Chương 120: Xin lỗi hắn Bấm để xem "Tại sao?" Lông mày Giang Vãn Trạch nhíu chặt, trong nháy mắt cảm thấy ' Danh viện thục nữ' mình đã nhìn rất nhiều năm trước mắt này bỗng trở nên thập phần lạ lẫm. "Đáng nhẽ phải là tôi nên hỏi cô, tại sao phải làm như vậy?" "Vãn Trạch, người khác không biết vì sao, chẳng lẽ anh cũng không biết sao?" Hai tay Trình Tĩnh Xu giữ chặt bàn tay đặt trên bàn của hắn, gương mặt diễm lệ hiện ra vài phần điềm đạm đáng yêu, "Trong hai năm qua Diệp Tiện vẫn luôn giống như keo dán bứt mãi không ra mà gắt gao quấn quít lấy anh, làm phiền anh như vậy, em biết anh ngại với thân phận thiếu gia Bạc gia nên không thể so đo với hắn ta, nhưng em không quan tâm, em chỉ quan tâm đến anh, em không nhìn được hắn cứ dây dưa với anh như vậy, cho nên.. Mới muốn cho hắn chút giáo huấn." Giang Vãn Trạch mặt không biểu tình mà rút tay ra, "Nhưng hắn cùng trước kia đã không còn giống nhau." "Đó đều là hắn giả vờ!" Thanh âm Trình Tĩnh Xu đột nhiên tăng cao, cũng không chú ý tới cảm xúc của mình đã bắt đầu không khống chế được. "Vậy bây giờ cô làm những việc này, cùng hắn có khác gì nhau?" "Đương nhiên là có khác nhau, em là yêu anh mà!" Khóe mắt Giang Vãn Trạch cười lạnh, "Hắn cũng vậy." "Hắn.." Trình Tĩnh Xu bị nghẹn lại, rốt cuộc là thiếu gia Bạc gia, trong xương cốt chảy cùng một dòng máu, chỉ mấy câu ngắn ngủn đã có thể đem phá hủy một người. Nhưng hiện tại tại sao hắn lại giúp Diệp Tiện nói chuyện? Đây không phải là người hắn ghét nhất sao? Chẳng lẽ.. Bởi vì những biến hóa gần đây của Diệp Tiện, hắn cũng bắt đầu thay đổi cách nhìn với Diệp Tiện, hơn nữa còn bởi vì chuyện này mà chạy đến trách tội cô? Trình Tĩnh Xu cảm thấy có chút buồn cười, càng nghĩ càng khủng hoảng, "Tại sao hôm nay anh lạii tới đây tìm em?" "Phí Vĩnh Toàn sử dụng quyền lực vì lợi ích cá nhân, còn nhận hối lộ, đã bị Tinh Ngu khai trừ rồi, còn cô, vì đại ca còn chút tình mọn nên giao cho tôi giải quyết, đến nói xin lỗi Diệp Tiện đi." "Xin lỗi hắn?" Trình Tĩnh Xu giống như nghe được câu nói vớ vẩn, vẻ mặt không thể tin được, "Làm sao có thể?" Lúc trước Giang Vãn Trạch lựa chọn Trình Tĩnh Xu làm ' Vị hôn thê' chính là vì coi trọng tính cách đoan trang, hào phóng cùng phẩm hạnh hiền thục, hiểu lễ, nhưng người không khống chế được cảm xúc trước mắt này, tự xưng là nữ nhân cao cao tại thượng, hắn cảm thấy hắn đã nhìn lầm người, không muốn lại cùng cô nói tiếp. Giang Vãn Trạch thu hồi bút ghi âm đứng dậy, Trình Tĩnh Xu thấy hắn muốn đi, cuống quít kéo hắn lại, "Thực xin lỗi Vãn Trạch, em không phải tức giận anh.." "Đem quá trình xin lỗi quay lại, tôi phải giao lại cho đại ca." "Cái gì?" Trình Tĩnh Xu thấy bộ dạng chém đinh chặt sắt của hắn, không giữ một chút tình cảm cho cô, "Vãn Trạch, chẳng lẽ anh thật sự muốn em đi xin lỗi hắn? Anh không cầu tình cho em trước mặt Bạc tổng?" "Đại ca luôn ghét nhất người lợi dụng quan hệ, bám váy đàn bà, lấy việc công làm việc riêng, cô đụng vào kiêng kị của anh ấy, xin lỗi đã là xử phạt nhẹ nhất." Đại ca đại ca đại ca.. "Không sai, Bạc tổng là tổng giám đốc của Bạc Thị, nhưng anh cũng là Nhị thiếu gia của Bạc gia, chẳng lẽ một chút quyền lực anh cũng không có sao? Anh muốn cả đời giống như thuộc hạ nghe lệnh tổng giám đốc sao?" Trình Tĩnh Xu nói nhảm một phen, lại đâm thẳng vào tử huyệt của Giang Vãn Trạch. Giang Vãn Trạch xoay mặt, đáy mắt sóng gió cuồn cuộn, ẩn chứa vô tận tức giận. Trình Tĩnh Xu vẫn là là lần đầu tiên thấy vẻ mặt này của hắn, cùng Giang Vãn Trạch nho nhã bình tĩnh của bình thường như hai người, cô sợ tới mức thoáng buông lỏng tay. "Cảnh cáo cô một lần cuối cùng, giữa chúng ta chỉ là một cuộc giao dịch, cô chỉ cần đóng tốt nhân vật vị hôn thê hiền lương thục đức của mình cho tốt là được, còn dám vượt rào, đừng trách tôi ta không khách khí." "Còn có, không xin lỗi cũng được, chọc giận đại ca tôi cũng không giữ được cô." "Ah!" Nhìn bóng lưng nam nhân càng lúc càng xa, Trình Tĩnh Xu tức giận đem toàn bộ đồ ăn trên bàn quét xuống đất. Nhiều năm như vậy, cô ở trong lòng hắn đến cùng là cái gì? Ngay cả tên gay buồn nôn Diệp Tiện kia cũng không bằng sao? Muốn cô xin lỗi hắn, nằm mơ! Nghĩ cũng đừng nghĩ! "Đinh!" Điện thoại có tin nhắn, Trình Tĩnh Xu run rẩy mở ra. 【 cuối tuần, cùng mụ mụ đến thăm Bạc lão gia tử 】 Phải rồi, cô còn có chỗ dựa Bạc gia gia này! Bạc gia gia thích cô như vậy, nhất định sẽ giúp cô cầu tình!
