Huyền Ảo Hệ Thống Thăng Cấp Vô Hạn - Ngân Luân Tiên Sinh

Discussion in 'Truyện Drop' started by Ngân Luân TIên Sinh, Oct 12, 2021.

  1. Chương 10: Lâm Tuyết Nhu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng y thiếu nữ đi đến trước mặt Sở Thiên hai tay để ngang eo nói lời cảm tạ: "Đa tạ công tử ra tay trợ giúp, Lâm Tuyết Nhu biết ơn bội phần!"

    "Lâm cô nương khách khí, ta cũng chỉ là thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ mà thôi, huống chi có hai vị tiền bối ở đây thì dù không có ta các ngươi cũng có thể thu thập được bọn hắn!"

    Phục hồi lại tinh thần, Sở Thiên mỉm cười khoát tay nói.

    "Công tử không thể nói như vậy, nếu như không có công tử giải quyết tên Lão Tam kia, bọn họ sẽ không bị uy hiếp, cũng sẽ không bị chúng ta đánh tan, cho nên lần này Thiên Cơ Thương Hội chúng ta có thể may mắn thoát khỏi, là nhờ có công tử trợ giúp!"

    Lâm Tuyết Nhu mỉm cười nhẹ nhàng nói.

    Lúc này, một âm thanh thô lỗ của nam trung vang lên: "Ta nói hai người trẻ tuổi các người cứ khách khí qua lại như vậy thì không biết bao giờ mới kết thúc đây?"

    Nữ trung niên cũng lên tiếng nói: "Lão Hỏa nói không sai, hai người trẻ tuổi các ngươi cứ như thế thì trời sẽ tối không kịp lên đường mất!"

    Sau đó nhìn về phía Sở Thiên nói: "Hài tử, ngươi tên gì, ngươi còn trẻ đã là Ngũ Tinh Đại Chiến Sư, lại không hề tỏ ra kêu ngạo quả thật khó có được, khó có được, tuổi trẻ tài cao rất hợp với tiểu Nhu nhà chúng ta!"

    Một bên Hỏa Lão cũng vuốt râu gật gù không ngừng.

    "Thủy Lão, Hỏa Lão hai người cái ngươi nói bậy bạ gì đó?" Lâm Tuyết Nhu ngượng ngùng dậm chân hướng về song lão mà nói.

    Tư thái tiểu nữ nhi của Lâm Tuyết Nhu khiến cho mọi người ở đây vui vẻ không thôi.

    Sở Thiên cũng chỉ lắc đầu cười cười.

    Lúc này, Sở Thiên mỉm cười chấp tay nói: "Đa tạ hai vị lão tiền bối cân nhắc, tiểu tử họ Sở tên một chữ Thiên, tiểu tử cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, tuổi trẻ tài cao thì tiểu tử không dám nhận."

    "Lâm cô nương, hai vị tiền bối, ta có một chút yêu cầu quá đáng mong có được sự đồng ý của các ngươi?"

    "Sở công tử, mời nói!" Lâm Tuyết Nhu nhẹ nhàng lên tiếng.

    "Chuyện là thế này, các ngươi cũng đã nhìn thấy trang phục của ta hiện tại đi nên mong Lâm cô nương có thể cho ta mượn một bộ quần áo rồi khi đến Quận Thiên Vũ ta lập tức sẽ trả lại cho cô nương bằng kim tệ, được không?" Sở Thiên có chút ngựng ngùng nói.

    "Kim tệ thì không cần, Sở công tử chính là ân nhân của Thiên Cơ Thương Hội chúng ta thì một bộ quần áo có tính là gì." Lâm Tuyết Nhu mỉm cười đáp.

    Lâm Tuyết Nhu đã nói như vậy, Sở Thiên cũng không chối từ, dù sao đây thật là công lao của mình.

    "Thế thì đa tạ Lâm cô nương."

    "Sở công tử khách khí."

    Một lúc sau, Sở Thiên bước ra làm cho Lâm Tuyết Nhu lập tức ngẩn người.

