Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Discussion in 'Đã Hoàn' started by thuynga0203, Sep 5, 2020.

  1. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 729: Anh của cô đánh quá tốt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặc dù Ôn Trình muốn biểu đạt cũng không phải cái ý tứ kia, nhưng suy nghĩ của Ôn Nhược không tự giác mà hướng theo cái phương hướng kia lệch khỏi quỹ đạo.

    Một người nam nhân tuấn dật cao quý như vậy lại giống như thần hộ mệnh.

    Cùng với người chỉ vì một sự nghi ngờ liền lập tức lựa chọn cùng mình chia tay, Chu Tử Mặc, hoàn toàn không giống nhau.

    Tưởng tượng như vậy, Ôn Nhược bỗng nhiên cảm thấy cùng Chu Tử Mặc chia tay cũng không có khó chịu như vậy.

    Hiện tại Giản Nhất Lăng hoàn toàn bị Địch Quân Thịnh bảo hộ, Giản Nhất Lăng cái gì cũng đều không cần làm, Địch Quân Thịnh liền sẽ giúp cô đem mọi chuyện xử lý.

    Liền như chuyện kia của cô, Địch Quân Thịnh giúp cô tra đến rành mạch, những người liên quan cần tính sổ, cũng là anh ra mặt, Giản Nhất Lăng chỉ cần tránh ở dưới đôi cánh của Địch Quân Thịnh là được.

    ###

    [Nhất Lăng, tôi bị anh của cô cự tuyệt.]

    Giản Nhất Lăng sau khi nhìn thấy tin tức, dừng một chút, sau đó xác nhận lại người gởi thư đến.

    Không phải Tần Du Phàm.

    Mà là đội trưởng Nguyễn.

    [? ]

    [Tôi không phải muốn anh của cô gia nhập đội của chúng tôi sao, bị anh của cô vô tình mà cự tuyệt.]

    Nguyên lai nói chính là đội trưởng Nguyễn hy vọng Giản Dật Hành gia nhập đội hành động đặc biệt.

    [Đừng khổ sở.] Giản Nhất Lăng an ủi đội trưởng Nguyễn.

    [Không khổ sở không được, cô không biết cậu ấy đã cự tuyệt tôi như thế nào đâu!]

    [Cự tuyệt như thế nào? ] Giản Nhất Lăng hỏi.

    [Cậu ấy cùng toàn bộ đội viên của tôi đánh một lần, sau đó cậu ấy thắng hết mọi người, cậu ấy nói không kính, liền đi rồi.. Cô không biết nhìn cậu ấy đánh xong tôi liền càng muốn cậu ấy gia nhập đội hành động đặc biệt của chúng tôi, đội của chúng tôi các loại anh tài đều tề tựu, liền thiếu một người đặc biệt có thể đánh!]

    Đội hành động đặc biệt bên trong tụ tập đủ loại nhân tài kỳ quái.

    Trong đó bao gồm Giản Nhất Lăng một vị pháp y như vậy, còn có thiên tài máy tính có thể cùng Hoắc Ngọc địch lại.

    Ở một lần trên diễn đàn trường cao trung Thịnh Hoa bị tê liệt hỏng mất chính là bởi vì vị thiên tài máy tính này cùng Hoắc Ngọc đồng thời giúp Giản Nhất Lăng xử lý.

    Ngoài ra còn có tay súng thiện xạ, người có chỉ số thông minh siêu cao cùng với chuyên gia tâm lý học.

    Các đội viên khác thật cũng không phải không thể đánh, nhưng mà không có thể đánh như vậy.

    [Anh ấy đêm nay không có đồ ăn.] Giản Nhất Lăng trả lời lại.

    [Ha ha ha, Nhất Lăng cô thật tốt. Vì giúp tôi, cắt xén đồ ăn của anh cô.]

    [Vêt thương của anh ấy còn không có tốt, không thể đánh nhau.]

    [Ai? Không phải tôi? ] Đội trưởng Nguyễn phát hiện chính mình hiểu sai ý, [Không đúng a, cô nói cậu ấu cùng đội viên của tôi thời điểm đánh nhau bị thương sao? ]

    [Ân, trên vai bị cắt khối thịt, không được để nó bị động.]

    [Khó trách! Cậu ấy một bên tay không nhúc nhích!] Đội trưởng Nguyễn hậu tri hậu giác mà nhớ tới trong quá trình đánh nhau, Giản Dật Hành vẫn luôn dùng một tay!

    [Vậy đồ ăn kia không được.]

    Không đụng đến miệng vết thương, vậy không thành vấn đề.

    [Nhất Lăng, anh của cô quá cường! Tôi nhất định phải nghĩ cách lừa cậu ta đến đây!]

    [Cố lên.]

    [Nhất Lăng, cô giúp tôi đi.]

    [Không giúp.]

    [Vô tình như cô.]

    ###

    Giản Dật Hành hiện tại chính vội vàng đi đánh em trai mình một trận.

    "Anh, đừng đánh đừng đánh, lại đánh liền sưng lên, ngày mai còn muốn gặp người nữa!"

    Giản Dật Thần một bên chạy vòng quanh sô pha trong phòng khách, một bên cùng Giản Dật Hành xin tha.

    "Vì cái gì phải làm chuyện nguy hiểm như vậy?"

    Giản Dật Hành hỏi Giản Dật Thần.

    Vừa mới Giản Dật Hành phát hiện bí mật của em trai mình, em ấy thế nhưng đang bí mật mưu đồ chuyện của Tần gia.

    Chuyện này có bao nhiêu nguy hiểm, Giản Dật Thần sẽ không phải không biết.

    "Anh, chuyện này em không phải hồ nháo, anh tin em, anh để em chính mình tới làm có được hay không?"

    "Không được." Giản Dật Hành quyết đoán cự tuyệt, không cho một đường nào để thương lượng.

    "Anh, em là em của anh, anh tin em một lần đi!"
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  2. thuynga0203

    Messages:
    720
    heoconchuayeu likes this.
  3. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 731: Không thể để anh gánh tội thay

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại có lẽ, Địch Quân Thịnh khi nhìn thấy được trên người Giản Nhất Lăng gần chết có bóng dáng của chính mình.

    Cho nên anh khó mà có được, có một lần đồng cảm, giúp cho Giản Nhất Lăng an bài hậu sự.

    Sau đó trong đầu Giản Nhất Lăng lại hiện ra tới hình ảnh Địch Quân Thịnh biến thành thi thể lạnh băng.

