Đam Mỹ [Edit] Xấu Ca Nhi Làm Ruộng Ký - Tả Mộc Trà Trà Quân

Discussion in 'Đã Hoàn' started by TieuMun1911, Jun 7, 2021.

  1. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 80

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  2. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 81

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 82

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  4. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 83

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  5. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 84

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  6. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 85

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  7. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 86

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 87

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 88 H

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Tiểu Mun (Mun1911)

    "Cạo đầu? Không phải cắt?"

    Lý Trường Phong ngẩng đầu nhìn Hứa Thanh đang giật giật tóc của bản thân, tóc dài quá tự nhiên sẽ cắt bớt đi một đoạn dài, cạo đầu, chỉ có ni cô và hòa thượng mới cạo.

    "Cắt đi."

    Hứa Thanh nghĩ nghĩ, nếu chỉ là muốn cắt cho mát mẻ liền cắt đầu một tấc, rước lấy một đống phiền toái, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.

    "Chờ ta đan xong cái này, ta tới cắt cho ngươi." Động tác trên tay Lý Trường Phong nhanh hơn, nói với Hứa Thanh, "Nhân tiện cũng cắt luôn cho ta, xác thật cũng dài quá rồi."

    "Được thôi" Hứa Thanh lắc lắc cánh tay chờ Lý Trường Phong.

    "Tối nay ăn cá?"

    Lý Trường Phong nghĩ đã vài ngày Hứa Thanh không ăn cá, liền hỏi.

    Hứa Thanh lắc lắc đầu, "Không, tối nay ăn rau trộn, trời nóng bức, ăn chút đồ hạ hỏa, rau trộn là thích hợp nhất, rau trộn dưa leo (dưa chuột), xào một trái bí đỏ, lại nấu thêm một món canh chay, ngươi cảm thấy thế nào?"

    "Không thành vấn đề, vậy buổi tối liền uống cháo đi, như vậy ăn sẽ càng ngon miệng." Lý Trường Phong đề nghị, buổi tối hắn thường đặt ở trong phòng một chén trà lạnh, cũng bởi vì buổi tối cực kỳ khát nước, uống cháo thật ra là một lựa chọn không tồi.

    Hứa Thanh suy nghĩ đồ ăn buổi tối, cũng gật đầu đồng ý.

    Thời điểm ăn cơm tối, Hứa Thanh nhớ tới chuyện tới thăm Lý tiểu ca nhi, "Mấy ngày hôm trước bận rộn không nhớ tới, hỉ sự của đệ ca nhi chúng ta còn chưa đi chúc mừng đâu."

    Lý Trường Phong gắp một đũa rau trộn dưa leo bỏ vào trong miệng, sảng khoái lại ngon miệng, còn đặc biệt giòn, "Vậy ngày mai đi thôi, dù sao mấy ngày nay cũng bận rộn xong rồi."

    "Được, nào Đoàn Đoàn, ăn chút cháo bột." Hứa Thanh ăn xong liền cầm cháo bột đút cho Đoàn Đoàn ăn một chút, hiện tại Đoàn Đoàn đã ăn bột, lại ăn được cháo bột, thỉnh thoảng còn cho hắn ăn một chút thịt vụn.

    Sau khi ăn cơm tối, thu thập sạch sẽ bàn bếp xong Hứa Thanh liền đi tắm, Lý Trường Phong mang Đoàn Đoàn ở trong sân tiêu thực, nghe tiếng nước tắm rửa trong phòng truyền đến, Lý Trường Phong không khỏi nhớ tới thời điểm khi mới vừa làm xong bồn tắm, trong lòng dâng lên lửa nóng.

    Đêm khuya, một thân thể trần trụi mỹ lệ cường tráng lại tràn ngập lực lượng đang không ngừng nhấp nhô, ở dưới thân hắn là một thân thể gầy yếu lại trắng nõn, bởi vì động tác người phía trên mà khuôn mặt phiếm ửng hồng.

    Lý Trường Phong hai tay chống xuống giường, tiến vào thân thể Hứa Thanh đã ướt đẫm, cúi đầu hôn lên gương mặt Hứa Thanh, "Đủ chưa?"

    Hứa Thanh há miệng giống như cá nhảy lên mặt nước, không ngừng thở dốc, "Đủ rồi, nhanh lên."

