Welcome! You have been invited by Aximilli to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 398. Chị đây sẽ dạy em vài tư thế mới.

[HIDE-THANKS]
Vốn nghĩ rằng việc lần này rất nghiêm trọng, kết quả Phó Hàn Tranh bị Mộ Vi Vi dỗ dành vài câu, lập tức xuân về hoa nở, chuyện gì cũng không xảy ra.

Ngược lại là Phó Thời Khâm, tự hờn dỗi tức giận một mình, còn phải ăn cẩu lương mỗi ngày.

Cố Vi Vi ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, lại phải chuẩn bị thử vai cho《 Ưng nhãn 》.

Buổi sáng Phó Hàn Tranh đi làm, cô cũng ra ngoài cùng anh.

Phó Hàn Tranh đưa cô đến chỗ Kiều Lâm, "Cuối giờ chiều anh đến đón em."

"Hiện tại không chắc chắn, xong việc em sẽ gọi cho anh."

"Được."

Phó Hàn Tranh gật gật đầu, nhìn cô lên xe của Kiều Lâm mới kêu Phó Thời Khâm lái xe rời đi.

Cố Vi Vi đã ghi hình vài giờ liên tục, trợ lý canh thời gian nghỉ ngơi của cô mang đến cho cô cốc trà uống thông giọng.

"Tiểu Từ, em mua cho chị vài viên kẹo bạc hà đi."

Trợ lý cũng biết lồng tiếng khiến cổ họng rất khó chịu, nghe cô nói liền đồng ý ra ngoài mua.

Cố Vi Vi lấy hộp phấn trong túi xách ra, rút từ đáy hộp ra một chiếc di động siêu mỏng, khởi động máy và kiểm tra xem có tin tức gì của Nguyên Mộng và những người khác không.

Bởi vì bình thường liên lạc, bọn họ đều không gọi vào một số cố định.

Phần lớn là mượn di động của người qua đường nhắn cho cô số điện thoại và thời gian, đúng giờ gọi vào sẽ gặp được cô ấy.

Sau khi khởi động máy, cô nhấp vào một tin nhắn được gửi từ mấy hôm trước.

Kêu cô 12 giờ trưa đến buồn điện thoại công cộng đợi, cô ấy sẽ gọi đến.

Cố Vi Vi nhìn nhìn thời gian, còn khoảng 10 phút nữa là đúng 12 giờ.

Qua mười phút, đúng 12 giờ trưa, cô gọi vào số điện thoại Nguyên Mộng nhắn đến.

"Này, Phó Hàn Tranh nhà em điên rồi phải không, tìm chị khắp nơi?"

Nguyên Mộng bắt máy, tức muốn hộc máu hỏi.

"Chuyện chúng ta gặp mặt anh ấy đã phát hiện." Cố Vi Vi thở dài nói.

Nguyên Mộng vừa nghe, lo lắng hỏi.

"Vậy em có sao không?"

"Anh ấy chỉ phát hiện chuyện chúng ta gặp mặt, vẫn chưa tra ra thân phận của chị, chị tự mình cẩn thận một chút, anh ấy nhất định sẽ âm thầm điều tra." Cố Vi Vi không yên tâm dặn dò.

Nguyên Mộng nghe xong, nghĩ một hồi liền phát hiện điều không thích hợp.

"Cho nên.. Phó Hàn Tranh bởi vì chị là đàn ông, gặp mặt em đồng nghĩa với việc cho hắn đội nón xanh, vậy nên hắn mới tìm chị khắp nơi?"

Cố Vi Vi vừa nghe, càng tức giận.

"Ai kêu chị khi không lại muốn giả thành đàn ông, chị.. mẹ nó thiếu chút nữa đã hại chết em!"

"Loại chuyện này, lên giường giải quyết là nhanh gọn lẹ nhất, cùng hắn đại chiến 300 hiệp, tất cả vấn đề đều được giải quyết, chị chính là dùng cách bày giải quyết mâu thuẫn với sư phụ em đó haha." Nguyên Mộng đắc ý truyền thụ kinh nghiệm cho cô.

"Chị không hố em, sao em có thể gặp phiền phức chứ?" Cố Vi Vi cắn răng hỏi.

Ngoài mặt Phó Hàn Tranh không để tâm chuyện này, nhưng mà, mỗi buổi tối anh đều thay đổi các loại tư thế khác nhau áp bức cô!

Nếu không phải hôm nay cô có việc, tối hôm qua anh thu liễm lại một chút, hôm nay cô chắc chắn không thể xuống giường.

"Anh ta là một tên dấm tinh, em sao phải sợ chứ?" Nguyên Mộng buồn cười, chế nhạo cô, "Chị đây sẽ dạy em mấy cái tư thế mới, bảo đảm sẽ khiến anh ta.. dục tiên dục tử muốn ngừng mà không được, vậy sẽ không còn sức tra hỏi em."

Cố Vi Vi: "Chúng ta tuyệt giao!"

"Được rồi, nói chuyện chính nào!" Nguyên Mộng vừa nghe giọng nói của cô hơi bực bội, vội thu lại ý cười.

"Gần đây anh ta truy tìm rất gắt gao, chị và sư phụ cẩn thận một chút, chúng ta cũng nên ít liên lạc lại, lần sau để sư phụ tới tìm em, chị đừng quậy nữa." Cố Vi Vi nói thẳng.

Cô ấy tới một lần là sẽ hố cô một lần, cô thật sự sợ luôn rồi.

"Được rồi, đã biết." Nguyên Mộng đồng ý lời cô nói.

Hai ngày sau, email của Phó Hàn Tranh nhận được một tin nhắn nặc danh.

Tin nhắn đó là một tấm ảnh chụp, trong ảnh là một cô gái mặc bikini gợi cảm, nhưng gương mặt của cô ta lại rất đẹp trai, đường nét khuôn mặt cứng rắn, cương nghị.

Kèm theo tấm ảnh còn có một câu.

[ Nếu lão nương mà là đàn ông thì người phụ nữ của anh đã sớm trở thành người của tôi rồi.]
[/HIDE-THANKS]

- OHL -
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 399: Ảnh chụp Nguyên Mộng

Tổng bộ của tập đoàn Phó thị.

Phó Hàn Tranh mở họp cùng vài vị giám đốc, nhìn đồng hồ sau đó nói với Phó Thời Khâm.

"Tư liệu của Locke hẳn đã gửi tới."

Phó Thời Khâm nhận lấy cốc cà phê từ thư ký, sau đó anh đăng nhập vào hòm thư, click mở bưu kiện mới nhất.

Một bên uống cà phê, một bên cúi xuống giở tư liệu.

Thời điểm hình ảnh hiện lên, anh sợ tới mức phun cà phê vào màn hình.

Phó Hàn Tranh và mấy tên giám đốc đồng thời nhìn về Phó Thời Khâm như đang gặp quỷ.

Phó Thời Khâm buông ly cà phê, biểu tình quái dị mà nói.

"Anh, có khả năng.. Chúng ta cần nói chuyện riêng vài phút."

Phó Hàn Tranh trầm mặc một lát: "Nghỉ ngơi mười phút."

Các quan chức cấp cao thức thời mà rời đi, để lại không gian cho hai người họ.

Phó Thời Khâm lau màn hình máy tính, sau đó chuyển màn hình sang cho anh trai anh, nói.

"Hòm thư của anh nhận được.. Cái này"

Phó Hàn Tranh nhìn ảnh chụp, mày nhăn lại.

"Tấm này tuyệt đối là photoshop, hơn nữa được gửi tới để khiêu khích anh, anh xem phía dưới hắn nói gì đó."

Phó Thời Khâm nói xong, kéo bức ảnh khiến người ta phải cay mắt đi xuống.

