Ngôn Tình [Dịch] Chồng Thật Thiên Kim Là Đại Lão Toàn Cấp - Lâm Miên Miên

Discussion in 'Truyện Drop' started by Hương Hoàng93, Dec 14, 2020.

  1. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 57:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Sep 21, 2021
  2. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 58:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 59:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  4. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 60:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  5. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 61:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  6. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 62:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  7. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 63:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chu Vũ Lam còn nhớ rõ chuyện Nguyễn Mạn tìm thám tử chụp hình cô, khi đi qua cao ốc Lâm thị, liền để lái xe ngừng lại, báo lên thân phận của mình. Chớp mắt cô đã gặp được Lâm Hướng Đông ở phòng khách.

    Không biết có phải chuyện ngày hôm qua đã đả kích sâu sắc đến anh ta không, mà người luôn hăng hái như anh ta, hôm nay đặc biệt tiều tụy, thậm chí cả râu ria cũng quên cạo.

    Chu Vũ Lam cũng không đồng tình với Lâm Hướng Đông, cô từ lời của Nguyễn Tố đã nghe được chuyện trước kia.

    Một người đàn ông khi biết bạn gái mình có ác ý lớn với một người già như thế, còn có thể làm như không thấy, nói trắng ra là đã không có ranh giới đạo đức cơ bản cuối cùng. Coi là không có dính đến lợi ích cùng ranh giới cuối cùng của mình, cho nên phương thức xử lý của anh ta bất quá là làm cho bạn gái không đi gây sự với Nguyễn Tố.

    Sao anh ta không suy nghĩ, bạn gái anh ta có thể làm ra chuyện như thế, có thể là người tốt sao? Có lúc dung túng cũng là đồng lõa.

    Cho nên, anh ta bị Nguyễn Mạn tính kế triệt để, cũng là do anh ta không biết nhìn người.

    "Giám đốc Lâm, anh hẳn biết tại sao tôi lại tới nơi này." Chu Vũ Lam từ trong túi xuất ra ảnh chụp, ném ở trên mặt bàn, một mặt lãnh đạm: "Mặc dù không biết bạn gái của anh tại sao muốn tìm người theo dõi chụp lén tôi, cũng không biết tại sao cô ta muốn truyền ra lời đồn tôi cùng với Quý tổng, tôi cũng không muốn biết. Nhưng có một điểm, phải có chừng có mực, chuyện này tôi không muốn lộ ra. Nếu như lần sau cô ta còn như vậy, cũng đừng trách tôi trước đó không nhắc nhở anh."

    Đại khái là nợ quá nhiều không lo. Khi Lâm Hướng Đông nghe Chu Vũ Lam chỉ ra chuyện Nguyễn Mạn làm, anh ta đã chết lặng, nội tâm không có chút nào dao động.

    Cùng với Nguyễn Mạn mấy năm này, anh ta cũng đã bỏ ra chân tình. Anh ta cũng nghĩ qua, sẽ có ngày cùng cô ta kết hôn, đem cô ta bảo hộ dưới đôi cánh của mình.

    Trái tim của con người cũng chỉ có một cái, có lẽ hơn nửa năm qua, anh ta sinh ra hoài nghi với phẩm tính của cô ta, nhưng cũng không có truy đến cùng. Ngoại trừ trốn tránh ra, cũng là không hi vọng bản thân nỗ lực mấy năm qua chỉ là một trò hề.

    Anh ta bị đả kích.

    Một mặt là người phụ nữ bản thân yêu lâu như vậy, từ đầu tới đuôi đều là mang theo mặt nạ, liền lúc trước gặp phải cũng đều là một trận tính toán. Một phương diện khác anh ta cũng biết mình bị cô ta liên lụy. Cha anh ta đột nhiên lãnh đạm với anh ta, cũng không chỉ bởi vì anh ta không hoàn thành hạng mục hợp tác cùng Tấn Uyên, mà là thất vọng anh ta không nghe lời ông, không biết nhìn người còn bị kéo chân sau.

    Lâm Hướng Đông ngẩng đầu nhìn về phía Chu Vũ Lam đứng trước mặt anh ta, thấp giọng nói: "Chu tiểu thư, tôi rất xin lỗi. Cô yên tâm, chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa, xin lỗi đã mang phiền phức đến cho cô."

