Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào - Mộ Như Tửu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Mika Ngô, 10 Tháng mười 2021.

  1. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Tên truyện: Xuyên Nhanh - Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào

    Tác giả: Mộ Như Tửu (木如酒)

    Edit: Mika Ngô

    Lịch Đăng: 1 ngày 6 chương

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên không, Hệ thống, Xuyên nhanh, Ngược tra, Vả mặt

    Nhìn ký chủ mới của mình vừa mềm vừa ngọt lại dễ khi dễ.

    Hệ thống đau lòng: Hết rồi! Tuy nhiên ngay sao đó liền bị vả mặt.

    Huh?

    Tên tra nam đang quỳ dưới đất khóc lóc nhận sai!

    Vai ác nước mắt nước mũi phóng hạ đồ đao!

    Nữ phụ ác độc bị ngược đến không lối!

    * * *

    Từ từ, phong cách này có phải hay không rất không đúng?

    Này này, chết tiệt?

    Ký chủ người mau bỏ đao xuống! Đó là nam chủ a ui, đừng đâm hắn!

    Nam chủ: Ngoan, bỏ đao xuống, ta chính mình tự đâm!

    (Vì nàng điên cuồng, vì nàng phát cuồng, cho dù bạn có làm ra từ thép, bạn cũng phải mềm lòng)

    Link tác phẩm sáng tác: Ngôn Tình - [Edit]Xuyên Nhanh Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào - Mộ Như Tửu
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2021
  2. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời điểm Bạch Trà mở mắt, điều đầu tiên cô thấy là một mảnh toàn màu hồng.

    Cách bố trí căn phòng tràn đầy tâm hồn thiếu nữ, ngọn đèn pha lê trên trần nhà phát ra ánh sáng sáng ngời, ánh lên khuôn mặt thanh tú của cô gái, khiến cho làn da của cô như ngọc.

    Cô mở to mắt nhìn mọi thứ xa lạ, trong lòng tràn đầy tò mò và mong chờ nhiệm vụ tiếp theo.

    Lúc này, trong đầu cô vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống V587.

    [ Trà Trà cô phải nhớ rằng nhiệm vụ của cô là hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.]

    [ Chỉ khi cô hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, cô mới có thể mở ra nhiệm vụ tiếp theo và chỉ sau khi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng một cách suôn sẻ, cô mới có thể trở lại thế giới của mình.]

    "Được rồi, ta đã biết." Bạch Trà xoa xoa mắt mình, hệ thống này nói chuyện có chút nhiều.

    Bất quá, còn may là điều đó vẫn còn nằm trong khả năng chịu đựng của cô.

    Cô từ trên giường ngồi dậy, đối với mọi thứ trong phòng rất tò mò.

    Đôi chân trắng nõn bước lên sàn nhà phủ kín thảm lông, ở trong phòng dạo qua một vòng, đôi mắt đẹp tràn ngập tò mò.

    "Hệ thống, hệ thống, đây là cái gì?"

    [ Máy tính..]

    "Vậy đây là cái gì?"

    [.. Di động.]

    "Vậy thì cái này để làm gì?"

    Giọng nói của cô gái nghe rất ngọt ngào, vừa ngọt ngào lại mềm mại, ngoan không chịu được.

    Hệ thống đau lòng không thở nổi.

    Ký chủ mới này không chỉ có vẻ ngoài mềm mại, dễ rơi nước mắt mà còn có IQ rất thấp, như thế này làm thế nào mới tốt đây?

    Ai, liền kém ở trên mặt viết năm chữ to ' mau tới khi dễ ta'.

    Ngón tay thon dài từ từ hạ xuống màn hình điện thoại, không biết bấm vào đâu, một bức ảnh đột nhiên xuất hiện, Bạch Trà sửng sốt, điện thoại lập tức bị cô ném đi, lăn trên thảm lông.

    Lúc này, một bàn tay đột nhiên xuất hiện trên vai cô.

    Bàn tay đó dùng sức siết chặt vai cô, người này rõ ràng là đang hung hăng xông tới.

    Bạch Trà sửng sốt, phản ứng cực kỳ nhanh, tay phải khóa chặt cổ tay người đàn ông, một bên vai xinh đẹp trực tiếp nâng lên hạ xuống quăng ngã.

    Cô ném người đàn ông ngã xuống đất.

    Người đàn ông trên mặt đất phát ra tiếng rên, ngẩng đầu nhìn cô gái đang đứng tại chỗ với vẻ mặt mộng bức.

    "..."

    Không khí rơi vào im lặng đến kì lạ.

    Bạch Trà ngơ ngát nhìn người đàn ông không biết từ đâu đến, lùi lại phía sau, tránh xa anh ta.

    Sự việc diễn ra chỉ trong vài giây.

    Hệ thống tràn đầy kinh ngạc, nó.. Nó quyết định rút lại câu nói vừa rồi mềm mại dễ dàng rơi lệ.

    Hệ thống không nói nên lời.

    Cho đến khi Bạch Trà bất mãn hét lên "Hệ thống?"

    Hệ thống mới phản ứng lại, sau khi nhìn người đàn ông trên mặt đất, nó gấp đến độ kêu ngao ngao.

    [ ngao ngao ngao!] Tiếng kêu thê lương của hệ thống.

    Bạch Trà vẻ mặt ghét bỏ muốn kéo đen hệ thống "..."

    Thật ồn ào.

    [ Trà Trà đó là nam chủ, vị hôn phu của cô, là mục tiêu mà cô phải công lược a!]

    Tại sao, vừa mới gặp lại có một bất ngờ lớn như vậy?

    Xong rồi xong rồi, ký chủ sắp bị nam chủ kéo đen!

    Bạch Trà ánh mắt kiên định quay lại, đôi tay mảnh khảnh nâng lên, yên lặng che mặt, lùi một bước rồi lại lùi một bước.

    Ừ, khi không có ai chú ý, coi như không có chuyện gì xảy ra.

    Hệ thống "..."

    Mắt thấy Bạch Trà sắp lui đến cửa phòng, người đàn ông sắc mặt lạnh lùng đỡ eo từ dưới đất đừng lên, tiếng nói lãnh đạm "Đứng lại."

    Bạch Trà thả tay xuống và kinh ngạc nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt cô.

    Các đường nét trên gương mặt người đàn ông rất tinh xảo và hoàn hảo, trên người anh ta có hơi thở lạnh lùng và lãnh đạm, bộ vest đen, dáng người thon dài, vai rộng, eo thon.

    Bạch Trà cho rằng người đàn ông như vậy rất khó nói chuyện, cô quyết định cắn môi lên án đối phương, "ai bảo anh làm em sợ! Đây là phản ứng tự nhiên, anh, anh không thể trách em!"
     
    Last edited by a moderator: 10 Tháng mười 2021
  3. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Kình Hoán và Bạch Trà đối mắt với nhau vài giây.

