Trọng Sinh [Dịch] Ác Nữ Tái Sinh: The Villainess Lives Twice - Han Mint

Discussion in 'Truyện Drop' started by pinocchio, Jun 23, 2021.

  1. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi họ đến trang viên của Hầu tước Rosan, Artizea trao cho Kishore ngọn nến cầu nguyện được ban phước và sau đó cô đi vào trong.

    Các người hầu của dinh thự hầu tước Rosan đang làm công việc của họ một cách lặng lẽ, không lo lắng về chuyến thăm của Hoàng đế.

    Hoàng đế thỉnh thoảng đến đây để làm Miraila ngạc nhiên và vui vẻ.

    "Hãy phát các túi quà đã được chuẩn bị."

    "Người sẽ sử dụng gần như tất cả những thứ người có sao tiểu thư?"

    Alice thì thầm trong sự hoang mang.

    Artizea đã làm hàng chục túi lụa nhỏ đựng một vài đồng tiền vàng và cất chúng trong hộp gỗ cá nhân của mình.

    Đó là để tạo điều kiện thuận lợi cho việc đưa hối lộ được gọi là quà tặng hoặc tiền boa.

    Trước khi trở về quá khứ, cô đã dạy Alice cách quản lý mạng lưới thông tin nắm bắt được.

    "Địa vị của một người càng cao, thì càng có nhiều người đi theo phục tùng. Và nếu ai đó là người của Hoàng gia, sẽ có hàng tá người đi theo anh ta từ phòng này sang phòng khác để phục tùng anh ta. Số người dọn dẹp, dọn dẹp phòng ốc, chuẩn bị và mang thức ăn là vô kể"

    "Đúng rồi."

    "Nhưng hầu hết những người hầu làm việc cho những nhà quý tộc này thậm chí còn không được công nhận là con người. Vì lý do đó, họ có thể thu được nhiều thông tin có giá trị bằng cách hoạt động như một gián điệp.

    " Chà, em hiểu ý của tiểu thư, nhưng nếu họ có thông tin có giá trị, họ thường không bán nó sao? Không phải tốt hơn là trả tiền cho họ vào thời điểm đó sao? "

    Alice cúi đầu nói.

    Rất nhiều người hầu biết rằng họ có thể kiếm tiền từ việc bán thông tin.

    Vì vậy, họ thường nhớ mọi thứ từ những người mà họ phục vụ đã nói và đã làm, để bán thông tin đó khi đến thời điểm thích hợp hoặc để đạt được tham vọng của riêng họ.

    " Nếu ta làm điều này thường xuyên, họ sẽ không nói chuyện với ta trước khi ta có thông tin có giá trị? "

    " À, tiểu thư đang ưu tiên lựa chọn thông tin để mua hàng. "

    " Đặc biệt là sự tin tưởng, họ sẽ nghĩ rằng ta sẵn sàng mua bất kỳ thông tin có giá trị nào và ta cũng có khả năng trả với bất cứ giá nào. Nó phải được thể hiện thường xuyên. "

    Artizea cũng mua chuộc những người ở vị trí không quan trọng.

    Cô không thể mua trái tim của họ bằng cách tiêu tiền chỉ khi nó phù hợp với cô.

    " Ngươi nên biết điều này. Nếu ngươi cho tiền mà không đòi hỏi sự ưu ái nào, họ sẽ cảm thấy mắc nợ. Cái này rất quan trọng. Khi ngươi đưa tiền và yêu cầu một thứ gì đó đáp lại, mối quan hệ sẽ kết thúc ngay lập tức. Nhưng khi ngươi không yêu cầu bất cứ điều gì để đáp lại, mối quan hệ sẽ không bao giờ kết thúc. Họ sẽ luôn nghĩ rằng họ phải làm điều gì đó cho ngươi. "

    Điều này không chỉ áp dụng cho người nghèo, mà còn áp dụng cho những người ở vị trí cao hơn.

    Với những đồng tiền vàng mà Artizea trao cho họ, họ có thể sống lặng lẽ hàng tháng trời và dạy dỗ con cái nên người.

    Vì vậy, theo lẽ tự nhiên, họ đã rất biết ơn cô.

    Nếu cô có địa vị thấp kém thì những người nhận tiền sẽ coi đó là hối lộ và bỏ qua.

    Nhưng cô là Hầu tước Rosan.

    Số tiền cô đưa là hối lộ cho tương lai nhưng người nhận không cảm thấy mình bị mua chuộc mà là được cấp trên ưu ái.

    Và đối với họ, lòng trung thành là cách để trả ơn cho sự ban ơn của chủ nhân.

    " Nói chuyện với họ mỗi khi ngươi giao tiền. Họ nên biết rằng ngươi sẵn sàng mua bất kỳ thông tin nào, thậm chí một số thông tin mà họ không bán vì cho rằng nó không có giá trị. Khi danh tiếng của ngươi tăng lên thì ngươi sẽ nhận được sự tin tưởng của họ, những người chưa bao giờ được cho tiền trước đây sẽ đến để bán thông tin của họ. "

    Mặc dù Artizea có thể hình dung về bức tranh tổng thể, nhưng điều quan trọng là phải có được nhiều thông tin.

    Mặt khác, chất lượng của thông tin không phụ thuộc vào độ dài của thông điệp mà phụ thuộc vào việc nó có đến từ một nguồn đáng tin cậy hay không.

    Biết rằng Artizea đã chuẩn bị túi quà vì lý do này, Alice vẫn lo lắng nói.

    " Nhưng đó là gần một nửa số tài sản mà tiểu thư có để chi tiêu trong năm nay. "

    " Không sao đâu. "

    Dù sao, nếu cô kết hôn với Cedric, sự giàu có của Hầu tước Rosan sẽ nằm trong tay cô. Khi đó, mẹ sẽ không thể can thiệp vào tài sản của cô nữa.

    Alice không hay nài nỉ nên không hỏi lại. Cô cúi đầu lịch sự như một dấu hiệu của sự hiểu biết, và nhanh chóng đến phòng của Artizea.

    Sau khi Alice rời đi, Artizea đến chỗ của Miraila.

    Cô sẽ đến chào Hoàng đế.

    Miraila vốn không thích cô xuất hiện trước mặt Hoàng đế.

    Nhưng bây giờ cô không có lý do gì để quan tâm đến Miraila. Cô không thể bỏ lỡ cơ hội để gây ấn tượng với Hoàng đế.

    Các binh lính của Đội cận vệ Hoàng gia và những người hầu cúi đầu chào cô trong im lặng. Artizea cũng cúi chào và nói với người hầu ở cửa.

    " Xin hãy cho Hoàng đế biết rằng con gái của Miraila, Artizea, muốn chào đón ông ấy. "

    Sau đó, cô lấy một chiếc túi lụa nhỏ trong túi và đưa cho người hầu.

    Nó cũng giống như những chiếc túi mà cô đã yêu cầu Alice đưa. Artizea luôn có một số túi bên mình cho bất cứ việc gì.

    Người hầu, người đã từng nhận vài chiếc túi này trong quá khứ, gật đầu với một nụ cười thân thiện. Sau đó anh ta mở cửa và đi vào.

    Từ bên ngoài, người ta có thể nghe thấy giọng nói xen lẫn tiếng cười của Miraila.

    Hoàng đế đang ngồi thoải mái trên ghế sô pha.

    Miraila chỉ mặc một chiếc váy lót. Những người giúp việc ở một bên, sắp xếp chiếc váy mà bà ấy sẽ mặc vào.

    Hoàng đế Gregor là một người đàn ông lạnh lùng, ích kỷ.

    Ông chỉ quan tâm đến việc đảm bảo quyền lực của mình hơn là việc cai trị đất nước. Ông ta đa nghi, thấp hèn và tham lam.

    Tuy nhiên, tình yêu của ông dành cho Miraila là điều duy nhất chân thành.

    Ông ta quan hệ với vô số phụ nữ, nhưng Miraila là người duy nhất ông ta giữ bên mình suốt 25 năm.

    Mặc dù Miraila đã sinh con gái cho một người đàn ông khác, nhưng họ chỉ cách nhau một tuổi.

    Ông ấy tốt với Artizea vì cô là con gái của Miraila.

    Nhưng cô chưa bao giờ biết tình yêu đích thực là gì. Đã có lúc cô tò mò về tình yêu. Nhưng bây giờ cô không quan tâm.

    Điều quan trọng là ông ta yêu Miraila và sẽ không bao giờ rời bỏ bà ấy.

    Artizea quỳ một chân xuống lạy Hoàng đế.

    " Cầu mong cho mặt trời của đế chế chiếu xuống các thần dân của người. Artizea, con gái của Miraila, kính chào Hoàng đế Bệ hạ. Hoàng đế vạn tuế. "

    " Đã lâu lắm rồi ta không được gặp ngươi thế mà giờ đây ngươi đã trưởng thành trong chớp mắt ".

    Hoàng đế nói.

    Ông ta cười như một con rắn và nhìn Artizea từ trên xuống dưới. Đó là một cái nhìn chăm chú.

    " Nếu ngươi giống mẹ của ngươi thì ngươi sẽ xinh đẹp hơn nhiều. "

    " Em biết em đẹp mà. "

    Miraila nói. Sau đó, cô bước tới với những bước chân nhẹ nhàng và ngồi trên đùi Hoàng đế, càu nhàu.

    " Em nào có thể làm gì được đây? Ngay cả mặt nó cũng xấu, nhưng nó lại là con gái em, vì vậy em phải sống với nó ".

    " Tại sao lại nói vậy chứ? Mặc dù Tia không giống em, nhưng con bé có những nét của một phụ nữ xinh đẹp. Nếu con bé tăng cân một chút và cơ thể trưởng thành hơn, con bé sẽ trông xinh đẹp ngay lập tức ".

    " Nó đã lớn rồi mà vẫn vậy. Nếu em nói những điều đó, có lẽ nó sẽ thực sự tin là thật. "

    Nói một cách âu yếm, Miraila vuốt ve má ông ta. Hoàng đế mỉm cười.

    " Ý ta là vậy đó. Con cũng nghĩ đó là một trò đùa đúng không, Tia? "

    Artizea lịch sự nhìn xuống.

    Khi Artizea còn là một đứa trẻ, Miraila ghét cô và đánh cô vì cô trông không giống mình.

    " Nếu ít nhất mày cũng giống tao một chút, chẳng phải Hoàng thượng đã đối xử với mày như con gái ruột của mình sao? "

    Artizea thực sự tin vào lời nói của bà ta và đã khóc. Thậm chí, một số đêm, cô còn mơ thấy mình cũng được sinh ra là con gái của Hoàng đế, và cô nhận được tình yêu thương của cha mẹ mình, giống như Lawrence.

    Nhưng bây giờ nghĩ lại cô thấy điều đó thật ngu ngốc.

    Nếu cô giống Miraila, chắc chắn cô sẽ bị kéo lên giường của Hoàng đế ngay khi cô bước sang tuổi mười sáu.

    Cô đã may mắn sở hữu gương mặt không giống người mẹ xinh đẹp của mình.

    " Thần rất vui khi nghe điều này. Bệ hạ yêu mẹ của thần và cho rằng thần cũng xinh đẹp. Không điều gì có thể khiến thần cảm thấy vinh dự hơn? "

    " Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? "

    " Thần vừa tròn 18 tuổi. "

    " Con bé đã thực sự trưởng thành. Em cần tìm một người chồng phù hợp cho nó ".

    " Không, nó chỉ là một đứa trẻ 18 tuổi. Đó sẽ là cuộc hôn nhân như thế nào chứ? "

    Miraila nói thẳng. Hoàng đế cười, nắm lấy cổ tay Miraila và hôn tay bà ta một cách âu yếm.

    " Ta biết em muốn con gái mãi mãi ở bên cạnh mình, nhưng con bé nên đính hôn trước khi 20 tuổi. "

    " Mm, nhưng vẫn.. "

    " Ta sẽ chọn cho con bé một người chồng phù hợp. Con bé sẽ không thể sống với anh trai mình mãi mãi được, phải không? "

    Hoàng đế mỉm cười.

    Một người chồng phù hợp, ý ông ta không phải là một cuộc hôn nhân tốt đẹp dành cho Artizea, mà là một cuộc hôn nhân chính trị sẽ chỉ giúp ích cho Lawrence.

    Nhưng Miraila không hiểu và càu nhàu với vẻ không bằng lòng. Dù khó chịu nhưng Hoàng thượng vẫn thấy bà ta dễ thương.

    Artizea cúi chào lịch sự.

    Miraila giận dữ đứng dậy để mặc lại chiếc váy của mình.

    Bà ta đã không mặc lại chiếc váy đã quyết định trước đó, vì bà muốn khoe vóc dáng của mình với Hoàng đế.

    Một chiếc váy sa tanh màu xanh lá cây tuyệt đẹp, với đường viền cổ yếm trước ngực và đường viền cổ thẳng ở lưng.

    Đúng lúc đó, người hầu bước vào và nói một cách trịnh trọng.

    " Một vị khách đã đến gặp người, thưa tiểu thư Artizea. "

    Artizea vội vàng nói.

    " Tha lỗi cho thần. Thần có việc phải đi bây giờ. "

    Hoàng đế ra hiệu, cho phép cô rời đi, và Miraila liếc nhìn cô.

    Artizea quay người lại và rời khỏi phòng Miraila. Người hầu đi theo cô, nhỏ giọng nói.

    " Nữ bá tước Eunice hiện đang ở trong tiền sảnh làm ầm ĩ. Cô ấy muốn gặp Hoàng thượng. "

    " Được rồi, ta sẽ lo việc đó. "

    " Ngươi có biết nữ bá tước Eunice sẽ đến không? "

    " Vâng, tôi biết. "

    Artizea đã không biết thông tin này trước đó.

