Xuyên Không [Xuyên Và Thế Giới Naruto] Thế Giới Của Cậu, Thế Giới Của Tớ, Thế Giới Của Hai Chúng Ta - Lam Thủy

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Lam Thủy, 7 Tháng ba 2021.

  1. Lam Thủy Tôi không màu

    Bài viết:
    55
    Sơ lược thành viên đội 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    1, Satoh Mika

    [​IMG]

    Ngoại hình: Mái tóc màu xanh nước biển, mắt màu xanh ngọc lam to tròn, nước da trắng.

    Tính cách: Mạnh mẽ, hòa đồng, tâm lí, mê đồ ngọt.

    Sở trường: Có giọng hát rất hay.

    Sở đoản: Nấu ăn

    Trang phục: Chiếc áo hai dây thể thao, khoác ngoài chiếc áo khoác màu trắng, quần short tiện cho việc chiến đấu. Ngoài ra cô hay cài chiếc trâm Lam Điệp trên tóc, một túi đựng nhẫn cụ cơ bản sau hông. Mika luôn đeo chiếc vòng cổ có một nửa chiếc shuriken - chìa khóa đưa cô tới thế giới ninja.

    Gia đình: Bà Kobayashi, cha Satoh Izumi, mẹ Satoh Rika.

    Nguyên tố Chakra: Thủy, phong

    Thuật: Sử dụng được thủy thuật và băng thuật (kết hợp giữa nguyên tố hệ phong và hệ thủy)

    Sơ lược nhân vật:

    Ở thế kỉ 21, tên đầy đủ là Hà Lam Phương, fan cuồng Naruto, là con một trong một gia đình trung lưu, 20 tuổi và là sinh viên khoa Dược. Là có một cô gái có học lực bình thường, ngoại hình quá khổ và thường bị bạn bè bắt nạt. Cũng vì lí do này mà Phương luôn tự ti về bản thân. Phương không có người bạn nào ngoài cô bạn thân nối khố tên Nguyễn Hạ Mai. Về gia đình Phương thì cha mẹ cô có kì vọng rất lớn vào cô. Hơn nữa cha mẹ rất khắt khe trong việc quản lí Phương nên cô luôn cảm thấy áp lực và chán ghét gia đình mình. Mọi chuyện dần thay đổi khi Phương đến thác nước cùng bạn thân và bước vào thế giới ninja nhờ một chiếc Shuriken.

    VÌ chiếc shuriken đã hợp nhất linh hồn giữa Phương và Mika nên cô mang trong mình kí ức và cảm xúc của mình ở cả hai thế giới.

    Ở thế giới ninja, Mika lúc ấy 5 tuổi đang cùng bà đến làng Cát dò tìm tung tích của cha mẹ đang mất tích của mình. Chính nơi đây, Mika gặp được Gaara, người bạn đầu tiên khi cô mới bước chân vào thế giới mới và chính cậu giúp cô nhận ra nhiều điều cùng với những cảm xúc mới mẻ mà trước giờ Mika chưa từng trải qua.

    Sau khi về làng Lá, Mika tham gia học tại Học viện Ninja và nhanh chóng kết thân với cậu bạn thân cùng bàn Uzumaki Naruto rồi đến Ymanaka Ino, Haruno Sakura. Tiếp theo cô gặp lại được người bạn thân của mình là Nguyễn Hạ Mai đang trong hình hài của Ayako Mai.

    Ở sự kiện giải cứu Hinata khỏi các ninja làng Cỏ, Mika lại có thêm những đồng đội quan trọng của cuộc đời mình là nhóm Konoha 11: Naruto, Sasuke, Sakura, Hinata, Kiba, Shino, Shikamaru, Choji, Ino, Tenten, Lee và Neji. Đặc biệt là Neji người mà Mika đã có mối liên kết đặc biệt trước đó.

    Mika được di truyền sức mạnh thủy thuật và mái tóc xanh từ cha mình là Satoh Izumi cùng với nguồn chakra đặc biệt từ mẹ là Satoh Rika - hậu duệ ít ỏi còn sót lại của làng Xoáy nước. Do thừa hưởng gen di truyền cùng sự nỗ lực luyện tập cũng như sự chỉ dạy từ bà của mình là Kobayashi nên Mika đã được thăng chức Chuunin khi 12 tuổi. Cô là thành viên của đội 11 gồm giáo viên hướng dẫn là Mitarashi Anko và hai đội viên là Ayako Mai và Makoto Ren.

    2, Ayako Mai

    [​IMG]

    Ngoại hình: Mái tóc ngắn màu tím biếc, đôi mắt sắc sảo.

    Trang phục: Áo Croptop tím cùng chiếc quần short ngắn, đằng sau hông có túi chứa các nhẫn cụ cơ bản. Giống với Mika cô luôn đeo chiếc vòng cổ với nửa chiếc shuriken.

    Tính cách: Hòa đồng, hoạt bát, năng động do được tiếp xúc với công việc kinh doanh quán ăn từ nhỏ. Nhìn vẻ ngoài trông cô có vẻ rất tinh nghịch nhưng lại là người trưởng thành và đảm đang nhất trong Đội 11.