    Tay cầm di động nắm thật chặt.

    Cô biết, cô không thể để cho chuyện đi theo hướng đi trong nguyên tác.

    Cũng không thể để Địch Quân Thịnh cõng cái chuyện xấu này.

    Sau đó Giản Nhất Lăng cùng mẹ của Tần Xuyên nhắn đi tin nhắn, hy vọng cho cô đi thăm Tần Xuyên.

    Cô muốn giúp Địch Quân Thịnh tẩy thoát hiềm nghi, liền yêu cầu từ trong miệng của đương sự thu hoạch được càng nhiều tin tức.

    Mẹ của Tần Xuyên không nói hai lời liền thế Tần Xuyên đáp ứng rồi.

    Hơn nữa còn phái tài xế của bà tới đón Giản Nhất Lăng.

    Tài xế của bà là do Tần Hoành Chí an bài cho bà.

    Đối với Tần Hoành Chí tặng, mẹ của Tần Xuyên không có cự tuyệt.

    Những cái đó đều là ông ta thiếu bà, bà hẳn là phải nhận lấy.

    Chi phí nuôi dưỡng con trai hơn hai mươi năm, ông ta tổng phải trả!

    Nhưng bà muốn nhận cũng chỉ là tiền tài mà thôi, còn tình cảm của ông ta, bà cũng không muốn.

    ###

    Giản Nhất Lăng đến bệnh viện.

    Trong phòng bệnh VIP, Tần Xuyên đang truyền dịch, Tần Hoành Chí, mẹ của Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm đều ở trong phòng.

    Cửa phòng có vệ sĩ của Tần gia canh giữ.

    Bởi vì mẹ của Tần Xuyên trước đó đã nói qua, thời điểm Giản Nhất Lăng vào cửa vệ sĩ không có ngăn trở cô.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng đến, bốn người trong phòng có ba người lộ ra tươi cười.

    Chỉ có Tần Hoành Chí nhíu mày.

    "Sao cô lại tới đây?" Tần Xuyên mở miệng liền hỏi Giản Nhất Lăng, trong giọng nói rõ ràng có chút cao hứng.

    "A di nói cho tôi." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Mẹ của Tần Xuyên giải thích, "Mẹ vừa mới bắt đầu không biết con bị thương thế nào, phản ứng đầu tiên là tìm Tiểu Lăng."

    Có thể thấy được ở trong lòng mẹ của Tần Xuyên, Giản Nhất Lăng có được vị trí như thế nào.

    Tần Xuyên nói với Giản Nhất Lăng, "Tôi không có việc gì, chỉ là bị một chút vết thương ngoài da. Để cô chạy một chuyến đến đây, thật là ngại quá."

    "Bắt được hung thủ không?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Bắt được, đã giao cho cảnh sát điều tra."

    Tần Xuyên vừa mới dứt lời, liền có người vào phòng bệnh, đem tin tức vừa mới có được báo cho người của Tần gia.

    Kết quả thẩm vấn đã ra tới, hung thủ cung khai là chịu sự sai sử của Địch gia thiếu gia, nguyên nhân là gần đây Tần Xuyên xuất hiện đoạt sự nổi bật của anh, làm anh cảm thấy khó chịu.

    Trong nguyên tác, một màn này rõ ràng chính xác đã xảy ra.

    Liền lời kịch đều giống nhau như đúc.

    Có khác chính là, trong phòng bệnh nhiều ra Giản Nhất Lăng cùng trong nguyên tác thời gian này mẹ của Tần Xuyên đã chết.

    Trong nguyên tác, Tần Du Phàm sau khi nghe được lời khai này lập tức nói không có khả năng.

    Hơn nữa còn hoài nghi là do Tần Xuyên cố ý.

    Giờ phút này Tần Du Phàm phản ứng thực bình tĩnh, cũng không có lập tức phát biểu cái nhìn của mình.

    Bởi vì cô hiện tại đã không thích Địch Quân Thịnh, cũng bởi vì hiện tại không tới phiên cô lên tiếng.

    Vị hôn thê của Địch Quân Thịnh liền ở hiện trường, muốn phản bác cũng nên từ vị hôn thê của anh tới nói.

    Tần Du Phàm còn không có không biết điều như vậy.

    Giản Nhất Lăng nhìn chăm chú vào Tần Xuyên, hỏi thử, "Nếu tôi nói, anh ấy không có làm, anh tin tưởng sao?"

    "Tôi tin tưởng." Tần Xuyên không có một giây đồng hồ chần chờ, liền cho Giản Nhất Lăng một cậu trả lời khẳng định.

    Giản Nhất Lăng kinh ngạc, cô không nghĩ tới Tần Xuyên sẽ dễ dàng mà tin tưởng cô nói như vậy.

    Thậm chí không có một giây đồng hồ do dự.

    "Vì cái gì?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Trực giác. Đại khái là cảm thấy, tôi không có gì tốt khiến cho cậu ta ghen ghét." Tần Xuyên cười trả lời.

    Tươi cười không biết vì cái gì, thoạt nhìn có một chút chua xót.
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  4. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 732: Uống lên một lu dấm (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở đây, chỉ có Tần Du Phàm nhìn hiểu được Tần Xuyên phần chua xót này.

    "Anh ấy sẽ không vô duyên vô cớ làm loại chuyện này." Giản Nhất Lăng giúp Địch Quân Thịnh giải thích.

    Giản Nhất Lăng thật sự rất ít cùng người khác giải thích.

    Chính cô khi bị người khác oan uổng, cô đều không có cùng người khác giải thích qua như vậy.

    Nhưng mà lúc này đây, cô thực nỗ lực mà vì Địch Quân Thịnh đi giải thích, hy vọng người của Tần gia không cần hiểu lầm Địch Quân Thịnh.

    "Tôi tin tưởng cô." Tần Xuyên ngữ khí chắc chắn mà nói.

    Mẹ của Tần Xuyên nhìn ở trong mắt, tiếc nuối ở trong lòng.

    Lúc này Tần Du Phàm mới phát biểu cái nhìn của mình, "Tôi cảm thấy chuyện lần này cùng chuyện tôi lần trước bị bắt cóc không có sai biệt, là có người muốn làm chúng ta hiểu lầm cái gì."

    Làm Tần Du Phàm hiểu lầm là Tần Xuyên hại cô ấy, có thể cho Tần gia bên trong sinh ra mâu thuẫn.

    Làm Tần Xuyên hiểu lầm là Địch Quân Thịnh muốn hại anh, có thể cho Tần gia cùng cường địch Địch gia sinh ra mâu thuẫn.