    " Ngươi làm tốt lắm. Cảm ơn ngươi rất nhiều. "

    " Tại sao người lại nói như vậy? "

    " Hoàng thượng lần đầu tiên có tâm trạng rất tốt sau một thời gian dài. Nếu nữ bá tước làm phiền ngài, ta chắc chắn rằng tất cả chúng ta sẽ bị liên lụy. "

    " Ta phải đón tiếp khách là điều đương nhiên. Nếu ta không xoa dịu được Nữ bá tước, chắc chắn bà ấy sẽ làm ầm ĩ lên ".

    Vừa nói xong, Artizea tiến đến tiền sảnh.

    Tiếng hét của nữ bá tước Eunice vọng đến tận tầng hai.

    " Ý của ngươi là Bệ hạ thậm chí sẽ không gặp ta, con gái ruột của ông ấy, vì con mụ đàn bà bẩn thỉu đó? "

    Người quản gia căng thẳng và khom người.

    Artizea bước xuống cầu thang một cách chậm rãi và từ tốn.

    " Xin chào, nữ bá tước Eunice. Điều gì mang cô đến đây.."

    * Tát *

    Đột nhiên, nữ bá tước Eunice giơ tay tát mạnh vào má Artizea.
     
  2. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nữ bá tước Eunice tát vào má Artizea một cái thật mạnh đến nỗi đầu cô cảm thấy choáng váng.

    Artizea không khỏi nhăn mặt và lấy tay che má.

    Các nhân viên và người hầu của hầu tước Rosan, những người đang theo dõi, rất ngạc nhiên và cố gắng đến gần họ. Ngay cả một trong những binh lính bảo vệ tiền sảnh cũng kinh ngạc chạy đến.

    Cô hầu gái của bá tước tái mặt và không biết phải làm gì.

    "Chẳng có gì xảy ra."

    Artizea từ tốn lắc đầu. Miệng cô bị rách và chảy máu, vì vậy cô ấy đã rút khăn tay ra và lau cho mình.

    Sau đó, cô nhìn chằm chằm vào nữ bá tước Eunice.

    Nữ bá tước Charlotte Eunice là một trong hai cô con gái ngoài giá thú của Hoàng đế.

    Mẹ cô không phải là một người được yêu chiều như Miraila, mà là một cô hầu gái bị lôi lên giường trong một đêm.

    Đó là để cho hoàng hậu luôn thích kiểm soát mọi thứ thấy rằng ông đã có một đứa con với hầu gái của mình, không phải vì cô ấy là người mà ông ta yêu.

    Đó thậm chí không phải là một bí mật.

    Hoàng đế không quan tâm đến mẹ của Charlotte. Tuy nhiên, ông yêu con gái như vàng ngọc.

    Nữ bá tước Eunice đã có những ký ức tươi về việc được Hoàng đế yêu chiều cho đến khi cô lên mười.

    Mặc dù bây giờ cô không có quyền lực hay tình yêu, niềm tự hào của cô với tư cách là con gái của hoàng đế mạnh mẽ hơn bất cứ điều gì khác.

    Vì vậy, cô không thể chịu đựng được khi bị đánh bại bởi Miraila.

    Sự thật thì không phải bà ta chỉ là người tình của ông ta sao? Cô biết việc thua con trai của ông, Lawrence là điều không thể tránh khỏi, nhưng là con gái của ông, cô không thể chịu đựng được việc đứng sau người tình của ông.

    Đó là lý do tại sao cô ấy ghét con gái Miraila, Artizea, như một con côn trùng.

    Theo quan điểm của Artizea, cả hai đều chả là gì cả. Cho dù dòng máu của Hoàng đế chảy trong huyết quản của cô ta dường như lại khiến điều đó không còn quan trọng đối với cô.

    Nữ bá tước Eunice coi thường Artizea. Đó là một cái nhìn của sự khinh bỉ.

    "Nữ bá tước Eunice, cô có biết mình vừa làm gì không."

    "Gọi mẹ của mày đến đây."

    "Cô thử nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu tôi gục ngã ở đây và bắt đầu khóc?"

    Artizea nói nhỏ.

    "Những người hầu và hiệp sĩ của Đội cận vệ Hoàng đế đã thấy cách cô đột ngột tát vào má tôi."

    "Mmm, vậy thì sao?"

    "Hoàng thượng ghét những người ồn ào. Ngoài ra, chả có một người đàn ông nào muốn con gái đến thăm mình khi đang gặp gỡ bí mật với người yêu cả? Cô không còn là một cô bé năm sáu tuổi, ngược lại, cô đã có gia đình và thậm chí là có con".

    Mặt nữ bá tước Eunice tái mét. Artizea nói một cách lạnh lùng.

    "Nếu tôi làm ầm ĩ vào lúc này, kêu lên vì nhục nhã và đau đớn, tôi tin chắc Hoàng thượng sẽ đến. Và mẹ tôi sẽ không đời nào bỏ qua cơ hội này, vì vậy bà sẽ khóc với tôi, và nói với Hoàng đế rằng con gái của ông ấy khinh thường và xúc phạm chúng tôi theo cách này. Cô nghĩ điều gì sẽ xảy ra sau đó?"

    "Ông ấy, ông ấy.."

    "Cô càng cố gắng đối phó với mẹ của tôi thì Hoàng thượng đối với cô càng không có thiện cảm. Cô có muốn thử không?"

    Artizea nói và bước tới.

    Nữ bá tước Eunice cảm thấy bị áp lực bởi sự hiện diện quá lớn của cô đến nỗi cô ấy gần như ngã ngửa ra sau. Người giúp việc lao vào giữ cô lại.

    Artizea kéo gấu váy của mình. Rồi cô ấy nói nhỏ.

    "Mẹ tôi và anh trai tôi, Lawrence là những người duy nhất được hưởng lợi từ việc này. Vì vậy, hãy về nhà ngay lập tức".

    "Mày nghĩ mày là ai? Nếu mày thực sự tự tin như vậy, tại sao lại không thử đi"

    Nữ bá tước Eunice nói với một cách hất hàm, nhưng giọng nói của cô ấy run rẩy.

    Artizea cười khổ.

    Cô không cần phải cố gắng tìm hiểu. Bởi vì, trong quá khứ, cô thực sự đã từng trải qua chuyện như vậy.

    Cô đã quen với việc bị Miraila tát, vì vậy cô không cảm thấy đau đớn. Tuy nhiên, hồi đó cô hành động như thể rất đau, gục xuống sàn và khóc. Những người hầu và binh lính kinh ngạc đến gần để giúp cô.

    Miraila, người tháo vát trong việc này, nhanh chóng nhận ra ý định của Artizea và hành động.

    Nước mắt lưng tròng, bà than thở với Hoàng đế rằng bà và con gái không đáng bị đối xử như vậy.

    Sau đó bà ta cam chịu rời khỏi phòng ngủ của mình, và khóc lóc thảm thiết trong gần mười ngày.

    Hoàng đế vì những giọt nước mắt của người phụ nữ mình yêu nên đã quở trách Nữ bá tước Eunice. Ông cũng tặng Miraila một món quà lớn để an ủi và tổ chức một bữa tiệc lộng lẫy cho bà ta.

    Miraila đến bữa tiệc ôm cánh tay của Hoàng đế một cách kiêu hãnh và trở thành tâm điểm của bữa tiệc.

    Đây là lần đầu tiên Artizea được Lawrence và Miraila công nhận là "thứ gì đó hữu ích."

    "Nữ bá tước Eunice, cô không nên tranh giành với người phụ nữ yêu quý của cha mình. Cô là con gái yêu của ông ấy, nếu muốn gạt mẹ ta sang một bên thì cô phải chấp nhận được yêu theo một cách khác."

    Nữ bá tước Eunice bối rối nhìn cô.

    Cô không thể hiểu tại sao Artizea lại nói điều này như thể cô muốn hạ thấp mẹ mình.

    "Hoàng thượng đã có lúc thực sự quan tâm đến cô như con gái của mình, và đã từng rất yêu thương cô. Vì thế ngày mai hãy cùng các con mình đến thăm Hoàng thượng. Và cô lại được yêu thương như con gái. Cô không nên chỉ trích mối quan hệ của ông ấy với phụ nữ, cô sẽ chỉ làm cho Hoàng thượng ghét cô thêm mà thôi. Điều đó không có lợi cho cô đâu".

    "Cô đang nói cái quái gì vậy?"

    "Tôi sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra hôm nay. Bây giờ, biến đi. Không người cha nào trên thế giới này muốn con cái nhìn thấy mình khi đi với người tình đâu."

    Artizea nói điều này và nhìn lại các binh lính của Đội Cận vệ Hoàng gia. Chàng lính trẻ trở nên căng thẳng trước cái nhìn của Artizea.

    Artizea mỉm cười ngọt ngào với anh ta.

    "Nữ bá tước Eunice cần được nghỉ ngơi, anh có vui lòng hộ tống cô ấy ra ngoài không?"

    "Anh ổn chứ?"

    Chàng hiệp sĩ buồn bã nhìn cô. Artizea nói.

    "Chúng ta không nên làm gián đoạn thời gian nghỉ ngơi của Bệ hạ. Nữ bá tước Eunice, hãy ghi nhớ lời nói của tôi và về nhà. Đừng quên lòng hiếu thảo thực sự là gì."

    Nữ bá tước Eunice dường như không hiểu lời cô nói. Tuy nhiên, khi binh lính thúc giục cô ấy rời đi, cô ấy đã ngoan ngoãn làm như vậy.

    Artizea thả lỏng cơ thể của mình.

    Tình yêu mà một người có thể dành cho người khác có giới hạn. Còn hơn thế nữa đối với một người sống ích kỷ như Hoàng đế Gregor.

    Tình yêu dành cho người phụ nữ khác với tình yêu dành cho đứa trẻ, nhưng cũng không thể trối bỏ trách nhiệm.

    Khi nữ bá tước Eunice giành lại tình yêu thương của Hoàng đế, Miraila cuối cùng sẽ bị kéo ra khỏi trái tim ông ta.

    Artizea không giống như trước đây, khi cô vu khống và lập mưu chống lại người khác để gieo rắc nghi ngờ trong tâm trí Hoàng đế.

    Trong quá khứ, cô đã từng tiêu diệt những người muốn đến gần Hoàng thượng, để tất cả tình yêu của ông dồn hết vào Miraila.

    Nhưng bây giờ, cô phải đuổi Miraila ra khỏi trái tim của Hoàng đế và lấp đầy nó với những người khác. Đồng thời, cô phải ngăn chặn sự xuất hiện của bất kỳ ai có đủ tầm ảnh hưởng để thay thế Miraila.

    Ngay sau khi nữ bá tước Eunice rời khỏi tiền sảnh, Hoàng đế và Miraila xuất hiện.

    Người hầu liếc nhìn Artizea với vẻ mặt bối rối.

    "Ta nghe nói rằng Charlotte đã ở đây."

    Hoàng đế nhìn xuống tiền sảnh. Ông nhìn thấy Artizea đang cầm một chiếc khăn tay đẫm máu với má sưng tấy. Bên môi có vết xước do móng tay cào rách vẫn còn rỉ máu.

    Chỉ điều đó đã cho ông ta hình dung chung về những gì đã xảy ra.

    Ông hoàn toàn biết rõ tính khí của nữ bá tước Eunice, và ông cũng biết rằng cô rất ghét Artizea.

    "Ta xin lỗi."

    Hoàng đế nói với một giọng trầm. Giọng nói của ông ta thể hiện rõ sự xấu hổ vì hành vi dại dột của con gái.

    Artizea nghiêm trang quỳ một chân và đáp lại.

    "Không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra cả, thưa Bệ hạ."

    "Charlotte dường như đã làm khó ngươi."

    "Nữ bá tước Eunice đã phạm một sai lầm nhỏ vì cô ấy nhớ cha mình, thần không thể nuôi dưỡng bất kỳ sự oán giận nào với Bệ hạ hoặc Nữ bá tước chỉ vì điều đó."

    Sau khi Artizea nói điều này, mặt Miraila đỏ bừng và cô ấy bùng nổ cơn tức giận.

    "Không cần biết lý do gì, cô ấy đến nhà em và tát vào má con gái em, sao cô ấy dám khinh thường mẹ con em như thế này? Con cũng vậy! Đáng lẽ con nên gọi cho ta khi điều đó xảy ra!"

    "Làm sao con có thể, một đứa con gái mồ côi cha, lại không hiểu được cảm xúc của nữ bá tước Eunice chứ?"

    Artizea nói, nói với Hoàng đế, không phải Miraila.

    "Có lẽ cô ấy làm vậy vì cô ấy rất nhớ bố và ghen tị với thần. Bên cạnh đó, với tư cách là chủ nhân của Hầu tước Rosan, điều quan trọng nhất là Bệ hạ phải cảm thấy thoải mái khi ở nơi này. Thần có nên làm ầm ĩ lên vì một chuyện nhỏ như vậy không?"

    Hoàng đế mỉm cười.

    "Ngươi có một trái tim đáng khen ngợi."

    Artizea cúi đầu cung kính.

    "Nhưng đó là lỗi của ta vì đã không kỷ luật Charlotte. Con bé đó rất xinh đẹp, nhưng cũng rất bạo lực vì sự nuôi dạy của ta. Bây giờ nó đã có ba đứa con, nó nên cải thiện tính khí của mình một chút. Ta hơi xấu hổ vì con bé làm tổn thương khuôn mặt của một cô gái trẻ. Hãy nói với ta bất cứ thứ gì ngươi muốn. Nghĩ lại thì ta thậm chí còn chưa tặng quà sinh nhật cho ngươi".

    Mặc dù Hoàng đế nói vậy, nhưng ông ta chưa bao giờ quan tâm đến sinh nhật của Artizea.

    Artizea đã rất ngạc nhiên trước sự may rủi này. Tuy nhiên, cô sẽ không mắc sai lầm khi yêu cầu một món quà vào thời điểm này.