Phó Hàn Tranh nhìn dòng chữ phía dưới, mày cau lại càng sâu.

Đây là, hình cô ấy và người kia?

Bất quá, rốt cuộc là người này phát hiện bọn họ truy vết tới đây, hay là.. mấy ngày nay cô ấy vẫn liên hệ với người kia?

"Cái gì mà nếu tôi là nam nhân, cô ấy đã sớm là của tôi chứ, hắn ta đang khiêu khích anh, ánh mắt kia cũng hoàn toàn là khiêu khích." Phó Thời Khâm giận dữ nói.

Tiểu bạch kiểm đáng chết, bọn họ còn không tìm được hắn ta, vậy mà hắn ta lại khiêu khích anh trai cậu trước.

Phó Hàn Tranh: "Đem ảnh chụp đưa cho Lôi Mộng, bảo cậu ta giám định rõ ràng, còn có.. Truy tìm dấu vết của cái IP này."

"Chẳng lẽ anh thật sự tin, đó là nữ nhân sao?" Phó Thời Khâm nhìn về anh trai nhà mình, thề thốt.

"Tấm ảnh này tuyệt đối là photoshop mà ra, lấy đầu của hắn ta ghép vào người của phụ nữ, anh xem gương mặt này giống phụ nữ chỗ nào chứ?"

Từ tướng mặt đến khuôn mặt kể cả ánh mắt đều là tên hào phú, thân thể sao có thể cái dáng người nữ nhân nóng bỏng như vậy?

Phó Hàn Tranh nhấp đôi môi mỏng, nhìn qua tấm ảnh này không giống như đã được trải qua xử lý.

Phó Thời Khâm thấy anh trai mình không nói lời nào, giọng nói liền trở nên đanh thép.

"Em nói với anh, tuyệt đối là Mộ Vi Vi thông đồng với đối phương, định tẩy trắng chính mình!"

Phó Hàn Tranh: "Giao cho Lôi Mông, anh không hỏi ý kiến của em."

"Em.." Phó Thời Khâm nghẹn khuất.

Anh còn không phải sợ anh trai trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, bị Mộ Vi Vi và tên tiểu bạch kiểm kia lừa sao.

Anh đành theo lời anh mình phân phó, đem ảnh chụp đưa cho Lôi Mông, gọi điện thoại kêu hắn giám định ảnh chụp có bị ghép hay không, quay đầu hướng anh trai hỏi.

"Mộ Vi Vi nói là nữ, anh cũng tin?"

Phó Hàn Tranh liếc mắt một cái đầy âm tà: "Không tin cô ấy, chẳng lẽ tin em?"

Cô giấu hắn, không phải có gì đó với người kia mà là vì chuyện khác.

Phó Thời Khâm nhấc tay đầu hàng: "Coi như em không hỏi!"

Ai bảo miệng của anh tiện làm gì?

Nói rách miệng, cũng không bằng bạn gái anh ấy một câu lời ngon tiếng ngọt a.

Trời đất xoay chuyển, buổi chiều trong căn biệt thự Thiên Thủy, Lôi Mông gọi điện thoại đến xác định tấm ảnh không qua chỉnh sửa chút nào hết.

Phó Thời Khâm nghe xong không tin: "Sao có thể không phải chỉnh sửa, cho dù không phải, người đó vẫn là tên biến thái!"

"Chỉ là thủ pháp ngụy trang cao minh." Phó Hàn Tranh nói.

Phó Thời Khâm nhìn vào anh trai mình: "Xác định người kia là nữ nhân rồi, chúng ta còn muốn tìm sao?"

Phó Hàn Tranh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đôi mắt phượng thâm thúy nheo lại đầy âm trầm.

"Đương nhiên là phải tìm."

Bức ảnh này chỉ có thể chứng minh, giữa bọn họ không phải quan hệ nam nữ.

Nhưng, bọn họ bí mật gặp mặt, thì cũng có bí mật khác không muốn cho hắn biết.

_2k7 lần nói Đam mỹ là chân ái_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 400: Người ta ngực to chân dài, không xem mà vui thế à?

Bởi vì công việc buổi chiều xong sớm, Cố Vi Vi trở về biệt thự Thiên Thủy trước.

Lúc trước thảo luận với Phó Thời Dịch về chuyện quay phim của Thời Ức, anh ta thật sự đã sai người chuẩn bị.

Hơn nữa, Kiều Lâm đưa cho cô một đống kịch bản, để tự cô muốn chọn cái nào thì chọn.

Nhưng mà, kịch bản được đưa tới phần lớn đều dựa trên một số bộ phim tương đối nổi tiếng trong hai năm gần đây của Hoa Quốc.

Ngay cả phim 《 Trường sinh mộng 2 》 của Lăng Nghiên cũng được rang lại từ đống cơm thừa nhưng kịch bản mà Phó Thời Dịch tìm đến này, ngay cả cơm thừa cũng không bằng.

Cô đã nhìn hai tiếng, bây giờ rất đau đầu.

Phó Hàn Tranh trở về, nhìn cô mặt mũi ỉu xìu ngồi với một đống kịch bản trong phòng khách. Đặt áo khoác sang một bên, anh đến gần cô rồi ngồi xuống.

Cố Vi Vi liếc mắt nhìn anh một cái rồi kỳ lạ hỏi.

"Hôm nay nhìn thấy cái gì mà vui vẻ như thế?"

Không đợi Phó Hàn Tranh trả lời, Phó Thời Khâm đã một tay cầm một xấp ảnh chụp của Nguyên Mộng đặt trên bàn uống nước.

"Hôm nay anh trai em thu được cái này."

Cố Vi Vi cầm lên nhìn thoáng qua, không nỡ nhìn thẳng mà đặt lại lên trên bàn uống nước, hận đến ngứa răng.

Rốt cuộc sư phụ của cô đang làm cái gì mà sao không chịu quản cô vợ nhỏ không có chút tiết tháo này một chút đi?

Phó Hàn Tranh vừa thấy vẻ mặt của cô, xác định bức ảnh này không phải do cô gửi đến mà là đối phương tự ý gửi đến đây.

"Người bạn này của của em.. Thật gian xảo."

Anh yêu cầu Lôi Mông đi tra địa chỉ IP, thế nhưng lại thông qua một máy chủ nước ngoài gửi đến, làm anh căn bản không tra ra được nơi ở của cô ta.

Cố Vi Vi đỡ trán, cô ấy tìm cách muốn tẩy trắng thoát khỏi tin đồn "có gian tình" của họ, chứng minh với Phó Hàn Tranh cô ấy là con gái.

Mẹ kiếp, nhưng cũng không cần mặc Bikini đi, đưa một bức ảnh chụp như vậy cho bạn trai người khác xem, có từng suy nghĩ đến cảm nhận của cô hay không?

"Ngay cả khi bức ảnh này không phải là cắt ghép, đúng là cơ thể phụ nữ. Nhưng ai mà biết được có phải cô ta đã từng phẫu thuật chuyển giới hay không chứ?"

Phó Thời Khâm khịt mũi hừ nói.

"Hay mấy ngày nữa cậu thử đi chuyển giới thành như thế cho tôi xem?" Cố Vi Vi hỏi ngược lại.

Cái tên nhị thiếu này thế là đủ rồi, mong cô cho anh trai anh đội nón xanh như thế sao?

Phó Thời Khâm bị cô hỏi một lúc, chợt đổi chủ đề.

"Thế giới bây giờ, ai dám chắc giữa phụ nữ với phụ nữ có tồn tại tình bạn đơn giản. Hơn nữa cũng có rất nhiều người là Lesbian.."

Cố Vi Vi cầm lấy kịch bản ném lên bàn rồi gõ ngón tay xuống.

"Lesbian! Có mà anh là Lesbian ý!"

