Chương 160: Hiện trường biểu diễn Bấm để xem ~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ Thượng Quan Vân Lễ ngước lên, nhìn thấy Diệp Tiện vặn vẹo lông mày, vẻ mặt vừa vô tội, vừa cầu khẩn nhìn hắn, giống như đang nói: Đừng nói cho tổng giám đốc là Khương Hân được không? Nếu không tôi sẽ xong đời. Theo nhật kí thông tin, Thượng Quan Vân Lễ lại lướt lên trên xem. Chậc. Không nghĩ đến Khương Hân này trong giới luôn điệu thấp, lạnh lùng, thời điểm theo đuổi người khác lại nhiệt tình như vậy, Diệp Tiện trả lời thì ngược lại, nếu không phải ờ ừm, thì cũng rất lâu mới rep lại một tin, rõ ràng chính là không có ý kia. Hắn vốn chỉ muốn giễu cợt Diệp Tiện một chút, không nghĩ tới lại biến khéo thành vụng rồi. Nhưng Diệp Tiện không phải là gay sao? Khương Hân không biết à? Hay là cô ấy muốn bẻ thẳng Diệp Tiện? Chậc, nữ nhân ah, chính là ngây thơ. Thượng Quan Vân Lễ sờ cằm cảm thán, trong lòng Diệp Tiện lại đau khổ như bị người bỏ lên lửa mà thêu đốt, đại não chạy với tốc độ cao suy nghĩ xem lát nửa làm sao để giải thích với tổng giám đốc. "Thật đúng là tin nhắn rác." Một lúc sau, Thượng Quan Vân Lễ lắc đầu, bộ dáng chán nản ném trả điện thoại cho Diệp Tiện. Diệp Tiện nhận điện thoại, có chút mơ hồ. Thượng Quan Vân Lễ là thần tiên gì đây! Vậy mà không bán đứng cô, ô ô ô thật cảm động quá? Diệp Tiện: "Tôi đã nói rồi.. anh còn không tin." Anh trai, anh là anh ruột của tôi! Yêu anh! Bạc Đình Thâm nhìn thoáng qua Thượng Quan Vân Lễ, Thượng Quan Vân Lễ nhún vai, bộ dáng quang minh lỗi lạc: "Không tin thì cậu tự xem đi?" "Ah cái kia.." Diệp Tiện nhanh chóng cất điện thoại đi: "Thượng Quan Vân Lễ, không phải vừa rồi anh bảo muốn nhìn tôi diễn tiểu Cố tổng sao? Còn muốn xem không?" "Đương nhiên." Thượng Quan Vân Lễ cười thầm, tên nhóc này là thật sự sợ Đình Thâm. "Anh muốn xem đoạn nào?" Để ngăn chặn cái miệng của Thượng Quan Vân Lễ, Diệp Tiện quyết định liều mạng, không phải chỉ là diễn một đoạn xấu hổ thôi sao? Có kinh khủng bằng bị tổng giám đốc hiểu lầm đang yêu đương, làm trái hợp đồng sao? "Đoạn vừa rồi trên TV." Cố Thần giả say, muốn Ninh Hinh Nhi đưa về nhà, mượn cơ hội ôm Ninh Hinh Nhi.. Khóe miệng Diệp Tiện có chút giật giật, cho dù trong lòng không muốn nhưng cô chưa từng qua loa đối với diễn xuất. "Được." Im lặng vài giây, cô đã tìm được trạng thái. Nhân vật Cố Thần này thật ra rất đơn giản, sáng sủa như ánh mặt trời, giàu có phong lưu, đẹp trai, cởi mở và thẳng thắn. Diệp Tiện cởi áo khoác, đem hai tay áo khép lại bên nhau rồi choàng lên vai, vươn tay kéo kéo áo sơmi trước ngực, nháy mắt hai cúc áo đã bị cô kéo ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo trắng như tuyết. "Tỷ tỷ, tôi uống say rồi, chị có thể đưa tôi về nhà được không?" Thân thể Diệp Tiện lung la lung lay, đi về phía Thượng Quan Vân Lễ. Hai má vì cô cố ý nín thở hiện ra sắc đỏ hồng, bờ môi hơi mím lại, màu sắc tươi tắn như cánh hoa nở rộ, giọng nói run run, xen lẫn hương sữa đặc biệt của thiếu niên chỉ mỗi hắn có, như móng vuốt mèo, nhẹ nhàng cào vào lòng người, cực kỳ mê người, đừng nói là nữ nhân nghe xong sẽ động tâm, ngay cả nam nhân nghe xong cũng không chịu nổi. Bạc Đình Thâm nâng chung trà lên, nhẹ nhấp một ngụm, hầu kết cứng rắn nhô lên nhấp nhô lên xuống. Tiểu tử này, có hai chiêu mà~ Thượng Quan Vân Lễ thầm khen, từ góc độ chuyên nghiệp mà đansh giá, Diệp Tiện nhập vai trong một giây, có thiên phú, có kỹ năng còn có khí chất, quả thực là diễn viên ưu tú hiếm có. Vậy trước kia làm sao hắn có thể diễn bộ 《 mỗi người đều có siêu năng lực 》dở đến như vậy? "Được, đi về cùng tôi." Thượng Quan Vân Lễ đứng dậy tiếp lời cho Diệp Tiện, thuận tiện kéo kéo cổ tay của cậu ta. Khi 'Ninh Hinh Nhi' đụng tới Diệp Tiện, khóe miệng Diệp Tiện lén lút nâng lên một độ cong, không biết có bao nhiêu vui vẻ: "Tỷ tỷ, vừa rồi ở tiệc rượu vẫn luôn trò chuyện với Hứa Đàm Phong, không thèm quan tâm đến tôi, có phải là tỷ tỷ không thích tôi nửa?" "Chúng tôi bàn về công việc." "Nhưng mà tôi uống say rồi, không còn sức lực nửa, đi không nổi, muốn tỷ tỷ hôn hôn một cái mới đi được!" Hắn ghen tị, giống một chú chó nhỏ bị bỏ mặc trong giá lạnh, bị mắc kẹt tại chỗ, hồn nhiên tự nhiên mà làm nũng bừa bãi. Thượng Quan Vân Lễ cũng có chút bị cậu ta mang nhập vai rồi, hiện tại hắn bắt đầu hiểu rõ, tại sao Khương Hân lại thích cậu ta rồi.