    Cảm xúc trong mắt anh dần trở nên phức tạp, không giống với vẻ ngoài lạnh lùng của anh.

    Anh nhìn thẳng vào cô, mọi biểu cảm trên gương mặt đều được anh thu vào đáy mắt, cô bây giờ so với lần đầu tiên gặp hình như có chút bất đồng.

    Thoạt nhìn thực mềm mại, đặc biệt là đôi mắt kia, đẹp đến kì lạ.

    Sau đó, nghĩ đến những gì cô sẽ làm vào ngày mai, sắc mặt của anh đột nhiên trở nên lạnh lùng.

    Không ai có thể chơi anh ta!

    Anh cười lạnh một tiếng, xoay người đi vòng qua Bạch Trà, bàn tay như có như không xoa xoa eo, liền rời đi rất nhanh.

    Tê.. Xuống tay thật tàn nhẫn.

    [ Trà Trà, nhanh đóng cửa khóa lại.]

    "Ừm."

    Bạch Trà lưu loát đóng cửa, rắc rắc một tiếng khóa trái cửa lại.

    Tô Kình Hoán bên ngoài cửa vừa đi được hai bước "..."

    [ Trà Trà, bây giờ cô tiếp nhận ký ức, cô hãy chuẩn bị tốt tâm lý.]

    "Bắt đầu đi!"

    Bạch Trà trong lòng tràn đầy mong chờ đối với ký ức của nguyên chủ.

    Vì không có ký ức của nguyên chủ, cô thậm chí còn không biết người đàn ông vừa rồi là ai.

    "587, lần sau có thể tiếp nhận ký ức trước được không?"

    [ Tất nhiên là được.] ngao ngao, đây còn không phải là lần đầu tiên nó mang ký chủ, nên không có kinh nghiệm sao.

    Nhưng nó sẽ nói ra sao?

    Đương nhiên là không!

    Hệ thống cũng cần mặt mũi đó!

    Nếu không, làm sao có thể xứng có đánh số của nó: V587!

    Chủ nhân của thân thể này cũng tên là Bạch Trà.

    Nguyên chủ năm nay 19 tuổi, năm hai Học Viện Điện Ảnh.

    Người bị cô vật ngã vừa rồi tên Tô Kình Hoán.

    Cũng chính là vị hôn phu của nguyên chủ.

    Tô Kình Hoán là một ngôi sao trong giới điện ảnh, khi còn trẻ anh trở nên nổi tiếng từ một bộ phim truyền hình, kể từ đó, sự nghiệp diễn của anh luôn suôn sẻ.

    Ngoài ra, anh còn có kỷ năng diễn xuất tuyệt vời, EQ cực cao, luôn giữ mình trong sạch và ý thức tự giác, không có bất kỳ scandal bôi đen nào.

    Từ tân binh trở thành ảnh đế, giành được các giải thưởng khác nhau, anh trong giới giải trí có thể coi là huyền thoại.

    Cho đến nay, anh rất hiếm khi dính đến scandal tình cảm, nữ minh tinh duy nhất cùng anh dính tin đồn tình cảm cũng đã kết hôn sinh con.

    Sau đó nữ minh tinh cũng đính chính lại rằng cô cũng Tô Kình Hoán không có bất luận quan hệ gì, tất cả chỉ là trùng hợp.

    Không có dấu vết gì về chuyện tình cảm của anh, nên khiến cho giới truyền thông càng ngày càng tò mò.

    Từng có một tay săn ảnh không tin, hắn ta theo dõi anh suốt hai tháng, nhưng hắn ta không đào bới ra được gì.

    Anh hoặc đi đến đoàn phim, hoặc là quay quảng cáo, hoặc là đến công ty, sau đó là về nhà.

    Nói chung anh ngoài công việc thì cũng chỉ có công việc.. Rõ ràng là một ảnh đế, nhưng cuộc sống vẫn luôn nhạt nhẽo vô vị.

    Sau đó, các tay săn ảnh đã bỏ hết công sức ra đào bới.

    Rốt cuộc, sự thật chứng minh không có gì để đào, chỉ tốn thời gian vô ích.

    Tuy nhiên, là một đại ảnh đế lại trở thành vị hôn phu của nguyên chủ một cách tình cờ?

    Tô Kình Hoán thân là ảnh đế, tự nhiên có không ít người nhìn chằm chằm anh.

    Bạch Diên, chị gái của nguyên chủ chính là một trong số đó.

    Nguyên chủ ngây thơ lại có phần ngốc nghếch thường bị Bạch Diên hãm hại hết lần này đến lần khác, thực nhanh liền làm cho nguyên chủ và Tô Kình Hoán hiểu lầm càng ngày càng sâu, vì vậy cuối cùng cả hai đã đường ai nấy đi, cũng vì thế mà fan của Tô Kình Hoán cũng chưa từng biết là anh từng có vị hôn thê là cô tồn tại.

    Nguyên chủ không cam lòng!

    Bạch Diên luôn nói là vì tốt cho cô, nhưng trên thực tế, đã sớm mơ ước Tô Kình Hoán từ lâu rồi!

    Sau khi cô không còn cơ hội với Tô Kình Hoán nữa, Bạch Diên đã độc ác thẳng tay đẩy nguyên chủ xuống cầu thang, nguyên chủ ngã xuống bị gãy chân, mặt thì bị hủy dung, cô không thể tiến vào giới giải trí được nữa.

    Bạch Diên nói với gia đình rằng nguyên chủ vì chuyện tình cảm thất bại, tinh thần hoảng loạn, mất khống chế không cẩn thận nên mới té ngã, cách nói này của Bạch Diên không ai tìm ra được khuyến điểm.

    Nguyên chủ không có chứng cứ, lại suốt ngày nhìn Bạch Diên diễn kịch chị gái ôn nhu tốt bụng, nhìn kẻ thù ở ngay trước mắt, lại không có một ai tin mình, đã thế người trong nhà còn cho rằng tinh thần nguyên chủ có vấn đề.

    Dần Dần, nguyên chủ bị trầm cảm, cuối cùng thì tự sát để chấm dứt, mà Bạch Diên được gả vào hào môn, trở thành người chiến thắng trong cuộc sống.

    [ Ký chủ có hai nhiệm vụ: Một là làm cho mọi người thấy rõ bộ mặt thật của Bạch Diên, hai là thành công kết hôn với Tô Kình Hoán.]
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười 2021
  4. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Trà nghiên đầu, nhìn ngọn đèn pha lê đến phát ngốc, đôi mắt xinh đẹp chớp động, lắp lánh như ánh sao.

    Một lúc sau, cô thở dài, rất khó hiểu hỏi hệ thống: "587, có hiểu lầm vì sao không nói rõ ràng?"

    Hệ thống trầm mặc, [..]

    Vấn đề này, thứ lỗi nó không thể trả lời.

