Trọng Sinh [Edit] Hào Môn Trọng Sinh Thịnh Thế Vương Nữ - Nhất Cố Tương Nghi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Đồng Đồng Đồng, 26 Tháng ba 2022.

  1. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 59 ta thực chờ mong, cậy sủng mà kiêu ngươi! Canh hai

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  2. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 60 Ôm Ôm Hôn Hôn Nâng Thật Cao

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Banhdacua, P.PunnyMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  3. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 60 Ôm Ôm Hôn Hôn Nâng Thật Cao

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 61 ngươi lão công ta ai cũng đoạt không đi!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Nhất Cố Tương Nghi

    "Vân Tịch, trùng hợp như vậy! Cậu cũng tới xem phim a!"

    Cố Vân Tịch nhìn Dương Lộ, khẽ gật đầu, cười "Ân" một tiếng, "Thật trùng hợp!"

    Cô cũng không có nhiều lời, chào hỏi liền không nói nữa.

    Trong ánh mắt Dương Lộ hiện lên một tia ngoài ý muốn, ả cho rằng, Cố Vân Tịch nhìn người bên cạnh mình sẽ hỏi kết quả không nghĩ tới, cô thế nhưng giống như không nhìn thấy!

    Dương Lộ nhíu nhíu mày, có chút không cao hứng, liền tiếp tục cười nói: "Vân Tịch, đây là bạn trai của ta nhìn dáng vẻ của cậu hẳn là cũng là cùng bạn trai tới xem phim đi? Chúng ta cùng đi ăn khuya đi? Chúng tớ mời khách, đi hà hàng năm sao ăn thế nào?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Cố Vân Tịch bỗng nhiên có chút không biết nói cái gì cho tốt chỉ có thể cười cười, cự tuyệt, "Không cần đâu tớ phải đi về, các cậu chơi đi!"

    Lúc này, nam sinh trẻ tuổi bên cạnh đột nhiên mở miệng, "Cùng đi đi! Em cùng Lộ Lộ là bạn học? Chúng ta nhận thức, đó chính là bạn bè vừa lúc cùng nhau ăn một bữa cơm, anh mời khách!"

    Cái nam nhân này chính là lần trước Cố Vân Tịch ở bên bờ sông nhìn thấy cùng Dương Lộ ở bên nhau cỡ 20 tuổi không tính lớn nhưng cũng không tính nhỏ!

    Tóc làm thật thời thượng ăn mặc một thân hàng hiệu, trên lỗ tai còn mang theo khuyên tai, khuôn mặt trắng nõn, khí chất thanh tú giống với đang thịnh hành loại hình tiểu thịt tươi!

    Vừa thấy liền biết, là một hào môn công tử!

    Cố Vân Tịch không quá thích người này, không phải bởi vì hắn nhìn quá mức non nớt, mà là bởi vì ánh mắt nam nhân này nhìn mình làm cô thực không thoải mái!

    Sắc mị mị, mang theo **! (trên cv cũng 2 cái dấu sao này luôn nên mình giữ nguyên nha)

    Cố Vân Tịch khóe miệng tươi cười, tức khắc càng thêm xa cách, "Không cần, bạn trai tớ đi lấy xe, thời gian đã khuya mình phải đi về!"

    Nghe vậy, nam nhân không có sinh khí, ánh mắt ngược lại hứng thú càng đậm.

    Vừa lúc lúc này, Lục Hạo Đình lái xe tới rồi, Cố Vân Tịch trực tiếp qua đi mở cửa lên xe, làm Lục Hạo Đình chuẩn bị xuống xe động tác dừng lại!

    "Đi thôi!" Cố Vân Tịch cười đối Lục Hạo Đình nói.

    Cô cố ý nhanh chóng lên xe một chút cũng không nghĩ để Hạo Đình ca bại lộ trước mấy người chàm chán này.

    Xuyên thấu nhìn qua cửa sổ xe, Lục Hạo Đình nhìn hai người bên ngoài, "Quen biết?"

    "Ân! Chính là lần trước ở bờ sông gặp được vị kia, bạn cùng phòng em cùng bạn trai!"

    Lục Hạo Đình một bên lái xe một bên cười nói: "Chạy nhanh như vậy, là sợ anh xuống xe bị bọn họ nhìn thấy?"

    Lục Hạo Đình điểm nhỏ này nhìn ra vẫn được.

    Cố Vân Tịch nhìn hắn một cái, cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy! Em chính là không muốn để cho bọn họ nhìn thấy anh, Hạo Đình ca anh mê người như vậy, những tiểu nữ sinh đó vạn nhất coi trọng anh cùng em đoạt làm sao bây giờ?"

    "Em muốn đem anh giấu đi, trừ bỏ em ở ngoài, không cho bất luận nữ nhân nào phát hiện!"

    Lục Hạo Đình tức khắc bị chọc cười, một tay nắm lấy tay Cố Vân Tịch cười nói: "Yên tâm, chồng của em chỉ thuộc về em người khác tuyệt đối đoạt không được!"

