Chương 659: Muốn ở trên người của em ăn mệt một chút Bấm để xem Bệnh viện Lạc Hải Sâm cùng Thiết bị y tế Húc Minh gần nhất tin tức đều không ít. Giản Nhất Lăng cùng hai nhà này đều có quan hệ thập phần mật thiết. Lúc ấy thời điểm thành lập cùng xây dựng bệnh viện Lạc Hải Sâm, Giản Nhất Lăng cần một lô thiết bị y tế mới chưa từng được sản xuất trên thế giới này. Thiết bị chữa bệnh đó ở trong thế giới ban đầu Giản Nhất Lăng đã từng sử dụng qua, hơn nữa đối với cấu tạo cùng nguyên lý có hiểu biết nhất định. Cho nên Giản Nhất Lăng cùng với Thiết bị y tế Húc Minh lúc ấy lâm vào nguy cơ hợp tác, trở thành phía đối tác của Thiết bị y tế Húc Minh, lợi dụng dây chuyền sản xuất sẵn có của bọn họ, tới sản xuất thiết bị theo yêu cầu của mình. Sản xuất các dụng cụ thiết bị ở trình độ rất lớn đã giúp Giản Nhất Lăng giải quyết nhiều vấn đề. Đây cũng nguyên nhân quan trọng mà trình độ chữa bệnh của bệnh viện Lạc Hải Sâm có thể dẫn trước các bệnh viện khác. Bởi vì bọn họ không chỉ có những bác sĩ hàng đầu, còn có được thiết bị càng tiên tiến. Hiện tại một bộ phận rất lớn thiết bị y tế tiên tiến bên trong bệnh viện Lạc Hải Sâm đều là do Thiết bị y tế Húc Minh sản xuất. Trước mắt chỉ có hai thiết bị y tế được sản xuất hàng loạt, dư lại đại bộ phận các thiết bị kiểu mới trước mắt đều còn chỉ ở bên trong bệnh viện Lạc Hải Sâm có. Các quốc gia có rất nhiều bệnh viện cùng các cơ sở nghiên cứu đều hướng đến Thiết bị y tế Húc Minh đặt hàng các thiết bị y tế, đơn đặt hàng của Thiết bị y tế Húc Minh đều đã tới cuối năm sau. Hiện tại Giản Nhất Lăng yêu cầu ở kinh thành thành lập chi nhánh, cùng với tiến hành chế tạo thiết bị y tế mới. Hai hạng mục này đều cần nhân lực vật lực tài lực rất lớn. Mà trong đó rất nhiều chi tiết vẫn là cần Giản Nhất Lăng tự mình động thủ. Hiện tại Giản Nhất Lăng đã hoàn thành một ít phê duyệt tương quan, kế tiếp chủ yếu là nhiệm vụ xây dựng bệnh viện. Giản Nhất Lăng cần tìm công ty kiến trúc đáng tin cậy tới giúp cô xây dựng bệnh viện. Vốn dĩ Giản Nhất Lăng là tính toán dùng phương thức đấu thầu, nhưng mà hiện tại, cô có ý tưởng khác. Giản Nhất Lăng ngẩng đầu, nhìn về phía Địch Quân Thịnh đang ngồi ở đối diện cô. Hai người hiện tại ở trong thư phòng, thư phòng đã được Địch Quân Thịnh cải tiến qua, vị trí hai người là mặt đối mặt. Một hồi lâu sau, Địch Quân Thịnh nói, "Em cứ lại nhìn anh như vậy, hai ta liền đều đừng muốn làm việc." "Có cái công việc làm ăn, muốn cùng anh làm." Giản Nhất Lăng thanh âm đã ngọt ngào, lại mềm như bông, giống như kẹo bông gòn. Địch Quân Thịnh cười nói, "Em lần sau lời nói có thể chỉ cần nói một nửa, dư lại một nửa để lại cho anh đoán." Dừng một chút, Địch Quân Thịnh lại nói, "Công việc làm ăn gì?" "Xây dựng nhà cửa." Giản Nhất Lăng hứa hẹn với Địch Quân Thịnh, "Sẽ không làm anh ăn mệt." Giản Nhất Lăng không phải muốn chiếm tiện nghi của Địch Quân Thịnh, mà muốn cùng anh đôi bên cùng có lợi, cho nên chuyện làm ăn này nhất định sẽ không làm anh có hại. Địch Quân Thịnh một tay chống cằm, khóe miệng giơ lên, đôi mắt nhắm đến cong cong. "Anh nhưng thật ra muốn ở trên người của em ăn mệt một chút." "Làm