    Chuyện của hai người kết quả đều là đối với Tần gia bất lợi.

    Nghĩ đến đây, Tần Du Phàm tâm đột nhiên "Lộp bộp" một chút.

    Cô ấy nghĩ tới một người, một người cho tới nay đều không che giấu mình thống hận người Tần gia.

    Giản Dật Thần!

    Tần Du Phàm lại thực mau tìm lý do thuyết phục chính mình.

    Sẽ không, ở một lần anh ấy cùng cô cùng nhau bị bắt cóc, hơn nữa anh ấy cũng nói rõ không phải việc làm của Tần Xuyên, nếu là anh ấy làm, anh có thể trực tiếp làm cho cô hiểu lầm..

    Nhưng mà.. anh ấy làm rõ lúc sau để cho cô lựa chọn tin tưởng anh ấy, hơn nữa dựa theo ý nguyện của anh ấy cùng Tần Xuyên tranh đoạt quyền kế thừa..

    Đột nhiên, Tần Du Phàm lại trở nên không kiên định như vậy.

    Tần Xuyên nói với Giản Nhất Lăng, "Cô yên tâm, tôi sẽ tra ra người làm chủ phía sau màn, sẽ không oan uổng Địch thiếu gia."

    "Cảm ơn." Giản Nhất Lăng chân thành nói lời cảm tạ đối với Tần Xuyên.

    Tần Xuyên cười một chút, "Không cần cùng tôi nói cảm ơn, tôi thiếu cô, có thể so với cô thiếu tôi còn muốn nhiều thật nhiều."

    "Vẫn là cảm ơn, việc nào ra việc đó." Giản Nhất Lăng nói.

    "Không cần cùng tôi tính rõ ràng như vậy." Tần Xuyên nói.

    "Địch thiếu gia, ngài không thể đi vào, Địch thiếu gia.."

    Ngoài cửa truyền đến thanh âm ầm ĩ.

    Thanh âm càng ngày càng vang, càng ngày càng tới gần vị trí phòng bệnh.

    "Buồn cười! Địch Quân Thịnh cái người này, Tần gia chúng ta còn không có đi tìm hắn tính sổ, ngược lại hắn chính mình đã tìm tới cửa!" Tần Hoành Chí có chút sinh khí.

    Ông ta cảm thấy Địch Quân Thịnh xông vào là hành vi quá mức không đem Tần gia bọn họ để vào mắt.

    Địch Quân Thịnh sau khi xông vào, đối với người của Tần gia trong phòng bệnh nói, "Hoài nghi là tôi làm, trực tiếp tìm tôi, cùng Nhất Lăng không có quan hệ."

    Tần Xuyên giải thích, "Cậu hiểu lầm, chúng tôi đưa Tiểu Lăng lại đây không phải bởi vì hoài nghi chuyện của cậu, Tiểu Lăng là bằng hữu của tôi, cô ấy chỉ là lại đây thăm tôi."

    Giản Nhất Lăng gật đầu, "Đúng vậy, em là đến thăm anh ấy."

    Tần Xuyên cùng Giản Nhất Lăng rất ăn ý mà đồng thời hướng tới Địch Quân Thịnh giải thích chuyện này.

    "Tần Xuyên tiên sinh, anh cùng vị hôn thê của tôi không thân cũng chẳng quen, không cần thiết kêu thân thiết đến như vậy đi? Anh không cảm thấy anh xưng hô là Giản tiểu thư càng thích hợp hơn sao? Nếu anh nguyện ý nói, còn có thể xưng hô cô ấy một tiếng là Địch thiếu phu nhân."

    Địch Quân Thịnh ánh mắt sắc bén, ngôn ngữ của Địch Quân Thịnh mang theo địch ý rõ ràng.

    Giản Nhất Lăng đều có thể cảm giác được phần địch ý này, càng đừng nói là những người khác trong phòng.

    Này không thể được, Giản Nhất Lăng vừa mới mới cùng người của Tần gia giải thích qua Địch Quân Thịnh không có lý do làm như vậy.

    Hiện tại Địch Quân Thịnh liền đối với Tần Xuyên biểu hiện địch ý ra ngoài lớn như vậy, này không phải chính mình tự chứng thực cho chính mình động cơ gây án sao?

    Giản Nhất Lăng lôi kéo tay Địch Quân Thịnh, "Không cần nói như vậy."

    Địch Quân Thịnh chậm rãi cúi đầu, nhìn Giản Nhất Lăng.
     
    heoconchuayeu likes this.
  5. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 733: Uống lên một lu dấm (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe được Giản Nhất Lăng thế Tần Xuyên nói chuyện, Địch Quân Thịnh cảm thấy thật sự bực mình.

    Một ít lời nói nghẹn ở trong cổ họng, không thể nói ra.

    "Không cần nói như vậy hẳn là nên nói như thế nào?"

    Địch Quân Thịnh ngữ khí đã tận khả năng mà chậm lại, nhưng nghe lên vẫn là so với anh ấy ngày thường đối với Giản Nhất Lăng nói chuyện ngữ khí muốn hung không ít.

    Giản Nhất Lăng giống như cảm giác được Địch Quân Thịnh đang tức giận, nhưng mà không biết anh ấy đang tức giận cái gì.

    "Nhưng mà.. anh không, không cần.. em.."

    Giản Nhất Lăng nói lắp, cô không biết nên nói như thế nào.

    Cô vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, hoàn toàn không biết xử lý.

    Trong não liền giống như bị nhét bông, ngày thường dùng ở phương diện tính toán rất linh hoạt, hiện tại lại không thể hoạt động.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng như vậy, Tần Xuyên nhíu mày, "Địch thiếu gia, nếu cách xưng hô của tôi làm cậu không cao hứng tôi có thể đổi, nhưng mà tôi nghĩ cậu hẳn là không thể hạn chế Giản tiểu thư quyền kết giao bạn hữu, chẳng sợ cô ấy là vị hôn thê của cậu."

    "Đây là chuyện giữa tôi cùng vị hôn thê của tôi, không cần Tần Xuyên tiên sinh một người ngoài tới nhắc nhở tôi."

    Tần Hoành Chí nghe được bực bội lên, "Địch thiếu gia, đây là phòng bệnh của con trai tôi, cậu nếu là tới thăm con tôi, Tần gia tôi thập phần hoan nghênh, nhưng nếu cậu là tới để gây chuyện, xin lỗi Tần gia tôi không chào đón!"