Chương 121: Bạc mẫu đang xem Diệp Tiện Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
Chương 122: Đình Thâm, sao con lại ở đây? Bấm để xem Hắn hoảng sợ mà nhìn về phía tổng giám đốc, phát hiện tổng giám đốc đã ngồi xuống trên ghế sa lon. Trên TV đang chiếu tập 29 của Chức trường Phong Vân, tiêu đề: 【cảnh xấu mặt của Ninh Hinh Nhi, Cố Thần anh hùng cứu mỹ nhân】 Vừa mở màn, chính là cảnh y hương mai ảnh (*), buổi biều diễn đầy màu sắc, từng dãy người xem ngồi dưới sân khấu chữ T, ngọn đèn thỉnh thoảng sáng tắt đánh vào C vị ở hàng ghế đầu, tạo đủ thế cho nhân vật chính. (*) Y hương mai ảnh: Một thành ngữ tiếng Trung, bính âm là yī xiāng bìn yǐng, có nghĩa là mô tả những người phụ nữ có cách cư xử tốt. Diệp Tiện ngồi chính giữa một đám mỹ nữ eo nhỏ chân dài, hai chân đan chéo, âu phục màu xanh da trời không đeo nơ, cúc áo sơ mi trắng bị mở ra hai viên, lộ ra xương quai xanh cân xứng xinh đẹp cùng làn da trắng nõn, lúc, những người khác hào hứng bừng bừng mà xem diễn, hắn lại vô cùng buồn chán mà chuyển bật lửa trong tay, thần thái lười biếng, hiển nhiên chính là hình tượng thiếu gia ăn chơi trác táng không bị trói buộc. Ninh Hinh Nhi vừa ra sàn, trạng thái của hắn lập tức liền thay đổi, thần sắc chuyên chú, ngay cả con ngươi trong nháy mắt đều bị đốt sáng lên, như hỏa tinh bay vào đêm tối, chói mắt. "Đến rồi đến rồi, quần áo Ninh Hinh Nhi sắp rớt, tiểu Cố thiếu phải làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi!" Thời khắc Bạc mẫu nhìn thấy cảnh đặc sắc, kích động muốn cùng Hiểu Lệ thảo luận cốt truyện, không nghĩ tới, vừa chuyển mặt lại nhìn thấy con trai mình đang ngồi bên cạnh, không chớp mắt mà xem TV. ".. Đình Thâm? Sao con lại ở đây?" Cho dù hắn ăn xong bữa tối rồi, cũng không nên ở đây, không phải nên ở trong phòng nghỉ ngơi hoặc là cùng lão gia ở trong sân bàn luận công việc sao? Từ khi nào lại cùng bà xem TV rồi? Chẳng lẽ.. Đình Thâm hôm nay bộc phát lòng hiếu thảo, quyết định rút ra chút thời gian ở cùng bà? Bạc mẫu cảm động đến cái mũi đau xót, nhưng bây giờ không phải là thời điểm tốt để nói chuyện, xem tivi quan trọng hơn. "Đình Thâm, con biết đứa nhỏ này sao? Chính là người lần trước giám định ra bức tranh giả trong thọ yến lần trước của gia gia con đó, gọi là Diệp Tiện." Bạc Đình Thâm liếc mắt nhìn bà, "Mẹ nhớ rõ hắn?" "Đương nhiên, đứa nhỏ này lớn lên đẹp trai như vậy, còn thông minh, mụ mụ liếc mắt một lần liền nhớ rõ, vốn dĩ ngày đó còn định chờ yến tiệc tan, giữ hắn lại trò chuyện, không nghĩ tới lại rời đi lúc nào không hay." Bàng Khải, "..." Hắn là bị tổng giám đốc dọa cho phải bò cửa sổ chạy trốn đấy. "Về sau, ta nghe nói hắn chính là người trong nhóm của Vãn Trạch, không nghĩ tới trong FOR còn có hạt giống ưu tú như vậy, mấy ngày hôm trước ở trên TV thấy được hắn, vốn dĩ cũng không chú ý lắm, không nghĩ tới vừa xem vài phút đã bị hấp dẫn, diễn tiểu Cố tổng rất tốt, vừa đẹp trai, vừa thâm tình, còn đặc biệt lãng mạn, quả thực chính là tình nhân trong mộng của mụ mụ lúc trẻ." "Phu nhân sao có thể ở trước mặt đại thiếu gia nói như vậy được?" Hiểu Lệ đưa tới quả cam đã cắt xong, đùa giỡn nói, "Tình nhân trong mộng của phu nhân không phải lão gia sao?" "Thôi đi, mới không phải đâu, thời điểm hắn còn trẻ giống như cái người gỗ, đối với tình cảm lạnh như băng, còn không hiểu phong tình, chỉ biết thể hiện uy phong trong lĩnh vực kinh doanh, Đình Thâm chính là bất hạnh khi kế thừa quá nhiều gen của hắn.." Bạc mẫu khi nói chuyện, cố ý vô tình mà nhìn về phía Bạc Đình Thâm. Bạc Đình Thâm biểu tình chuyên chú xem tivi, không nói một lời. Tiểu tử thúi này, giả bộ nghe không hiểu ý ngoài lời nói của bà sao, đều đã 27, bên người còn không có động tĩnh, thật là muốn gấp chết bà. Bạc mẫu quay mặt đi, "Ai? Làm sao lại ôm công chúa rồi?" Trong màn hình, trong nháy mắt lễ phục trên người Ninh Hinh Nhi rơi xuống, Diệp Tiện đã xông lên sân khấu, như một ngôi sao băng xẹt qua màn ảnh, dùng áo khoác che kín mít trên người nữ nhân. Đối mặt với vô số màn ảnh hướng trên người Ninh Hinh Nhi, hắn giận tím mặt, ôm lấy Ninh Hinh Nhi liền buông lời hung ác đối với nhóm phóng viên truyền thông, "Hôm nay ai dám đem ảnh chụp tiết lộ ra ngoài, Cố gia nhất định sẽ không để yên!" Trong ngực, Ninh Hinh Nhi vẻ mặt thẹn thùng.