    Sở trường: Nấu ăn, ngoại giao.

    Sở đoản: Quá yêu thương em trai

    Gia đình: Cha mẹ, em út Udon.

    Nguyên tố chakra: Hệ phong

    Sơ lược: Ở thế kỉ 21, Mai là người đối lập với người bạn thân Hà Lam Phương, cô là người toàn diện từ học lực đến các mối quan hệ bạn bè và tình cảm. Tuy nhiên, đấy chỉ là bên ngoài, Mai luôn cảm thấy rất cô đơn trong chính gia đình mình, xung đột và cãi vã giữa cha và mẹ cô như cơm bữa. Cùng với sự phản bội từ bạn trai khiến cô cảm thấy chán ghét cuộc sống này. Nhưng mọi chuyện thay đổi khi cô đi dã ngoại và bước vào thế giới ninja cùng với bạn thân của mình.

    Mai xuyên vào thế giới ninja muộn hơn Mika, trước đó cô chỉ là một Ayako Mai bình thường, có cha và mẹ là những người làm ăn kinh doanh bình thường, mở một tiệm cơm nhỏ ở làng Lá tên là AYA. Cô có một người em trai dễ thương tên là Udon và một gia đình hạnh phúc. Cha mẹ luôn yêu thương chiều chuộng cũng như ủng hộ Mai trở thành nhẫn giả dù trong nhà không có ai làm ninja. Chỉ cho đến năm 12 tuổi, linh hồn của Mai mới được hòa làm một với linh hồn Ayako Mai sau khi được Umino Iruka cứu khỏi tay của Orochimaru. Chiếc vòng shuriken cũng xuất hiện trên cổ cô sau lần đó.

    Cũng hưởng lượng chakra lớn từ chiếc vòng cổ nhưng không giống Mai vì cô không phải hậu duệ của gia tộc ninja nên không có khả năng kiểm soát Vĩ thú. Tuy nhiên Mai sở hữu những nhẫn thuật hệ phong rất mạnh mẽ. Cô được xếp vào đội 11 của Konoha năm 15 tuổi. Sinh ra và lớn lên trong gia đình không ai làm ninja nên cuộc sống của Mai ở thế giới này rất bình yên, cô luôn yêu thương gia đình mình. Có tâm sự gì cô đều chia sẻ với hai người bạn thân cùng đội 11 là Ren và Mika. Ngoài ra, Mai cũng có một người bạn rất đặc biệt là Iruka là tiền bối và sau này là thầy giáo của cô.

    3, Makoto Renohinokami (Ren)

    [​IMG]

    Ngoại hình: Là người cao nhất trong ba đội viên của Đội 11. Ren có mắt màu nâu vàng cùng mái tóc nâu dài thường được cột bằng ruy băng màu đỏ.

    Trang phục: Là một người rất có gu ăn mặc nên những trang phục của Ren rất độc đáo, vừa thẩm mĩ mà vẫn thuận tiện trong việc đi làm nhiệm vụ.

    Tính cách: Bề ngoài luôn tỏ ra tinh nghịch, bốc đồng, trẻ con, nhưng cực kì thông minh.

    Sở trường: Giàu, bắn cung, thiết kế trang phục.

    Sở đoản: Quá thẳng thắn.

    Nguyên tố chakra: Hệ hỏa.

    Sơ lược: Thăng hạng Chuunin năm 15 tuổi và được xếp vào đội 11 cùng với Mika và Mai. Được bạn bè cực kì yêu quý vì mắt thẩm mĩ và khả năng hoạt ngôn của mình. Đời tư của Ren là một ẩn số, tuy thân thiết nhưng Mai và Mika lại không thực sự biết gia cảnh nhà Ren như thế nào. Ngoài Anko sensei và ngài Hokage ra thì không một ai biết thân phận thực sự của cô. Sau khi gặp nhóm làng Cát trong vụ bắt nạt em trai của Mai, Ren cực kì không có cảm tình với Kankuro, và anh ta cũng là người duy nhất có thể cãi tay đôi với Ren.

    4. Anko Mitarashi

    [​IMG]

    Anko có đôi mắt nâu nhạt và không có tròng. Tóc cô màu đen ánh xanh được buộc kiểu đuôi ngựa bù xù và xòe ra gần giống một cái quạt. Cô thường mặc áo choàng màu nâu vàng nhạt với phần bên trong màu tím, cùng hai túi áo ở hai bên. Cô còn mặc áo lưới ôm từ cổ xuống tận đùi và váy ngắn màu cam sẫm. Thêm vào đó là băng đeo trán của làng Lá; vòng cổ hình nanh rắn đeo trên một sợi thừng nhỏ, dày đồng hồ đeo tay và miếng bảo vệ chân. Trên cổ của cô có Thiên Ấn do Orochimaru để lại có dạng ba dấu phẩy, nằm ở bên trái phía sau cổ.