Chương 161: Lau sạch sẽ Bấm để xem ~~~~Editor: Quy Lãng~~~~ "Tiểu Cố tổng, cậu đừng lộn xộn." "Tôi không có lộn xộn." Diệp Tiện tránh cánh tay của hắn, động tác tiếp theo chính là mạnh mẽ lôi hắn vào lòng mình mà trêu đùa. Thượng Quan Vân Lễ là một người cao to, cô không thể làm như vậy được, cũng không có ý định làm, chỉ tùy tiện kéo một chút theo kịch bản là được. Nhưng không nghĩ tới, cô mới bước về phía trước, còn chưa kịp vươn tay kéo Thượng Quan Vân Lễ, dưới chân liền lảo đảo, nằm úp sấp xuống đất như chó ăn phân. Trên chóp mũi, thoang thoảng hương tùng mát lạnh xen lẫn mùi da thuộc. Thượng Quan Vân Lễ ngạc nhiên nhìn Bạc Đình Thâm bỗng nhiên duỗi chân ra gạt ngã Diệp Tiện: "..." Diệp Tiện ngẩng đầu, nhìn đôi giày da bóng loáng trước mắt chỉ cách miệng chừng một tấc nửa: "..." Nếu như nhích về phía trước một chút nửa, cô liền hôn giày của tổng giám đốc rồi. Vậy thì giống như.. chó liếm chân trong truyền thuyết rồi! Diệp Tiện ngẩng đầu, trong mắt hiện lên tia sáng giận dữ: "Tổng giám đốc anh.." "Làm dơ giày của tôi, lau sạch đi." Không ngờ, ánh mắt Bạc Đình Thâm trầm tĩnh, mặt không gợn sóng mà nhìn cô, kẻ ác lại mở miệng tố cáo trước. Diệp Tiện: "?" Thảo, anh ta bắt nạt người công khai như vậy, hắn cho rằng hắn khai trừ Trình Tĩnh Xu, lại là ông chủ trực tiếp thì cô sẽ để yên cho hắn bắt nạt sao? Đừng có mơ! Nông nô bị áp bức lâu cũng sẽ đứng lên chống lại đó! "Đông đông đông!" Điện thoại bỗng nhiên vang lên, Diệp Tiện từ trên mặt đất đứng dậy, phủi bụi trên người, nghe điện thoại của Chu Lộ: "Tiểu Lộ, có chuyện gì sao?" "Diệp ca, anh mau trở về đi, sắp tới anh thử vai rồi." "Được!" Diệp Tiện cúp điện thoại, hít sâu một hơi, buổi thử vai hôm nay cần phải giữ tâm trạng tốt, bây giờ không cần cải vã nửa! "Tổng giám đốc, Thượng Quan Vân Lễ, tôi còn buổi thử vai bên kia, tôi đi trước đây, hai người từ từ uống, lần sai có duyên thì chúng ta lại tụ họp tiếp ha!" Diệp Tiện nói xong, liền quay người chạy trốn nhanh như chớp. Thượng Quan Vân Lễ nhìn bước chân cậu ta rời đi còn nhanh hơn mấy tên ranh con ngoài đường, nhịn không được bật cười ra tiếng: "Tên nhóc này, quá buồn cười rồi, vừa hung dữ lại vừa nhát gan." "Có điều, Đình Thâm, cậu bắt nạt cậu ta làm gì?" Thượng Quan Vân Lễ quay người, lại thấy Bạc Đình Thâm đang nhìn chiếc áo khoác lẻ loi trên mặt ghế. Là Diệp Tiện để quên rồi. "Kỹ thuật diễn quá vụng về." "Tôi lại cảm thấy không tệ đâu!" Thượng Quan Vân Lễ cầm áo khoác Diệp Tiện để quên lên, trầm tư suy nghĩ, tên nhóc này không phải là muốn dùng mưu kế như mấy nữ nhân khác đó chứ? Cố ý để quên, tạo cơ hội tốt để lần sau gặp mặt Đình Thâm, dù sao cậu ta muốn lấy lòng ông chủ đều viết hết lên trên mặt. "Tôi cảm thấy cậu ta rất thú vị đó, cậu thấy sao? Chúng ta đem quần áo qua đưa cho cậu ta đi?" "Không nghĩ vậy." Thượng Quan Vân Lễ: "Vậy cậu có đi đưa quần áo không?" * * * Hiện trường thử vai kem đánh răng Bạch Nhân. Minh tinh đến đây tham gia tuyển chọn, ngoại trừ Chương Hạo rời đi vì bị thương, tất cả đều đã thử vai xong rồi, chỉ còn mình Diệp Tiện là người cuối cùng. Chu Lộ đưa kịch bản quay quảng cáo cho Diệp Tiện, hắn ngồi vào chỗ nghiêm túc xem qua. Kịch bản quảng cáo có 4 cảnh: Cảnh thứ nhất: Một cặp đôi thức dậy vào buổi sáng, chàng trai (cũng chính là nhân vật mà cô đóng) muốn hôn môi cô gái đầy yêu thương, không ngờ vừa mới mở miệng, trong miệng liền tỏa ra một hơi thở màu xanh đầy tanh tưởi, hơi thở nhanh chóng biến thành một bong bóng kì dị khổng lồ, nhốt cô gái vào trong. Cảnh thứ hai: Chàng trai quá sợ hãi, thời điểm đang hoảng loạn tuyệt vọng thì một siêu nhân trong hình tượng kem đánh răng Bạch Nhân bay về phía chàng trai: "Đừng sợ, hãy thử vũ khí mới của mình!" Chàng trai đầy ngạc nhiên cầm lấy kem đánh răng, đến trước bồn đánh răng, chỉ mới chà vài cái, đã cảm thấy hơi thở tươi mát, toàn thân khoan khoái dễ chịu, như vừa được tái sinh.