    "Này, tôi thật sự không hiểu suy nghĩ của con người, hơn nữa nguyên chủ thật ngu ngốc! Con vịt đã tới tay, cũng có thể bay!"

    Ngao ngao.. từ từ? Lượng thông tin này hơi lớn!

    Hệ thống kinh ngạc. [ Trà Trà, cô không phải con người sao? ]

    Bạch Trà lắc đầu, lại gật gật đầu "tôi hẳn là không phải đâu? Tôi cũng không biết.. tôi không nhớ bất cứ điều gì của trước đây." đầu óc cô trống rỗng, thời điểm cô lấy lại ý thức, cũng là lúc cô và hệ thống đang trói buộc.

    Ngay cả cái tên Bạch Trà này.. cũng là trước khi cũng hệ thống trói buộc, cô thuận miệng nói ra.

    Bất quá, điều đó không quan trọng, khi cô hoàn thành tất cả các nhiệm vụ và trở về thế giới của mình, trí nhớ của cô cũng sẽ theo đó mà trở lại.

    Bạch Trà đối với tương lai tràn đầy tự tin.

    Tuy nhiên, hệ thống lại có vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, nói không nên lời nhìn trời.

    Này này này, máy chủ nói chọn ngẫu nhiên được ký chủ tốt? Sao đến nó lại bị hố vậy nè?

    Thật khổ Trà Trà của nó, liền chính mình là thứ gì.. Phi phi phi, liền chính mình là ai cũng không biết.. Quá thảm!

    Hệ thống đột nhiên cảm thấy trách nhiệm trên vai trở nên nặng nề hơn.

    Trong tương lai, nó không chỉ giúp Trà Trà hoàn thành nhiệm vụ, mà còn phải mang Trà Trà đi học đủ loại kiến thức, giống như điện thoại di động và máy tính, Trà Trà điều không nhận biết cái gì hết, và còn không thể để cho Trà Trà lạc lõng với xã hội.

    Nghĩ đến đều này hệ thống trở nên có đồng lực.

    [ Trà Trà, đến đây, 587 sẽ dạy cho cô bài học đầu tiên.]

    "Bắt đầu học tập? Được rồi!"

    [Trà Trà, cô hãy nhặt chiếc điện thoại mà lúc nãy ném đi, tôi sẽ dạy cô cách sử dụng nó.]

    Bạch Trà cúi xuống nhặt điện thoại trong góc, chắc là do nó rơi trên thảm, điện thoại còn nguyên, cô lau màn hình điện thoại, cô theo cách quen thuộc mà mở máy, cười nói: "587, điện thoại không cần ngươi dạy, tôi trong trí nhớ nguyên chủ đã học được cách sử dụng điện thoại di động."

    Bởi vì vừa rồi cô sợ hãi ném đi là vì chưa từng thấy qua điện thoại di động.

    Sau khi nhận được những ký ức, cô đã có hiểu biết sơ bộ về thế giới.

    Hệ thống, [? ]

    Để chứng minh với hệ thống rằng cô thực sự biết dùng điện thoại di động, Bạch Trà đã thuần thục mở điện thoại của mình và chụp tự sướng máy tấm ảnh một cách thành thạo.

    Sau đó cô tìm album ảnh và nói chuyện với hệ thống balabala..

    Hệ thống, [..] tôi là ai? Tôi đang ở đâu?

    Ký chủ mới này của nó có vẻ rất thông minh?

    Cô không chỉ vừa nhìn đã biết mà còn học được một suy ra mười!

    Nó đã chuẩn bị tốt để dạy cho cô mọi thứ, kết quả, không biết vì sao, biến thành Trà Trà đang phổ cập kiến thức cho nó..

    Qua nửa tiếng sau, để biến thành điện thoại, Bạch Trà xoa xoa cái bụng xẹp lép của mình, ủy khuất, "587? Tôi hình như đói rồi."

    [ Hả? ]

    "Tôi đói rồi." Bạch Trà lặp lại lần nữa, trong trí nhớ của nguyên chủ, vì để bồi dưỡng tình cảm, nên hôm nay nguyên chủ mới chuyển đến căn hộ của Tô Kình Hoán.

    Nguyên chủ vẫn chưa quen với mọi thứ ở đây.

    Và lý do khiến Tô Kình Hoán về nhà lại tức giận đến như vậy, là bởi vì nguyên chủ sẽ có một buổi hẹn hò vào ngày mai, mà đối tượng không phải là anh.

    Tô Kình Hoán cảm thấy chính mình bị chơi đùa, nên mới tức giận như vậy.

    Đối với nguyên chủ?

    Ngốc hề hề thậm chí không biết rằng mình đã bị hãm hại.

    Bạch Diên nói với cô rằng ngày mai chị ta sẽ đưa cô đi gặp một người bạn, quay đầu, lại nói với Tô Kình Hoán rằng Bạch Trà sẽ có một buổi hẹn hò với người khác.
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười 2021
  5. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn động tác sờ bụng của Bạch Trà, cô bây giờ nhìn cực kỳ ngoan.

    Hệ thống chỉ cảm thấy rằng ký chủ nhà nó không những có thể từ một suy ra mười, mà mẹ nó còn đặc biệt mềm mại và ngoan ngoãn.

    Bộ dáng ủy khuất ba ba, liền giống như một tiểu bạch thỏ.

    Yêu cầu cô làm gì cô sẽ làm cái đó, nếu nó không nói, cô sẽ không di chuyển.

    Này, ký chủ của nó thật sự rất ngoan!

    [ Trà Trà, cô đi xuống lầu kiếm gì ăn đi, cẩn thận, đừng làm ồn.]

    Hừ hừ, không thể để người đàn ông kia phát hiện ra ký chủ của nó ăn vụng!

    "Ừm."

    Bạch Trà di chuyển rất nhẹ, cô theo sự hướng dẫn của hệ thống, đi vào phòng bếp.

    Cô mở tủ lạnh ra, tìm qua một vòng.. Chỉ thấy mì sợi và trứng gà..

    "587, tôi phải làm gì tiếp theo?"

    Cô không biết nấu ăn nha! Trong trí nhớ của nguyên chủ, cũng không có nấu ăn.

    Một người một hệ thống không nói nên lời.

    Một lúc sau, hệ thống tràn đầy tự tin lật ra sách dạy nấu ăn, [ Trà Trà đừng lo lắng, đến, tôi dạy cô, chúng ta làm mì trứng! Dễ dàng và thuận tiện!

    Bạch Trà, ".. Được".

    Tự mình động thủ, cơm no áo ấm.

    Bạch Trà nhìn một nắm mì sợi và một quả trứng trước mặt, đôi mắt đẹp như hoa đào của cô ngây ra.

    "Phải làm thế nào đây? 587?"

    [ Trà Trà, trước hết phải đun sôi nước, đợi nước sôi rồi cho mì vào.]

    "Hả? Còn trứng thì sao?"

