Trọng Sinh [Edit] Hào Môn Trọng Sinh Thịnh Thế Vương Nữ - Nhất Cố Tương Nghi

Discussion in 'Truyện Drop' started by Đồng Đồng Đồng, Mar 26, 2022.

  1. Chương 40 Hôn sâu!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Minh Hàn cùng Lưu Tinh Trì nhìn bóng dáng hai người rời đi, thật lâu không có tỉnh hồn!

    Nhất là Giang Minh Hàn, trừng mắt nhìn hai người rời đi, thật lâu bất mãn lên tiếng: "Cái này.. Cái này là ý gì? Đại ca ánh mắt kia.. Là ghét bỏ chúng ta vướng bận?"

    Lưu Tinh Trì tay cầm thành quyền tại bên miệng ho khan hai tiếng, "Chuyện ưu thương như thế trong lòng cậu hiểu rõ vậy là tốt rồi!"

    Giang Minh Hàn: "..."

    Cố Vân Tịch cùng Lục Hạo Đình đi tới bãi đỗ xe, hai người lên xe, Lục Hạo Đình hỏi: "Đi chỗ nào?"

    "Đi hẹn hò a!"

    Lục Hạo Đình ánh mắt sâu thẳm!

    Cố Vân Tịch nhíu mày, "Thế nào? Em nói không đúng sao?"

    "Anh chuẩn bị dẫn em đi mướn phòng!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Mặc dù biết gia hỏa này nhất định là cố ý, thế nhưng cô vẫn đỏ mặt a!

    Nhìn thiếu nữ mặt mày trắng nõn trên gương mặt vì ngại ngùng mà nhiễm lên một tầng đỏ ửng, Lục Hạo Đình trong con ngươi thâm thúy nhiễm lên một chút ý cười, cánh tay dài chụp tới, Cố Vân Tịch sợ hết hồn, còn chưa kịp phản ứng, người đã ngồi ở trong ngực của hắn.

    Thân thể nữ sinh kiều nộn mềm mại bị hắn ôm vào trong ngực, Lục Hạo Đình tâm tình vô cùng tốt, nhìn về gương mặt cô gái ửng hồng, Lục Hạo Đình cười!

    "Thế nào? Anh chỉ muốn dẫn em đi ăn cái gì đó ngon ngon, mướn phòng cho an tĩnh cũng dễ nói chuyện, hơn nữa không có người quấy rầy.. Em làm sao lại đỏ mặt? Nghĩ đi nơi nào?"

    Cố Vân Tịch trừng mắt liếc hắn một cái, không nói chuyện.

    Cái nhìn này vừa giận dỗi vừa đáng yêu Lục Hạo Đình nhìn mà trong lòng nóng lên!

    Giống như bản năng, một bàn tay anh nâng lên đè Cố Vân Tịch lại để mặt cô quay lại hía anh tiếp đó hướng về môi đỏ kiều diễm trực tiếp hôn lên.

    Cố Vân Tịch ngạc nhiên hai mắt trừng lớn!

    Nụ hôn này, thật sự quá bất ngờ!

    Cơ bản chỉ là hai môi chạm vào nhau, Lục Hạo Đình liền cảm giác mình đã không bị khống chế, giật giật môi, nhẹ nhàng liếm liếm, Cố Vân Tịch run rẩy một cái, trong nháy mắt toàn thân tê dại!

    Phản ứng của cô làm Lục Hạo Đình rất vừa lòng sau đó liền cạy mở hàm răng sâu đậm hôn xuống.

    Đây là lần đầu tiên hai người hôn!

    Lần trước chỉ có Cố Vân Tịch hôn một cái chuồn chuồn lướt nước lên môi hắn, Lục Hạo Đình còn chưa bao giờ chủ động làm hành động thân mật nào với cô hôm nay có chút ngoài ý muốn!

    Nữ hài bị anh ôm trọn vào lòng ngực, bàn tay ấn lấy sau gáy tóc dài mềm mại giữ ở bàn tay, môi của cô rất mềm, rất ngọt, tư vị so với trong lòng anh tưởng tượng còn tuyệt hơn!

    Một khi dính vào rất khó để thả ra!

    Cố Vân Tịch hai mắt mở thật to, nhìn khuôn mặt tuấn tú được phóng đại trước mắt, cảm thụ được hắn hôn, đột nhiên cảm giác được như đang nằm mơ!

    Người này.. Thật sự là Hạo Đình Ca?

    Trước kia cùng anh rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh, đối vớo anh trốn tránh sợ hãi đề phòng, lúc này vừa sống lại không lâu với cái tuổi của cô hiện tại muốn kéo gần mối quan hệ của hai người lại ít nhất như tình thân chân chính cũng phải mất hai, ba năm đi!

    Không nghĩ tới nhanh như vậy Hạo Đình Ca sẽ hôn cô!

    Tình cảm kiếp trớc chưa được thổ lộ nhờ nụ hôn này mà bùng lên, một chút một chút ở sâu đáy lòng dâng lên càng ngày càng nhiều.

    Đây là bãi đậu xe dưới đất, mùa hè ban đêm có rất nhiều người, bãi đỗ xe cơ hồ đã đầy chỗ.

    Chiếc xe của Lục Hạo Đình, dừng ở một góc khuất chỉ có thể đủ chỗ đậu hai chiếc xe.

    Bên trái Lục Hạo Đình là tường!

    Phía trước cũng là tường!

    Mặt phải, là một chiếc xe trống!

    Đằng sau, mới là toàn bộ bãi đỗ xe to lớn!

    Tia sáng lờ mờ, cùng với chiếc xe Jeep to lớn trong quân đội này thì lại càng âm u hơn!

    Cố Vân Tịch chậm rãi nhắm mắt lại, duỗi cánh tay trắng nõn ra vòng lấy cổ anh.

    Ân! Ở đây, đúng là một chơi xe chấn tốt!

    Cô bé đáp lại, làm Lục Hạo Đình hôn ngày càng sâu không nhịn được động tình, hắn chưa bao giờ trải qua cảm giác tuyệt vời đến thế, trong lúc nhất thời, hơi không khống chế được!

    Hôn rất nhanh lan đến gương mặt của cô, đi tới cần cổ, theo xương quai xanh tinh xảo, một đường hướng phía dưới.

    Quần áo mùa hè cổ áo tương đối rộng trong lúc bất tri bất giác liền bị hắn giật ra, trượt xuống đầu vai..

    "Ngô.. Đau.."

    Cố Vân Tịch rên nhỏ yêu kiều, làm cho ý loạn tình mê trong Lục Hạo Đình nháy mắt thanh tỉnh, mạnh mẽ ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện bản thân làm ra chuyện bỉ ổi gì.

    Quần áo thiếu nữ bị hắn kéo xuống tới đầu vai, bộ ngực phong quang nửa kín nửa hở giống như muốn nhảy ra ngoài, trên da thjt trắng noãn nhẵn nhụi kia, bởi vì vừa rồi hắn động tình mà vô tình lưu lại ấn ký đỏ tươi..

    Lục Hạo Đình hoảng hốt vội vàng đem quần áo cô chỉnh lý ngay ngắn, trông thấy thiếu nữ cả người vô lực thân thể mềm mại không xương, ánh mắt mê ly nằm ở trong lồng ngực của mình, Lục Hạo Đình có chút đau lòng, vội vàng an ủi, "Là anh có lỗi! Đừng sợ! Vân Tịch, Hạo Đình Ca sẽ không tổn thương em đừng sợ có được hay không?"

    Hắn đem nàng ôm, ôn nhu an ủi rất lâu, chỉ sợ dọa đến nàng!

    Cố Vân Tịch nằm trong ngực của hắn, lúc này cô xác thật là mệt mỏi toàn thân không có sức lực.

    Kỳ thực, cô một chút cũng không bài xích anh dù gì đời trước cũng là vợ chồng thế nhưng cô cũng hiểu thời thế bây giờ đây còn chưa phải là lúc!

    Bởi vì kiếp này, cô cùng Lục Hạo Đình cảm tình còn chưa đủ ổn định.

    Cứ như vậy bị hắn ôm, đợi đến hai người đều bình phục lại, Lục Hạo Đình đem Cố Vân Tịch đặt ở vị trí kế bên tài xế.

    Thay cô thắt chặt dây an toàn, ngẩng đầu, liền nhìn thấy ánh mắt đen nhánh sáng ngời của thiếu nữ.

    "Vân Tịch, trước khi em trưởng thành Hạo Đình Ca sẽ không làm gì em cho nên.. Đừng sợ, có được không?"

    Cố Vân Tịch rất ngoan ngoãn gật đầu, "ân!"

    Lục Hạo Đình nhẹ nhàng thở ra!

    Hắn thật đúng là sợ hù dọa tiểu cô nương này, dù sao lúc trước cô đối với anh còn có "thành kiến", vạn nhất, đem mình trở thành hình tượng lưu manh vậy thì không xong rồi!

    "Anh buổi tối đã ăn cơm rồi, em có đói bụng không? Muốn đi ăn chút gì nữa không?"

    Cố Vân Tịch lắc đầu, "Không cần, em không đói!"

    "Vậy thì chúng ta trở về nha?"

    Bọn hắn trong xe đã qua nửa giờ, lúc này đã sớm đến mười giờ rồi.

    Cố Vân Tịch gật đầu, Lục Hạo Đình liền nổ máy xe, trực tiếp trở lại Giang Châu Đế Cảnh!

    Mới vừa vào cửa, điện thoại Cố Vân Tịch liền vang lên!

    Lam Thâm!

    Cố Vân Tịch khóe miệng khẽ nhếch, "Alo!"

    "Cố tiểu thư!"

    "Đồng ý sao?"

    ".. Ân!"

