Mưa bong bóng Hoa phượng rơi ta giã từ mùa hạ Thuở xuân thì ngày ấy trả cho em Tuổi học trò với ký ức dịu êm Nụ cười xinh bờ môi mềm mắt biếc Chia tay nhau hai đứa cùng luyến tiếc Hai phương trời mình ly biệt cách xa Phượng nở rồi tàn qua mấy mùa hoa Nhận được tin nơi quê nhà gửi tới Em hạnh phúc theo người vui duyên mới Phương trời xa anh vời vợi nhớ thương Trời không se ta không thể chung đường Anh quay về lòng vấn vương tình cũ Tháng bảy tới phượng vĩ tàn cuối vụ Anh lang thang tìm quá khứ ngày xưa Thấy bóng em thấp thoáng dưới chiều mưa Đi bên ai cơn gió lùa rụng lá Con đường quen giờ đã thành xa lạ Giữa mùa hè sao lạnh giá tâm can Anh đứng nhìn mưa bong bóng vỡ tan Chợt hiểu ra tình đã tàn em ạ
Mưa tình yêu Em gởi mưa về xua nắng gắt vai anh Mưa tắm mát thêm những cánh đồng nứt nẻ Em gởi vào mưa lời tình yêu khe khẽ Gởi cả nụ hôn thật nhẹ thật nhẹ nhàng.. Em gởi vào mưa những nỗi nhớ mênh mang Những giọt mưa rơi như những dòng nước mắt Khi nhận tin anh bỗng dưng em nín bặt Có lẽ niềm tin lau nước mắt.. yêu à! Em gởi vào mưa cả những nỗi xót xa Nửa xót người thương nửa xót mình.. buồn lắm! Nắng và mưa cũng như Bắc – Nam.. vạn dặm Còn chữ tình còn hi vọng.. phải không anh?
Đêm Mưa Đêm buồn lặng lẽ.. một mình tôi Nhìn mưa rơi.. chợt thấy bồi hồi Thao thức chờ đợi.. người xưa đến Có lẽ người ta.. chẳng đến rồi Ngậm ngùi nhìn cánh.. phượng vĩ rơi Ve ngân dạ khúc.. thật bùi ngùi Hạ chưa kịp đi.. thu vội tới Từ nay ta đã.. mất nhau rồi Duyên nợ hai ta.. đã hết rồi Bận lòng vương vấn.. chi người ơi! Tâm tư khắc khoải.. mang sầu nhớ Một mình trăn trở.. giữa đêm mưa
Chiều Mưa Nắng vừa mới trốn đi đâu Để mây kéo lại hợp màu thành mưa Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa Đi ngang qua cửa lúc mưa đổ dòng Hỏi người có ướt lạnh không Mà sao hoang vắng nẻo lòng nhớ ơi Hồn thương tôi gửi mấy lời Hương xuân từ độ đến trời hạ sang Dấu yêu mong mỏi luôn càng Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu Chiều nay thấy bóng chim cù Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.
Tôi Ghét Trời Mưa Trời ơi tui ghét trời mưa Ghét luôn màu tím chẵng ưa tí nào Trời ơi mưa mãi tuôn trào Vậy là lục bát ào ào tuôn ra Mưa ơi thôi đừng rơi nữa nhé! Cho ta tìm một chút nắng hanh hao Cho ban mai thêm nhựa sống Để em về không ướt đẫm cơn mưa!
Mưa Chiều! Cơn mưa chiều vội vã qua Cỏ cây đứng lặng hiên nhà im thinh Móng tay cong cớn cựa mình Thủy tiên thẽ thọt lời tình thoảng ru Êm êm tiếng gọi mùa thu Trăng non liềm khuyết đồng xu em cười..
Tản Mạn Buổi Sáng.. Trời Mưa.. Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá.. Hạt mưa buồn miên man mãi mưa ơi! Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi.. Ôi! Buổi sáng.. sao mà buồn thế? Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ.. Vương mịt mờ cho nhân thế.. sầu thêm Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm.. Cho hạt nắng.. thêm một ngày.. "nghỉ phép" Ta hờ hững nhìn mưa.. hàng mi khép.. Có lẽ cuộc đời đôi lúc cũng.. mong manh.. Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành Và cũng rớt rụng.. mỗi lần cơn mưa đến..
Nghe Mưa Sài Gòn Mưa Sài Gòn rơi rơi tí tách Ướt cả nỗi niềm vời vợi cách xa Khung trời miền Trung nắng òa lửa đỏ Nghe Sài gòn mát rượi giọt mưa rơi. Gió phơn Tây Nam gọi phượng cháy rực trời Cánh bằng lăng rơi nỗi lòng tím vợi Nắng khô giòn cánh lá về nguồn cội Nứt nẻ ruộng đồng khát nỗi chờ mong. Sài Gòn mưa nhiều lắm hở em Con đường về nhạt nhòa phố trắng Cuộn chảy thành dòng tuôn ngàn bong bóng Giăng mắc lòng ướt nỗi nhớ miền xa. Mưa sài gòn chợt đến chợt qua Cầu vồng nối đôi bờ ô Thước Ước thu sang Mùa ngưu Lang Chức nữ Đón mưa về nhè nhẹ gió xôn xao! Giữa hạ về lòng vẫn ước ao Một mùa thu đất trời dìu dịu Dắt nhau đi mưa thẩm thì vương hạt Dòng chảy ơi ta hát khúc giao mùa!
Mưa Lòng Những khúc nhạc mưa cứ rã rời Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi Mưa lòng ngập lối bên song trước Càng lắc càng đong chợt tím rơi Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai
Mưa Đêm Nữa đêm chợt thức giấc nồng Cơn mưa rào rạt động lòng xôn xao Ngước lên tìm mấy vì sao Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm Gió lồng gió rét căm căm Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương Thôi thì thương để mà thương Chim bay thẳng tắp không đường nói năn Co ro trong mỏng lần chăn Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư Hay là ghi mấy trang thư Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!