Chương 649: Trò chơi chạy thoát khỏi mật thất (4) Bấm để xem Sau đó cô lại mơ hồ nghe được tiếng bọn họ đàm luận, nói cô là quái thai. Lúc ấy Giản Nhất Lăng cũng không biết chính mình làm sai cái gì. Bọn họ nói chơi trò chơi, mà cô xác thật dựa theo quy định chơi. Sau đó Giản Nhất Lăng mới mơ hồ hiểu được mình đại khái làm sai cái gì. Địch Quân Thịnh mắt lạnh nhìn mọi người đang trầm mặc, đang muốn mở miệng, Giản Nhất Lăng trước anh một bước đáp lại Diêu Mạt Bình. "Được, mọi người chính mình chơi." Sau đó thối lui đến một bên, không hề tham dự. Mọi người có chút hơi xấu hổ, nhưng bởi vì Diêu Mạt Bình, mọi người vẫn là không có mở miệng nói cái gì. Giản Nhất Lăng nhỏ giọng hỏi Địch Quân Thịnh, "Em có phải đã làm gì không tốt hay không?" "Em không có." Địch Quân Thịnh nói, "Em là ấn theo quy tắc cuộc chơi." Cô chỉ là không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, mà cô cũng không cần phải hiểu. "Bọn họ nói, có đôi khi không thể hoàn toàn ấn theo quy tắc mà tới." Giản Nhất Lăng nói. "Không cần để ý đến bọn họ, mỗi người ý tưởng đều sẽ không giống nhau, em không cần." Địch Quân Thịnh nhẹ nhàng mà cầm tay Giản Nhất Lăng. Sau đó Địch Quân Thịnh nhìn về phía Diêu Mạt Bình, trong ánh mắt lộ ra chút lạnh lẽo. Giản Nhất Lăng sau khi không tham dự, tiến độ liền biến chậm. Mọi người ở trong phòng đi dạo từ từ, lộng nửa ngày không có đáp án. "Hàn thiếu, bộ đàm đâu? Hướng lão bản xin chút nhắc nhở đi!" Không có biện pháp, dựa chính vào bọn họ thật sự tìm không thấy, chỉ có thể tìm kiếm người khác trợ giúp. Nhưng mà lúc này bọn họ lại đều ngượng ngùng đi hỏi Giản Nhất Lăng, vì thế đành phải dùng biện pháp vốn có. Nhưng mà khi Hàn Mông Dự lấy ra bộ đàm, lại phát hiện bộ đàm trục trặc. "Không phải chứ? Loại thời điểm này xảy ra trục trặc? Lão bản như thế nào làm, sẽ không đúng giờ duy tu một chút sao?" Mọi người xác nhận bộ đàm là thật sự hỏng rồi. "Vậy hiện tại làm sao bây giờ?" Hình Vĩ sốt ruột hỏi. Bộ đàm hỏng rồi, còn như thế nào cùng chủ tiệm muốn nhắc nhở? Không có nó, bọn họ như thế nào rời đi cái địa phương này? "Di động đâu? Gọi điện thoại cấp chủ tiệm." Diêu Mạt Bình nói. "Nơi này không có tín hiệu, bằng không chủ tiệm cũng không cần đưa riêng cho chúng ta bộ đàm." Hàn Mông Dự trực tiếp phủ định cái lựa chọn này. "Không phải chứ? Chúng ta đây như thế nào đi ra ngoài?" Có người la hét. Bộ đàm hỏng rồi, tâm thái mọi người liền thay đổi. Vốn là chỉ có tâm thái đi chơi giải trí. Hiện tại biến thành có khả năng sẽ thật sự bị nhốt. Sau đó ánh mắt mọi người động tác nhất trí mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng. Không có bộ đàm, mà bên trong bọn họ người có khả năng duy nhất dẫn dắt bọn họ đi ra ngoài chính là Giản Nhất Lăng. Nhưng mà nhớ tới chuyện vừa mới phát sinh, hiện tại lại mở miệng để Giản Nhất Lăng tìm manh mối, có chút xấu hổ.. Người xấu hổ nhất không ai khác hơn Diêu Mạt Bình. Địch Quân Thịnh nói, "Cũng không có gì, nhiều nhất liền chờ cả đêm, buổi sáng ngày mai ra không được, chủ quán hẳn là sẽ tiến vào tìm chúng ta." Lời này của Địch Quân Thịnh không những không có giảm bớt sự lo âu giờ phút này của mọi người, ngược lại làm mọi người ý thức được bức thiết cần Giản Nhất Lăng phá giải câu đố. Bởi vì bọn họ một chút đều không nghĩ muốn ở cái địa phương này đợi cho đến buổi sáng ngày mai. Nơi này đất đầy tro bụi, liền cái địa phương có thể ngồi đều không có, đêm nay bọn họ hơn hai mươi người ở một căn phòng trải qua như thế nào? Nếu là chơi trò chơi suốt đêm thì không sao cả. Giống cái ruồi bọ không đầu ở trong một căn phòng cả một buổi tối, kia thật muốn đau trứng a. Mọi người lại nhìn về bốn phía căn phòng, nơi này tràn ngập hơi thở âm trầm khủng bố. Nghĩ đến khả năng muốn ở chỗ này một buổi tối, trong đó mấy người lá gan không lớn lắm trong lòng tức khắc đã nổi sự ghê sợ.