    [ A.. Trước hãy để ở đó, chúng ta đợi nước sôi nấu mì trước.]

    Hệ thống chột dạ nói.

    Nó cũng không có kinh nghiệm nấu nướng nha. Nó là một hệ thống, lại không thể ăn được gì. Nói trắng ra, nó được tập hợp từ nhiều dữ liệu khác nhau. Nó cũng hoàn toàn không hiểu gì về những thứ này!

    Nó thậm chí còn cảm thấy rằng dưới sự chỉ huy của nó, Bạch Trà có thể nấu được một nồi nước sôi, đã là rất tốt rồi!

    Bạch Trà một bên cho nước vào nồi, còn hệ thống ở cô một bên tai cố lên.

    [ Trà Trà thật giỏi a!]

    [ Wow, Trà Trà ngay cả hành động thêm nước cũng rất soái a!]

    [ Tuyệt quá!]

    Bạch trà bị hệ thống thổi phồng đến ngượng ngùng, chỉ là thêm chút nước mà thôi, thực sự rất đơn giản.

    Sau đó, Bạch Trà đã học được một ít từ thổi phồng vụng về từ hệ thống.

    Một lúc sau, Bạch Trà tò mò nhìn cái nồi nước đang nấu, "587? Khi nào thì nước mới sôi?"

    Hệ thống, [..] chờ tôi xem lại sách đã.

    Câu hỏi này làm khó nó.

    Bạch Trà một tay nâng cằm, tựa vào khung cửa bên cạnh, chờ hệ thống trả lời.

    Cho đến khi bên tai cô vang lên một giọng nói trầm ổn, "Em làm gì ở đây?" Trong đêm khuya vắng lặng, giọng nói của người đàn ông không nặng không nhẹ rơi vào tai cô.

    Bạch Trà quay đầu lại, trong nháy mắt nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh của Tô Kình Hoán.

    Anh ta đang mặc một bộ đồ ngủ, và mái tóc đen của anh ấy còn đang nhỏ nước, trượt dài từ má đến xương quai xanh, rồi biến mất.

    Cô đột nhiên nghĩ đến thông tin về Tô Kình Hoán mà cô đã thấy trước đây.

    Có vô số người hâm mộ là fan bạn gái và fan lão bà.

    Anh được nằm trong top dành cho những người phụ nữ muốn gả nhất, mức độ nổi tiếng đã vượt xa vị trí thứ hai, bỏ xa vị trí thứ hai một con phố N.

    A.. Tại sao cô đột nhiên nghĩ đến điều này?

    Bạch Trà lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ vừa rồi của mình.

    Cô thực ngoan ngoãn trả lời: "Nấu nước để nấu mì trứng, em đói bụng." Giọng của cô rất nhẹ nhàng.

    Anh không có chuẩn bị trước, thì thanh âm của cô vang lên đã làm tim của anh lệch một nhịp.

    Anh nhìn cô chằm chằm một lúc, sau đó lại nhìn nồi nước trên bếp.

    Hửm?

    Mặt nước trong vắt?

    Vậy tại sao nhà bếp lại là một mớ hỗn độn?

    Ánh nhìn của anh hạ xuống, lướt qua đôi chân trắng nõn trên sàn nhà, đôi mày đột nhiên nhíu lại.

    "Tại sao không đi giày?"

    "Cái gì?" Bạch Trà mờ mịt nhìn anh, rồi theo tầm mắt của anh nhìn xuống chân mình, nga..

    Đúng là cô nên tìm một đôi giày để mang.

    Không nên so với người khác, khác biệt, vì điều đó sẽ khơi dậy sự nghi ngờ.

    Hệ thống, [..] Trà Trà thực sự là một đứa bé lanh lợi!
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười 2021
  6. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Trà rối rắm một hồi, nhìn nồi nước trong bếp vẫn chưa có động tĩnh, lại nhìn vẻ mặt không vui của Tô Kình Hoán.

    Cô quay người và chạy nhanh về phía phòng của mình.

    Tô Kình Hoán, "..."

    Bạch Trà vừa chạy vừa nói thầm với hệ thống, "587, anh ta trông thật đáng sợ!"

    Hệ thống do dự một chút, nó không thể đồng ý điều này với ký chủ.

    Vì, người đàn ông đó là mục tiêu mà kí chủ phải công lược, trong tương lai cô và anh ta sẽ phải kết hôn, cho nên, nó cần thiết phải giúp ký chủ tiếp thu anh ta.

    [ Trà Trà, tôi cảm thấy anh ta thật ôn nhu, anh ta là đang quan tâm cô nha! Đừng sợ, chúng ta tìm một đôi giày để mang, sau đó có thể trở lại tiếp tục nấu mì, ]

    Hệ thống vui vẻ nói.

    Bạch Trà suy nghĩ một chút, hệ thống hẳn là sẽ không nói dối cô.

    Ân, có thể là do ảo giác của cô.

    Anh ta dường như cũng không làm gì cô.

    Nguyên chủ chuyển đến đây cũng không mang nhiều đồ, nhưng trong phòng, hình như có người đã chuẩn bị trước rất nhiều quần áo cùng những vật dụng cần thiết hàng ngày.

    Cô từ tủ giày bên trong, tìm được một đôi dép hình thỏ con, trông rất đáng yêu.

    Khi cô ấy bước vào bếp với đôi dép thỏ con của mình.

    Tô Kình Hoán đã ở trong bếp xắn tay áo một cách thành thạo giúp cô làm món mì trứng.

    Dưới ánh đèn rực rỡ, người đàn ông dáng người thon dài.

    Khuôn mặt tuấn tú, khí chất ngời ngời, cùng với bộ dáng rửa tay nấu ăn quả thật là không phù hợp chút nào.

    Bạch Trà ngơ ngác đứng tại chỗ, thầm nghĩ: Hệ thống không có nói dối nàng, hắn thật sự là người tốt!

    [ Trà Trà, cô có cảm thấy những người đàn ông biết nấu ăn đặc biệt có mị lực? ]

    Bạch Trà rất phối hợp gật gật đầu, "Ân, rất có mị lực."

    Cô đôi mắt ngấn nước nhìn chằm chằm tô mì trong tay Tô Kình Hoán, thơm quá thơm quá.

    Cô lại nhịn không được xoa xoa bụng.

    Khuôn mặt của anh bây giờ thực sự rất có mị lực!

    Cô ấy bây giờ thật sự rất đói.

    Hệ thống, [..] bình tĩnh, bình tĩnh! Ký chủ của nó hiện tại cái gì cũng không hiểu, nó phải từ từ hướng dẫn cô.

    [ Trà Trà, Tô Kình Hoán là nam thần trong lòng của bao nhiêu thiếu nữ, mà hiện tại, được nam thần quốc dân nấu ăn cho cô, cô cảm thấy thế nào? ]

    "Ân? Mì chắc chắn sẽ rất ngon."

    Bạch Trà nhìn chằm chằm vào tô mì.