Chương 162 : Tôi sẽ không thua kém bất kì người nào Bấm để xem ~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ Cảnh thứ ba: Chàng trai đánh răng xong nhẹ nhàng thổi vào bong bóng ác ma, bong bóng lập tức chuyển sang màu trắng rồi nổ tung, cô gái được cứu thoát thành công, vui vẻ ôm lấy chàng trai. Cảnh cuối cùng là cặp đôi nắm tay nhau dạo chơi trên lớp bọt trắng khổng lồ do đánh kem đánh răng Bạch Nhân tạo ra, chàng trai tự tin cúi đầu hôn môi cô gái. Ngoại trừ tình huống quy định, còn yêu cầu trong thời gian cố định nói ra từ quảng cáo kem đánh răng Bạch Nhân. "Đạo diễn, đây là thông tin và kết quả đánh giá buổi thử vai của các vị minh tinh vừa rồi." Trợ lý buổi thử vai đưa vài tờ thông tin cho đạo diễn, đạo diễn tiện tay mở ra, chọn được 2 người cũng không tệ lắm: "Ngô Đạt Kiện cùng Mạc Chính cũng không tệ lắm, đặc biệt là Mạc Chính này, nhan sắc cũng không tệ, còn ai thử vai nửa không?" "Còn một người, Diệp Tiện." "Diệp Tiện?" Người nổi tiếng trên mạng dạo gần đây, ông có nghe qua cái tên này, có nghe nói về scandal của cậu ta với Trình Tĩnh Xu, ông còn chưa nhìn thấy người thật đâu. "Ở đâu?" Ngay khi đạo diễn vừa dứt lời, Diệp Tiện đã buông kịch bản đi lên sân khấu, đứng trước ống kính, cuối đầu xuống chào ban giám khảo: "Xin chào các vị đạo diễn cùng các nhà phê bình, tôi là người thử vai thứ sáu cho kem đánh răng Bạch Nhân, Diệp Tiện." Nói xong, cô từ từ ngẩng đầu lên, một gương mặt hoàn mỹ, tinh xảo không tỳ vết lập tức lọt vào mắt mọi người ở đây, lúc mỉm cười lộ ra tám cái răng sáng bóng lóe lên dưới ánh đèn. Trắng như mới, sáng như châu báu. Trong nháy mắt đạo diễn nhìn thấy, câu quảng cáo của kem đánh răng Bạch Nhân liền thoảng qua trong đầu ông. Trợ lý lấy tài liệu về Mạc Chính mang ra: "Đạo diễn ngài xem, đây là tư liệu về Mạc Chính.." "Tránh qua." Đạo diễn đẩy trợ lý qua một bên không thương tiếc, mỉm cười đầy mặt hỏi Diệp Tiện: "Cậu chính là Diệp Tiện?" "Đúng vậy." Nhìn giá trị khuôn mặt này, nhìn hàm răng này, chính là ngàn dặm mới tìm được một người, so với những tuyển thủ phía trước, không biết hơn bao nhiêu bậc. "Tôi thấy răng của cậu rất tốt, cho tôi biết cách chăm sóc răng miệng hằng ngày của bạn được không?" Diệp Tiện: "Không uống đồ có ga, không ăn cay, không hút thuốc lá, không thức khuya, dùng kem đánh răng Bạch Nhân trong thời gian dài." Đạo diễn nở nụ cười, tên nhóc này vừa chân thật vừa đáng yêu, tuy rằng có chút nịnh nọt, nhưng câu trả lời còn hay hơn những người trước "Tôi không chăm sóc, trời sinh đã tốt như vậy rồi." "Vậy trước đây cậu đã có kinh nghiệm quay quảng cáo nào chưa?" "Không có." Diệp Tiện nói ra: "Nhưng tôi tin bản thân sẽ không thua kém bất kì một người nào." Bởi vì quảng cáo mà kiếp trước cô quay sắp che kín cả một con phố rồi, sau khi nói xong, cô lại mỉm cười lộ ra tá cái răng trắng. Đạo diễn bị nụ cười tự tin của cô hấp dẫn: "Được, vậy chuẩn bị bắt đầu đi!" Bên ngoài, mấy vị giám đốc điều hành kem đánh răng Bạch Nhân đến giám sát hiện trường đang thảo luận. "Diệp Tiện này cũng không tệ, giá trị nhan sắc rất cao, hàm răng cũng rất tốt! Các cô gái nhỏ có lẽ cũng rất thích loại hình này!" "Hình tượng cũng rất tốt, cũng không biết cảm giác đối với máy ánh thì thế nào, hơn nữa những tin xấu trên người cậu ta." "Đó đều là chuyện trước kia, thời gian ngắn gần đây, cậu ta thể hiện rất tốt, đóng một bộ phim thần tượng rất nổi lên đó, hiện tại danh tiếng đang tăng lên, fans trên Weibo cũng tăng rất nhanh.." "Phó tổng giám đốc!" Mấy người đang thảo luận kịch liệt, một nữ thư ký từ bên ngoài vội vàng đi tới, nói nhỏ bên tai một người đàn ông trung niên. Phó tổng giám đốc Lưu vừa nghe thư kí nói xong liền giật mình đứng dậy, giống như không thể tin được: "Thiệt hay giả?" "Đang ở cửa." Phó tổng giám đốc Lưu lập tức sửa sang lại quần áo rồi chạy ra ngoài, đợi lúc nhìn thấy hai người trước mắt, mỉm vười có chút thụ sủng nhược kinh (*) : "Bạc tổng, Thượng Quan thiếu gia đại giá quang lâm, sao không nói với chúng tôi một tiếng? Tôi nhất định sẽ tiếp đãi thật tốt." (*) Được yêu thương mà lo sợ. Thượng Quan Vân Lễ vẫy vẫy tay: "Vừa lúc đi ngang qua đây, nghe nói bên trong có nghệ sĩ của Tinh Ngu đang quay quảng cáo, có tiện cho chúng tôi đi vào nhìn thử một chút không?" "Tiện, tiện, tiện, rất thuận tiện!"