    "Bây giờ có rảnh a? Tới tìm em em cho anh biết bước đầu tiên nên làm gì, chúng ta gặp mặt nói chuyện!"

    "Lúc này.. Sẽ không quấy rầy em chứ?"

    Cố Vân Tịch nở nụ cười, "Anh lúc này gọi điện thoại cho em không phải muốn sớm một chút xác định lại sao? Bây giờ là thờiv gian em ở nhà không có đi học rất thuận tiện."

    Lam Thâm trầm mặc một hồi, hắn chính xác thật thấp thỏm, suy nghĩ hai ngày, một khi trong lòng quyết định, tự nhiên nghĩ sớm một chút xác định được, dạng này mới có thể yên tâm.

    Không phải vậy, hắn cũng sẽ không đợi đến bây giờ mới gọi điện cho Cố Vân Tịch!

    "Em ở chỗ nào?"

    Hắn bị đè nén sáu năm, một khi quyết định quay lại, tự nhiên sẽ tiến nhanh vào trạnh thái làm việc càng sớm càng tốt.

    Cố Vân Tịch khóe miệng nở nụ cười lớn, Lam Thâm này đúng là thuộc phái thực lực.

    "Giang Châu Đế Cảnh.."

    Cố Vân Tịch báo cụ thể địa chỉ, liền cúp điện thoại.

    Lúc này, Giang Minh Hàn Lưu Tinh Trì cũng ở phòng khách, 3 người đều nhìn Cố Vân Tịch.

    "Điện thoại của ai?" Lục Hạo Đình hỏi.

    "Người đại diện kim bài tiền nhiệm An Nghệ giải trí, Lam Thâm!"
     
    maxmua98 likes this.
  2. Chương 41 Giả vờ thanh cao cái gì?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Thâm?

    Quản lí nghệ sĩ tổng giám?

    Tên này, làm cho ba người ở đây đồng loạt nhíu mày.

    "Em muốn vào giới giải trí?" Lục Hạo Đình hỏi.

    "Đúng vậy! Mấy năm nay truyền thông của đế quốc phát triển rất khá, em vừa lúc có hứng thú cho nên muốn thử xem xem, coi như.. nghề tay trái yêu thích là được! Dù sao việc học trước mắt em chắc chắn sẽ không để ảnh hưởng!"

    Lục Hạo Đình nhăn mày cũng không có buông ra, trong lòng hắn cũng không mong muốn Vân Tịch sớm như vậy đã bắt đầu làm việc, đặc biệt là trong cái giới giải trí phức tạp.

    Bất quá lúc trước hắn cũng xác thật nói qua Vân Tịch trừ bỏ học tập ở ngoài có thể học thêm mấy môn khác hiện giờ thật vất vả cô mới có hứng thú với một cái anh cũng không tiện phản đối!

    Quên đi!

    Cô muốn làm gì đều được, dù sao thì có hắn che chở, sẽ không để cho cô bị uỷ khuất.

    "Ban đầu muốn làm cái gì? Chụp quảng cáo hay là đóng phim? Phim truyền hình hay điện ảnh? Hoặc là, anh tìm cho em một số lão sư chuyên môn trong ngành này học tập một chút?"

    Khẩu khí này, hiển nhiên là đã dự định cấp tài nguyên hộ tống cho cô!

    Cố Vân Tịch còn chưa kịp mở miệng đáp lại, bên kia Giang Minh Hàn lên tiếng mặt đầy tức giận hiển nhiên giận không nhẹ!

    "Đại ca, cô ta quả thực hồ nháo, tuổi nhỏ như vậy không ở trường học an ổn học tập chạy tới giới giải trí làm gì? Giới giải trí loại địa phương kia lao vào tốt chỗ nào? Tuỏi còn nhỏ mà tâm hư vinh đã tràn ngập vậy rồi?"

    "Ta nói cho cô Cố Vân Tịch, cô cho rằng mấy minh tinh đó thực sự đơn giản như bề ngoài của họ sao? Có phải cảm thấy dựa vào mỹ mạo của bản thân đóng hai ba bộ phim thì có thể hot lên sao?"

    "Quả thực ý nghĩ nông cạn!"

    "Cô vẫn nên thành thành thật thật ở trường học hảo hảo học tập, tương lai có một cái bằng cấo cao giá trị con người có thể nâng lên một chút đừng có cố chấp đến cuối cùng không lấy được cái gì còn phải ra đi tay trắng!"

    "Làm gì không làm lại đi làm một con hát, không biết suy nghĩ kiểu gì!"

    Sắc mặt Cố Vân Tịch nháy mắt liền lạnh.

    Hừ lạnh một tiếng, "Con hát? Nghe khẩu khí này, giống như anh rất khinh thường con hát a! Nhị ca tốt của anh cũng đang ở trong giới giải trí, còn được xưng một tiếng đại lão kia kìa? Anh không phải rất tôn trọng anh ta hay sao?"

    "Một bên xem thường người giới giải trí, bên kia lại dùng bọn họ để kiếm tiền, Giang Minh Hàn, anh bất quá cũng chỉ có vậy giả vờ thanh cao cái gì?"

    "Cô.." Giang Minh Hàn trong lúc nhất thời, thế nhưng bị Cố Vân Tịch phản bác đến câm nín.

    Bọn họ đều là con cháu cán bộ cao cấp, từ nhỏ sinh ra ở danh môn, đối với những người trong giới giải trí, tự nhiên là có chút khinh thường.

    Nhưng mà, nhị ca hắn Đường Lạc đúng là người của giới giải trí!

    Đường Lạc là lão tổng của đế đô Thịnh Thế giải trí, Thịnh Thế giải trí chính là công ty giải trí hàng đầu, dưới trướng thiên vương thiên hậu nhiều vô số, nhị ca Đường Lạc càng nổi danh là hoa hoa công tử, thường xuyên cùng nữ minh tinh truyền tai tiếng.

    Ở giới giải trí mức độ nổi tiếng, có đôi khi so với đại minh tinh còn cao hơn!

    Giang Minh Hàn bị nói đến không nên lời nhưng mà hắn ta vẫn như cũ không mong muốn Cố Vân Tịch tiến vào giới giải trí.

    Rốt cuộc đại ca nhà anh ta thích cô như vậy, Cố Vân Tịch tuy rằng gia thế kém quá nhiều, nhưng ít ra mỹ mạo cũng khong tồi, đầu óc cũng đủ thông minh.

    Nếu có thể đem tính tình kia sửa lại, tương lai dùng bằng cấp có điểm cao một chút có thể làm cho đại ca nhà hắn có ít mặt mũi nhìn người.

    Chính là hiện tại, an ổn đọc sách không chịu, lại đòi đi làm nữ minh tinh cái gì quả thực hồ nháo!

    Giang Minh Hàn cả giận nói: "Cố Vân Tịch, ta nhị ca của ta xác thật là người ở giới giải trí nhưng thân phận cùng địa vị còn trơ trơ ra đó ít nhất căn bản anh ấy là ông chủ Thịnh Thế giải trí là một thương nhân!"

    "Mà cô, đừng tưởng rằng chúng ta không nhìn ra, cô bất quá chỉ dựa vào bối cảnh của đại ca không làm mà hưởng mà thôi, muốn anh ấy đưa tài nguyên muốn anh ấy lót đường làm cho cô ở giới giải trí xuôi chèo mát mái như cá gặp nước tuỳ tiện là có thể nổi tiếng đúng hay khônh?"

    "Cô làm mấy chuyện này cùng với nữ nhân trong giới giải trí bò lên giường đại gia có chỗ nào khác nhau đâu? Muốn đại ca tôi bao dưỡng thì cứ việc nói thẳng!"

    "Câm mồm.."

    "Tứ ca!"

    Lục Hạo Đình vừa muốn phát hỏa, Cố Vân Tịch lại một phen kéo tay hắn lại, xem hắn tức giận đến gân xanh trên trán đều nổi lên, biết anh muốn giữ gìn cô nhưng cô không muốn cho anh lên tiếng.

    Bên kia Lưu Tinh Trì kéo Giang Minh Hàn một chút, vội vàng hướng Cố Vân Tịch xin lỗi, "Chị.. chị dâu, chị đừng nóng giận, tứ ca hắn nói chuyện không lựa lời, hắn.. Hắn là sợ ngươi tiến giới giải trí sẽ có hại, cái kia.. Giới giải trí quá phức tạp!"

    "Hắn chính là nhọc lòng lo lắng, cô chị dâu thông minh như vậy hơn nữa có đại ca ở đây sao có thể sẽ có việc? Ha hả.. Ha hả.."

    Lưu Tinh Trì thấy sắc mặt Cố Vân Tịch lạnh băng, nói nói liền nói không nổi nữa!

    Tứ ca lời này cũng thật quá đáng đến hắn đều nghe không nổi nữa!

    Cố Vân Tịch vẫn luôn ấn tay Lục Hạo Đình, trấn an hắn, bằng không, Lục Hạo Đình tuyệt đối sẽ ra tay đánh Giang Minh Hàn một trận!

    Nhìn đối diện Giang Minh Hàn, Cố Vân Tịch cười lạnh, "Thương nhân? Nhị ca anh là thương nhân, cho nên hắn so với người trong giới giải trí cao quý hơn phải không? Thương nhân rất ghê gớm sao?"

    "Hơn nữa, Lục Hạo Đình là chồng của tôi, tôi dùng tài nguyên nhân mạnh của anh ấy là chuyện thiên kinh nghĩa địa hợp tình hợp lí nhưng thật ra các người.."

    Cố Vân Tịch liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt mang theo khinh thường, "Các người sinh ra là công tử hào môn tôn quý không giống nhau ở chỗ là dựa vào Hạo Đình ca nhân mạch tài nguyên dưỡng? Không có Hạo Đình ca địa vị ở sau lưng chống, anh cho rằng các người là ai?"

