8. Địa phủ đìu hiu quỷ khóc than Vầng mây treo nửa mảnh trăng tàn Đèn khuya in bóng người cô quạnh Một đoạn tơ tình ai cách ngăn?
9. Nại Hà cô tịch bóng chiều vương Một dải Vong Xuyên mấy dặm trường Bỉ Ngạn héo tàn đâu một kiếp Tam Sinh hờ hững ai thê lương?