    Ông ta còn đang ở nơi này, Địch Quân Thịnh liền dám cùng con trai của ông ta nói chuyện như vậy, này không phải nói rõ không đem ông ta để vào mắt sao?

    Thấy không khí giữa Tần Hoành Chí, Tần Xuyên cùng Địch Quân Thịnh trở nên giương cung bạt kiếm, ở trong lòng Giản Nhất Lăng, lại không biết nên làm cái gì bây giờ.

    Tần Du Phàm nhìn ra tới Giản Nhất Lăng sốt ruột.

    "Nhất Lăng, tôi nói cho cô a, Địch thiếu không phải đang tức giận, anh ta là đang ghen, ăn dấm của cô cùng với Tần Xuyên." Tần Du Phàm thập phần không cho Địch Quân Thịnh lưu mặt mũi, trực tiếp vô tình mà vạch trần.

    Địch Quân Thịnh lúc trước chính là cự tuyệt cô ấy nhiều lần, cô cần gì lưu cho anh mặt mũi?

    "Ghen?" Giản Nhất Lăng quay đầu, đôi mắt nghi hoặc mà nhìn Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh chính mình cũng sửng sốt một chút, sau đó biểu tình trở nên quẫn bách lên.

    Sau đó lại hung tợn mà trừng mắt nhìn Tần Du Phàm liếc mắt một cái.

    Tần Du Phàm cười trộm, trong lòng còn có một chút thống khoái nhỏ.

    Tần Du Phàm lại nói với Tần Hoành Chí, "Ba, ba đừng bực, chuyện tình yêu của người trẻ tuổi, không có như ba suy nghĩ nghiêm trọng như vậy."

    Tần Hoành Chí được con gái nhắc nhở cũng phản ứng lại đây.

    Người trẻ tuổi trong chuyện tình cảm có chút gút mắt là thực bình thường, ông ta cũng từng trải qua tuổi trẻ.

    Người trẻ tuổi huyết khí tràn đầy, bởi vì chuyện tình cảm khởi lên tranh chấp xác thật không nên bay đến quan hệ của hai nhà.

    "Vậy các ngươi chính mình xử lý cho tốt, đừng nháo ra tới chuyện gì." Tần Hoành Chí sau khi dặn dò hai câu, liền mang theo mẹ của Tần Xuyên trước rời khỏi phòng bệnh, đem không gian để lại cho người trẻ tuổi.

    Địch Quân Thịnh đôi mắt không dám nhìn thẳng Giản Nhất Lăng.

    Có chút biệt nữu mà nói, "Chúng ta cũng nên trở về."

    Tần Du Phàm khó được có cơ hội trả thù Địch Quân Thịnh một chút, tự nhiên không nghĩ bỏ lỡ.

    Vì thế Tần Du Phàm tiến lên một bước, kéo Giản Nhất Lăng lại, "Nhất Lăng, cô tới cũng tới rồi, liền cùng chúng tôi ăn một bữa cơm rồi đi, Tần Xuyên anh ta không có chuyện gì đáng ngại, truyền xong bình này liền có thể xuất viện, sau đó chúng ta cùng đi ăn cơm."

    Cánh tay Giản Nhất Lăng bị Tần Du Phàm chặt chẽ mà bắt lấy, tránh thoát đều không được.

    Tần Du Phàm lại bị Địch Quân Thịnh hung hăng mà trừng mắt nhìn liếc mắt một cái.

    Nhưng mà Tần Du Phàm làm bộ chính mình cái gì cũng đều không có nhìn thấy.

    Nếu mà ánh mắt của Địch Quân Thịnh có thể dọa cô bỏ chạy, lúc trước cô đã sớm bị anh dọa chạy cũng sẽ không theo đuổi anh nhiều năm như vậy.
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  6. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 734: Uống lên một lu dấm (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Địch thiếu gia, anh hẳn là sẽ không gây trở ngại Nhất Lăng bình thường kết giao bạn hữu chứ ha? Anh sẽ không bá đạo như vậy không nói lý mà không cho vị hôn thê của mình cùng bằng hữu ra cửa ăn cơm a?"

    Địch Quân Thịnh mắt lạnh nhìn Tần Du Phàm.

    Đây tuyệt đối là trong nhiều năm anh nhận thức Tần Du Phàm như vậy, nhìn chằm chằm Tần Du Phàm thời gian một lần lâu nhất.

    Tần Du Phàm trong lòng mở nhạc, trên mặt lại là thiện giải nhân ý bộ dáng hảo tỷ muội.

    Cô ở bên tai Giản Nhất Lăng nói nhỏ, "Nhất Lăng, cô có phải muốn xem Tần Xuyên cùng Địch thiếu hảo hảo ở chung hay không? Vậy làm cho bọn họ cùng nhau ăn một bữa cơm, để cho bọn họ có cơ hội hảo hảo hiểu biết lẫn nhau, tăng tiến cảm tình."

    Giản Nhất Lăng cảm thấy cái ý tưởng này tốt.

    Cùng với chờ bị người khác hãm hại cùng hiểu lầm, không bằng làm cho bọn họ hiểu biết lẫn nhau.

    Bọn họ hai người cũng không có cái lý do gì như nước với lửa, liền tính không thể trở thành bằng hữu tri kỷ, cũng không đến mức trở thành kẻ thù mới đúng.

    "Được, đi." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Giản Nhất Lăng đều đáp ứng rồi, Địch Quân Thịnh không có khả năng không đáp ứng, anh nếu không đáp ứng, tương đương chính là để Giản Nhất Lăng cùng Tần Xuyên, Tần Du Phàm hai anh em cùng đi ăn cơm.

    Mà dựa theo bụng dạ khó lường của Tần Du Phàm, trực tiếp quay đầu rời khỏi, chỉ còn lưu lại Giản Nhất Lăng cùng Tần Xuyên đơn độc ở bên nhau cũng là hoàn toàn có khả năng.

    ###

    Tiệm cơm tây ở dưới lầu bệnh viện, bốn người ngồi ở một bàn, không khí có chút quỷ dị.

    Giản Nhất Lăng không biết nên làm cái gì bây giờ, cũng không biết nên nói cái gì.

    Đây đều không phải là lĩnh vực cô am hiểu.

    Cô trộm mà liếc mắt nhìn Tần Xuyên một cái, cảm giác một màn này đối với Tần Xuyên mà nói có chút quỷ dị.

    Anh ấy cái người nam chính trong nguyên tác, hiện tại cùng bọn họ ba người trong nguyên tác là vai ác ngồi bên nhau.