    "Chính mình đều này là cái đức hạnh này, còn không biết xấu hổ tới chỉ trích tôi, xuy! Thật là buồn cười!"

    "Cô.." Giang Minh Hàn tức đến sắc mặt đỏ bừng, lại đột nhiên gian nan tìm không thấy lời nói phản bác Cố Vân Tịch.

    Bởi vì, cô nói chính là lời nói thật.

    Huynh đệ bọn họ có thể có địa vị hôm nay, Lục Hạo Đình đại ca này không thể không có công lao trong đó!

    Bởi vì có Lục Hạo Đình ở sau lưng chống, bọn họ mới có thể như cá gặp nước!

    Trong năm người anh em, Lục Hạo Đình tuổi nhỏ nhất, nhưng cố tình là đại ca nếu như Lục Hạo Đình không có bản lĩnh, mấy người bọn họ sao có thể cam tâm tình nguyện gọi một tiếng đại ca?

    Giang Minh Hàn kỳ thật là thực sùng bái người đại ca, bởi vì sùng bái Lục Hạo Đình, cho nên nhìn Cố Vân Tịch trước kia không biết tốt xấu, mới có thể chán ghét cô tới vậy!

    "Cố Vân Tịch, cô đừng châm ngòi cảm tình anh em chúng ta, chúng ta cùng đại ca từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đi ra từ một cái đại viện, chúng ta.."

    Cố Vân Tịch nhướng mày, "Cho nên, Lục Hạo Đình muốn sủng một cô gái còn phải trải qua sự đồng ý của các người?"

    Giang Minh Hàn cả kinh!

    Nhìn thấy sắc mặt biến đổi của đại ca nháy mắt sợ hãi, cũng tức điên!

    "Cố Vân Tịch, cô cố ý! Cố ý châm ngòi quan hệ quan hệ, cô.."

    "Đủ rồi! Câm miệng hết cho tôi!"

    Lục Hạo Đình nổi giận gầm lên một tiếng, cánh tay dài duỗi ra, bắt lấy cổ áo Giang Minh Hàn, trực tiếp đem hắn quăng ngã ở trên sô pha.

    "Đại ca.."

    Lưu Tinh Trì bị dọa chạy nhanh đi can ngăn.

    Còn tiếp tục như thế, chắc chắn là sẽ đánh nhau mất!

    Từ nhỏ đến lớn, đừng nhìn Lục Hạo Đình tuổi nhỏ nhất, nhưng anh em bọn hắn khôgn ai chưa từng bị anh đánh qua! Có thể nói chính là đánh ra cảm tình!

    "Đại ca, anh bình tĩnh một chút đi, là tứ ca không tốt!"

    "Nhanh lên mau xin lỗi! Cùng chị dâu xin lỗi!"

    Mặt sau một câu, là đối với Giang Minh Hàn nói, Lưu Tinh Trì đá Giang Minh Hàn một cái, làm hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.

    Nhìn đến đại ca nhà mìnhphát hỏa, Giang Minh Hàn nháy mắt liền lúng túng!

    Trong lòng lại ủy khuất, lại bi phẫn!

    Từ khi đại ca cưới lão bà, càng ngày càng xem anh em bọn họ không vừa mắt!
     
    maxmua98 and Cuộn Len like this.
  3. Chương 42 tưởng đuổi ta đi, môn đều không có!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đại ca nhà hắn cái gì cũng tốt!

    Ở trong mắt hắn là sự tồn tại tựa như thần, một người đàn ông xuất sắc như vậy, làm sao có thể coi trọng loại phụ nữ cố chấp lại không phóng khoáng như Cố Vân Tịch chứ?

    Vấn đề là coi trọng nữ nhân này vào lúc cô ta còn là một hài tử!

    Điều này làm Giang Minh Hàn thật sự là nghĩ không ra!

    Hắn cảm thấy đại ca nhà mình chỉ số thông minh quá cao, tinh lực bản thân đều đặt ở quân đội, một trái tim chân thành đối với tình yêu hoàn toàn đơn thuần, cho nên, bị hồ ly tinh Cố Vân Tịch này lừa mất!

    Đúng! Chính là bị lừa!

    Nhìn xem, Cố Vân Tịch ở giữa châm ngòi cảm tình huynh đệ bọn họ, chính là muốn đuổi bọn hắn đi sau đó cô ta có thể tiếp tục lừa gạt đại ca!

    Cho nên, vì tương lai đại ca làm huynh đệ nhất định phải giúp bạn không tiếc cả mạng sống, hắn không thể chọc đại ca tức giận, không thể bị đại ca đuổi đi!

    Hắn muốn ở lại bên người đại ca làm người thủ hộ đại ca, quyết không thể để hồ ly tinh Cố Vân Tịch có cơ hội thừa nước đục thả câu!

    Giang Minh Hàn nhủ thầm trong lòng, nháy mắt liền cảm thấy mình đang làm một việc vĩ đại cao lớn!

    Hy sinh đều là đáng giá!

    Vì thế, tuy rằng trong lòng rất không tình nguyện, nhưng ngoài miệng, lại ngoan ngoãn hơn rất nhiều!

    "Đúng.. rất xin lỗi chị dâu! Ta.. Ta sai rồi! Ta không nên nói những lời nà, đại ca thích cô, hắn sủng ngươi là đương nhiên, cô thông minh như vậy, tuổi nhỏ mà thành tích luôn đứng đầu, khẳng định tương lai sau này vinh quang không kể hết."

    "Ta.. Ta quá xúc động, là ta đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, ta sai rồi! Ta cũng không dám nữa! Chị dâu thành tích tốt như vậy, mặc dù ở trong giới giải trí phức tạp cũng có thể tỏa sáng nhanh thôi, cô cùng đại ca là thiên định tiền định, trời sinh một cặp! Duyên trời tác hợp!"

    Lưu Tinh Trì: "..."

    Cố Vân Tịch: "..."

    Lục Hạo Đình: "..."

    Lưu Tinh Trì đều có chút ngốc!

    Đây là nơi nào chui ra vậy?

    Tứ ca trở nên hiểu chuyện vậy từ khi nào?

    Giang Minh Hàn cảm thấy nam tử hán đại trượng phu, có thể co cũng có thể duỗi dù sao đều phải xin lỗi, còn không bằng làm một lần cho hoàn hảo!

    Vì đại ca, uỷ khuất gì hắn cũng chịu!

    Nói xong, còn âm thầm đắc ý nhướng mày với Cố Vân Tịch!

    Muốn đuổi ta đi?

    Cửa cũng không có!

    Cố Vân Tịch: "..."

    Vừa lúc lúc này, chuông cửa vang lên!

    Lưu Tinh Trì chạy nhanh đi mở cửa, Lâm Thâm tới rồi!

    Lâm Thâm vừa vào cửa, nhìn thấy mấy người này, cảm thấy không khí ở đây như thế nào có chút quỷ dị?

    Lục Hạo Đình thấy Lâm Thâm tới, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Minh Hàn liếc mắt một cái, cảnh cáo hắn thành thật một chút!

    Giang Minh Hàn lại lần nữa ủy khuất!

    Nhìn xem! Nhìn xem!

    Đại ca bọn hắn anh minh thần võ thế mà bị mê hoặc thành cái dạng gì?

    Càng ngày càng có tố chất của hôn quân!

    Lục Hạo Đình ngồi bên người Cố Vân Tịch.

    Cố Vân Tịch nhìn Lâm Thâm, ngồi ở trên sô pha, "Mời ngồi!"

    Lâm Thâm nhìn mấy người liếc mắt một cái, thời điểm thấy Giang Minh Hàn đồng tử chợt co rụt lại!

    Giang thiếu?

    Giang Minh Hàn thấy ánh mắt Lâm Thâm nhướng mày, biết đối phương nhận ra hắn!

    Lâm Thâm đi vào một mình trên sô pha ngồi xuống, "Cố tiểu thư!"

    Cố Vân Tịch ngồi ở chỗ kia, bình tĩnh nói: "Mấy vị này là bằng hữu của em không cần khách sáo!"

    Nhưng cũng không có ý muốn giới thiệu!

    Lâm Thâm gật gật đầu.

    Cố Vân Tịch nói: "Anh nghĩ kỹ rồi? Đầu tiên ta muốn thanh minh một chút hiệp ước này, là anh làm việc cho em em là lão bản, anh là người đại diện của em, không có sự cho phép của em, anh không có quyền nhận thêm nghệ sĩ khác trừ phi, chúng ta kết thúc hợp đồng!"

    Nói xong, Cố Vân Tịch đem hợp đồng đã sớm chuẩn bị đặt tới trước mặt Lâm Thâm.

    Lâm Thâm lấy lên xem xét không nói gì.

    Cố Vân Tịch biết hắn đang suy tính!

    Cô lấy ra một quyển kịch bản đã in sẵn, đặt ở trước mặt bàn trà, "Đây là bộ phim mới nhất của Chu Dương Chu đạo 《 hạ mộng phồn hoa 》, nữ chủ đã định rồi, nhưng nữ số 2 lại còn chưa ấn định, em biết anh có con đường riêng, đi lấy vai giúp em cho em một cơ hội thử sức."

    Lâm Thâm còn chưa nói lời nói, Lục Hạo Đình liền nghiêng người qua, "Nữ hai? Vì cái gì không phải nữ chủ? Anh đi an bài?"

    Vân Tịch nhà hắn muốn chơi, vậy làm cho cô chơi vui vẻ một chút tuổi này của cô đúng là đối với cái gì cũng tò mò.

    Nếu muốn đóng phim, đương nhiên phải là nữ chủ a!

    Định rồi thì thế nào?

    Đổi đi không phải được rồi sao?