    * * *

    Rạp chiếu phim Dương Lộ thấy Cố Vân Tịch liền như vậy đi rồi, mày hung hăng vừa nhíu, thực không cao hứng!

    Một phần ả không thấy được Cố Vân Tịch vị bạn trai kia rốt cuộc trông như thế nào, về phương diện khác, cũng là quan trọng nhất ả chưa kịp cùng Cố Vân Tịch khoe ra một chút.

    Trong ký túc xá, Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ vẫn luôn là bạn tốt, xem hai người bình thường ăn mặc trang điểm, liền biết gia đình điều kiện khẳng định không bình thường!

    Dư lại Lưu Lệ trong nhà điều kiện cũng không tồi, một người Tưởng Hiểu Dung, tuy rằng trong nhà không tính là tốt, nhưng cũng tuyệt đối không kém, xem dáng vẻ mảnh mai của cậu ta, liền biết ở nhà tương đối được sủng ái, hơn nữa, là người thành phố!

    Tưởng Hiểu Dung bình thường ở trường học có rất nhiều nam sinh theo đuổi, cuộc sống tương đối ưu việt!

    Duy độc cô là vịt con xấu xí, ai so ra đều kém, trong nhà điều kiện quá kém, bởi vì cố gắng nịnh bơ mới vào được Giang Châu Nhất trung, bình thường trừ bỏ học bổng, còn phải chính mình làm công kiếm sinh hoạt phí mới có thể ở trường học này sinh tồn.

    Cô đã nỗ lực vất vả như vậy nhưng mà cuộc sống vẫn cứ vất vả như thế!

    Cùng cô đồng dạng đến từ nông thôn Cố Vân Tịch, trở thành niềm an ủi duy nhất tâm hồn cô.

    Cố Vân Tịch là cô nhi, bị đuổi ra gia môn, vừa tới trường học đã bị người xem thường, bị khi dễ, bị khinh bỉ, cuộc sống quả thực bất kham!

    Cùng Cố Vân Tịch so sánh Dương Lộ cảm thấy chính mình sống cũng không tệ lắm, cũng thực đồng tình Cố Vân Tịch!

    Đáng tiếc, thời gian gần đây Cố Vân Tịch sinh hoạt, làm cho cô rốt cuộc tìm không thấy sự ưu việt từ trước nữa.

    Một bộ đồ trang điểm cũng tốn mấy vạn tệ, đây là cô nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.

    Liền tính cô tương lai thi đậu đại học top đầu, tốt nghiệp tìm được công việc cực cực khổ khổ một năm cũng chưa chắc có nhiều tiền như vậy.

    Mà Cố Vân Tịch có được hết thảy bất quá chính là bởi vì cô ta có một bạn trai có tiền!

    Cái này làm cho sâu trong nội tâm Dương Lộ không cân bằng rốt cuộc áp chế không được, vì thế liền có người bên cạnh Lưu Huy!

    Lưu Huy năm nay 24 tuổi, gia đình điều kiện phi thường tốt bản nhân lớn lên cũng thập phần soái khí có cá tính, bộ dáng hắn mở cửa xe thể thao ra đặc biệt soái khí mê người!

    Dương Lộ cùng Lưu Huy quen biết, có thể nói là vô cùng ngẫu nhiên, Lưu Huy không so đo gia thế Dương Lộ bị cô đơn thuần, thuần phác đả động, chủ động theo đuổi, cùng cô kết giao.

    Điều này làm cho người chưa bao giờ được người chú ý truy phủng Dương Lộ thụ sủng nhược kinh!

    Lưu Huy theo đuổi cô tặng cô hàng hiệu chất thành bao, nhiều hàng hiệu như vậy mà hắn cũng không tiếc chứng tỏ hắn yêu cô.

    Vì thế, hai người thực mau liền đánh lửa nóng, chính thức xác định quan hệ người yêu.

    Lưu Huy nhìn xe rời đi, đôi mắt hiện lên hứng thú, "Đây là bạn học của em? Em ấy tên Vân Tịch?"

    "Xem khí chất kia, gia đình điều kiện hẳn là rất tốt đi? Người bên ngoài? Giang Châu bản địa, nhưng chưa từng thấy qua nữ sinh xinh đẹp như vậy!"

    Dương Lộ trong lòng không cao hứng, nghe vậy lập tức nói: "Cô ta xác thật nơi khác từ nông thôn tới là cô nhi, chính là An gia từng đuổi ra gia môn đại tiểu thư, An Vân Tuyết ở An gia."

    Lưu Huy sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Cô ấy chính là An Vân Tịch?"

    "Hiện tại là Cố Vân Tịch!"

    Lưu Huy tò mò, "Liền tính không họ An, vậy cũng nên họ Vương a! Ta nhớ rõ Vương gia là cậu của cô ấy!"

    Dương Lộ lắc đầu, "Cái này em cũng không biết, Vương Diệu Tình xác thật là em họ cô ta, nhưng Cố Vân Tịch hiện tại xác thật họ Cố."