    Phát hiện Giản Nhất Lăng trộm nhìn Tần Xuyên, Địch Quân Thịnh bên cạnh sắc mặt trầm xuống, cảm giác trong lòng càng thêm khó chịu, có một loại cảm giác muốn phát bệnh.

    Tần Du Phàm trên mặt mỉm cười, chủ động nói chuyện.

    "Nhất Lăng, nghe nói cô cùng Tần Xuyên đã nhận thức từ rất sớm, anh ta còn làm gia sư cho cô một đoạn thời gian, trong lúc anh ta làm gia sư cho cô có phát sinh chuyện gì thú vị hay không?"

    "Ân. Không có phát sinh chuyện gì thú vị."

    Nào có chuyện gì thú vị, Giản Nhất Lăng trốn tránh Tần Xuyên đều không kịp, trừ bỏ việc học tập, Giản Nhất Lăng liền không cùng Tần Xuyên nói thêm một câu nào.

    Hai người là thẳng đến sau này Giản Nhất Lăng chữa bệnh cho mẹ của Tần Xuyên bắt đầu mới có chút giao lưu bình thường.

    Bất quá nội dung đối thoại của hai người cũng như cũ tập trung ở chuyện bệnh tình của mẹ Tần Xuyên.

    "Tần tiểu thư có phải nhàn đến không có chuyện gì làm hay không?" Địch Quân Thịnh lạnh giọng nói.

    Hỏi cái loại vấn đề nhàm chán này.

    "Địch thiếu, anh lại ăn dấm sao? Liền nghe chuyện trước kia của Nhất Lăng cùng Tần Xuyên đều nghe đến không được?" Tần Du Phàm tư thái ưu nhã mà nhìn Địch Quân Thịnh.

    Khi cô ấy thích anh, cười vui là vì anh, bi thương là vì anh, trong mắt là anh, trong lòng cũng là anh.

    Khi cô không còn thích anh, nên như thế nào dỗi liền như thế nào dỗi, chưa bao giờ muốn lưu tình.

    Địch Quân Thịnh trên khuôn mặt tuấn dật hiện lên vài phần quẫn bách chi sắc, ngữ khí lãnh ngạnh, "Nhiều chuyện, chuyện của gia không cần cô nhọc lòng."

    Tần Du Phàm không những không bị Địch Quân Thịnh hù dọa, ngược lại cười đến vẻ mặt tươi đẹp.

    Thống khoái!

    Cảm giác tức tối gì đó đều có thể giải tỏa.

    Vui đùa là vui đùa, nhưng Tần Du Phàm vẫn là không có quên giữa mấy người bọn họ còn có chính sự muốn nói.

    Tần Du Phàm nói, "Lần này chúng ta giống như bị cùng một chuyện liên lụy đi vào, người làm chủ phía sau màn giống như muốn cho mấy người chúng ta loạn thành một nồi cháo."

    Mà bọn họ mấy người hiện tại lại ngồi ở cùng nhau, còn tính hài hòa mà cùng nhau đang ăn cơm.

    Không biết người làm chủ phía sau màn thấy một cảnh như vậy có thể tức giận đến dậm chân hay không?
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  7. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 735: Uống lên một lu dấm (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm đề nghị, "Tôi đề nghị chúng ta liên hợp lại, tìm ra người làm chủ phía sau màn."

    "Tôi không đồng ý, chuyện Tần gia các người hoài nghi tôi là chuyện của các người, tôi không có nghĩa vụ tự mình chứng minh trong sạch."

    Nói xong Địch Quân Thịnh quay đầu nhìn về phía Giản Nhất Lăng bên cạnh.

    Chỉ thấy trên mặt cô tràn ngập thất vọng chi sắc.

    Địch Quân Thịnh không đáp ứng, cô đương nhiên sẽ không nói cái gì, đây là Địch Quân Thịnh chính mình lựa chọn.

    Nhưng mà thực hiển nhiên trong lòng cô vẫn là càng hy vọng Địch Quân Thịnh có thể cùng Tần Xuyên hảo hảo ở chung.

    Địch Quân Thịnh trong lòng càng thêm bực bội.

    Anh không biết cô vì cái gì sẽ hy vọng anh đáp ứng, nhưng mà nhìn khuôn mặt nhỏ của cô biểu lộ ra biểu tình như vậy, anh liền phiền lòng đến thấy tức giận.

    "Được rồi, gia đáp ứng còn không được sao? Đừng cau mày."

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh, nhỏ giọng nói, "Anh không cần không vui được không?"

    "Gia không có không vui."

    Nghe ngữ khí hoàn toàn không có lực thuyết phục.

    Giản Nhất Lăng cúi đầu, anh ấy chính là không vui.

    Giản Nhất Lăng nỗ lực mà ở trong đầu sưu tầm phương pháp giải quyết loại tình huống này.

    Nhưng kết quả trong đầu trống rỗng, cái phương pháp gì cũng không có tìm được.

    "Thực xin lỗi." Trầm mặc thật lâu, Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh xin lỗi.

    Một tiếng xin lỗi này Địch Quân Thịnh nghe được tâm đều như bị nắm đi lên.

    "Vì cái gì xin lỗi?"

    "Làm anh không cao hứng."

    "Không cần cùng anh xin lỗi, Tần Du Phàm nói không sai, gia chính là ghen tị."

    Vì để Giản Nhất Lăng không tự trách khổ sở, Địch Quân Thịnh chính mình thừa nhận.

    Địch Quân Thịnh biết chính mình đúng là ghen, bởi vì anh biết Giản Nhất Lăng đối với chính mình, chưa chắc là tình yêu.

    Cô tin tưởng anh, cũng nhường nhịn anh, cho nên khi anh yêu cầu cùng cô đính hôn cô không có chút do dự đáp ứng.

    Anh dùng thủ đoạn đê tiện trói buộc cô ở bên người mình, lại cũng sẽ lo lắng bên người cô sẽ xuất hiện nam nhân khác khiến cô biết tình yêu là gì.

    "Ân?" Giản Nhất Lăng có chút không phản ứng lại đây.

    "Ghen chính là.. chính là anh tương đối keo kiệt, không có gì khác, cho nên, không phải em sai! Cho nên em đừng cau mày." Trong ngực Địch Quân Thịnh càng khó chịu.

    "Thật sự?"

    "Thật sự!"

    Có được đáp án khẳng định, mày của Giản Nhất Lăng rốt cuộc giãn ra.

