớ tới chuyện lúc trước, nhỏ giọng nói: "Lão Bạch.."
Bạch Minh Hạo liếc mắt, Hồ Lăng nhếch miệng, nói: "Cậu cố lên nha."
Bạch Minh Hạo có chút không hiểu cho lắm.
"Nói gì vậy?"
Hồ Lăng: "Không có gì, chỉ là cỗ vũ cậu thôi."
Bạch Minh Hạo nhíu mày.
Bọn họ tìm quán cơm ở gần khách sạn, ăn cơm tối xong đã chín giờ, đối với thanh niên nghiện net mà nói thì cuộc sống về đêm mới bắt đầu, nhưng vì để đảm bảo trạng thái ngyaf mai thi đấu, Triệu Lộ Đông hạ lệnh toàn bộ đội viên về khách sạn nghỉ ngơi.
Sau khi trở về phòng, Hồ Lăng không quan tâm đến việc rửa mặt, mà cùng Triệu Lộ Đông trò chuyện về nội dung nghe được ở nhà vệ sinh.
".. Nghĩ không ra Bki lại sợ Bạch Minh Hạo như vậy."
Triệu Lộ Đông uống một hớp nước, dựa vào cạnh bàn hút thuốc.
"Hắn ta cùng Lão Bạch không phải cùng một cấp độ, chính hắn rõ ràng nhất."
"Không phải hắn ta cũng mời hai đội nước ngoài sao? Hắn ta dường như không sợ hãi chút nào, cho nên mới đặc biệt đến với chúng ta."
"Bọn họ tìm đều là các đội tuyến hai, tuyến ba, đảm bảo thực lực không bằng BYG mới mời, tất cả đều là nền cho Mã Thiên Vĩ."
"Đủ gian ác!"
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, mục tiêu của chúng ta chỉ có một."
Hồ Lăng giơ cao hai tay.
"Không có sâu răng!"
Triệu Lộ Đông thâm trầm thở dài, đi tắm rửa.
Hồ Lăng lật điện thoại ra, bên tai là tiếng nước chảy ào ào, có một khắc cô liếc mắt hướng đến cái bóng phía sau cửa thủy tinh, bên trong mờ mịt mông lung, cô bỗng nhiên có chút quẫn bách.
Một lát sau Triệu Lộ Đông đi ra, đã mặc quần áo xong, là một chiếc áo sơ mi cũ quen thuộc, tay áo màu đen vén lên một nửa, anh đã mặc qua trong cửa hàng một vạn lần.
Anh cầm khăn mặt trong tay, lau tóc, lau xong ngại không đủ, còn lắc lắc. Tóc từng sợi rơi xuống, tựa hồ đem hình dạng gò má phát họa ra rõ ràng hơn.
Anh cảm nhận được tầm mắt của cô, giương mắt tới, phía sau lưng Hồ Lăng cứng đờ, vì che giấu, lớn tiếng nạt người.
"Triệu Lộ Đông, dáng vẻ anh hất đầu nhìn giống như chó vậy."
Anh trầm mặt nhìn cô hai giây, chậm rãi cười lạnh.
"Dáng vẻ em thành một ổ như vậy cũng rất giống bánh bao thịt."
Hồ Lăng lúc đầu ôm chăn nằm lỳ ở trên giường, nghe anh nói như vậy lập tức ngồi dậy.
"Nói ai giống bánh bao hả."
"Em."
"Tôi mập như vậy sao?"
"Em gần đây có chút mập."
Hồ Lăng hít một hơi thật dài.
Từ lúc tới WHY X, áp lực cuộc sống không còn nhiều như trước, cô mỗi ngày không ăn vặt thì không được, lôi kéo Huyên Tử không phải trà sữa thì là điểm tâm, không điểm tâm thì là trà sữa. Nhưng Huyên Tử thể chất hơi gầy, mà lại mới có hai mươi tuổi, thay cũ đổi mới rất nhanh, ăn xong cũng không thay đổi, cô thì đã mập lên năm sáu cân.
Lại thêm qua một năm tốt đẹp, cô mấy ngày trước lên cân thử, bản thân cũng giật nảy mình.
Nhưng chính mình dọa mình cũng không thể để Triệu Lộ Đông biết.
Cô cả giận nói: "Triệu Lộ Đông! Anh công kích cơ thể của tôi!"
"?"
Triệu Lộ Đông mặt mũi đầy dấu chấm hỏi. "Tôi công kích cơ thể em? Vậy em nói tôi giống chó thì là cái gì?"