    Chu Vũ Lam thấy thái độ anh ta còn rất thành khẩn, liền lạnh mặt nói: "Hi vọng cam đoan của anh hữu dụng."

    Lâm Hướng Đông cúi đầu: "Xin yên tâm, việc này sẽ không lại phát sinh."

    Chu Vũ Lam thuần túy là bị Nguyễn Mạn làm cho buồn nôn.

    Nhìn Lâm Hướng Đông một chút, nhịn không được nghĩ, một người đàn ông chỉ riêng phương diện tình cảm cũng xử lý không tốt, cô đoạt cái quỷ gì!

    Cô dù cả đời cô đơn, cũng tuyệt đối không ở bên người đànông như vậy.

    Ở lại chỗ này thêm một giây, đều là lãng phí thời gian. Chu Vũ Lam cầm túi sách nhìn cũng không nhìn lại Lâm Hướng Đông liền bỏ đi.

    Từ cao ốc Lâm thị ra, Chu Vũ Lam lái xe đi đón Nguyễn Tố cùng đi xem chung cư.

    Trên đường, Chu Vũ Lam nói chuyện này với Nguyễn Tố: "Anh ta cực kỳ tiều tụy, một bộ giống như bị toàn thế giới tổn thương. Để tôi nói a, đáng đời!"

    Nguyễn Tố chỉ cười cười.

    Chu Vũ Lam nói tiếp: "Lúc trước hai chuyện kia, nào là đèn trong hành lang, nào là hộ công, người sáng suốt vừa nhìn liền biết việc này tuyệt đối có quan hệ với Nguyễn Mạn. Anh ta ngược lại tốt rồi, chứng cứ thật sự đặt ở trước mặt, anh ta chuyện gì cũng không làm, tôi thật là phục."

    Nguyễn Tố nhẹ nói: "Chí ít, anh ta không để Nguyễn Mạn lại đến làm phiền tôi."

    "Đây cũng là việc anh ta phải làm." Chu Vũ Lam nói: "Ngoại trừ cái này ra, anh ta cũng không làm gì khác, biết rõ bác Quý bị thương, cũng biết rõ tạo nên phiền phức cho cô. Tố Tố, cô chính là quá thiện lương."

    Nguyễn Tố cười một tiếng: "Lúc đó-- đây đã là tốt nhất."

    Chu Vũ Lam nghĩ nghĩ, hoàn toàn chính xác. Lúc đó, Quý Minh Sùng không tỉnh lại, đối với nhà họ Quý đối với Nguyễn Tố mà nói, Nguyễn Mạn có thể yên tĩnh đã là niềm vui bất ngờ.

    Cô không khỏi vì Nguyễn Tố khi đó mà cảm thấy khổ sở, mấp máy môi, cười nói: "Còn may, hết thảy đều gắng gượng qua rồi. Dù sao tôi cảm thấy cô về sau sẽ chỉ càng ngày càng tốt. Nếu sau này ai khi dễ cô, Quý tổng khẳng định là sẽ không bỏ qua."

    Nguyễn Tố sửng sốt một chút.

    Hai người tới chung cư của Chu Vũ Lam.

    Chung cư cũng không phải lớn lắm, hai phòng ngủ một phòng khách, trang trí bố trí đều rất ấm áp tinh xảo. Khu vực tốt, hướng tốt, mà cái chung cư này có tiếng an toàn riêng tư rất tốt. Không phải khách ở đây thì không thể tùy ý ra vào, hai mươi bốn giờ đều có người tuần tra. Trước kia Nguyễn Tố tuyệt đối sẽ không thuê phòng ốc như vậy, tiền thuê đều sắp bằng tiền lương của cô. Nhưng bây giờ, cô cảm thấy mình nên sinh hoạt tốt một chút.

    Thuê phòng ở của Chu Vũ Lam có rất nhiều chỗ tốt. Một, không cần thông qua môi giới, không cần giao tiền hoa hồng, đây là bớt đi một khoản tiền. Hai, không cần tiền thế chấp, có thể giao từng tháng. Ba, tiền thuê còn giảm hai mươi phần trăm so với giá thị trường..

    Chu Vũ Lam cũng rất hi vọng Nguyễn Tố có thể thuê phòng này của cô. Cô không thiếu chút tiền thuê ấy, nhưng cô cảm thấy, thu lấy tiền thuê mà nói, Nguyễn Tố khả năng sẽ dễ chấp nhận hơn.