    Tư duy của Lục thiếu chúng ta chính là đơn giản thô bạo như vậy!

    Nhìn Lục Hạo Đình dáng vẻ gấp không chờ được muốn chống lưng cho mình Cố Vân Tịch cười, "Chu đạo diễn, vẫn là không tồi, bộ phim này tương lai còn chưa biết được, nữ chủ định chính là đỉnh cấp lưu lượng sẽ thu hút càng nhiều chú ý, hơn nữa nữ hai này cũng tương đối tốt chủ yếu là nhân vật này cần có kỹ năng diễn xuất hơn nữ chính!"

    "Đây là hệ liệt kịch, về phần nữ hai còn có riêng một bộ phim trong kịch bản đó nữ hai trở thành nữ chủ, chỉ cần bộ phim này được hưởng ứng tốt đến lúc đó hệ liệt sẽ được thơm lây, đến lúc đó em lại đi làm nữ chủ không phải tốt hơn à!"

    Nghe khẩu khí của hai người này quả thực cái này còn sốc hơn cái trước!

    Lâm Thâm trong chốc lát ngó xem Lục Hạo Đình, trong chốc lát nhìn xem Cố Vân Tịch, đối với thân phận Lục Hạo Đình tò mò không thôi!

    Giang Minh Hàn tức cành không nói khoác mà không biết ngượng

    Lục Hạo Đình không nói, dù sao chỉ cần Vân Tịch thích là được, nhân vật nào anh không quan tâm!

    Cố Vân Tịch nói với Lâm Thâm: "Nhân vật này khẳng định có rất nhiều người ở cạnh tranh em có thể đảm bảo diễn xuất không có vấn đề gì chỉ là anh cũng biết rằng vai diễn này không phải chỉ có mỗi kỹ thuật là có thể giải quyết."

    "Anh dựa vào quan hệ của anh bảo đảm em sẽ không bị thay thế khi diễn xuất bị chèn ép! Tốt nhất tìm một nhà đầu tư, để em mang vốn tiến vào đoàn!"

    Lâm Thâm bị Cố Vân Tịch nói khóe mắt giật tăng tăng!

    Cô coi đó đó là chuyện hiêrn nhiên chắc?

    Biểu tình đó của Lâm Thâm Cố Vân Tịch biết là có ý tứ gì.

    Cô đứng dậy, đi vào phòng ngủ cầm hai bình rượu vang đỏ lại cầm thêm mấy cái cái ly, mở một trong hai bình ra.

    Rượu vang đỏ vừa mở ra, hương thơm say lòng người lập tức lan tỏa trong không khí!

    Mấy người ở đây đều hiểu ngầm đây là hàng tốt, hửi mùi rượu tức khắc liền kinh ngạc!

    Ngay cả Giang Minh Hàn cũng không ngoại lệ!

    Cố Vân Tịch đổ cho mỗi người một ly, sau đó cầm một ly đưa cho Lục Hạo Đình đầu tiên, lúc này mới nói: "Đây là tự em ủ, chất lượng có thể so sánh với hàng đứng đậu thế giới, nếm thử!"

    Lưu Tinh Trì, Lâm Thâm còn có Giang Minh Hàn vội vàng lấy một ly, mấy người nhấp một ngụm, kia hương vị thơm nồng của rượu lan tỏa trong khoang miệng, đến cả người phẩm rượu chuyên nghiệp như Lục Hạo Đình cũng nhịn không được nhắm hai mắt lại tinh tế đánh giá mỹ vị này!

    Uống ngon!

    Thật sự uống quá ngon!

    Hắn gặp qua vô số rượu ngon, vẫn là rượu vang đỏ trước mắt hắn là ngon nhất!

    Rượu vang đỏ vẫn luôn được người trong vòng cao cấp ưqa chuộng, đối với người yêu rượu mà nói một lọ rượu ngon, họ khẳng định bỏ ra số tiền trên trời để được sỡ hữu!

    Không quen nhìn Cố Vân Tịch Giang Minh Hàn cũng lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

    Cố Vân Tịch nhìn về phía Lâm Thâm, "Như thế nào?"

    Lâm Thâm nhìn Cố Vân Tịch đôi mắt mang theo một tia u quang, "Hạng nhất!"

    Cố Vân Tịch cười nói: "Chờ lát nữa anh mang một lọ trở về, tìm được người anh cho rằng hợp yêu cầu của chúng ta nói cho hắn sự thành em sẽ đưa hắn một lọ đáp lễ!"

    Lâm Thâm ánh mắt đổi đổi, thiếu nữ này so với tượng tượng của hắn càng thêm thông thấu, cũng càng có thủ đoạn!

    Giang Minh Hàn người này không xấu, thậm chí, còn rất đáng yêu, hắn là em trai của nam chủ, một lòng sùng bái đại ca mong đại ca có thể tìm được một người vợ tốt, cảm thấy đại ca của hắn trăm tốt ngàn tốt, trên đời nà nữ nhân đều không xứng với hắn.

    Cố Vân Tịch trước kia đối với đại ca không tốt, hắn liền chán ghét nàng, chán ghét không chút nào che giấu, lại chưa từng ở sau lưng hại quá nữ chủ, về sau chờ hắn phát hiện nữ chủ đối nam chủ, thái độ của hắn, liền sẽ 180° đại chuyển biến, cho nên.. Chờ mong Vân Tịch cô nương đem những người này tất cả đều thu phục đi! Hắc hắc! Phía sau sẽ rất thú vị a!​




     
    Cuộn Len likes this.
  4. Chương 43 không điểm nhi bản lĩnh, như thế nào làm các ngươi đại tẩu?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rượu vang đỏ!

    Đặc biệt là rượu vang đỏ cực phẩm, đám người trong vòng thượng lưu bên trong đối với nhân sĩ yêu rượu mà nói, gặp được một lọ làm cho bọn họ động tâm, tuyệt đối sẽ nguyện ý trae giá trên trời để có được.

    Mỗi năm trên thế giới cực phẩm rượu vang đỏ bán đấu giá từ mấy ngàn vạn một lọ thậm chí trên trăm triệu một lọ cũng có khả năng.

    Trong vòng thượng lưu có đôi khi, làm buôn bán, cũng không nhất định yêu cầu đối phương cho mình lợi ích thực tế gì, cần nhờ người việc gì đó khả năng vừa ý một món lễ vật, thậm chí một dãy số điện thoại là có thể mở rộng quan hệ!

    Rượu vang đỏ, cũng giống như thế!

    Nếu uống ngon, tuyệt đối có thể đổi lấy cơ hội vô cùng tốt khả năng này so với trực tiếp đưa tiền còn hữu dụng hơn cũng làm cho đối phương dễ dàng tiếp thu.

    Trong tay hắn, đúng thật là có nhân mạch như vậy!

    Đã từng ở trong vòng, hắn quá hiểu những người đó!

    Cố Vân Tịch cười nói: "Thế nào? Làm không được sao? Không cần đầu tư quá nhiều, 500 vạn đến một ngàn vạn là được!"

    Lâm Thâm cười cười, "Anh có chín phần nắm chắc!"

    Cố Vân Tịch nói: "Vậy được rồi, Chu đạo diễn người muốn bám vào không ít, em mang cái danh đầu tư để bước vào đoàn nếu không cần thiết sẽ không có người giành nổi, cho nên.."

    Cố Vân Tịch quay đầu, nhìn về phía Giang Minh Hàn, sáng ngời mắt to hiện lên một tia gian xảo, "Lão tứ, gọi cho Đường nhị nói hắn đi chào hỏi Chu đạo một bước, ngàn vạn lần đừng vì một số người râu ria mà đem tôi đổi đi!"

    Giang Minh Hàn hơi kém phun ra một ngụm máu, ta dựaaa! Nữ nhân này quá không biết xấu hổ!

    Thế nhưng lại trắng trợn lợi dụng hắn!

    Giang Minh Hàn tức giận nhìn về phía Lục Hạo Đình, "Đại ca.."

    "Mau làm đi!" Lục Hạo Đình không vui trừng mắt nhìn Giang Minh Hàn một cái.

    Giang Minh Hàn: "..."

    Dưới ánh mắt muốn ăn thịt người của đại ca, Giang Minh Hàn nghẹn khuất bắt đầu gọi điện thoại, điện thoại kia đầu một hồi lâu mới bắt máy.

    "U a! Tiểu tứ a! Có việc gì mà gọi cho anh hai? Nhớ anh hả?"

    Giọng nói kiêu ngạo của Đường Lạc vang lên ở đầu dây bên kia.

    Giang Minh Hàn nghẹn khuất cực kỳ, "Cố Vân Tịch muốn vào giới giải trí bôh phim mới của Chu Dương gọi là gì 《 hạ mộng phồn hoa 》, cô ấy tìm được người đầu tư mang vốn vào đoàn rồi, nhưng sợ người không có mắt dùng tiền đổi đi, lão đại nhờ anh gửi lời chào hỏi tới Chu đạo bên kia một tiếng!"

    Điện thoạibên kia trầm mặc một hồi lâu, mới truyền tới thanh âm tức phun máu của Đường Lạc "Gì? Cậu nói gì? Cố Vân Tịch nữ nhân đáng chết kia lại làm cái quái gì vậy? Cô ta muốn tiến vào giới giải trí làm cái gì?"

    Giang Minh Hàn mắt trợn trắng không có nhiều lời, "Theo như lời của em nói đi đây là ý của đại ca!"

    "Dựa! Gần nhất lại đã xảy ra chuyện gì mà anh không biết sao, Cố Vân Tịch lại đem đại ca ra đùa giỡn sao?"