"Cậu còn muốn đổi chị dâu có phải không, tôi nói cho cậu biết không có cửa đâu!"

Phó Thời Khâm ôm đầu trốn tránh, kêu lên.

"Cô ấy luôn nói, nếu cô ấy là đàn ông, chị đã sớm là người của cô ấy, đây căn bản là lòng mang ý xấu.."

"Cậu gây rắc rối cho mọi người, cô ấy không phải là đứa trẻ ba tuổi, cô ấy muốn gây rối, chồng cô ấy sẽ không đồng ý đâu." Cố Vi Vi hừ nói.

Phó Hàn Tranh giữ chặt Cố Vi Vi khi cô đuổi đánh Phó Thời Khâm chạy qua.

"Được rồi, chuyện này cho qua đi, ai cũng không được nhắc lại."

"Anh nói không nhắc tới nhưng em cũng phải nhắc lại, cho rằng em đội nón xanh cho anh, mà lại còn hỏi đến mức hợp tình hợp lý như thế?" Cố Vi Vi hừ nói.

Phó Thời Khâm vừa thấy hướng gió xoay chuyển, lặng lẽ đi vào bếp cầm bia và đồ ăn vặt ra, yên lặng ngồi một bên xem kịch.

Phó Hàn Tranh buồn cười mà cong môi lên, dịu dàng nói.

"Cứ coi như đó là phụ nữ, nhưng mà.. em cũng phải cách xa cô ta ra một chút."

Một người phụ nữ có thể gửi tới những bức hình này, như vậy không khó nghĩ đến chuyện tới quán bar Ngưu Lang cũng là chủ ý của cô ấy.

Người như vậy, dễ dàng dạy hư bạn gái anh.

"Đừng cho nói sang chuyện khác, anh nhìn bức ảnh kia rồi?" Cố Vi Vi không để ý tới lời anh nói, trái lại hỏi.

"Nhìn." Phó Hàn Tranh nói.

"Nhìn mấy lần?" Cố Vi Vi truy hỏi.

Phó Hàn Tranh bật cười: "Không mấy lần."

"Không mấy lần?"

"Người ta ngực to chân dài như thế, không xem mà vui đến thế à?"

* * *

"..."

Phó Thời Khâm trợn mắt há hốc mồm mà nhìn phía người chất vấn anh trai cậu.

Tuy rằng người trên bức ảnh kia có dáng người rất nóng bỏng gợi cảm, thế nhưng kết hợp như vậy với gương mặt của đàn ông quả thực cay mắt, mẹ nó ai còn dám nhìn nhiều cơ chứ.

_2k7 lần nói Đam mỹ là chân ái_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 401: Anh chỉ thích mỗi dáng người của em

Phó Hàn Tranh bị Cố Vi Vi liên tiếp đưa ra các câu hỏi chua lòm đến mức dở khóc dở cười.

"Không vui."

"Nào, đàn ông mấy người nhìn thấy dáng người như thế này thì thể nào tròng mắt cũng muốn rớt ra ấy chứ." Cố Vi Vi khịt mũi nói.

Nguyên Mộng lớn lên cao gầy, lại còn có vóc dáng vô cùng gợi cảm.

Chỉ cần đi dạo một vòng bờ biển với một bộ Bikini trên người là có thể thu hút một đám đàn ông thèm nhỏ dãi, và một đám phụ nữ hâm mộ, ghen tị, ghét bỏ.

Từ sau khi ở bên sư phụ, cô không thể đi ra ngoài dụ dỗ đàn ông.

Do đó cô ta thường xuyên đóng giả đàn ông để đi tán gái, còn có một cô "vợ trẻ" xinh đẹp ở nước A.

Thậm chí còn muốn thu cô vào hậu cung nhưng bị cô kiên quyết từ chối.

Phó Hàn Tranh cười khẽ: "Anh chỉ thích mỗi dáng người của em."

Chẳng lẽ biểu hiện của anh ở trên giường cũng chưa đủ để chứng minh hay sao mà cô lại còn có nghi ngờ như vậy.

Cố Vi Vi bị anh nói như vậy, hơn nữa lại thêm ánh mắt nồng nhiệt đầy thâm ý của anh, cô đỏ mặt không hỏi tiếp nổi nữa.

Phó Thời Khâm cạn lời, anh chỉ muốn xem diễn thôi, lại bất ngờ không kịp phòng ngừa mà bị quăng cẩu lương.

Không phải đang cãi nhau sao, vì cái vẹo gì lại bắt đầu nổi lên tình ý rồi.

Cố Vi Vi cầm ảnh chụp trên bàn lên rồi xé nó và ném vào thùng rác.

"Sau này nếu cô ta có gửi ảnh chụp thì anh cũng không được phép xem đó!"

Phó Hàn Tranh nhíu mày: "Cô ta vẫn còn tiếp tục gửi nữa à?"

"Ai biết cô ta." Cố Vi Vi nói.

Cái thứ đó có thể làm bất cứ điều gì để hãm hại cô.

"Vậy em cũng nên tránh xa cô ta một chút, không thôi sẽ bị dẫn dắt đi con đường sai trái đó." Phó Hàn Tranh nói.

Cố Vi Vi gật đầu: "Đúng là nên tuyệt giao với loại người như vậy."

Vốn xuất thân là một tiểu thư con nhà nho nhã, thế mà khi đến nhà họ Nguyên lại bị sa vào con đường sai trái, học chửi thề, học uống rượu và đánh nhau với người khác.

Phó Hàn Tranh hài lòng sờ đầu của cô, liếc nhìn Phó Thời Khâm vẫn đang ngồi cách đó không xa vừa ăn vừa uống rượu.

"Cậu còn muốn ở lại đây đến bao giờ?"

Phó Thời Khâm chỉ vào một xấp giấy trên bàn: "Vậy thì anh mau ký tên nhanh lên thì em mới đi được."

Làm như anh muốn ở đây để ăn thức ăn cho chó ấy?

Phó Hàn Tranh miễn cưỡng buông bàn tay đang đáp trên vai cô ra, bắt đầu xem qua tài liệu mà Phó Thời Khâm mang đến để ký tên xác nhận.

Cố Vi Vi đi phòng bếp, pha hồng trà, lấy Tiramisu đã làm trước đó từ tủ lạnh ra và đưa cho anh.

  • Tiramisu là một loại bánh ngọt tráng miệng vị cà phê của nước Ý

"Mới làm lúc chiều, anh nếm thử xem."

Phó Thời Khâm nhìn thấy chiếc bánh kem được đưa lên thì thèm thuồng đến mức nuốt nước miếng.

Cuối cùng lại phát hiện cô chỉ bưng tới hai khối, một khối cho cô và một cho anh trai anh.

"Chị dâu, của tôi đâu?"

"Không có cậu."

Cố Vi Vi vừa lấy một cái nĩa đưa một miếng vào miệng vừa nói.

Vu khống cô cắm sừng anh trai của cậu ta mà còn muốn ăn bánh kem cô làm à.

Phó Thời Khâm uất ức đến mức muốn khóc, mùi thơm và ngọt quá, hẳn là ăn rất ngon.

Cô nhất định là cố ý, tuyệt đối là cố ý.

Hồi trước anh thuyết phục cô lâu như vậy, năn nỉ cô làm Tiramisu mà cô có làm đâu.

Cuối cùng hôm nay thật vất vả mới làm, thế mà lại không cho anh ăn.

Anh nhìn Phó Hàn Tranh đang xem tài liệu, không đụng đến một miếng nào, vì thế cười tủm tỉm hỏi.

"Anh, không phải anh không thích ăn đồ ngọt sao? Em giúp anh ăn để tránh lãng phí nha."

Vừa nói vừa vươn móng vuốt vói qua chuẩn bị bưng chiếc bánh đi.

Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc qua: "Bánh sinh nhật của anh cậu cũng đã vụng trộm ăn xong rồi, giờ còn muốn ăn nữa à?"

Phó Thời Khâm cười gượng, "Chính anh cũng không ăn mà, để lâu sẽ hư mất nên em mới ăn luôn."

Không thể không nói Mộ Vi Vi làm bánh kem ăn ngon nhức nách.

Phó Hàn Tranh nhanh chóng đưa tài liệu đã ký xong cho Phó Thời Khâm.

"Cậu có thể đi rồi."

Phó Thời Khâm nhìn chằm chằm vào mâm bánh kem trên đĩa, không nỡ rời đi.

"Anh à, em sẽ chỉ cắn một miếng thôi, chỉ một miếng thôi.."

"Không được."

Sau đó tàn nhẫn mà ăn hết ngay trước mặt anh.

*IRIS*
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 402: Vén lên rồi lại phải ngậm ngùi buông xuống.

Phó Thời Khâm nhìn mà ứa nước miếng, giận dỗi đến phát khóc khi hai người họ ăn hết chiếc bánh Tiramisu mà anh muốn ăn nhất.

Rời khỏi biệt thự Thiên Thủy, anh tức tối ra ngoài mua bánh Tiramisu ở tiệm nổi tiếng nhất đế đô. Thế nhưng, anh hoàn toàn không có cảm giác ăn ngon như bọn họ.

Phó Thời Dịch gọi video call cho anh, thấy Phó Thời Khâm mỗi tay một cái dĩa điên cuồng ăn bánh ngọt, anh liền khịa với vẻ mặt ghét bỏ.

"Em đi, anh phải chịu kích thích gì rồi?"

"Anh cả, anh trai ruột, ngay cả một miếng bánh ngọt cũng không cho anh ăn, còn đắc ý ăn hết bánh ngay trước mặt anh, thậm chí ngay cả chén đĩa cũng không cho anh liếm." Phó Thời Khâm phẫn nộ phàn nàn.

Phó Thời Dịch hừ nói: "Anh trộm bánh sinh nhật của anh cả. Ăn một mình còn chưa đủ sao?"

Ngày sinh nhật của anh cả, bánh kem chưa ai kịp ăn, anh hắn cũng vội vàng không có thời gian ăn, thứ này liền trực tiếp trộm đi chiếm làm của riêng, ăn sạch bách ngon lành.

"Đó là bánh Mousse, đây là bánh Tiramisu. Chúng nó có thể giống nhau sao?" Phó Thời Khâm phân trần.

"Giống, cả hai đều là bánh ngọt." Phó Thời Dịch ngắt lời.

Dù sao, anh cũng không thể hiểu nổi người anh thứ hai của mình lại là một kẻ cuồng đồ ngọt đến vậy.

"Anh có thể nhìn thấy rất rõ ràng. Anh cả đã lọt vào hố của Mộ Vi Vi. Sau này sẽ chẳng bao giờ bò ra ngoài được cho mà xem."

Phó Thời Dịch ở đầu video bên kia vừa tập thể hình vừa nói.

"Haha, anh xem ra là tự dẫn xác tìm chị dâu mà đâm đầu vào chỗ chết rồi."

Này anh hai hóa ra lại thành dở. Đắc tội với anh cả nhiều lắm cũng bị một mình anh cả hành hạ. Nhưng đắc tội với chị dâu chính là bị anh cả và chị dâu cùng nhau ngược a!

"Anh.."

Phó Thời Khâm vừa muốn nói, lại nghĩ tới lời giao hẹn cùng anh cả nhà mình, chuyện đó không thể nói với người khác, chỉ có thể nuốt xuống thầm ôm trong bụng.

"Phó lão tam, nếu Mộ Vi Vi có bí mật gì giấu giếm anh cả, vậy cô ta có thực sự thích hợp làm chị dâu chúng ta không?"

"Thích hợp hay không, anh có quyền quyết định sao?" Phó Thời Dịch hỏi lại.

Phó Thời Khâm: "Nhưng ngộ nhỡ.."

Anh chỉ là không nghĩ ra, cô có chuyện gì mà phải gạt anh cả.

Anh trai của anh nói rõ là muốn cưới cô, như vậy thì có cái gì mà không thể nói ra?

"Ngộ nhỡ cái con khỉ ấy, ai mà chả có bí mật. Chẳng phải em vẫn giữ cho anh bí mật về việc anh ba tuổi vẫn còn đái dầm được sao?" Phó Thời Dịch trêu chọc.

Phó Thời Khâm lập tức đưa tay nhấn vào màn hình điện thoại, trực tiếp kết thúc cuộc gọi.

Biệt thự Thiên Thủy.

Mười giờ rưỡi, Phó Hàn Tranh bây giờ mới kết thúc công việc ở thư phòng và trở lại phòng ngủ.

Anh vừa bước vào phòng đã nhìn thấy cô bạn gái nhỏ, người thường ngày luôn thích mặc đồ ngủ bằng cotton, hôm nay lại mặc một chiếc váy ngủ dây lụa mỏng tang gợi cảm.

Cô lúc này đang ngồi đưa lưng về phía anh, dây mảnh buộc sau lưng hờ hững, để lộ rãnh lưng tinh xảo cùng đôi xương hồ điệp nhỏ nhắn mảnh mai.

Anh đến gần, duỗi tay nắm lấy bả vai thon gầy, thấp giọng cười hỏi.

"Tại sao lại ăn mặc như thế này?"

Cố Vi Vi nghiêng đầu, giảo hoạt cười khẽ.

"Anh không thích?"

Phó Hàn Tranh rướn người định hôn liền bị cô gái nhanh chóng đưa tay bịt miệng lại.

"Đi tắm rửa!"

Phó Hàn Tranh không còn cách nào khác, đành phải vào phòng tắm một lượt, tốc độ sao với trước đây nhanh chưa từng thấy.

Đến khi anh bước ra, cô đã nằm yên vị trên giường.

Những cái hôn môi mãnh liệt cuồng dã bổ nhào đến, làm cô thở dốc không kịp.

Bởi vì ngày mai cô sẽ đi công tác ở nước ngoài nên cả hai đều hôn đến triền miên âu yếm, dần dần trở nên ôn nhu nhẹ nhàng.

Phó Hàn Tranh hôn đến nồng nhiệt, tay không chịu yên mà vén váy ngủ của cô lên, sờ đến băng vệ sinh thì nhíu mày.

Sau đó, anh hít một hơi thật sâu, tách môi cô ra.

"Đến rồi?"

"Ừm." Cố Vi Vi gật đầu.

Phó Hàn Tranh môi mỏng hơi mím lại. "Cố ý?"

Buổi chiều trừng phạt Phó Thời Khâm, giờ trừng phạt tới anh rồi.

"Cố ý cái gì?" Cố Vi Vi giả ngơ.

Phó Hàn Tranh nhìn mắt cô lóe lên sự ranh mãnh rồi vụt tắt nhanh chóng, anh nói.

"Cố ý ăn mặc như này?"

Biết nếu cô đến ngày, anh sẽ không thể nào bắt nạt dây dưa với cô.

Cố tình ăn mặc như vậy, còn có ý trêu ghẹo anh, vén lên rồi đành ngậm ngùi buông xuống.

Cố Vi Vi kéo váy, ngáp một cái rồi nói.

"Sáng mai em phải đi máy bay rồi. Em ngủ trước đây."

"Anh phải làm gì bây giờ?" Phó Hàn Tranh hỏi.

Cố Vi Vi liếc nhìn nơi anh đã phản ứng, mỉm cười hôn lên môi anh.

"Tự mình nghĩ cách đi. Ngủ ngon."