    Lý Trường Phong nghe vậy mỉm cười, lực độ dưới bụng nhanh hơn, chiều sâu cũng không cạn, Hứa Thanh có chút không chịu nổi, vừa cảm thấy khó chịu lại vô cùng hưởng thụ, loại cảm giác này thật sự quá mức kích thích, nhưng nghĩ tới Đoàn Đoàn đang ngủ, Hứa Thanh cũng không thể phát ra âm thanh quá lớn, chỉ có thể không ngừng kìm nén bản thân, hy vọng Lý Trường Phong có thể kết thúc sớm một chút.

    Hứa Thanh lại không biết, biểu tình vừa hưởng thụ lại vừa khó chịu của cậu càng kích phát thú tính của Lý Trường Phong, càng thêm không muốn kết thúc sớm một chút, ngược lại muốn làm lâu hơn nữa.

    "Cho ta nhanh lên!" Hứa Thanh thật sự chịu không nổi loại khổ hình này, vì thế liền thúc giục.

    "Nhanh? Ngươi có biết lời không thể nói với chúng ta nhất chính là chữ nhanh này." Lý Trường Phong cười tà mị, cúi đầu chôn vào cần cổ Hứa Thanh.

    Một bàn tay to cố trụ vòng eo Hứa Thanh, đem chính mình đâm vào càng sâu, khiến cho Hứa Thanh không ngừng thở dốc, đêm còn rất dài!

    Ngày hôm sau thời điểm Hứa Thanh rời giường vẫn cảm thấy thắt lưng đau nhức, ngay cả chân cậu cũng có chút đau, nếu không phải hôm nay có việc phải làm, cậu còn không biết liệu mình có thể rời giường nổi hay không.

    "Lại đau sao? Đến đây, ta xoa bóp cho ngươi." Lý Trường Phong cười hì hì ôm chầm lấy Hứa Thanh, động tác bàn tay to có chút không quy củ, Hứa Thanh chụp lấy tay hắn. "Ba ngày không đánh leo lên nóc nhà lật ngói! Ngươi còn muốn đêm nay ngủ cùng nhau không?"

    Lý Trường Phong lập tức thu tay lại, liếm mặt cậu rồi nói: "Ăn sáng đi, ta nấu cơm xong rồi."

    Chờ hai người chuẩn bị xong mọi thứ, đến trấn trên đã là sáng muộn, bởi vì Lý tiểu ca nhi có thai Vương gia Vương bà tử liền ở nhà chăm sóc Lý tiểu ca nhi, đại phu nói thân thể Lý tiểu ca nhi có chút suy nhược nên giai đoạn đầu thai kỳ cần tĩnh dưỡng.

    Vương bà tử nhiệt tình chiêu đãi Hứa Thanh và Lý Trường Phong, đặc biệt sau khi nhìn thấy Đoàn Đoàn mập mạp nói chuyện còn hướng hai người học hỏi kinh nghiệm, nói đây rốt cuộc là dưỡng như thế nào mà lớn lên tràn đầy năng lượng như vậy.

    Lý tiểu ca nhi tuy rằng mới làm mẹ, nhưng tinh thần cũng không tồi, Vương Lỗi cùng Vương phụ đã đến cửa hàng.

    Sau khi nhìn qua Lý tiểu ca nhi, Hứa Thanh dùng thân phận người từng trải giảng giải những việc cần chú ý, sau đó cùng Lý Trường Phong cáo biệt.

    "Vương gia bà tử kia cũng không tồi." Hứa Thanh gần như bị sự nhiệt tình của Vương bà tử dọa sợ, Lý Trường Phong tuy rằng không quen với sự nhiệt tình của Vương bà tử, nhưng cũng không phủ nhận lời Hứa Thanh nói, "Xác thật không tồi."

    Hứa Thanh mỉm cười, vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to của Lý Trường Phong, khiến Lý Trường Phong đang ôm Đoàn Đoàn nhìn qua, người qua đường thấy một nhà ba người, hán tử cao lớn uy mãnh, ca nhi nhỏ nhắn thanh tú, ngay cả hài tử bọn họ ôm cũng ngoan ngoãn đáng yêu, thật là một nhà ba người khiến người khác hâm mộ.