Chương 650: Trò chơi chạy thoát khỏi mật thất (5) Bấm để xem Có mấy người bắt đầu cùng Giản Nhất Lăng nói tốt. "Cái kia, chị dâu, nếu không hay là chị giải đi?" "Ở nơi này cả một đêm quá chịu tội đi, còn xin chị dâu mang theo chúng tôi rời khỏi nơi này." "Đúng vậy đúng vậy, chị dâu chị xem bộ đàm hỏng rồi, chúng ta chỉ có thể dựa vào chị." Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự cũng vội vàng tới chụp mông ngựa Giản Nhất Lăng. "Chị dâu nhỏ, hôm nay cái này toàn vào dựa chị! Chị hãy cố, mang chúng ta đi ra ngoài đi!" "Đúng đúng đúng, chị dâu nhỏ, tôi cảm thấy chúng tôi nhìn chị giải mật mã cũng là một loại hưởng thụ." Địch Quân Thịnh lại ở bên cạnh nói, "Thoạt nhìn Diêu tiểu thư cũng không muốn Tiểu Lăng hỗ trợ." Diêu tiểu thư. Này đại khái là gần mấy năm, Địch Quân Thịnh lần đầu tiên chủ động gọi Diêu Mạt Bình. Một câu nói chợt vừa nghe khách khí có lễ, nhưng trên thực tế là khách sáo lại xa cách, thậm chí là cách gọi khả năng có địch ý. Rõ ràng bọn họ nhận thức lâu như vậy. Với anh mà nói, cô ấy lại vẫn là một cái "Diêu tiểu thư". Bởi vì ánh đèn không đủ sáng, mọi người thấy không rõ lắm biểu tình lúc này của Diêu Mạt Bình. Chính là bọn họ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, Diêu Mạt Bình giờ phút này sắc mặt sẽ không quá tốt. Diêu Mạt Bình nhìn thấy những người khác đang dùng ánh mắt mong đợi nhìn cô ấy. Cô ấy không nghĩ muốn đánh vào mặt mình, nhưng hiện tại cô ấy trừ phi có thể chính mình dẫn dắt mọi người rời khỏi nơi này, bằng không cô ấy cũng chỉ có thể mở miệng để làm Giản Nhất Lăng mang mọi người đi ra ngoài. Mặc kệ trong lòng cô ấy có bao nhiêu không muốn nói. "Giản tiểu thư, còn phiền toái cô tiếp tục mang chúng ta đi khỏi nơi này." Diêu Mạt Bình nói. Địch Quân Thịnh nói, "Chính mà Diêu tiểu thư nói cô ấy không cần chơi, không phải sao?" Diêu Mạt Bình thanh âm đang khắc chế cái gì, "Xin lỗi." Sau khi nghe được Diêu Mạt Bình nói, Giản Nhất Lăng rốt cuộc có động tác. Vừa mới mọi người tìm nửa ngày không có tìm được cửa ra, mà Giản Nhất Lăng lúc này, không tới ba phút liền ra tới. Liền giống như nắm được trước kịch bản. Ngay khi Giản Nhất Lăng bắt đầu di chuyển, toàn bộ quá trình liền trở nên mau lẹ lên. Một giờ sau, mọi người từ trong mật thất ra tới, về tới nơi ban đầu bọn họ vào cửa tiệm. Nhìn thấy mọi người ra tới, chủ tiệm độc nhãn lộ ra biểu tình kinh ngạc. Những người này, thế nhưng ra tới? Ở trong trường hợp không có hướng dẫn hay nhắc nhở bọn họ bất luận cái gì. Hơn nữa toàn bộ chỉ dùng không quá hai giờ. Đây là lần đầu tiên, chạy thoát khỏi mật thất mà bọn họ thiết kế có người có thể dưới trường hợp không cần bất luận nhắc nhở gì có thể thông quan. Chủ tiệm độc nhãn cùng với người bạn mắc chứng tự kỷ có chỉ số thông minh cao nhìn mọi người ra tới. Những người này không phải lần đầu tiên tới chơi, trước đây vài lần đều cần phải nhắc nhở rất nhiều mới đi ra ngoài. Chủ tiệm độc nhãn ánh mắt dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng. Chỉ có Giản Nhất Lăng là lần đầu tiên tới, cô gái này là biến số. Chủ tiệm độc nhãn đi hướng đến Giản Nhất Lăng, "Vị nữ sĩ này, cửa hàng chúng ta đối với người chơi có thể thông quan sẽ tặng một thẻ vip miễn phí, không biết có hứng thú lần sau tiếp tục tới chơi hay không?" Giản Nhất Lăng gật đầu, cô đối với cửa hàng này cũng tràn ngập tò mò. Chủ tiệm độc nhãn làm Giản Nhất Lăng đăng ký một chút thông tin hội viên VIP. Đôi mắt ông nhìn chăm chú vào tên họ Giản Nhất Lăng viết xuống, liên hệ phương thức. Thời điểm Giản Nhất Lăng viết xuống, ông đã đem những thông tin này đều ghi nhớ trong lòng. Sau đó Giản Nhất Lăng hỏi chủ tiệm một ít vấn đề có quan hệ tới phương diện chế tác. Thấy Giản Nhất Lăng có hứng thú, chủ tiệm liền mời Giản Nhất Lăng sau này có thời gian tới xem quá trình bọn họ chế tác. Giản Nhất Lăng đáp ứng rồi. Chờ Giản Nhất Lăng đi rồi, chủ tiệm gọi một cuộc điện thoại quốc tế, nói chuyện điện thoại hơn mười phút, hơn nữa chủ tiệm ở trong điện thoại đem thông tin của Giản Nhất Lăng nói cho đối phương biết.
Chương 651: Tình địch xuất hiện (1) Bấm để xem Người của Giản gia rốt cuộc đều đã biết tin tức Giản Nhất Lăng muốn cùng Địch Quân Thịnh đính hôn. Ảnh hưởng của tin tức này đối với Giản gia không hề nhỏ chút nào. Nếu không phải Địch lão gia tử người đều đã tới cửa, Giản Nhất Lăng cũng chính miệng thừa nhận. Người của Giản gia căn bản không dám tin chuyện này. Mọi người Giản gia tạm thời mượn thư phòng của Ôn gia tới để đàm luận thương nghị chuyện này. Người có mặt gồm Giản Thư Hình, Ôn Noãn, Giản Duẫn Thừa cùng Giản Duẫn Náo. "Không được, con gái con mới 18 tuổi! Con không muốn con bé hiện tại đi đính hôn!" Phản ứng đầu tiên của Giản Thư Hình chính là phản đối. "Ta và mẹ con đã đồng ý." Giản lão gia tử tỏ thái độ. "Ba, vì cái gì? Tiểu Lăng con bé mới 18 tuổi, yêu đương còn miễn cưỡng có thể, nhưng đính hôn.." Phạm vi lớn nhất mà Giản Thư Hình có thể tiếp thu là hiện tại con gái bắt đầu yêu đương. "Chuyện này là Tiểu Lăng chính mình đồng ý." Giản lão phu nhân nói, "Ta kiên quyết ủng hộ quyết định của bé ngoan, ta chỉ cần bé ngoan vui vẻ là được rồi." "Mẹ.." Trong giọng nói Giản Thư Hình vừa buồn rầu vừa bất đắc dĩ, cũng không biết nên hình dung tâm tình của mình giờ khắc này như thế nào. Giản lão phu nhân thở dài một hơi, "Thư Hình, bé ngoan cùng đứa trẻ khác không giống nhau, các con lúc trước bẻ gãy đôi cánh của con bé, liền không thể trách con bé hiện tại có ý nghĩ của riêng mình, Địch thiếu gia lúc trước chính là đã từng giúp bé ngoan, ở trong lòng bé ngoan, có lẽ cậu ta so với chúng ta càng đủ tư cách, cho nên chúng ta không có tư cách ngăn cản lựa chọn của con bé cùng cậu ấy ở bên nhau." Lão phu nhân nói một câu này, giống như một quả đinh thép tiến vào trong lòng hai vợ chồng Giản Thư Hình và Ôn Noãn. Miệng vết thương ba năm trước đây, chung quy là không có hoàn toàn khép lại. Giản lão gia tử lại nói, "Huống chi, hiện tại người mở miệng chính là Địch gia, nếu là Địch gia thật sự muốn, chúng ta lại như thế nào ngăn cản được?" Mặc kệ người Giản gia có nguyện ý hay không, đây là sự thật. Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân dùng các lý do khác nhau để ngăn chặn sự phản đối của những người khác của Giản gia. Hiện thực lại tàn khốc. Giản Duẫn Náo hiện tại tâm bỗng nhiên đau. Cậu ấy biết em gái muốn cách xa cậu hơn. Mà cậu lại chính là người khởi xướng. Giản Duẫn Thừa không nói gì, không phải không muốn phản đối, mà là không có lập trường. ### Sáng sớm hôm sau, nhà Giản Dật Thần nghênh đón một vị khách -- Lạc Huân. Giản Dật Thần cười hì hì nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, cậu ấy tên là Lạc Huân, chính là người thanh niên trẻ tuổi rất tốt và đầy hứa hẹn mà anh lúc trước nói muốn giới thiệu cho em quen biết. Ba năm không gặp, Lạc Huân cũng cơ hồ không có gì thay đổi. Ba năm này cũng không có lưu lại ở trên mặt anh cái dấu vết gì, vẫn là một tiểu thịt tươi già trẻ thông ăn. " Tiểu Lăng, chúng ta lại gặp mặt. "Lạc Huân mở miệng, lộ ra một hàm răng trắng tinh chỉnh tề. " Ân. "Nhìn thấy Lạc Huân, nhìn thấy anh ấy sang sảng tươi cười, Giản Nhất Lăng trong lòng vẫn là cao hứng. Đối với tình huống ba năm này của Lạc Huân, Giản Nhất Lăng kỳ thật là rõ ràng. " Tiểu Lăng em còn có nhớ anh hay không? " " Nhớ rõ. "Cô sẽ không quên anh ấy. " Em còn tặng cho anh một cái nón, anh vẫn còn cất giữ, hơn nữa còn thường xuyên lấy ra dùng. " " Vậy là tốt rồi." Giản Nhất Lăng tương đối ít nói, Lạc Huân lại biết ăn nói, hai người ở chung một chỗ cũng không có vẻ gì nhàm chán. Nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng Lạc Huân trò chuyện với nhau thật vui, Giản Dật Thần trong lòng có chút mừng thầm. Giản Dật Thần vốn dĩ không vội, nhưng sau khi biết Giản Nhất Lăng khả năng muốn cùng Địch Quân Thịnh đính hôn, Giản Dật Thần không nói hai lời liền đem Lạc Huân kéo đến nhà anh, sắp xếp cho anh ấy cùng Giản Nhất Lăng gặp mặt.
Chương 652: Tình địch xuất hiện (2) Bấm để xem Thời điểm Địch Quân Thịnh đến đây tìm Giản Nhất Lăng, nhìn thấy một màn chính là Giản Nhất Lăng đang cùng Lạc Huân trò chuyện với nhau thật vui vẻ. Anh nhớ rõ Lạc Huân, Giản Nhất Lăng đã từng tặng cho người này một món quà mà cô ấy tự đan. Đi mở cửa cho Địch Quân Thịnh, Giản Dật Thần cười hì hì nói với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu gia cậu xem, kỳ thật trên đời này nam nhân tốt cũng không chỉ có một mình cậu, em gái tôi lựa chọn cũng không chỉ là cậu, cậu nói có đúng không?" Giản Dật Thần nói chuyện thanh âm rất nhỏ, chỉ đủ hai người bọn họ nghe được. "Cám ơn Dật Thần tỷ tỷ đồng ý tôi là nam nhân tốt." Địch Quân Thịnh trả lời. "Cậu cũng bớt lên mặt đi, cậu xem Lạc Huân cùng Tiểu Lăng nói chuyện vui vẻ chưa kìa." Giản Dật Thần là cố ý chọc tức Địch Quân Thịnh. Ai làm cậu ta muốn ngậm em gái của bọn họ đi? Em gái bọn họ mới bao lớn? Cậu ta liền muốn xuống tay? Không chọc tức cậu ta thì chọc tức ai? "Nói chuyện vui vẻ cũng không thể đại biểu cho cái gì." Địch Quân Thịnh trên mặt phản ứng rất bình tĩnh. "Cậu không biết sao? Tiểu Lăng đã từng đan cho Lạc Huân một cái nón, tự mình đan." "Ân, trùng hợp, cái áo lông trên người tôi, là Tiểu Lăng tự mình đan." Địch Quân Thịnh nói, "A, Dật Thần tỷ tỷ đại khái còn không biết, Tiểu Lăng cũng tặng cho Giản Duẫn Thừa, Giản Duẫn Mạch, Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp mỗi người một cái áo len." Giản Dật Thần vốn là tính toán chọc tức Địch Quân Thịnh một hơi. Kết quả bị Địch Quân Thịnh đem quân đánh lại. Sững sờ ở tại chỗ, cũng không biết nói gì phản bác anh. Bởi vì anh ấy không có! Anh ấy không có áo len do em gái tự tay đan! Ở thời điểm Giản Dật Thần ngây người, Địch Quân Thịnh gọi Giản Nhất Lăng một tiếng, "Tiểu Lăng." Giản Nhất Lăng lập tức quay đầu nhìn về phía anh. "Xuất phát." Địch Quân Thịnh nói. Hai người đã hẹn trước hôm nay cùng nhau ra cửa. "Được." Giản Nhất Lăng lại quay đầu lại cùng Lạc Huân nói lời tạm biệt, sau đó liền chạy bước nhỏ hướng về phía Địch Quân Thịnh. Nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh rời đi, Giản Dật Thần buồn bực đến dậm chân. "Mẹ nó, tên hỗn đản đáng chết." Giản Dật Thần thấp giọng nói. Lạc Huân cười hì hì hỏi, "Thần thiếu, vừa rồi người nọ chính là vị hôn phu của Tiểu Lăng sao?" "Còn không phải sao!" Giản Dật Thần trong giọng nói tràn đầy khó chịu. "Anh ta là người như thế nào, làm chuyện gì không tốt sao?" Lạc Huân tò mò mà truy vấn. "Không có làm chuyện gì không tốt." "Không có làm chuyện gì không tốt, vậy sao tôi thấy anh không vừa mắt anh ta như vậy?" "Tôi ghét bỏ cậu ta thân thể không tốt, không thể làm cho Tiểu Lăng hạnh phúc được." "Thân thể không tốt? Không làm cho Tiểu Lăng hạnh phúc? Nhìn không ra tới a, anh ta lớn lên nhân mô nhân dạng, thế nhưng.." Lạc Huân biểu tình tiếc nuối, "Kia còn xác thật không tốt lắm, bất quá hiện tại y thuật phát triển như vậy, nói không chừng có thể chữa trị, anh sao không khuyên nhủ anh ta, để anh ta đi bệnh viện kiểm tra xem. Loại chuyện này không thể giấu bệnh sợ thầy, phải tích cực đối mặt mới được." ### Trên đường Địch Quân Thịnh lái xe, Giản Nhất Lăng ngồi ở vị trí ghế phụ. Giản Nhất Lăng đem chuyện hôm nay nói với Lạc Huân nói cho Địch Quân Thịnh nghe, cùng anh chia sẻ việc mình rất vui khi hiện giờ sự nghiệp của Lạc Huân khá thành công. "Em liền nắm chắc anh sẽ không ghen sao?" Địch Quân Thịnh tức giận hỏi Giản Nhất Lăng. "Ghen?" Giản Nhất Lăng hỏi, "Vì cái gì ghen?" "Không có gì, em tiếp tục nói." Không biết anh vì cái gì sẽ ghen, thật sự thiếu căn gân, sớm hay muộn bị người khác ăn cũng không biết. "Nói xong sao." "Không có?" Cô liền nói chính mình gặp được Lạc Huân, cùng với Lạc Huân mấy năm nay hoạt động solo. "Còn có cái gì sao?" Giản Nhất Lăng hỏi. Nhìn cặp mắt thanh triệt kia của Giản Nhất Lăng, Địch Quân Thịnh cười cười. "Không có, cũng chỉ có như vậy."