    Thay vào đó, cô chỉ nói.

    "Vậy thì, với tất cả sự kính trọng, thần muốn người nhận món quà mà thần đã chuẩn bị."

    "Quà tặng? Cho ta?"

    "Vâng, thưa bệ hạ. Thực ra, đó là món quà thần đã chuẩn bị để tặng mẹ vào ngày sinh nhật như một lời cảm ơn vì mẹ đã sinh ra thần, nhưng đó là một món phụ kiện đi kèm cặp cho bố mẹ".

    Artizea cúi đầu với sự hối hận sâu sắc.

    "Nhưng thần không có ai phù hợp để nhận nó. Mặc dù vậy, khi thần chuẩn bị nó, thần đã nghĩ đến Bệ hạ, nhưng thần thậm chí không thể đưa nó cho mẹ tôi vì thần không chắc chắn. Nếu người chấp nhận nó, thần sẽ rất hạnh phúc."

    "Haha."

    Hoàng đế cười sảng khoái.

    "Nếu nó là phụ kiện cho cha mẹ, không có nghĩa là nó không là phụ kiện cho một cặp vợ chồng? Làm thế nào ta có thể từ chối sử dụng một phụ kiện cho các cặp đôi với Miraila? Hãy mang nó ra."

    Artizea nháy mắt với Alice, lúc này đang ở một góc của tiền sảnh, quan sát tình hình.

    Alice đã đến để báo cáo sau khi cô ấy đã phân phát xong tiền hối lộ cho những người hầu, nhưng cô ấy đang theo dõi từ xa khi bắt gặp sự việc này.

    Alice vội vã đến phòng Artizea để mang theo một hộp quà đã được chuẩn bị sẵn.

    Trong khi đó, Hoàng đế bước xuống cầu thang và ngồi xuống một cách thoải mái trên ghế sofa trong tiền sảnh.

    Artizea cầm lấy hộp quà Alice mang đến và cẩn thận đưa nó ra trước mặt Hoàng đế.

    Bên trong là một cặp trâm cài lớn màu hổ phách.

    Hoàng đế lấy chiếc trâm cài của người phụ nữ và đặt nó lên đầu váy của Miraila. Sau đó, ông ấy tự mình đeo chiếc trâm cài áo.

    Ông mỉm cười với Artizea.

    "Đừng cẩn thận như vậy. Ngươi là con gái của Miraila, vì vậy cũng giống như là con gái đối ta."

    "Thần rất vinh dự."

    Artizea nói một cách lịch sự.

    Trước đây, cô rất muốn nghe những lời đó. Cô muốn trở thành một phần của "gia đình" của Miraila và Lawrence.

    Nhưng cuối cùng, gia đình mà cô từng tưởng tượng ra chỉ là một ảo ảnh ngọt ngào.

    Lawrence đã giết Miraila. Không có gia đình để tin tưởng, yêu thương và đùm bọc lẫn nhau.

    "Vậy, chúng ta sẽ đi xem opera bây giờ chứ?"

    "Đúng."

    Miraila lạnh lùng nhìn Artizea khi bà ta đứng dậy, nắm tay Hoàng đế.

    Tuy nhiên, bà ta có vẻ thích cây trâm, vẻ mặt đắc ý.

    Artizea quỳ xuống, cúi đầu chờ hai người rời đi.

    Bây giờ với điều này, Hoàng đế sẽ cảm thấy mắc nợ cô vì những việc xảy ra ngày hôm nay, chứ không phải Miraila.

    Dù chỉ là những cảm xúc nhất thời nhưng đó cũng là một lợi ích lớn.
     
  3. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cedric không thể ngủ vào đêm đó.

    "Vậy thì tôi sẽ giúp ngài làm Hoàng đế."

    Khuôn mặt của cô gái đó nói những lời này không ngừng hiện lên trong đầu anh.

    Anh không thắc mắc liệu cô có thể thực sự khiến anh trở thành Hoàng đế hay không.

    "Mình có muốn làm Hoàng đế không?" Ý nghĩ này vẫn luôn tồn tại trong đầu anh.

    Nếu nói rằng anh chưa bao giờ suy nghĩ về điều đó thì đó là lời nói dối.

    Artizea không phải là người duy nhất nói với anh rằng anh nên trở thành Hoàng đế.

    Trong nhiều dịp khác nhau, có nhiều người ở vị trí đáng tin cậy hơn cô cũng bí mật đến gặp anh vì chuyện đó. Nhưng anh chưa bao giờ nghe được những lời như cô đã nói với anh.

    "Ngài phải trở thành Hoàng đế để tồn tại. Trở thành Hoàng đế để trả thù cho cái chết của cha mẹ ngài."

    Những người đã đề cập đến việc anh nên lên ngôi luôn nói với anh về hai điều này.

    Đã gần hai mươi năm kể từ khi mẹ và cha anh bị xử tử sau khi bị buộc tội phản quốc.

    Hầu hết mọi người trong đế chế đã quên. Vị trí quyền lực của gia đình anh đã được khôi phục và anh được kế vị Đại công quốc Evron.

    Nhưng anh không bao giờ quên rằng anh đang đứng trên một ranh giới mỏng manh.

    Có lẽ Hoàng đế Gregor không giết anh vì ông ta hối hận vì đã giết em gái của mình, hoặc vì ông ta biết Cedric không có quyền lực để đe dọa ông ta.

    Nhưng khi kế vị ngai vàng, câu chuyện lại khác. Dòng dõi của Cedric quá sâu nên không thể bỏ qua.

    Thần dân của ông đã xác định rằng nếu Cedric phải đối mặt với nguy hiểm giống như Đại công tước và Nữ công tước trước đó, thì đó là lúc họ sẽ nổi dậy và thể hiện sức mạnh thực sự của Đại công quốc Evron.

    Cedric đã luôn khuyên can họ.

    Cũng như khi họ bảo vệ Cedric, Cedric đứng sang một bên để bảo vệ họ.

    Ông ta tránh xa chuyện chính trị và hành động như thể ông ta ghê tởm quyền lực. Đại công tước Evron ngày càng trở thành lá chắn của Đế chế.

    Nhưng cuối cùng, trừ khi anh từ bỏ vị trí Đại công tước Evron và sống như một ẩn sĩ, cách thực sự duy nhất anh có thể tồn tại là trở thành Hoàng đế.

    Tuy nhiên, anh không thể từ bỏ vị trí Đại công tước của mình, chứ đừng nói đến Đại công quốc Evron. Đó là gia đình của anh.

    Vậy mà cho tới ngày hôm nay, anh thậm chí không nghĩ tới hai chữ "kế vị' hay 'hoàng vị', bởi vì anh không muốn nhúng tay vào chuyện sống còn.

    Cedric thà chết một cách danh dự.

    Liệu cha mẹ anh có hạnh phúc nếu anh lên ngôi vương bằng đôi bàn tay vấy máu của sự trả thù? Anh không nghĩ vậy.

    Anh thậm chí còn không thể nhớ được khuôn mặt của mẹ mình.

    Hơn nữa, anh là một người đàn ông chính trực và công bằng, người dân của Grand Duchy Evron đã ca ngợi anh vì điều đó và họ không chắc Cedric sẽ muốn trả thù.

    Tuy nhiên, Artizea không muốn anh trở thành Hoàng đế vì sự sống còn của mình hay để tìm cách trả thù, mà vì lợi ích của người dân trong Đế chế Crates.

    Cedric đã bị sốc.

    Từ trước đến nay, anh coi Grand Duchy Evron là trách nhiệm duy nhất của mình. Anh đã làm việc chăm chỉ để bảo vệ ngôi nhà và những người mà mình yêu quý.

    Nhưng liệu anh ta có thể làm ngơ trước chính Đế chế Crates?

    Dĩ nhiên là không. Anh là lá chắn của đế chế.

    Anh không có chút lòng trung thành với Hoàng gia, nhưng việc bảo vệ người dân của đế chế luôn là nhiệm vụ hàng đầu của anh.

    Cedric không thể chia sẻ mối quan tâm này với bất kỳ ai.

    Các trợ lý của anh sẵn sàng hy sinh mạng sống của họ cho anh.

    Nếu Cedric nói rằng anh sẽ tham gia vào cuộc chiến giành quyền kế vị, mọi người sẽ rất vui và sẽ hành động.

    Anh muốn nói chuyện với Artizea một lần nữa.

    Anh có cảm giác rằng cô sẽ có thể chỉ cho anh đi đúng hướng, ngay cả khi đang ở giữa sương mù.

    Cả đêm dài, anh không thể nào chợp mắt được một lần. Khi mặt trời ló dạng, anh nhận ra rằng tâm mình đang hướng về một hướng.

    " Đêm qua ngài ngủ không được ngon? "

    Ansgar, quản gia của Đại công tước Evron, người đã đến doanh trại sáng nay hỏi anh.

    Cedric đứng dậy và đang tự cạo râu. Gương mặt phờ phạc và dưới mắt có quầng thâm.

    Ansgar theo Cedric đến chiến trường để phục vụ anh.

    Cedric không chú ý nhiều đến ông ta. Ngược lại, càng mệt mỏi hơn khi lo lắng rằng sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra với lão quản gia.

    Nhưng anh không thể bảo ông ta ở lại và nghỉ ngơi trong trang viên thoải mái.

    Bởi vì anh biết rằng sau sự mất mát bi thảm của những người chủ trước của mình, Ansgar sợ hãi và lo lắng rằng ông ta có thể mất anh vào một ngày nào đó.

    " Tôi có chút chuyện cần suy nghĩ. "

    Ansgar không hỏi tại sao.

    Ông ấy không thể tham gia vào những vấn đề như vậy. Điều duy nhất ông ta có thể làm cho chủ nhân của mình là phục vụ anh bằng mọi cách có thể.

    " Xin hãy ngồi xuống. "

    " Được chứ. "

    Cedric lặng lẽ ngồi trên ghế.

    Ansgar nắm lấy một tấm đệm và đặt nó sau cổ anh để anh có thể nằm xuống một cách thoải mái. Sau đó anh ấy đắp một chiếc khăn ấm lên mặt.

    " Ta nghĩ rằng tôi thậm chí có thể ngủ thiếp đi. "

    " Ngài có muốn ngủ một chút không? "

    " Không, ta không có đủ thời gian để ngủ. Ta sẽ đến hoàng cung hôm nay. "

    Sau khi Cedric nói vậy. Ansgar đi tìm áo choàng thay vì quân phục.

    Cedric thay quần áo và đi đến thủ đô với hai người hộ tống.

    * * *

    Cedric đến Cung điện Hoàng gia vào khoảng 10 giờ sáng.

    Hoàng đế thường dành cả buổi sáng để tham dự các buổi yết kiến nhỏ và tiếp khách cá nhân.

    Cedric chọn thời điểm đó vì anh ấy không muốn ăn trưa với ông ta.

    Khi anh đến nơi, nữ bá tước Charlotte Eunice đang gặp Hoàng đế cùng với hai cô con gái của mình.

    Nữ bá tước Eunice đã nghe theo lời khuyên của Artizea.

    Hiện cô đã 36 tuổi và con gái lớn của cô năm nay 15 tuổi.

    Nữ bá tước Eunice đã ở độ tuổi không thể coi là xinh đẹp hay quyến rũ, vì vậy hành động kiêu ngạo của cô ấy cũng chẳng có ích gì.

    Nếu muốn có được tình yêu của cha mình thì cô phải biết cách nhận biết tâm trạng của ông và làm hài lòng ông ta.

    Và cũng vì lợi ích của các con gái cô.

    Hoàng đế không phải là loại đàn ông chăm sóc con cái của mình, và ông ấy cũng không có nhu cầu làm như vậy. Ông ấy chỉ làm điều đó khi anh ông muốn.

    Kết quả là, nữ bá tước Eunice đã bước vào giai đoạn nổi loạn, và sau khi Lawrence được sinh ra, họ có ít thời gian dành cho nhau hơn, với tư cách là cha và con gái.

    Nhưng điều đó không có nghĩa là ông đột nhiên ghét người con gái mà ông vô cùng yêu thương.

    Ông chỉ gạt cô sang một bên, bởi vì mọi cuộc chạm trán với con gái đều khiến tâm trạng của ông trở nên tồi tệ hơn.

    Nữ bá tước Eunice đã thực hiện một chuyến thăm bất ngờ để có thể bước vào trái tim của ông một lần nữa. Tất nhiên, Hoàng đế không nhận thức được ý định thực sự của cô.

    Ông có thê nghĩ rằng có lẽ cô cảm thấy hối lỗi vì đã làm phiền sự buổi nghỉ ngơi của ông ngày hôm qua và đang cố gắng xin ông tha thứ bằng một cách nào đó.

    Dù lý do là gì đi nữa thì đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài, có vẻ như con gái ông đã quyết định thay đổi ý định và trở thành một đứa con gái hiếu thảo. Ông ấy đang tận hưởng một khoảng thời gian vui vẻ.

    Hoàng đế cũng hài lòng với chiếc trâm màu hổ phách mà Artizea đã tặng cho ông.

    Ông luôn chấp nhận Artizea như một phụ kiện cho Miraila.

    Tất nhiên, ông chưa bao giờ nghĩ cô là con gái, cũng như không có cảm giác gia đình nào đối với cô.

    Nhưng Artizea cũng chưa bao giờ làm điều gì sai trái để ông phải ghét cô.

    Mặc dù ông không có ham muốn tình dục với cô, ông cảm thấy hài lòng khi biết rằng cô gái xinh đẹp này muốn được ông yêu quý.

    Nếu Artizea đã khóc trong sự việc ngày hôm qua và Miraila đã phàn nàn, thì Hoàng đế sẽ cảm thấy rất tệ.