    Hứa Thanh cảm nhận được ánh mắt chúc phúc của người qua đường nhìn tới, cũng cảm thấy mình cực kỳ hạnh phúc, nào biết Lý Trường Phong hiểu sai ý, nghiêng đầu qua nói nhỏ bên tai cậu một câu làm Hứa Thanh tức khắc cảm thấy bầu không khí hoàn toàn biến mất.

    Lý Trường Phong nói chính là: "Sao vậy? Tối hôm qua làm không đủ sao? Ngoan, trở về cho ngươi."

    Cho em gái ngươi ấy! Bầu không khí ấm áp này! Biện pháp tốt để chữa lành vết thương này! Đã bị phá hỏng như vậy! Thật tức giận!

    Lý Trường Phong nhìn bóng dáng Hứa Thanh tức giận đùng đùng rời đi, còn tưởng rằng tức phụ nhi nhà mình da mặt mỏng nên ngượng ngùng.

    Thời gian trôi qua từng ngày, thời tiết cũng càng ngày càng nóng, nhưng điều này lại khiến cho trên mặt người nông dân tràn đầy tươi cười vui vẻ, hôm nay thu hoạch rất tốt, ông trời không bạc đãi bọn họ.

    Thu hoạch vụ thu không bao lâu, trong viện Lý gia, đồng ruộng cùng lương thực của Lý lão đại liền được chia tới tay, vốn dĩ chuyện phân gia đã trần ai lạc định, nào biết, lại có chuyện lớn xảy ra.

    "Cái gì? Ngươi nói đệ ca nhi cùng Tam đệ muội đều sinh non?"

    Hứa Thanh không thể tin vào tai mình, Lý Trường Phong đến trấn trên mua một lần hàng hóa, làm sao lại mang về một tin tức như vậy!

    Sắc mặt Lý Trường Phong cũng khó coi, "Nghe nói thu hoạch vụ thu xong, mẹ muốn chúc mừng năm nay được mùa, đã kêu đệ ca nhi bọn họ trở về, cũng không biết thế nào, tam đệ muội lại đụng phải đệ ca nhi, hài tử trong bụng hai người liền không giữ được."

    Hứa Thanh nghe xong trong lòng có chút phức tạp, chuyện này bọn họ cũng không được thông tri trở về, chung quy cũng không biết, nhưng lại xảy ra việc này.

    "Ngươi có đi gặp đệ ca nhi không?" Hứa Thanh lo lắng Lý tiểu ca nhi luẩn quẩn trong lòng, liền hỏi.

    Lý Trường Phong gật gật đầu, "Có gặp, đại phu nói tổn thương thân thể, nhưng cẩn thận điều dưỡng cũng không có vấn đề gì lớn, chuyện này đã xảy ra người Vương gia tuy rằng đau lòng, cũng chiếu cố không giảm đối với đệ ca nhi, điều này khiến ta cũng yên tâm không ít."

    Hứa Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn chỉ sợ Vương gia không nói lý, bởi vì chuyện hài tử này mà trách cứ Lý tiểu ca nhi, "Người Lý gia thì sao?" Hài tử của hai người dựng phu đều mất, một người là con dâu, một người là ca nhi thân sinh của mình, chuyện lớn như vậy, Lý gia sẽ không thể yên ổn như vậy.

    "Hừ, bọn họ không còn mặt mũi tìm đệ ca nhi phiền toái, không quản tốt cái miệng của mình, làm hại hai người gặp kết cục này, trốn còn không kịp! Tuy nhiên," Lý Trường Phong nhớ tới tình trạng thân thể Lý Vương thị, "Đại phu nói tam đệ muội sợ là không có cơ hội, hài tử của hắn so với đệ ca nhi lớn hơn nhiều tháng, cơ thể đã hoàn toàn bị tổn thương."

    Nghe những lời này của Lý Trường Phong, Hứa Thanh biết chuyện này sợ là không phải hai người dựng phu va chạm đơn giản như vậy, nhưng nếu Lý Trường Phong không nhiều lời, chắc là cũng sốt ruột về chuyện này, "Nếu chúng ta đã biết chuyện, vậy trở về xem thế nào."