Chương 653: Vũ Mân gọi điện thoại Bấm để xem Sáng sớm hôm sau, Giản Nhất Lăng nhận được điện thoại của Giản Vũ Mân, trong điện thoại Giản Vũ Mân ngữ khí có chút kích động. "Tiểu Lăng, em thật sự muốn cùng Địch Quân Thịnh đính hôn?" "Ân." So sánh với dưới, ngữ khí Giản Nhất Lăng liền có vẻ quá mức với bình tĩnh. "Tên hỗn đản kia đối với em làm cái gì? Hắn ta uy hiếp em sao? Hắn ta lấy sắc dụ hoặc em sao?" "Không có." Uy hiếp là khẳng định không có, lấy sắc dụ hoặc sao, hẳn là cũng không có. "Tiểu Lăng! Em đừng sợ hắn ta, em cùng anh nói thật đi." Giản Vũ Mân một bộ khí thế muốn chạy qua tới cùng Địch Quân Thịnh đánh một trận. Giản Vũ Mân hiện tại thực lo lắng là Địch Quân Thịnh dùng thủ đoạn không chính đáng bức bách Giản Nhất Lăng đáp ứng cùng anh đính hôn. "Không có, đừng lo lắng." Giản Nhất Lăng muốn làm Giản Vũ Mân yên tâm. Giản Vũ Mân sao có thể không lo lắng được! "Vậy em đối với hắn ta.. là thích?" Giản Vũ Mân có chút chần chờ hỏi ra vấn đề này. "Không biết." Vấn đề này Giản Nhất Lăng không có cách nào trả lời. Thích là cái gì, vấn đề này đối với Giản Nhất Lăng mà nói so với bất kỳ vấn đề y học nào cũng đều phức tạp hơn. Cô nghĩ không ra, cho nên cô liền không muốn suy nghĩ. Không biết.. câu trả lời này chính là làm Giản Vũ Mân đau đầu. "Tiểu Lăng, nếu không hãy để biết rõ ràng lúc sau lại quyết định?" "Không được, đã đáp ứng rồi, không đổi ý." Giản Vũ Mân tâm tình rầu rĩ, em gái còn chưa có lớn đâu, liền bị sói con bên ngoài cấp ngậm đi rồi. "Tiểu Lăng, nếu không thì đổi ý, lại trễ một chút? Chậm lại một hai năm lại đính hôn?" Sau đó kết hôn lại chậm lại tám năm, mười năm. Giản Vũ Mân cũng không phải phản đối, chính là không nghĩ sớm như vậy. Tưởng tượng đến em gái mềm mại sắp bị sói con ngậm đi, Giản Vũ Mân liền cảm thấy đau lòng. "Không quan hệ, sớm muộn gì đều giống nhau." Giản Nhất Lăng trả lời. "Không giống nhau, trễ một chút vẫn tốt hơn, trễ một chút nói không chừng trong lòng anh liền không khó chịu như vậy.." Giản Vũ Mân càng nói càng khó chịu. Trong nhà chỉ có một em gái mềm mại như vậy, những người khác đều là tiểu tử thúi, kết quả tiểu tử thúi còn không có đem em gái đưa trở về, em gái duy nhất nhưng thật ra muốn đưa đi ra ngoài. Không thể nhẫn được. "Đáp ứng rồi, không thay đổi. Anh đừng khó chịu." Giản Nhất Lăng nói. "Vậy để anh mua vé máy bay, em chờ anh tới kinh thành rồi mới đính hôn a! Nhớ rõ, nhất định phải đợi anh đến a!" "Ân!" Giản Vũ Mân lại cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện phiếm vài câu mới cắt đứt điện thoại. Sau đó sự buồn bực trong lòng này anh ấy lại không biết tìm ai tới để kể ra. Tìm trong danh bạ một chút, tìm thấy được tên La Tú Ân. Vì thế ma xui quỷ khiến anh gọi điện thoại cho cô. Điện thoại vang lên thật lâu lúc sau mới có người tiếp máy. "Vũ.. Vũ ca?" Giọng nói của La Tú Ân có thể nghe ra tới rõ ràng đang run run. "Em gái tôi muốn đính hôn, tôi thật phiền lòng, cô cùng tôi trò chuyện đi, tôi cảm thấy cô khả năng có thể lý giải tâm tình hiện tại của tôi." La Tú Ân cùng Giản Nhất Lăng quan hệ không tồi, tựa như là chị cả của Giản Nhất Lăng. "Anh chờ tôi một chút!" La Tú Ân trả lại một câu ông nói gà bà nói vịt. Sau đó Giản Vũ Mân liền nghe được trong điện thoại truyền đến tiếng thở hổn hển. Một lúc lâu sau, mới nghe được tiếng nói của La Tú Ân một lần nữa trong điện thoại, "Được rồi, anh tiếp tục nói." "Cô vừa mới.. chạy bộ đi?" "Tôi, tôi có chút kích động, chạy mấy bước phát tiết một chút." Ách.. Thực tốt, ít nhất không có giống lần đầu tiên trực tiếp đem điện thoại của anh chặt đứt. "Chuyện em gái tôi muốn đính hôn, cô có biết không?" "A? Anh nói đại bảo bối muốn đính hôn?" "..." Phản xạ hình cung như vậy như thế nào có thể trở thành nhân viên viện nghiên cứu?