Chương 123: Trung nhị Bấm để xem "Tiểu Cố tổng quá đẹp trai rồi!" Bạc mẫu mỉm cười cảm khái, chợt nghe tiếng cười lạnh từ bên cạnh truyền tới. Bà nghi hoặc mà xoay mặt, chỉ thấy con trai ánh mắt nhàn nhạt, khóe môi khẽ nhếch, hai đầu lông mày lộ ra một tia mỉa mai. Không ai hiểu con bằng mẹ, bà cảm giác hình như Đình Thâm có chút ý kiến đối với Diệp Tiện, vẫn là không khấch quan. "Làm sao vậy?" Đối với cảnh diễn này, Bạc Đình Thâm đánh giá đúng trọng tâm, "Trung nhị (*). " (*) Trung nhị: Từ này có nguồn gốc từ Nhật Bản. "Trung nhị" có nghĩa là lớp 2 của trường trung học cơ sở. Như tên cho thấy, "Bệnh trung nhị" đề cập đến những suy nghĩ, hành động và giá trị tự cho mình là đúng đắn của thanh thiếu niên. Bạc mẫu, "..." Quả nhiên là quá không khách quan rồi. "Lời thoại đúng thật có chút, nhưng dù sao đây dù sao cũng là phim thần tượng, bất quá Diệp Tiện đã đem hình tượng tiểu Cố tổng diễn rất tuyệt rồi, đặc biệt là sự tương tác giữa hắn và Ninh Hinh Nhi, mỗi lần mụ mụ nhìn đều cảm thấy bọn họ thật sự là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi mà, nghe nói bọn họ cũng vì bộ phim này mà kết duyên với nhau, ngoài đời thật cũng ở bên nhau.." "Mẹ nói cái gì?" Bạc mẫu nói đến một nửa lại bị cắt đứt, nhìn ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của con trai, không hiểu sao tự nhiên bà lại cảm thấy sợ hãi. "Mẹ nói Diệp Tiện cùng Khương Hân có khả năng diễn giả tình thật, ngoài đời thực cũng ở bên nhau." Tâp 29 trên TV đã phát xong, bắt đầu chạy quảng cáo, Bạc Đình Thâm sửa sang lại quần áo, đứng dậy, "Không có khả năng." Bạc mẫu: "Vì sao? Con biết rõ tình hình sao?" "Hắn thích nam nhân." Nói xong, Bạc Đình Thâm liền quay đầu đi về thư phòng, để lại một mình Bạc mẫu ngơ ngác ở đại sảnh, "..." Đùa cái gì vậy? Bàng Khải sờ sờ mũi, chạy nhanh đuổi kịp bước chân của tổng giám đốc. Tổng giám đốc quá độc ác, Bạc mẫu đã đến tuổi trung niên, thật vất vả lại theo đuổi thần tượng, còn là một fans CP, cư nhiên bị tổng giám đốc không chút nào lưu tình mà giội nước lạnh như vậy. Thân là trợ lý tư nhân của tổng giám đốc, việc cuối cùng trong ngày của Bàng Khải chính là tổng kết, báo cáo tình hình làm việc cả ngày đó, sau đó sẽ an bài toàn bộ hành trình của ngày hôm sau. Hôm nay tự nhiên cũng không ngoại lệ, hắn như thường ngày mở ipad đem những chuyện trong công ty từ lớn tới nhỏ mà báo cáo không rõ chi tiết, sau khi báo cáo xong lại phát hiện.. Tổng giám đốc giống như không tập trung nghe? "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc?" Bạc Đình Thâm ngồi trên ghế da sau bàn làm việc, trong tay xoay vòng bút máy kim loại, tinh thần mơ hồ, khiến người nhìn căn bản không phân biệt được hắn là đang tự hỏi, hay là đang thất thần. "Chuyện của Diệp Tiện là sao?" Nam nhân bỗng nhiên mở miệng. Bàng Khải: "Diệp Tiện?" "Quan hệ với Khương Hân." "Ah!" Bàng Khải thoáng cái liền hiểu hắn đang nói gì. "Là như thế này, mấy ngày hôm trước khi 《 Chức trường Phong Vân 》chiếu ra, trong phim CP Cố Thần do Diệp Tiện đóng cùng Ninh Hinh Nhi do Khương Hân thủ vai bỗng trở nên nổi tiếng, không chỉ kéo ratings cả bộ phim, mà trên mạng còn xuất hiện rất nhiều fans CP người thật của bọn họ, tên fans hình như là" Tiện Hân "(Hiến tâm), còn có nhóm riêng cùng những siêu thoại (**) đặc biệt. (**) siêu thoại: Những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp nhẫn nhiều người tham gia" hóng ". Bàng Khải vừa nói xong, từ trên ipad đã tìm ra siêu thoại về" Hiến tâm "CP, nằm trong Top 10 siêu thoại nổi tiếng của nhóm siêu thoại. Bạc Đình Thâm:" Lăng xê? " " Cái này.. " Bàng Khải mở sơ qua nội dung của vài siêu thoại, lắc đầu. " Không xác định, trong siêu thoại có hình có tính chân thực, chỉ là nhìn thiệt giả khó phân biệt, hơn nữa công ty của chúng ta luôn khinh thường biện pháp xào CP để nâng nghệ sĩ. Thí dụ như 《 Chức trường Phong Vân 》 vừa chiếu ra 2 tập, Diệp Tiện đã đăng một bài Weibo ' Ăn lẩu cay thích ngâm bánh quẩy', Khương Hân lại trả lời phía dưới 'Cô chính là bánh quẩy', về sau CP Thần Hân ngày càng nổi, Khương Hân còn tự mình khen ngợi những video tương tác giữa hai người, thời điểm phóng viên phỏng vấn, cô ấy cũng trả lời một cách mơ hồ, thái độ mập mờ, bất quá cũng không thể loại trừ việc đội truyền thông Tranh Mông của Khương Hân đang tận lực lăng xê. " " Tổng giám đốc, ngài xem những bức hình này!" Bàng Khải bỗng nhiên lướt đến mấy tấm ảnh nóng bỏng, đưa tới trước mặt Bạc Đình Thâm.