Chương 163: Cậu xứng sao? Bấm để xem ~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ Trong phòng thu, cảnh đầu tiên của buổi thử vai bắt đầu. Diệp Tiện thay đổi một bộ đồ ngủ in họa tiết phim hoạt hình, tóc được nhà tạo mẫu đánh cho xù xù lên, chui ra từ trong ổ chăn, vuốt vuốt đôi mắt còn buồn ngủ, mái tóc đen nhánh rủ xuống trán, lộ ra vẻ đẹp trai lại mang một tia lười biếng. Nữ diễn viên ở bên cạnh chống đầu nhìn cậu. Diệp Tiện nhìn thấy cô ấy, mi mắt cong cong, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Cậu cúi đầu định hôn cô, không ngờ, mới cúi người về phía trước thì nữ diễn viên đã che miệng, cau mày, có chút hoảng sợ lại ghét bỏ mà đẩy cậu ra. Vẻ mặt Diệp Tiện đầy mơ hồ, lúc cậu nhận ra hơi thở của mình có vấn đề, sự xấu hổ cùng uể oải lập tức ập đến như hai mảnh mây đen kéo lại, ngay lập tức bao trùm lấy cậu. Diệp Tiện này, kỹ thuật diễn rất tuyệt! Mặc dù đạo diễn Triệu chỉ là đạo diễn quảng cáo, nhưng kinh nghiệm quay chụp nhiều năm đã nói ông biết, để quay một đoạn quảng cáo hoàn hảo còn khó hơn nhiều so với việc đóng một cảnh phim khó. Dù sao quay phim chính là muốn người lạc vào vào trong cảnh, chìm đắm trong vai diễn, trong cảm xúc, trong biểu cảm, còn động tác có đẹp hay không đều không quan trọng, nhưng quảng cáo không chỉ cần chân thật, còn phải để mọi người nhanh chóng chìm đắm vào trong thời gian ngắn, sinh ra sự đồng cảm, đồng thời hình ảnh còn phải lãng mạn xinh đẹp, tươi mát tự nhiên, dù sao cũng không có ai thích xem quảng cáo, nếu như hình ảnh quảng cáo lại thô ráp xấu xí, người nhìn sẽ không muốn nhìn lại lần thứ hai. "Đừng sợ, thử xem vũ khí kiểu mới của bạn đi!" Đoạn quảng cáo xuất hiện, Diệp Tiện nhận ống kem đánh răng Bạch Nhân từ nhân viên công tác đưa đến, dưới đáy mắt thất thần đều là nghi ngờ. "Kem đánh răng Bạch Nhân, chiết xuất từ tinh chất tự nhiên, có khả năng khử mùi hôi miệng hiệu quả!" Đến đây, cảnh đầu tiên của quảng cáo đã xong, đạo diễn Triệu đáng ra phải gọi dừng, nhưng đoạn này Diệp Tiện diễn quá trôi chảy tự nhiên, làm ông trong nhất thời liền quên mất. Không nghe thấy kêu dừng, Diệp Tiện cũng không dừng, trực tiếp bước vào cảnh thứ hai. Chàng trai bóp kem đánh răng ra rồi bắt đầu đánh răng, lúc kem đánh răng vừa đụng phải hàm răng, vẻ uể oải mệt mỏi dưới đáy mắt liền biến mất, trong nháy mắt lại bắn ra tia sáng kinh ngạc cùng vui mừng. Đôi mắt của cô rất đẹp, là hình bình hành xuất sắc nhất dưới nét vẽ trong truyện tranh, xinh đẹp lại quyến rũ, lông mi đen dày cong vút, lúc mở ra, giống như kéo ra hai đám mây đen, lộ ra những vì sao nhỏ vụn dưới đáy bầu trời. Chỉ riêng màn biểu hiện của đôi mắt này thôi cũng đủ khiến người ta tò mò kem đánh răng trong miệng cô, có lực hút lớn như vậy sao? "Tên nhóc này thật là thâm tàng bất lộ!" Thượng Quan Vân Lễ chăm chú nhìn Diệp Tiện trong màn ảnh. Từng biểu cảm nhỏ, không thay đổi một chút nào, hấp dẫn ánh mắt người nhìn, không hề thua kém một người chuyên nghiệp như hắn. "Kỹ thuật diễn không tệ, cảm giác máy ảnh cũng rất tốt, tôi càng ngày càng cảm thấy hứng thú với cậu ta rồi." "Không bằng như vậy.." Hắn có chút kích động mà quay mặt nhìn sang người đàn ông bên cạnh: "Đình Thâm, ra cái giá đi, tặng tên nhóc này cho tôi, tôi muốn nhận đồ đệ, tên nhóc này nhất định là nhân tài đáng bồi dưỡng!" Ánh mắt Bạc Đình Thâm tập trung nhìn lên sân khấu, không quan tâm hắn. Thượng Quan Vân Lễ nghĩ hắn đang định giá: "Bao nhiêu tiền, cho một con số đi? Nhưng đừng mở miệng ra con số trên trời đó." "Cậu xứng sao?" "?" Thượng Quan Vân Lễ đầy dầu đều là dấu chấm hỏi, nghi ngờ bản thân nghe nhầm. "Cái gì? Cậu là đang nói tôi không xứng làm thầy của tên nhóc đó sao? Nói giỡn hả, một Ảnh đế Lam Sơn như tôi, lại không xứng làm thầy cho một thần tượng lưu lượng sao?" Bạc Đình Thâm im lặng, im lặng luôn là hành động khiêu khích trí mạng nhất. Thượng Quan Vân Lễ hăng hái: "Đình Thâm, cậu nói rõ ràng cho tôi.. Khoan đã, vừa nãy cậu nhìn trên sân khấu nói kỹ thuật diễn vụng về, không phải là nói tôi chứ?" Không hiểu sao hắn lại bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ ngớ ngẩn này! Bạc Đình Thâm: "Xem ra đi nước ngoài một chuyến, cậu đã biết tự hiểu rõ bản thân."
Chương 164: Hôn môi cùng người đàn ông khác có cảm giác gì Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
