Bạn được Thi Thi mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
407 ❤︎ Bài viết: 56 Tìm chủ đề
1227 14
Thêm cảm nhận về bài hát tối thiểu 100 từ nhé
Ca khúc: Nho nhỏ - Little little

Người trình bày:



Đôi lời về bài hát:

Lời 1:

Hồi ức đem câu chuyện xưa kể lại

Bằng giọng điệu quê hương ta ấm áp

Đi qua ngõ nhỏ qua bao vũng bùn

Đợi chờ chút duyên tương ngộ

Huynh đã xây dinh lâu bằng cát bùn

Hẹn thề đôi ta nên duyên gắn bó

Bao nhiu biến đổi, bao khi đứng cửa

Thanh xuân vụt qua

Tiếng hứa nhỏ nhoi vẫn cứ lung lay

Nước mắt nhỏ nhoi vẫn còn kìm nén

Môi mềm cất tiếng biệt li mãi xa

Từ ngày ấy trong tim ta luôn khắc ghi bóng hình

Dáng chúng ta nho nhỏ ngày xưa bé thơ

Năm đó huynh nho nhỏ đầy băng ghế gỗ

Ta cũng say mê kịch hát mà chạy theo

Vẫn còn tìm kiếm bóng dáng của huynh trong truyện

Huynh chính là một phần chẳng thể mất đi

Hình dáng huynh say ngủ nơi tàng lá ấy

Ta ấu Thơ đợi người khờ dại

Lời 2:

Hồi ức đem câu chuyện xưa kể lại

Bằng giọng điệu quê hương ta ấm áp

Đi qua ngõ nhỏ, qua bao vũng bùn

Đợi chờ chút duyên tương ngộ

Huynh đã xây dinh lâu bằng cát bùn

Hẹn thề đôi ta nên duyên gắn bó

Bao nhiu biến đổi

Bao khi đứng cửa

Thanh xuân vượt qua

Cảm xúc nhỏ nhoi, thức giấc trong mưa

Dấm dứt nhỏ nhoi tạo thành tình khúc

Con người nhỏ bé, còn chưa biết hôn

Từ ngày ấy trong tim ta luôn khắc ghi bóng hình

Dáng chúng ta nho nhỏ, ngày xưa bé thơ

Năm đó huynh nho nhỏ đẩy băng ghế gỗ

Ta cũng say mê kịch hát mà chạy theo

Vẫn còn tìm kiếm bóng dáng hình trong truyện

Huynh chính là một phần chẳng thể mất đi

Hình dáng huynh say ngủ nơi tàng lá ấy

Ta ấu thơ đợi người khờ dại

Từ ngày ấy trong thâm tâm ta chỉ khắc ghi một người

Khi chúng ta vẫn còn nhỏ xíu thể thôi

Xưa đó ta đã học đọc truyện tình ấy

Huynh sún răng nên chẳng nói được chuẩn âm

Vẫn còn tìm kiếm bóng dáng của huynh trong truyện

Huynh chính là một phần chẳng thể mất đi

Tay bé ta giữ chặt con người nhỏ bé

Nắm lấy sự vĩnh hằng nhỏ nhoi

- Hết-

[Từ ngày ấy thâm tâm ta chỉ khắc ghi một người

Khi chúng ta vẫn còn nhỏ xíu thế thôi

Xưa đó ta đã học đọc truyện tình ấy

Huynh sún răng nên chẳng nói được chuẩn âm"

Kỷ niệm thời thơ ấu, liệu chúng ta có thể nắm giữ được nó? Hay là để nó vơi đi theo sự trưởng thành?
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back