Chương 124: gọi điện thoại cho Diệp Tiện Bấm để xem Tổng cộng là 3 tấm hình. Tấm thứ nhất, Diệp Tiện cùng Khương Hân đứng song song phía sau một xe bánh bánh ngọt, hai bên đối diện nhau, mặt mày đưa tình, chính là một đôi chàng có tình thiếp có ý. Tấm thứ 2, Khương Hân cầm trong tay một món quà, đưa đến trước mặt Diệp Tiện, Diệp Tiện mở ra, mặt lộ vẻ kinh ngạc, bên trên hộp quà còn khắc logo ' Patek Philippe'. Tấm thứ 3, hai người cầm tay nhau. Fans Hiến tâm CP còn đính kèm lời văn: Khương Hân làm sinh nhật cho Diệp Tiện, hơn nữa còn tặng Diệp Tiện một chiếc đồng hồ Patek Philippe, hai người vì vậy mà tâm ý tương thông, mãi không chia lìa. Lời ít mà ý nhiều, một bảng đính ước, vô số fans CP phát ra kích động gào khóc như mẹ ruột, nhao nhao tỏ vẻ mình đẩy thuyền thành công rồi. Bàng Khải nhìn đồng hồ trên tấm ảnh kia, không khỏi nuốt ngụm nước miếng. Không nghĩ tới tiểu gay Diệp Tiện này lại có thủ đoạn như vậy, cư nhiên có thể làm cho nữ nhân cam tâm tình nguyện mà tặng hắn đồ quý trọng như vậy, cái đồng hồ này đều hơn nửa năm tiền lương của hắn rồi! "Tổng giám đốc, tin đồn tình cảm của bọn họ có lẽ là thật rồi? Tôi đã nói mà, kỹ thuật diễn của Diệp Tiện trước giờ đều tệ như vậy, sao đột nhiên có thể tiến triển nhanh như vậy, hóa ra là tình yêu đích thực, nhưng mà Diệp Tiện không phải là gay sao? Cậu ta cũng thích nữ nhân? Chẳng lẽ là lừa gạt tình cảm của Khương Hân, hoặc là Song tính?" Bàng Khải nghĩ trăm lần cũng không ra, chỉ thấy ánh mắt tổng giám đốc dần dần dời từ trên tấm ảnh xuống, rơi trên người hắn, đôi mắt đen nhánh lạnh lẽo, u ám không rõ, nhìn đến sau lưng hắn ứa ra từng giọt mồ hôi lạnh. "Tổng giám đốc, có vấn đề gì sao?" "Hợp đồng luyện tập sinh của Tinh Ngu không cho phép yêu đương trong quá trình còn làm việc, hắn không biết?" Bàng Khải: "Cái này.. Tôi không rõ ràng lắm." "Khương Văn giám sát thế nào?" "Khương kinh tế hẳn là cảm thấy chuyện này đối với Diệp Tiện có lợi mà vô hại, dù sao gần đây hắn dựa vào xào cp mà thanh danh đã tẩy trắng không ít." "Vậy sao?" Bút máy kim loại trong tay Bạc Đình Thâm đập thật mạnh lên bàn sách được làm từ gỗ tử đàn, mày kiếm sắc bén, tản mát ra nhè nhẹ hàn ý nghiêm nghị, "Nội quy công ty trong mắt hắn là đồ trưng bày?" Bàng Khải, "..." Hàng năm, Tinh Ngu cũng có rất nhiều nghệ sĩ làm ra những điều đặc biệt, tại sao hôm nay tổng giám đốc lại tức giận như vậy? "Gọi điện thoại cho hắn." Bàng Khải, "Ai? Khương Văn?" Bạc Đình Thâm lại nhìn hắn một cái, Bàng Khải bị cái nhìn này dọa thiếu chút nữa mở cửa mà chạy, ánh mắt này của tổng giám đốc cũng quá dọa người đi? Mình quả nhiên vẫn là quá tự tin, quân tâm khó dò, tâm của tổng giám đốc càng khó dò, rốt cuộc là muốn gọi cho ai? Không phải Khương Văn? Cũng không có khả năng là Diệp Tiện? "Diệp Tiện." ".. Được!" Lúc chuông điện thoại vang lên, Diệp Tiện đang xem những bằng chứng tin đồn do ' Hiến tâm' CP đăng mà Tuệ Tuệ vừa gửi, trong những bằng chứng này có video, có ảnh chụp, có bài luận, có mắt, mũi, linh hồn còn có người chứng kiến. Nếu không phải cô là nhân vật chính trong CP này, thì cô thiếu chút nữa ôm đầu khóc rống vì tình yêu thần tiên của Hiến tâm CP này rồi. Dựa theo trên đó nói, cô cùng Khương Hân trải qua ngàn vạn khó khăn cách trở, rốt cục thuận lợi ở bên nhau, giấy kết hôn cũng đã sớm có rồi, chỉ chờ 3 năm ôm 2* (*) ở đây ý nói sau khi cưới vợ, 3 năm sinh 2 đứa, gia đình hạnh phúc êm ấm. Tuệ Tuệ gấp muốn chết, chỉ kém xăn tay áo lên cùng những fans CP mê muội điên cuồng kia đánh một trận. Phiến Diệp Tử đầu tiên: Tiện ca, hiện tại trên mạng fans CP người thật ngày càng nhiều rồi, phải làm sao bây giờ? Em đã kêu gọi những fans lớn đi ngăn cản, nhưng tất cả mọi người đều là fans mới, căn bản không đủ mạnh để chống lại những fans CP khổng lồ đó. FOR- Diệp Tiện: Đừng hoảng hốt, chỉ cần tôi cùng Khương Hân không có chính miệng thừa nhận, hết thảy đều là tin đồn. FOR- Diệp Tiện: Điều mọi người cần phải làm là yên lặng theo dõi những chuyện phát sinh, lý trí khuyên bảo, còn có tin tưởng tôi. Phiến Diệp Tử đầu tiên: Ca ca yên tâm, tất cả Diệp fans bọn em đều tin tưởng anh, trung trinh như một! FOR- Diệp Tiện: Tốt, tôi đi nghe điện thoại một lát.