    Ở trên bàn bàn tay mềm mại trắng nõn, chủ động nắm lấy bàn tay của Địch Quân Thịnh, thật cẩn thận mà nắm lấy.

    Địch Quân Thịnh run run, sau đó xoay ngược lại một chút, cùng tay của Giản Nhất Lăng nắm lấy.

    Giản Nhất Lăng bổn ý là muốn trấn an Địch Quân Thịnh một chút, kết quả bị anh trực tiếp cầm.

    Ngô.. Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm còn ở đối diện đâu.. Thẹn thùng.

    Tần gia huynh muội giờ phút này liền ngồi đối diện với hai người.

    Tâm tình đều có chút phức tạp.

    Tần Du Phàm may mắn chính mình đã không yêu người nam nhân trước mắt này.

    Bằng không lúc này không biết trên ngực bị thọc lên mấy dao.

    Cho nên Địch thiếu không phải đối với nữ nhân vô tâm, mà là không có gặp được nữ nhân kia.

    Khi gặp được rồi, liền cái giá gì cũng đều buông xuống.

    Cô ấy chau mày, anh ấy liền nóng vội.

    Tần Xuyên tâm tình có chút chua xót, nhưng còn hảo chỉ là có chút chua xót mà thôi.

    Bởi vì tình yêu của anh ấy chưa từng bắt đầu, cũng đã kết thúc.

    Cho nên không có đau như vậy, chỉ là sẽ tiếc nuối vì đã bỏ lỡ.

    Tần Du Phàm nói, "Hai ngươi xử lý xong mâu thuẫn bên trong chưa? Xử lý xong rồi chúng ta liền tới nghiên cứu mâu thuẫn bên ngoài nào."

    Địch Quân Thịnh đã đáp ứng Giản Nhất Lăng, cũng liền không cự tuyệt cùng Tần gia huynh muội đàm luận chuyện này.

    Bốn người ngồi cùng nhau thương lượng thời gian một bữa cơm, sờ soạng ra một cái đại khái.

    Cùng với bị động bị đánh, không bằng chủ động xuất kích.
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  8. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 736: Sau lần hành động này, chúng ta liền trở thành bằng hữu đi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm tìm đến một ngôi biệt thự Tần gia để đó không dùng.

    Sau đó điều thuộc hạ có thể tín nhiệm tới.

    Vốn dĩ bọn họ không chờ mong Giản Nhất Lăng có thể điều tới người nào hỗ trợ.

    Giản Nhất Lăng rất có thiên phú y học, nhưng mà loại chuyện này, cô ấy hơn phân nửa là không thể giúp được cái gì.

    Mặc kệ là Tần Xuyên hay là Tần Du Phàm đều cho rằng bằng hữu bên người Giản Nhất Lăng hơn phân nửa đều là những người cùng y học tương quan.

    Tần Du Phàm cũng nghĩ vậy, thuộc hạ của Tần gia cùng Địch gia liền đủ dùng.

    Giản Nhất Lăng hiện tại cùng Địch Quân Thịnh đính hôn, cũng coi như là người của Địch gia.

    Thời điểm bốn người đến biệt thự, mang đến cao thủ về phương diện máy tính, cao thủ phương diện thông tin, vệ sĩ, còn có mời tới thám tử tư lợi hại.

    Giản Nhất Lăng là người đến cuối cùng.

    Trướckhi tới cô đã cùng Địch Quân Thịnh nói mình có chút việc, không cần anh ấy đưa đi, chính mình liền sẽ đến đây.

    Thời điểm Giản Nhất Lăng đến, bên cạnh đi theo một nam nhân khí vũ hiên ngang.

    Người nam nhân này mấy người ở đây đều đã từng gặp qua.

    Anh ấy là đội trưởng Nguyễn của đội hành động đặc biệt.

    Thời điểm Tần Du Phàm bị bắt cóc đã hỗ trợ truy tìm nơi rơi xuống của Tần Du Phàm cùng Giản Dật Thần.

    Lúc sau bởi vì án bắt cóc không cấu thành án kiện đặc thù, án tử đã bị chuyển giao cho bộ môn điều tra bình thường.

    Đội trưởng Nguyễn cùng đội hành động đặc biệt này đây cương trực công chính, làm việc hiệu suất cao hơn danh.

    Hơn nữa không chịu tiền tài quyền thế ảnh hưởng.

    Trong vụ án Tần Du Phàm bị bắt cóc, Tần Hoành Chí từng hy vọng đội hành động đặc biệt hỗ trợ tiếp tục điều tra người làm chủ phía sau màn, lại bị đội trưởng Nguyễn cự tuyệt.

    Đội trưởng Nguyễn cho rằng vụ án bắt cóc phát sinh trong vòng 24 giờ nội tìm thấy được con tin là vụ án thuộc về án kiện khẩn cấp, đội hành động đặc biệt bọn họ tham dự vào là vì cứu người.

    Nhưng mà lúc sau điều tra là thuộc về án kiện tính chất bình thường, mà đội hành động đặc biệt bọn họ tài nguyên cùng cảnh lực rất có hạn, hẳn là nên dùng đến địa phương khác cần bọn họ hơn.

    Mặc kệ Tần Hoành Chí nói ra cái dạng điều kiện gì, đội trưởng Nguyễn đều thờ ơ.

    Cuối cùng Tần Hoành Chí cũng chỉ có thể không giải quyết được gì.

    Bởi vì đội trưởng Nguyễn thân phận đặc thù, tuy rằng chỉ là một người cảnh sát, lại là người mà Tần gia cũng không nghĩ dễ dàng đắc tội.

    Trên chuyện này, Tần Xuyên và Tần Du Phàm hai anh em ấn tượng là thập phần khắc sâu.

    "Đội trưởng Nguyễn, sao anh lại tới đây?" Tần Du Phàm không cấm dò hỏi.

    "Cái án tử này tôi chính mình giúp các người tiến hành điều tra." Đội trưởng Nguyễn trả lời.

    Về công, thì hẳn là anh ấy không nên tham dự.

    Nhưng về tư anh ấy có thể lợi dụng thời gian công tác trợ giúp bọn họ tiến hành điều tra.

    "Trừ bỏ tôi, tôi còn mang theo hai đội viên lại đây, bọn họ cũng đều là tự nguyện dành một ít thời gian công tác hỗ trợ truy tra."

    Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm đều đối với chuyện này cảm thấy ngoài ý muốn cùng kinh ngạc.

    "Là vì cái gì làm đội trưởng Nguyễn đột nhiên thay đổi chủ ý?" Tần Xuyên hỏi.