    Hiện tại Sở Thiên đang mặc trên người một bộ bạch y, mày kiếm mắt sao, gương mặt thanh tú, thần thái phiêu dật, tướng mạo đường đường, trong nhu hòa mang theo tiêu sái, phong lưu phóng khoáng.

    Đúng là một mỹ thiếu niên tuấn tú phiêu dật!

    "Đạ tạ Lâm cô nương ban tặng quần áo!"

    Đến lúc Sở Thiên lên tiếng, Lâm Tuyết Nhu sực tỉnh, trên mặt bỗng xuất hiện hai đạo ửng đỏ, vô cùng đáng yêu chỉ là do dưới lớp khăn che mặt nên Sở Thiên vô phúc nhìn thấy.

    Thủy Hỏa song lão ở một bên nở một nụ cười hài lòng nhìn về phía này, lúc này Thủy lão bỗng nhiên lên tiếng: "Lão Hỏa, ngươi nói xem tiểu Thiên thật sự có thể giúp được tiểu thư hay là không?"

    Hỏa lão gật đầu: "Có thể! Không biết vì sao nhưng khi ta nhìn thấy tiểu tử này, giống như có ai đó dẫn dắt nói rằng hắn chính là cứu tinh của tiểu thư."

    Thủy lão nhìn về phía Sở Thiên và Lâm Tuyết Nhu lẩm bẩm: "Hi vọng ngươi nói đúng!"

    Sở Thiên và Lâm Tuyết Nhu qua một quãng thời gian trò chuyện thì mối quan hệ của cả hai ngày càng tốt.

    "Lâm công nương, hay là ngươi cứ gọi ta là Sở Thiên đi, Sở công tử ta có chút không quen a" Sở Thiên bỗng nhiên nói.

    Lâm Tuyết Nhu có chút ngạc nhiên, mỉm cười nói: "Nếu vậy thì Sở Thiên ngươi cũng gọi ta là Tuyết Nhu đi, dù sao ít nhất chúng ta xem như cùng vượt qua hoạn nạn mà!"

    "Haha, nếu thế thì cung kính không bằng tuân mệnh." Sở Thiên cười nói.

    "Tuyết Nhu, các ngươi đến Quận Thiên Vũ để làm gì a, ta nhớ nơi đó không hề có phân hội nào của Thiên Cơ Thương Hội a" Sở Thiên có chút nghi hoặc hỏi.

    "Đúng vậy, chúng ta được lệnh của tổng bộ đến quận Thiên Vũ xây dựng nên phân hội ở đây, sau này nếu có cần mua gì hay là muốn bán ra thứ gì đó ngươi hãy đến Thiên Cơ Phân Hội của chúng ta nhé!" Nụ cười dưới lớp khăn che mỏng thoắt ẩn thoắt hiện khiến cho Sở Thiên tim đập loạn xạ.

    "Sở Thiên a Sở Thiên, ngươi đang suy nghĩ cái gì thế? Bình tĩnh lại nào!" Sở Thiên có chút oán thầm bản thân mình.

    Lúc này Lâm Tuyết Nhu từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một tấm thẻ hoàng kim đưa cho Sở Thiên.

    Cầm lấy, Sở Thiên kinh ngạc nhìn về phía Lâm Tuyết Nhu "Đây là?"

    "Đây chính là Hoàng Kim Hội Viên Thẻ, khi ngươi đến bất cứ phân bộ nào của Thiên Cơ, cầm nó thì sẽ được thương hội chiết khấu còn 70%!" Lâm Tuyết Nhu mỉm cười giải thích cho Sở Thiên công dụng của nó.

    "Đa tạ!"

    Nghe được Lâm Tuyết Nhu giải thích Sở Thiên lập tức kinh hỉ nói, sau này hắn mua đồ chính là tất yếu, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, không cần lãng phí.

    Lâm Tuyết Nhu mỉm cười gật gật đầu.
     
    Thùy Minh likes this.
    Last edited: Oct 26, 2021
  2. Chương 11: Trở về.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một ngày một đêm nữa trôi qua, đội ngũ rốt cuộc cũng tiến nhập Quận Thiên Vũ, may mắn là dọc theo con đường này không hề gặp chuyện bất trắc gì cả.