    Chuyện này dù sao cũng nên trở về quan tâm an ủi một chút, chính là Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh tới Lý gia, lại chỉ thấy cánh cổng đóng chặt, ách, cũng không hẳn là như vậy, Hứa Thanh bất đắc dĩ nhìn xuống tay mình, ít nhất Lý lão bà đã mở cửa lấy đồ bổ bọn họ đưa tới, chỉ là không cho bọn họ vào cửa mà thôi.

    "Đi thôi, chúng ta lại đi trấn trên thăm đệ ca nhi."

    Hứa Thanh tự động bỏ qua sắc mặt gì đó, rốt cuộc trong nhà vừa mới mất đi một hài tử, việc này nếu là đặt ở trên người cậu, cậu cũng không muốn thấy người ngoài, tuy rằng cậu cũng không biết mình có được tính là người ngoài không, Hứa Thanh nhìn Lý Trường Phong, đứa nhỏ này, sẽ không phải là nhặt được đi..

    Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đi vào Vương gia, Vương bà tử đang dọn dẹp trong sân, ngay cả Vương Lỗi cũng ở trong nhà.

    Lý Trường Phong và Vương Lỗi nói chuyện với nhau, Đoàn Đoàn cũng bị Vương bà tử hiếm lạ ôm đi, Hứa Thanh nghĩ Lý tiểu ca nhi vừa mới mất hài tử, cậu cứ thế mang theo hài tử đi vào cũng không thích hợp, hơn nữa Đoàn Đoàn hiện tại cũng không sợ người lạ, Hứa Thanh cũng không lo lắng.

    Lý tiểu ca nhi sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường, vốn dĩ thân thể không mập lại càng gầy ốm không ít, cho dù Vương Lỗi cùng Vương bà tử bọn họ không trách hắn, thậm chí an ủi hắn sẽ còn có lại, Lý tiểu ca nhi cũng không thể tiêu tan, kia dù sao cũng là hài tử đầu tiên của hắn, hắn làm sao có thể quên được.

    "Nhị tẩu.."

    Lý tiểu ca nhi nhìn Hứa Thanh tiến vào, khóe mắt phiếm ướt, cũng không biết tại sao nhìn thấy Hứa Thanh, Lý tiểu ca nhi liền cảm thấy những ủy khuất lòng sắp trào ra ngoài.

    Hứa Thanh tiến vào liền thấy bộ dạng xanh xao yếu ớt của Lý tiểu ca nhi, lại nhìn thấy chén thuốc còn bốc lên hơi nóng trên bàn bên cạnh, Hứa Thanh đưa lưng về phía Lý tiểu ca nhi cầm chén thuốc lên, sau đó, thừa lúc hắn không chú ý liền tích vài giọt linh tuyền vào trong chén, Hứa Thanh thấy thân thể kia của Lý tiểu ca nhi, sợ là sẽ khỏe lại tương đối chậm, vì thế cậu liền tích nhiều thêm vài giọt.

    "Thuốc cũng sắp nguội rồi, mau uống đi." Hứa Thanh đỡ Lý tiểu ca nhi dậy, đưa chén thuốc tới tay hắn.

    "Uống thuốc có tác dụng gì? Cho dù có uống bao nhiêu đi nữa thì hài tử của ta cũng không quay lại." Nói rồi nước mắt Lý tiểu ca nhi liền theo gương mặt tái nhợt rơi xuống.

    "Ai nói sẽ không quay lại, đứa nhỏ này không hoàn chỉnh đi ra từ bụng ngươi, hắn cũng sẽ không đi, ngươi hiện tại chỉ cần đem thân thể dưỡng khỏe mạnh lại, một ngày nào đó, hắn sẽ đến."

    Lời nói của Hứa Thanh khiến Lý tiểu ca nhi phảng phất như nắm được cọng rơm cứu mạng, "Thật sao? Tiếp theo vẫn là hắn sao?".

    "Đương nhiên là vậy, đây là mẹ ta nói với ta, đã có người nói, vậy thì liền có khả năng là như thế, cho nên, hiện tại quan trọng nhất vẫn là ngươi đem thân thể dưỡng cho tốt, bằng không, ngươi ngay cả chuẩn bị cũng không làm tốt, hắn làm sao có thể đi đến bên cạnh ngươi được." Hứa Thanh tuy rằng cảm thấy lời nói của mình giống thần côn, nhưng nếu thật sự có thể phát huy tác dụng, chung quy cũng không tồi.

