Viên phấn Một viên phấn gãy Hai viên phấn rơi Ba viên rụng rời Bốn viên phấn nát Năm viên hóa cát Cho lòng xôn xang. Tam Thất.
Hoa dại Mười năm lặng im không ai hỏi, Bỗng chốc rực rỡ đã nở hoa. Ong bướm xán đầy mong hút mật Hoa kiêu ngạo đuổi ngàn bướm đi. Chờ khi hương sắc hoa tàn hết, Nhợt nhạt màu áo rũ rừng sâu. Lả lơi ong bướm tìm hoa mới, Nỗi buồn biết tỏ cùng ai đây?
Lúa Lúa khẽ nghiêng theo chiều gió Đồng lúa non bát ngát xanh Phất, phất qua, hương đồng nội Thơm mùi cỏ non với sương đêm.