- Anh bị điên à!
Nói đây là căn phòng trong khu biệt phủ của Trương thiếu thì bố ai mà tin được. Một căn phòng với đúng một chiếc giường, một cái tủ, một cái bàn. Đã thế còn bám bụi lung tung. Căn phòng này to bằng cả ngôi nhà trọ mà hai chị em cô sống, dọn thì có mà chết à.
- Trương thiếu à! Anh đang đùa tôi đúng không? - Cô vừa nhìn hắn vừa nói với giọng hơi nghiến răng, với mong muốn hắn ta sẽ nói một câu gì đó hợp lí và có tâm. Nhưng không..
- Tôi không rảnh để đùa, cô dọn thì có phòng để ở, không thì thôi.
Cô im lặng và đi khắp căn phòng để bắt đầu "nhìn ngắm" với một tư tưởng: "Tôi chỉ nể 40 triệu thôi, anh chả là gì hết nghe chưa. ÔNG CHÚ"
Và thế là cuộc sống tồi tàn bắt đầu.
Cô phải dậy từ 4h30 sáng để dọn dẹp, giặt giũ, là quần áo, tưới cây, quét sân.. vân vân và mây mây khác. Cô chạy quần quật trong nhà từ sáng đến chiều tối như lính đi đánh giặc. Và nếu chịu không nổi chắc cô cũng sẽ vùng lên như Chị Dậu. Nhưng chị Dậu là thiếu tiền, còn cô là cần tiền.
Tối đến cô mới được nghỉ ngơi một lúc, nhưng chưa ngồi xuống ghế thì đã..
- Lấy giúp tôi cốc nước rồi đem lên thư phòng cho tôi - Hắn ta vừa đi vừa nói một cách thản nhiên. Mà đúng rồi, đó là cách nói chuyện của một ông chủ và osin.
Và..
- Tôi muốn cà phê, một cốc nước lọc tôi cũng lấy được.
Thế là cô chạy xuống.
- Hơi ngọt, đắng thêm một chút nữa.
Cô chạy xuống lần 2..
- Hơi đắng quá, bỏ ít đá vào.
Cô chạy xuống lần 3 và..
- Thôi dẹp đi, có cốc cà phê mà anh có cần đày tôi thế không? Đây, nước lọc cho anh. Bù nước, bù khoáng, tốt cho cơ thể, thanh mát tự nhiên. OK?
Chết rồi, chị Kỳ (có thể là hậu duệ chị Dậu cũng nên) đã vùng lên. Mà tất nhiên, chạy ba tầng cầu thanh lên xuống ai mà không mệt. Đã thế còn sai khiến không thương tiếc. Người ta cũng là con gái, có cần thế không.
- Đây là cách ứng xử của giúp việc với chủ nhà sao - Hình như chủ nhà có vẻ không hài lòng rồi.
Nhìn osin với khuôn mặt chán nản, chủ nhà đã nói ngay lí do mà vừa củ chuối vừa không chấp nhận được. Là vì TỨC. Ai đời nhà con người ta cha mẹ sinh ra đẹp trai, cao ráo, thông minh lại chửi con nhà người ta là chó chết. Một tổng tài đời nể người cúi mà lại so đo tính toán như thế.
- Đồ bên ngoài đàn ông, bên trong đàn bà - Cô nói lẩm bẩm
Nhưng có vẻ với kinh nghiệm sống 31 năm trên cuộc đời này thì hắn nhìn ra ngay lập tức. Hắn vừa đứng dậy vừa tiến đến gần cô. Cô theo quán tính mà lùi ra sau. Thế là cả hai dồn nhau vào góc tường. Mắt đối mắt, mặt đối mặt. Cách nhau đúng 5cm phạm vi.
- Vậy để tôi cho cô biết bên trong của tôi là đàn ông hay đàn bà.
* * *