    "Ừm, ta muốn dưỡng thân thể thật tốt, ta muốn hắn trở về, ta không phải cố ý, ta không thể để hắn còn chưa kịp nhìn thấy thế giới này đã phải rời đi." Nghẹn ngào nói xong Lý tiểu ca nhi liền uống một hơi hết chén thuốc.
     
  10. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 89

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Tiểu Mun (Mun1911)

    Lý tiểu ca nhi uống xong chén thuốc chứa linh tuyền, không lâu sau liền nặng nề ngủ thiếp đi.

    Hứa Thanh cũng không tiện ở lại lâu, duỗi tay đắp lại chăn cho Lý tiểu ca nhi liền đóng cửa đi ra ngoài.

    Khi Hứa Thanh đi vào nhà chính, Lý Trường Phong đang nói chuyện cùng Vương Lỗi, Hứa Thanh đi qua ngồi xuống bên cạnh Lý Trường Phong.

    Vương Lỗi chào một tiếng với Hứa Thanh "Nhị tẩu." Sắc mặt của hắn cũng không được tốt lắm, rốt cuộc cũng vừa mới mất đi một hài tử, một khắc trước còn chìm đắm trong niềm vui sướng sắp trở thành cha, ngay sau đó lại phải tiễn biệt hài tử không có duyên phận với mình.

    Hứa Thanh mỉm cười gật đầu, ngồi ở một bên nghe hai người đối thoại.

    "Chuyện này chúng ta ai cũng không ngờ tới, kỳ thật, đây cũng là chuyện ngoài ý muốn." Vương Lỗi liền đem tình cảnh ngay lúc đó nói một lần với Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong.

    Vụ mùa bội thu, Lý lão bà thật cao hứng, cho nên liền kêu Vương Lỗi cùng Lý tiểu ca nhi về nhà, nếm thử gạo mới của năm nay, Vương Lỗi cùng Lý tiểu ca nhi được tin tức liền sắp xếp ngày trở về Lý gia.

    Lý tiểu ca nhi vốn cho rằng Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong cũng sẽ trở về, nhưng mãi cho đến thời điểm ăn cơm cũng không thấy hai người, Lý tiểu ca nhi tức khắc hiểu ra vấn đề, trong lòng có chút không thoải mái, liền nói vài câu với Vương Lỗi, vừa vặn Lý bà tử bên cạnh nghe thấy được.

    Vì thế hai người liền tranh chấp vài câu, nào biết Lý Vương thị mang theo tiểu ca nhi của hắn đến bên cạnh đứng, thấy hai người tranh chấp kịch liệt, liền muốn giữ chặt Lý lão bà, để cho bọn họ có muột cuộc nói chuyện vui vẻ một chút, nào biết đâu Lý lão bà đang nổi nóng, cũng không quay đầu lại nhìn xem là ai lôi kéo hắn, liền hung hăng hất ra, vì thế, Lý Vương thị liền té ngã một cái, nhìn thấy Lý Vương thị sắp té ngã, Lý tiểu ca nhi vội vàng muốn giữ lại, ai biết chân vướng phải tiểu ca nhi đứng ở bên người hắn, liền cùng nhau té ngã.

    "Ta lại vừa vặn bị đại ca kêu đi hỗ trợ, mới vừa quay đầu lại liền nghe thấy phía sau truyền đến tiếng vang, sau đó, cũng đã không còn kịp rồi." Nghĩ đến chuyện này, Vương Lỗi liền muốn tát cho mình một cái, nếu lúc ấy hắn chú ý một chút cũng sẽ không phát sinh những việc này.

    Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh không nghĩ tới, chỉ vì một chuyện như vậy liền mất đi hai đứa nhỏ. Lý Trường Phong trầm ngâm một lúc lâu, "Việc này ai cũng không thể ngờ được, ngươi cũng đừng tự trách quá nhiều, cũng may hai ngươi đều còn trẻ, chỉ cần dưỡng thân thể thật tốt là tốt rồi."