    Nhẫn thuật

    • Thuật thế thân

    • Thuật phân thân

    • Anko dùng Hỏa thuật

    • Hỏa Long Hào

    • Các thuật sử dụng Rắn

    • Song Xà Tương Sát

    • Tiềm Ảnh Xà Thủ và những phiên bản cao cấp hơn

    • Thuật triệu hồi.

    Sơ lược: Giáo viên hướng dẫn của đội 11, Anko là người dễ tính, tinh nghịch, hay đùa giỡn, bướng bỉnh, táo bạo, cứng cỏi, nóng tính. Sở thích của cô là ăn Dango nên rất hay ghé qua quán Dango của bà Kobayashi. Anko là một ninja vô cùng mạnh và thông minh. Đặc biệt Anko là một người giáo viên cực kì quan tâm đến các thành viên của đội mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng mười hai 2021
  2. Lam Thủy Tôi không màu

    Bài viết:
    55
    Chương 40: Duyên tương phùng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người đàn bà đứng lặng rất lâu sau khi nhận lấy tờ giấy ghi các số liệu từ học trò của mình, ánh mắt đăm chiêu chứa đựng nhiều suy nghĩ tựa như muốn nói điều gì đó nhưng để chắc chắn hơn, bà xắn tay áo trực tiếp khám cho người bệnh đang nằm trên chiếc giường sắt cũ kĩ kia. Xin nhắc lại, người bệnh đã được băng bó kĩ càng, các vết máu cũng đã được lau sạch sẽ và cẩn thận để cho người đàn bà không nhìn thấy bất cứ vệt máu nào trên người bệnh nhân. Sau một hồi cuối cùng người đàn bà ấy cũng bước ra, ngay sau đó là một ánh nhìn kì lạ về phía Gaara, có vẻ như vị Y nhẫn này đang đánh giá xem cậu nhóc trước mặt bà có đáng để bà tin tưởng không.

    Đoạn, người đàn bà thở dài, ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó. Bất cứ ai đứng xung quang đều có thể cảm nhận được tính nghiêm trọng điều mà bà sắp nói ra.

    "Trước hết, về Anko, con bé không còn gì đáng lo, vết thương có tiến triển tốt. Thêm vào đó cơ thể nó đã thích nghi với nhiều loại độc từ khi còn là học trò của Orochimaru nên chỉ khoảng vài ngày nữa là có thể đi lại được. Tuy nhiên, về phần Kazekage thì.."

    Chưa kịp vui mừng vì cô giáo mình đã được cứu chữa thì Mika nhận ngay ra sự ngập ngừng của vị Y nhẫn, nỗi bất an trỗi dậy trong lòng, Mika sốt ruột hỏi:

    "Vậy còn Kazekage thì sao ạ?"

    Lần này, ánh mắt người đàn bà liếc sang Mika:

    "Loài thảo dược ngươi dùng đã đào thải gần hết chất độc trong người ông ta. Nhưng.. trong cơ thể Kazekage còn một loại độc khác!"

    Không ngoài dự đoán, thứ bà nhận lại biểu cảm sửng sốt từ cô nhóc tóc xanh, đến cậu nhóc tóc đỏ kia vốn luôn trưng ra vẻ mặt lạnh nhạt cũng phải để lộ ra biểu cảm bất ngờ.

    Người ta vẫn thường hay nói nhân duyên giữa người với người vốn kì diệu. Vị Y nhẫn vốn từng trải qua rất nhiều cuộc gặp gỡ, có những lần tương phùng để lại cho bà những dấu ấn mà cả đời không quên được, cũng có những cuộc gặp gỡ chỉ thoáng qua. Ai mà ngờ được, sau lần gặp gỡ này, bà lại có duyên nhận thêm một đứa học trò - người học trò lạ lùng nhất mà bà từng dạy dỗ.

    Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ vài giờ trước..

    * * *

    Bên vách đá dựng thẳng đứng, thân ảnh một cô gái nhỏ bị cát trói chặt lại, gương mặt bàng hoàng như chưa kịp hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Chuyện gì thế này, vài giây trước thôi, cô bàn bạc với Gaara về kế hoạch mang Anko và Kazekage đến một pháo đài gần đó:

    "Cách đây năm dặm về phía tây nam từng là chiến trường trong Đại chiến nhẫn giả lần III, chắc hẳn sẽ có một pháo đài ở đó. Có rất nhiều loài thảo dược còn tồn tại từ chiến tranh nên chúng ta có thể đến đó trị thương cho ngài Rasa và cô giáo tớ."

    Và giờ thì cậu ấy đang dùng cát trói Mika lại.

    "Gaara! Tớ cần một lời giải thích?" Câu nói thể hiện cho tất cả cảm xúc hỗn tạp của Mika lúc bấy giờ, hoang mang và xen lẫn một chút giận.

    Gaara vẫn giữ im lặng. Pháo đài mà Mika nhắc tới không phải nơi muốn vào là vào được, Mika sẽ không tưởng tượng được nơi ấy có "thứ đó" một thứ mà ngay cả phòng thủ tuyệt đối của Gaara cũng không thể chống lại được. "Thứ đó" rất ít người biết tới, chỉ có một vũ khí chiến tranh được mang đi thử nghiệm nhiều lần như cậu ở những pháo đài bỏ hoang mới biết sự tồn tại của nó.