    "Tôi không có thay đổi chủ ý. Lúc trước là các cha của hai người tìm tôi, tôi không có lý do đáp ứng, hiện tại là bản thân tôi là giúp cho Giản Nhất Lăng." Đội trưởng Nguyễn giải thích.

    Bản thân, giúp Giản Nhất Lăng?

    Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm dùng ánh mắt kinh ngạc cùng nghi hoặc nhìn Giản Nhất Lăng.

    "Nhất Lăng, cô cùng đội trưởng Nguyễn là cái quan hệ gì?" Tần Du Phàm tò mò mà dò hỏi.

    "Bằng hữu." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Bằng hữu?

    Tần Du Phàm nhìn Giản Nhất Lăng lại nhìn đội trưởng Nguyễn uy nghiêm, tổng cảm thấy hai người này là không thể liên hệ cùng nhau.

    Không phải đều nói đội trưởng Nguyễn đối với chuyện bên ngoài chuyện phá án đều không có hứng thú sao?

    Anh ấy như thế nào còn cùng con mọt sách Giản Nhất Lăng trở thành bằng hữu?

    Trong lúc Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm còn đang kinh ngạc, đội trưởng Nguyễn mang theo hai đội viên của anh cùng mấy người gia hỏa bọn họ chính thức bắt đầu công tác.
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  9. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 737: Sau lần hành động này, chúng ta liền trở thành bằng hữu đi (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi đội trưởng Nguyễn xuất hiện, người mà Tần Du Phàm, Tần Xuyên bọn họ mang đến cũng đều là người tâm phúc, tâm phục khẩu phục mà nghe theo đội trưởng Nguyễn an bài điều khiển.

    Cái tổ đội lâm thời thành lập này phá lệ có hiệu suất.

    Địch Quân Thịnh ngồi trên sô pha ở bên cạnh, một tay kê cằm.

    Đối với việc Giản Nhất Lăng mang theo đội trưởng Nguyễn xuất hiện, Địch Quân Thịnh bởi vì đã biết một chút sự tình, cho nên không có kinh ngạc như vậy.

    Nhưng mà anh như cũ vẫn không rõ ràng lắm Giản Nhất Lăng cùng đội trưởng Nguyễn rốt cuộc quan hệ cá nhân đến mức nào.

    Giản Nhất Lăng nói một câu, đội trưởng Nguyễn liền chạy tới hỗ trợ.

    ###

    Tại biệt thự của Tần Hoành Thụy, vợ Tần Hoành Thụy, Dương Duyệt đang giúp chồng mình xử lý công việc làm ăn.

    Từ sau khi chồng của bà sinh bệnh, công việc làm ăn trong nhà đều vẫn là một mình bà tự tay xử lý.

    Đem đại bộ phận tài sản đều dời đi cho bệnh viện Lạc Hải Sâm, Tần Hoành Thụy bảo vệ tánh mạng.

    Nhưng mà Dương Duyệt đối với Tần Hoành Chí cùng tập đoàn Tần thị hận ý lại trong tràng mâu thuẫn kia hoàn toàn bạo phát.

    Bà ấy vẫn luôn đều rõ ràng mà biết chồng mình cùng Tần Hoành Chí có bao nhiêu không hợp.

    Tỷ như chuyện người thừa kế, Tần Hoành Thụy liền ủng hộ Tần Du Phàm, Tần Hoành Chí lại một lòng muốn Tần Xuyên kế thừa.

    Nhưng mà Tần Hoành Chí lại ngăn cản Tần Hoành Thụy chạy chữa bệnh tình lại là một việc làm quá mức.

    Hoàn toàn không màng tình cảm huynh đệ, chỉ nghĩ muốn Tần thị cùng tài phú.

    Cho nên Dương Duyệt đã kế hoạch một loạt sự kiện này.

    Thời điểm động thủ với Tần Du Phàm, Dương Duyệt lưu lại đường sống, bà ấy đã chỉ đạo bọn bắt cóc không muốn người bị bắt cóc bị ảnh hưởng tính mạng.

    Nhưng mà khi đối với Tần Xuyên động thủ, Dương Duyệt không hề có quản Tần Xuyên chết hay sống, phanh lại không nhạy, Tần Xuyên khả năng trực tiếp có thể mất mạng.

    Dương Duyệt đang ở trong thư phòng chuẩn bị bước tiếp theo, Tần Du Phàm mang theo Giản Nhất Lăng tới.

    Giản Nhất Lăng trong một lần cùng Vân lão đã tới đây một chuyến, cùng Dương Duyệt đã gặp qua một lần mặt.

    "Du Phàm, Giản tiểu thư, các ngươi như thế nào tới đây?"

    Dương Duyệt bộ dáng ôn nhu hiền thục cùng bình thường lui tới không có gì khác lạ.

    "Con là đến thăm bác, Nhất Lăng bác cũng gặp qua, là bác sĩ, con mang cô ấy đến đây để giúp bác nhìn một cái. Bác hiện tại thân thể tốt không?"

    "Tốt đến không sai biệt lắm, bệnh viện Lạc Hải Sâm kỹ thuật chữa bệnh xác thật là địa phương khác không thể so sánh, địa phương khác đều bó tay không có biện pháp chữa bệnh, bọn họ đều cấp trị hết. Không cần phiền toái Giản tiểu thư chạy một chuyến này."

    Dương Duyệt trên mặt tràn đầy vui mừng vì chồng mình bệnh nặng mới khỏi.

    "Không phiền toái, vừa vặn trước khi bác làm phẫu thuật Nhất Lăng cũng đã tới, coi như là cho Nhất Lăng một cái cơ hội học tập đi." Tần Du Phàm nói.

    "Vậy được, vậy các người cùng ta đi lên lầu đi."

    Dương Duyệt ở phía trước dẫn đường.

    Tới trên lầu, Giản Nhất Lăng thật sự kiểm tra tình huống thân thể của Tần Hoành Thụy.

    "Thân thể khôi phục tình huống thực tốt, từ tuần này bắt đầu xuống giường nhiều hơn, làm vận động số lượng vừa phải." Giản Nhất Lăng đối Tần Hoành Thụy cùng Dương Duyệt nói.

    "Giản tiểu thư không hổ là bác sĩ khoa ngoại tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lời nói này của cô cùng Lạc Hải Sâm bên kia nói giống nhau như đúc." Dương Duyệt mỉm cười nói.