buôn bán muốn kiếm tiền, không thể có hại." Giản Nhất Lăng ngữ khí nghiêm túc. "Cùng em làm không gọi là buôn bán." "Kia gọi là cái gì?" "Gọi là đầu tư." "Không giống nhau sao?" "Không giống nhau." "Anh lừa người." "Không phải lừa em. Làm buôn bán là vì lợi nhuận; đầu tư không nhất định là vì tiền tài, còn có khả năng là vì cái khác. Ví như anh, liền không cầu tiền của em, mà cần nơi này của em.." Địch Quân Thịnh ngón tay chỉ hướng trái tim của Giản Nhất Lăng. Giản Nhất Lăng bỗng nhiên phản ứng lại đây, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, sau đó liền đem tầm mắt từ trên người Địch Quân Thịnh dời đi. Địch Quân Thịnh nhìn khuôn mặt nhỏ Giản Nhất Lăng đỏ bừng làm người nhìn muốn cắn lên một ngụm, thấp thấp mà cười khai.
Chương 660: Thực tập (1) Bấm để xem La Tú Ân cùng Giản Vũ Mân cùng nhau đến kinh thành. Sau đó La Tú Ân mang theo Giản Vũ Mân chuẩn bị tốt lễ vật đi gặp Giản Nhất Lăng. Đem lễ vật giao cho Giản Nhất Lăng đồng thời còn cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện hạng mục mới nhất trên tay Giản Nhất Lăng. Là một ca giải phẫu tim, là chính Giản Nhất Lăng tiếp nhận. Giản Nhất Lăng cùng người của viện nghiên cứu đã thảo luận trước, những ca phẫu thuật về tim, cô sẽ là người tiếp nhận. Lần này để thuận tiện cho Giản Nhất Lăng, viện nghiên cứu đặc biệt sàng lọc các ca bệnh ở kinh thành, để Giản Nhất Lăng không cần chạy đi chạy lại. La Tú Ân nói với Giản Nhất Lăng, "Em mới vừa thả ra tin tức nói muốn tiếp các ca phẫu thuật tim, trang web viện nghiên cứu chúng ta đã bị một đống đơn xin giải phẫu tim bao phủ." "Vất vả cho mọi người." Giản Nhất Lăng luôn luôn không có thói quen nhờ vả người khác, mặc kệ là đã nhận thức bao lâu, làm phiền người khác vẫn làm cô cảm thấy ngượng ngùng. "Nói cái gì vất vả, đây là trách nhiệm của viện nghiên cứu, nói vất vả cũng quá khách khí, tỷ sẽ không cao hứng." "Ân." "Đại bảo bối, em lần này đính hôn là thật vậy chăng?" La Tú Ân nhịn không được truy vấn. "Đúng vậy." "Tốt, đến lúc đó em có muốn người của viện nghiên cứu chúng ta chống đỡ cho em hay không a? Chúng ta không thể để cho nhà trai coi thường! Còn có của hồi môn, viện nghiên cứu cũng chuẩn bị cho em một phần!" La Tú Ân nói xong lại phát hiện không đúng, "Đúng a, thân phận của em không thể công khai, sẽ có người theo dõi em, chúng ta không thể quá cao điệu. Vậy của hồi môn từ bỏ, nhưng mà vẫn là có thể có cách khác! Liền nói là bạn của em! Đúng, bạn bè, bạn bè tốt, anh em thân thiết!" Giản Nhất Lăng ngại cự tuyệt, cũng chỉ có thể để La Tú Ân đi làm. Ân tỷ làm việc luôn luôn hấp tấp, hơn nữa nói một không hai. "Đúng rồi, viện nghiên cứu chúng ta vài ngày sau ở kinh thành có một cuộc họp báo ra sản phẩm mới, em có muốn đến xem một chút hay không?" "Được." Mấy ngày tới cô có thời gian, có thể tham gia. ### Giản Nhất Lăng bởi vì Địch Quân Thịnh giữ lại, mà giáo sư ở đại học Kinh Thành đã sắp xếp cho cô nhiệm vụ thực tập mới. Học sinh học ngành y chuyên nghiệp đều phải đến bệnh viện tiến hành thực tập thực tế. Giản Nhất Lăng cũng không ngoại lệ. Giản Nhất Lăng đến bệnh viện trực thuộc đại học Kinh Thành