    "Ta cũng đã nói như vậy, cố tình trong lòng bọn họ vẫn còn cái gai, chính là một trở ngại." Vương bà tử ôm Đoàn Đoàn tiến vào thở dài nói.

    Đoàn Đoàn mới vào tới liền nhìn thấy Hứa Thanh, liền vươn hai tay mập mạp về phía Hứa Thanh, muốn Hứa Thanh ôm.

    Vương bà tử thấy cảnh tượng như vậy, càng hiếm lạ.

    "Đứa nhỏ này cũng thật thông minh!"

    Nói xong liền thuận tay cẩn thận đưa Đoàn Đoàn cho Hứa Thanh ôm.

    "Không thông minh cũng không được, cũng đã nửa tuổi rồi." Lý Trường Phong tiếp nhận lời nói duỗi tay trêu chọc Đoàn Đoàn.

    Vương Lỗi ở một bên nhìn, trong mắt hiện lên yêu thích và hâm mộ.

    Sau khi rời khỏi Vương gia, đi không được bao xa liền gặp phải một người mà bọn họ không ngờ tới.

    Đó là Mã Phú Quý mặt mũi bầm dập, Mã Phú Quý cũng không nhận ra Lý Trường Phong và Hứa Thanh, chỉ thấy hắn vừa run rẩy đi vừa hùng hùng hổ hổ chửi: "Ca nhi béo đáng chết! Ngươi chờ đó cho ta, xem lão tử sau này phát đạt sẽ giáo huấn ngươi thế nào!"

    Lý Trường Phong nghe thấy lời người này nói, trong lòng càng thêm chán ghét, ngay cả Hứa Thanh cũng cảm thán nói: "Lúc trước hắn cưới được Tiểu Vũ ca, thật không biết đời trước hắn đốt hương gì."

    Nhắc đến Tạ Vũ, Hứa Thanh đột nhiên lại nghĩ tới Tạ Vũ sắp sinh.

    "Còn có ba tháng Lâm Phương Lương liền lên chức cha, thời gian trôi qua cũng thật nhanh nha." Lý Trường Phong nghe Hứa Thanh cảm thán, nhìn Đoàn Đoàn trong lồng ngực, cười nói: "Không nhanh, không bao lâu nữa Đoàn Đoàn sẽ biết đi, biết chạy còn biết nói chuyện."

    Lý Trường Phong nói lời này xong còn chưa tới một tháng! Hứa Thanh liền phát hiện Đoàn Đoàn phát ra âm thanh giống nói chuyện.

    "Nào! Nào? Đoàn Đoàn, gọi mẹ."

    Hứa Thanh một tay cầm món đồ chơi Đoàn Đoàn yêu thích nhất, một tay nhẹ nhàng đặt ở trên đầu Đoàn Đoàn dỗ dành hắn.

    Đoàn Đoàn hưng phấn chảy nước miếng, đôi mắt thẳng tắp nhìn món đồ chơi trong tay mẹ hắn.

    "A! A! A!"

    Hứa Thanh vốn cho rằng Đoàn Đoàn sẽ kêu hoàn chỉnh, vẻ mặt chờ mong, nào biết đâu Đoàn Đoàn chỉ kêu một tiếng "A".

    Lý Trường Phong ở bên cạnh làm gia cụ, nhìn thấy biểu tình thất vọng kia của Hứa Thanh, buồn cười lắc đầu.

    "Ngươi thật sự cho rằng Đoàn Đoàn nhà ta là một thần đồng sao! Tạ thẩm cũng đã nói, hài tử đều giống nhau đến khoảng một tuổi mới biết nói, thậm chí có đứa biết nói muộn một chút còn hơn một tuổi mới nói được."

    Hứa Thanh đặt món đồ chơi vào trong tay Đoàn Đoàn, ở một bên nhìn hắn đề phòng bị thương, "Ta sao có thể không biết, chẳng qua là muốn nhìn xem có kỳ tích xuất hiện hay không." Dù sao cũng là một vị nhân sĩ xuyên qua, còn không phải là nghĩ hài tử của mình có thể giống mình một chút hay không sao.