    "Tuyết Nhu, chúng ta từ biệt tại đây đi!"

    Sở Thiên ngừng lại nhìn về phía Lâm Tuyết Nhu nói.

    Lâm Tuyết Nhu có chút không muốn.

    "Thật sự không cùng chúng ta đến phân hội xem sao?"

    "Không được, có thời gian thì ta sẽ đến, dù sao hiện tại ta cũng muốn về nhà xem sao."

    Sở Thiên lắc đầu nói, hiện tại Sở Thiên đã có chút không thể chờ đợi mà muốn trở về nhà a.

    "Cáo từ."

    Sau khi cáo biệt Lâm Tuyết Nhu, Sở Thiên dứt khoát xoay người rời đi, đến tận rất xa Lâm Tuyết Nhu vẫn còn nhìn theo bóng lưng ấy.

    Bỗng nhiên một giọng trêu trọc vang lên: "Ai da! Người ta đã đi rất xa rồi còn nhìn cái gì nữa! Tiểu Nhu nhà chúng ta đã bắt đầu biết yêu rồi sao?"

    "Thủy lão, người lại nói bậy bạ gì nữa đó? Ta không hề có, mà cho dù là có đi chăng nữa thì sao chứ? Chẳng phải số phận của ta đã được sắp đặt rồi sao?" Nhìn bóng lưng Sở Thiên, Lâm Tuyết Nhu thở dài nói.

    Nhìn thấy biểu lộ của Lâm Tuyết Nhu khiến nàng đau lòng không thôi, Lâm Tuyết Nhu chính là nàng nhìn mà lớn nên đã sớm xem Lâm Tuyết Nhu như con gái của mình vậy, nhìn thấy Lâm Tuyết Nhu như thế khiến nàng hận không thể nói ra kế hoạch cho tiểu Nhu nghe.

    Nhưng rất tiếc hiện tại là không thể, Thủy lão nhìn về phía Sở Thiên lẩm bẩm: "Tiểu Thiên, hi vọng ngươi sẽ không làm tiểu thư thất vọng!"

    * * *

    Hơn hai tháng, Sở Thiên từ một người bình thường bỗng chốc biến hóa trở thành Ngũ Tinh Chiến Linh cường giả, khiến hắn cảm thấy có chút cảm khái.

    Về đến nhà, một cảnh tượng hoang tàn đập vào mắt, cả ngôi nhà bị cháy đen trở thành một đóng đổ nát, ngôi nhà này tuy rằng không có gì đặc biệt quý giá nhưng nó chính là kỉ vật của Lâm Nhân tạ thế để lại cho hắn, hiện tại nó trở nên như thế khiến Sở Thiên phẫn nộ không thôi.

    Đúng lúc này, tại một bức tường tạm thời có thể nói là nguyên vẹn xuất hiện trong mắt của Sở Thiên, trên đó là một đầu dã lang ấn ký màu xám, lập tức ánh mắt của Sở Thiên tràn đầy sát khí.

    "Dã Lang Bang, tốt, tốt, các ngươi rất tốt, các ngươi thành công chạm vào giới hạn của ta, các ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ đến tìm các ngươi."

    Bước đến, từ trong đống đổ nát Sở Thiên lấy ra một bài vị trên đó viết "Lâm Nhân Chi Vị" sau đó để vào không gian hệ thống.

    Nhìn xung quanh một lần sau đó Sở Thiên lập tức rời đi.

    Dã Lang Bang cư ngụ tại Yên Sơn cửa tây của Quận Thiên Vũ, thường hoạt động trong phạm vi nơi đây không chuyện gì không làm, từ cướp bóc, cưỡng đoạt đến giết người không phân biệt già trẻ lớn bé, là nỗi ám ảnh của Quận Thiên Vũ.

    Lúc này, cả Dã Lang Bang vốn dĩ phái vô cùng ồn ào nhưng lúc này lại yên lặng một cách quỷ dị, tại vị trí cao nhất đang ngồi một hắc y nhân, cả người không một chút khí tức.