    "Cô ta vẫn luôn đi theo ông ngoại ở nông thôn sinh hoạt, ai biết rốt cuộc sao lại thế này!"

    Lưu Huy nhướng mày, "Bạn trai kia của cô ấy là người nào?"

    Dương Lộ như cũ lắc đầu, "Không biết, cô ta rất thần bí hơn nữa vừa tới Giang Châu hơn một tháng, em cũng không phải thực hiểu biết, nghe nói cô ta có một người anh trai nhà bên chiếu cố hơn nữa nghe ý tứ kia vị nhà bên đó hẳn là bạn trai của cô ta."

    "Bất quá, em không tin!"

    Lưu Huy cười, "Vì cái gì?"

    Dương Lộ đắc ý nói: "Cố Vân Tịch quê quán phi thường bần cùng lạc hậu, anh trai nhà bên đó của cô ta không phải trồng trọt chính là làm công, sao có thể có bản lĩnh lớn vậy? Vừa rồi chiếc xe kia cũng không phải người thường có thể mua nổi, vừa rồi Cố Vân Tịch vẫn luôn trốn tránh chúng ta, khẳng định là không muốn chúng ta phát hiện bí mật của ả!"

    "Cái loại chim không thèm ỉa quỷ quái ấy, anh trai nhà bên.. A! Lừa ai thế!"
     
    P.PunnyMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  5. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 61 ngươi lão công ta ai cũng đoạt không đi!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Nhất Cố Tương Nghi

    "Vân Tịch, trùng hợp như vậy! Cậu cũng tới xem phim a!"

    Cố Vân Tịch nhìn Dương Lộ, khẽ gật đầu, cười "Ân" một tiếng, "Thật trùng hợp!"

    Cô cũng không có nhiều lời, chào hỏi liền không nói nữa.

    Trong ánh mắt Dương Lộ hiện lên một tia ngoài ý muốn, ả cho rằng, Cố Vân Tịch nhìn người bên cạnh mình sẽ hỏi kết quả không nghĩ tới, cô thế nhưng giống như không nhìn thấy!

    Dương Lộ nhíu nhíu mày, có chút không cao hứng, liền tiếp tục cười nói: "Vân Tịch, đây là bạn trai của ta nhìn dáng vẻ của cậu hẳn là cũng là cùng bạn trai tới xem phim đi? Chúng ta cùng đi ăn khuya đi? Chúng tớ mời khách, đi hà hàng năm sao ăn thế nào?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Cố Vân Tịch bỗng nhiên có chút không biết nói cái gì cho tốt chỉ có thể cười cười, cự tuyệt, "Không cần đâu tớ phải đi về, các cậu chơi đi!"

    Lúc này, nam sinh trẻ tuổi bên cạnh đột nhiên mở miệng, "Cùng đi đi! Em cùng Lộ Lộ là bạn học? Chúng ta nhận thức, đó chính là bạn bè vừa lúc cùng nhau ăn một bữa cơm, anh mời khách!"

    Cái nam nhân này chính là lần trước Cố Vân Tịch ở bên bờ sông nhìn thấy cùng Dương Lộ ở bên nhau cỡ 20 tuổi không tính lớn nhưng cũng không tính nhỏ!

    Tóc làm thật thời thượng ăn mặc một thân hàng hiệu, trên lỗ tai còn mang theo khuyên tai, khuôn mặt trắng nõn, khí chất thanh tú giống với đang thịnh hành loại hình tiểu thịt tươi!

    Vừa thấy liền biết, là một hào môn công tử!

    Cố Vân Tịch không quá thích người này, không phải bởi vì hắn nhìn quá mức non nớt, mà là bởi vì ánh mắt nam nhân này nhìn mình làm cô thực không thoải mái!

    Sắc mị mị, mang theo **! (trên cv cũng 2 cái dấu sao này luôn nên mình giữ nguyên nha)

    Cố Vân Tịch khóe miệng tươi cười, tức khắc càng thêm xa cách, "Không cần, bạn trai tớ đi lấy xe, thời gian đã khuya mình phải đi về!"

    Nghe vậy, nam nhân không có sinh khí, ánh mắt ngược lại hứng thú càng đậm.

    Vừa lúc lúc này, Lục Hạo Đình lái xe tới rồi, Cố Vân Tịch trực tiếp qua đi mở cửa lên xe, làm Lục Hạo Đình chuẩn bị xuống xe động tác dừng lại!

    "Đi thôi!" Cố Vân Tịch cười đối Lục Hạo Đình nói.

    Cô cố ý nhanh chóng lên xe một chút cũng không nghĩ để Hạo Đình ca bại lộ trước mấy người chàm chán này.

    Xuyên thấu nhìn qua cửa sổ xe, Lục Hạo Đình nhìn hai người bên ngoài, "Quen biết?"

    "Ân! Chính là lần trước ở bờ sông gặp được vị kia, bạn cùng phòng em cùng bạn trai!"