    Thật đáng khâm phục khi một cô gái ở độ tuổi rất dễ nổi giận như vậy lại không phàn nàn một lời nào mặc dù bị tát vào má và cố gắng hành xử khôn ngoan để xoa dịu trái tim của Hoàng đế.

    Hơn nữa, bây giờ cô con gái nổi loạn của ông đang nhìn ông đầy yêu thương, ông cảm thấy mình đã đạt được nhiều điều mà không cần phải làm gì cả.

    Hoàng đế bây giờ đã già. Không giống như những ngày còn trẻ, bây giờ ông đã tận hưởng sự dịu dàng của con cháu cũng như người tình quyến rũ của mình.

    Đó cũng là lúc ông ấy được thông báo về chuyến thăm của Cedric. Hoàng đế vui vẻ đồng ý Cedric được phép vào.

    " Hãy để anh ta vào. Ta cũng chỉ đang nghỉ ngơi thôi mà. "

    Cedric do dự khi chuẩn bị bước vào phòng khách của Hoàng đế dưới sự hướng dẫn của thị vệ trưởng.

    Anh đã rất ngạc nhiên vì anh được dẫn vào phòng khách mà không phải là phòng làm việc

    Ngoài ra, còn có cả Nữ bá tước Eunice cũng với các con gái của cô ta.

    " Cảm ơn người đã cho thần vào. Nếu thần biết nữ bá tước Eunice đang ở đây thì thần đã không làm phiền mọi người rồi. "

    Đó là điều đầu tiên Cedric nói sau khi chào hỏi chính thức. Hoàng đế liền bật cười.

    " Tại sao ngươi lại cư xử một cách trang trọng như vậy? Charlotte là con gái của ta và ngươi là cháu trai của ta, vì vậy hai người là anh em họ. Tất cả chúng ta là một gia đình. "

    Hoàng đế vừa cười vừa nói. Ông ta làm như thể ông không biết Cedric đã không vào thủ đô cho đến bây giờ vì vấn đề quân đội phương Tây.

    Đôi khi, Cedric thậm chí còn nghĩ rằng Hoàng đế có thể đã quên rằng chính ông ta đã giết cha mẹ của anh.

    Tất nhiên, điều đó không thể vậy. Bởi nếu đúng như vậy, chẳng có lý do gì để Hoàng đế cố gắng chèn ép anh bất cứ khi nào có cơ hội.

    Cedric lịch sự gật đầu. Hoàng đế vui vẻ nói.

    " Hai người đã lâu không gặp nhau phải không? Mặc dù là anh em họ, nhưng vì Cedric không có anh em nên con nên cư xử như một người em gái thực sự với thằng bé. Ta cảm thấy hơi tồi tệ vì ngươi không thường xuyên đến thăm ta. "

    Hoàng đế nói.

    Cedric nghĩ điều đó thật nực cười.

    Nếu ông ta thực sự cảm thấy tồi tệ, ông ta có thể nói với Cedric để có một buổi gặp riêng. Hoặc ông ấy có thể cố gắng lắng nghe lý do của mình.

    Nhưng Hoàng đế thì không. Ông ta đã ra lệnh cho Cedric một mình trở về thủ đô và cúi đầu trước ông ta, từ bỏ quân đội phương Tây.

    Hoàng đế nói.

    " Và ngươi cũng nên gần gũi hơn với Tia. "

    " Bố. Làm sao Artizea có thể gặp Cedric, người luôn đi ra chiến trường thường xuyên? "

    " Con đang nói gì vậy? Khi hai người như định mệnh gặp nhau, điều đó có thể xảy ra bất cứ lúc nào, đúng không? Hơn nữa, không phải Tia là em gái của Lawrence sao? Mặc dù con bé không mang dòng máu của ta ".

    " Ý người là tiểu thư Artizea? "

    Cedric ngạc nhiên hỏi.

    Đó là bởi vì anh không ngờ cái tên này lại được nói ra từ miệng của Hoàng đế trước.

    " Ta nghe nói ngươi đã cử một binh lính vào ngày hôm qua để hộ tống Tia về nhà của con bé. "

    Câu chuyện đã được Kishore kể lại cho Hoàng đế.

    " Nó không có gì to tát cả, nhưng ngài biết đấy chúng thần chỉ tình cờ gặp nhau tại ngôi đền và cô ấy không có người tháp tùng, vì vậy thần đã cử một người của mình hộ tống cô ấy về nhà ".

    " Ngươi đã đi vòng quanh thủ đô suốt thời gian qua và đột nhiên hôm nay ngươi quyết định đến thăm ta. Chuyện này không liên quan gì đến Artizea chứ? "

    Cedric không thể phủ nhận điều đó ngay lập tức, vì anh không quen nói dối. Hoàng đế cười vui vẻ.

    " Đôi khi ngươi cũng rất cổ hủ. Ta chắc chắn rằng con bé sẽ rất vui khi ngươi đến thăm con bé vào hôm nay. "

    " Thần không đến Hoàng cung vì tiểu thư Artizea. Bệ hạ, đó là về quân đội phía Tây.. "

    " Trời đất! Ngươi không hiểu tại sao ta lại cho phép ngươi vào phòng khách của ta à? "

    Hoàng đế gầm lên, tỏ vẻ tức giận.

    Và rồi ông ta cười nhẹ.

    " Chúng ta không nên nói về những điều như vậy khi đang quây quần như một gia đình. Hãy nói lại về vấn đề này sau ba ngày nữa. Ngươi có nghĩ rằng ta sẽ quên những gì Quân đội phương Tây đã đạt được lần này không?"

    Hoàng đế vừa nói vừa rót cho anh một tách trà.

    Cedric cầm tách trà lên miệng, ngập ngừng.

    Chỉ sau đó, anh ta mới nhận ra rằng tin tức về cuộc gặp gỡ của anh với Artizea đã làm thay đổi thái độ của Hoàng đế.
     
  4. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cedric ra về sau khi uống một tách trà với Hoàng đế. Sau đó anh ta đến trang viên của Hầu tước Rosan như kế hoạch ban đầu.

    Người quản gia vô cùng bất ngờ trước chuyến ghé thăm của Đại công tước Evron.

    Và ông càng ngạc nhiên hơn khi người anh đến thăm không phải là Lawrence hay Miraila, mà là Artizea.

    "Tiểu thư đã đi ra ngoài."

    "Cô ấy đi đâu?"

    Người quản gia căng thẳng với câu hỏi của anh.

    Cedric cuối cùng cũng nhận ra vị trí của Artizea trong ngôi nhà này tồi tệ như thế nào.

    Artizea là người thừa kế duy nhất của Hầu tước Rosan, vì vậy cô sẽ kế vị danh hiệu này sau hai năm nữa.

    Nhưng ngay cả như vậy, người quản gia thậm chí còn không biết cô đã đi đâu.

    Người quản gia liên tục cầu xin anh đợi một lát trước khi đến gần những người hầu gái.

    Cedric đứng chờ ở trong tiền sảnh.

    Anh đã tức giận. Điều này không thể tưởng tượng được ở Grand Duchy Evron. Cedric đã mất cha mẹ một cách bi thảm trong thời thơ ấu của mình, nhưng các thuộc hạ của anh chăm sóc anh ta như thể anh là con ruột hoặc cháu trai của họ.

    Ngay cả ngày anh trở về từ đám tang, nhà anh vẫn là nhà của anh.

    Ngày anh cảm thấy bị Hoàng đế áp bức, ngày anh nghĩ mình không thể làm gì được, thậm chí là ngày anh chỉ muốn buông xuôi, tìm kiếm sự an ủi với trái tim tan nát của mình thì nhà vẫn là nhà của anh.

    Đó là nơi anh có thể yên tâm nghỉ ngơi, và là nơi anh cảm thấy được che chở.

    Người quản gia và những người hầu của anh không chỉ là nhân viên đối với anh mà

    Cedric coi họ như gia đình của mình, họ thay thế cho cha mẹ quá cố của anh. Họ chăm sóc Cedric như thể anh là con ruột, cháu trai của họ, hay thậm chí là anh trai của họ.

    Khi Cedric đứng chờ, quản gia của Hầu tước Rosan hoảng sợ và không biết phải làm gì khác.

    Những người giúp việc đáng tin cậy của Artizea sẽ không tiết lộ nơi cô ấy đã đi một cách dễ dàng.

    Cuối cùng, Cedric phải đợi gần một tiếng đồng hồ mới nhận được câu trả lời.

    "Xin thứ lỗi cho tôi, thưa ngài. Tôi được thông báo rằng tiểu thư Artizea đã đến dự vũ hội tại dinh thự của Bá tước Enda. Nếu ngài đợi thêm một chút nữa, tôi đảm bảo rằng cô ấy sẽ quay trở lại ngay lập tức".

    "Ông có vẻ ở vị trí cao hơn tiểu thư Artizea trong ngôi nhà này?"

    "Ý ngài là?"

    Quản gia chớp chớp mắt. Cedric lạnh lùng nói.

    "Theo như ta biết, tiểu thư Artizea là người kế vị của hầu tước Rosan. Quản gia có thể nói cho cô ấy biết khi nào nên đến và đi không?"

    "Ôi không."

    Quản gia vội cúi đầu, viện cớ.

    "Tôi muốn nói với ngài rằng thiếu gia Lawrence sẽ sớm trở lại, ngài có thể nói chuyện với thiếu gia. Trong thời gian chờ đợi, tôi sẽ hộ tống tiểu thư Artizea trở về.."

    Lời bào chữa khiến Cedric càng tức giận hơn.

    "Chắc ta đã nhầm."

    "Dạ?"

    "Ta tưởng ta đang nói chuyện với quản gia của Hầu tước Rosan, nhưng dường như ông là quản gia của Lord Lawrence."

    Khi Cedric nói vậy, mặt người quản gia tái đi.

    Người quản gia đã quên nó vì không ai chỉ ra nó, nhưng chủ nhân của Hầu tước Rosan thực sự là Artizea.

    Mặc dù ông ta là một trong những tay sai của Miraila, nhưng đúng là với tư cách là quản gia của Hầu tước Rosan, ông ta đã nói một số điều mà lẽ ra không nên nói.

    "Tôi xin lỗi."

    Người quản gia lễ phép cúi đầu.

    Trong số những quý tộc cầu kỳ và thiếu linh hoạt của xã hội thượng lưu, có những người bị ám ảnh bởi các nghi thức, bất kể người có quyền lực thực sự là ai.

    Trên hết, Cedric ghét Miraila.

    Người quản gia cảm thấy bị dồn vào chân tường. Và ông nghĩ cách duy nhất để thoát khỏi tình huống này là xin lỗi.

    Ông không bao giờ tưởng tượng rằng Cedric sẽ bảo vệ Artizea. Ông thậm chí không hiểu tại sao anh lại đến gặp cô.

    Artizea gần đây đã có một số ý tưởng hay, nhận được lời khen ngợi của Miraila.

    Tuy nhiên, trong suy nghĩ của người quản gia, Artizea chỉ là túi đấm của Miraila.

    "Ta sẽ nói với tiểu thư Artizea về điều này."

    Bởi vì đó không phải là nhà của chính mình, Cedric nói những lời này và rời khỏi dinh thự Hầu tước Rosan.

    'Tôi chỉ muốn kế thừa hoàn toàn Hầu tước Rosan và trở nên độc lập.. Xin hãy kết hôn với tôi chỉ trong hai năm và bảo vệ tôi, thưa ngài. "

    Đó là những gì Artizea đã nói với anh.

    Cedric dường như hiểu ý cô khi nói" bảo vệ tôi ".

    * * *

    Artizea tham dự vũ hội trong khuôn viên của Bá tước Enda, cô đứng sang một góc như thể đó là một món đồ trang trí.

    Một vũ hội như thế này, được tổ chức vào buổi trưa, không phải là một nơi để thưởng thức.

    Đó là nơi để nam nữ thanh niên giao lưu lành mạnh dưới sự giám sát của người lớn.

    Tất nhiên, điều này với mục đích cuối cùng là họ có thể tìm được một người bạn đời tốt.

    Tuy nhiên, hầu hết các cuộc hôn nhân vẫn do chủ gia đình quyết định, có tính đến địa vị và sự giàu có của hai bên gia đình.

    Những cuộc gặp gỡ giữa những người trẻ tràn đầy năng lượng không phải là điều khó tránh khỏi.

    Vì vậy, các bậc cha mẹ thích tổ chức các buổi tiệc này trong một môi trường được kiểm soát và giám sát.

    Nhờ đó, những người trẻ tuổi cao quý trong độ tuổi kết hôn có thể đưa ra lựa chọn của riêng mình, ngay cả khi quyết định của họ không quá nặng nề.

    Ngoài việc xây dựng các mối quan hệ xã giao giữa những người cùng giới và chia sẻ những khoảnh khắc thú vị với những người khác giới, họ còn có thể trải nghiệm các sự kiện xã hội.

    Ngoài ra, thông qua các buổi gặp gỡ như này, họ có thể xác định liệu một gia đình có thể dẫn đến hỗn loạn hay không, liệu có một gia đình có cần thiết lập mối liên hệ bằng bất kỳ phương tiện nào cần thiết hay không, tất cả đều thích hợp.

    Artizea là một trong những cô gái ít nổi tiếng nhất trong những buổi tiệc như này.

    Xem xét vị trí kế vị của Hầu tước Rosan, cô đáng lẽ phải là trung tâm của sự chú ý tại các cuộc gặp gỡ xã giao này.

    Nhưng Artizea là con gái của Miraila. Những người khinh thường hoặc ghét Miraila đương nhiên tránh mặt cô.

    Và những kẻ bám đuôi Miraila đã phớt lờ và ngược đãi Artizea theo cách mà Miraila đã làm. Bởi vì nếu đối xử tốt với Artizea, họ sợ rằng Miraila sẽ mất bình tĩnh và nổi giận với họ.