Nói xong liền quay lưng về phía anh ngủ thiếp đi.

Lại hiểu lầm cô, lại bắt nạt cô, nhưng thực ra cô mới là người giỏi câu dẫn khi dễ anh.

Cgn
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 403: Lấy thân xác của mình hoán đổi cho người khác?

[HIDE-THANKS]
"Tự mình nghĩ cách?"

Phó Hàn Tranh gằn từng tiếng. Anh thật sự một chút cũng không muốn chịu thua.

Cố Vi Vi híp mắt, ngoài miệng hảo tâm đưa ra đề nghị, khóe miệng lại khó che giấu được nụ cười thầm.

"Ngủ ngon cũng cần năm ngón tay của em trải qua đêm mộng. Như vậy chắc cũng sẽ có một phen tình thú khác."

Dù sao ngày mai cô sẽ cao chạy xa bay tự do thoải mái, sau này bận rộn sẽ không trở lại, khi nào bà dì đến thì lại quay về.

Phó Hàn Tranh cúi thấp người hơn, khẽ cười nói.

"Bằng không.."

Cố Vi Vi cuộn tròn trong chăn bông, ôm bụng nói: "Đau bụng quá, đừng làm phiền em."

Phó Hàn Tranh cắn răng, đứng dậy trở lại phòng tắm xối nước lạnh.

Đến khi đi ngủ lại quy luật chưa từng có. Trước kia mỗi khi đi ngủ đều ôm cô, hôm nay lại bực bội không ôm nữa.

Sáng hôm sau, Phó Hàn Tranh rời giường chuẩn bị đi làm, Cố Vi Vi cũng dậy sớm bắt máy bay đi nước ngoài tham gia tuyển chọn người phát ngôn của MG.

Phó Hàn Tranh từ lúc ra khỏi giường, sắc mặt đã tối sầm lại.

Cố Vi Vi ngược lại có tâm trạng rất tốt, thậm chí còn ăn sáng rất ngon miệng. Cô ngồi đối diện với anh, trêu chọc cười hỏi.

"Thế nào, tối hôm qua cùng với năm ngón tay không quá vui sướng?"

Phó Hàn Tranh liếc mắt: "Em nghĩ em có thể đi công tác mà không bao giờ quay trở lại sao?"

"Là anh hiểu lầm em, hại em eo đau chân đau, hai ngày ê ẩm không xuống khỏi giường được." Cố Vi Vi hừ nói.

"Em có thể lấy thân xác của mình hoán đổi cho người khác." Phó Hàn Tranh nói.

"..."

Cố Vi Vi sửng sốt mất hai giây.

Lấy thân xác của mình hoán đổi cho người khác, để cho anh không thể xuống giường?

Cô không phải Nguyên Mộng lưu manh kia, một lời không hợp liền lên giường giải quyết, xem ai làm ai không xuống được giường.

Đối với loại chuyện này, trước nay phụ nữ đều luôn chịu thiệt.

Phó Hàn Tranh nhìn đồng hồ, nói: "Mấy giờ xuất phát, anh đưa em bằng phi cơ riêng."

"Không cần, lát nữa Kiều Lâm sẽ qua đây, bọn em hẹn đi theo đoàn rồi."

Cố Vi Vi uyển chuyển cự tuyệt. Bởi vì anh bận rộn đủ thứ, vẫn là không cần lãng phí thời gian đưa cô đi bằng máy bay tư nhân.

Vừa mới dứt lời, Kiều Lâm liền gọi điện thoại tới.

Cô vừa trả lời điện thoại, vừa kéo vali ra ngoài.

"Tuyển chọn đại sứ phát ngôn xong sẽ đi tuyên truyền cho phim điện ảnh, có khả năng em sẽ không có thời gian quay về."

Phó Hàn Tranh cau mày: "Đêm giao thừa cũng không trở lại?"

Đã mấy ngày trôi qua, kiểu này là cô định cả năm không về rồi.

Cố Vi Vi nghĩ nghĩ: "Lúc đó còn tùy thuộc sắp xếp tình hình."

Ở nước A chỉ có Giáng Sinh, cũng không có phong tục tổ chức tết âm lịch.

Hơn nữa năm ngoái Mộ Vi Vi ở Phó gia ăn tết, ồn ào náo động đến mức tất cả mọi người đều không vui. Nếu năm nay cô lại đến Phó gia chào mừng năm mới, chắc sẽ làm Phó phu nhân và những người khác ấm ức ngột ngạt chết.

Đang nói chuyện, Kiều Lâm liền bước vào chào Phó Hàn Tranh và đón lấy hành lí của cô.

"Đại Boss!"

Cố Vi Vi mặc thêm áo khoác. "Đi thôi."

Mới vừa đi dược vài bước, Phó Hàn Tranh đã lạnh giọng gọi lại.

"Quay lại."

Cố Vi Vi lúc này mới nhớ ra chính mình quên mất cái gì, liền chạy lại ôm cổ anh, hôn lên môi anh một cái.

"Em đi nha. Tạm biệt!"

Kiều Lâm đang tự hỏi cô tại sao lại quay lại như vậy, đến khi khó hiểu quay đầu thì đập vào mặt là cảnh hai người đang dính chặt bên nhau.

Anh tức khắc cảm thấy.. có điểm vô tư tự nhiên đến đáng ghét!

Vì vậy, anh tức tối kéo vali ra xe trước, ngồi chờ đến khi Cố Vi Vi lên xe mới hỏi.

"Sao lại thế nhỉ? Em cùng đại boss cãi nhau, sao nhìn mặt anh ta trông vui vẻ thế?"

"Đàn ông mà, mỗi tháng phải có mấy ngày tâm tình không tốt." Cố Vi Vi cười nói.

Không cao hứng, chẳng phải là do không thỏa mãn sao?

Nhưng chính anh mấy ngày nay làm cô đến giường cũng không xuống được, anh như vậy cô có nên cảm thấy vui vẻ.

Có điều ra được thì cũng phải trả đôi giá.

Kiều Lâm không hiểu điều đó. Anh lấy từ ghế sau một chồng tư liệu đưa cho cô.

"Đây là một số thông tin về MG, cũng như các tác phẩm thiết kế bởi Martin Green. Em chú ý nghiên cứu thật cẩn thận, phải nắm được phong cách và địa vị của những bộ này."

Cố Vi Vi ngay cả trở mình nhận lấy tài liệu cũng lười. Martin ở Cố gia mấy năm liền đều thiết kế quần áo cho cô. Liệu ai có thể hiểu được phong cách của anh ta hơn cô chứ?
[/HIDE-THANKS]

Cgn
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 404: Phỏng vấn người phát ngôn của MG

[HIDE-THANKS]
Trụ sở chính của MG, Milan, Ý.

Kiều Lâm đưa cô và trợ lí đến khách sạn, sắp xếp nhận phòng ổn thỏa. Ba người cùng nhau dùng bữa, trợ lí liền hào hứng nói.

"Đầu chiều dư thời gian, chúng ta đến thăm nhà thờ lớn đi."

"Ngày mai còn có một cuộc phỏng vấn, vẫn là nghỉ ngơi sớm một chút."

Nếu có thể một lần liền nắm đươc vị trí người phát ngôn của MG ở châu Á, nghệ sĩ của anh sẽ có một bước tiến lớn trong làng thời trang.

Hình tượng và khí chất của cô không có gì đáng lo ngại, nhưng hiện tại chưa ra mắt bộ phim 《 Ưng nhãn 》, nhân khí và độ nổi tiếng chưa được tính là cao. Đây chính là một điểm thiệt thòi bất lợi.

Nếu MG tương đối xem trọng độ nổi tiếng, lại thêm cạnh tranh với những diễn viên tuyến đầu trong lĩnh vực điện ảnh, họ sẽ có hy vọng trúng tuyển rất mong manh.