Chương 165: Kỹ thuật hôn không tệ Bấm để xem ~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ "Cắt!" Toàn bộ quá trình quay đều rất suôn sẻ, đạo diễn Triệu hét lên kêu dừng đầy phấn kích. Đoạn diễn này của Diệp Tiện không chỉ là đoạn tốt nhất trong số những người thử vai, mà còn là đoạn diễn suôn sẻ nhất từ đầu đến cuối, không có một chút sai sót. Kết quả của buổi thử vai này đã quá rõ ràng rồi. "Biểu hiện rất tuyệt! Đây là phần tôi hài lòng nhất trong ngày hôm nay." Đạo diễn Triệu hết lời khen ngợi, Diệp Tiện mỉm cười khiêm tốn: "Cảm ơn lời khen của đạo diễn." "Cậu đọc lại hai đoạn quảng cáo, một đoạn dài một đoạn ngắn này nửa là xong." Đạo diễn Triệu bảo trợ lý đưa bản thảo cho Diệp Tiện, Diệp Tiện vừa nhìn thấy bản thảo, trong lòng liền hiểu rõ, cô trực tiếp gấp bản thảo lại, dựa theo trí nhớ mà đọc một cách trôi chảy. "Khẩu hiểu dài -- kem đánh răng Bạch Nhân, chiết xuất từ các tính chất hoạt tính thảo dược, chất mài mòn làm sạch răng mềm cao cấp được chọn lọc và chất làm ướt cao cấp, chất kem đặc mịn, tươi mát thoải mái. Trong đánh răng hằng ngày, nướu, chân răng, răng và các mô khác của khoang miệng có thể được chăm sóc chuyên nghiệp, bảo vệ sức khoẻ, khử mùi hôi miệng hiệu quả, giúp khoang miệng khỏe mạnh và răng chắc khỏe. Đây là dòng sản phẩm chăm sóc sức khỏe răng miệng thế hệ mới. Khẩu hiệu ngắn -- kem đánh răng Bạch Nhân, hơi thở thơm mát, nụ cười trắng sáng, để bạn ôm lấy cô gái xinh đẹp nhất~" Cô đọc liền mạch một lượt, mọi người ở hiện trường còn chưa kịp phản ứng, đạo diễn vô cùng kinh ngạc nhìn cô: "Cậu mới xem một lần, đã thuộc rồi sao?" Diệp Tiện: "Không có, trước đó tôi đã học sơ qua rồi, khẩu hiệu quảng cáo cũng giống với sản phẩm của thế hệ trước, không khác nhiều lắm." Cậu ta dụng tâm đến vậy sao? Vốn tưởng rằng những thần tượng lưu lượng này đều nóng nảy, mắt cao hơn đầu chứ, không nghĩ tới thực lực và tích cách của cậu ta lại vượt xa mong đợi của họ. Quả thực là hậu sinh khả uý mà! Biểu hiện của cô ưu tú như vậy, những lãnh đạo cấp cao của kem đánh răng Bạch Nhân vỗ tay trước tiên, sau đó các giám khảo cũng vỗ tay. Người phát ngôn này đã được định rồi. Những lãnh đạo cấp cao thương lượng thêm vài phút, sau đó phó tổng giám đốc Lưu bước lên sân khấu, vui mừng nắm lấy tay cô: "Chúc mừng cậu Diệp Tiện, cậu đã vượt qua buổi thử vai này, chính thức trở thành người phát ngôn trong nước cho kem đánh răng Bạch Nhân của chúng tôi." "Aaaaaa!" "Cảm ơn sự công nhận của các vị, hợp tác vui vẻ." Diệp Tiện đã sớm đoán được kết quả này, cũng không ngạc nhiên lắm, ngược lại là Chu Lộ vui mừng muốn điên, làm trợ lý nhiều năm như vậy, cô ấy chưa bao giờ vì nghệ sĩ nào có được tài nguyên mà vui vẻ như vậy. Người phát ngôn đã được xác định, nhân viên công tác ở hiện trường lần lượt kết thúc công việc, Diệp Tiện nhìn thấy Bạc Đình Thâm và Thượng Quan Vân Lễ sau đám người cũng muốn rời đi, vội vàng chạy tới. "Tổng giám đốc, tổng giám đốc.. chờ đã, sao anh lại ở đây?" "Để quên đồ." Bạc Đình Thâm cầm lấy áo khoác trên ghế ngồi kia, ném lên đầu cô như thể nếu cầm lâu hơn một giây thì nó sẽ làm bẩn tay hắn. Diệp Tiện bị trùm đầu lại như một cô dâu: "..." Cô lấy áo khoác xuống, khóe miệng mấp máy: "Cảm ơn tổng giám đốc, anh thấy đoạn tôi vừa diễn thế nào?" Có phải rất xuất sắc không? Rất kinh diễm? Mau mang thật nhiều tài nguyên đến cho tôi đi! Khóe mắt Bạc Đình Thâm nhẹ nhếch lên, trong giọng nói mang theo ý giễu cợt không dễ phát hiện: "Kỹ thuật hôn không tồi." Nói xong liền quay người rời đi. Diệp Tiện: "?" Kỹ thuật hôn? Vừa rồi không phải là hôn giả sao? Thượng Quan Vân Lễ vỗ vỗ vai cậu: "Tên nhóc cậu thật sự là mang đến cho tôi quá nhiều bất ngờ, năng lực nghiệp vụ rất tuyệt, tiếp tục cố gắng lên, tôi sẽ chú ý cậu đấy!" "Nếu có tài nguyên tốt đừng quên giới thiệu cho tôi đó!" Diệp Tiện vẫy vẫy tay sau bóng lưng cao lớn của hắn. Thượng Quan Vân Lễ đưa lên OK: "Đi về đi." Vẫn là Thượng Quan thật tinh mắt, dễ nói chuyện, nếu anh ta là sếp của mình thì tốt rồi. Diệp Tiện âm thầm thở dài.
Chương 166: Bạn gái tin đồn Bấm để xem ~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ "Diệp ca." Đợi đến lúc Bạc Đình Thâm và Thượng Quan Vân Lễ đều rời đi, Chu Lộ mới dám cẩn thận nghiêng người đi tới: "Tại sao Bạc tổng và Thượng Quan cũng tới vậy?" "Vừa rồi ở sân vận động, tôi tình cờ gặp họ, áo khoác của tôi để quên ở bên đó, nên họ mang tới giúp tôi." "Đặc biệt mang đồ đến cho anh?" Chu Lộ có chút kinh ngạc. Diệp Tiện gật đầu, mặc áo khoác lên, áo khoác này có lẽ đã ở bên cạnh Bạc Đình Thâm khá lâu, trên đó còn vương chút mùi trầm hương tươi mát. Diệp Tiện nhịn không được mà ngửi ngửi, mùi rất dễ ngửi, cô niết tất cả các nhãn hiệu nước hoa, nhưng chưa từng ngửi qua mùi này bao giờ, chẳng lẽ là đơn đặt hàng cá nhân? "Diệp ca, anh thật có mặt mũi!" Chu Lộ bỗng nhiên giơ ngón cái đầy kiêu ngạo với cô. Diệp Tiện có chút buồn cười: "Sao lại nói vậy?" "Người địa vị cao như Bạc tổng, thân phận lại tôn quý như vậy, thời gian cũng quý hiếm như vậy, vậy mà lại đặc biệt mang đồ đến cho anh, còn đợi ở đây lâu như vậy, không phải là anh rất có mặt mũi sao? Nói thật, khi nhìn thấy Bạc tổng tôi luôn rất căng thẳng, tôi còn không dám lại gần ngài ấy trong khoảng cách 3m, luôn cảm thấy ngài ấy mang đến cho người khác cảm giác áp bách nặng nề, trong vòng 3m, cả