    Bất quá Dương Duyệt trong lòng biết bác sĩ khoa ngoại quốc nội dù có lợi hại, cùng bác sĩ Lạc Hải Sâm bên kia vẫn là không có cách nào so.

    Trình độ chữa bệnh hoàn toàn không có nằm trên cùng một trục hoành.

    Thời điểm Tần Hoành Thụy phẫu thuật, Dương Duyệt làm người nhà cùng đi đến tòa tiểu đảo kia.

    Sau khi lên trên đảo, Dương Duyệt cũng là được mở rộng tầm mắt.

    Cơ sở bệnh viện kia so với tưởng tượng của bà còn muốn tiên tiến hơn.

    "Bác, bác biết hôm nay Tần Xuyên thiếu chút nữa xảy ra chuyện không?"

    "Làm sao vậy? Tần Xuyên xảy ra chuyện gì?"

    "Có người muốn hại anh ta, giống như lần trước có người muốn hại con vậy."
     
    Heoheocon9552 and heoconchuayeu like this.
  10. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 738: Sau lần hành động này, chúng ta liền trở thành bằng hữu đi (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bác, bác biết hôm nay Tần Xuyên thiếu chút nữa xảy ra chuyện không?" Tần Du Phàm hỏi Dương Duyệt.

    "Làm sao vậy? Tần Xuyên xảy ra chuyện gì?"

    "Có người muốn hại anh ta, giống như lần trước có người muốn hại con vậy."

    "Như thế nào sẽ phát sinh loại chuyện này?" Dương Duyệt hỏi.

    "Con cảm thấy có người đang làm trò quỷ, nhưng mà con không nghĩ ra mục đích của đối phương là cái gì."

    Thời điểm Tần Du Phàm nói chuyện một đôi mắt nhìn chăm chú Dương Duyệt, đem mỗi một cái biểu tình cùng mỗi cái động tác trên mặt Dương Duyệt đều thu vào đáy mắt.

    "Là hướng về phía Tần gia tới sao?" Dương Duyệt hỏi.

    "Có lẽ đi, nhưng mà con không rõ, người đó vì cái gì yếu hại Tần gia."

    Khi Tần Du Phàm nói lời này, liền nhìn Dương Duyệt như vậy.

    "Du Phàm con nhìn ta như vậy làm cái gì?"

    "Bác gái, trước mặt bác trai, con có một vấn đề muốn hỏi bác."

    "Con muốn hỏi cái gì."

    "Bác vì cái gì muốn hại con, hại Tần gia?" Tần Du Phàm hỏi.

    "Du Phàm con đang nói cái gì?" Nằm ở trên giường, ngữ khí Tần Hoành Thụy kích động.

    "Bác gái, lần trước khi con xảy ra chuyện, bác còn đang ở bệnh viện Lạc Hải Sâm bên kia đúng không? Bệnh viện Lạc Hải Sâm bên kia có thể lên mạng sao?"

    "Trên đảo có điện thoại vệ tinh cùng thiết bị vô tuyến đặc thù, lên mạng không là vấn đề."

    "Vậy bác có biết bệnh viện Lạc Hải Sâm đối với thông tin bên ngoài đều có lưu trữ không?"

    "Lưu trữ cái gì?"

    "Chính là sở hữu thông tin, đều sẽ được lưu trữ trên server của bệnh viện Lạc Hải Sâm, chỉ cần bệnh viện Lạc Hải Sâm muốn tra, là có thể tra được."

    "Này ta nhưng thật ra không biết."

    Dương Duyệt đích xác không biết chuyện này.

    Giờ khắc này Dương Duyệt trong lòng có một tia khẩn trương.

    Nhưng thực mau lại thả lỏng xuống dưới.

    Bởi vì bà biết ký lục của bệnh viện Lạc Hải Sâm không phải ai muốn tra là có thể tra được đến.

    Đừng nói muốn xem ký lục của bệnh viện Lạc Hải Sâm, chính là cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm liên hệ đều không phải là một việc dễ dàng.

    "Con cũng là vừa mới biết được, mà bọn họ bên kia cho chúng con rất nhiều tư liệu."

    Đối với chuyện này cũng ngoài dự liệu của Tần Du Phàm.

    Khi đội trưởng Nguyễn bọn họ điều tra tiến vào bình cảnh, người của bệnh viện Lạc Hải Sâm bỗng nhiên thập phần chủ động mà đem tư liệu tương quan truyền tới máy tính bọn họ.

    Lần này, sự tình liền giải quyết dễ dàng.

    Có này đó chứng cứ, bọn họ hoàn toàn có thể lên án Dương Duyệt.

    Dương Duyệt ngơ ngẩn mà nhìn tư liệu trước mắt, đau kịch liệt nhắm mắt lại, bà không có cách nào lại phủ nhận.

    "Các người thế nhưng có thể từ trên tay bệnh viện Lạc Hải Sâm lộng tới này đó tư liệu." Đây là chuyện Dương Duyệt như thế nào đều không có nghĩ đến.

    "Con cũng không nghĩ tới." Đến bây giờ Tần Du Phàm cũng không biết bệnh viện Lạc Hải Sâm vì cái gì muốn giúp bọn họ chuyện này.

    Tần Hoành Thụy không thể tin vợ mình làm ra chuyện bắt cóc cháu gái mình, "A Duyệt, bà vì cái gì muốn làm như vậy? Bà vì cái gì yếu hại Du Phàm?"

    Dương Duyệt cũng không hề phủ nhận, thẳng thắn nói, "Tôi không có yếu hại Du Phàm, tôi chỉ là muốn Du Phàm hạ quyết tâm cùng Tần Xuyên đấu, tôi không muốn Tần Hoành Chí quá tốt, không muốn tập đoàn Tần thị quá tốt. Thời điểm Tần Hoành Chí đối với chúng ta như vậy, không có nửa điểm nhớ đến tình nghĩa huynh đệ, hắn hại ông phí công lao tâm, liền bởi vì hắn, ông đã rất nhiều lần khổ sở đến trắng đêm không ngủ, ngay cả bệnh nặng trên giường, ông nhắc mãi vẫn là về chuyện này của tập đoàn Tần thị. Hiện tại ông bệnh nặng vừa vặn tốt một chút, ông như cũ cũng vì chuyện của hắn mà đau lòng."

    Thời điểm Dương Duyệt nói những lời này, cả người là rất bình tĩnh, khuôn mặt không chút nào dữ tợn.

    "A Duyệt, bà.." Tần Hoành Thụy nhìn vợ mình, tức khắc trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...