    Lục Hạo Đình một bên lái xe một bên cười nói: "Chạy nhanh như vậy, là sợ anh xuống xe bị bọn họ nhìn thấy?"

    Lục Hạo Đình điểm nhỏ này nhìn ra vẫn được.

    Cố Vân Tịch nhìn hắn một cái, cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy! Em chính là không muốn để cho bọn họ nhìn thấy anh, Hạo Đình ca anh mê người như vậy, những tiểu nữ sinh đó vạn nhất coi trọng anh cùng em đoạt làm sao bây giờ?"

    "Em muốn đem anh giấu đi, trừ bỏ em ở ngoài, không cho bất luận nữ nhân nào phát hiện!"

    Lục Hạo Đình tức khắc bị chọc cười, một tay nắm lấy tay Cố Vân Tịch cười nói: "Yên tâm, chồng của em chỉ thuộc về em người khác tuyệt đối đoạt không được!"

    * * *

    Rạp chiếu phim Dương Lộ thấy Cố Vân Tịch liền như vậy đi rồi, mày hung hăng vừa nhíu, thực không cao hứng!

    Một phần ả không thấy được Cố Vân Tịch vị bạn trai kia rốt cuộc trông như thế nào, về phương diện khác, cũng là quan trọng nhất ả chưa kịp cùng Cố Vân Tịch khoe ra một chút.

    Trong ký túc xá, Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ vẫn luôn là bạn tốt, xem hai người bình thường ăn mặc trang điểm, liền biết gia đình điều kiện khẳng định không bình thường!

    Dư lại Lưu Lệ trong nhà điều kiện cũng không tồi, một người Tưởng Hiểu Dung, tuy rằng trong nhà không tính là tốt, nhưng cũng tuyệt đối không kém, xem dáng vẻ mảnh mai của cậu ta, liền biết ở nhà tương đối được sủng ái, hơn nữa, là người thành phố!

    Tưởng Hiểu Dung bình thường ở trường học có rất nhiều nam sinh theo đuổi, cuộc sống tương đối ưu việt!

    Duy độc cô là vịt con xấu xí, ai so ra đều kém, trong nhà điều kiện quá kém, bởi vì cố gắng nịnh bơ mới vào được Giang Châu Nhất trung, bình thường trừ bỏ học bổng, còn phải chính mình làm công kiếm sinh hoạt phí mới có thể ở trường học này sinh tồn.

    Cô đã nỗ lực vất vả như vậy nhưng mà cuộc sống vẫn cứ vất vả như thế!

    Cùng cô đồng dạng đến từ nông thôn Cố Vân Tịch, trở thành niềm an ủi duy nhất tâm hồn cô.

    Cố Vân Tịch là cô nhi, bị đuổi ra gia môn, vừa tới trường học đã bị người xem thường, bị khi dễ, bị khinh bỉ, cuộc sống quả thực bất kham!

    Cùng Cố Vân Tịch so sánh Dương Lộ cảm thấy chính mình sống cũng không tệ lắm, cũng thực đồng tình Cố Vân Tịch!

    Đáng tiếc, thời gian gần đây Cố Vân Tịch sinh hoạt, làm cho cô rốt cuộc tìm không thấy sự ưu việt từ trước nữa.

    Một bộ đồ trang điểm cũng tốn mấy vạn tệ, đây là cô nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.

    Liền tính cô tương lai thi đậu đại học top đầu, tốt nghiệp tìm được công việc cực cực khổ khổ một năm cũng chưa chắc có nhiều tiền như vậy.

    Mà Cố Vân Tịch có được hết thảy bất quá chính là bởi vì cô ta có một bạn trai có tiền!

    Cái này làm cho sâu trong nội tâm Dương Lộ không cân bằng rốt cuộc áp chế không được, vì thế liền có người bên cạnh Lưu Huy!

    Lưu Huy năm nay 24 tuổi, gia đình điều kiện phi thường tốt bản nhân lớn lên cũng thập phần soái khí có cá tính, bộ dáng hắn mở cửa xe thể thao ra đặc biệt soái khí mê người!

    Dương Lộ cùng Lưu Huy quen biết, có thể nói là vô cùng ngẫu nhiên, Lưu Huy không so đo gia thế Dương Lộ bị cô đơn thuần, thuần phác đả động, chủ động theo đuổi, cùng cô kết giao.

    Điều này làm cho người chưa bao giờ được người chú ý truy phủng Dương Lộ thụ sủng nhược kinh!

    Lưu Huy theo đuổi cô tặng cô hàng hiệu chất thành bao, nhiều hàng hiệu như vậy mà hắn cũng không tiếc chứng tỏ hắn yêu cô.

    Vì thế, hai người thực mau liền đánh lửa nóng, chính thức xác định quan hệ người yêu.

    Lưu Huy nhìn xe rời đi, đôi mắt hiện lên hứng thú, "Đây là bạn học của em? Em ấy tên Vân Tịch?"