    "Nói xong rồi nha." Chu Vũ Lam kéo cánh tay Nguyễn Tố cười nói: "Có đôi khi tôi sẽ đến ở một buổi tối, nói chuyện trên trời dưới đất với cô, cho nên mới bớt hai mươi phần trăm cho cô."

    Nguyễn Tố cuối cùng cũng đồng ý. Thật sự là phòng của Chu Vũ Lam không tồi, khắp nơi cô đều rất hài lòng.

    Càng quan trọng hơn là, nơi này cách trường tiểu học của Đậu Tương rất gần, đôi khi Đậu Tương có thể thuận tiện đến chỗ cô ăn cơm.

    Từ chung cư Chu Vũ Lam ra, Nguyễn Tố trực tiếp đến trạm tàu điện ngầm gần đó.

    Cô cũng là buổi chiều mới nhận cuộc gọi từ đàn anh thời đại học gọi đến, công ty sở tại của đàn khá gần nhà họ Quý. Đàn anh là người yêu của mọt người bạn có quan hệ không tệ với Nguyễn Tố thời đại học. Hai người hiện tại ở chung, chuẩn bị sang năm kết hôn. Vợ chồng trẻ đều có công việc ổn định, vốn là chuẩn bị hôm nay sau khi tan làm đi xem phim, nào ngờ đàn anh đột nhiên được công ty sắp xếp, tạm thời đi nơi khác công tác. Vé xem phim đã mua, vợ chồng trẻ liền nghĩ tới Nguyễn Tố, thế là, đàn anh liền đem vé xem phim đưa cho Nguyễn Tố, để Nguyễn Tố cùng bạn gái đi xem.

    Nguyễn Tố nghĩ, cô và bạn học đã lâu không có tụ tập, mà cô hiện tại sau khi tan làm thật không có việc gì, liền đáp ứng, hẹn đàn anh gặp mặt tại lối ra trạm tàu điện ngầm.

    Lối ra trạm tàu điện ngầm giờ này người cũng không nhiều, ngoài bà lão đang mua vòng hoa ra, cũng không có ai khác.

    Đàn anh lấy vé xem phim từ trong túi công văn ra đưa cho Nguyễn Tố, có chút đau đầu nói: "Em giúp anh khuyên nhủ cô ấy, cô ấy đoán chừng cũng tức trong lòng, chỉ là em cũng hiểu, công việc mà, cấp trên nói đi công tác thì phải đi công tác."

    Nguyễn Tố nhận lấy tấm vé xem phim, cười nói: "Yên tâm. Nhất định giúp anh dỗ dành."

    Đàn anh chắp tay trước ngực, khôi hài thở dài với cô: "Người tốt cả đời bình an."

    Nguyễn Tố bị anh chọc cười: "Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ --có điều," Cô nhìn thoáng qua vé xem phim: "Khẩu vị của hai ngươi cũng nặng a, thế mà xem phim kinh dị trong nước."

    "Không phải anh khẩu vị nặng, là cô ấy thích xem cái này." Đàn anh nói: "Cô ấy nói, trong mấy người bạn cô ấy quen biết, chỉ có em không sợ, nếu không anh cũng ngại đưa vé xem phim này cho em."

    Nguyễn Tố đích thực không sợ loại phim ảnh này. Thời đại học, mấy người trong phòng ngủ cùng xem phim kinh dị Nhật Bản, ba người kia đều bị dọa co quắp, chỉ có Nguyễn Tố là bình tĩnh.

    Cô còn rất thích tìm bug trong phim kinh dị..

    * * *

    Hai người cười cười nói nói, sau khi Nguyễn Tố và đàn anh tạm biệt, mới phát hiện Quý Minh Sùng cách đó không xa.

    Cô đầu tiên là sửng sốt một chút, lấy lại tinh thần ba bước đi thành hai bước đi đến bên cạnh anh, một bên cùng anh nói chuyện, một bên đem tấm vé xem phim cẩn thận bỏ vào túi xách: "Sao anh lại ở đây?"

    Quý Minh Sùng đương nhiên sẽ không nói là đến đợi cô, anh khống chế tầm mắt của mình để không nhìn vào phía trên tấm vé kia, ngữ khí dị thường bình tĩnh nói: "Đi ngang qua."