    " Và ở tuổi này, ngoại hình là sức mạnh. "

    Artizea vừa nghĩ vừa lấy một ly nước mơ trên bàn và nhấm nháp.

    Rốt cuộc, họ đều là những chàng trai và cô gái dưới 20 tuổi.

    Ít ai trong số họ có thể nhận thấy khối tài sản kếch xù của Hầu tước Rosan đứng sau Artizea.

    Và ngay cả những người đã làm vậy, vẫn sẽ nghĩ rằng một vẻ ngoài xinh đẹp và một tính cách ngọt ngào có giá trị lớn hơn sự giàu có.

    Chắc chắn một tính cách ngọt ngào đáng giá hơn nhiều.

    Artizea đã nghĩ như vậy.

    Ngay cả khi một người sở hữu khối tài sản gấp mười lần Hầu tước Rosan thì nó cũng không thể so sánh với trái tim nhân hậu của Licia.

    Artizea sẽ ước có một trái tim cao quý ít nhất bằng một nửa của Licia, ngay cả khi cô phải từ bỏ tất cả sự giàu có của Hầu tước Rosan.

    " Xin chào, tiểu thư Artizea. "

    Artizea muốn thời gian trôi thật nhanh để ra về, tốt nhất là trong im lặng và không chào hỏi ai.

    Tuy nhiên, không có gì lạ khi mọi chuyện không như ý muốn của cô.

    Đó là quý cô Atiyah xinh đẹp đã bắt chuyện cô.

    " Sao cô trông chán nản thế này? Cô đến sớm mà còn chưa nhảy được một bài nào. "

    " Cần một đó phải đứng yên để trang trí các bức tường. "

    " Ôi trời. Tôi rất tiếc khi nghe điều đó. Tất cả những người đàn ông đến với vũ hội này đều là những kẻ lãng mạn và vô tâm. Tôi không thể tưởng tượng rằng họ đã không mời cô nhảy với họ, thậm chí không một bài hát nào. "

    Khi nói điều này, phu nhân Atiyah cụp đôi mi dài xuống.

    " Tuy nhiên, quý cô Artizea cũng đáng trách. Đây là lần thứ tư cô mặc cùng một chiếc váy, làm sao những quý ông đích thực có thể biết được họ đã khiêu vũ với cô hôm nay hay điều đó đã xảy ra ở vũ hội khác? "

    Những người đàn ông trẻ tuổi xung quanh cô ấy cười khi nghe thấy điều đó.

    Artizea nở một nụ cười.

    Trước đây, cô đã từng không tự tin về ngoại hình của mình và xấu hổ với bộ quần áo cũ của mình đến nỗi không thể ngẩng đầu lên khi nghe những lời này.

    Nhưng bây giờ nghĩ lại, cô tự hỏi liệu Atiyah có đủ tư cách để nói điều đó không.

    Dù cô ta có đẹp đến đâu nhưng Artizea là người kế vị của Hầu tước Rosan.

    Bá tước và nữ bá tước Atiyah quá tầm thường nên không đáng để cô để ý. Họ không là gì so với Miraila.

    Artizea nói với một nụ cười tự mãn.

    " Với khuôn mặt xấu xí của tôi, sẽ thật uổng phí nếu tôi mặc một chiếc váy có giá hàng trăm nghìn đồng vàng phải không? Đặc biệt là chiếc váy đó.. Theo như tôi thấy, đó là một chiếc váy nhung thêu từ Nam vương quốc Eon, phải không? Một chiếc váy quý giá như thế này phải được mặc bởi một người phụ nữ xinh đẹp như cô, đó sẽ là điều xứng đáng nhất đối với nhà thiết kế đã làm ra nó. "

    " Ồ, vậy cô quả là người có một con mắt tinh tường. "

    " Nhưng điều đó có ổn không? "

    " Gì? "

    " Loại nhung thêu của Eon đắt đến nỗi chỉ riêng chất liệu đó, việc sử dụng loại vải không được bảo quản đó để làm một chiếc váy lộng lẫy như vậy đã tốn hơn mười nghìn đồng tiền vàng. Và có vẻ như đây là chiếc váy thứ tư thuộc loại này mà cô đã mặc, vì vậy Bá tước Atiyah hẳn đã đầu tư gần một nửa thu nhập hàng năm của Quận mình cho chỉ riêng những chiếc váy của tiểu thư Atiyah đây. "

    " Cô đang nói về cái quái gì vậy? "

    " À, bá tước và nữ bá tước Atiyah yêu thương cô đến nỗi họ không nói với cô về bất cứ điều gì, phải không? Mỏ đá cẩm thạch, nguồn thu nhập chính của Quận, có thể sẽ bị đóng cửa sau một hoặc hai năm, do lợi nhuận thấp. Ngay cả bây giờ, thu nhập của họ chắc hẳn đã giảm đáng kể. Tôi biết họ đang trên bờ vực phá sản. "

    Mặt của Atiyah trở nên xanh mét.

    " Chà, quá nhiều tiền để tiêu theo cách đó, nhưng sẽ không nhiều nếu đó là một khoản đầu tư lớn cho tương lai của gia đình. Tiểu thư Atiyah, cô thật xinh đẹp, vì vậy tôi chắc chắn rằng cô chắc chắn có thể đáp ứng được kỳ vọng của bố mẹ mình "

    Artizea nói với một nụ cười mỉa mai.

    " Cô đang nói rằng cha mẹ tôi đang nghĩ đến việc bán tôi? "

    Tiểu thư Atiyah hét lớn, quên mất ánh nhìn của mọi người.

    Cùng lúc đó, có một chút náo động ở lối vào, có vẻ như là do một vị khách mới đến.

    Mọi người đều nhìn về hướng đó.

    Cedric tháo thanh kiếm dài mang theo và đưa cho một người hầu.

    Mọi người thậm chí không ngừng xì xào bàn tán, trong đại sảnh yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng nhạc.

    " Thưa ngài, điều gì đưa ngài đến nơi này một cách đột ngột như vậy? "

    Nữ bá tước Enda nói, cúi đầu lịch sự.

    Cedric Evron là người đàn ông đốt cháy trái tim của không biết bao nhiêu cô gái với vẻ ngoài điển trai và phong thái nam tính, nhưng anh chưa bao giờ có bạn nhảy.

    Anh không tham dự vũ hội hay tiệc tùng gì cả, trừ khi đó là vũ hội tại Hoàng cung mà anh bắt buộc phải tham dự.

    Nhưng anh đã xuất hiện ở đây, trong một cuộc gặp gỡ xã giao của những nam thanh nữ tú.

    " Việc anh ấy tham gia vào vũ hội này sẽ có tác dụng gì? "Cô đang nghĩ về điều đó.

    " Ta đang cần gặp ai đó, và ta được thông báo rằng người đó đang ở đây. Ta xin lỗi vì đã đến mà không có lời mời. Ta vào được không? "

    " Tất nhiên, không có nơi nào của Đế chế Crates mà Đại công tước không thể không bước vào. "

    Nữ bá tước Enda nói.

    Bất chấp tình hình chính trị phức tạp và nguy cấp mà anh đang gặp phải thì Cedric là một trong những ứng cử viên sáng giá nhất cho một tấm chồng.

    Anh còn trẻ và đã được thừa kế tước vị Đại công tước. Anh cũng giàu có và là một anh hùng quân đội nhờ vào công lao của chính mình.

    Cedric Evron có thể là Hoàng đế. Nếu anh chọn tuyên thệ trung thành với Lawrence hoặc Roygar, kịch bản kế vị ngai vàng hiện tại có thể thay đổi hoàn toàn.

    " Ngài ấy ấy đến gặp ai? "

    " Đó không thể là một người phụ nữ, phải không?"

    Những câu hỏi như vậy chạy qua tâm trí của những người có mặt.

    Nhưng Cedric dường như hoàn toàn không nhận ra điều đó, băng qua sảnh và đi thẳng đến chỗ Artizea.
     
  5. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Những cô gái trẻ xung quanh Artizea rất ngạc nhiên và bắt đầu thì thầm.

    Ngay cả tiểu thư Atiyah, người đã tức giận lúc trước, cũng đỏ mặt vì xấu hổ.

    "Ngài ấy đến gặp ai vậy?"

    "Tôi nghe nói rằng Đại công tước Evron không thích phụ nữ."

    "Có ai ở đây quen với ngài ấy à?"

    Các cô gái trẻ nhìn quanh, nhưng không ai trong số họ nghĩ rằng đó là Artizea.

    Artizea nín thở.

    Từ lúc nhận ra Cedric đang ở đây, cô tự nhiên nghĩ rằng anh đến vì cô.

    Đồng thời, cô cảm thấy không thực tế khi nhìn thấy anh trực tiếp đến gặp cô.

    Ánh mắt của cô tập trung vào Cedric.

    Cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng tầm nhìn của mình lại có thể hẹp đến vậy, nhưng cô lại nhìn anh chăm chú đến mức không hề nhận ra sự kinh ngạc của những người xung quanh, kể cả tiểu thư Atiyah.

    Và khi Cedric đưa tay ra, cô thậm chí còn không nghe thấy những tiếng xì xào xung quanh mình.

    Các cô gái trẻ ngạc nhiên đến nỗi họ còn há hốc mồm nhìn cô và Cedric mà quên quan tâm đến nét mặt của họ.

    Tất cả mọi người có mặt ở đó cả người trẻ và người lớn, đều vô thức chú ý đến điều này.

    "Cô có khỏe không, tiểu thư Artizea?"

    "Điều gì.. đưa ngài đến đây, thưa Đại công tước?"

    Artizea không thể giấu được sự bối rối của mình, cô do dự và đặt tay mình lên tay anh.

    Vào lúc đó, một vài tiếng hét vang lên xung quanh cô.

    Cedric cau mày.

    Không quan tâm đến bầu không khí trong hội trường, anh đưa tay trái ra nắm lấy cằm cô, tay phải vẫn nắm tay Artizea.

    "Mặt cô bị làm sao vậy?"

    "Huh?"

    "Má của cô bị sưng lên. Ngoài ra, cô còn bị trầy xước do móng tay, một bên môi cũng bị rách".

    Cedric xem xét kỹ lưỡng khuôn mặt của cô đến mức tỏ ra thiếu tôn trọng.

    Nhìn sơ qua thì khó có thể nhận ra cô được trang điểm kỹ càng, nhưng chắc chắn cô có dấu vết của việc bị tát.

    Có lẽ theo thời gian, trên mặt cô sẽ hình thành những vết bầm xanh.

    "Chuyện gì đã xảy ra với cô vậy? Hơn nữa, với khuôn mặt của cô trong tình trạng này, làm sao Miraila có thể để cô ra ngoài?"

    Điều tương tự cũng được áp dụng cho các nhân viên của Hầu tước Rosan. Đây là một cuộc gặp gỡ riêng tư, một buổi dạ hội mà cô không cần phải tham dự.

    Artizea không thực sự muốn đến. Tại một cuộc gặp gỡ như thế này, cô không thể nhận được bất kỳ thông tin hữu ích nào.

    Nhưng cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc tham dự vì Miraila sẽ rất tức giận nếu cô không tham dự buổi tiệc mà bà ta đã yêu cầu.

    "Cảm ơn ngài vì đã quan tâm."

    Artizea nắm lấy cổ tay anh với vẻ mặt xấu hổ.

    Cedric nhìn cô chằm chằm và khẽ thì thầm.

    "Có phải nữ bá tước Eunice đã làm điều này với cô không?"

    * * *

    Trước khi anh rời Hoàng cung, nữ bá tước Eunice đã ngăn anh lại.

    Cedric nhìn cô cảnh giác. Dù là anh em họ nhưng họ chưa bao giờ thân thiết.

    "Cậu định gặp tiểu thư Artizea đúng không?"

    "Đó không phải là việc của cô?"

    "Không, nhưng có một điều tôi muốn hỏi cậu."

    "Tôi không chắc là mình có thể trả lời tất cả các câu hỏi của cô nhưng tôi sẽ lắng nghe."

    "Xin hãy nói với tiểu thư Artizea rằng tôi xin lỗi vì những gì đã xảy ra ngày hôm qua."

    Nữ bá tước Eunice vừa nói vừa nắm chặt váy của mình.

    "Nếu muốn xin lỗi thì tại sao cô không gặp trực tiếp cô ấy?"

    "Tất nhiên tôi sẽ trực tiếp đến thăm cô ấy và xin lỗi vì điều đó vào thời điểm thích hợp. Nhưng ngay bây giờ tôi nghĩ rằng một người hòa giải là cần thiết. Chỉ cần nói với cô ấy rằng" Tôi xin lỗi, và tôi đánh giá cao lời khuyên của cô ấy "

    Cedric không hiểu chuyện gì, nhưng anh liền gật đầu và rời đi.

    * * *

    Anh chưa bao giờ tưởng tượng lời xin lỗi đó là vì điều này.

    " Nữ bá tước Eunice.. "

    " Làm ơn, đừng nói gì thêm nữa. Nếu ngài tiếp tục, ngài sẽ đặt tôi vào một tình huống khó xử. "

    Artizea ấn nhẹ vào cổ tay.

    Cedric, bất lực, thả cằm cô ra. Sau đó anh nói một cách nghiêm khắc, chứa đựng sự tức giận của mình.

    " Hãy quay lại. "

    Artizea cảm thấy kỳ lạ.

    Alice là người duy nhất trong kiếp trước từng quan tâm đến cô.

    Sau cái chết của Alice, không ai nhận ra vết thương của cô.

    Hồi nhỏ, điều đó còn tồi tệ hơn.

    Khi gặp tâm trạng tồi tệ, Miraila thường trút giận lên cô.

    Không ai trong dinh thự Hầu tước Rosan quan tâm đến việc cô bị bạo hành.

    Tuy nhiên, bây giờ Cedric đã rất tức giận vì điều đó.