    Tô Kình Hoán tay cầm đũa, đột nhiên run lên, quay người lại, đối mặt với đôi mắt xanh lục của Bạch Trà, như một con sói đói nhìn chằm chằm vào tô mì do chính tay mình làm.

    "..."

    Nhẹ ho khan hai tiếng.

    Người đàn ông tỏ vẻ thờ ơ, "Mì đã nấu xong."

    "Vậy em có thể ăn sao?" Bạch Trà vừa bước vào, lại dừng lại, ánh mắt nhìn anh đầy mong đợi.

    "Ân." Mì này là làm cho cô ấy, nếu cô ấy không ăn thì ai sẽ ăn?

    Thấy vậy, Bạch Trà chân thành nói, "Anh thật là người tốt!"

    Ân, thẻ người tốt!

    Tô Kình Hoán, "..."

    Chỉ nấu một tô mì chính là người tốt sao?

    Định nghĩa về một người tốt của cô ấy thực sự rất nông cạn!

    Anh quay lại, đơn giản dọn dẹp nhà bếp một chút, vừa dọn vừa cảm thấy thật khó tin anh khi nào lại làm những việc này.

    Đã bao lâu rồi anh ấy không có nấu ăn?

    Vậy mà anh lại nấu cơm cho một cô gái nhỏ mới quen nhau mấy ngày?

    Nga, không đúng, dù sao thì, đó cũng là vị hôn thê và là..

    Lúc này điện thoại vang lên, đánh gãy suy nghĩ của anh.

    "Kình Hoán, ngày mai cậu có thời gian không? Đạo diễn Mộ có một kịch bản, muốn tìm cậu."

    Ngày mai?

    Không phải cô gái nhỏ ngốc ngếch nào đó đi hẹn hò sau.

    Ah! Có một vị hôn phu hoàn hảo như anh vậy mà lại không cần, còn dám bí mật đi hẹn hò?

    Rất tức giận!

    Lật bàn!

    Anh muốn xem người đàn ông mà cô hẹn hò có thể tốt như thế nào!

    "Ngày mai tôi có việc. Đổi thời gian đi."

    "Nhưng hành trình mấy ngày gần đây của cậu đang trống mà, không có sắp xếp khác."

    "Việc riêng." Hai chữ lãnh đạm, không thể nghi ngờ, làm cho người ở đầu dây bên kia, rất ngạc nhiên.

    Người đại diện có chút bối rối, nhưng sau khi Tô Kình Hoán nói như vậy, cũng sẽ không hỏi quá nhiều "Tôi đã biết."

    Chỉ là cô ấy có chút kinh ngạc.

    Chưa bao giờ thấy Tô Kình Hoán có việc riêng cần xử lý..

    Đây dường như đây là lần đầu tiên nghe thấy từ hai từ này từ miệng cậu ấy!
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười 2021
  7. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cúp điện thoại xong, người đại diện sững sờ một hồi.

    Chẳng lẽ là nghệ sĩ nhà mình đang yêu?

    Ngay khi ý tưởng này xuất hiện, cô ấy đã nhanh chóng bác bỏ.

    Tô Kình Hoán là ai?

    Đó là một tảng băng được giới giải trí công nhận!

    Tuyết đóng băng vẫn có ngày tan chảy, còn tảng băng là anh có là một ngày nắng nóng cũng không ấm lên nổi.

    Hừ, cậu ta chỉ là một tảng băng không có tình cảm, lạnh lùng và cứng rắn, cho nên, yêu đương? Chuyện đó tuyệt đối không có khả năng!

    Có lẽ thực sự là vấn đề cá nhân đi!

    Mặc dù là người đại diện của cậu ấy, nhưng không giống như những người đại diện khác, cô ấy có thể điều khiển nghệ sĩ, giống như Tô Kình Hoán có được địa vị hiện giờ, về cơ bản nói cậu ấy làm gì thì sẽ làm cái đó, và nhiệm vụ của cô ấy chỉ là xử lý một số việc vặt mà thôi.

    Chẳng mấy chốc, chuyện vặt vãnh này đã bị cô ấy ném ra khỏi đầu.

    Bạch Trà sau khi ăn xong mì, cô sờ sờ bụng, ân, nó không còn xẹp như trước nữa.

    Vui vẻ.

    Hệ thống thừa dịp tâm trạng của Bạch Trà hiện tại tốt, kịp thời nhắc nhở cô, [ Trà Trà, Tô Kình Hoán đang không vui vì ngày mai cô sẽ đi hẹn hò, vậy thì bây giờ cô nên giải thích rõ ràng vấn đề này với anh ta, cô không phải nói nếu như có hiểu lầm thì phải nói rõ sao? ]

    Bạch Trà gật gật đầu, "Ân, lời ngươi nói cũng có lý."

    Cô đặt bát đĩa xuống, quay đầu lại, vừa lúc thấy Tô Kình Hoán đang từ nhà bếp đi ra.

    Sau khi suy nghĩ xong tình huống trước mắt nguyên chủ, cô đứng dậy đi tới chỗ Tô Kình Hoán, nở nụ cười thân thiện với anh, "Em có một chuyện muốn nói với anh, hiện giờ anh có rảnh không?"

    Tô Kình Hoán hơi sửng sốt, anh vẫn chưa hồi phục, khi thấy tô mì đã trống rỗng.

    Trông cô nhỏ bé và yếu ớt, sao có thể ăn nhanh đến vậy?

    Chỉ mới có vài phút? Một tô mì to như vậy đã ăn hết?

    "Anh có thời gian không? Ngày mai chị của em rủ em cùng đi với chị ấy gặp một người bạn, nhưng em không quen biết người bạn đó. Nếu em đi sẽ.. Sẽ.."

    Bạch Trà thả lỏng hai tay xuống, cô đang nói đột nhiên bị mắc kẹt lại, cô mờ mịt suy nghĩ nữa ngày mới nghĩ ra từ phù hợp để nói.

    "Hẳn là sẽ thực xấu hổ!" Ân, là xấu hổ!

    Tô Kình Hoán hơi nhướng mắt, "Chị gái của em kêu em đi gặp bạn bè với cô ấy?"

    Anh dường như đã xem nhẹ chuyện này?

    Tin tức về buổi hẹn hò của Bạch Trà, cũng là được chính Bạch Diên tiết lộ cho anh ta.

    Bạch Trà gật đầu, "Đúng vậy." Bạch Diên nói dối nguyên chủ là đi gặp bằng hữu, nhưng thật ra là đi hẹn hò.

    Cô mới không ngốc như nguyên chủ.

    Tuy nhiên, mặc dù bây giờ cô biết rằng Bạch Diên sẽ lừa cô đi hẹn hò để phá hủy tình cảm của cô và Tô Kình Hoán (tạm thời không có tình cảm) nhưng loại chuyện này không thể nói trực tiếp nói ra được.