Chương 654: Bị fan của mình đánh là cái dạng thể nghiệm gì Bấm để xem "Ngọa tào! Ngày đó em ấy còn hỏi tôi sau khi thổ lộ muốn làm thế nào, như thế nào nhanh như vậy trực tiếp đính hôn a? Em ấy có phải đã nhảy vọt qua phân đoạn gì quan trọng hay không?" "Có lẽ đi." Nghe được phản ứng quá kích của La Tú Ân, Giản Vũ Mân tâm tình thoáng vui sướng một ít, "Tôi thực khó chịu, muốn tìm người đánh một trận." Giản Vũ Mân tâm tình là thật sự không tốt, bởi vì anh biết chính mình không có tư cách đi ngăn cản em gái. Là mẹ anh hại Giản gia, cũng là mẹ anh dẫn tới em gái phải gặp phải những chuyện đó. Rất nhiều chuyện anh đều là hậu tri hậu giác mới biết được. Anh thẹn với em trai em gái của mình. Anh nghĩ nếu anh có thể lại cảnh giác hơn một ít, nếu anh có thể làm một người anh có trách nhiệm, có lẽ bọn họ là có thể sẽ ít chịu khổ hơn. Cho nên tới lúc này, mặc kệ em trai em gái anh làm ra cái lựa chọn gì, làm một người anh, đều chỉ có thể ủng hộ cái lựa chọn này. "Tôi bồi anh đánh đi." La Tú Ân nói. Chuyện khác La Tú Ân khả năng không thành thạo, giúp không được gì, nhưng mà ở chuyện đánh nhau này, La Tú Ân là tuyệt đối có tư cách. "Được a." Giản Vũ Mân còn rất chờ mong, "Bất quá cô là nữ, đến lúc đó nếu như bị tôi đánh khóc, cũng đừng oán tôi." "Anh yên tâm đi, La Tú Ân tôi từ trước đến nay đã đánh cuộc thì có thể nhận thua!" Vì thế Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân hẹn gặp mặt ở câu lạc bộ quyền anh. Một giờ sau. Giản Vũ Mân ngã ở trên lôi đài câu lạc bộ quyền anh, từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò. Anh hiện tại toàn thân trên dưới đều đau. Từ ngực đến đùi, chỗ nào cũng đều đau. Phỏng chừng ngày mai toàn thân đều là từng khối bầm xanh tím. Mà này đó đều là do fan trung thành của anh, La Tú Ân ban tặng. "Vũ, Vũ ca, anh, anh còn tốt đi?" La Tú Ân vẻ mặt xấu hổ lại ngượng ngùng. Cô ấy một khi đánh lên, liền đắm chìm vào trong đó. Dẫn tới cô trong lúc nhất thời quên mất, người đang cùng cô đánh là thần tượng của cô. Sau đó.. "Không có việc gì, còn, còn rất thống khoái." Bằng không Giản Vũ Mân còn có thể nói cái gì? Nói chính mình một đại nam nhân bị La Tú Ân đánh đến dậy đều dậy không được sao? Kia anh về sau còn muốn đi ra ngoài lăn lộn hay không. "Thật sự a?" La Tú Ân nghe thấy vậy nhưng dường như không tin tưởng cho lắm? Cảm giác đau là khẳng định có, mau không mau liền khó nói. "Thật sự!" "Vậy, anh có muốn tôi đỡ anh lên hay không?" "Không cần đỡ! Tôi chính mình có thể lên!" "A.." Vì chứng minh chính mình có thể đứng dậy, Giản Vũ Mân dùng tay chống sàn nhà, gian nan mà đứng dậy. Một không cẩn thận đụng tới chỗ đau, Giản Vũ Mân đau đến hít hà một hơi. Nghe Giản Vũ Mân hút khí lạnh, La Tú Ân rất là ngượng ngùng. Ngày thường đánh Trình Dịch bọn họ còn chưa tính, cô vừa rồi như thế nào liền không nhịn xuống liền cũng đánh Vũ ca như vậy đây? Ai, cô lần sau không thể như vậy nữa. Cô là fan của Vũ ca a! Giản Vũ Mân rốt cuộc vẫn là đứng lên. Ngồi ở chỗ ngồi bên cạnh để nghỉ ngơi liền không muốn động. La Tú Ân lấy nước cho anh. "Cô có phải rất kỳ quái tôi vì cái gì đột nhiên rời khỏi giới nghệ sĩ hay không?" Thân thể mỏi mệt làm tâm tình thả lỏng xuống dưới, Giản Vũ Mân đột nhiên nhắc tới chuyện mình rời khỏi giới nghệ sĩ. "Đúng là rất kỳ quái." Làm fan, thần tượng đột nhiên lui vòng khẳng định là rất khổ sở. "Tôi trước đây không có chiếu cố tốt em trai em gái của mình, tôi muốn sau này có thể chiếu cố bọn họ thật tốt." Giản Vũ Mân lần đầu tiên cùng người khác nói lên nỗi lòng của mình. Sau chuyện kia, cha mẹ anh ly hôn, Vũ Bác đi rồi, không trở về thành phố Hằng Viễn, Vũ Tiệp không bao lâu cũng đi ra ngoài. Nhà của bọn họ, đã không còn.