    "Xem khí chất kia, gia đình điều kiện hẳn là rất tốt đi? Người bên ngoài? Giang Châu bản địa, nhưng chưa từng thấy qua nữ sinh xinh đẹp như vậy!"

    Dương Lộ trong lòng không cao hứng, nghe vậy lập tức nói: "Cô ta xác thật nơi khác từ nông thôn tới là cô nhi, chính là An gia từng đuổi ra gia môn đại tiểu thư, An Vân Tuyết ở An gia."

    Lưu Huy sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Cô ấy chính là An Vân Tịch?"

    "Hiện tại là Cố Vân Tịch!"

    Lưu Huy tò mò, "Liền tính không họ An, vậy cũng nên họ Vương a! Ta nhớ rõ Vương gia là cậu của cô ấy!"

    Dương Lộ lắc đầu, "Cái này em cũng không biết, Vương Diệu Tình xác thật là em họ cô ta, nhưng Cố Vân Tịch hiện tại xác thật họ Cố."

    "Cô ta vẫn luôn đi theo ông ngoại ở nông thôn sinh hoạt, ai biết rốt cuộc sao lại thế này!"

    Lưu Huy nhướng mày, "Bạn trai kia của cô ấy là người nào?"

    Dương Lộ như cũ lắc đầu, "Không biết, cô ta rất thần bí hơn nữa vừa tới Giang Châu hơn một tháng, em cũng không phải thực hiểu biết, nghe nói cô ta có một người anh trai nhà bên chiếu cố hơn nữa nghe ý tứ kia vị nhà bên đó hẳn là bạn trai của cô ta."

    "Bất quá, em không tin!"

    Lưu Huy cười, "Vì cái gì?"

    Dương Lộ đắc ý nói: "Cố Vân Tịch quê quán phi thường bần cùng lạc hậu, anh trai nhà bên đó của cô ta không phải trồng trọt chính là làm công, sao có thể có bản lĩnh lớn vậy? Vừa rồi chiếc xe kia cũng không phải người thường có thể mua nổi, vừa rồi Cố Vân Tịch vẫn luôn trốn tránh chúng ta, khẳng định là không muốn chúng ta phát hiện bí mật của ả!"

    "Cái loại chim không thèm ỉa quỷ quái ấy, anh trai nhà bên.. A! Lừa ai thế!"
     
    P.PunnyMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  6. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 62 đã xảy ra chuyện! (canh một)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Nhất Cố Tương Nghi

    Lưu Huy nhìn dáng vẻ Dương Lộ mặt mày hiện lên một tia mỉa mai, nhìn bộ dáng xem thường người nhà quê xem ra cô ta đã quên, chính mình cũng là tiểu thôn cô từ nông thôn ra!

    Trong lòng nghĩ như vậy Lưu Huy ngoài miệng lại không nói ra chỉ cười nói: "Nga? Cố Vân Tịch có thể có ý tứ!"

    "Đúng thế cái loại nữ nhân ở nông thôn lên này có thể có hiểu biết gì nhiều chứ? Hơn nữa còn là cô nhi, từ nhỏ không ai giáo dưỡng!"

    Dương Lộ nghe xong nửa câu sau, khóe miệng tươi cười nháy mắt liền cứng đờ!

    Lưu Huy nhìn thấy dáng vẻ này của ả, trong mắt hiện lên một mạt ý cười, theo sát nói: "Vẫn là Lộ Lộ em tót mặc dù sinh ra ở nông thôn, cũng vẫn đơn thuần chăm chỉ, nỗ lực tiến lên!"

    "Hiện tại nữ hài tử a! Ỷ vào chính mình lớn lên xinh đẹp, liền cho rằng có thể muốn làm gì thì làm, một chút cũng không có tự ái!"

    "Lộ lộ, anh thấy em là đơn thuần nhất nỗ lực nhất!"

    Lưu Huy nói chuyện trong lòng Dương Lộ bất ổn, tới cuối cùng, Dương Lộ thở dài nhẹ nhõm một hơi!

    Biểu tình thẹn thùng nhìn hắn! (ây da bị nói móc cũng hổng biết nữa sao mà tác giả xây dựng mụ Lộ này não tàn dữ ghê)

    Lưu Huy cười tủm tỉm mang theo Dương Lộ rời đi.

    Bên kia, Lục Hạo Đình lái xe chở Cố Vân Tịch rời đi, lại không có lập tức về Giang Châu đế cảnh, mà là chở cô tới bên bờ sông.

    Lúc này, thời gian không tính quá muộn, hắn không nghĩ nhanh như vậy trở về.

    Nắm tay nhỏ của cô đi trong gió lạnh phơ phất sóng nước lóng lánh, ảnh ngược thành thị nghê hồng, bờ sông nơi nơi đều là người tản bộ buổi tối.

    Cố Vân Tịch cười nói: "Tại sao đem em tới đây?"

    "Tản bộ!"

    "Ta không muốn tản bộ, không muốn đi đường!"

    "Anh ôm em đi!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Xem xét một chút tuy rằng cũng có thể nhìn thấy không ít tình lữ nhưng mà vẫn có chút ngượng ngùng!