Chương 125: Diệp · Đậu Nga · Tiện Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
Chương 126: Muốn phương thức liên lạc của tôi? Bấm để xem "Hơn nữa lúc đó ở phim trường quá nhiều người, paparazzi trà trộn vào, CP gần đây của tôi cùng Hân tỷ trong phim không phải tương đối nổi sao, hắn liền đem máy ảnh nhắm vào chúng tôi, những hình ảnh đó đều là đồ mượn, được chụp lại, hơn nữa một ít fans não bổ, liền biến thành chúng tôi từ diễn thành thật, căn bản đều là tin đồn vô căn cứ. Tôi cùng Khương Hân ngoại trừ đóng phim chung, trong hiện thực tôi còn không có wechat của Hân tỷ nửa! Nếu còn không tin, tôi có thể lấy giới tính của tôi ra thề!" Cô đem lời thề son sắt ra giải thích cả nửa ngày, đầu bên kia điện thoại lại là một mảnh im lặng, giống như không có ai nghe. Diệp Tiện: "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc.. anh tin tôi không?" Tổng giám đốc không phải là căn bản không muốn nghe cô giải thích, trực tiếp quăng một cây tử (*) đem cô đánh chết, rồi sau đó nhân cơ hội lấy lợi ích của Linh Độ ra bắt buộc cô chứ? Bằng không, hắn đường đường là tổng giám đốc Bạc Thị, làm sao có thời gian rảnh quan tâm đến tai tiếng của cô? (*) trong những bộ phim cổ trang, khi giải phạm nhân ra pháp trường, đợi tới giờ, quan viên sẽ quăng một thanh gỗ có chữ tử ra để đao phủ thực hiện hình phạt cho phạm nhân. "Không có gì khác?" Lúc cô thả suy nghĩ mình bay xa, tiếng nói trầm thấp của nam nhân lại truyền đến. Diệp Tiện dứt khoát lắc đầu, "Không còn gì nửa." "Khi nào đem quần áo tới?" Diệp Tiện: "?" Chuyển đề tài nhanh vậy sao? Chẳng lẽ mục đích thật sự tổng giám đốc gọi điện thoại đến là thúc giục quần áo sao? Không muốn nói trắng ra như vậy, nên mới quanh co lòng vòng dùng những chuyện trên mạng để hù dọa cô một chút, không thể nào, hắn thật đúng là lo lắng mình sẽ nuốt luôn hai bộ âu phục định chế quý báu của hắn sao? "Đã mang ra tiệm giặt quần áo rồi, bất quá nhân viên cửa hàng nói xử lý rượu vang đỏ có chút phiền phức, cần một chút thời gian, tổng giám đốc ngài yên tâm, chỉ cần giặt sạch, tôi sẽ đưa qua sớm cho ngài!" "Ân." Diệp Tiện thấy hắn muốn tắt điện thoại, liên tục ngăn trở, "Đợi một chút~tổng giám đốc, dạo này rãnh rỗi ngài có xem 《 Chức trường Phong Vân 》chưa, ngài cảm thấy tôi diễn như thế nào? Kỹ thuật diễn có phải là vượt qua dự kiến của ngài không, có phải càng xứng đáng với tài nguyên tốt hơn không?" Ám chỉ của Diệp Tiện không phải quá rõ ràng, ai cũng có thể nhìn ra lòng Tư Mã Chiêu của cô. 《 Chức trường Phong Vân 》 nói như thế nào cũng coi như là một bộ phim công sở, tinh anh trong giới thương nghiệp như tổng giám đốc, nếu như xem phim này, có lẽ bộ phim này liền trở thành sự lựa chọn hàng đầu đúng không? Cô cắn cánh môi, chờ mong được khích lệ, không ngờ, trong tiếng hỗn loạn bận rộn ký tên bên kia truyền đến thanh âm lạnh như băng, "Tôi không rảnh xem phim hoạt hình." Diệp Tiện, "..." Hơi quá đáng rồi! Tuy rằng một bộ phận trong Chức trường có hơi chút bị hí kịch hóa, nhưng là phim hoạt hình? Có tệ đến vậy sao? Tinh anh thương nghiệp đúng là tinh anh thương nghiệp, còn biết quay lại mắng chửi người. "Ha ha.." Diệp Tiện xấu hổ mà cười hai tiếng, "Nghệ thuật cùng hiện thực tóm lại vẫn có chút khoảng cách, bất quá phản ứng của mọi người với vai diễn của tôi vẫn rất tốt, ngay cả Lý Gia Hoa cùng Khương Văn sau khi xem xong, cũng cảm thấy tôi là nhân tài cần bồi dưỡng, tổng giám đốc ngài lại không cảm thấy như vậy, nhất định là tôi còn thiếu đất diễn để thể hiện bản thân, đồng thời cũng hiện ra tôi có thể vì Tinh Ngu kiếm tiền, nhất cử lưỡng tiện, tổng giám đốc, ngàu nghĩ thế nào?" "Muốn tài nguyên?" Bạc Đình Thâm nói trúng tim đen. Diệp Tiện vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, "Tổng giám đốc thánh minh!" "Dùng 3% của Linh Độ đến đổi." Diệp Tiện: "Xem như tôi chưa nói." "Còn gì nửa không?" Không có! Diệp Tiện thiếu chút nữa đem di động bóp nát, hít thở sâu một hơi mới hòa hoãn lại, "Còn có một việc cuối cùng, tổng giám đốc, phí giặt quần áo của ngài tổng cộng là một vạn sáu ngàn tám, ngài xem ngài dùng Alipay hay là wechat?" Bạc Đình Thâm phút chốc dừng bút lại, ánh mắt từ giấy trắng mực đen ngẩng lên, môi mỏng chậm rãi cong lên một đường cong mỉa mai, "Muốn phương thức liên lạc của tôi?" Diệp Tiện: "?" Tổng giám đốc ngài tại sao lại nghĩ như vậy?