    "Đúng rồi, nghe Lưu thẩm nói, cửa hàng nhỏ kia của Từng bà tử đã đóng cửa." Hứa Thanh không có việc gì làm liền nói chuyện phiếm cùng Lý Trường Phong, hiện tại hoa màu cũng đã thu hoạch, trong ruộng lại không có bắp (ngô) giống ở hiện đại, công việc cũng nhẹ nhàng, hơn nữa cậu và Lý Trường Phong làm việc cũng nhanh, những mảnh đất trồng đều đã được trồng đầy đủ các loại rau dưa theo mùa.

    "Hắn thấy chúng ta bán giá thấp, không ai mua ở chỗ hắn, liền cũng hạ thấp giá xuống, kết quả, lấy hàng hóa lại không có giá tốt như vậy, còn không phải nên đóng cửa sao." Lý Trường Phong hiện tại đang làm xe nôi là thân thích của Lưu thợ đá muốn.

    Đúng là như vậy, Hứa Thanh cũng không nói quá nhiều, bởi vì trong nhà mở cửa hàng tạp hóa nên quan hệ giữa nhà bọn họ cùng người dân trong thôn đã tốt lên không ít, đối với người trong thôn, vẫn là nên tới lui nhiều một chút mới tốt, tuy rằng không đến mức nói là thâm giao, nhưng tục ngữ đã nói, bà con xa không bằng láng giềng gần, giao hảo so kết thù thì tốt hơn nhiều.

    Tới chạng vạng, Hứa Thanh đang chuẩn bị bắt đầu làm cơm chiều, đột nhiên nhìn thấy mấy cái bình nhỏ đặt ở kia, Hứa Thanh ngồi xổm xuống mở ra nắp bình, tức khắc nghênh diện một trận hương rượu trái cây ập ra, nha, đây là rượu trái cây anh đào dại!

    Hứa Thanh ôm một vò rượu đi ra ngoài, buổi tối cố ý làm một ít đồ ăn nhắm rượu.

    "Đây là rượu trái cây anh đào dại lần trước ngươi cùng Đắng Tử đi hái?" Lý Trường Phong rót cho Hứa Thanh và mình một chén, cảm nhận được mùi hương kỳ lạ lại dễ ngửi phả vào mặt.

    Lý Trường Phong bưng chén lên uống một ngụm, "Thế nào?" Hứa Thanh hỏi Lý Trường Phong.

    "Ừm, uống rất ngon, nhưng mùi rượu không phải đặc biệt nồng, thích hợp ca nhi uống." Lý Trường Phong lại lần nữa uống thêm mấy ngụm, đem rượu trong chén uống xong cũng không rót thêm nữa.

    Khiến cho Hứa Thanh có chút kỳ quái, "Uống không ngon?" Lý Trường Phong lắc đầu, "Ta cảm thấy thứ này ca nhi uống hẳn là sẽ thích, ngươi uống đi, nhưỡng cũng không nhiều lắm."

    Hứa Thanh nghe vậy tuy rằng trong lòng rất thoải mái, nhưng cũng không muốn Lý Trường Phong làm điều vô ích, "Ngươi đã quên, hiện tại không thiếu nhất chính là quả dại." Sau núi rất nhiều quả dại đều đã chín.

    Nghe nói như vậy, Lý Trường Phong mới bằng lòng rót thêm một chén, đồ nhắm rượu ăn ngon miệng, uống rượu quả dại thơm nức mũi, lại nhìn tức phụ nhi cùng hài tử đối diện, Lý Trường Phong cảm thấy đời này xem như hắn nhặt được báu vật.

    Vì muốn nhưỡng ra càng nhiều rượu trái cây, Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh đem Đoàn Đoàn gửi cho Tạ thẩm chăm sóc, hai người liền đi lên núi hái quả dại. Hứa Thanh vốn cho rằng dù là quả dại, khi chín khẳng định sẽ có mùi vị khác, chính là, Hứa Thanh phun thứ chua chua chát chát trong miệng ra, lại nhìn trái cây vừa to vừa đỏ ở trên cây, tức khắc có một loại cảm giác bị lừa gạt.

    Cứ tìm tới tìm lui như vậy, Hứa Thanh và Lý Trường Phong cũng không hái được quả dại nào ưng ý, rơi vào đường cùng, thấy hôm nay cũng sắp tối rồi, hai người đành phải cõng sọt không đi trở về, dọc đường thuận tiện nhìn xem mấy cái bẫy rập đào lúc sáng.