    Cậu thiếu niên biết để cứu người họ chẳng có nhiều lựa chọn. Họ chẳng thể mang người về làng Lá được, tay chân của Orochimaru sẽ đánh hơi được ngay và tất cả kế hoạch dày công xây dựng trước đó sẽ đổ bể. Hơn nữa, về làng Lá cũng phải mất hai ngày, sau ngần ấy thời gian, có lẽ người bị thương đã mất mạng vì mất máu mất rồi. Còn nếu cậy nhờ Y nhẫn của Giang Quốc ư? Việc đó càng không thể. Vì tính chất phức tạp của nhiệm vụ mà Mika phải bí mật tới đây, nếu nhờ đến Y nhẫn của Giang Quốc chẳng khác nào tự nhận mình xâm nhập trái phép quốc gia họ. Chỉ một sự việc nhỏ này thôi cũng có thể khiến chiến tranh xảy ra. Nếu là Gaara của trước kia sẽ chẳng quan tâm đến những việc này, nhưng giờ bên cạnh Gaara còn có người mà cậu muốn bảo vệ. Cách nào cũng không được, chi bằng để cậu một mình vượt biên về Phong Quốc, chỉ mất hơn một giờ để gặp một trạm xá gần biên giới. Sau đó rất cậu có thể bị gán cho tội trạng ám sát Kazekage, nhưng chẳng sao cả, mọi tội lỗi cứ để cậu nhận hết. Dù sao cậu cũng quen rồi!

    Vậy là đã dùng những từ ngữ tàn nhẫn nhất nhất cậu có thể nghĩ ra lúc ấy khiến Mika từ bỏ việc đi theo mình:

    "Cậu bảo tôi giải thích cái gì? Tôi chỉ loại bỏ thứ làm vướng chân mình thôi. Đừng nói với tôi là cậu đang ảo tưởng tôi đến đây để trợ giúp cậu nhé! Tôi đến đây chỉ vì người đàn ông này thôi, vì hắn là người tôi hận nhất, tôi không cho phép hắn chết dưới tay người nào khác trước khi mọi thứ của hắn bị huỷ hoại dưới tay tôi đâu. Cho nên tôi sẽ mang hắn đi. Cũng coi như tiện đường nên tôi sẽ mang cô giáo của cậu theo, còn cậu hãy ngoan ngoãn ở yên đây đi."

    Câu nói làm tâm trí Mika trở nên trống rỗng, có một sự mơ hồ mà trước đó cô không thể làm rõ được, đôi đồng tử bất giác xoáy sâu vào người đối diện, một câu hỏi mà cô luôn mong chờ câu trả lời:

    "Gaara này, đã có lúc nào.. cậu coi tớ là bạn cậu chưa?"

    Câu hỏi làm Gaara đơ cứng, vì cậu không biết trả lời thế nào. Đối với cậu những từ ngữ như kiểu "bạn bè" chẳng có ý nghĩa gì cả, con người với con người chỉ có mối quan hệ với nhau khi có chung huyết thống hay khi một người này nắm giữ sinh mệnh của người kia. Cũng vì mối ràng buộc huyết thống đó mà mẹ cậu, Yashamaru đã phải hi sinh vì cậu. Gaara khiến cát của mình nhuốm máu cũng là vì cậu muốn nắm giữ sinh mệnh của người khác trong tay, để tạo mối liên kết với loài người, để cậu còn nhận thấy mình là con người bình thường chứ không phải loài quái vật nào đó. Nhưng chính Gaara cũng rõ hơn ai hết, Mika chẳng là ai trong những mối ràng buộc trên, là một người mà cậu không thể gọi tên bằng bất cứ danh xưng nào. Cậu chỉ biết, nếu Mika tổn thương thì cậu sẽ đau, có ai có ý định hại đến cô thì cậu sẽ giận. Thứ tình cảm đó là trân quý và nâng niu hơn bất kì thứ gì khác.

    Mika không nhận được phản hồi từ Gaara ánh mắt trở nên thất vọng, thất vọng về chính bản thân cô. Chính lúc này Mika cũng nhận được câu trả lời cho khúc mắc của mình. Đó chính là chưa bao giờ Gaara coi cô như một người đồng đội có thể sát cánh cùng cậu ấy. Trách sao được, vì bản thân cô yếu đuối quá mà. Đôi mắt từng kiên định nhìn thẳng vào Gaara giờ chuyển hướng, né tránh cảm xúc đang trực trào:

    "Cậu biết không Gaara, bảy năm trước, khi mà tớ đến đây, thế giới này, con người nơi này hoàn toàn xa lạ với tớ. Lúc đó tớ đã nghĩ, ở thế giới nào cũng như nhau, tớ vẫn cứ lạc lõng, vẫn cứ yếu đuối và vô dụng. Cho đến khi tớ thấy cậu ở cậu ở ban công nhà bên cạnh, cậu ngồi một mình, đôi mắt nhìn vào vô định và bóng lưng lẻ loi cô độc. Lần đầu tiên, trong tớ có sự thôi thúc mình phải điều gì đó."