"Được đấy, đi luôn. Dù sao nơi đó cũng không xa lắm." Cố Vi Vi nói.

Kiều Lâm khó hiểu nhìn cô: "Em giống như rất hiểu biết nơi này vậy, vừa rồi ở trên xe còn thành thạo chỉ đường nữa."

"Em giỏi ngoại ngữ, em nhìn biển báo giao thông." Cố Vi Vi cười nói.

Cũng không có cách nào khác, trước kia cuộc sống của những người nổi tiếng lúc nào cũng chỉ xoay quanh việc đi xem show và mua sắm tung trời trong các tuần lễ thời trang lớn tổ chức hàng năm.

Cô trước đây từng đến Milan này rất nhiều lần, đương nhiên là quen thuộc rồi.

Kiều Lâm gật gật đầu, cũng không còn nghĩ về điều gì khác.

Cố Vi Vi dùng xong cơm trưa, thay nhanh quần áo liền dẫn bọn họ đi tham quan nhà thờ lớn ở Milan.

Bởi vì không có nhiều người Trung Quốc ở nước ngoài, cho nên đi ra ngoài cũng không cần ngụy trang, ba người rất thoải mái tự do thăm thú.

Nhà thờ theo phong cách Gothic, hoa mỹ tráng lệ, khiến cô trợ lí nhỏ phải xuýt xoa thích thú đến nỗi đôi mắt long lanh những vì sao, thẳng đến trời tối mới miễn cưỡng theo chân hai người bọn họ trở về khách sạn.

Kiều Lâm đưa cô về phòng, đứng ở cửa nói.

"Tất cả thông tin tài liệu về MG, em ở trên xe đều không xem qua một chút nào. Lát nữa anh sẽ đem qua cho em, xem hết vài lần cũng tốt. Người đại diện phát ngôn quan trọng như vậy, nếu không có tí hiểu biết gì, vậy thì thật để lại cho người ta ấn tượng xấu."

Nhiều thương hiệu thời trang lớn khác đều đã kí hợp đồng với người phát ngôn phù hợp. Sắp tới sẽ không có khả năng đi tìm một người phát ngôn mới.

Do đó, có thể hình dung được quảng cáo đại ngôn của MG có sức cạnh tranh lớn như thế nào.

Hơn nữa, không chỉ có những nữ diễn viên trong lĩnh vực điện ảnh tham gia ứng tuyển mà những siêu mẫu quyền lực cũng góp mặt trong buổi phỏng vấn.

"Được được, em đi xem ngay đây."

Cố Vi Vi nhanh chóng tiễn người đi, quay lại phòng nói chuyện điện thoại với Phó Hàn Tranh, sau đó tắm rửa nghỉ ngơi sớm.

Sáng sớm, cô đúng giờ đã có mặt tại trụ sở chính của MG, nhân viên phụ trách công tác phỏng vấn liền đưa cho ba người một bảng nội quy quy định.

Nội dung phỏng vấn là mỗi người mặc một bộ quần áo của thương hiệu MG, quay một bộ phim ngắn thời lượng một phút, cố gắng làm sao thể hiện được phong cách quý phái, hoài cổ, ưu nhã của trang phục.

Cô đang đọc nội dung phỏng vấn, Kiều Lâm liền đưa đến một bộ quần áo mới cần thay trước.

Cô cùng trợ lí vừa bước vào phòng thay đồ đã tình cờ bắt gặp Lê Hinh Nhi vừa thay quần áo xong.

Lê Hinh Nhi nhìn cô, cười khẩy.

"Thật trùng hợp, cô cũng ở đây à?"

Cô ta là bởi vì gần đây có một bộ phim truyền hình đang chiếm sóng, lại thêm một bộ phim điện ảnh mới phát hành, đúng là mức độ nổi tiếng đang ở thời điểm cao nhất.

Hơn nữa Ngụy Tử Đình cũng giúp cô ta mở rộng các mối quan hệ, vì thế cô ta liền có thể tham gia phỏng vấn người phát ngôn MG.

Tuy nhiên, Mộ Vi Vi cô thì dựa vào cái gì?

《 Ưng Nhãn 》 vẫn chưa được công chiếu, cô lấy đâu ra nhân khí, vẫn là chỉ nhờ vào vai nữ thứ của 《 Trường Phong 》.

Cố Vi Vi cười nhẹ: "Thật là trùng hợp."

Nói xong, cô cùng trợ lí vào phòng thay đồ.

Trước kia bởi vì trước thềm liên hoan phim ăn mặc sexy lố bịch, Lê Hinh Nhi trong giới thời trang đã bị chê cười châm trọc một phen.

Nhưng sau một thời gian dài tích cực tham gia các hoạt động từ thiện, các bộ phim truyền hình mới đây cũng đóng vai trò diễn viên chính, còn có một bộ phim điện ảnh phát sóng, nhân khí cùng danh tiếng đã trở lại không ít.

Giúp cô thay quần áo, trợ lí lo lắng nhỏ giọng nói thầm.

"Làm sao bây giờ, chúng ta chưa ra mắt một bộ phim điện ảnh nào cả, nhân khí và mức độ nổi tiếng còn kém cô ta rất nhiều, nếu lần này cô ta nắm được quyền đại diện phát ngôn thì.."
[/HIDE-THANKS]

Cgn
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 405: Gặp lại Lăng Nghiên.

[HIDE-THANKS]
Cố Vi Vi không phát biểu ý kiến gì cả, cô an ủi trợ lý hai câu, sau đó thay đồ xong liền chuẩn bị để quay đoạn phim ngắn cho buổi phỏng vấn.

Đến phòng chờ, mới phát hiện ra tới tham gia phỏng vấn lần này có không ít người, hơn nữa còn có rất nhiều gương mặt nổi tiếng khắp châu Á. Hầu hết là các diễn viên hàng đầu hoặc các siêu mẫu của châu Á.

Kiều Lâm càng nhìn, lông mày càng nhíu chặt, vẫn biết cạnh tranh sẽ khốc liệt, không nghĩ tới sẽ khốc liệt tới mức này.

"Xong đời rồi, xem ra không cần quay phim nữa, mấy người bên kia có vị nào mà không từng lấy qua vài cái cúp chứ."

Tuy nghệ sĩ của anh ta có vóc dáng xinh đẹp, nhưng độ nổi tiếng lại không cao, cúp thì lại càng không có.

Cố Vi Vi nhìn lướt qua, quả thật đều là những người nổi tiếng hơn cô nhiều.

Kiều Lâm nhận ra cô ngay cả trang sức cũng chưa đeo, nhíu mày nói, "Bà cô của tôi ơi, đã nói là phải thể hiện vẻ hoài cổ tao nhã, anh lo lắng đi mượn trang sức cho em, sao em lại không mang vào?"

Trên cơ thể những người ở đây, người nào mà không có đến hai món đồ trang sức quý báu chứ, cô lại chỉ mặc trang phục, không đeo lấy một cái, buộc tóc lại là xong à.

"Tới để chụp trang phục, cũng không phải chụp trang sức." Cố Vi Vi đáp lại.

Kiều Lâm suy đi nghĩ lại. Hình như cũng có lý ấy chứ, đeo trang sức quả thật sẽ làm mất điểm nổi bật của trang phục.

"Vậy.. nếu không được thì em gọi điện thoại cho đại boss mà ôm đùi đi nhé?"

Cố Vi Vi lườm anh ta, "Không ôm."

Một khi ôm đùi anh, tương lai vô số thành tựu cô đạt được đều sẽ quy về cái đùi này của anh chứ không phải thực lực của mình để lấy được.