    "Phải vậy chứ, ít nhất hôm nay cũng không uổng công một chuyến."

    Hứa Thanh nắm lên một con gà rừng ở trong bẫy, cái đầu cũng coi như lớn, trong lòng cũng được an ủi một chút.

    Nhưng mà đi ra ngoài núi, mấy cái bẫy rập lúc sau đều không phát hiện con mồi, khiến trong lòng Hứa Thanh lại có một chút buồn bực.

    "Thời tiết bây giờ, động vật hoang dã đều bận việc sinh sôi nẩy nở, không có cũng là bình thường, đi thôi, chúng ta trở về, nói không chừng Đoàn Đoàn đang tìm hai ta rồi!" Lý Trường Phong cầm lấy gà rừng, đem hai cái sọt xếp chồng lên nhau, nắm tay Hứa Thanh đi xuống chân núi.

    Dọc theo đường đi gặp phải không ít thôn dân ở bên cạnh núi cắt cỏ heo cùng tiểu hài tử hái quả dại chơi.

    "Ta đem con gà này làm thịt, lại lấy thịt heo hôm qua làm ra, ngươi đi vào trong thôn đón Đoàn Đoàn, thuận tiện kêu Tạ thẩm cùng Tạ thúc đến nhà chúng ta ăn cơm." Hứa Thanh nói xong liền xách theo gà rừng đi vào phòng bếp.

    Lý Trường Phong đương nhiên đồng ý, rửa sạch sẽ tay xong liền đi vào trong thôn, vừa đi đến cuối thôn tình cờ đụng phải Hạ Vũ nhà lí chính hai mắt đỏ hoe, vừa nhìn liền biết là do vừa mới khóc.

    Hạ Vũ nhìn thấy Lý Trường Phong liền có chút né tránh, nhanh chóng cúi đầu sợ Lý Trường Phong nhìn thấy bộ dáng này của hắn, hỏi hắn sao lại thế này, nào biết Lý Trường Phong lập tức liền đi qua trước mắt hắn, đừng nói hỏi, ngay cả nhìn một cái cũng không.

    Cho đến khi Lý Trường Phong đi xa rồi, Hạ Vũ cũng không thể tin nổi, chính mình một người sống sờ sờ như vậy, thế nhưng cứ như vậy bị bỏ qua! Đôi mắt vốn dĩ đã đỏ hoe, hiện tại càng đỏ giống như mắt thỏ.

    Lý Trường Phong sẽ không thương hương tiếc ngọc, ở trong mắt hắn, trừ bỏ tức phụ nhi nhà mình ra thì những người khác căn bản không có gì khác nhau.

    Khi Lý Trường Phong đến Tạ gia, Tạ thẩm đang chuẩn bị làm cơm tối, may mắn hắn tới kịp lúc, kịp thời ngăn cản, vì thế Tạ thẩm liền ôm Đoàn Đoàn cùng Tạ thúc đi theo Lý Trường Phong tới Hứa gia.

    Còn may là sắc trời cũng không phải đã tối lắm, chờ đến khi Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh làm xong cơm tối, cũng lúc đại đa số người trong thôn bắt đầu ăn cơm. Hứa Thanh cũng thực hiện hứa hẹn của mình, lấy ra một vò rượu trái cây cho Tạ thúc cùng Tạ thẩm nhấm nháp, kết quả vẫn là Tạ thẩm thích uống nhiều hơn một chút.

    Vì thế, chờ tới lúc Tạ thẩm cùng Tạ thúc rời đi, Hứa Thanh liền đưa một vò để Tạ thẩm mang về.

    Tuy rằng không tìm được trái cây thích hợp nhưỡng rượu, nhưng Hứa Thanh cũng không rối rắm nhiều lắm, trước mắt hắn càng rối rắm chính là, bởi vì cảm thấy uống rượu quả dại không quá nồng, liền cùng Tạ thúc uống hết hơn nửa phần rượu, Lý Trường Phong lúc này đang gắt gao lôi kéo quần áo của hắn, nói là trên người hắn rất nóng, cần phải giải nhiệt ra.

    Hứa Thanh: ", đi rửa sạch một thân mùi hôi của ngươi đi!"
     
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...