    Gaara ngắt lời:

    "Vì cậu thấy tôi đáng thương ư?"

    Mika chỉ cười khổ lắc đầu:

    "Không hề. Vì tớ thấy khát khao khẳng định bản thân trong cậu, trên tất cả, cậu vẫn muốn tạo mối liên kết với thế giới đã đẩy cậu đến nỗi cô đơn tột cùng đó. Khác với tớ, cậu rất mạnh mẽ. Tiếp xúc với cậu khiến một đứa ù lì như tớ tiến bước về phía trước lúc nào không hay. Sau biến cố của cậu Yashamaru, tớ trở về làng Lá, tớ đã tự trách mình rất nhiều vì bản thân quá yếu, tớ lao vào tập luyện để bản thân trở nên mạnh hơn, để bản thân xứng đáng được cậu coi là đồng đội, là bạn bè. Nhưng có lẽ, sau tất cả tớ vẫn chỉ là đứa yếu đuối trong mắt Gaara, mọi thứ vẫn chưa đủ để cậu tin tưởng tớ.."

    Nội tâm Gaara bắt đầu trở lên rối loạn, trong những lúc như thế này, Gaara thực ghét sự kiệm lời của bản thân mình, nó khiến cậu khó biểu đạt suy nghĩ thành lời nói.

    Thế rồi, không để cậu kịp nói gì Mika đã đưa ra một lời để nghị:

    "Tin tưởng tớ một lần này thôi được không Gaara? Cậu vẫn nhớ tớ đã từng kể là tớ đến từ thế giới song song với thế giới này đúng không? Vì thế mà tớ biết loài cỏ có thể giải chất độc trong người Kazekage - sama. Tớ muốn cứu ông ấy không phải vì nhiệm vụ, mà là vì tớ nhận ra rằng thủ phạm gây nên những vết thương chằng chịt trong trái tim cậu là ông ấy và cũng chính ông ấy mới có liều thuốc chữa lành nó. Cho nên, ít nhất hãy để tớ làm gì đó nhé! Tớ chẳng thể trở thành kẻ vô tâm biết trước mọi việc mà vẫn để bạn mình chịu đựng đau đớn được."

    Chứng kiến sự chân thành đó, Gaara thở dài, cậu biết cậu thua Mika rồi, cát thu vào trong hồ lô:

    "Được rồi! Tới cái pháo đài mà cậu bảo đi."

    Vậy là hai ninja của chúng ta vội vã rời đi đến nơi mà họ đã định. Nhưng họ chẳng để ý từ đầu đến cuối luôn bị quan sát bởi một đôi mắt vàng sâu hoắm từ một cái bóng trắng toát nào đó. Tiếng cười quái dị bất chợt vang lên từ cái miệng rộng toác. Không một ai biết được nó đang toan tính thứ gì..
     
  3. Lam Thủy Tôi không màu

    Bài viết:
    55
    Chương 41: Kẻ khuất mặt sau bóng tối.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thế giới ninja từ lúc thành lập cho đến nay đã liên tiếp trải qua những cuộc chiến tranh lớn nhỏ, thương vong xảy ra hàng loạt cùng với vấn đề tiếp tế vật tư cho chiến trường đã là một vấn đề lớn của các quốc gia tham chiến. Vì vậy, để giải quyết vấn đề này, những pháo đài được dựng lên trên những vùng đất từng là chiến trường ấy, đó là nơi canh gác phòng thủ cùng như là kho chứa nguồn lương thực, vũ khí, thuốc thang để tiếp tế cho tiền tuyến. Sau khi hiệp ước đình chiến giữa các quốc gia được kí kết, các quốc gia nhanh chóng thu quân, đa số họ chỉ muốn thu gom hết số vũ khí về nước nên trong những pháo đài bỏ hoang còn sót lại rất nhiều lương thực và thuốc thang. Đây là những điều mà Mika đã được học ở tiết "Lịch sử Shinobi" khi còn ở học viện.

    Chưa bao giờ Mika lại thấy biết ơn những kiến thức mình được học từ sách vở đến thế, những thứ mà trước kia, ở thế kỉ 21 cô ghét cay ghét đắng vì nó là thứ Mika buộc phải học để đáp ứng đúng kì vọng của cha mẹ, giờ đây sách vở lại giúp cô có hi vọng cứu người.

    Không tốn quá nhiều thời gian để Mika và Gaara đáp chân xuống trước pháo đài. Nom chừng thì có vẻ như chẳng có gì nguy hiểm, bên ngoài pháo đài là hào sâu chạy bao quanh bức tường đá được tạo ra từ thổ thuật, một vài chỗ đã có dấu hiệu sụp đổ bởi tác động của thời gian. Khi nhìn lên, ở hai bên sườn thấy rõ đài quan sát để canh chừng kẻ địch. Nhưng đó chưa phải tất cả, sự nguy hiểm đến từ những kết giới và bẫy được giăng dày đặc quanh nơi này. Nó được thiết kế để ngăn không cho kẻ lạ xâm nhập nên dù đã qua bao nhiêu thời gian thì Mika vẫn tin chắc rằng, thảo dược trong đó vẫn còn nguyên. Vì chẳng ai dại dột tự đâm đầu vào chỗ nguy hiểm cả, trừ những trường hợp hết sức cấp bách như Mika đang gặp phải mà thôi.