    Nếu cô nói như vậy, khẳng định Tô Kình Hoán sẽ càng tức giận hơn.

    Hệ thống đối với phản ứng của ký chủ, nó rất vui vẻ.

    Không hổ là ký chủ nhà của nó, thật sự quá thông minh!

    Vẻ lạnh lùng nơi đáy mắt của Tô Kình Hoán đã tan đi vài phần, nhưng anh vẫn thờ ơ, "Ngày mai còn có việc phải làm, không thể đi được."

    Bạch Trà cắn môi, cảm thấy có chút hụt hẫng.

    Đã bị từ chối.

    Cô đã bị từ chối.

    "587, làm sao bây giờ?" Cô có nên hay không tìm cái lỗ để chui vào?

    Hệ thống, [..] nó đang giả chết.

    Ký chủ luôn hỏi một số vấn đề mà nó không thể trả lời, nó phải làm sao bây giờ?

    Bạch Trà đôi mắt ngấn nước nhìn Tô Kình Hoán, trong mắt có chút ủy khuất, tựa hồ không ngờ hắn lại từ chối dứt khoát như vậy.

    Trong khoảnh khắc đó, Tô Kình Hoán cảm thấy trái tim mình ngưng trệ, như thể bị ai đó đang nắm chặt.

    Ngay cả khi anh nói ra điều gì đó, cũng phải mềm đi vài phần, vì sợ người mềm yếu trước mặt này sẽ sợ hãi, "Em gửi cho tôi thời gian và địa điểm trước, tôi sẽ xem ngày mai có thời gian hay không."

    Tô Kình Hoán vốn muốn lén đi theo Bạch Trà, "..."

    Hắn cảm thấy được chính mình có thể làm thần không biết quỷ không hay.

    Bạch Trà thật sự vui vẻ, sờ sờ ở trên người, này, điện thoại đâu?

    "Em, điện thoại di động của em để trên phòng, Em đi tìm."

    Tô Kình Hoán nhìn cô gái nhỏ chạy lên lầu, trong lòng dường như dân lên một cảm xúc không rõ.

    Anh nâng tay, xoa xoa ngực mình.

    Chắc là anh ta bị ảo giác!

    Một phút sau, Bạch Trà ôm lấy điện thoại chạy xuống lầu, sắc mặt phiếm hồng, "Em không có phương thức liên lạc của anh.."

    Lời nay nói ra mang theo muốn phần ủy khuất.

    Cô là vị hôn thê của anh ấy, lại không có phương thức liên lạc của anh. Đây là đãi ngộ đối với vị hôn thê của anh hay sao?

    Rõ ràng là không!

    Cô cảm thấy rằng cô cần phải thực hiện quyền lợi của mình với tư cách là vị hôn thê của anh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười 2021
  8. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hệ thống cảm thấy rất hài lòng về việc ký chủ của nó đã thông suốt.

    Bàn tay to khỏe khoắn của Tô Kình Hoán cầm lấy điện thoại di động của cô, thao tác thuần thục đem số điện thoại của mình lưu vào.

    "Có việc gì thì cứ gọi số điện thoại này."

    "Ân." Bạch Trà gật đầu, bộ dáng rất ngoan ngoãn.

    Giọng nói nhẹ nhàng mang theo hương vị đặc trưng của Giang Nam, vừa mềm mại lại rung động lòng người.

    Cô có vẻ ngoài ngoan ngoãn, đường nét tinh xảo, một đôi mắt đẹp như hoa đào, lẽ ra phải có phong cách thùy mị, nhưng lại gây choáng váng với vẻ ngoài ngoan ngoãn và mềm mại này.

    Tô Kình Hoán ánh mắt ảm đạm không rõ, hình như anh đối với cô có chút khác thường.

    Nếu là đổi thành người khác, anh tuyệt đối sẽ không có kiên nhẫn như vậy.

    Người đàn ông hơi quay sang một bên, sự thờ ơ và lạnh lùng của anh ta đã giảm bớt một chút, có chút khác thường.

    Bạch Trà nghiêng đầu chờ anh trả lại điện thoại cho cô, nhưng người đàn ông dường như đã quên mất việc này.

    Cô suy nghĩ một chút, duỗi tay chỉ chỉ vào điện thoại trong tay anh, "Của em." Tô Kình Hoán liếc mắt, ánh mắt rơi vào đầu ngón tay mượt mà của cô, màu hồng nhạt, nếu sờ lên cảm giác hẳn là mềm mại như cô.

    Đôi môi mỏng bất giác gợi lên đường cong.

    "Nhớ gửi trước thời gian và địa điểm cho tôi." Nói xong anh lại đặt điện thoại vào lòng bàn tay cô.

    Bạch Trà lại gật đầu, ngoan hết chỗ nói.

    Tô Kình Hoán đi lên lầu và vào phòng ngủ chính, lưu lại Bạch Trà đứng một mình tại chỗ ngẩn người một lúc.

    "587? Biểu hiện của tôi thế nào?"

    [ Tất nhiên, biểu hiện của cô rất tốt! Trà Trà phải tiếp tục phát huy để hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn, hiện tại chúng ta lên lầu ngủ!]

    "Ân ân." Tất cả đều nghe theo hệ thống.

    Những gì hệ thống nói là đúng!

    Hệ thống, [!] Vẻ mặt kiêu ngạo tự hào!

    Nó mang ký chủ cần thiết phải như vậy!

    Bạch Trà bước vào phòng leo lên giường ôm điện thoại di động, luôn cảm thấy mình cần bổ sung một chút kiến thức.

    "587, ta nghĩ, khi nào thì ngươi tiếp tục dạy ta! Ta ở thế giới này muốn học một ít kiến thức cơ bản."

    Tuy rằng cô có trí nhớ của nguyên chủ, nhưng trí nhớ cũng có hạn.

    Giống như phong cách và tính cách của nguyên chủ, cô gần như xuất phát từ bản năng.

    Hệ thống suy nghĩ một chút, yếu ớt đáp án, [ Trà Trà, đã rất muộn, cô ngày mai còn phải cùng Bạch Diên kia đi gặp người bạn kia, cô trước nghỉ ngơi đi, khi nào có thời gian tôi sẽ dạy. Cô từ từ, đừng lo, có tôi ở đây, đừng sợ!]

    Bạch trà, "Được."

    Con người thật phiền phức, vừa ăn lại ngủ, cô xoa xoa mi mắt rũ xuống, rất nhanh liền cảm thấy buồn ngủ.

    Khi vừa nằm xuống giường, cô thật nhanh chìm vào giấc ngủ.

    Hệ thống nhìn thấy ký chủ của nó đã ngủ, còn lại một mình, nó đột nhiên kêu ngao ngao.

    Vấn đề của ký chủ luôn khiến nó đau đầu.

    Làm thế sao bây giờ làm sao bây giờ?

    Tranh thủ thời gian ký chủ nhà nó ngủ, trước tiên đi bổ sung một số kiến thức cơ bản?