    Lục Hạo Đình một tay đem điện thoại lấy lại đây, "Chị dâu cậu đùa giỡn tôi ra sao không cần cậu quản, tôi rất tốt, chiếu theo lời nói ban nãy mà làm đây là mệnh lệnh!"

    "Đại.. Đại ca?"

    "Thành thật làm theo ý của tôi nếu làm không xong, trở về tôi đánh cậu ba tháng đến không đi ghẹo gái được!"

    Đường Lạc: "..."

    Mọi người: "..."

    Nói xong, Lục Hạo Đình liền treo điện thoại sau đó ném cho Giang Minh Hàn.

    Quay đầu đối mặt với Cố Vân Tịch, kia ánh mắt lập tức ôn nhu không ít, "Hảo! Đã thông tri, về sau ở đoàn phim nếu như bị người khi dễ, trực tiếp nói cho anh anh giúp em thu thập!"

    Cố Vân Tịch nhướng mày, cười!

    Quay đầu nhìn về phía Lâm Thâm, "Thế nào? Cái này ngươi yên tâm rồi? Nỗi lo về sau đã không có, còn lại, liền xem chính ngươi bản lĩnh!"

    "Cũng coi như là khảo nghiệm của anh!"

    Cố Vân Tịch nói xong, lấy ra một tấm thẻ đặt trước mặt Lâm Thâm, "Đây là một ngàn vạn, cầm đi mua chiếc xe tốt, nhớ kỹ tạm thời không cần mua xe quá đắt, hơn một trăm vạn là được không cần quá phô trương nhưng cũng không thể quá đại chúng, từ trước danh khí trong vòng của anh rất lớn rồi cho nên lần này quay về phải bảo trì cảm giác thần bí!"

    "Còn có cấp dưới của anh lấy tiền này đi thu thập một chút, trở về nói cho bọn họ, nếu quyết định gia nhập cũng như cũ là làm việc cho em cùng với cái hợp đồng của anh không sai biệt lắm em vẫn là bà chủ."

    "Còn về phần thời gian ký kết em có thể đợi đến lúc thử máy rồi tính sau!"

    Lâm Thâm không phải người thường điểm này Cố Vân Tịch rất rõ ràng, cho nên, không phải có tiền có quyền không là được còn phải chính thức cho hắn tận mắt chứng kiến diễn xuất của cô mới được.

    Lâm Thâm là tuyệt đối sẽ không đóng gói một cái bình hoa việc này, Cố Vân Tịch rất rõ ràng.

    Trải qua một loạt chuyện này, biểu tình Lâm Thâm đã hoàn toàn thay đổi, hắn nhìn ra được Cố Vân Tịch hôm nay muốn ắn đến đây để làm gì!

    Giang Minh Hàn!

    A!

    Hắn nhận thức!

    Anh hai của anh ta Đường nhị là lão tổng của Thịnh Thế giải trí trong vòng mọi người đều biết.

    Đến nỗi người đàn ông bên cạnh Cố Vân Tịch khí thế cường đại kia, là đại ca của những người này..

    Lâm Thâm nhìn người trước mặt, "Cố tiểu thư không lo lắng tôi cầm tiền chạy sao?"

    "Anh chạy không thoát!"

    Hệ thống yhọc rà quét một chút có thể định vị toàn cầu Cố Vân Tịch một chút cũng không lo lắng Lâm Thâm chạy!

    Nhưng lời này, nghe vào tai Lâm Thâm chính là sau lưng cô có người chống lưng dẫu cho hắn có chạy đến nơi nào cũng không thoát khỏi.

    Nên nói đều nói xong, Cố Vân Tịch cười nói: "Hảo, thời gian cũng không còn sớm, anh về trước đi! Cuốn sách này là cốt truyện của 《 hạ mộng phồn hoa >> anh lấy về nhìn một cái nhân vật kia của em cũng nghiên cứu một chút."

    "Bình rượu vang đỏ này anh mang về đi em chờ tin tức của anh!"

    Lâm Thâm không nói thêm gì, mang theo đồ vật, cùng mấy người chào hỏi, lễ phép rời đi.

    Lâm Thâm đi rồi, Lục Hạo Đình đến gần rồi Cố Vân Tịch một bàn tay mở ra đặt ở phía sau Cố Vân Tịch nhìn, thật giống như là đem cô ôm vào trong lòng!

    Ánh mắt Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch nóng rực chưa từng có.

    "Kỳ thật về việc đầu tư này chúng ta hoàn toàn có thể cho Đường Lạc làm em tại sao còn muốn Lâm Thâm đi tìm người?"

    Cố Vân Tịch nhướng mày, cười!

    Nụ cười này, ánh mắt sáng ngời gian manh càng cho Lục Hạo Đình mê muội!

    "Lâm Thâm là người đại diện của em tương lai phải giải quyết giúp em rất nhiều phiền toái em tự nhiên là muốn anh anh làm nóng lại các mối quanh ệ trước kia của mình rồi."

    "Như vậy tương lai em có thể bớt đi chút việc!"

    Lục Hạo Đình dựa vào cô ngày càng gần hơi thở của hai người kề sát nhau khoảng cách này cực kỳ ái muội làm Cố Vân Tịch cười nhìn xem ly rượu của anh sớm đã trống không liền rót thêm cho anh một ít.

    "Thích sao?"

    "Ân!"

    "Ta nơi đó còn có một ít, nếu thích ngày mai liền mang mấy bình vào trong quân đi, nếu muốn có thể uống hai ly thôi không được uống quá nhiều đâu đó!"

    "Được!"

    Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch, mặt mày đều là thưởng thức, "Em như thế nào có thể làm ra rượu ngon như vậy?"

    "Đúng vậy chị dâu, này.. Thật là chính cô ủ? Đây cũng quá lợi hại!"

    Đối diện Lưu Tinh Trì uống một ngụm, đối Cố Vân Tịch khen không dứt miệng.

    Tay nghề này, thật là tuyệt!

    Cố Vân Tịch tự tin cười, thân mình tựa vào phía sau hai chân tự nhiên bắt chéo một thân khí thế biểu lộ ngồi ở bên người Lục Hạo Đình thật xứng đôi!

    "Không có chút bản lĩnh, làm sao có thể làm chị dâu các anh?"​
     
    maxmua98 likes this.
  5. Chương 44 ta còn là Cái bảo bảo

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Những lời này, làm cho đáy lòng Lục Hạo Đình xúc động không thôi, Cố Vân Tịch nếu thật sự không có nửa điểm đáng khen, năm đó hắn cũng sẽ không coi trọng nàng.

    Thật ra cô gái này trên người có rất nhiều điểm sáng, chỉ là khi còn nhỏ trải qua quá mức bi thảm, tính cách có chút cố chấp mà thôi một khi nghĩ thông suốt thì cả người sẽ tỏa sáng!

    Lời này, làm Lưu Tinh Trì sửng sốt!

    Hắn nhìn thoáng qua đại ca kế bên mặt mày sáng loáng xen lẫn vui mừng bỗng nhiên cảm thấy mấy lời này của Cố Vân Tịch xác thật có đạo lý.

    Đại ca năng lực xuất chúng, ánh mắt cực cao Cố Vân Tịch nếu thật sự vô dụng đại ca sao có thể thích nàng

    Thời gian đã khuya, mọi người thu thập một chút, trở về phòng ngủ.

    Nhìn đại ca cùng Cố Vân Tịch bước vào phòng ngủ, Giang Minh Hàn trừng thẳng đôi mắt muốn rớt ra ngoài, Lưu Tinh Trì đem hắn lôi đi!

    Thuận tay, đem luôn nửa bình rượu còn dư lại lấyh đi mất!

    Phòng ngủ chính, Cố Vân Tịch kêu Lục Hạo Đình đi tắm rửa, bản thân đi vào không gian hệ thống lấy hai ly nước trái cây.

    Chờ khi trở về Lục Hạo Đình đã tắm rửa xong.

    Người đàn ông mấy ngày nay tâm tình thực tốt, nguyên bản là khuôn mặt lãnh đạm nghiêm khắc, giờ phút này khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo ý cười, ánh mắt nhìn Cố Vân Tịch, giống như là tìm được một nửa yêu thương bạn đời chung chí hướng cách thật xa cũng có thể cảm nhận được tâm trạng không tệ của anh!

    Nếu là lúc trước rất khi khi thấy được ở trên người Lục Hạo Đình.

    "Là vì trả thù An gia cho nên em mới tiến vào giới giải trí?"

    Đối với Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình tự nhận vẫn là có chút hiểu biết, nha đầu này là một người điệu thấp sẽ không nguyện ý sống cuộc sống lộ diện trước mặt người khác.

    Cho nên anh nghĩ Cố Vân Tịch hẳn là không thật sự muốn đi làm đại minh tinh duy nhất có thể giải thích là vì trả thù An gia!

    Cố Vân Tịch cười cười, cầm trong tay nước trái cây đưa cho Lục Hạo Đình một ly, đây đều là trái cây mà cô tụe trồng trong hệ thống đối với sức khoẻ rất có lợi.

    Cho nên chỉ cần cùng Lục Hạo Đình ở bên nhau, cô luôn tìm cơ hội cho anh uống nhiều hơn.

    "An gia, chỉ là một nguyên nhân nhỏ thôi còn một điều nữa là em đối với phương diện này cũng hứng thú thật sự nữa! Dù sao lấy thành tích hiện tại của em lập tức đi thi đại học cũng dễ dàng vào trường top đầu, vì vậy.. Nhàn rỗi không có việc gì làm, tìm chút chuyện làm mà thôi."

    Lục Hạo Đình cười cười, hắn một chút cũng không cảm thấy Cố Vân Tịch lời này có bao nhiêu tự đại, ngược lại anh cảm thấy cực kỳ thích Cố Vân Tịch kiêu ngạo tự tin như thế này!