Chương 655: Thần tượng thế nhưng muốn mặt đối mặt hát cho cô nghe Bấm để xem Giản Vũ Mân làm anh cả, trong lòng có rất nhiều áy náy. "Anh đừng khổ sở. Anh đã thực nỗ lực mà khắc phục rồi." La Tú Ân an ủi Giản Vũ Mân, "Tôi cũng không biết nói lời an ủi người khác, nhưng mà anh phải biết rằng fan như chúng tôi vĩnh viễn đều sẽ ủng hộ anh, liền tính anh lựa chọn không ca hát không đóng phim, chúng tôi vẫn là fan của anh." Những lời này thực ấm lòng, Giản Vũ Mân nở nụ cười phát ra từ nội tâm. Có fan như vậy ủng hộ, thật sự quá tốt. Nếu vừa mới không phải bị cô ấy đánh đến nằm bò ra đất mà nói. "Tôi hát một bài hát cho cô nghe, cô muốn nghe bài nào?" Giản Vũ Mân đột nhiên muốn hát, anh đã thật lâu không có hát. "Có thể chứ?" La Tú Ân quả thực không thể tin được, thần tượng thế nhưng muốn mặt đối mặt hát cho cô nghe! "Tranh thủ lúc tôi không có thay đổi chủ ý, chọn bài nhanh lên!" Còn có thể chọn bài! "Tôi muốn nghe bài hát chủ đề [Jupiter] trong album đầu tiên!" La Tú Ân vội vàng trả lời. Đó là bài hát nổi tiếng của Jupiter, tên bài hát cũng là tên của nhóm. Cũng từ bài hát này mà cô hâm mộ Jupiter! Giản Vũ Mân bắt đầu hát lên. Giọng hát gợi cảm, rõ ràng từng chữ, giai điệu êm tai, biểu diễn thâm tình. Một bên hát, Giản Vũ Mân một bên nhớ lại chính mình thời gian ban đầu bắt đầu lang bạt trong giới nghệ sĩ. Từ một luyện tập sinh không có tiếng tăm gì, chính mình đã cùng các đồng đội ở trong phòng luyện tập điên cuồng luyện tập, mộng tưởng có một ngày có thể đứng ở trên sân khấu.. Hồi ức của những năm đó dần dần quay trở lại. Từ truy đuổi mộng tưởng đến thực hiện mộng tưởng, đến sau cùng lại từ bỏ mộng tưởng. Một bài hát hát xong, Giản Vũ Mân chính mình cũng có rất nhiều cảm xúc. Mà La Tú Ân gần như bật khóc. Thần tượng mình hâm mộ nhiều năm như vậy, lần thứ hai hát lên, hát ra chính là từng hồi ức của chính mình. Hơn nữa là lại hát cho cô nghe, cô là người nghe duy nhất! Giấc mơ hoàn thành! Chết cũng không tiếc! "Cảm ơn cô hôm nay đã bồi tôi." Giản Vũ Mân nói với La Tú Ân. "Không cần khách khí không cần khách khí." Có thể bồi thần tượng, bao nhiêu lần cô đều nguyện ý. La Tú Ân lại nghĩ tới một sự kiện, "Đúng rồi, anh có phải cũng phải đi kinh thành hay không?" Giản Nhất Lăng nói muốn đính hôn, Giản Vũ Mân hẳn là sẽ đi đi? "Đúng vậy? Cô cũng đi sao?" "Đúng vậy, tôi muốn đi đến Công ty Húc Minh để nói một chút chuyện, viện nghiên cứu của chúng tôi có đặt hàng của bọn họ một ít thiết bị chữa bệnh." "Y tế Húc Minh? Chính là công ty đã thiết kế ra thiết bị y học chữa bệnh kiểu mới?" "Đúng vậy." "Tôi nghe nói thiết bị của bọn họ rất khó đặt hàng." "Xác thật rất khó đặt trước, lần này vẫn là nhờ bác sĩ Phó Nhặt giúp chúng tôi đặt." Nói đến Phó Nhặt, La Tú Ân dừng một chút. Phó Nhặt chính là Giản Nhất Lăng, em gái mà anh ấy quan tâm nhất. La Tú Ân vẫn là nhịn xuống, bởi vì đây là bí mật của Giản Nhất Lăng, cô không thể nói ra, cho dù người trước mắt này là anh trai của cô. Nghe được tên Phó Nhặt này, Giản Vũ Mân cũng cảm thấy thân thiết. Bởi vì người này đã cứu Giản gia bọn họ hai lần. "Bác sĩ Phó Nhặt, hắn gần đây cũng ở kinh thành đúng không?" "Đúng, đúng vậy..". Chột dạ. "Tôi muốn tặng cho hắn lễ vật, cảm ơn hắn đã cứu bà nội của tôi, cô cảm thấy hắn sẽ thích cái gì?" "Cái này sao.. cô ấy không chọn, cô ấy người này kỳ thật ở chung khá tốt, tuy rằng lời nói không nhiều lắm, nhưng mà ngoài lạnh trong nóng." "Liền hai lần hắn đã cứu Giản gia, tôi cũng biết hắn nhất định là một người có tấm lòng thực ấm áp." "Cho nên lễ vật, anh liền tùy tiện chọn đi, cô ấy đều sẽ thích." Chỉ cần là anh mang đi. "Được, tôi đây liền mua cho hắn mấy cái đồng hồ đi!" "..."
Chương 656: Các anh trai phản ứng Bấm để xem [Lên trò chơi.] Giản Vũ Tiệp phát tin nhắn cho Địch Quân Thịnh. Đơn giản sáng tỏ, mục đích rõ ràng. Sau khi nhìn thấy tin nhắn, Địch Quân Thịnh cười một chút, sau đó online. Vừa online liền nhận được lời mời của Giản Vũ Tiệp tiến vào phòng chơi 1V1. Địch Quân Thịnh nhấn đồng ý. 1V1 là hình thức chơi mới nhất của [Trùng tộc xâm lấn], tại loại hình thức này có thể giết chết đối thủ. Sau khi bị giết chờ 30 giây mới có thể sống lại. Sau khi sống lại địa điểm là tùy biến. Có thể thông qua giết chết đối thủ, tới cho mình thu hoạch được càng nhiều thời gian để tới tiêu diệt Trùng tộc mà thu hoạch tích phân. Trò chơi bắt đầu, Giản Vũ Tiệp cũng không nhìn chằm chằm Trùng tộc, liền tìm Địch Quân Thịnh, đem Địch Quân Thịnh lộng chết. Sau đó lại tiếp tục trên bản đồ tìm, tìm được sau tiếp tục giết. Địch Quân Thịnh cũng không phản kháng, để Giản Vũ Tiệp giết. Liền sau khi hành hạ đến chết hai mươi lần như vậy, Địch Quân Thịnh ở khu trò chuyện đánh ra một dòng. [Có nguôi giận không? ] [Không hết giận thì có thể làm sao bây giờ? ] Giản Vũ Tiệp là tức giận, nhưng cũng chỉ có thể tức giận như vậy, lại không thể làm cái gì. Giản Vũ Tiệp tức giận mà đánh chữ: [Cậu về sau nếu là dám đối với em gái tôi không tốt, tôi liền nguyền rủa cậu.] Đánh là đánh không lại. [Chỉ có cô ấy bỏ rơi tôi.] Địch Quân Thịnh trả lời. [Em ấy mà bỏ rơi cậu, là vì cậu khiến cho em ấy bỏ, không thể ngăn em ấy theo đuổi hạnh phúc.] [..] Tiêu chuẩn kép của anh trai Giản gia thật là kỳ lạ. Giản Vũ Tiệp tiếp tục nói: [Còn có, cậu nếu muốn tốt, cậu cùng em gái tôi ở bên nhau nói, cậu về sau phải kêu tôi là anh trai.] Địch Quân Thịnh: [..] Là ai đem đứa nhỏ này dạy hư? Khác không nghĩ tới, chuyện bắt anh gọi anh trai liền nghĩ đến trước tiên. Khuôn mặt Giản Vũ Tiệp trước mặt máy tính cũng không có chút vui vẻ nào khi bắt Địch Quân Thịnh gọi một tiếng anh trai, cậu ấy kỳ thật cũng thực đau lòng. Nhưng mà là cậu nhất định phải ủng hộ quyết định của em gái. Giống như em gái ủng hộ cậu, ủng hộ vô điều kiện. ### Địch Quân Thịnh sáng sớm liền đoán được Giản Duẫn Thừa sẽ tìm