"Cạnh tranh khốc liệt như vậy, phim của em còn chưa được chiếu, hôm nay vị nào tới đây cũng có địa vị cao hơn em, không ôm đùi quả thực khó có thể giành được công việc này." Kiều Lâm nhỏ giọng nói với cô.

"Ha ha ha, trước kia là ai nói với em, ở cái giới này phải giữ mình trong sạch, không thể tùy tiện ôm đùi để leo lên hả?" Cổ Vi Vi hỏi ngược lại.

"Đùi của đại boss có thể giống những cái đùi khác sao?" Kiều Lâm nhỏ giọng nói.

Trước kia không biết quan hệ của cô cùng đại boss, anh ta mới không đồng ý cô đi ôm đùi người ta trong cái giới này. Nhưng chỉ cần là đùi của đại boss thì anh ta còn cầu còn không được ấy chứ.

Chỉ cần gọi điện thoại cho anh, làm nũng một chút thì cần gì phải phỏng vấn nữa. Việc trở thành người đại diện cho MG này rất quan trọng, nếu bỏ lỡ thì trong vòng một năm sắp tới cô khó có thể kiếm được hợp đồng làm người đại diện của nhãn hàng thời trang nổi tiếng nào nữa.

"Anh có thể tin tưởng em một chút được không?" Cố Vi Vi liếc anh ta một cái.

"Anh.."

Kiều Lâm thấy cô không chịu nghe thì tức đến đau tim.

Cái đùi to như thế ngay bên cạnh cô, cô lại không đi ôm, vậy bạn trai cô có tác dụng gì hả?

Hai người còn đang tranh luận vấn đề ôm đùi, Lê Hinh Nhi đột nhiên gọi một tiếng. "Chị Lăng Nghiên ơi!"

Cố Vi Vi nghe tiếng gọi thì nhìn thoáng qua cửa, liền nhìn thấy Lăng Nghiên cũng tới. Hơn nữa còn mặc trang phục phỏng vấn. Cùng đi vào với cô ta còn có hai vị người đại diện cấp cao của MG.

Kiều Lâm vừa thấy liền bất đắc dĩ thở dài, "Giờ thì hay rồi, lần này thực sự không cần quay phim nữa."

Vốn dĩ, những đối thủ này đã đủ khiến anh ta có áp lực như bị núi đè rồi, lần này còn thêm một diễn viên truyền kỳ nổi tiếng đến nữa.

Không chỉ có mình anh ta nghĩ như vậy, những nữ minh tinh cùng người mẫu ở đây đều có cùng suy nghĩ, hai người ở sau lưng Cố Vi Vi nói thầm.

"Xem ra, lần này phí công vô ích rồi, Martin đã ký hợp đồng với Cố gia nhiều năm như vậy, ảnh hậu Lăng còn luôn mặc thiết kế của Martin nữa chứ."

"Người ta còn là Cố phu nhân tương lai, lại còn rất nổi tiếng kia mà, cuộc tuyển chọn lần này hẳn là cho cô ta rồi."

Cố Vi Vi âm thầm cười lạnh.

Martin ký hợp đồng với Cố gia nhiều năm như vậy nhưng thật ra là ký với cô.

Sau khi anh ta thiết kế xong chiếc váy cưới kia cho cô, cô đã ngừng hợp đồng với anh ta, để cho anh ta trở về tiếp tục sự nghiệp trong giới thời trang của mình.

Còn về Lăng Nghiên, trước kia là xin quần áo từ chỗ cô, còn về sau sau khi cô mất đi thì trực tiếp lấy đồ của cô để mặc.
[/HIDE-THANKS]

_mieumieulove_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 406: Chuyện này có chút lúng túng.

[HIDE-THANKS]
Lăng Nghiên xuất hiện liền nhận được sự kính trọng yêu mến của một đám nữ minh tinh tham gia phỏng vấn, ai cũng vội vã đi lên chào hỏi bắt tay với cô ta.

Kiều Lâm từ sau sự kiện 《 Tiếng vọng 》 kia liền vô cùng chán ghét cô ta. Nếu không bởi vì tin tức tiểu thiên hậu Tiết Tình hít thuốc phiện thì mấy cái gièm pha trong 《 Tiếng vọng 》 sẽ không bị ép xuống. Hiện tại, cô ta còn không biết xấu hổ ở trước mặt mọi người ôm cái danh ảnh hậu ra vẻ ta đây, sợ là đã quên nỗi đau lần trước bị nghệ sĩ nhà anh ta làm cho mất mặt rồi?

Anh ta quay đầu, chọc chọc người Cố Vi Vi, thấp giọng khuyên nhủ, "Ôm đùi đi mà, đoạt lấy công việc này của cô ta."

Thực sự cho rằng ôm đùi Cố Tư Đình thì cái gì cũng là của cô ta sao?

Đùi mà nghệ sĩ nhà anh ta ôm còn to hơn cái đùi của Cố Tư Đình.

"Không giật được thì mới tính tiếp." Cố Vi Vi nói.

Cô hiểu tác phẩm của Martin, càng hiểu tính tình của anh ta hơn.

Cuộc cạnh tranh này, cô không nhất định sẽ bại lâm trận rút lui. Hơn nữa, đối phó với một Lăng Nghiên như vậy, cô còn phải nhờ Phó Hàn Tranh ra tay thì đúng là quá uổng công sống lại lần nữa.

Vì lúc trước đã từng gặp Lăng Nghiên một lần nên Lê Hinh Nhi vui vẻ chạy tới, hai người rất nhanh đã chuyện trò rơm rả với nhau. Vốn thấy nhiều người đến cạnh tranh như vậy, cô ta cũng biết hy vọng có thể lấy được hợp đồng làm người đại diện là không lớn. Nhưng mà, ảnh hậu Lăng Nghiên vừa tới thì người khác cũng công cốc như cô ta thôi.

Ảnh hậu Lăng Nghiên giành được hợp đồng làm đại diện này còn tốt hơn là bị người khác lấy đi. Hơn nữa, trước đó vì vụ bản phối âm thứ hai mà ảnh hậu Lăng Nghiên bị Mộ Vi Vi hại cho thê thảm, cô ta cũng vì chia sẻ Weibo ủng hộ Lăng Nghiên mà cũng lọt vào vòng công kích của cư dân mạng. Lúc này ảnh hậu Lăng Nghiên lấy được hợp đồng làm người đại diện của MG thì cũng coi như báo được thù, cô ta cũng có thể xả giận.

Cư nhiên đi quay thì luôn nhận được tài nguyên tốt nhất, vụ 《 Tiếng vọng 》 lại đè bẹp Lăng Nghiên cũng khiến danh tiếng của Mộ Vi Vi tăng vọt. Cô ta cũng không tin, chuyện gì Mộ Vi Vi cũng đều có thể trót lọt như vậy được.

Lăng ảnh hậu lấy được hợp đồng này, lấy thế lực Cố gia qua lại với những nhãn hàng thời trang nổi tiếng một chút thì Mộ Vi Vi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ có được tài nguyên tốt trong giới thời trang.

Lê Hinh Nhi đợi những người khác tản ra, lúc này mới nhỏ giọng nhắc nhở Lăng Nghiên, "Chị Lăng Nghiên à, Mộ Vi Vi cũng đến đây đó."

Vẻ tươi cười trên mặt Lăng Nghiên bỗng cứng đờ, theo hướng Lê Hinh Nhi chỉ mà nhìn thoáng qua Mộ Vi Vi, đáy mắt lướt qua nỗi căm hận thâm trầm.

Nhiều năm như vậy, chưa từng có ai có thể khiến cho cô ta mất mặt đến thế, hơn nữa còn bị nhốt trong phòng thí nghiệm đặt tiêu bản người cả buổi tối.

Lê Hinh Nhi nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Nghiên thì âm thầm cười lạnh.

