Tự Truyện Mùa Hạ Năm Ấy - Annh Anh

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Annh Anh, 29 Tháng bảy 2021.

  1. Annh Anh

    Bài viết:
    59
    Mùa Hạ Năm Ấy

    Ảnh bìa:

    [​IMG]

    Tác giả: Annh Anh

    Thể loại: Tự truyện, truyện ngắn, buồn

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm sáng tác của Annh Anh

    Mùa hè năm ấy, mẹ lái xe trở tôi về cái thị trấn xưa - nơi mà ngoại tôi đang ở. Dường như lúc nào thị trấn này cũng nằm trong sự bao phủ của mây. Mưa ở đây lúc nào cũng nhiều hơn ở bất cứ vùng nào khác. Mẹ mang tôi về đây khi tôi vài tháng tuổi. Cũng chính cái thị trấn ấy, cứ mỗi mùa hè là tôi lại về thăm ngoại và ở hàng tháng trời. Việc cứ tiếp diễn cho đến năm nay - năm tôi tròn mười bốn tuổi.

    Tôi không ghét cuộc sống ở nơi đây, nhưng sự ẩm ướt luôn làm tôi bồn chồn, tôi luôn nghĩ đó là "điềm báo". Nhưng cũng chắc bởi điềm báo này mà tôi đã gặp được "Anh chàng của mình" - Billy. Chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân thiết khi tôi vừa đến vào mùa hè năm lớp hai.

    Dù cho đến thời điểm này, tôi đã nghe tin sốc về việc bà của cậu đã mất trong một vụ tai nạn bất ngờ. Bà cậu đã từng nói: "Cầu chúa hãy mang ba mẹ nó đến đây thật sớm".

    Có một điều gì đó luôn cho tôi cảm giác không an tâm về ba mẹ cậu. Họ thật vô tâm, vô tâm đến mức để lại đứa con của mình nơi đây khi bà cậu đã không còn cạnh bên, để cậu ngồi một mình dưới gốc cây sồi khi màn mưa lạnh lẽo buống xuống khi chính ra cậu phải được hưởng cái vỗ về từ mẹ khi tiếng sấm như thét gào ngoài kia. Phải chăng họ chưa từng nghĩ đứa con này tồn tại?

    Nhưng hiện thời, cậu vẫn ngồi đấy - dưới gốc cây sồi già dù cho nước mắt tôi đã tràn trụa hòa tan vào với mưa, dù cho thâm tâm tôi có thét lên vì sự vô trách nhiệm của ba mẹ cậu!

    Chàng không khóc? Đôi mắt đăm đăm nhìn ra màn mưa nặng hạt, xối xả. Đôi lúc có những "mảnh gương" nhập nhòe xé ngang bầu trời. Cả không gian như bừng tỉnh, mọi thứ như dần rõ nét hơn.. chỉ trong một lúc. Tôi không dám khóc to lên, tôi phải kìm lại những giọt lệ của mình, tôi sợ.. sợ cậu sẽ nhầm tưởng rằng tôi đang thương hại cậu mất.

    Tôi chưa nhìn thấy cậu khóc! Tôi chỉ nhìn thấy được khóe mắt đỏ hoe.. vì bụi và hai cổ tay áo của cậu thấm đẫm nước.. vì mưa.

    Rồi màn đêm nhẹ nhàng buông xuống, tĩnh lặng khi cuối cùng chỉ còn cơn mưa phùn êm ả dễ khiến ta va vào giấc nồng. Đôi mắt cậu đã nhắm lại vì chịu đựng quá sức khi mặt trăng vừa lên đến giữa bầu trời.

    Chỉ lúc này - lúc này thôi tôi mới dám khóc lên nhưng đôi tay tôi vẫn phải che lại vì không muốn cậu tỉnh giấc.

    "Billy à! Cậu đang trông đợi vào phép màu nào ư? Làm ơn hãy vào trong nhà! Cho đến khi cậu khóc, hãy dựa vào vai mình nhé!" - Tôi thì thào, nhẹ nhàng nắm chặt lấy bàn tay cậu, run run, khóc nấc lên - "Tiếng khóc của cậu chưa bao giờ vang vọng cả, Billy à! Mình biết, cậu đang khóc và nó đang rỉ máu!"

    "Làm ơn mà! Hãy để cho cậu được sống như một đứa trẻ mười bốn tuổi!"

    * * *

    Có một điều tôi đã luôn tiếc nuối và quở trách chính bản thân mình. Đó là vào những ngày cuối của mùa hè, tôi đã ngất đi do cơn đau từ vết mổ mới khâu mang lại. Và khi tôi bừng tỉnh giấc, cậu không hề có ở đó.

    "Có hai người giám hộ đã mang cậu bé đi" - Đây là những lời cuối cùng khi tôi chạy ra ngoài tìm cậu. Dù cho vết mổ ở bụng đã bắt đầu bục ra thì tôi vẫn đang chạy.. ra sân ga, bởi tôi vẫn chưa nghe được lời Tạm biệt từ cậu.

    Một cơn mưa bất chợt đi ngang qua, nhanh chóng xóa đi mùi máu và cơn đau trời giáng ở bụng tôi. Cậu và đoàn tàu dần rời ga và hoàn toàn biến mất

    Chuyến tàu ấy mang theo đôi mắt rầu rầu khó tả!

    "Cậu biết không Billy! Cậu là" điềm lành "đẹp đẽ nhất trong cơn mưa năm ấy!"

    "Tạm biệt.. Billy"


    - You're my angel -

    - Annh Anh _

    END.
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng tư 2022
  2. Annh Anh

    Bài viết:
    59
    Hihi vâng em cảm ơn ạ!
     
  3. Pim Pim Bối Bối ^^

    Bài viết:
    516
  4. Annh Anh

    Bài viết:
    59
    Em cảm ơn tỷ Pim iu tỷ ghê!
     
  5. Pim Pim Bối Bối ^^

    Bài viết:
    516
    E viết thơ cũng rất hay á, cô gắng viết thêm nhiều bài hay nha. Chúc e thanh công ^^ Chị sẽ ủng hộ em
     
  6. Annh Anh

    Bài viết:
    59
    UI UI em cảm ơn em sẽ cố gắng ạ!
     
  7. Ánh Phượng Thiên

    Bài viết:
    99
    Thiên Thiên đặc biệt thích thơ và truyện của cậu, văn phong mượt, từ ngữ chau chuốt đặc biệt điều tớ thích nhất là rất chân thật, khiến tớ cũng như nhiều người khác cảm nhận được rất rõ tình cảm của cậu chứa đựng trong từng câu, từng chữ. Cám ơn cậu nhiều! Tớ sẽ luôn ủng hộ cậu! T <3 T
     
  8. Annh Anh

    Bài viết:
    59
    Em cảm ơn nhìu ạ! Thật sự nghe xong nhận xét của tỷ em thấy rất cảm động lun á! Em rất vui vẻ những dòng văn của em có thể mang lại cho mọi người cảm xúc! Chúc tỷ bủi tối vui vẻ Iu tỷ ^^
     
  9. hang2k9

    Bài viết:
    53
    HAY QUÁ, ủng hộ chị *vno 47*
     
  10. Annh Anh

    Bài viết:
    59
    Hehe cảm ơn em nhìu nà ^^ Iu ghe
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...