    Hai người thận trọng tiến vào bên trong, nhưng kì lạ là họ không bắt gặp bất cứ một cái bẫy nào. Điều này làm cho Gaara lo lắng, cậu kéo Mika ra sau lưng mình, trên gương mặt càng thêm nét phòng bị. Họ thuận lợi vào bên trong cũng đồng nghĩa là có kẻ đã vào đây và vô hiệu hóa số kết ấn ở pháo đài này. Điều đó chứng tỏ kẻ đó không phải hạng tầm thường, rất có thể là một vài tên ninja lưu vong đã nhắm tới pháo đài này để làm căn cứ, và sẽ càng khó khi có ý nghĩ những tên đó là đồng minh.

    Cho đến khi, họ tìm được phòng chứa thảo dược, Gaara đặt hai người bị thương xuống chiếc giường sắt đã cũ kĩ, và bằng cách trao đổi ánh mắt, cát dựng lên như một tấm khiến bảo vệ ba người ở bên trong, còn Gaara túc trực ở ngoài canh gác.

    Lập tức Mika bắt tay vào công việc của mình. Cô lục lọi tất cả các tủ thuốc, không ngoài dự đoán khi Mika rất nhanh tìm được cỏ nhọ nồi, một vài nhánh cỏ mực để chữa lành vết thương và thêm rất nhiều cỏ Tomoshiri sấy khô. Mika nhớ như in rằng Sakura đã từng chắt chiu những nhánh cỏ Tomoshiri này như thế nào khi điều chế thuốc giải cứu sống Kankuro vì loài cỏ này rất khó trồng ở nơi có khí hậu khắc nghiệt như làng Cát. Cô tự thấy bản thân may mắn khi lại có sẵn nhiều dược liệu quý như thế này trong tay. Sau một loạt động tác thay băng, sắc thuốc thành thục vì đã được làm quen tay từ khi còn học trường Dược ở thế kỉ 21 thì cuối cùng cũng đến khoảng thời gian chờ kết quả.

    Cô vui mừng khi theo dõi thấy sắc mặt của Anko sensei trở nên bớt nhợt nhạt hơn, khuôn mặt bớt đi phần nào đau đớn và nhịp tim ổn định dần.

    Nhưng trái lại với biểu hiện tích cực từ cô giáo Anko thì Kazekage lại bắt đầu co giật và da mặt tím tái lại. Mika hoảng hốt kiểm tra nhịp tim của ông thì thấy nó đang đập nhanh một cách loạn xạ.

    Tâm trí Mika trở nên hoảng loạn: "Sao lại không có tác dụng gì thế này! Chết tiệt, nghĩ đi, nhớ lại những thứ mày đã từng học ở trường đi, làm gì đi chứ, ông ấy chết mất!"

    Rồi từ hoảng loạn chuyển thành ân hận: "Không ổn rồi, mình chẳng nghĩ được gì cả. Trước giờ vẫn nghĩ bản thân bị cha mẹ ép học Dược nên đã ghét bỏ nó. Vì vậy mà mình đã trốn bao nhiêu buổi học ở trường. Thật không thể tin được, ngày mà một sinh mệnh sắp tàn lụi trong tay thì lại chính là ngày mình nhận ra mình thích Dược liệu đến mức nào. Nhưng mọi thứ đã quá muộn rồi.."

    Gaara ở ngoài nghe thấy tiếng động, lòng nóng như thiêu đốt, thật khó chịu khi trái tim cậu nhói lên vì một người cha đã gây ra cho cậu bao nhiêu thương tổn:

    "Đừng có bỏ cuộc trước khi chết dưới tay ta chứ, lão già ngu ngốc."

    Ngay lúc này, từ bên ngoài truyền đến âm thanh nói chuyện giữa hai người mà chỉ nghe thôi là đã cảm nhận được sát khí tỏa ra từ đó:

    "Nhất định, nhất định ta sẽ báo thù chuyện ngày hôm nay. Ta sẽ diệt trừ sạch hết tất cả bọn chúng!"

    Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Gaara nhận thức được nếu bản thân cậu mất bình tĩnh bây giờ tất cả mọi người sẽ rơi vào nguy hiểm, tự trấn an mình là thứ mà cậu giỏi nhất sau nhiều năm giữ Nhất Vĩ trong cơ thể. Thân ảnh nhỏ bé, lẹ làng tiến sát về cửa chính.

    "Một nhịp.. hai nhịp.. ba.."