    Vân Tịch trước kia chính là quá tự ti!

    Cố Vân Tịch tiếp tục nói: "Hơn nữa, mặc kệ là em làm ngành nào An gia khẳng định sẽ tới tìm phiền toái, hiện giờ An gia phát triển tốt nhất chính là ngành giải trí, An Vân Tuyết còn ở trong giới giải trí, em đoán là Tần gia hẳn là muốn lợi dụng An Vân Tuyết danh khí đổi lấy lợi ích thương nghiệp, chờ bọn họ phát hiện ra em sẽ không dễ dàng buông tha."

    "Gương mặt này của em thật sự quá lóa mắt, một khi bị bọn họ theo dõi, bọn họ tuyệt đối sẽ nghĩ mọi cách kéo em vào cái vòng này bán mạng cho họ chi bằng em chủ động xuất kích! Trước tiên thu thập bọn họ lại nói."

    Thân ảnh cao lớn của Lục Hạo Đình đứng ở đối diện Cố Vân Tịch hắn ngồi hơi dựa vào trên bàn trang điểm một tay chống mặt bàn, một tay cầm nước trái cây, nhìn Cố Vân Tịch, nghiêm túc nói: "Có anh ở đây, bọn họ không dám động vào em!"

    Nhìn nam nhân bá đạo lại không hề điều kiện bảo hộ, Cố Vân Tịch trong lòng ngọt ngào, trên mặt lập tức liền lộ ra nụ cười ấm áp.

    Nàng cười tủm tỉm đi qua đi đôi tay vòng lấy cổ hắn, "Em biết nhưng anh không thể bảo vệ em từng lúc a!"

    "Lấy địa vị của anh chỉ cần gả cho anh liền không tránh được hàng loạt tính kế của người khác cho nên a! Hạo Đình ca, ngươi chẳng những phải bảo vệ ta, còn phải nuôi dưỡng em bảo đảm khi không ở bên cạnh em em còn có khả năng tự bảo vệ bản thân được."

    "Đây mới là một người chồng tốt!"

    Lục Hạo Đình nhìn cô, duỗi tay ôm eo thon, đem cô hướng vào lòng ngực dù bận vẫn ung dung nhìn cô, "Chồng sao? Hiện tại thừa nhận anh là chồng em? Trước kia không phải vẫn luôn nói anh là chú già lưu manh đáng khinh sao?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Nhớ tới lời nói của mình trước kia Cố Vân Tịch còn cảm thấy buồn cười.

    Cô ôm chặt Lục Hạo Đình, cười nói: "Cái này.. Người ta tuổi còn nhỏ không có hiểu chuyện! Anh sao lại so đo với em chứ người ta vẫn còn là bảo bảo!"

    Bảo bảo?

    Lục Hạo Đình buồn cười, phụt một tiếng, bật cười!

    Hắn phát hiện, hiện tại càng thích Vân Tịch đối với hắn làm nũng hơn!

    "Hảo! Vân Tịch nhà ta vẫn là bảo bảo, anh không cùng em so đo từ nay về sau sẽ bảo hộ bảo bảo thật tốt, em vĩnh viễn là bảo bảo của anh được không?"

    "Hì hì hì!" Cố Vân Tịch ngọt ngào cười, dựa vào trong lòng ngực hắn, nói: "Đi theo bên cạnh anh, tương lai khẳng định sẽ có người không ngừng tìm em phiền toái An gia coi như làm là luyện tập, em đi ứng phó, ứng phó không được anh lại ra tay, được không?"

    Được Cố Vân Tịch ỷ lại, thân mật đối đãi như vậy Lục Hạo Đình cả trái tim đều rung lên lơ mơ như thế còn gì tốt hơn chứ?

    "Hảo! Chỉ cần em cao hứng, tùy em đi lăn lộn, muốn lăn lộn như thế nào liền lăn lộn như thế ấy nếu gặp rắc rối anh sẽ thay em dọn dẹp!"

    Cố Vân Tịch hôn bẹp một cái trên má hắn, "Cảm ơn lão công, em đi tắm rửa!"

    Nói xong liền chạy!

    Lục Hạo Đình như cũ nửa dựa vào nơi đó, nhìn bóng dáng nữ hài chạy đi khóe miệng không che giấu được ý cười, uống một ngụm nước trái cây!

    Ân!

    Rất ngọt!

    Chẳng lẽ bởi vì là Vân Tịch làm, cho nên so với nước trái cây khác đều ngọt hơn?

    Cảm giác gần đây nhất của anh phàm là đồ vật Vân Tịch cho hắn đều ăn ngon muốn ngừng không được!

    Làm hắn như thế nào ăn.. Cũng ăn không đủ!

    Bên này hai người ngọt ngọt ngào ngào, bên kia, Giang Minh Hàn tắm rửa xong, ăn mặc áo ngủ liền chạy tới bên phòng Lưu Tinh Trì.

    Lưu Tinh Trì cũng vừa thu thập xong, lúc này đang dựa vào đầu giường đọc sách.

    Giang Minh Hàn tiến vào so với cướp giống nhau vẫn luôn thông qua kẹt cửa nhìn phòng ngủ chính.

    Lưu Tinh Trì dựa vào đối diện trên giường, thấy bộ dáng này của hắn có chút kỳ quái, "Anh đang nhìn cái gì vậy?"

    Giang Minh Hàn liếc mắt nhìn Lưu Tinh Trì một cái, do dự một chút vẫn mở miệng, "Vừa rồi đại ca đi theo Cố Vân Tịch cùng nhau tiến phòng ngủ chính, đến bây giờ.. Cũng chưa ra?"

    Lưu Tinh Trì sửng sốt, "Hình như chưa ra, \em cũng không nghe được gì!"

    "Bất quá vừa rồi em đi tắm rửa, khả năng đại ca đã về phòng bên cạnh rồi!"

    "Không có khả năng!" Giang Minh Hàn phủ định nói, "Ta vừa rồi thấy đại ca đi vào, liền tò mò, vẫn luôn ở nhìn chằm chằm, hắn vẫn không có bước ra."

    "Sau đó tôi đi tắm rửa, cậu cũng không nghe được cái gì chứng minh đại ca hiện tại còn ở đó!"

    "Ở đó thì ở đó! Có cái gì kỳ quái đâu!" Lưu Tinh Trì không đi theo hướng bình thường tự mình đọc sách.

    "Cậu bị ngốc hả? Bọn họ đây là ở chung?" Giang Minh Hàn nói.

    ------ chuyện ngoài lề ------

    Các vị ngủ ngon! Moah moah!
     
  6. Chương 45 vì ít bị đánh, chạy nhanh nịnh bợ đại tẩu!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lưu Tinh Trì lần nữa sửng sốt, cách vách tường cầm lòng không đậu hướng phòng ngủ chính nhìn thoáng qua phục hồi tinh thần cười nói: "Đây là chuyện tốt a! Đại ca rốt cuộc ôm được mỹ nhân về!"

    Giang Minh Hàn bĩu môi, "Cậu thật muốn chuẩn bị để người phụ nữ Cố Vân Tịch kia làm chị dâu chúng ta a? Cô ta có điểm nào xứng với đại ca?"

    Lưu Tinh Trì quay đầu nhìn về Giang Minh Hàn, nghiêm túc nói: "Tứ ca, em cùng anh nói mấy lời anh cần phải nghiêm túc ngẫm nghĩ lại xem!"

    Giọng điệu trịnh trọng như vậy, Giang Minh Hàn cũng nghiêm túc không ít, "Nói nghe thử!"

    "Cái chuyện cảm tình này người khác không có cách bình phẩm phán xét được đâu, còn có a! Tình yêu á không có xứng hay không mà là nguyện ý hay không nguyện ý."

    "Một người đàn ông bình thường cũng có thể cưới bạch phú mỹ chỉ cần bạch phú mỹ nguyện ý gả cho hắn, đó chính là bản lĩnh của hắn ngược lại, một người phụ nữ bình thường vẫn có thể gả cho cao phú soái chỉ cần cao phú soái nguyện ý cưới nàng, người khác không tư cách quản, hiểu không?"

    Ách..

    Giang Minh Hàn sửng sốt một lúc lâu, "Nhưng.. đại ca ưu tú như vậy còn có Cố Vân Tịch trước đây chán ghét anh ấy, thấy đại ca như thấy thú dữ còn gây ra không biết bao nhiêu phiền phức nữa! Quá không biết tốt xấu, đại ca cùng cô ta ở bên nhau, anh cảm thấy giống như râu ông nọ cắm cằm bà kia!"

    Lưu Tinh Trì lắc đầu, cười!

    "Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, anh nhìn không quen thôi biết đâu trong lòng đại ca mắng chính là yêu đó!"

    Giang Minh Hàn: "..."

    "Còn có a! Em cảm thấy Cố Vân Tịch tuy rằng không tính hoàn mỹ, nhưng cũng là có không ít ưu điểm, từ trước cô ấy tuổi còn nhỏ, có chút không hiểu chuyện thực bình thường, chờ lớn lên một ít, tự nhiên liền hiểu chuyện!"

    Giang Minh Hàn ngoài ý muốn, mặt không thể tin tưởng, "Gì? Cậu nói gì? Cố Vân Tịch như vậy, nói ưu điểm? Ha! Cậu nói cho anh nghe cô ta chỗ nào có ưu điểm?"

    Lưu Tinh Trì mắt trợn trắng, "Đầu tiên nói nhất trực quan, Cố Vân Tịch đủ xinh đẹp đi! Tương lai đi bên người đại ca tuyệt đối là trai tài gái sắc, nam nhân nhìn, đều sẽ hâm mộ đại ca!"

    Giang Minh Hàn: "..."