    "Không cần!"

    Lục Hạo Đình cười, đem cô kéo qua đặt ở hàng rào chắn trên bờ sông tự mình đến gần đem cô ôm vào trong lòng ngực vuốt tóc dài, sờ khuôn mặt nhỏ, "Vân Tịch.."

    "Ân?"

    Lục Hạo Đình nghiêm túc nhìn cô "Em thật sự nghĩ kỹ rồi? Nghĩ kỹ muốn cùng anh ở bên nhau?"

    Cố Vân Tịch nhíu mày, không hiểu ý tứ của anh.

    Lục Hạo Đình nói: "Anh chú định tương lai không có quá nhiều thời gian bồi em, càng không thể tùy thời ở bên cạnh bảo hộ em, Vân Tịch em nguyện ý sao?"

    Cố Vân Tịch trầm mặc trong chốc lát, không nghĩ tới Hạo Đình ca thế nhưng sẽ hỏi vấn đề này.

    Cô đương nhiên nguyện ý!

    Hiện giờ trong xã hội này nam nhân tốt khó tìm được, giống Lục Hạo Đình đàn ông như vậy càng khó tìm được!

    Mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này, cô đều nguyện ý.

    Chỉ là không thể thường xuyên bồi mình ở bên cạnh mình mà thôi, cô cũng không phải bông hoa nhà kính cũng không cần hắn tùy thời tùy chỗ bảo hộ.

    Làm cô say mê, làm cô cho dù liều mạng cũng muốn bảo hộ!

    Lưu Tinh Trì!

    "Uy!" Lục Hạo Đình bắt máy.

    "Đại ca, nhanh trở về, bên này đã xảy ra chuyện!"

    Nghe Lưu Tinh Trì nói xong, Lục Hạo Đình chân mày cau lại, ẩn ẩn mang theo tức giận!

    Cố Vân Tịch ở bên người hắn thanh âm di động cũng không lớn nhưng cũng không nhỏ, cô cũng nghe được một chút còn có một chút không nghe rõ!

    "Làm sao vậy?"

    Lục Hạo Đình trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên cười, khóe miệng kia một nụ cười, cao ngạo, đông lạnh, mang theo nhàn nhạt khinh thường.

    Hắn xoa xoa Cố Vân Tịch đầu tóc, nói: "Bên kia có việc, anh phải đi về một chuyến, trước tiên đưa em trở về."

    Cố Vân Tịch giữ chặt hắn, "Không cần, nơi này cách nhà không xa, em tự mình trở về là được rồi anh mau quay lại đi!"

    Lục Hạo Đình lôi kéo tay cô, "Không cần, nói gấp cũngkhông gấp đưa em trở về anh lại quay về cũng không muộn."

    Cô thân gái một mình đã trễ thế này, hắn như thế nào yên tâm cô một mình ở bên ngoài?

    Hơn nữa lại không phải nhiệm vụ, mà là.. Nháo sự!

    Tấm tắc!

    Cố Vân Tịch không muốn anh đưa "Thật sự không cần anh đưa nếu anh có việc liền trở về đi! Áo khoác để em mặc em vừa lúc muốn đi siêu thị nhà ở kế bên em tự về được mà."

    Tiểu ngũ nếu gọi điện thoại cho hắn, sự tình khẳng định không nhỏ, Cố Vân Tịch không muốn chậm trễ hắn.

    Hơn nữa giờ phút này, cô cũng xác thật không nghĩ về nhà.

    Lục Hạo Đình lại nói vài câu, Cố Vân Tịch vẫn kiên trì, hắn liền hôn hôn cái trán của nàng, "Vậy anh đi trước về sau có thời gian lại về thăm em đi siêu thị đi dạo trở về sớm chút về đến nhà nhắn tin cho anh."

    "Đã biết!"

    * * *

    Lục Hạo Đình rời đi, Cố Vân Tịch còn một mình!

    Lúc này bất quá mới 9 giờ tối, Cố Vân Tịch còn chưa nôn nóng quay về.

    Bởi vì, vật nhỏ nào đó trong không gian đã kêu gào muốn ăn!

    Cái tiểu tham ăn này!

    "Chủ nhân chủ nhân! Em muốn ăn que cay muốn ăn lẩu cay em còn muốn ăn vịt nướng ngao ngao ngao!"

    Cố Vân Tịch vỗ vỗ quần áo trên người, cạn lời trừu trừu khóe miệng.

    "Không phải em nói trên chỗ em cái gì cũng có sao? Mấy thứ này em cũng chưa ăn qua? Theo lý thuyết thức ăn nơi đó của em dĩ nhiên là tốt hơn nơi này chứ?"