để thực tập. Ngày đầu tiên thực tập liền đã bị bác sĩ Chử cùng phòng dạy bảo. "Cô làm như thế nào vậy? Một chút chuyện nhỏ như vậy cũng đều làm không tốt? Nói cô tiếp xúc với người bệnh một chút, cô chưa nói câu nào mà làm kiểm tra rồi. Hỏi cũng không hỏi một câu, cô như thế nào biết được người bệnh đau ở nơi nào, thân thể chỗ nào không thoải mái?" Bác sĩ Chữ mắng Giản Nhất Lăng là một nam nhân tầm 30 tuổi, dáng người không quá cao, khuôn mặt chữ điền, thoạt nhìn có chút già hơn tuổi, giống như người tầm 40 tuổi. Giản Nhất Lăng trầm mặc, không có lên tiếng phản bác. Cô không am hiểu chuyện cùng người khác cãi cọ. Bác sĩ Chử bị chọc tức đến cười, "Chẳng những vậy cô còn nghi ngờ tôi chẩn bệnh? Cô là bác sĩ chính thức hay tôi là bác sĩ chính thức? Ngày đầu tiên thực tập liền muốn gây chuyện rồi sao?" Giản Nhất Lăng bị răn dạy nguyên nhân căn bản không cô không có cẩn thận dò hỏi người bệnh, mà cô nói chuẩn đoán của bác sĩ Chử đối với một người bệnh có chút vấn đề. Chuyện này đã có thể chạm đến điểm nghịch lân của bác sĩ Chử. Làm một người bác sĩ chuyên nghiệp, bị một sinh viên thực tập ngày đầu tiên lại đây nói hắn chẩn bệnh có sai lầm, chuyện này bác sĩ Chử như thế nào có thể nhẫn? Cho nên sau đó bác sĩ Chử đều nhìn Giản Nhất Lăng không vừa mắt. Bắt được nàng một chút tật xấu của cô liền trước mặt các sinh viên thực tập khác răn dạy một lúc, không chút nào lưu tình. Nếu đổi lại là một người có trái tim yếu đuối một chút, ngày đầu tiên thực tập bị răn dạy như vậy, tâm lý chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.
Chương 661: Thực tập (2) Bấm để xem Bác sĩ Chử tiếp tục răn dạy Giản Nhất Lăng, "Như thế nào? Cô như vậy không nói lời nào là có ý tứ gì? Cô câm sao? Cô câm liền không cần làm bác sĩ! Là bác sĩ liền phải học được cách cùng người bệnh giao tiếp! Cô loại người lý luận suông này, chỉ biết làm bài làm số liệu căn bản không làm được thầy thuốc tốt!" "Cô nhanh chóng học cách mở miệng như thế nào, giao tiếp với người bệnh như thế nào! Nếu học không được cũng đừng làm bác sĩ, lăn trở về nhà đi! Tôi hướng dẫn qua nhiều thực tập sinh như vậy, lần đầu tiên gặp được người tệ như vậy! Cô tuyệt đối là thực tập sinh kém cỏi nhất được đưa tới trước mắt tôi!" "Cô còn muốn làm gì? Còn không nhanh chóng đi theo các bạn học khác mà học tập đi?" Thấy Giản Nhất Lăng còn đứng đó, vẻ mặt bác sĩ Chử không kiên nhẫn mà thúc giục. Chờ Giản Nhất Lăng đi rồi, một bác sĩ khác cùng văn phòng cười khuyên bảo, "Bác sĩ Chử, nhân gia tiểu cô nương còn nhỏ như vậy, anh liền lưu tình một chút, đừng làm cho cô nương người ta khóc." "Muốn khóc liền khóc đi, loại mặt hàng này cũng đưa tới bệnh viện thuộc đại học Kinh Thành chúng ta, thật là lãng phí thời gian của tôi." Ngữ khí cùng biểu tình của bác sĩ Chử đều thực chán ghét. Bệnh viện trực thuộc đại học Kinh Thành của bọn họ không chỉ là bệnh viện cấp ba, đồng thời cũng là bệnh viện nổi danh tốt nhất cả nước, sinh viên y khoa có thể tới nơi này thực tập đều là những sinh viên mũi nhọn. Kết quả năm nay tới cái mặt hàng như vậy, làm việc không vào đề, nói cô hỏi thăm người bệnh đều hỏi không