    Ân, cứ như vậy!

    Nó nhanh chóng tự thổi phồng mình một chút, nó thật sự là một cái hệ thống thông minh!

    Ngày hôm sau.

    Bạch Trà rửa mặt xong, chưa kịp nói gì, cái mũi nhỏ đột nhiên hít hít, khuôn mặt xinh xắn lộ ra nụ cười rạng rỡ!

    Đôi mắt ngân ngấn lệ, chẳng mấy chốc đã theo mùi thơm đi xuống lầu.

    Cô thấy trên bàn, là một bữa sáng tinh xảo.

    "587! Tô Kình Hoán thật sự là người tốt!"

    Hệ thống, [..] thẻ người tốt thứ hai ra đời!

    Cô dạo quanh một vòng, nhưng không tìm thấy bóng dáng của Tô Kình Hoán, đoán rằng, chắc có việc nên đã rời đi.

    Sau khi ăn xong, Bạch Trà ợ hơi một cái, xoa xoa bụng, "587, làm người thật tốt!"

    [ Không phải là tốt khi làm người, chủ yếu là Tô Kình Hoán đối với cô tốt, đó là lý do tại sao cô nghĩ thật tốt khi làm người, chờ khi cô gặp Bạch Diên, liền biết không phải ai cũng tốt!] Hệ thống nói một câu thấm thía, vì sợ ký chủ của nó bị nữ nhân xấu xa Bạch Diên lừa gạt, không biết đông tây nam bắc.

    Bạch Trà lắc đầu, lần đầu tiên phản bác hệ thống.

    "Hệ thống, ta chỉ là không quen thuộc với thế giới này, không có nghĩa là ta ngu ngốc."

    Hệ thống nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ký chủ, với dáng vẻ mềm mại này, nói cái gì cũng không có độ sát thương.

    Để không đã kích sự tự tin của Bạch Trà, hệ thống rất có lệ trả lời, [ Ân ân, cô thông minh nhất!]
     
  9. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 8: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong khi một người một hệ thống đang nói chuyện, thì Bạch Diên đã gửi cho Bạch Trà một cái địa điểm.

    Bạch Trà nhìn địa điểm nằm trên điện thoại, suy nghĩ hồi lâu, "587, hay là để Bạch Diên đến đón ta đi!"

    Hệ thống, [ Ân!]

    Bạch Trà đối với thế giới nay không quá quen, vì vậy tốt nhất vẫn là để Bạch Diên đến đây.

    Vì vậy, Bạch Trà cầm điện thoại trả lời Bạch Diên một câu: Chị đến đón em đi.

    Bạch Diên, "?"

    Bạch Diên tức giận trả lời Bạch Trà: Tôi không phải gửi địa điểm cho cô rồi sao?

    Bạch Trà: Em không biết đường, chị nếu không rảnh thì quên đi, em đi ngủ tiếp đây.

    Cô thật sự nằm xuống!

    Nằm thật thoải mái, cái gì đều không phải làm.

    Bạch Diên trợn mắt cầm điện thoại tức giận.

    Nhưng khi nghĩ đến kế hoạch của mình hôm nay, cô ta hít một hơi dài, để giọng điệu trở lại dịu dàng như xưa.

    Bạch Diên: Trà Trà yên ở đó, đừng nhúc nhích, Chị ngay bây giờ đến đón em.

    Nói xong câu này, Bạch Diên ném điện thoại lên bàn, sắc mặt âm trầm.

    Cô ta tự an ủi bản thân, không sao, chỉ cần kế hoạch hôm nay hoàn thành xuất sắc, đích thân đi một chuyến cũng không thành vấn đề.

    Chỉ là một người trí tuệ chậm phát triển, không thể làm ra bất kỳ sóng gió nào.

    Đối với một người đàn ông như Tô Kình Hoán, việc Bạch Trà trở thành vị hôn thê của anh giống như một vết nhơ trong cuộc đời của anh ta. Cô ta sẽ không bao giờ cho phép điều này xảy ra.

    Bồi dưỡng tình cảm?

    Ah! Cô ta muốn xem liệu Tô Kình Hoán có thể tiếp tục bồi dưỡng tình cảm với Bạch Trà, sau khi nhìn thấy Bạch Trà và người đàn ông khác đang hẹn hò hay không!

    Hai mươi phút sau.

    Bạch Diên xuất hiện gần khu biệt thự nơi Bạch Trà đang sinh sống.

    Cô ta không phải là cư dân ở đây nên không thể vào được.

    Nhìn căn biệt thự sang trọng xa hoa, Bạch Diên phải thừa nhận là cô đang ghen tị.

    Ngoài khuôn mặt có thể nhìn ra, Bạch Trà chẳng có được ưu điểm gì cả, nhưng trời sinh mệnh tốt, mới có thể trở thành vị hôn thê của Tô Kình Hoán!

    Cô ta gần như có thể đoán trước được những người hâm mộ đó sẽ phản ứng như thế nào nếu Bạch Trà bước vào giới giải trí dưới danh nghĩa là vị hôn thê của Tô Kình Hoán trong tương lai!

    Mặc kệ là fans có thừa nhận hay không, nhưng Bạch Trà chắc chắn có thể nhờ thân phận đó có thể cọ nhiệt một đợt.

    Đó không phải là điều mà cô ta muốn thấy.

    Vì vậy, cặp vợ chồng chưa có tình cảm, muốn muốn bồi dưỡng tình cảm này nên nhanh chóng bị bóp chết từ trong trứng!

    Ngay cả nụ cũng không được phép!

    Cô ta nhắn tin cho Bạch Trà và bảo cô nhanh xuống.

    Khoảng mười phút sau, khi lòng kiên nhẫn của Bạch Diên gần như cạn kiệt thì Bạch Trà mới thông thả đến muộn.

    Bạch Diên vừa quay đầu, hô hấp đột nhiên đình trệ.

    Cô gái trước mắt duyên dáng dễ thương, khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp tinh xảo, làn da như ngọc, y phục trên người cũng không phải váy, chỉ áo sơ mi và quần jean đơn giản.

    Tuy nhiên, chính bộ trang phục này lại khiến cô gái trở nên ngọt ngào.

    Một đôi mắt ngấn nước, đơn thuần ôn nhu, cô giống như một tờ giấy trắng, thật khó nhịn mà muốn phá hủy!

    Bạch Diên ngay lập tức dập tắt suy nghĩ, một tia giễu cợt tràn ra khóe môi, "Mau lên xe."

    Bạch Trà chậm rãi ngoan ngoãn leo lên ghế sau ngồi xuống.

    Qua kính chiếu hậu, Bạch Diên nhận thấy người phía sau không có trang điểm, mặt mộc rất xinh đẹp.

    Bạch Diên thấy vậy càng trở nên ghen tị.