    Không hiểu sao, với đôi mắt ngấn lệ, Artizea cúi đầu và nói một cách cứng rắn.

    " Tôi ổn. "

    Sẽ không hay lắm khi cô rời khỏi phòng khiêu vũ trong trường hợp này.

    Nhưng Artizea ở đây không phải để tìm một người bạn đời tốt.

    Cũng không có người nào ở nơi này muốn làm bạn với cô. Danh tiếng của cô đã chạm đáy và cho đến nay có vẻ như mọi chuyện sẽ không khá lên chút nào.

    Cedric lùi lại một bước và đưa tay ra để hộ tống cô.

    Ngay sau đó, Atiyah vô tình bắt gặp ánh mắt của anh.

    Tiểu thư Atiyah, người đang nhìn chằm chằm vào hai người họ, nhận ra rằng đây là cơ hội của mình.

    Cô nhanh chóng nắm lấy vạt áo của mình, cúi đầu và cười đẹp nhất có thể.

    " Tôi xin lỗi vì lời chào đột ngột của mình, thưa Đại công tước Evron. Tên tôi là Laila, tôi là con gái của Bá tước Atiyah. Tôi không biết rằng ngài biết tiểu thư Artizea. "

    " Hân hạnh được gặp cô. Tiểu thư đây, cô có phải là bạn của tiểu thư Artizea không? "

    " Dạ? À, vâng! "

    Tiểu thư Laila nói vậy, cô ta nghĩ rằng mình có thể tạo ấn tượng tốt với Cedric.

    Sau đó, cô tiếp tục nói với ý cười hiện lên trong mắt.

    " Không một quý ông nào đến dự vũ hội và rời đi mà không khiêu vũ cả. Thậm chí còn hơn thế nữa khi có những cô gái trẻ có mặt mà không hề nhảy theo một bài hát nào ".

    Tất cả sự ấm áp trong mắt Cedric tan biến.

    " Nhiệm vụ thực sự của một quý ông là quan tâm đến người phụ nữ mình trong những tình huống không thoải mái. Tiểu thư Laila, cô có thực sự là bạn của tiểu thư Artizea không? "

    " Gì cơ? "

    " Nếu cô là bạn của cô ấy thì cô nên quan tâm đến cô ấy nhiều hơn, nhưng cô lại đang quan tâm đến ta nhiều hơn đó. "

    Cedric lạnh lùng nói.

    Mặt của Lady Laila đỏ bừng vì xấu hổ.

    Artizea giật nhẹ tay áo.

    Theo quan điểm của cô, không có lý do gì để Cedric tức giận với Laila. Vì vậy, cô nghĩ rằng sự không hài lòng của anh là do Laila đã nói dối, nói rằng cô là bạn của cô ta.

    Tuy nhiên, Cedric thực sự phẫn nộ.

    Ngay từ lần gặp đầu tiên, anh đã không ngừng nghĩ đến Artizea.

    Anh đã quyết định chấp nhận lời cầu hôn của Artizea vì cô đã đề cập đến một lý do chính đáng.

    Nhưng xa hơn nữa, anh cảm thấy khao khát được bảo vệ cô gái này.

    " Cô ấy quá gầy. "

    Anh biết Miraila có một đứa con gái, nhưng anh không bao giờ nghĩ cô sẽ là một cô gái gầy gò, xanh xao như vậy.

    Artizea là một thiếu nữ xinh đẹp với vóc dáng thanh thoát và làn da trắng như tuyết, trái ngược với những gì anh tưởng tượng.

    Nhưng khuôn mặt không hề được chăm sóc của cô đã trở nên hốc hác, thân hình quá gầy và hai má hóp lại.

    Cổ tay nhô ra khỏi chiếc váy dài tay của cô gầy đến mức người ta chỉ có thể nhìn thấy xương.

    Mặt khác, cô mặc cùng một chiếc váy sọc xanh đậm mà cô đã mặc hôm qua.

    Đó là một chiếc váy bình thường, thích hợp để dạo phố, nhưng nó hoàn toàn không thể coi là một chiếc váy dự tiệc.

    Ngay cả Cedric, người không quen với bầu không khí của các phòng khiêu vũ, cũng có thể nhận ra rằng Artizea đang bị loại.

    Mặc dù là người thừa kế của Hầu tước Rosan và là em gái của một ứng cử viên tiềm năng để trở thành hoàng đế tiếp theo, nhưng cô gái trẻ này bị gia đình khinh thường, không được chào đón ở bất cứ đâu.

    Bản thân Artizea dường như chấp nhận điều đó như một lẽ bình thường.

    Thậm chí, điều đó còn khiến Cedric khó chịu, vì có vẻ như cô đang từ bỏ những quyền mà lẽ ra cô đáng được hưởng với tư cách là một người con gái và một con người.

    " Vậy thì, tiểu thư Artizea. "

    Cedric nhìn Artizea.

    " Gì vậy? "

    " Liệu cô có thể nhảy với ta một điệu được không? "

    Khuôn mặt của Laila biến dạng vì sự sỉ nhục này.

    Khác xa với tính cách thường ngày của Cedric là không làm bất cứ điều gì để thu hút sự chú ý trong một phòng khiêu vũ như thế này. Nhưng bây giờ anh muốn làm điều đó.

    " Tôi thực sự không muốn thu hút quá nhiều sự chú ý. "

    Artizea thì thào nói nhỏ. Cedric đáp lại.

    " Ta biết. Không sao đâu, tiểu thư Artizea. Grand Duke Evron là một sự lựa chọn lý tưởng. "

    "... "

    Artizea không trả lời.

    Bởi vì Cedric dường như đã nhận thấy rằng trang phục của cô không phù hợp với buổi tiệc này và cô đã bị phớt lờ.

    Cô dường như thờ ơ với những điều như vậy. Tuy nhiên, lần này, cô thấy xấu hổ.

    " Nào. "

    Cedric thúc giục.

    Việc một người đàn ông yêu mời cô khiêu vũ là điều kỳ lạ đối với Artizea. Và còn hơn thế nữa bởi vì trong dịp này, người đàn ông đó là Cedric.

    Cô lấy hết can đảm để nắm lấy tay anh.

    Artizea không biết tại sao mình lại lo lắng như vậy.

    " Tôi có thể giẫm lên chân của ngài. Tôi nhảy không giỏi lắm. "

    " Ngay cả khi chúng ta giẫm lên chân nhau, chúng ta hãy hiểu và giả vờ không để ý. Ta cũng không nhảy tốt."

    Cedric nói và kéo tay cô.

    Khi anh vòng tay qua eo cô, Artizea trở nên vô cùng căng thẳng.

    Mặc dù anh nói rằng anh ấy không giỏi nhảy, nhưng Cedric đã hướng dẫn điệu nhảy theo nhịp điệu của âm nhạc, giống như vịt gặp nước và đi về phía trung tâm của phòng khiêu vũ.

    Những tiếng xì xào bùng nổ khắp nơi.

    Một số cặp đôi bước sang một bên, và những người khác ngừng khiêu vũ để xem họ.

    Khi cô nhảy, Artizea cảm thấy rằng hội trường trở nên thật trống trải
     
    Last edited: Jul 15, 2021
  6. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 15

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên thực tế, điệu valse là một cách hay để nói chuyện một mình ở nơi có nhiều người hiện diện.

    Nó không chỉ để thì thầm vào tai nhau những lời ngọt ngào, mà còn để trò chuyện bí mật.

    Cô chỉ nhảy với Cedric một lần vì lý do đó. Đó là tại tiệc cưới của Lawrence và Licia.

    Đám cưới đó đã biến Lawrence từ một đứa con hoang, thậm chí không thể được gọi là Hoàng tử, trở thành Thái tử.

    Không ai nghĩ rằng Cedric sẽ có mặt ở đó.

    Anh không chỉ đến dự đám cưới mà còn cả tiệc cưới nữa.

    Và anh đã yêu cầu Artizea nhảy cùng anh.

    Có lẽ đó là sự kiện kỳ lạ nhất xảy ra trong xã hội thượng lưu hồi đó.

    "Ta chưa bao giờ thấy cô nhảy trước đây, ta cho rằng là cô không biết nhảy."

    "Thưa Đại công tước, chẳng phải ngài cũng là người không biết nhảy sao?"

    Sau đó, Cedric nhìn chằm chằm vào cô.

    "Hầu tước, cô có biết tại sao ta muốn khiêu vũ với cô vào dịp này không?"

    "Tôi không biết."

    "Có điều gì mà cô không thể đoán được không?

    " Tôi không phải là một vị thánh biết trước tương lai, cũng không phải là một nhà hiền triết có khả năng nhìn thấu các tầng trời. Vậy làm sao tôi có thể đoán được? Có nhiều điều tôi không biết. "

    Hôm đó họ đi vòng tròn, nắm tay nhau, giống như bây giờ.

    Tuy nhiên, Cedric giữ một khoảng cách tuyệt đối với Artizea, như thể anh không muốn chạm vào eo của cô.

    Cô cảm thấy căng thẳng ngột ngạt đến mức da cô như có hàng trăm con kiến đang bò trên đó.

    Artizea kiệt sức đến mức cô gần như ngã quỵ khi giai điệu của điệu valse sắp kết thúc.

    Cô không muốn trông yếu đuối trước Cedric, vì vậy cô cố gắng đứng vững trên đôi chân của mình mà không mất bình tĩnh, ký ức đó vẫn còn sống mãi trong tâm trí cô.

    " Ta đã làm điều đó, bởi vì ta có nhã ý nhờ cô, nhưng ta không muốn người khác nghe thấy và hiểu sai lời ta nói. Nó không liên quan đến chính trị vì thế ta muốn trực tiếp nói chuyện với cô. "

    " Ngài cứ tiếp tục đi, tôi sẽ không hiểu sai ý của ngài đâu. "

    " Nếu cô đã nói như vậy thì có lẽ nó là sự thật. "

    " Nếu tôi muốn làm như vậy thì việc có nói chuyện trực tiếp với ngài hay không, cũng không có gì khác biệt. "

    Cedric khẽ cười.

    Tiếng cười của anh vang lên bên tai Artizea và làm cô rung động.

    Những từ được nói khi nhìn thẳng vào mắt nhau có ý nghĩa hơn những từ còn lại.

    Artizea không thể nhìn thẳng vào anh nữa, cô cúi đầu xuống. Nhưng như thể bị lôi cuốn, cô nhanh chóng nhìn thẳng vào mắt anh một lần nữa.

    Từ góc nhìn của cô, đôi mắt đen của anh phản chiếu khuôn mặt xấu xí của cô.

    " Đúng. Ta biết điều đó. Sự thật thì lòng trung thực không có nghĩa lý gì đối với cô, tất cả những gì cô quan tâm là đạt được kết quả mà cô muốn. "

    " Tôi xin lỗi. "

    " Hãy chăm sóc Licia. Đó là điều ta muốn nói với cô. "

    Cedric nói.

    Artizea ngạc nhiên nhìn anh.

    Cô giỏi đọc suy nghĩ của mọi người hơn bất cứ ai khác, nhưng cô không bao giờ mong đợi Cedric sẽ nói điều đó.

    " Tại sao ngài nói với tôi điều này? Ngài nên nói với Thái tử điện hạ. "

    " Ta không tin tưởng Lawrence. "

    " Nhưng ngài có tin tưởng tôi không? "

    " Hầu tước, ta biết rằng cô đã dùng đủ mọi thủ đoạn để khiến Licia kết hôn với Lawrence, thậm chí còn thao túng cả lời tiên tri. Vì vậy, cô, với tư cách là người mưu đồ của Lawrence, đương nhiên nên quan tâm đến cô ấy. Hơn nữa, trở thành một Thái tử phi đã là một gánh nặng lớn đối với cô ấy rồi. "

    "... "

    " Bất kể động cơ là gì, quyết định cuối cùng là do Licia đưa ra. Vì vậy, tôi không thể nói gì thêm về nó. Nhưng đối với tôi, cô ấy giống như một người chị gái, vì vậy tôi không thể không lo lắng cho cô ấy. Tôi chỉ hy vọng ngài bảo vệ Licia và Đế quốc trong một thời gian dài. "

    Artizea không cúi đầu xuống, nhưng thậm chí sau đó, cô lại nhìn xuống.

    " Làm sao ta có thể phớt lờ những lời của Đức Cha được? Ta sẽ làm mọi thứ có thể để bảo vệ cô ấy và Đế chế. "

    Nhưng cô không thể giữ lời hứa của mình.

    Và bây giờ khi cô đang khiêu vũ với Cedric, cô vẫn không thể ngừng nghĩ về khoảnh khắc đó.

    Không giống như lúc đó, Cedric có một vẻ mặt điềm tĩnh. Tay anh ôm eo cô uyển chuyển chuyển động làm cho vũ điệu trở nên hòa quyện.

    " Bởi vì anh ấy không biết gì về nó. "

    Artizea cảm thấy tim mình như thắt lại khi nghĩ về điều đó.

    Nỗi đau sâu bên trong lồng ngực là vì cô không thể giữ lời hứa của mình.

    Hoặc cô nghĩ vậy.

    Khi cô trở về quá khứ, hậu quả của những hành vi xấu xa của cô đã biến mất.

    Nhưng đối với cô, điều đó không có nghĩa là những hành vi xấu xa của cô đã bị xóa bỏ.

    Lần này cô sẽ giữ lời hứa của mình. Cô sẽ bảo vệ và chăm sóc cho Licia để cô ấy có thể trở thành một Hoàng hậu thực sự.

    Trong khi nghĩ về điều này, cô không thể không mất tập trung.

    Artizea không bao giờ có một khả năng thể thao tốt. Cô không quen với việc nhảy múa, vì vậy cô phải tập trung vào những bước đi của mình.