đến anh. Thậm chí cho rằng anh ấy sẽ là người đầu tiên tìm đến anh. Kết quả so với anh suy đoán còn muốn trễ hơn một chút. Trong văn phòng Địch Quân Thịnh, Giản Duẫn Thừa ngồi ở chỗ ngồi đối diện Địch Quân Thịnh. Một thân tây trang tối màu, đôi mắt thâm thúy, biểu tình ngưng trọng, đôi môi nhấp chặt thành một đường thẳng tắp. Địch Quân Thịnh nhìn anh ấy, khóe miệng nở nụ cười như có như không. "Địch thiếu tựa hồ cảm thấy hết thảy đều ở trong sự khống chế của cậu." "Tôi chưa bao giờ khống chế bất luận chuyện sự tình gì." "Em gái tôi thì sao?" "Thừa thiếu cảm thấy sao?" "Địch thiếu gia, gia sự sau lưng Địch gia quá lớn, mà em gái tôi tính tình quá thẳng." Mặc kệ là Giản Nhất Lăng hoạt bát trước đây, hay là Giản Nhất Lăng trầm mặc hiện tại, tính cách vẫn luôn đều thực thẳng thắng. Không khéo đưa đẩy, cũng không hiểu đạo lý đối nhân xử thế. "Thừa thiếu có thể nói như vậy, tôi còn có thể nể anh thêm vài phần, bằng không lấy chuyện anh mặc kệ bạo lực internet vườn trường đối với Nhất Lăng, tôi đều lười đến cùng anh nhiều lời." Ít nhất Giản gia không có chỉ nhìn thấy gia nghiệp của Địch gia, chỉ nghĩ muốn leo lên nhờ cuộc hôn nhân này. Chuyện kia là lịch sự u ám của Giản Duẫn Thừa rất nhiều năm trước. Về tình cảm có thể tha thứ, nhưng Địch Quân Thịnh không tha thứ. Đặc biệt là hiện tại muốn đem vật nhỏ phủng ở trong lòng bàn tay, càng thêm cảm thấy lúc trước những người này làm cho cô ấy bị tổn thương. "Địch thiếu gia có nguyện ý xem trọng tôi vài phần hay không tôi không sao cả, chỉ cần Địch thiếu gia có thể vẫn luôn quan tâm em gái tôi như vậy là được." Giọng nói Giản Duẫn Thừa trước sau như một đều lãnh ngạnh. "Như anh mong muốn." Ở điểm này, Địch Quân Thịnh vẫn là có thể cấp cho Giản Duẫn Thừa một lời trả lời khẳng định rõ ràng.
Chương 657: Mở chi nhánh bị bàn tán sôi nổi Bấm để xem Tin tức bệnh viện Lạc Hải Sâm muốn thành lập chi nhánh ở kinh thành đang được truyền khai. Chuyện này liền không chỉ kích động người trong giới y học, mà người ngoài giới cũng kích động. Người ở trên mạng mở ra vài chuyên đề để thảo luận chuyện này. Quan điểm của mọi người đều cực kỳ nhất trí, đều đối với chuyện này thập phần xem trọng hơn nữa chờ mong. Mọi người lúc này mới phản ứng lại đây, khó trách lúc trước bệnh viện Lạc Hải Sâm tiến hành thông báo tuyển dụng, nguyên lai là chuẩn bị để xây dựng chi nhánh bệnh viện. Ôn Nhược lúc này đang ở cùng bạn trai mới quen cùng nhau ăn cơm, cũng nghe anh ta nói đến tin tức này. "Em biết không? Bệnh viện Lạc Hải Sâm này là bệnh viện có trình độ chữa bệnh trước mắt đang đứng đầu thế giới. Hiện tại muốn ở kinh thành mở chi nhánh, đối với kinh thành mà nói, là một chuyện thập phần tốt đẹp." Một bệnh viện có trình độ chữa bệnh vượt qua các bệnh viện khác trên thế giới, ở kinh thành này mở một chi nhánh, là có sự công nhận đối với thành phố này. Bạn trai Ôn Nhược vừa rồi nói chuyện, là hai ngày trước đây mới vừa xác nhận quan hệ. Nam nhân này tên là Chu Tử Mặc, là bạn học đại học của cô. Chu Tử Mặc xuất thân thực tốt, là đại thiếu gia con vợ cả một đại gia tộc gia thế không nhỏ ở kinh thành. Diện mạo tuy rằng không phải rất xuất chúng, nhưng mà rất có tài khí, học tập thành tích không tồi, biết đàn dương cầm, biết kéo đàn violon, chính mình có thể soạn nhạc viết lời. Có thể nói, trừ bỏ ngoại hình, các phương diện còn lại đều là mẫu hình lý tưởng của Ôn Nhược. Cho nên sau khi đối phương thổ lộ, Ôn Nhược thực mau đồng ý cùng đối phương kết giao. Sau khi kết giao việc duy nhất làm Ôn Nhược cảm thấy không thoải mái chính là, Chu Tử Mặc thích đàm luận thời sự, thích cùng Ôn Nhược chia sẻ chính mình cái nhìn, thành thật mà nói, cô có chút không biết như thế nào tiếp lời. Liền như hiện tại, Chu Tử Mặc nói về chuyện bệnh viện Lạc Hải Sâm, Ôn Nhược đều không phải quá hiểu biết. "Nghe nói địa điểm xây dựng bệnh viện đã được phê duyệt, hiện tại mọi người đều đang đoán xem công ty nhà ai có thể nhận thầu xây dựng bệnh viện Lạc Hải Sâm này." Chu Tử Mặc tiếp tục nói. "Nhà ai nhận thầu được xây dựng có cái gì không giống nhau sao?" Ôn Nhược hỏi. "Có, này không chỉ là chuyện kiếm tiền, mà là còn có được thanh danh. Bệnh viện Lạc Hải Sâm có tiếng là cái gì cũng đều dùng tốt nhất, có thể được bệnh viện lựa chọn nhận thầu xây dựng, liền tương đương với việc được bệnh viện bọn họ quảng cáo miễn phí. Hơn nữa nếu nhận thầu xây dựng được không phải có thể nhìn thấy nhân viên của bệnh viện Lạc Hải Sâm sao? Một đại đoàn đội thần bí lại cường như vậy, ai không muốn kết thân một chút?" Nghe Chu Tử Mặc nói như vậy, trên mặt Ôn Nhược hiện lên vài phần chờ mong. Chẳng qua Ôn gia bọn họ không có làm ở phương diện này, cho nên chỉ có thể nghe một chút. Ôn Nhược lại hỏi, "Vậy khi nào bọn họ đấu thầu? Trừ bỏ xây dựng, còn có những mặt khác không?" "Phương diện thiết bị chữa bệnh liền không cần suy nghĩ, bệnh viện Lạc Hải Sâm cùng Công ty thiết bị y tế Húc Minh có hợp tác với nhau, nghe nói rất nhiều thiết bị đều là chuyên cung cấp cho bệnh viện Lạc Hải Sâm, bên ngoài muốn mua đều mua không được." Thiết bị y tế Húc Minh trước mắt ở bên ngoài bán thiết bị chữa bệnh kiểu mới cũng chỉ có hai loại, nhưng liền hai loại này, cũng đã làm thiết bị y tế Húc Minh kiếm được đầy chén cơm. "Đến nỗi những mặt cái khác sao.. trước mắt còn không biết." Chu Tử Mặc cũng muốn biết mặt khác còn có phương diện gì, bởi vì mọi người đều đã đánh giá qua, cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm làm buôn bán, vừa kiếm được tiền cũng kiếm được danh. Cơm nước xong, Chu Tử Mặc đưa Ôn Nhược về nhà. Thời điểm đến cửa nhà Ôn Nhược, Giản Nhất Lăng đang từ bên trong ra tới. Bởi vì Giản lão phu nhân gần đây đều ở tại Ôn gia, Giản Nhất Lăng thường xuyên tới thăm. "Người kia là ai? Như thế nào từ nhà em ra tới?" Chu Tử Mặc hỏi Ôn Nhược.