Chương 127 : Tổng. Keo kiệt. Tài Bấm để xem "Nghĩ cũng đừng hòng.." "Nếu không tôi đưa số thẻ cho ngài cũng được!" Trước khi hắn kịp xúc phạm cô, Diệp Tiện chủ động đánh đòn phủ đầu. "Cậu làm dơ quần áo tôi, tại sao tôi phải trả tiền?" "Bởi vì, bởi vì.." Diệp Tiện không ngờ rằng, hắn đường đường là thái tử gia của tập đoàn tài phiệt Bạc Thị, vậy mà chút phí giặt quần áo của mình cũng không muốn bỏ ra ư! Chỉ hơn 1 vạn mà thôi, đủ mua một chiếc cúc trên quần áo của hắn sao! "Vì tôi nghèo, tiền sinh hoạt trong nhà gửi gần như đã dùng hết, phần diễn trong 《 Chức trường Phong Vân》 cũng không có nhiều lắm, chút ít thù lao đóng phim này còn bị công ty trừ hơn phân nửa. Cuộc sống hiện tại của tôi quả thực là khó khăn, bần cùng. Đặc biệt, khoản tiền giặt là hơn hơn 1 vạn, đã khiến cuộc sống vốn đã nghèo khó của tôi lại càng trở nên tồi tệ hơn." "Diệp Thiệu Văn mặc kệ cậu?" "..." Diệp Tiện nghẹn một chút, "Quản, nhưng tôi cùng hắn cũng không phải loại quan hệ tiền bạc như anh tưởng tượng!" "Đưa lại đây rồi nói sau." Bạc Đình Thâm lạnh lùng cúp điện thoại. Diệp Tiện chợt nghe một hàng "Tút tút tút.." "Cam!" Vốn phiền lòng vì chuyện fans CP Chân Nhân trên mạng, hiện tại thì tốt rồi, bị tổng giám đốc giày vò mệt chết khiếp, lo nghĩ trong lòng một chút cũng không còn, đành tùy nó đi thôi. Dù sao cô cũng sắp đóng máy rồi, phim kết thúc, giấc mộng của fan CP cũng nên tỉnh lại. Cảnh cuối cùng của Cố Thần là tập thứ 2 từ dưới lên của toàn bộ phim, Lý Gia Hoa chọn tập trung quay trong một ngày. Câu chuyện gần kết thúc, trùm phản diện nhiều lần đấu cùng nam chính đều liên tiếp thất bại, cuối cùng bị cả thành phố truy nã, tâm lý bắt đầu trở nên biến thái, chuẩn bị cùng nam nữ chính cá chết lưới rách. Sau khi thành công thiết kế bắt cóc nam chính, hắn muốn lợi dụng nam chính dụ dỗ nữ chính đi qua. Không ngờ, nhân vật phản diện lại nhầm số điện thoại của Ninh Hinh Nhi là số của nữ chính nên đem tin tức nam chính bị bắt cóc gửi cho cô, tuyên bố rằng chỉ cần cô đi đến một mình, sẽ lập tức thả nam chính ra, nếu như cô dám gọi cảnh sát, liền lập tức giết con tin! Cùng lúc đó, Cố Thần vẫn luôn gửi WeChat cho Ninh Hinh Nhi, mời cô đến Hawaii nghỉ phép. Sau khoảng thời gian ngọt ngào bên nhau, lúc này Ninh Hinh Nhi đã có hảo cảm với Cố Thần, nhưng khi thấy nam thần mà cô thầm yêu nhiều năm gặp nguy hiểm, cô đã lập tức lái xe đến mà không hề nghĩ ngợi gì. Bên ghế phụ Cố Thần đặt một bó hoa hồng kiều diễm ướt át, sẵn chuẩn bị nghênh đón tỷ tỷ âu yếm lên xe, không ngờ lại bị từ chối, hắn chạm vào bó hoa vừa định rời đi thì thấy Ninh Hinh Nhi từ bãi đỗ xe dưới lòng đất đi lên, vội vàng lái xe rời đi, lúc đi ngang qua hắn cũng chưa từng liếc mắt nhìn hắn. Tỷ tỷ muốn đi đâu? Gấp gáp như vậy? Hắn tò mò đi theo. Ninh Hinh Nhi lái xe đến địa chỉ bắt cóc, vừa xuống khỏi cầu vượt thì bị nhân vật phản diện đã chuẩn bị sẵn xe đâm mạnh vào thân xe của cô. Trong tích tắc, chiếc xe thể thao màu đỏ rực lật nhào, túi an toàn bung ra khỏi vô lăng, mui xe bốc khói, bình xăng nhỏ tí tách, tí tách, dầu cũng từng chút từng chút nhỏ xuống. Cảnh tượng giống như một cây châm cực nhỏ cực bén nhọn, đột nhiên cắm vào hai mắt Cố Thần. Hiện trường vụ tai nạn nhanh chóng được mọi người vây kín, bên ngoài đám người, một bóng người lảo đảo chạy vào trong. "Cậu nhóc, cậu làm gì vậy? Cậu không được vào trong!" "Đúng vậy, bình xăng đang bị rò rỉ, không biết khi nào nó sẽ bốc cháy! Đi sẽ chết người đó!" Một nhóm người dốc sức liều mạng kéo hắn lại, nhưng họ đều bị hắn đẩy ra. Mọi người thấy hai mắt hắn đỏ bừng, thân thể run rẩy, giống như dã thú tuyệt vọng, mọi người kinh hãi mà buông lỏng tay. Ngay lúc Cố Thần lao đến, bình xăng của chiếc xe phát nổ, ngọn lửa bốc lên dữ dội kèm theo khói dày đặc chẳng mấy chốc đã nhấn chìm tấm lưng cao lớn của cậu thiếu niên.