    Khoảnh khắc Artizea vấp ngã và chuẩn bị giẫm lên chân Cedric, anh đã nhấc nhẹ cô lên và vòng tay qua eo cô.

    Sau đó, anh quay một vòng và hạ cô xuống. Những bước đi của anh thật không chê vào đâu được.

    Artizea đột nhiên trở lại thực tại, khuôn mặt cô ấy hoàn toàn đỏ bừng.

    Cedric mỉm cười.

    " Rõ ràng, kỹ năng nhảy của ta tốt hơn tiểu thư Artizea một chút. "

    " Chẳng phải ngài đang quá vô lí khi so sánh những chuyển động của tôi với chuyển động của Đại công tước ngài đây, một chiến binh lừng danh sao? "

    Artizea đáp lại một cách nghiêm túc. Trước lời nhận xét của cô, Cedric đã bật cười.

    Artizea thẫn thờ nhìn Cedric, đây là lần đầu tiên cô thấy anh cười ở khoảng cách gần như vậy.

    * * *

    Nhạc khiêu vũ đã kết thúc. Cedric hộ tống cô ra ngoài.

    Xe ngựa của Artizea đã đợi sẵn bên ngoài cổng chính.

    Cedric đã giúp Artizea lên xe ngựa, và sau đó anh cũng vào trong đó. Đây là cách tốt nhất để bắt đầu một cuộc trò chuyện.

    Cedric đóng cửa lại, và ngay sau đó cỗ xe bắt đầu di chuyển.

    Sau đó, Artizea nói.

    " Cám ơn ngài. "

    " Tại sao cô nói như vậy? "

    " Để khiêu vũ với tôi. "

    " Ta chỉ làm trách nhiệm của một quý ông. "

    " Tôi biết ngài làm vậy để bảo vệ danh dự của tôi trước mặt tiểu thư Laila. "

    " Đó không phải là vấn đề lớn. "

    Cedric lắc đầu. Artizea cười nhẹ.

    " Tôi có thể nhờ ngài một việc khác không? "

    " Cô cứ nói. "

    " Tôi muốn đi thăm một nơi trước khi về nhà, ngài có muốn đi cùng tôi không? "

    " Tất nhiên rồi. Ta không phản đối việc đi cùng cô ".

    Khi Cedric trả lời, Artizea hướng dẫn người đánh xe đến đường Reve.

    Cedric bối rối hỏi.

    " Cô định làm gì ở phố Reve? "

    Reve là một khu ổ chuột, nơi những quý tộc như Artizea không nên đến. Ngay cả những người đàn ông vạm vỡ cũng miễn cưỡng đến thăm.

    " Có một người tôi cần gặp. Tôi không có ai để hộ tống tôi đến nơi đó một cách an toàn, vì vậy tôi không biết phải làm gì. Còn hơi xa, nhưng chúng ta có nhiều điều để nói, vì vậy tôi nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi. Ngài thấy vậy có ổn không? "

    " Được thôi. Dù sao, ta đến đây là vì cô. Takhông quan tâm nếu chúng ta nói chuyện trong xe ngựa hay trong một phòng trà thoải mái. "

    " Cảm ơn ngài. "

    Artizea cúi đầu. Cedric nhìn cô với vẻ thích thú.

    " Nhân tiện, ta nghĩ cô biết lý do tại sao ta lại đến gặp cô. "

    " Hôm nay ngài đã đến Hoàng cung, phải không? "

    Cedric im lặng một lúc. Rồi anh nói chậm rãi.

    " Có vẻ cô biết mọi thứ ở hoàng cung nhỉ? Hơn nữa, việc ta đến thăm Hoàng thượng sau khi đã nói chuyện với cô sẽ không đúng lắm. "

    " Tôi nghĩ đến nó vì ngài đã đề cập đến Nữ bá tước Eunice trong hội trường. "

    Artizea tiếp tục.

    " Ngài không thân thiết với Nữ bá tước Eunice đến mức gặp cô ấy một mình, vì vậy có lẽ hai người đã tình cờ gặp nhau. Nữ bá tước Eunice chắc cũng đã đến thăm Hoàng thượng hôm nay. "

    " Chỉ cần nói với cô ấy rằng, 'Tôi xin lỗi, và tôi đánh giá cao lời khuyên của cô ấy'. "

    Cedric nhớ lại những lời nữ bá tước Eunice yêu cầu anh nói lại cho Artizea.

    " Cô có khuyên Nữ bá tước Eunice đến thăm Bệ hạ hôm nay không? "

    " Cô ấy không nhất thiết phải làm như vậy ngày hôm nay. Tôi chỉ nói với cô ấy rằng nếu cô ấy muốn lấy mẹ tôi ra khỏi trái tim của Bệ hạ, tốt nhất là cô ấy nên cư xử như một cô con gái đáng yêu, thay vì tức giận, cạnh tranh với Miraila và chỉ trích Bệ hạ ".

    Artizea nói.

    Cedric lại nhìn vào má sưng tấy của Artizea.

    Artizea có tư thế đứng thẳng và vẻ mặt thanh thản.

    Cedric không thể tránh khỏi sự tuyệt vọng, đau đớn và nước mắt giàn giụa trên gương mặt cô mà anh nhìn thấy trong giấc mơ.

    Anh không biết làm thế nào để giải thích những gì anh đang cảm thấy.

    Đó là một giấc mơ không thể thực hiện được, chỉ nghĩ đến việc muốn lau nước mắt cho cô mà không thể thực hiện được.

    Artizea nói một cách bình tĩnh, không biết chuyện gì đang xảy ra trong đầu Cedric.

    " Vậy, chuyện gì đã xảy ra ở Hoàng cung? "

    " Bệ hạ biết chúng ta gặp nhau lần đầu tiên vào ngày hôm qua. Tiểu thư Artizea, cô đã nói với ông ấy chưa? "

    " Ông ấy đã phát hiện ra, nhưng tôi không cố ý. Khi tôi trở về nhà ngày hôm qua, Bệ hạ đang ở trang viên của Hầu tước Rosan. "

    " Benjamin đã thông báo cho ta về cuộc gặp của cô với ngài Kishore. "

    " Đúng. Vì vậy, tôi đã nói với ông ấy những gì đã xảy ra. Ngài Kishore luôn rất tốt với tôi. "

    Cedric nói với một nụ cười cay đắng.

    " Cô không cần phải tiếp tục giả vờ rằng tất cả chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, tiểu thư Artizea. Thái độ của Bệ hạ đã thay đổi, mặc dù hôm qua chúng ta chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên. "

    " Đúng. Hoàng thượng có con mắt nhìn xa trông rộng hơn mẹ và anh trai của tôi rất nhiều ".

    " Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm qua Bệ hạ nói với ta rằng ta là một phần của gia đình ông ấy. Ông ta thậm chí còn đề cập rằng sẽ không quên những thành tích của quân đội phương Tây, mặc dù ông ấy không muốn nói về nó và có ý định loại bỏ nó, ông ấy có vẻ đang xem xét nó một cách tích cực. "

    " Vâng, tôi chắc chắn về điều đó. "

    " Không ngờ Bệ hạ lại có thể nói chuyện một cách tử tế và cởi mở. Tiểu thư Artizea dường như là một người có khả năng nhìn thấy tương lai. "

    Artizea cảm thấy xấu hổ.

    " Một phần cũng nhờ Nữ bá tước Eunice mà Bệ hạ đã có tâm trạng tốt. "

    " Không phải là Nữ bá tước Eunice đã làm điều đó với cô à? "

    Cedric lại chỉ vào má Artizea.

    Artizea bất giác đưa tay che vết thương.

    " Điều này không có gì to tát cả. "

    " Ít nhất cô có thể sẵn sàng giải thích những gì đã xảy ra với cô với một người đang quan tâm đến cô không? "

    " Đơn giản là, nữ bá tước Eunice đã vung tay trong cơn tức giận, và không may đã tát tôi. "

    " Làm thế nào mà nó lại không phải là một vấn đề to tát? "

    " Vì tôi đã để cô ấy tát tôi. Lúc đó cô ấy rất tức giận, và nếu không, cô ấy sẽ không đủ bình tĩnh để nghe những lời tôi nói. "

    Artizea trả lời câu hỏi của anh và sau đó cô nói.

    " Vì vậy, ngài đã đưa ra quyết định về đề nghị của tôi? "

    " Trước khi ta trả lời cô, ta muốn hỏi cô một câu hỏi. "

    " Ngài cứ việc hỏi. "

    " Tại sao cô muốn ly hôn sau hai năm?"
     
  7. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 16

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nếu mục tiêu duy nhất của cô là kế thừa danh hiệu Hầu tước Rosan, thì cô có thể chọn một người ở vị trí an toàn hơn ta mà."

    Cedric nói.

    "Cô là chủ nhân của Hầu tước Rosan. Ngay cả về mặt pháp lý, hậu duệ duy nhất của Hầu tước Rosan là cô".

    "Vâng đúng vậy."

    "Cơ nghiệp này được bảo vệ bởi Đức Chúa Trời và Đền thờ. Ngay cả Hoàng thượng cũng không thể tùy tiện hành động.

    " Đúng. Hơn nữa, chỉ vì yêu mẹ tôi, Hoàng thượng sẽ không khiến tôi chịu quá nhiều áp lực chính trị ".

    " Vì vậy, thưa tiểu thư Artizea, những gì cô cần là một người chồng có địa vị xã hội thích hợp để bảo vệ cô khỏi những rắc rối. Chính vì lẽ đó, việc chọn ta làm đối tác là quá mạo hiểm ".

    Cedric nói.

    " Nếu đó không phải là quyền lực và vinh hoa mà cô mong muốn thì không có lý do gì để cô kết hôn với ta và bước vào cuộc chiến tranh giành ngôi vị hoàng đế. Ta không biết cô có muốn trở thành Hoàng hậu hay không, nhưng ta không hiểu tại sao cô lại muốn ly hôn sau hai năm nữa. "

    Artizea thở dài.

    Nói thật là vì Licia mà cô muốn ly hôn sau hai năm nữa.

    Licia vẫn còn trẻ. Tuy nhiên, trong hai năm, cô ấy sẽ đẹp như một bông hồng tỏa sáng rực rỡ và lộng lẫy nhất.

    Và vào ngày sinh nhật thứ 20 của mình, cô đã nhận được một điều kỳ diệu.

    " Nhân danh ta chăm sóc những người yếu đuối và thiệt thòi. "

    Đó là lời tiên tri ban đầu giáng xuống Đền thờ.

    Đây là lần đầu tiên sau gần 100 năm có một tiên tri giáng thế.

    Licia trở thành Thánh nữ cùng lúc cô nhận được lời tiên tri.

    Các tín hữu mừng rỡ đến rưng rưng nước mắt, ngay cả những người không tin vào Chúa cũng phải kinh ngạc.

    Cô ấy đã sống như một Thánh nữ với từng thớ thịt trong con người mình. Cô ấy đã đưa tay ra cho tất cả những ai cần cô ấy, cứu giúp ngay cả những người đang hấp hối.

    Khi thiệt hại do lũ lụt từ sông Ava gây ra dịch bệnh, cô ấy chỉ cần đưa một số trợ lý của mình và chạy đến trung tâm của nó, thanh lọc các giếng bị ô nhiễm và chữa bệnh cho người dân.

    Cô cũng là người mang lại hy vọng cho người dân khi làn sóng quái vật biến Tây Vực thành địa ngục.

    Cô ấy đã cứu vô số mạng sống và mang lại hy vọng cho nhiều người khác.

    Cô có thể chữa lành bất cứ ai cần đến sức mạnh thiêng liêng của mình. Nhưng có lẽ cô ấy đã chữa lành nhiều trái tim hơn là bệnh tật hay vết thương. Những mong muốn của mọi người đã được tập hợp trong Thánh nữ. Cô ấy không bao giờ tham gia vào chính trị. Cô ấy thậm chí còn không xuất hiện trong các buổi gặp mặt xã giao và hiếm khi ở thủ đô.

    Trong số các quý tộc, Cedric là người duy nhất bảo vệ và giúp đỡ cô.

    Đối với người dân, chính Thánh nữ sẽ hướng dẫn họ, không phải Hoàng đế hay Tổng giám mục của Đền thờ.

    Niềm tin của người dân là ý trời.

    Vì vậy, Artizea đã lợi dụng điều này và bịa ra một lời tiên tri mới.

    " Nữ thánh sẽ trở thành Hoàng hậu. "

    Trước lời tiên tri đó, người dân vô cùng vui mừng.

    Quyền lực của Hoàng gia và Ngôi đền sẽ được khôi phục lại vị trí ban đầu của nó một lần và mãi mãi. Hoàng gia sẽ giành được tính hợp pháp đã mất của mình thông qua Licia và Đền thờ có thể can thiệp vào quyền lực của đế chế.

    Cho đến thời điểm đó, cuộc đấu tranh giành quyền kế vị vẫn còn bế tắc.

    Mặc dù Lawrence là đứa con được Hoàng đế sủng ái nhưng anh ta không thể tự mình làm gì để chống lại Roygar. Mặt khác, Đại công tước Roygar cũng không thể áp đảo đứa con được Hoàng đế sủng ái bằng sức mạnh của mình.

    Trong hoàn cảnh đó, lời nói dối của Artizea đã khiến cuộc đấu tranh giữa hai người rẽ sang một hướng khác.

    Bằng cách chỉ ra rằng một người phụ nữ sẽ trở thành Hoàng hậu, điều đó có nghĩa là chồng của cô ấy sẽ trở thành Hoàng đế.

    Hoàng đế Gregor, Lawrence và Đại công tước Roygar tin vào sức mạnh mà họ có trong tay hơn là mê tín dị đoan, giống như một lời tiên tri.

    Có thể, mặc dù Artizea không tiết lộ, nhưng hoàng đế cũng biết rằng lời tiên tri đó đã được bịa đặt.