Chương 658: Hơn phân nửa xuất thân chẳng ra gì Bấm để xem "Em gái họ của em." Ôn Nhược trả lời, "Chuẩn bị đính hôn." "Đính hôn? Thoạt nhìn so với em còn nhỏ hơn rất nhiều, như thế nào sớm như vậy đã muốn đính hôn?" Chu Tử Mặc có chút ngoài ý muốn. "Chắc là yêu đương sớm đi." Ôn Nhược trả lời. Kỳ thật Giản Nhất Lăng so với Ôn Nhược chỉ nhỏ hơn một tuổi, chỉ là thoạt nhìn tương đối nhỏ mà thôi. Tuổi này yêu đương đã đều không thể xem như là yêu sớm. Lời này của Ôn Nhược làm Chu Tử Mặc cảm thấy nữ sinh nhỏ cách đó không xa cũng không ngoan ngoãn như mới thoạt nhìn thấy như vậy, nữ sinh ngoan ngoãn sẽ không mười bốn mười lăm tuổi liền yêu đương, thậm chí còn muốn đính hôn. Ở cái tuổi này muốn đính hôn, hơn phân nửa là nháo ra chuyện gì rồi. Cụ thể chuyện gì, Chu Tử Mặc nhưng thật ra không có hỏi, bởi vì cũng không có lòng hiếu kỳ lớn như vậy, cũng là vì chuyện người khác gièm pha không quá tốt để mà truy hỏi nhiều. Sau khi Chu Tử Mặc rời đi, Ôn Nhược chính mình trở về nhà. Thời điểm Thái Thấm Nguyệt tới thư phòng của Ôn Nhược đem cho cô một ít trái cây cùng điểm tâm ngọt, hỏi chuyện cô hôm nay cùng Chu Tử Mặc ở chung. "Thế nào? Con cùng Tử Mặc ở chung như thế nào?" "Cũng không tệ lắm." Không thể nói tới đặc biệt tốt, nhưng cũng không kém. "Không tồi liền tốt, không tồi liền tốt. Chu gia ở kinh thành là gia tộc rất có danh vọng, của cải thâm hậu, mà bản nhân Tử Mặc lại có tài khí như vậy, là xứng đôi với con, là người tuyệt hảo được chọn, là con rể tương lai mẹ vừa ý, con nhất định hảo hảo nắm chắc mới được." Nghe thấy Thái Thấm Nguyệt nói, Ôn Nhược trong đầu bỗng nhiên hiện lên gương mặt kia của Địch Quân Thịnh. Đó là một khuôn mặt mà một người sau khi nhìn thấy đều rất khó quên. Bất quá thực mau Ôn Nhược liền đem gương mặt này từ trong đầu mình bỏ ra ngoài. Cô hẳn là tinh tường nhận thấy được, người kia là cô chạm không đến được. "Đúng rồi, mẹ, mẹ có hỏi qua ba, vì cái gì Giản Nhất Lăng sẽ vứt bỏ Thịnh gia, lựa chọn cùng một người có gia đình bình thường đính hôn không?" Chuyện này Ôn Nhược còn không có suy nghĩ cẩn thận. Ngày đó tới cầu hôn là một lão nhân bình thường khẳng định không phải là người của Địch gia. Có thể đối với Giản gia cúi đầu khom lưng như vậy, hơn phân nửa xuất thân chẳng ra gì. "Ai biết, mẹ lần trước cùng ba con cãi nhau một trận, đến nay còn ở đang bực mình, mẹ mới không muốn đi hỏi ông ấy những chuyện đó. Mẹ cho rằng Giản Nhất Lăng là bị Thịnh gia ném, bên người Thịnh gia cái dạng nữ nhân gì không có? Coi trọng con bé cũng bất quá là nhất thời mới mẻ thôi, qua mấy ngày liền tách ra. Bằng không thật đúng là có thể cưới về nhà sao? Kia Địch gia cùng Giản gia cách nhau xa vạn dặm, Địch gia lại thế nào cũng chướng mắt Giản gia." Giản gia còn không có bằng Ôn gia đâu. Ôn gia so với Chu gia còn có một khoảng cách, càng đừng nói là Địch gia. Hơn nữa người đó là Địch gia Thịnh gia, liền Tần gia đại tiểu thư đều chướng mắt, như thế nào sẽ coi trọng Giản gia cái kia tiểu nha đầu chứ? "Vậy thì thay đổi người cũng quá nhanh đi." Ôn Nhược đánh giá. "Đó là chuyện của Giản Nhất Lăng, con đừng học theo con bé là được. Con cùng Tử Mặc phải hảo hảo mà nói, chuyện khác đừng nóng vội làm, đừng làm cho nó cảm thấy con hạ giá, biết không?" "Con biết rồi." Ôn Nhược nói, "Mẹ mẹ cũng nhanh cùng ba hòa hảo đi, đừng tiếp tục cùng ông ấy cãi nhau, tâm của ba càng thêm hướng về nhà cô út." "Mẹ biết." Thái Thấm Nguyệt sắc mặt không tốt, "Mẹ này không phải là kéo không được cái mặt này sao? Ba của con cũng đúng vậy, ân huệ bao nhiêu năm trước, còn nhớ rõ ràng như vậy, một hai hiện tại phải lấy tiền để đi báo đáp cái gọi là ân tình của năm đó." "Ba liền là người như vậy, mẹ hãy nhân nhượng ông ấy một ít." Ôn Nhược nói. "Biết rồi, mẹ chịu thua, nhưng mà [Vạn dặm non sông] mẹ kiên quyết sẽ không cho ba con đưa đến Giản gia."