    Bước chân của nhóm người bước đến cửa vừa vặn nhịp thứ ba. Cát biến thành mũi dùi sắc nhọn dự tính đâm vào yết hầu người mới đến. Thế nhưng chưa kịp gây sát thương đã bị cú đấm của người đó làm cho vỡ tan tành. Tốc độ ra đòn của người đó nhanh gọn đến nỗi, Gaara chưa kịp phản ứng lại đã bị người đó tung một cú đấm vào mình. Cát đã bảo vệ cho cậu, nhưng áp lực từ cú đấm khiến cậu bay thẳng một đường, xuyên qua lớp phòng thủ cát cậu dựng lên để bảo vệ Mika, rồi dính chặt vào tưởng.

    Lớp cát phòng thủ cũng vì thế mà vỡ vụn, vì thế mà người ở trong và ở ngoài có thể nhìn thấy nhau. Lần đầu tiên trong đời chứng kiến một sức mạnh lớn như vậy khiến Mika mắt chữ O miệng chữ A, nhưng điều bất ngờ hơn đó lại chính là người cô biết, miệng lắp bắp chẳng nói lên lời:

    "Ts.. tsu.." Bộ ngực 106 đó, mái tóc vàng đó, cái ấn hình thoi Bách hào thuật trên trán đó nữa. Chính là người đó, không sai vào đâu cho được.

    Bảo sao nơi đây dù đã bị bỏ hoang từ lâu, vẫn có băng gạc sạch, các tủ thuốc vẫn được sắp xếp gọn gàng cùng những chiếc giường sắt cũ kĩ nhưng chăn nệm lại chẳng vương một chút bụi nào. Mika biết trước là có người sống ở đây nhưng lại không ngờ tới chính là người mà mình luôn ngưỡng mộ.

    Từ góc tường, Gaara đã đứng dậy chuẩn bị cho một đợt tấn công mới. Chắc chắn cậu sẽ làm thế nếu không có cái lắc đầu của Mika:

    "Bà ấy không phải là kẻ địch."

    Còn người mới tới giờ mới nhìn rõ mặt của người trong phòng, những khuôn mặt non trẻ khiến bà bất ngờ không kém:

    "Trẻ con sao? Không ngờ tới chúng có lượng chakra lớn đến vậy."

    Rồi bà như phát hiện điều gì đó, khoé miệng bà bất giác cong lên:

    "Không phải! Một đứa trong số chúng có Vĩ thú!"

    Khi nãy ở ngoài hành lang, bà đã cảm nhận được lượng chakra khủng khiếp, nó khiến bà nghĩ là kẻ địch nên mới ra đòn một cách dứt khoát đến vậy.

    Đằng sau, cô gái có mái tóc đen cũng vừa kịp thời chạy tới, thở hổn hển. Khi nhìn thấy hai đứa nhỏ ở trong phòng, một đứa mặt lấm lem, một đứa mặt mày hoảng hốt, cô mới quay sang mà bày tỏ thái độ bất đồng với sư phụ mình:

    "Cô ơi là cô! Cô có muốn trả thù vụ thua bạc ngày hôm nay thì cũng đừng có trút giận lên đám trẻ con chứ! Thật quá là mất mặt mà!"

    Người phụ nữ tóc vàng tức giận, liếc mắt sang đồ đệ của mình:

    "Im miệng. Ngươi không thấy hai đứa nó đeo băng đeo trán ninja hay sao? Vào được tận đây cũng chẳng phải kẻ đơn giản. Gần đây có một chuyến hàng vận chuyển thuốc lậu bị bắt, một số thảo dược được xác định là chất cấm được sử dụng trong chiến tranh để giảm đau cho ninja. Nói mau, các ngươi là ai? Có phải các ngươi là cung cấp thuốc cấm cho mấy vụ buôn lậu gần đây không?"

    Mika lập tức phân trần:

    "Không phải như thế đâu! Tsunade - sama, cháu thực sự là ninja làng Lá, không phải mạo danh đâu ạ. Đúng rồi, ngài mau chữa trị cho ngài Kazekage đi ạ, ngài ấy sắp không trụ được nữa rồi."

    Giọng nói Mika trở nên dồn dập và cầu xin:

    "Ngài Đệ tam giao cho cháu nhiệm vụ bảo vệ Kazekage nhưng kẻ địch đã làm ông ấy bị thương. Cháu xin ngài đấy, cháu có thể giả mạo danh tính nhưng vị Kazekage đang nằm thoi thóp ở kia thì ai có thể giả mạo được chứ."

    Sự khẩn thiết của đứa nhỏ trước mặt làm Tsunade bất ngờ, không chỉ bởi nó biết danh tính của bà, còn là vì trong tình huống như thế này, nó còn chẳng thèm giải thích cứu nguy cho bản thân trước mà cầu xin bà chữa trị cho Kazekage. Điều đó làm cho Tsunade có ý nghĩ: "Cái lá gan của con nhóc này cũng to thật đấy!"

    Giọng nói của Tsunade trở nên uy nghiêm:

    "Ta sẽ chất vấn ngươi sau!"

    Rồi vị Sanin dùng ánh mắt chỉ thị cho học trò của mình, Shizune hiểu ý mau lẹ tiến tới kiểm tra tình hình của Kazekage.