    "Ồ." Nguyễn Tố cài lại túi xách: "Vậy cùng về đi, mẹ và Đậu Tương hẳn là đang đợi chúng ta ăn cơm."

    "Ừm."

    Sau khi về đến nhà, quả nhiên đồ ăn đều chuẩn bị xong. Tốc độ ăn cơm của Nguyễn Tố hôm nay có chút nhanh, cách thời gian phim mở màn còn khoảng một giờ. Mặc dù bên này cách rạp phim cũng chỉ có ba cái trạm, bất quá lúc này là giờ cao điểm tan tầm, cô vẫn là tính toán tốt thời gian kẹt xe.

    Cô buông xuống bát đũa, mẹ Quý hỏi: "Không ăn canh sao? Là bà Vương hầm canh củ sen, ngọt thanh lắm."

    Cô lắc đầu, mắt nhìn đồng hồ: "Không còn thời gian rồi, con đã hẹn người ta cùng đi xem phim."

    "Xem phim?" Mẹ Quý vô thức nhìn con trai một chút, không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, bà luôn cảm thấy tốc độ ăn cơm của con trai rất chậm: "Vậy cũng tốt, nên cùng bạn bè tụ họp."

    Nguyễn Tố trước đó đưa Đậu Tương đến rạp chiếu phim xem tiểu hoàng nhân, Đậu Tương ấn tượng rất sâu, nó tranh thủ nói: "Con cũng đi, con cũng muốn đi, được không?"

    "Không được a." Nguyễn Tố một mặt khó xử: "Cô đã hẹn với bạn, cũng không có mua phiếu cho con. Vả lại, cô cùng bạn xem là phim kinh dị, có nữ quỷ, con muốn xem sao?"

    Đậu Tương rụt cổ một cái: "Con không xem."

    Nữ quỷ, ngẫm lại liền rất đáng sợ!

    Nguyễn Tố an ủi nó: "Như vậy đi, lát nữa cô xem gần đầy có chiếu phim hoạt hình gì không. Nếu có, chờ ngày con nghỉ dẫn con đi xem, có được không?"

    Đậu Tương còn gì mà không đáp ứng, lập tức gật đầu: "Được được được! Có điều, Tố Tố, có thể mua về cho con một phần bắp rang được không. Bắp rang rạp chiếu phim là ngon nhất."

    Bây giờ nó đã học được nói điều kiện.

    "Đương nhiên có thể a, có điều khi cô trở về hẳn là hơi trễ, giữ lại ngày mai con mang đến nhà trẻ ăn."

    "Woa!"

    Một bên Quý Minh Sùng kiềm chế tâm tình trong một thời gian dài.

    Anh biết, cô là cùng người đàn ông kia đi xem phim.

    Bây giờ người ta làm sao vậy, thế mà hẹn con gái đến rạp chiếu phim xem phim kinh dị?

    Không xem phim tình cảm, không xem hài kịch, đi xem phim kinh dị, muốn nói không phải là chiêu trò cũng không ai tin.

    Loại hành vi này làm người giận sôi.

    Loại người này quả thực là --

    Quý Minh Sùng hít sâu một hơi, thế nhưng anh biết mình không tìm được bất kỳ lý do gì ngăn cô đừng đi. Với cô mà nói, kia là xã giao bình thường. Có lẽ, người đàn ông kia đối tượng cô đang tiếp xúc. Có lẽ, bọn họ có hảo cảm với nhau.

    Đúng vậy, nếu như không phải có hảo cảm, với tính tình của cô, sao lại tiếp nhận vé xem phim kia chứ.

    Sau khi Nguyễn Tố đi rồi, Quý Minh Sùng cũng không khẩu vị ăn cơm, anh buông đũa trong tay xuống, biểu tình cứng ngắc, ánh mắt nặng nề.

    Nếu như trước đó mẹ Quý vẫn chỉ ở giai đoạn hoài nghi, như vậy hiện tại nhìn con trai một bộ tựa như là ai ức hiếp anh không bằng, bà còn có cái gì không rõ ràng đây?

    Bất quá, nhớ đến phản ứng trước đây của con trai, mẹ Quý cảm thấy, coi như đây là con trai ruột của bà, bà cũng muốn chửi một câu bệnh thần kinh.
     
  8. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 64:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 65:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. Hương Hoàng93

    Messages:
    13
    Chương 66:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Trả lời qua Facebook
Loading...