    Tuy rằng thực chán ghét Cố Vân Tịch, nhưng về mỹ mạo điểm này, Giang Minh Hàn cũng không thể không thừa nhận, Cố Vân Tịch gương mặt kia xác thật đẹp.

    "Khuôn mặt đẹp thì có ích lợi gì? Đại ca cũng không phải người háo sắc?"

    "Em thấy chưa chắc!"

    "Cậu nói cái gì?"

    "Không.. Chưa nói cái gì, Cố Vân Tịch chẳng những xinh đẹp, hơn nữa chỉ số thông minh cũng cao, cũng đủ thông minh a! Anh nhìn năng lực học tập kia đi tương lai thi vào một trường top đầu cũng không thành vấn đề, trí tuệ như thế quá là xứng đôi với đại ca a! Mỹ mạo cùng trí tuệ cùng tồn tại!"

    "Hơn nữa, đủ thông minh, đại ca tự mình dạy dỗ tương lai không đến mức bị người tính kế, đến nỗi anh vẫn luôn chán ghét nàng, còn không phải là nàng tính cách không quá thảo mai sao? Kia thực bình thường a! Cô ấy từ hoàn cảnh đó lớn lên có thể trưởng thành Cố Vân Tịch như vậy thực không dễ dàng!"

    Giang Minh Hàn có chút không tiếp thu được, tuy rằng hắn cảm thấy, Lưu Tinh Trì nói cũng có chút đạo lý nhưng mà vẫn không tiếp thu được a!

    "Nhưng mà.. nhưng mà.. cô ta.. cô ta không thích đại ca a?"

    Lưu Tinh Trì nhìn Giang Minh Hàn liếc mắt một cái, ánh mắt có một tia giảo hoạt, "Cho nên a! Đại ca gặp phải khó khăn, chúng ta làm huynh đệ, có phải hay không nên giúp đại ca giải quyết vấn đề a?"

    "..."

    Giang Minh Hàn nghe không hiểu.

    "Đại ca thích một nữ sinh, nhưng mà vẫn chưa theo đuổi đến tay làm huynh đệ, chúng ta phải nghĩ ra biện pháp giúp đại ca được như ước nguyện, mà không phải ở chỗ này nói xấu nữ nhân mà đại ca thích!"

    Giang Minh Hàn nháy mắt bị nói một câu cũng nói không nên lời, hắn trước nay không nghĩ tới điểm này.

    "Anh cũng biết đại ca nhà ta các phương diện điều kiện đều rất tốt cho nên đại ca có quyền tùy hứng, hắn thích ai liền đuổi theo chúng ta làm huynh đệ, chính là muốn giúp đại ca hoàn thành tất cả sự tình hắn muốn làm."

    "Hắn muốn theo đuổi Cố Vân Tịch, chúng ta liền giúp hắn đem Cố Vân Tịch đuổi tới tay, anh nếu cảm thấy Cố Vân Tịch không xứng với đại ca, sẽ làm đại ca thật mất mặt chúng ta liền nghĩ cách làm Cố Vân Tịch xứng đáng như vậy đại ca sẽ không mất mặt mũi?"

    Giang Minh Hàn: "..."

    Hắn cảm giác thế giới quan đều sụp đổ!

    Giang Minh Hàn rối rắm, mày nhíu thật chặt đến mức kẹp được con ruồi, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ nghĩ tới sự tình còn có thể nói thành như vậy.

    Cái này..

    Hắn thế nhưng không lời gì để nói!

    Lưu Tinh Trì thấy Giang Minh Hàn nghe lọt tai, không ngừng cố gắng, "Anh cẩn thận ngẫm lại, rốt cuộc phải làm sao mới có thể làm đại ca vui vẻ?"

    "Còn có a! Cố Vân Tịch tuổi còn nhỏ, từ nhỏ không có cha mẹ tại bên người dạy dỗ, cho nên không hiểu chuyện thực bình thường a! Thời điểm anh 17 tuổi cũng giống như thế mà! Thường xuyên bị đại ca đánh!"

    Giang Minh Hàn: "..."

    "Nếu biết Cố Vân Tịch không hiểu chuyện, vậy sao anh không chỉ bảo cô ấy? Cả ngày chỉ biết săm soi Cố Vân Tịch không hiểu chuyện mỉa mai cô ấy làm không đúng nhưng mà trước giờ anh chưa từng nói cho cô ấy làm sao mới đúng anh đây là giúp đại ca sao?"

    Giang Minh Hàn nhúc nhích miệng vài cái chung quy một chữ cũng không thốt nên lời.

    "Chúng ta cùng đại ca là huynh đệ, từ nhỏ lớn lên cùng nhau mà có cảm tình, anh nói xem đại ca hiện tại thích một nữ nhân, anh lại cùng nữ nhân kia như nước với lửa, anh đây không phải đem đại ca kẹp ở bên trong khó xử sao?"

    Lúc này, Giang Minh Hàn rốt cuộc nói chuyện!

    "Anh không phát hiện đại ca kẹp ở bên trong khó xử, mỗi lần anh nói Cố Vân Tịch vài câu, hắn liền không chút do dự muốn đánh anh, hắn một chút cũng chưa khó xử!"

    Giang Minh Hàn nói rất là ủy khuất!

    Lưu Tinh Trì: "..."

    Nhìn bộ dạng đáng thương của tứ ca nhà mình, Lưu Tinh Trì bỗng nhiên muốn ngửa mặt lên trời cười to!

    Ha ha ha ha!

    Tứ ca quả thực quá đáng yêu!

    Hắn cười tủm tỉm nhìn Giang Minh Hàn liếc mắt một cái, "Nếu như vậy, em khuyên anh vẫn sớm ngày nhìn rõ đi! Đại ca là cái sủng thê cuồng ma, hắn đối Cố Vân Tịch sủng ái có thừa, còn đối với chúng ta muốn đánh liền đánh a!"

    "Vì vậy về sau nhân sinh nếu có bị đánh, nói không chừng anh còn phải đi hảo hảo nịnh bợ người chị dâu này đó!"

    "Gì? Cậu muốn anh đi nịnh bợ cô ta?" Giang Minh Hàn nháy mắt dựng lông!

    "Đúng vậy!" Lưu Tinh Trì nói như không có chuyện gì lạ, "Anh nghĩ đi a! Đại ca sủng ái Cố Vân Tịch như vậy, cô ấy muốn làm gì đại ca cũng lấy tài lực ra ủng hộ hết mình lấy cái đầu thông minh của cô ấy nói không chừng tương lai thật đúng là có thể làm ra một phen đại sự nghiệp nga!"

    "Em nói thật a! Tứ ca, huynh đệ chúng ta mấy chỉ số thông minh, trừ bỏ đại ca em không cảm thấy có ai so với Cố Vân Tịch lợi hại nga! Anh nghĩ lại xem thành tích Cố Vân Tịch những năm gần đây nhớ lại thành tích chúng ta năm đó sự đối lập này cũng quá rõ ràng đi?"

    "Cho nên, cho cô ấy mấy năm nói không chừng vị chị dâu này phát triển so với tụi mình còn kinh khủng hơn nhiều đến lúc đó, đại ca sủng cô sự nghiệp cũng có, chúng ta không nịnh bợ cô ấy không được a!"

    "Em khuyên anh, thừa dịp hiện tại bây giờ chị dâu còn chưa trưởng thành mau chóng ôm đùi a!"

    "Không nói cái khác ít nhất có thể ít bị đánh một chút a!"

    Giang Minh Hàn: "..."

    ------ chuyện ngoài lề ------

    Có hay không cảm thấy, tiểu ngũ là hài tử đặc biệt có tiền đồ? Ha ha ha hảo!
     
    maxmua98 likes this.
    Last edited by a moderator: Apr 11, 2022
  7. Chương 46 xoát mặt xoát biến toàn thế giới!



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Minh Hàn bi phẫn vô cùng, cảm giác tương lai nhân sinh tràn ngập đen tối!

    Vì tương lai ít bị đánh cho nên hiện tại hắn phải chịu nghẹn khuất này sao?

    Đại ca nhà hắn sao có thể là người trọng sắc khinh bạn được chứ?

    Nhưng mà tự xem lại trong khoảng thời gian này hắn không thể không thừa nhận sự thật tàn nhẫn này!

    Đại ca của hắn chính là trọng sắc khinh bạn a!

    Ô ô ô ô.. Muốn khóc!

    Hắn thần tượng như thế sùng bái như thế nhát mắt liền sụp đổ!

    Nhìn dáng vẻ đáng thương của tứ ca, Lưu Tinh Trì có chút không đành lòng, nhấc chân đá đá Giang Minh Hàn, quyết định an ủi an ủi hắn, "Ai! Tứ ca, kỳ thật vị đại tẩu này của chúng ta có thể còn lợi hại hơn nhiều! Chúng ta ôm đùi cô ấy cũng không mất mặt a!"

    Giang Minh Hàn liếc Lưu Tinh Trì một cái, không nói chuyện.

    Lưu Tinh Trì nói: "Em nói thật, anh vừa rồi cũng thấy đại tẩu cho Lâm Thâm một ngàn vạn a! Vừa ra tay chính là một ngàn vạn, tiền đó tuyệt đối không phải đại ca cho."

    "Không phải đại ca có thể là của ai? Cô ta chính là dựa vào đại ca nuôi."

    Lưu Tinh Trì khinh bỉ nhìn Giang Minh Hàn một cái, "Anh bình thường rất thông minh, như thế nào hễ động tới đại ca cùng Cố Vân Tịch liền ngu ngốc vậy?"

    "Cố Vân Tịch lấy đâu ra nhiều tiền như vậy hiển nhiên là muốn làm cho Lâm Thâm kinh sợ nhưng mà em thấy được đại ca có chút ngoài ý muốn cho nên tiền kia khẳng định không phải đại ca cho."