    Còn Mika bên này cũng chẳng thể mong Kazekage được trực tiếp Tsunade chữa trị, vì cô đã nhìn thấy sắc mặt trắng bệch hẳn đi và đôi tay run rẩy không kiểm soát của bà. Mika hiểu bà ấy vẫn chưa vượt qua được nỗi sợ máu!

    * * *

    Đó là tất cả mọi chuyện.

    Và sau khi nói rõ cho hai đứa nhóc biết trong người vị Kage làng Cát còn có một chất độc khác. Thậm chí nó còn mạnh hơn cả chất độc của Sasori, vì nó từ từ ăn mòn phá huỷ các tế bào trong cơ thể, đến cả mạch chakra cũng bị nó làm cho rối loạn, dần dà nạn nhân sẽ chết bất đắc kì tử mà không để lại bất kì dấu vết nào. Còn vì sao Kazekage bị nhiễm chất độc này, sự thật chỉ có một mà thôi.

    Tsunade đưa tờ giấy ghi những số liệu bệnh học cho Mika, tất cả những tổn thương trong cơ thể Kazekage được liệt kê trên đó. Phải nói rằng thủ đoạn này hết sức tàn độc. Đứng ngay bên cạnh, Gaara cũng đang chìm đắm vào những suy tính của bản thân. Dù không nói ra nhưng trùng hợp, suy nghĩ của cả Gaara và Mika về một khả năng duy nhất: Ở nội bộ làng Cát có kẻ phản bội, mà cụ thể hơn là trong hội đồng cấp cao làng Cát.

    Chính Gaara là người phá vỡ bầu không khí im lìm và nặng nề:

    "Thời hạn là bao lâu?"

    Vị Sannin nhướn mày tỏ vẻ khó hiểu. Gaara lặp lại câu hỏi:

    "Tôi hỏi bà có thể duy trì sự sống cho ông ta bao lâu?"

    Tsunade thẳng thắn trả lời:

    "Ta cũng không dám chắc, chất độc này ta chưa gặp qua bao giờ. Tốt hơn hết là tìm thuốc giải càng sớm càng tốt, nếu không đến lúc chất độc phá huỷ nội tạng thì ta cũng bó tay."

    Gaara điềm tĩnh nói:

    "Trước khi tìm ra thủ phạm đầu độc, tôi có thể để ông ta ở chỗ bà không?"

    Vị Y nhẫn khẽ ồ lên một tiếng, bàn tay khẽ đặt lên cằm tỏ vẻ hứng thú:

    "Ngươi nói xem tại sao ta phải làm việc đó. Đây là việc của nội bộ làng Cát, ta chẳng có nghĩa vụ gì phải cứu Kazekage cả."

    Từ lúc bắt đầu cho đến vài giây trước, Gaara luôn tỏ ra vẻ cao ngạo. Nhưng ngay lúc này đây, dường như ta có thể thấy được sự chân thành trong lời nói của cậu:

    "Ta nợ bà một ân huệ. Sau này nếu có việc gì cần đến ta, ta nhất quyết làm dù là bất cứ chuyện gì."

    Tsunade nghe xong thì bật cười lớn. Bà thì có việc gì mà cần đến tên nhóc này cơ chứ. Nhưng mà.. cũng không nên bỏ qua chuyện thú vị như này, gia tộc Subakuno của tên nhóc này cũng khá giàu đấy, điều đó làm bà nhớ tới trên ốc đảo Phong Quốc có nhiều sòng bạc nổi tiếng mà bà chưa đi được, lúc đó bà sẽ dùng tiền của nhóc này để chơi thỏa thích. Nhắc tới thôi là đã sướng run cả người. Được rồi bà sẽ đồng ý với tên nhóc này.

    Vài ngày sau, một thi thể dưới nhân dạng của Kazekage được đặt tại vị trí ông và đoàn Anbu làng Cát bị tấn công. Nếu Mika không lầm thì hai tuần nữa thôi, sau khi chiến tranh kết thúc, ninja làng Cát sẽ phát hiện ra thi thể này và nghĩ trưởng làng của họ đã chết. Việc Kazekage còn sống chỉ có Mika, Gaara, Tsunade và tới đây là Hokage biết mà thôi.

    * * *

    Tại làng Lá, ở một góc tối của một con ngõ vắng người qua lại, có một cô gái tóc nâu đang quỳ gối trước một thân ảnh đen xì và nhầy nhụa. Khuôn mặt xinh đẹp bị bóng tối che phủ.

    "Mọi việc đã được sắp xếp theo đúng ý của chủ nhân."

    Bóng đen cất giọng thâm trầm và khàn đục:

    "Còn tên Hyuga đó thì sao?"

    Cô gái tóc nâu kia vẫn cúi đầu tỏ vẻ cung kính:

    "Thưa, hắn đã được tôi tẩy não. Chẳng mấy chốc có thể sử dụng được."

    Bóng đen nghe vậy gật đầu hài lòng rồi nhanh chóng thuấn thân đi mất. Thiếu nữ giờ cũng đã đứng dậy, bước chân hướng về bệnh viện làng Lá.
     
    Last edited by a moderator: 27 Tháng sáu 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...