tốt, không biết tự tin nơi nào tới nói người bệnh cần làm phẫu thuật, không biết gọi là. Một bác sĩ khác cùng phòng nói, "Không phải nói Giản Nhất Lăng này là sinh viên mũi nhọn sao? Nhảy lớp đại học, còn trước tiên học xong khóa chính quy, tôi còn rất chờ mong cô ấy đây." Bác sĩ Chử đối với cách nói này khịt mũi coi thường, "Anh không biết cô ta vừa rồi làm việc có bao nhiêu khoa trương, một hai nói đứa bé bị viêm dạ dày kia cần phải làm phẫu thuật, có làm phẫu thuật hay không là cô ta định đoạt sao? Mới đọc sách y mấy năm, gặp qua mấy người bệnh, liền đem mình như bác sĩ chuyên gia? Tôi hiện tại đối với cô ta nghiêm khắc là thỏa đáng, chờ cô ta ở giữa thực chiến bởi vì chính mình tự cho là đúng phạm phải sai lầm liền cái gì cũng đều không còn kịp rồi." Bác sĩ Chử trong lỗ mũi hừ khí. Bác sĩ cùng phòng bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu. Chỉ có thể nói Giản Nhất Lăng này không biết cách làm người xử thế. Làm học sinh, không hiểu liền hỏi. Cho dù có suy nghĩ của chính mình, cũng nên lấy thái độ dò hỏi cần giải thích cùng bác sĩ nói ra, mà không phải như vậy tự cho là đúng. Cô ấy tự cho là đúng như vậy, nghi ngờ bác sĩ chuyên nghiệp đang hướng dẫn mình, cũng liền khó trách bác sĩ Chử sẽ nhìn cô ấy không vừa mắt. ### Thời gian nghỉ trưa, một nữ sinh cùng thực tập với Giản Nhất Lăng khuyên nhủ cô, "Bạn học Giản Nhất Lăng, nếu không cậu vẫn là đi xin lỗi bác sĩ Chử đi?" "Cảm ơn, tôi không có việc gì." Giản Nhất Lăng trả lời, thanh âm nghe tới có điểm mềm, nhưng ngữ khí là thực bình tĩnh. Từ khuôn mặt trẻ con sạch sẽ của cô xác thật nhìn không ra tới cô có chuyện gì. Giản Nhất Lăng gần đây phải làm rất nhiều chuyện, xây dựng chi nhánh bệnh viện Lạc Hải Sâm có rất nhiều chuyện cần cô tự mình xử lý, cô không có dư thừa thời gian cùng một người đối với cô mà nói cũng không có quan hệ gì quá lớn mà sốt ruột đến nóng nảy. "Nhưng mà cậu nói như vậy, những ngày sau sẽ rất vất vả." Nữ sinh lại nói. "Không có việc gì." Giản Nhất Lăng bộ dáng thực không quá để ý. "Ai, thật không biết cậu như vậy là tốt hay xấu." Nữ sinh bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, sau đó lại không quản Giản Nhất Lăng, chuyên tâm làm chuyện của chính mình. Vốn dĩ cũng không phải rất quen thuộc, khuyên hai câu đối phương nghe không vào cô ấy cũng không có cách nào.
Chương 662: Ôn Trình bị tai nạn xe cộ Bấm để xem Bác sĩ Chử mắng Giản Nhất Lăng xong liền ở trong văn phòng của mình nghỉ trưa. "Bác sĩ Chử, bác sĩ Chử, đã xảy ra chuyện không tốt, người bệnh vừa mới kia đã hôn mê." Y tá trưởng vội vã mà chạy tới văn phòng kêu bác sĩ Chử. "Cái người bệnh nào?" Bác sĩ Chử "Tạch" một cái mà đứng lên. "Chính là người bệnh anh chẩn bệnh là viêm dạ dày nhưng mà một người thực tập sinh của anh nói phải làm phẫu thuật kia!" Viêm dạ dày cũng sẽ không tùy tiện hôn mê. Bác sĩ Chử sắc mặt trắng nhợt, sau đó chạy đi nhanh như bay. Người đã ngất xỉu. May mắn chính là người còn ở bệnh viện không có đi, có thể lập tức đẩy vào phòng cấp cứu. Là một loại bệnh đường ruột hiếm thấy, bởi vì không gặp qua nhiều, báo cáo thử máu cũng nhìn không ra