    (Mình đổi xưng hô của 2 người thành chị-em cho thân mật hơn nha)

    Tiểu đoàn tử bĩu môi, "Chủ nhân, đó là vì chị không biết đó thôi người bọn họ ở đó bởi vì khoa học kỹ thuật quá phát đạt, nhân loại các phương diện đều hướng đến trường thọ mà phát triển cho nên đồ ăn a! Đều là lấy thanh đạm dưỡng sinh nguyên sinh thái làm chủ, mấy cái thực phẩm rác rưởi chỗ tụi chị em chỗ đó căn bản chưa thấy qua."

    Cố Vân Tịch: "..."
     
    P.PunnyMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  7. Đồng Đồng Đồng

    Bài viết:
    3
    Chương 63 đây là đi theo bạn gái nhỏ lãng mạn đi?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Nhất Cố Tương Nghi

    Cảm giác hoàn toàn không có hứng thú nói chuyện cùng nó, Cố Vân Tịch đem Tiểu Bạch bỏ vào túi áo, "Chị mang em đi dạo siêu thị, muốn ăn cái gì chính mình chọn!"

    Đây là áo khoác Lục Hạo Đình Cố Vân Tịch trên người ăn mặc váy liền áo, tháng 10 ban đêm thật lạnh nếu không mặc, đúng thật khong chịu nổi!

    Áo khoác mặc ở trên người Cố Vân Tịch rất rộng túi áo cũng đủ lớn Tiểu Bạch trực tiếp từ trong túi lộ ra cái đầu nhỏ có chút mới lạ nhìn thế giới bên ngoài.

    Không gian hệ thống tuy tốt, nhưng không náo nhiệt bằng bên ngoài a!

    "Chủ nhân, về sau mang theo em ra ngoài chơi nhiều hơn nha!"

    "Em không phải ghét bỏ chỗ này sao? Không ngại không khí dơ bẩn hả!"

    "Nhưng mà nơi này náo nhiệt a! Em muốn ra chơi!"

    Yêu cầu nhỏ này Cố Vân Tịch vẫn có thể đáp ứng.

    "Được thôi! Hiện tại mang em đi siêu thị, mua que cay!"

    "Ngao ngao ngao chủ nhân chị thật tốt!"

    Giang Châu đế cảnh ở trên bờ sông, bên cạnh cách đó không xa chính là siêu thị, Cố Vân Tịch mang theo Tiểu Bạch vào siêu thị, trực tiếp đi khu đồ ăn vặt.

    "Tới rồi! Nơi này đều là đồ ăn tự em nhìn xem, cái nào cảm thấy hứng thú?" Cố Vân Tịch nói.

    Nhiều như vậy làm vật nhỏ xem hoa cả mắt, "Que cay ở đâu?"

    Nó trong lòng trước sau nhớ rõ chủ nhân nói qua, que cay là vua đồ ăn vặt đặc biệt hấp dẫn nó a!

    Cho nên, nó muốn ăn liền phải chọn cái nào to nhất bự nhất mà ăn!

    Cố Vân Tịch trừu trừu khóe miệng, mang nó đi vàokhu bán que cay nhìn đủ loại que cay, vật nhỏ hưng phấn cực kỳ!

    "Muốn muốn muốn em đều muốn hết mỗi loại lấy vài bao đi không đủ.. thật nhiều bao đi!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Cố Vân Tịch đẩy xe mua sắm, dựa theo yêu thích bình thường của bản thân chọn cho nó mấy loại ngon một chút mỗi một loại đều mua một bao lớn.

    Thanh toán xong liền mang theo nó đi theo hướng phố ăn vặt gần trường học mua lẩu cay!

    Phố ăn vặt gần trường học có một nhà hàng bán lẩu cay hượng vị cực kỳ ngon, Cố Vân Tịch đi vào, liền bắt đầu chọn nguyên liệu nấu ăn!

    "Thịt thịt thịt! Ta muốn ăn thịt!" Tiểu Bạch kêu gào.

    Cố Vân Tịch bất đắc dĩ chọn cho nó rất nhiều thịt, làm xong hết thảy, Cố Vân Tịch liền ở một bên chờ.

    Thực trùng hợp nhìn thấy bên cạnh đang ăn Diệp Cẩn!

    Cố Vân Tịch khóe miệng vừa kéo!

    Diệp Cẩn đại thần đại thần, thế nhưng cũng ăn lẩu cay!

    Diệp Cẩn nhìn thấy Cố Vân Tịch, ánh mắt sáng lên bưng chén tới đối diện Cố Vân Tịch ngồi xuống.

    "Thực trùng hợp a!" Diệp cẩn cười chào hỏi.

    Cố Vân Tịch khóe miệng cười cười, "Xác thật trùng hợp!"

    Thấy Cố Vân Tịch cười như không cười Diệp Cẩn thản nhiên nói: "Cậu không cần phòng bị tôi tôi không có ác ý."

    "Kia Diệp đại thần chú ý tôi như thế đây là muốn làm gì?"

    "Kết giao bằng hữu!"

    "Có ý gì?"

    "Kéo bè kéo cánh a!"

    "!"

    Diệp Cẩn nói: "Đầu tiên, đối với những hành vi lúc trước tôi đối với cậu làm cậu bối rối, tôi ở chỗ này chính thức cùng cậu xin lỗi, thực xin lỗi! Còn có, tôi thật sự không có ác ý!"