người lẫn vật đều không hít thở được, một ngọn cỏ cũng không thể mọc!" "Ha ha ha!" Hóa ra không phải chỉ mình cô là cảm thấy như vậy, thậm chí có người còn sợ hơn cả cô. Bất quá đó cũng là điều bình thường, mỗi ngày đều vác bộ mặt người lạ chớ lại gần, làm việc còn tàn nhẫn độc ác như vậy, ai mà không sợ? "Có lẽ đây chính là khí chất của đại lão hàng đầu đi." Chu Lộ: "?" Đại lão hàng đầu? Mấy chữ này cùng Bạc tổng đúng là rất phù hợp. Buổi sáng vừa định ra người phát ngôn, buổi chiều liền ký hợp đồng, ngày hôm sau trực tiếp bước vào quá trình quay quảng cáo chính thức. Khương Văn nghĩ tới hình ảnh bên ngoài của Diệp Tiện sẽ có lợi thế cạnh tranh, nhưng hắn không nghĩ tới mọi việc lại suôn sẻ như vậy, hơn nữa người phụ trách nhóm tuyển chọn người phát ngôn cho kem đánh răng Bạch Nhân còn đặc biệt gọi điện thoại cho hắn khen ngợi Diệp Tiện. Khen không phải là hình ảnh Diệp Tiện xuất sắc cỡ nào, mà là sự tận tâm, kỹ năng diễn xuất và sự chuyên nghiệp của Diệp Tiện. Khương Văn được khen tới mức sắp bay lên trời, quay đầu liền gọi điện thoại cho Diệp Tiện, Diệp Tiện nghe hắn ở đầu dây bên kia ba hoa chích choè mà tâng bốc cô, nhàn nhã mà bóc một viên kẹo xí muội bỏ vào miệng: "Đừng nói những chuyện không có tác dụng đó, nếu anh xem trọng tôi, vậy thì kiếm thật nhiều tài nguyên về ném lên đầu tôi đi." "Yên tâm, đợi sau khi quảng cáo kem đánh răng Bạch Nhân được phát sóng, cậu còn lo không có tài nguyên thương mại tìm đến mình sao? Về phần điện ảnh và truyền hình, tôi đang giúp cậu lựa chọn, khi nào nhìn thấy cái thích hợp sẽ mang đến cho cậu. Chẳng qua tôi phải nhắc nhở cậu một chút, tuy rằng trong phong ba giữa cậu với Trình Tĩnh Xu trong 《 Chức trường Phong Vân 》 là cậu chiếm ưu thế, nhưng trong thời gian này tốc độ phát triển của cậu quá là nhanh, nó đã tạo thành sự tương phản rõ rệt so với trước đây, chính vì vậy đã khiến cho không ít người chú ý, rất nhiều người đã bắt đầu đang âm thầm nhìn chằm chằm vào cậu, thậm chí còn cố tình phòng ngừa cậu, vì vậy cậu nhất định không được tạo ra tai tiếng hoặc lộ ra tin bất chính gì, nếu không mọi nỗ lực trước giờ đều phí công. " Tôi có thể có tai tiếng gì chứ? " Diệp Tiện dùng vai kẹp di động, mở ra một cái điện thoại khác, âm thanh 'TIMI --' thật lớn truyền qua microphone. Hiện tại ngoại trừ làm việc, thì thời gian khác cô đều ngủ trong khách sạn, hoặc là chơi game, ăn đồ ăn vặt, sinh hoạt lành mạnh và điều độ vô cùng. " Khương Hân. " " Khương Hân? " " Đúng vậy, cậu không cảm thấy cô ấy có điều gì đó không đúng sao? "Nhắc tới Khương Hân, giọng nói của Khương Văn liền trở nên nghiêm túc:" Cô ấy đi dạo siêu thoại của CP Hiến Tâm còn thường xuyên hơn fans, cậu đăng Weibo thì cô ấy còn thích nhanh hơn cả tôi, lúc phỏng vấn còn nhắc đến cậu, làm gì có nữ minh tinh nào không biết rụt rè như vậy chứ!"
Chương 167: Hẹn hò Bấm để xem ~~~Editor: Quy Lãng~~~ "Haizzz!" Diệp Tiện vào giao diện trò chơi, chọn nhân vật Võ Tắc Thiên: "Đó là do người ta thích tôi." "..." Khương Văn cứng lại: "Cậu cũng biết? Không đúng, cô ấy tỏ tình với cậu rồi? Cậu đồng ý? Hai người quen nhau rồi hả? Diệp Tiện, cậu đừng có dọa tôi!" Giọng nói Khương Văn càng ngày càng sắc bén, giống như thái giám trong triều thời cổ đại, Diệp Tiện đưa điện thoại ra xa một chút: "Anh đang nghĩ cái gì vậy, ý của tôi thích ở đây chính là sự tán thưởng đó, tôi nhỏ hơn cô ấy nhiều như vậy, ở trước mặt cô ấy tôi chỉ là một người em trai thôi, làm sao cô ấy có thể thích tôi được? Những hoạt động trên Weibo đó chỉ là để quảng bá cho bộ phim thôi." Khương Văn hít một hơi dài: "Làm tôi sợ chết khiếp, nhưng cậu vẫn nên giữ khoảng cách với cô ấy đi, đừng có tương tác với cô ấy nửa, hiện tại Chức trường Phong Vân đã xong rồi, cũng là lúc nên hủy CP rồi, fans CP quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển sau này của cậu, cản trở cậu nhận rất nhiều tài nguyên." "Đã rõ." Diệp Tiện cúp điện thoại, bắt đầu chơi game. Sau khi thắng 10 trận liên tiếp không chút khó khăn, cô bắt đầu nghĩ đến lời của Khương Văn. Đúng là như vậy, fans CP người thật nhiều, không chỉ cản trở việc tiếp nhận tài nguyên của cô, còn ảnh hưởng đến cảm nhận của công chúng, trước khi Chức trường Phong Vân được truyền ra, cho dù có fans phim hay fans CP gì đều được, nhưng bây giờ xong rồi nhất định phải kiểm soát lại. Diệp Tiện mở wechat ra, định nói với Khương Hân về việc này, không nghĩ tới.. Cửa sổ tin nhắn với Khương Hân, có hàng chục tin nhắn chưa đọc. Lúc đầu, Khương Hân chỉ nhắn tin ân cần hỏi thăm, sau này lại không nhận được phản hồi, còn tưởng Diệp Tiện xảy ra chuyện gì. Lúc trước cô vội quay quảng cáo, đã quên mất chuyện cô ấy gửi wechat cho mình. Diệp Tiện có chút áy náy, vội vàng đáp lại. 