    Cô ta phải dùng thời gian rất lâu để trang điểm, cứ như vậy cô ta so với mặt mộc của Bạch Trà cũng không bằng?

    "Bạch Trà, chị không phải nói phải gặp bạn bè sao? Sao lại không trang điểm?"

    Bạch Trà nghiêng đầu, vươn tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt tràn đầy vẻ vô tội nhìn người phía trước, "Bởi vì em đẹp tự nhiên a! Cho nên không cần trang điểm!"

    Bạch Diên, "..."

    Cô mẹ nó..

    Cô ta duỗi tay đưa cho Bạch Trà một thỏi son, "Tô cái này lên sẽ khiến em càng thêm xinh đẹp."

    Bạch Trà không nhận lấy, nhìn vào Bạch Diên, cô do dự ngập ngừng, cuối cùng chậm rãi nói một câu, "Em, em có thói ở sạch, không quen sử dụng đồ của người khác."

    Bạch Diên sắc mặt cứng đờ, tại sao trước đây cô ta lại không biết rằng đứa bé trí tuệ chậm phát triển này lại khiến người tức giận như vậy?

    Người tài xế suýt nữa không nhịn được cười, rất khó nhịn được cười, nghẹn đến khuôn mặt đỏ bừng.
     
  10. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 9: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Diên hung hăng trừng mắt nhìn người lái xe.

    Người lái xe sau khi nhận được cảnh cáo, ngay lập tức trở nên thành thật.

    Anh cũng không muốn cười, nhưng thật sự là.. Nhịn không được.

    Bạch Diên muốn lấy lại mặt mũi, nên tìm kiếm một hồi ở trong túi, tìm được một thỏi son mới tinh.

    "Trà Trà, cái này mới, ngươi có muốn thử không?"

    Bạch Trà ngước mắt liếc nhìn Bạch Diên rất kiên trì, lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc đối với Bạch Diên nói một câu.

    "Vô sự hiến ân cần phi gian bất thụ đạo."

    Bạch Diên sắc mặt thay đổi, quay đầu về phía cô rống lên, "Bạch Trà!"

    Bạch Trà bị cô ta rống làm cho choáng váng, "Ta, ta không có nói sai a! 5.." 87..

    Cô nhận ra điều gì đó liền nhanh chóng nói tiếp, "Bên trong sách đã nói như vậy."

    Hệ thống vui vẻ cấp Bạch Trà vỗ tay, [ Tuyệt vời!]

    Ký chủ của nó học mọi thứ thứ nhanh.

    Vô sự hiến ân cần, Bạch Diên hẳn là không dễ chịu.

    Bạch Diên thu tay lại, vẻ dịu dàng trên mặt suýt chút nữa không kìm được, nếu sớm biết đứa bé thiểu năng này làm người ta khó chịu, đã tìm một người đàn ông xấu xí hơn để cô đi hẹn hò!

    Mãi một lúc lâu sau, cơn tức giận của Bạch Diên vẫn không thể tiêu tan.

    Nhìn qua kính chiếu hậu, người phía sau đang dùng điện thoại chơi game, cười đến vô tâm vô phế.

    Dẫn tới Bạch Diên một chặn lửa giận dữ nữa không có chỗ phát tiết.

    Bạch Diên mơ hồ cảm thấy được Bạch Trà cùng với trước kia hình như không giống nhau, trước kia cũng là bộ dáng mềm mại ấm áp này, nhưng lại không có khiến cho cô ta tức giận.

    Nơi Bạch Diên hẹn gặp là một quán cà phê.

    Hoàn cảnh trang nhã, dễ chịu và không khí vừa đủ, thích hợp cho nam và nữ ngồi lại với nhau một lúc.

    Cô ta mang theo Bạch Trà, nhìn thoáng qua liền thấy được người đàn ông cách đó không xa.

    Người đàn ông mặc một bộ vest đen và có thân hình mập mạp, đem bộ vest căng ra hết cỡ, nhìn chẳng phù hợp chút nào. Tóc được chải gọn gàng, nhưng không thể không cảm giác cực kỳ chơn bóng.

    Ngay khi Bạch Trà bước vào, đôi mắt của người đó đã đảo quanh trên người cô.

    Đó là kiểu mục đích không đơn thuần, Ân, là ý đồ xấu.

    Cô cau mày đứng tại chỗ không động đậy.

    Bạch Diên vốn dĩ mang theo nụ cười trên mặt, nhưng khi để ý thấy người phía sau không có phản ứng gì, cô ta theo bản năng quay đầu lại, liền nhìn thấy Bạch Trà đang đứng chỗ đó với vẻ mặt không vui.

    Cô ta trong lòng căng thẳng, kìm nén cơn tức giận, "Trà Trà, đây là người bạn mà chị đã nói với em."

    Người này có quan hệ làm ăn với nhà họ Bạch, khi Bạch Diên yêu cầu mang Bạch Trà hẹn hò làm quen với người đàn ông này, Cha Bạch, Mẹ Bạch cũng không có phản đối, thậm chí còn rất vui vẻ đồng ý, việc cô ta ngầm tính toán, lại càng thêm chắc chắn.

    Bạch Trà nhìn Bạch Diên, giọng nói của cô rất mềm, lại không chút khách khí, "Chị, bạn bè của chị là một người xấu!"

    Nụ cười của Bạch Diên trở nên cứng đờ, "Em đang nói cái gì vậy?"

    Này thật sự là ngu ngốc, trong tình huống thế này, lại có thể nói như vậy.

    Bạch Trà bộ dáng nghiêm túc chỉ vào người đàn ông, "Anh ta nhìn chằm chằm vào em, anh ta chưa từng nghe qua câu? Phi lễ chớ nhìn sao! Anh ta rất không lịch sự!"

    Bạch Diên có ý muốn hòa giải, nhìn người đàn ông mỉm cười, "Thực sự xin lỗi. Đứa em gái nay của tôi quá thẳng thắn, không biết biết nói chuyện, nếu có đắc tội, xin ngài đừng để trong lòng."

    Đôi mắt của người đàn ông híp híp lại, hắn ta xua tay với Bạch Diên, "Không sao, không sao, em gái của cô lớn lên thật xinh đẹp!"

    Đôi mắt của hắn ta, gần như không hề rời khỏi Bạch Trà.

    Hắn ta sẵn sàng bỏ qua cho cô gái xinh đẹp này, hắn ta làm sao có thể trách cứ cô được?

    Bộ dáng ngây thơ và đơn thuần mềm mại, ngoan ngoãn đáng yêu, làm cho con thú xấu xa trong lòng hắn ta muốn phóng ra.

    Bạch Trà bị hắn ta nhìn chằm chằm đến không có kiên nhẫn, vì vậy cô mở miệng nói: "Ngươi lại nhìn ta chằm chằm, ta sẽ để cho vị hôn phu của ta đào hai mắt của ngươi!"

    Giọng nói nhẹ nhàng pha chút lạnh lùng.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...