    "Tôi chỉ muốn biết, cậu rốt cuộc cùng nữ sinh bình thường có giống nhau nhau hay không!"

    Cố Vân Tịch nhìn hắn, không nói chuyện.

    Diệp Cẩn tiếp tục nói: "Con người của tôi sao! Tuổi trẻ khí thịnh, dã tâm bừng bừng muốn tìm một đám đồng bọn cùng chung chí hướng cậu thực thông minh điểm này không thể nghi ngờ!"

    "Ở sự tình của Tần Hiên mặc kệ từ trước cậu có phải hay không thật sự thích Tần Hiên, nhưng ít ra, phát hiện sự tình đối chính mình bất lợi, phát hiện Tần Hiên không phải thứ tốt đẹp gì cho cam cậu xử lý phi thường xinh đẹp!"

    "Hơn nữa sạch sẽ nhanh nhẹn, nửa điểm cũng không có do dự, rất nhanh đem bất lợi của bản thân xoay chuyển điểm này tôi rất thưởng thức!"

    Cố Vân Tịch cười, kỳ thật từ lúc bắt đầu, cô liền đoán được Diệp Cẩn hẳn là đối với cô tò mò, cho nên mới tới thử cô gia hỏa này dã tâm rất lớn tuyệt đối sẽ không vì thích mình mà trở nên như vậy.

    Không nghĩ tới, hắn nhanh như vậy ngả bài cùng cô!

    Không tồi!

    Còn có chút chừng mực!

    Nếu hắn vẫn giữ nguyên cái thái độ này cô sẽ không khách khí!

    Cố Vân Tịch bỗng nhiên hứng thú, cười nói: "Vì thế nên?"

    Diệp Cẩn thần thái tự tin tràn đầy, "Đoàn đội của tôi không có phụ nữ tôi muốn kết nạp thêm một số nữ sinh, nữ hài tư duy có đôi khi cùng nam nhân là không giống nhau, đoàn đội âm dương phối hợp, có lợi cho phát triển tương lai tôi muốn mời cậu gia nhập!"

    "Ai làm lão đại?"

    "Cái gì?" Diệp Cẩn đầu óc ngốc lăng! Không phản ứng lại.

    Cố Vân Tịch khóe miệng tươi cười càng thêm lớn: "Tôi không phải là nhân tài trong một phương diện nào hết tôi là người toàn năng người như vậy thích hợp làm lãnh đạo nhất!"

    Diệp Cẩn: "..."

    Cho nên, nha đầu này muốn cạy vị trí của hắn sao muốn làm lão đại của hắn?

    Diệp Cẩn trong đầu hỗn độn!

    Vừa lúc này, Cố Vân Tịch làm xong lẩu cay, cô muốn hai phần trực tiếp đóng gói mang đi.

    "Tôi đi trước, cậu.. Suy xét một chút!"

    Cố Vân Tịch cười tủm tỉm lưu lại một câu, xách theo đồ vật rời đi.

    Diệp cẩn nhìn bóng dáng Cố Vân Tịch rời đi khóe miệng quất thẳng tới!

    Trở lại Giang Châu đế cảnh, Cố Vân Tịch liền mang theo đồ đạc trực tiếp tiến vào không gian hệ thống cô vội vàng đem lẩu cay cùng đồ ăn vặt giao cho Bạch Đoàn Tử.

    Mà lúc này, căn cứ bên kia Lục Hạo Đình trở về liền trực tiếp đi căn cứ bệnh viện.

    Lúc này căn cứ bệnh viện rất nhiều người, động tác nhất trí!

    Chẳng qua lúc này, những người này đại khái chia làm hai phái, ánh mắt đối phương nhìn nhau như hung thần tàn ác!

    Thân ảnh Lục Hạo Đình xuất hiện, trong đó ánh mắt một người trong đối phương lập tức sáng lên, khí thế cũng càng sâu!

    "Lão đại!"

    Lưu Tinh Trì đi đầu, tiếp đón một tiếng!

    Ở trong căn cứ, giống nhau chỉ cần là trường hợp công khai Lưu Tinh Trì đều kêu Lục Hạo Đình lão đại, chỉ có lén lút, mới có thể kêu đại ca!

    Lục Hạo Đình gật đầu lên tiếng.

    Lúc này, đối diện một thân hình cao lớn, mặt mày tuấn tiếu, phi dương không kềm chế được, cả người một cổ cà lơ phất phơ, nam nhân trẻ tuổi nhìn thấy Lục Hạo Đình đôi tay cắm túi, Lục Hạo Đình một thân âu phục thường phục, lông mày nhíu nhíu, huýt sáo vang dội một cái!

    "Nha a! Nhìn lục lão đại mặt người dạ thú như vậy đây là đi theo bạn gái nhỏ lãng mạn đi?"

    ------ chuyện ngoài lề ------
     
    P.PunnyMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...