Chương 128: Thần Hân tan vỡ Bấm để xem "Mau dập lửa đi! Dập lửa!" "Nam hài kia chạy vào rồi!" "Xong rồi, xong rồi, lửa lớn như vậy, hai người này đều lành ít dữ nhiều rồi.." Khói đặc cuồn cuộn sặc người, che lấp tất cả tầm nhìn, Cố Thần nghe được tiếng cầu cứu rất nhỏ của Ninh Hinh Nhi, quỳ rạp trên mặt đất, vươn tay đem cô kéo ra từ cửa xe, "Tỷ tỷ, tỷ tỷ tôi ở đây, đừng sợ, tôi đến cứu chị rồi." "Tỷ tỷ, chịu đựng một chút!" Từng đốm lửa nhỏ nóng bỏng không ngừng rơi xuống trên mu bàn tay hắn, làm làn da trở nên bỏng rát, thủy tinh trên cửa sổ xe vạch lên tay hắn một đường máu đỏ tươi khi hắn cố gắng che chở cho cô đi ra. Ninh Hinh Nhi nửa mê nửa tỉnh, chỉ có thể nghe được từng tiếng tỷ tỷ rõ ràng, hết sức ôn nhu. Vài phút sau, đội cứu hộ mới vội vàng chạy đến, mọi người trông thấy bên trong khói đặc cuồn cuộn, thiếu niên ôm nữ nhân hoàn hảo không tổn hao gì từng bước một đi ra. "Nhanh cứu người!" "Tôi không sao, cứu tỷ tỷ trước đi." Cố Thần đem Ninh Hinh Nhi giao cho nhân viên phòng cháy, đôi tay rõ ràng đã bị máu trên miệng vết thương chảy ra nhuộm ướt đẫm, vậy mà khóe miệng lại câu lên nụ cười vui vẻ cùng may mắn. "Cái gì mà không sao, đều bị đốt đến choáng váng rồi, mau lên xe!" Lúc Ninh Hinh Nhi lại lần nữa mở mắt ra ở bệnh viện, nhìn thấy nam chính đứng trước giường bệnh, chuyên tâm gọt táo. Ruột gan cồn cào, lòng nóng như lửa đốt, trăm mối cảm xúc ngổn ngang cùng ập tới, cô đứng dậy ôm chặc lấy hắn, vui đến phát khóc, "Thật tốt quá, Đàm Phong, anh không có chuyện gì rồi, lúc nhận được điện thoại bọn bắt cóc em thiếu chút nữa bị hù chết.." Nghe nói Ninh Hinh Nhi tỉnh, miệng vết thương còn chưa băng bó xong, Cố Thần đã bỏ chạy đến phòng bệnh, cửa phòng còn chưa mở ra, xuyên thấu qua kính thủy tinh hắn liền trông thấy một màn kia. Ninh Hinh Nhi ôm thật chặt Hứa Đàm Phong, trên khuôn mặt mỹ lệ tràn ngập vui sướng khi mất mà tìm lại được, hạnh phúc cùng ái mộ. Đó là biểu tình cô chưa bao giờ thể hiện trước mặt hắn. Mây đen kéo đến, sắc trời ảm đạm, từ đáy mắt tràn ra tối tăm mờ mịt, phủ kín con đường dưới chân, nước mưa rửa trôi bụi bặm trên đường, cùng bóng lưng Cố Thần chậm rãi rời đi. Tôi yêu bạn, cho nên tôi có thể bước 999 bước về phía bạn, nhưng nếu ngay cả một bước cuối cùng, bạn cũng không muốn bước tới.. Sau khi tình trạng cơ thể chuyển biến tốt đẹp, lúc này Ninh Hinh Nhi mới nhớ tới Cố Thần, cầm lấy điện thoại gọi điện cho hắn, trước đây dù cô không tìm hắn, hắn đều dùng mọi thủ đoạn xuất hiện trước mặt làm phiền cô, lần này vô luận cô đánh bao nhiêu cuộc điện thoại, gửi đi bao nhiêu wechat, Cố Thần đều không có trả lời. Rốt cuộc là tính tình trẻ con, Ninh Hinh Nhi nhớ tới trước khi sự cố phát sinh, Cố Thần hẹn cô đi Hawaii nghỉ phép, nhất định là cô không trả lời nên hắn mới tức giận, đợi cô ra viện dỗ dành một xíu liền không sao rồi. Cảnh sát điều tra quá trình xảy ra sự cố, mời Ninh Hinh Nhi cùng một ít người chứng kiến tới, làm xong ghi chép, một a di kéo Ninh Hinh Nhi lại, bát quái hỏi, "Cô nương, tiểu tử cứu cô đâu, tại sao lại không tới?" Ninh Hinh Nhi nghi hoặc, "Tiểu tử?" "Đúng vậy, tiểu tử tốt, anh tuấn lại thâm tình, thấy cô bị đụng phải, liền liều lĩnh mà vọt vào, cả đám bọn tôi ngăn cản hắn, nói không biết lúc nào sẽ xảy ra hỏa hoạn, hắn căn bản không chịu nghe, từ trong ngọn lửa lớn đem cô ôm ra, toàn thân đều là máu, đúng rồi, hắn là đệ đệ của cô sao, hay là người yêu? Chính là tiểu tử chạy chiếc xe thể thao Pagani.." A di còn chưa nói xong, hai mắt Ninh Hinh Nhi đã đẫm lệ mơ hồ, từng tiếng tỷ tỷ run rẩy từ sâu trong ký ức bị cô quên đi lần nửa nổi lên trong lòng. Người đầu tiên cô nhìn thấy khi tỉnh lại chính là Hứa Đàm Phong, đương nhiên mà cho rằng Hứa Đàm Phong chính là người cứu cô, lại không nghĩ rằng là hắn.