    "Đương nhiên, cũng không có khả năng là đại ca bình thường cho cô ấy còn sót lại tiền thừa bởi vì em cảm thấy mấy năm nay đại ca cho tiền cô ấy cũng không nhiều hơn không thể đến một ngàn vạn được!"

    Giang Minh Hàn nhíu mày, "Cậu có ý tứ gì?"

    Lưu Tinh Trì vuốt cằm, "Mấy năm nay đại ca tuy rằng sủng Cố Vân Tịch sủng vô pháp vô thiên, thứ gì tốt cũng mua cho em ấy tiền cũng không hạn chế tiền tiêu vặt, nhưng những cái quần áo trang sức gì đó đều là lão đại trực tiếp mua cho."

    "Bình thường cho em ấy tiền sinh hoạt tuy rằng không ít nhưng tuyệt đối không có một ngàn vạn nhiều như vậy, cho nên, tiền đó hẳn là tự cô ấy kiếm ra."

    Giang Minh Hàn nháy mắt liền ngạc nhiên, "Chính mình kiếm ra? Cô ta kiếm được bằng cách gì? Một cô nương mười mấy tuổi làm gì có được nhiều tiền như vậy khẳng định là cô ta ở bên ngoài làm chuyện không đứng đắn?"

    Giang Minh Hàn giận không thể át, "Hay cho Cố Vân Tịch, cô ta khẳng định đã làm chuyện mất mặt ở bên ngoài anh muốn đi nói cho đại ca!"

    Giang Minh Hàn nói xong vội vàng nhảy xuống muốn đi tìm Lục Hạo Đình.

    Lại bị Lưu Tinh Trì kéo lại ngã ở trên giường, còn bị Lưu Tinh Trì đạp một chân, "Anh nói hươu nói vượn cái gì?"

    "Anh nơi nào nói hươu nói vượn? Cô ta một nữ hài tử.."

    "Ả chướng mắt đạica cho nên muốn đội nón xanh co đại ca có gì lạ chứ?"

    Giang Minh Hàn nghẹn một họng!

    Lưu Tinh Trì bây giờ ánh mắt nhìn Giang Minh Hàn có chút tức giận, "Tứ ca, em thấy anh cùng nhị ca ở bên nhau lâu rồi nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp thì liền nói người ta đi đường tắt trên thế giới này cô nương tốt còn rất nhiều, đừng nhìn một hai cái tra nữ liền xem thường tất cả phụ nữ trên đời này được không?"

    Giang Minh Hàn cùng Đường Lạc khá thân thiết Đường Lạc mở công ty giải trí, hơn nữa tuổi trẻ đẹp trai lắm tiền, vô số nữ minh tinh đều muốn cùng Đường Lạc dính dáng chút quan hệ vì thế nữ nhân của Đường Lạc có thể nói là nhiều đếm không xuể.

    Giang Minh Hàn cùng Đường Lạc giống nhau, từ đáy lòng chướng mắt loại phụ nữ này.

    Lưu Tinh Trì liếc nhìn Giang Minh Hàn một cái, nói: "Cố Vân Tịch tâm cao khí ngạo, em ấy nếu thật sự muốn đi đường tắt trực tiếp đi theo đại ca thì có thể giải quyết tất cả rồi bên ngoài những tên đàn ông đó làm sao có thể so sánh với đại ca?"

    Giang Minh Hàn không lời gì để nói!

    Lưu Tinh Trì hừ lạnh một tiếng, "Tứ ca, nhị ca ở trong cái thế giới đó lâu rồi đổi phụ nữ nhiều như thay áo liền cảm thấy mình hiểu hết bản chất con người ta, trên thực tế đám phụ nữ đó của anh ấy người nào cũng giống người nào cả đám toàn là hàng phục chế."

    "Kia chỉ là số rất ít, đừng nghĩ rằng phụ nữ trên thiên hạ này đều giống nhau em nói cho anh a! Anh xem thường phụ nữ như vậy tương lai thế nào cũng bị gậy ông đập lưng ông đó."

    Giang Minh Hàn nhíu mày, bị Lưu Tinh Trì mắng, hắn cảm giác đầu óc giống như thật sự thanh tỉnh không ít.

    Thấy hắn thật sự nghe lọt được, Lưu Tinh Trì bĩu môi, "Lấy thái độ anh như vậy khó trách đại ca đánh anh nếu em thích một cô gái anh lại đối xử với cô ấy giống vậy em cũng sẽ đánh anh!"

    Giang Minh Hàn: "..."

    Hắn trêu chọc ai?

    Làm gì cả một đám đều muốn đánh hắn?

    Lưu Tinh Trì không có nói tiếp đạt được kết quả mong muốn "Hảo, anh cũng mau sớm nghỉ ngơi đi! Em đọc sách xong rồi cũng đi ngủ!"

    Giang Minh Hàn nhìn nhìn thời gian, "Trễ như vậy rồi cậu còn đọc sách a?"

    "Thói quen, mỗi ngày buổi tối chỉ cần không phải mệt không mở mắt được, em đều sẽ đọc một ít sách, mấy năm nay đi theo đại ca, dưỡng thành thói quen!"

    Đại ca chính là người đa tài học tập cũng chưa bao giờ buông, sinh hoạt phi thường tự hạn chế, hắn đi theo nhiều năm tự nhiên cũng học được không ít.

    Giang Minh Hàn nhấp nhấp môi, đầu óc có chút loạn, đứng dậy đi trở về!

    Nhìn hắn rời đi Lưu Tinh Trì lắc đầu, thở dài!

    Xem thường cái này xem thường cái kia, nói trắng ra là, chính là tính công tử!

    Ngươi là cao phú soái, ngươi thích người ta cho nên người ta cũng phải thích lại ngươi sao?

    Tuy rằng mấy người bọn họ là anh em nhưng Lưu Tinh Trì xem rất rõ ràng Giang Minh Hàn cùng Đường Lạc sở dĩ phản cảm Cố Vân Tịch nguyên nhân lớn nhất chính là bởi vì Cố Vân Tịch sinh ra kém.

    Nếu Cố Vân Tịch là thiên kim tiểu thư, với mỹ mạo và thành tích của cô, nếu không thích Lục Hạo Đình, những người này sẽ không mãnh liệt cảm thấy cô không biết tốt xấu!

    Đoán chừng nhiều hơn là cảm thấy chính mình vô duyên hoặc là nghĩ cách giúp đại ca theo đuổi Cố Vân Tịch!

    Lưu Tinh Trì khóe miệng gợi lên một nụ cười, hơi hơi.. Có chút châm chọc!

    * * *

    Phòng ngủ chính bên kia, Lục Hạo Đình cùng Cố Vân Tịch thu thập xong, liền lên giường nghỉ ngơi!

    Hôm nay Lục Hạo Đình tâm tình cực tốt, lúc ôm Cố Vân Tịch ngủ khóe miệng không nhịn được giơ lên.

    Tiểu cô nương mềm mại nhỏ bé ôm vào lồng ngực, thơm ngào ngạt, thoải mái cực kỳ!

    Mà Cố Vân Tịch dựa vào Lục Hạo Đình nghe tiếng tim của anh đập có lực cảm thấy chân thật vô cùng!

    Hạnh phúc này không dễ có được, cô nhất định phải bảo hộ thật tốt!

    Cho nên nữ nhân kiếp trước giết cô cùng Hạo Đình ca nhất định phải diệt trừ!

    Tưởng tượng đến nữ nhân có khuôn mặt giống mình đến 7 phần, Cố Vân Tịch liền cảm thấy ghê tởm!

    Nàng tiến giới giải trí là nổi tiếng vì hưởng thú vui?

    Là vì trả thù An gia?

    Ha hả!

    Chê cười!

    Kiếp trước của cô thật đúng là bởi vì cái này!

    Bởi vì từ nhỏ cô độc, cho nên đặc biệt thích đứng ở dưới ánh đèn flash, đặc biệt thích được fans truy đuổi, bởi vì như thế có thể làm cô có cảm giác tồn tại.

    An gia chính là làm ăn bên mảng này, An Vân Tuyết cũng ở trong vòng này cho nên, vì sốt ruột báo thù và chứng minh bản thân mà cô không do dự tiến vàol giới giải trí.

    Mục đích là để đem An gia chà đạp dưới chân!

    Mà nay cái gì An gia? Cái gì An Vân Tuyết? Bất quá đều là lấy cớ, là thuận tiện!

    Mục đích thật sự của cô là muốn dụ nữ nhân kia ra.

    Không hạ gục nữ nhân đó, cô một khắc cũng không an tâm!

    Kiếp trước nữ nhân kia chính là vào lúc cô nổi tiếng nhất nhìn thấy ảnh chụp trên di động mà tìm tới.

    Cho nên kiếp này, cô muốn đem hình ảnh của mình trải rộng! Phổ biến trên toàn thế giới!

    Chờ.. Kẻ thù tới cửa!

    Ôm thân thể ấm áp bên cạnh, Cố Vân Tịch chậm rãi nhắm hai mắt lại.

    Hạo Đình ca, đời này em nhất định bảo vệ anh thật tốt!

    (Vì mình đang còn đi học cho nên mấy hôm nay mình hơi bận một xíu bình thường sẽ là 3c/ tuần chỉ khi nào mình rảnh mình sẽ edit thêm nha, cho nên mọi người ngày nào không thấy mình ra chương mới cũng đừng gấp nhé)
     
    maxmua98 likes this.
    Last edited by a moderator: Apr 11, 2022
  8. Chương 47 còn không bằng ăn em!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 10, 2022
  9. Chương 48 hắn đau lòng!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. Chương 49 Là bạn trai cậu?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited by a moderator: Apr 11, 2022
Trả lời qua Facebook
Loading...