Hồ Lăng đập lên giường: "Không được không được! Triệu Lộ Đông, anh đang chọc tức tôi đúng không!"
Mũ càng chụp càng lớn, Triệu Lộ Đông ngồi ở mép giường, không nói chuyện với cô. Hồ Lăng chen chân đạp anh trở về, bị Triệu Lộ Đông bắt được mắt cá chân. Anh quay đầu lại nói với cô: "Mập một chút rất tốt, vừa lúc mới tới quá gầy, hiện tại là vừa rồi."
Hồ Lăng còn muốn đánh anh, bỗng nhiên bị nội dung trên điện thoại của anh hấp dẫn.
"Anh cùng với ai nói chuyện phiếm vậy?"
Ảnh đại diện nhìn có chút lạ lẫm.
"Nạp Lan công tử."
Hồ Lăng trong đầu hiện lên cái đầu bóng loáng của người đàn ông.
"Anh thêm anh ta rồi?"
"Ừm, về sau lúc chụp ảnh thì thêm."
"Thêm anh ta làm gì?"
Triệu Lộ Đông nói: "Bki là thanh viên hội KOK, cùng với Liệt Diễm xem như là đối thủ, ngứa mắt lẫn nhau, đã đấu với nhau rất lâu. Nạp Lan biết chúng ta cùng với Bki có thù, liền liệc lạc với chúng ta một chút."
Hồ Lăng sờ sờ cái cằm, phân tích nói: "Hắn có có phải nghĩ là trong trận đấu cùng chúng ta liên thủ hay không?"
Triệu Lộ Đông lắc đầu.
"Kiểu thi đấu công khai như vầy không thể làm như vậy được, rất dễ bị nhìn ra. Anh ta muốn cùng tôi trò chuyện một chút, muốn đào được tài liệu đen của Bki." Anh nhắc nhở Hồ Lăng, "Nhanh đi rửa mặt, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút."
Hồ Lăng cũng không lộn xộn, cầm túi đi tắm rửa.
Triệu Lộ Đông tựa ở đầu giường xem tin tức của đối thủ mà Dưa Chuột gửi đến, lần thi đấu này thực lực tổng hợp mạnh nhất là BYG, Dưa Chuột tìm video bọn họ thi đấu trước kia, Triệu Lộ Đông cẩn thận nghiên cứu.
Vừa xem hết một trận, Hồ Lăng ra, Triệu Lộ Đông tùy ý nhìn thoáng qua, hơi sững sờ.
Áo ngủ của Hồ Lăng có chút khác biệt với áo sơ mi lớn của anh, nó là một chiếc váy bằng lụa tơ tằm, rủ xuống cảm giác như dòng nước nhẹ nhàng. Hồ Lăng cao, váy vừa che khuất bờ mông, một đôi chân trắng nõn thon dài..
Nói thật, nó có lực công kích mạnh hơn nhiêu so với vải đen.
Triệu Lộ Đông đem ánh mắt dời về phía điện thoại di động, trong tai nghe được lại là tiếng bước chân từng bước một của phụ nữ.
Hồ Lăng ngồi lại ở trên giường, tóc vừa sấy còn chưa khô hẳn, mười ngón tay cắm vào run lên.
"Còn nói chuyện hả?"
".. Không có."
"Vậy anh xem cái gì vậy?"
Triệu Lộ Đông thấp giọng nói: "Dưa Chuột gừi đến video thi đấu của BYG."
"Lâm trận ôm chân phật à?"
"Nghiên cứu một chút suy nghĩ của bọn họ."
"Vô dụng thôi, tin tưởng Lão Bạch là được rồi."
"..."
Triệu Lộ Đông từ trong điện thoại di động ngẩng đầu lên.
Hồ Lăng đứng trước gương to, sắp xếp mỹ phẩm dưỡng da, cô từ trong gương nhận được tín hiệu ánh mắt của anh, hỏi: "Thế nào?"
* * *Thế nào?
Cái này mà có thể hỏi thế nào sao?
Trong đội có ba người đàn ông, cô từ đầu tới cuối chỉ nắm lấy một người để nói, còn có thể hỏi thế nào?
Hồ Lăng ghét bỏ nói: "Phát ngốc cái gì vậy, ngu đột xuất hả?"
Triệu Lộ Đông xem video cũng không được nữa, tắt đèn đi ngủ.
"Ai! Tóc tôi còn chưa sấy xong đâu!.. Này!"
Trước một đêm này, kết thúc bởi sự cào nhào của Hồ Lăng.[/HIDE-THANKS]