Chương 129: Đóng máy Bấm để xem ~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~ Ninh Hinh Nhi chạy đến tập đoàn Cố thị, gấp không chờ được muốn gặp Cố Thần, nhưng tin tức truyền đến lại là Cố Thần đã xuất ngoại, ngay cả địa chỉ cụ thể cũng không có. Hắn thất vọng về cô rồi. Không bao giờ còn đi theo sau lưng cô, gọi cô từng tiếng tỷ tỷ nửa. Hốc mắt Ninh Hinh Nhi ướt át, giống như đã ném đi một đồ vật quan trọng nào đó, thất thần chán nản mà quay về. Thời gian nhanh chóng đẩy đến ba năm sau, Ninh Hinh Nhi đã buông xuống cừu hận, thản nhiên tham gia nghi thức đính hôn của nam nữ chính, qua ba tuần rượu, đám người tan hết, một mình cô đứng trước lễ đường, thành kính nhìn Thập Tự Giá trên nóc nhà, thanh âm từ chỗ sâu nhất trong nội tâm không tự chủ được liền chạy ra, "Cố Thần, rốt cuộc là cậu đang ở đâu?" "Sau lưng chị, tỷ tỷ." Tiếng nói thanh triệt lanh lãnh của thiếu niên từ sau lưng truyền tới, mang theo tia hương vị bất cần đời quen thuộc. Ninh Hinh Nhi cho là mình xuất hiện ảo giác, chậm rãi quay đầu, thấy được thiếu niên mặt mày như họa. Trong tay hắn cầm ván trượt, áo sơ mi trắng bị gió nhẹ nhàng thổi bay lên, mái tóc đen hơi xoăn, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt mê người, vừa đẹp trai vừa hư hỏng, thiếu niên giống như lúc cô mới gặp lần đầu. Tôi yêu cậu, cho nên tôi đồng ý chờ, chờ cậu vượt qua một bước xa này. "Cắt!" Cùng với một tiếng cắt của đạo diễn Lý Gia Hoa, cả phim trường giống như chết lặng. "Đóng máy, đóng máy, chúc mừng tiểu Cố tổng đóng máy!" Diệp Tiện cũng có một chút cao hứng, nhưng thấy nguyên một đám nhân viên công tác bên cạnh đều cúi đầu, tiếng khóc thút thít trong đám người từ từ lan tràn ra. "Tôi đóng máy là chuyện tốt, tại sao mọi người lại khóc?" "Đây là chuyện tình yêu thần tiên gì?" "Quá cảm động ô ô ô.." "Madeleine, nước mắt của tôi không đáng tiền." "Còn không phải do cậu diễn quá tốt, mọi người đều không nỡ." Lý Gia Hoa đi tới vỗ vỗ vai cô, "Diệp Tiện, hôm nay cậu đóng máy rồi, buổi tối phải mời đoàn phim đến Thiêm Hương tụ hợp đó, nghe nói chỗ đó mới có tôm hùm, rất ngon!" "Mời khách thì không thành vấn đề, nhưng mà tôi không thể đi, gần đây không thể ăn những món hương vị nặng như tôm hùm được." "Tại sao? Tôi thấy bình thường cậu cũng ăn không ít đồ có hương vị nặng mà, ăn hết rồi cũng không thấy béo." "Không phải là vấn đề béo hay không béo." Diệp Tiện cúi người thì thầm bên tai đạo diễn. Lý Gia Hoa nghe xong, nhất thời chấn phấn, "Tiểu tử ngươi giỏi lắm! Cứ lặng lẽ như vậy mà hạ gục được nhà đầu tư quảng cáo của phim chúng ta rồi!" Diệp Tiện gãi đầu cười: "Tôi còn chưa làm gì cả, chỉ là chuẩn bị sớm mà thôi." "Cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị, hơn nửa, cậu còn ưu tú như vậy, nhất định có thể lấy được, tiệc tôm hùm đêm nay sẽ bỏ qua cho cậu, bảo vệ hàm răng cho tốt." "Diệp Tiện.." Diệp Tiện đang cùng Lý Gia Hoa nói chuyện, một giọng nữ mang theo tiếng khóc nức nở chen vào. Diệp Tiện xoay mặt, đã nhìn thấy Khương Hân hốc mắt đỏ bừng, cô rất kinh ngạc, còn chưa kịp hỏi có chuyện gì thì đã bị cô ấy ôm lấy. Diệp Tiện: ".. Tiểu Hân, chị làm sao vậy?" Diệp Tiện ngoài mặt cố tỏ ra bình tĩnh, trong lòng lại cực độ hoảng sợ. Trước mặt mọi người, cô 'nam' quả nữ ôm ôm ấp ấp, cảnh này nếu bị bọn phóng viên vô lương trên mạng chụp được, fans CP không biết còn muốn sắp xếp bọn họ như thế nào đâu, lúc trước hắn còn có thể nói là tương tác bình thường giữa các nhân vật trong phim, nhưng hiện tại cũng đã đóng máy rồi, không dùng lý do đó được. "Tôi không nỡ bỏ Cố Thần, càng.. không nỡ rời khỏi cậu." Khương Hân ghé vào trong lòng hắn mà khóc, mượn cảm xúc thật của vai diễn mà toàn bộ đều bày ra, mặc cho ai nhìn vào cũng có thể nhìn ra cô thích Diệp Tiện.