【 Diệp Tiện 】: Vẫn luôn bận làm việc, quên mất phải trả lời chị, tôi xin lỗi. Tin nhắn vừa gửi đi, bên kia gần như ngay lập tức đã trả lời lại: 【Cậu không có việc gì là tốt rồi, cậu đã ăn cơm tối chưa? 】 【 Diệp Tiện 】: Tôi ăn rồi, chuẩn bị đi ngủ. 【 Khương Hân 】: Được rồi, nếu cậu mệt thì mau đi ngủ sớm một chút đi, ngủ ngon, à đúng rồi, đừng quên cuộc hẹn ăn cơm vào cuối tuần nha~ Hẹn ăn cơm cuối tuần? Diệp Tiện lướt lại phía trên, mới phát hiện cô ấy đã gửi cho mình lời mời ăn cơm. 10 giờ cuối tuần, bàn tình nhân lãng mạn số 21. Hiện tại ở trên mạng CP Hiến Tâm nổi như vậy, cô ấy là nhân vật chính trong đó, vậy mà không sợ bị chụp lén, còn dám công khai hẹn gặp trong nhà hàng? Diệp Tiện lắc đầu, không ngờ Khương Hân nhìn cẩn thận như vậy, mà thần kinh thật là thô. Nhưng nếu cô ấy đã hẹn, cô sẽ đến đó một chút để bàn cụ thể về hành động giải trừ CP Hiến Tâm. * * * Cuối tuần, nhà hàng tình nhân lãng mạn. Khương Hân đến sớm nửa giờ, kêu một bàn đồ ăn, yên lặng chờ đợi Diệp Tiện. Một lúc sau, bóng dáng một chàng trai trẻ tuổi xuất hiện cửa vào nhà hàng. Hôm nay Diệp Tiện mặc một áo khoác đen với quần cắt viền thô, chân mang một đôi giày thể thao, đầu đội mũ lưỡi trai, trên sống mũi đeo một cặp kính râm viền rộng, khẩu trang che khuất toàn bộ gương mặt tinh xảo, toàn thân đều hận không thể viết 'Tôi là người bình thường, các người đều không nhìn thấy tôi' Khương Hân nhìn thấy có chút buồn cười, cậu ta không biết những chuyện mình làm này nó vô ích thế nào sao, cậu chỉ cần tùy tiện mặc một cái bao rách lên người cũng có thể trở thành tâm điểm của đám đông. Diệp Tiện đi theo nhân viên phục vụ đến bàn số 21, lúc cậu nhìn thấy Khương Hân có chút hơi sững sờ. Hôm nay cô ấy mặc một chiếc đầm dây, phần trên đính đầy những hạt ngọc sáng lấp lánh, bên dưới lại được kết bằng một chiếc váy ren dài không đều nhau, mái tóc đen ngắn ban đầu được nhuộm lại thành màu nâu nhạt, uốn nhẹ hai bên, trang điểm nhẹ nhàng tinh xảo, đôi bông tai tua rua trang trí cho khuôn mặt cô ấy trông càng đặc biệt xinh đẹp. Giá trị nhan sắc không biết tăng gấp mấy lần so với lúc đóng phim.
Chương 168: Khương Hân tỏ tình Bấm để xem ~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ "Khương Hân tỷ, hôm nay chị đẹp quá!" Nghe lời khen chân thành của Diệp Tiện, Khương Hân hơi cúi đầu, ngượng ngùng che miệng cười: "Sao miệng cậu lại ngọt như vậy, nhìn thấy cô gái nào cũng nói như vậy sao?" "Không phải, ít nhất người đó cũng phải bằng 1% sự xinh đẹp của chị Khương Hân mới được." "Cảm ơn cậu." Hai tai Khương Hân đỏ bừng như sắp nhỏ máu, ý của cậu ta là.. Cậu ta thích dáng vẻ của cô sao? Diệp Tiện: "Nhưng như vậy chị không sợ bị người nhận ra sao?" "Không sao, khả năng bảo mật của nhà hàng này rất mạnh, sẽ không tùy ý tiết lộ chuyện riêng của khách. Hơn nữa, ngày cuối tuần chỉ phục vụ 3 bàn, hôm nay xem ra chỉ có 2 bàn." "2 bàn?" Diệp Tiện nhìn bốn phía xung quanh, quả nhiên nhìn thấy toàn bộ nhà hàng đều trống vắng. Chỉ có một bàn ăn phía sau lưng, cách cậu chừng 3m là hiện ra mũi giày da đen bóng, mờ nhạt của đàn ông, lần theo ống quần tây nhìn lên trên, bóng dáng của người đó lại bị hoa tươi cùng lá xanh che mất. Khương Hân thấy bộ dáng cẩn thận từng li từng tí của cậu, an ủi nói" "Cậu đừng lo, khách vào nhà hàng này phi phú tức quý, hơn nữa phần lớn đều là những cặp đôi hẹn hò, cho lo đắm chìm trong thế giới của mình thôi, không có thời gian để quan tâm những chuyện bên ngoài của minh tinh đâu." "Vậy là tốt rồi." Diệp Tiện yên tâm gỡ khẩu trang xuống, nhìn những món ngon quý hiếm trên bàn, có chút ngại ngùng: "Để chị tốn tiền quá, bửa này hẳn là tôi mời, dù sao lúc ở đoàn phim đều là chị chăm sóc cho tôi." "Không sao." Khương Hân cầm lấy dao nĩa, cẩn thận cắt một miếng bò bít-tết sốt tiêu đen đẩy tới trước mặt Diệp Tiện, trên môi nở nụ cười: "Lần sau đổi lại cậu mời tôi là được rồi~" Lần sau.. Khương Hân rất dễ mến, lại nhiệt tình như vậy, cô ấy thực sự coi cô là bạn tốt, mà cô lại muốn nói loại lời nói như 'Sau này chúng ta tốt nhất là ít gặp nhau lại.' Diệp Tiện có chút không mở miệng được. Nhưng có một số chuyện nhất định phải nói, nếu không lời đồn giữa hai người sẽ ngày càng tăng. Diệp Tiện cầm lấy dao nĩa, xiên một miếng thịt bò mềm bỏ vào miệng, cẩn thận nhai kỹ, bắt đầu suy nghĩ xem lát nửa nên mở miệng như thế nào. Khương Hân cũng chạm vào hộp quà trong tay, trong mắt hiện lên vẻ xấu hổ và do dự. "Khương Hân, tôi có lời muốn nói với chị!" "Diệp Tiện, tôi có lời muốn nói với cậu!" Gần như cùng một lúc, hai người đều nói giống hệt nhau. Diệp Tiện và Khương Hân nhìn nhau, sau đó cả hai đều bật cười. "Thật là trùng hợp, Khương Hân tỷ, chị muốn nói gì vậy?" "Thật là trùng hợp!" Khương Hân quấn nhẹ mái tóc xoăn, biểu hiện như một cô gái nhỏ nhắn hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài giỏi giang của mình. Đây có lẽ là.. tâm đầu ý hợp? "Việc của tôi không gấp, cậu nói