cái vấn đề gì, cho nên bác sĩ Chử chỉ nghĩ là chứng viêm bình thường. Toàn bộ người trong phòng đều khẩn trương lên. Giản Nhất Lăng còn ở vị trí của mình nghỉ ngơi. Bạn học vừa mới khuyên bảo cô thực kinh ngạc nhìn cô, "Thật đúng là bị cậu nói trúng rồi, người kia thật sự tiến vào phòng phẫu thuật.." "Ân." "Cậu.. như thế nào không kích động, cậu nói đúng." Bạn học hỏi Giản Nhất Lăng. "Mạng người đang bị đe dọa." Người bị đưa vào phòng cấp cứu, chuyện này cũng không phải một việc đáng giá để cao hứng hoặc là kích động. "Vậy cậu cũng không lo lắng sao? Người kia hiện tại chính là đang ở trong phòng cấp cứu, nếu đứa bé có chuyện gì ngoài ý muốn, chính là.." Chính là trách nhiệm của bác sĩ Chử. "Người không xuất viện liền phát bệnh, giải phẫu kịp thời, không chết được." Bác sĩ trình độ bình thường có thể giải quyết vấn đề này. Giản Nhất Lăng chính là biết chậm trễ một chút thời gian cũng sẽ không dẫn tới nguy hiểm cho sinh mệnh của người bệnh, mới không có tiếp tục cùng bác sĩ Chử cãi cọ. Cửa phòng giải phẫu, bác sĩ Chử sắc mặt trắng bệch. Một lần khám sai, sẽ mang đến cho anh ta phiền toái không nhỏ, không chỉ bị người nhà bệnh nhân đến nháo sự, còn ảnh hưởng đến tiền thưởng cùng về sau bầu chọn chức danh của anh ta. Bác sĩ Chử trở lại văn phòng, nhìn thấy Giản Nhất Lăng, sắc mặt càng khó chịu. ### Buổi sáng hôm nay, Ôn Trình lái xe cùng vợ mình Thái Thấm Nguyệt đi nói chuyện một hợp đồng làm ăn. Gần đây quan hệ của hai người hòa hoãn một ít, sau lần cãi nhau trước giận dỗi nhau không sai biệt lắm cũng đã kết thúc. Trên đường, Thái Thấm Nguyệt nương cơ hội này cùng Ôn Trình nói chuyện về [Vạn dặm non sông] . "[Vạn dặm non sông] không thể đưa cho Tiểu Lăng, ông muốn đưa con bé một phần lễ đính hôn quý trọng có thể đổi một món khác." "Bà đừng náo loạn, không phải đã nói không đề cập đến chuyện này rồi sao?" "Là có thể không nói đến sao, chỉ cần ông thay đổi chủ ý tôi đảm bảo không nhắc đến nữa. [Vạn dặm non sông] nói cái gì cũng đều là muốn để lại cho Nhược Nhược. Ông tặng một bộ trang sức khác, chỉ cần giá trị ở trong phạm vi hợp lý, cũng không phải là không thể." "Không phải tôi đã nói với bà sao, ngay cả bộ [Vạn dặm non sông] này cũng là những đồ vật năm đó A Noãn bảo hộ được!" "Ông đây là có ý tứ gì? Báo ân liền phải đem mấy thứ này đều cho các cô ấy hay sao?" "Cũng không phải không thể, chuyện năm đó là tôi phạm sai lầm, tôi vốn dĩ nên gánh vác trách nhiệm!" "Ôn Trình, ông cái tên hỗn đản, tôi gả cho ông, cũng không phải là bồi ông cùng nhau trả nợ!" Hai người một lời không hợp lại cãi nhau, càng cãi càng hung, càng cãi càng hung. Sau khi cãi nhau Thái Thấm Nguyệt nóng nảy nói, "Ôn Trình, ông cái tên hỗn đản, ông cái tên hỗn đản!" Thái Thấm Nguyệt duỗi tay đánh Ôn Trình. Ôn Trình còn đang lái xe, "Bà điên rồi, bà dừng tay lại cho tôi!" Ôn Trình nhìn không thấy được hai bên, trong lúc hoảng loạn, lái tay đánh qua, xe trực tiếp đâm hướng vào vòng bảo hộ ven đường, lao qua vòng bảo hộ, trực tiếp lăn đi xuống. Một giờ sau, Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt được đưa đến bệnh viện trực thuộc đại học Kinh Thành.