    Trước mặt hắn, da ngâm đen, râu ria xuồm xoàn ở trần phía trên, trước ngực xăm một đầu dã lang dữ tợn đang run sợ không dám nhìn hắc y nhân.

    Đây là trại chủ của Dã Lang Bang - Dã Lang.

    "Ta hỏi lại một lần nữa, nó đang ở đâu?" Hắc y nhân nhìn về phía Dã Lang từ tốn nói.

    "Ta không biết! Ta thật sự không biết! Ngươi hãy tha cho ta!" Dã Lang nước mắt đầm đìa nhìn về phía hắc y nhân mà cầu xin.

    Đường đường là một Cửu Tinh Đại Chiến Sư lại có một bộ mặt như thế khiến cho người khác mở rộng tầm mắt.

    "Ô! Các ngươi có khách! Mau đi tiếp đón a! Sau đó chúng ta sẽ nói chuyện tiếp!" Bỗng nhiên hắc y nhân nhìn về phía Dã Lang cười nói.

    Dứt lời, một tiếng nổ cực lớn phát ra.

    Oanh!

    Đại môn của Dã Lang Bang lập tức bị vẫn tan tành, xuất hiện một bạch y thiếu niên gương mặt bình tĩnh thong dong đi đến.

    Ngay lúc hắc y nhân lên tiếng thì Sở Thiên cũng chú ý đến hắn, thăm dò hắc y nhân một chút, Sở Thiên có chút kinh ngạc.

    Hắc y nhân trước mắt ít nhất cũng là Tam Tinh Chiến Linh, từ lúc nào mà Quận Thiên Vũ lại có cường giả như thế?

    Dã Lang nhìn hắc y nhân một cái, thấy được hắn gật đầu Dã Lang thở phào một hơi, nhìn về phía Sở Thiên hét lớn:

    "Ngươi là ai? Vì sao lại to gan dám đến Dã Lang Bang ta gây sự? Không biết chữ tử viết thể nào sao?"

    "Kẻ diệt Dã Lang Bang a!" Sở Thiên cũng lười nói vô thẳng vấn đề.

    Dứt lời, Sở Thiên lập tức lao đến, lật tay Tru Tiên Kiếm xuất hiện một kiếm chém xuống, một đạo kiếm khí to lớn bay về một bên bang chúng, lập tức tên bang chúng đó tách thành hai mảnh một dòng máu tươi chảy ra kinh dị đến cực điểm.

    "Cái gì? Anh Em, lên!" Thấy được Sở Thiên cũng không thuộc dạng dễ chơi, Dã Lang lập tức vung ta hét lên.

    Nhìn thấy Dã Lang Bang cũng xong lên, Sở Thiên cười lạnh lại một kiếm chém đến, lại một tên bang chúng ngã xuống.

    Sau đó, đưa tay vuốt nhẹ thân kiếm chiến khí dần dần tụ tập trên lưỡi kiếm, Tru Tiên Kiếm lắc mình hóa thành mười thanh kiếm giống hệt nhau lơ lững trước mặt Sở Thiên.

    Tru Tiên Tam Thức – Đệ nhị thức: Diệt Tiên

    Mười thanh kiếm khí lập tức bay đến Dã Lang Bang chúng mà càn quét, Sở Thiên cũng không hề rảnh rỗi hai ta vươn ra hai đạo hỏa diễm màu đen xuất hiện lập tức nhiệt độ xung quanh lập tức tăng cao.

    Một quyền đấm ra hắc hỏa hóa thành một đạo quyền ấn đánh về phía trước những tên bang chúng nằm trên đường đi của nó lập tức hóa thành tro bụi.

    Không dừng lại ở đó, Sở Thiên đưa tay hướng lên trời một khỏa cầu lửa màu đen khổng lồ lập tức xuất hiện từ trên không hạ xuống Dã Lang Bang.

    Oành!

    Dã Lang Bang hoàn toàn trở thành phế tích.
     
    Last edited by a moderator: Oct 26, 2021
Trả lời qua Facebook
Loading...