trước đi." Diệp Tiện: "Vẫn là chị nói trước đi, ưu tiên phụ nữ trước mà!" Cô cũng không vội, chỉ là có chút xấu hổ. "Ừm vậy cũng được." Khương Hân cầm hộp quà có chút căng thẳng, đây là đồng hồ Patek Philippe mà lần trước cô chưa tặng được: "Diệp Tiện, đây là quà tặng cậu." Diệp Tiện vừa thấy, lại là cái đồng hồ lần trước: "Khương Hân tỷ, sao chị lại đưa cái này.." "Cậu đừng từ chối vội." Khương Hân mở hộp đồng hồ ra, nghiêm túc nhìn cô: "Lần trước tặng cậu không có lý do, nhưng lần này, lần này.. Nó là món quà tỏ tình của tôi." Quà tỏ tình? Diệp Tiện sửng sờ một chút, không kịp phản ứng. Khương Hân nghiêm túc nhìn cô, ánh mắt hiện lên sự chân thành và say mê: "Diệp Tiện, tôi thích cậu, chúng ta quen nhau đi." "..." Diệp Tiện sửng sờ, há miệng ngơ ngác, ánh mắt cũng ngây dại, cả người chết lặng như một con chuột chũi, đứng ngây ngốc trên nền cát trống rỗng, suýt nửa thì phát ra tiếng kêu hoảng sợ 'Ah --'
Chương 169: Bạc tổng nghe lén Bấm để xem Cô là ai? Cô đang ở đâu? Cô vừa nghe được cái gì? Khương Khương Khương Hân mới mới nói.. Cô ấy thích cô? Muốn cùng cô ở bên nhau? Khương Hân nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ cùng khiếp sợ của Diệp Tiện, đương nhiên là phải sợ hãi, cô ấy âm thầm trách cứ bản thân đã thiếu lịch sự. Sợ cũng đúng, cậu ta chỉ mới mười tám tuổi, còn chưa trải qua sự đời, quen biết cô cũng mới hơn một tháng, còn chưa nói đến việc không biết cậu có cái nhìn tốt với cô hay không, đột nhiên được tỏ tình, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng cũng là chuyện bình thường. "Diệp Tiện, tôi biết tôi tỏ tình có chút đột ngột, nhưng cậu cũng không cần phải gấp gáp trả lời tôi, cậu có thể từ từ suy nghĩ, chỉ là.. Tôi thực sự thực sự rất thích cậu." Khương Hân lặp lại một lần, không, là hai lần. Lúc này, Diệp Tiện nghe rõ rồi. Miếng bít tết trong miệng cô rơi ra, nĩa inox va vào đá cẩm thạch trên mặt đất, phát ra tiếng vang "Đinh" trong trẻo. Diệp Tiện vội vàng cúi đầu nhặt lên. Cùng lúc đó, ở bàn phía sau có một người đàn ông trung niên đang căng thẳng lại vô cùng kính trọng nhìn những đốt ngón tay thon dài mảnh khảnh của tổng giám đốc Bạc Thị ở phía đối diện đang thản nhiên lật giở bản hợp đồng. Phương Chí Bác là chủ tịch của châu báu Đại Đồng, để công ty châu báo do ông thành lập có thể tham gia vào trung tâm mua sắm BHS, hắn đã phải chuẩn bị trong 5 năm, nhưng mỗi một lần khi ông vươn cành ô liu cho BHS đều bị từ chối, rơi vào đường cùng, ông buộc lòng phải đưa ra toàn bộ thành ý của mình, tự mình ra trận, đi đến cửa tập đoàn Bạc Thị chặn cửa xe của Bạc tổng. Đây vốn là chiến lược tử chiến đến cùng, ông cũng đã sẵn sàng bị từ chối lần thứ n, nhưng ông không ngờ lần này Bạc tổng lại phá lệ đồng ý nói chuyện với ông. Chính là càng không nghĩ tới, địa điểm đàm phán lại ở một nhà.. nhà hàng lãng mạn dành cho cặp đôi? Những điều này đều không quan trọng, chủ yếu chính là, hiện tại sắc mặt Bạc tổng có vẻ không được tốt. Nhất là vừa rồi ở bàn bên cạnh phát ra một vài tiếng động, Bạc tổng không chỉ mím chặt môi, quai hàm góc cạnh rõ ràng căng cứng, ngay cả hai đầu lông mày vẫn luôn không thay đổi cũng lộ ra vài phần hơi thở khiến người lạnh thấu xương, hợp đồng trong tay cũng không lật qua trang tiếp, vẫn dừng lại ở một trang. Chẳng lẽ Bạc tổng không hài lòng điểm nào trong hợp đồng sao? "Bạc Tổng, nếu ngài không vừa lòng ở đâu, chúng ta đều có thể phối hợp để.." Ông vừa mở miệng, người đàn ông liền cầm hợp đồng đi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Phương Chí Bác khiến ông lập tức ngậm chặt miệng. Khương Hân biết Diệp Tiện đi nhặt dao nĩa để giảm bớt hoang mang, trong lòng cũng bắt đầu hối hận tại sao bản thân lại tỏ tình sớn như vậy, xem ra.. Diệp Tiện chưa chuẩn bị tốt việc yêu đương. "Diệp Tiện, tôi xin lỗi, đột nhiên tỏ tình với cậu là tôi không đúng, nhưng tôi, tôi thực sự rất thích cậu, rất sợ quay《chức trường phong vân 》xong, chúng ta sẽ giống như người lạ không còn xuất hiện cùng nhau nữa, càng sợ cái vòng luẩn quẩn này quá phồn hoa quá hấp dẫn, cậu sẽ nhanh chóng thích người khác, không còn.. nhớ đến tôi nữa, cho nên mới không chờ được mà tỏ tình với cậu." "Cậu yên tâm, tôi không hy vọng cậu sẽ đồng ý ngay lập tức, chỉ cần cậu biết tâm ý của tôi là được, cậu cứ từ từ suy nghĩ, khi nào trả lời tôi cũng được." "Đừng sợ tôi sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cậu, nếu tôi trở thành bạn gái của cậu, tôi sẵn sàng yêu đương ngầm với cậu, chỉ cần cậu không muốn công bố, tôi sẽ không bao giờ nói ra." "Hay là.. cậu để ý tôi lớn tuổi hơn cậu sao? Mặc dù tôi hơn cậu vài tuổi, cũng xuất đạo sớm hơn, nhưng thật ra cũng không có quá nhiều mối tình. Ba năm trước có trải qua một lần, lại là trong nhà giới thiệu, rất nhanh liền chia tay, không có tình cảm, cũng không có chuyện gì xảy ra!"