Lăng ảnh hậu đối phó với một minh tinh nhỏ nhoi như Mộ Vi Vi còn không phải dễ như giết kiến sao?

Lúc Lăng Nghiên nhìn sang bên này, Vi Vi cũng giương mắt nhìn qua, cười cười, "Lăng ảnh hậu, trùng hợp quá?"

Vẻ tươi cười trên khóe miệng Lăng Nghiên càng lúc càng cứng ngắc, "Mộ tiểu thư, chúng ta.. lại gặp nhau nữa rồi."

Đáng chết! Tại sao Mộ Vi Vi lại là bạn gái của Phó Hàn Tranh?

Hại cô ta muốn xử lý Mộ Vi Vi cũng không thể tùy tiện ra tay được.

Với danh tiếng của Mộ Vi Vi mà nói, phỏng vấn làm người đại diện của một nhãn hàng lớn căn bản là không đến lượt, xem ra Phó Hàn Tranh đã âm thầm giúp cô rồi.

"Cùng tồn tại trong một giới, thi thoảng gặp nhau không phải là chuyện rất bình thường sao?" Cố Vi Vi cười khẽ nói.

Hai người đang nói chuyện, nhà thiết kế chính của MG, Martin Green dẫn theo trợ lý tiến vào, thông báo với mọi người chuẩn bị sẵn sàng, lập tức bắt đầu quay phim ngắn phỏng vấn.

Lăng Nghiên cười điềm đạm, tiến đến chào hỏi, "Martin, chào anh, đã lâu không gặp anh rồi."

Martin Grimm nghe tiếng thì nhìn Lăng Nghiên vài giây, cau mày suy nghĩ thật lâu rồi mới hỏi, "Xin hỏi.. cô là?"

Anh ta vừa hỏi liền khiến Lăng Nghiên có chút lúng túng.

Đám người xung quanh kinh ngạc không thôi, không phải Martin đã làm nhà thiết kế riêng cho Cố gia vài năm rồi sao, sao có thể không biết Cố phu nhân tương lai được?
[/HIDE-THANKS]

_mieumieulove_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 407: Đó là áo cưới của Vi Vi.

[HIDE-THANKS]
Phản ứng của Martin Green khiến cho người ta thật khó hiểu.

Nghe nói Lăng ảnh hậu cùng Cố Tư Đình đã quen biết nhau nhiều năm rồi. Anh ta ở Cố gia đã vài năm, vậy mà lại không biết bạn gái của Cố Tư Đình?

Hơn nữa, cho dù không quen biết khi ở Cố gia thì Lăng Nghiên làm diễn viên chính trong《 Trường sinh mộng 》nổi tiếng như thế, lấy về bao nhiêu giải thưởng lớn, chẳng nhẽ anh ta cũng không biết?

Trên mặt Lăng Nghiên lộ rõ nụ cười lúng túng có chút cứng ngắc, "Khi tôi quay 《 Trường sinh mộng 》, anh từng thiết kế trang phục đóng phim cho tôi.."

Martin Green vừa nghe thì như tỉnh ngộ, "À, Vi Vi, Vi Vi đã từng nói qua về cô, cô Lý Nghiên."

Trợ lý của anh ta âm thần than thở, nhỏ giọng nhắc nhở, "Anh Green, là Lăng Nghiên không phải Lý Nghiên."

Martin Green vừa được người ta nhắc nhở liền mở miệng xin lỗi, "Thật sự xin lỗi, người không quá quen thì tôi đều không nhớ rõ, không phải cố ý nhớ nhầm tên của cô đâu."

Anh ta xin lỗi như vậy càng khiến Lăng Nghiên thêm lúng túng hơn.

Anh ta nói vậy thì có khác gì nói anh ta không quen biết cô ta chứ?

Hơn nữa, nói như thế nào thì bọn họ cũng từng gặp nhau nhiều lần, vừa nói tới《 Trường sinh mộng 》, người anh ta nhớ đến đầu tiên không phải diễn viên chính như cô ta mà là Cố Vi Vi ở hậu trường.

"Vài năm không gặp, anh không nhớ rõ cũng là bình thường thôi."

Martin Green dặn dò trợ lý, bảo nhà quay phim chuẩn bị, sau đó dò hỏi Lăng Nghiên, "Cho tôi hỏi, Vi Vi cũng cùng đến với cô sao? Rất lâu rồi tôi không liên lạc được với cô ấy."

Lăng Nghiên cười đáp, "Không có, cô ấy.. cô ấy có việc, gần đây cũng không xuất hiện nữa."

Cố Tư Đình đã dặn qua, trước khi Cố gia đàm phán xong với gia tộc Dolans thì không được để lộ tin tức Cố Vi Vi đã chết ra ngoài.

Martin Green thất vọng thở dài, đột nhiên như nghĩ tới cái gì, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, "Đúng rồi, áo cưới, vì sao cô lại lấy đi áo cưới của Vi Vi?"

"Đó là.. Vi Vi và Cố thiếu đưa cho tôi." Lăng Nghiên nói.

Anh ta có thể.. đừng nhắc đến Cố Vi Vi nữa được không?

"Không! Cô ấy sẽ không đưa cho người khác đâu, đó là áo cưới của cô ấy mà!"

Martin Green nghiêm mặt nói với Lăng Nghiên, "Mong cô chuyển lời tới Cố thiếu, về chuyện này.. tôi không thể chấp nhận được."

Kiều Lâm thấy dáng vẻ tôi không quen cô của Martin thì vui sướng thầm trong lòng không thôi.

Thấy cô ta nhiệt tình gọi thẳng tên người ta, còn tưởng rằng cô ta quen thân lắm, kết quả Martin Green ngay cả tên cô ta cũng không nhớ.

Lăng Nghiên cười yếu ớt không nói gì, đáy mắt xẹt qua một chút lạnh lẽo không dễ nhận ra.

Cho dù đó là áo cưới của Cố Vi Vi đi nữa thì Cố Vi Vi cũng không còn mạng để mặc nữa rồi, không phải sao?

Cố Vi Vi im lặng nhìn Lăng Nghiên cùng Martin Green nói chuyện, Martin không phải chưa từng gặp Lăng Nghiên, không nói đến gặp qua mười lần, cũng phải gặp đến bảy tám lần. Chỉ là Martin có một thói xấu, người anh ta không có hứng thú, anh ta luôn không thèm nhớ tới.

Cho nên, cho dù hiện tại Lăng Nghiên là vị hôn thê của Cố Tư Đình, cho dù cô ta là diễn viên chính của 《 Trường sinh mộng 》vô cùng nổi tiếng, đạt được vô số giải thưởng lớn đi chăng nữa, nhưng đối với Martin, người luôn chìm đắm trong thế giới của chính mình thì căn bản không biết đến cô ta.

Nhân viên công tác đi đến, thông báo cho Martin Green có thể chính thức bắt đầu quay phim phỏng vấn.

Martin Green giải thích ý tưởng thiết kế cùng cảm nhận của anh ta về trang phục lần này với nhóm nữ minh tinh và người mẫu, lúc ánh mắt lướt qua đám người, nhìn thấy Cố Vi Vi thì tạm dừng vài giây, sau khi nói xong anh ta liền đi đến.

"Cô là.. Mộ Vi Vi?"

Đám nữ minh tinh cùng người mẫu đang chờ quay kinh ngạc nhìn một cô nàng diễn viên mới vừa bước chân vào làng giải trí của Trung Quốc mà lại được Martin Green, người không nhận ra diễn viên nổi tiếng như Lăng Nghiên biết tên.

Nhưng, liếc mắt một cái đã nhận ra một diễn viên mới xuất đạo chưa lâu của Trung Quốc, đây là tình huống gì vậy a?
[/HIDE-THANKS]

_mieumieulove_
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back