    Tuy nhiên, người dân cả nước đều tin rằng vị Thánh nữ xinh đẹp và nhân hậu sẽ trở thành Hoàng hậu nên không ai có thể phản bội lại niềm tin đó.

    Cuộc hôn nhân với Licia trở thành mảnh ghép cuối cùng để hoàn thiện tính hợp pháp của Lawrence.

    Và bây giờ, cô ấy cũng sẽ làm như vậy với Cedric.

    Bên cạnh đó, Licia và Cedric vốn đã yêu nhau. Nếu cô ấy để mọi thứ diễn ra theo chiều hướng của chúng, họ sẽ yêu lại và kết hôn.

    Ít nhất đó là những gì Artizea nghĩ, vì vậy cô muốn ly hôn với anh trước đó.

    Trước khi tiên tri giáng trần. Trước khi Licia trở thành Thánh nữ và Cedric đã giúp cô. Cô muốn ly hôn trước khi họ nảy sinh tình cảm với nhau.

    Cedric là một người chính trực. Cô chắc chắn rằng nếu cô yêu cầu anh ly hôn với cô để anh kết hôn với Licia sau khi nhà tiên tri giáng trần thì anh sẽ không làm điều đó.

    Artizea cũng không muốn người đàn ông mà cô phục tùng bị gán ghép là người đã ly hôn với vợ mình chỉ vì anh ta muốn ở bên Thánh nữ.

    Cô không thể nói với Cedric về tình huống này ngay bây giờ.

    Artizea do dự. Cedric nhận ra điều này và nói.

    " Cô có thể nói với ta không? "

    " Tôi không cố lừa ngài. Chỉ là tôi không muốn trở thành Hoàng hậu, tuy rằng cứ coi như tốt nhất là đế quốc không có ai ngoài Quý phi nương nương trở thành Hoàng đế. Ngoài ra, tôi không nghĩ mình phù hợp với vị trí đó. Ngài có thể nghĩ đó là một điều tốt đẹp hơn. "

    " Tiểu thư Artizea, cô có vẻ quyết tâm hy sinh bản thân vì lợi ích của đế chế. "

    Artizea lắc đầu.

    " Tôi là người ít thích hợp nhất để nhận những lời như vậy. "

    Khi cuộc trò chuyện còn chưa kết thúc thì chiếc xe ngựa đã đến phố Reve và dừng lại.

    Người đánh xe chạm vào cửa sổ toa để tìm chính xác nơi cô muốn đến.

    Artizea để đáp lại cũng chạm vào cửa sổ ba lần để chỉ cho người đánh xe và người hầu của cô rằng ở đây thật tốt.

    Sau đó, cô nhìn vào mặt Cedric.

    Cedric nói.

    " Ta nghĩ còn quá sớm để nói về ngai vàng. "

    " Đúng. "

    " Tuy nhiên, ta rất biết ơn vì lời đề nghị của cô để khắc phục tình hình của quân đội phương Tây. Chỉ cần chúng ta hợp tác với nhau, ta sẽ bảo vệ tiểu thư Artizea hết mình. Và cô sẽ cố gắng hết sức vì lợi ích của gia tộc Đại công tước Evron và cho ta nữa. Cô có đồng ý với điều đó không? "

    " Đúng vậy. Và việc ly hôn.. "

    " Hãy suy nghĩ về nó sau, trong thời gian hai năm. "

    " Tôi hiểu ý ngài. Cho đến khi một mối quan hệ hoàn toàn tin tưởng được thiết lập, tốt nhất là ngài nên bảo đảm những gì có thể cho và nhận ".

    Artizea nói. Cedric nhìn Artizea, trong lòng cảm thấy áp lực.

    " Ta có một điều kiện. "

    Khi Cedric nói điều này, Artizea đã rất lo lắng.

    Cô tự hỏi phải làm gì nếu đó là một điều kiện mà cô không thể đáp ứng. Sẽ tốt hơn nếu nói dối, hay giả dối?

    Cô nghĩ anh sẽ yêu cầu sự trung thực, không mưu mô, hay đại loại như vậy.

    Nhưng Cedric nói.

    " Ta ghét việc những người xung quanh ta bị thương. Nếu cô muốn ở bên cạnh ta, thì cô phải nhớ điều đó. "

    " Tôi hiểu. "

    " Tiêu thư Artizea, dường như cô không hiểu ý ta rồi. Ý ta là ngay cả bản thân cô cũng không được tổn thương. Xin đừng để điều đó xảy ra nữa. "

    Cedric nói, chỉ vào má cô.

    " Ta thà để cô đánh họ còn hơn. "

    Artizea không thể không cười. Cedric cũng cười.

    " Tôi thà bị đánh, vì vậy tôi có thể kiện và tung tin đồn để phá hoại danh tiếng của người khác chứ không phải là người làm điều đó ".

    " Ta chỉ không muốn cô bị thương. "

    " Đúng rồi đấy. Cảm ơn vì sự quan tâm của ngài, thưa ngài. "

    Cô đáp lại với một nụ cười trên môi.

    Cedric nở một nụ cười mãn nguyện, anh nghĩ rằng khuôn mặt tươi cười của cô trông đẹp hơn nhiều so với khuôn mặt nghiêm túc.

    " Chà, tôi cũng có một điều kiện. "

    " Tiếp tục đi. "

    " Có một viên ngọc mang tên Trái tim của Thánh nữ Olga, vật gia truyền của Tử tước Fischer. Hãy tặng nó cho tôi như một món quà cầu hôn ".

    Cedric đã rất ngạc nhiên vì anh không bao giờ mong đợi Artizea yêu cầu anh trang sức hay bất cứ thứ gì khác.

    " Vật gia truyền của Tử tước Fischer? "

    " Đúng. Điều đó sẽ giúp ngài dễ dàng hiểu tôi là người như thế nào ".

    Artizea nói nhỏ.

    " Nếu ngài không thay đổi quyết định thì sau khi có được Trái tim của Thánh nữ Olga, hãy cầu hôn tôi thật hoành tráng để mọi người bàn tán về điều đó. "

    Cedric gật đầu mà không hỏi thêm câu nào.

    Artizea cố gắng mở cửa xe ngựa.

    Cedric nhẹ nhàng chặn tay cô, và mỉm cười với Artizea, khiến cô ngạc nhiên. Sau đó anh mở cửa và đi ra ngoài trước.

    Sau khi ra ngoài, anh đưa tay về phía Artizea. Artizea do dự và đặt tay mình lên tay anh.

    Sau đó, Cedric đỡ cô xuống.

    " Ah. "

    " Một quý cô xuống xe trước là không đúng. "

    " Vâng đúng vậy. "

    Artizea hơi đỏ mặt. Cô cảm thấy như một con cá nhỏ đang bơi trong lồng ngực của mình.

    Con đường hẹp và lầy lội. Một đám trẻ con như muỗi vằn vây lấy cô và dang tay.

    " Cho tôi một xu! "

    " Xin hãy thương xót, tiểu thư xinh đẹp! "

    " Tiểu thư càng cung cấp nhiều thức ăn cho người nghèo thì Đức Chúa Trời sẽ chuẩn bị một nơi tốt hơn trên thiên đàng cho người. "

    Alice vội vàng lấy ra một chiếc áo choàng đen và mặc cho Artizea. Artizea hạ sâu mui áo choàng xuống.

    " Cô có luôn chuẩn bị sẵn chiếc áo choàng đó không? Ta không nghĩ rằng cô sẽ có kế hoạch đến nơi này ngày hôm nay. "

    " Có, vì màu tóc của tôi thường thu hút sự chú ý. "

    Artizea trả lời.

    Người đánh xe hét lên và xua đuổi đám đông. Artizea nhanh chóng rời khỏi con đường chính và được hộ tống bởi Cedric.

    Đi bộ qua những con hẻm của Phố Reve với một hoặc hai người đàn ông bình thường là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời.

    Nhưng Cedric không phải là một người đàn ông bình thường. Anh là lá chắn của Đế chế và là chiến binh vĩ đại nhất trong Đế chế.

    Mặc dù Artizea khoác trên mình một chiếc áo choàng đen nhưng không thể che giấu được dáng váy của cô, điều này cho thấy rõ cô là một nữ quý tộc.

    Rõ ràng là bạn đồng hành của cô cũng là một nhà quý tộc. Trong kịch bản này, sẽ không ngạc nhiên nếu họ bị tấn công trong vòng chưa đầy năm phút.

    Tuy nhiên, do sự hiện diện quá của Cedric nên không ai xuất hiện.

    Artizea không nhận thấy, nhưng Cedric có thể cảm thấy một số người xung quanh nhìn họ, căng thẳng và nín thở.

    " Cô sẽ gặp ai? "

    " Người quản gia đã phục vụ Hầu tước Rosan trong nhiều thế hệ và người đó đã bị cách chức ngay sau cái chết của Hầu tước Rosan trước đó. "

    Artizea tiếp tục.

    " Tôi không có ai mà tôi có thể tin tưởng. Ông ta có thể có ác cảm với mẹ tôi và tôi, nhưng gia đình ông ta đã trung thành với Hầu tước Rosan qua nhiều thế hệ, vì vậy tôi chắc chắn rằng điều đó sẽ khiến ông ta ít nhất phải nghe lời tôi. "

    " Ta hiểu rồi."

    Cedric nhìn xung quanh một lần nữa.

    Anh không thể tin được rằng một quản gia đã phục vụ một gia đình quý tộc giàu có trong nhiều thế hệ lại ở một nơi như thế này.
     
  8. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 17

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nơi mà Marcus Hanson, người quản gia cũ của Gia đình Rosan, sống là một quán rượu xiêu vẹo ở một góc phố Reve.

    Ông ta làm những công việc lặt vặt vào ban ngày và phục vụ khách hàng vào ban đêm, sống trong một căn phòng nhỏ gắn liền với quán rượu.

    Marcus có rất nhiều con cháu, nhưng gia đình đã chia ly từ lâu.

    Artizea chưa bao giờ gặp Marcus Hanson trong tiền kiếp.

    Trong quá khứ, cháu gái của ông, Lise Hanson, đã đến gặp cô với tư cách là người giúp việc của Artizea, cô ấy đã che giấu tên của mình với ý định trả thù.

    Lise Hanson đã nghĩ rằng cô ấy đã hoàn toàn che giấu danh tính của mình.

    Tuy nhiên, vào thời điểm đó, Artizea đã có rất nhiều kẻ thù. Cô phải cẩn thận ngay cả với những người giúp việc mới của mình.

    Sau khi kiểm tra lý lịch của Lise, Artizea nghĩ rằng tham vọng và tính khí của cô ấy sẽ rất phù hợp với công việc của này.

    Bằng cách đó, cô đã đảm bảo được vị trí mà Marcus Hanson đã nắm giữ. Artize đã bắt giữ ông nội của cô làm con tin, chính vì thế mà Lise không còn cách nào khác là phải trung thành đến cùng.

    Tuy nhiên, trên thực tế, cô chẳng làm gì được Marcus cả. Cô thậm chí còn chưa gặp mặt ông ta.

    Nhưng khi bước vào quán rượu, chỉ cần nhìn thoáng qua là cô đã có thể biết được Marcus là ai.

    Marcus là một người đàn ông 78 tuổi, nhưng ông vẫn rất thẳng thắn và cương nghị. Mặc dù bộ đồ cũ mà ông ta đang mặc đã sờn rách, nhưng trông nó vẫn sạch sẽ, ngay cả cổ tay áo của cũng màu trắng.

    Ông ta hỏi điềm tĩnh hỏi trong khi người đàn ông khác làm việc với ông ta bị choáng ngợp bởi thanh kiếm của Cedric và bộ quần áo lộng lẫy của anh.

    "Các vị quý tộc thân mến, điều gì đã đưa 2 ngài đến một nơi như thế này?"

    "..."

    "Ông có thể cho chúng tôi một chút thời gian của ông không, ông Hanson?"

    Marcus im lặng một lúc. Nhưng ông ta đã sớm nói với nhân viên kia.

    "Tôi sẽ trở lại ngay."

    "A-Ông có chắc không, ông già?"

    "Đừng lo lắng, tôi không nghĩ họ muốn giết tôi đâu."

    Ông ta nói rồi xong quay lưng bước đi.

    Artizea đi theo ông, cùng với Cedric.

    Marcus dẫn họ đến một bãi đất trống phía sau quán rượu, nơi họ thường để rác.

    "Đây không phải là một nơi tốt đẹp, nhưng tôi làm việc ở đây, vì vậy rất khó để đưa 2 người đến một nơi sạch sẽ. Đại công tước Evron, tại sao ngài lại đến thăm một kẻ thấp kém như tôi?"

    Ông nhận ra Cedric và hỏi anh.

    Mười tám năm trước, khi Marcus buộc phải rời khỏi Hầu tước Rosan, Cedric là một đứa trẻ chưa tròn mười tuổi.

    Tuy nhiên, Cedric trông giống hệt như cha anh, Đại công tước Evron.

    Là cựu quản gia trưởng của Gia tộc Rosan, Marcus biết rõ khuôn mặt, tính cách và lịch sử của tất cả các quý tộc cao cấp.

    Vì lý do đó, không có gì ngạc nhiên khi ông biết Cedric là ai.

    "Mặc dù gia đình chúng tôi đã bị đuổi ra khỏi nhà, nhưng chúng tôi đã phục vụ Gia đình Rosan qua nhiều thế hệ. Không có gì để tôi có thể nói với ngài".

    Marcus nghĩ lý do Cedric đến gặp mình là để dò hỏi những điểm yếu của Gia đình Rosan.

    Nhưng Cedric lắc đầu.

    "Ta chỉ đơn giản là người hộ tống của cô ấy."

    Cedric chỉ vào Artizea.

    Artizea từ từ cởi chiếc mũ trùm đầu. Mái tóc vàng bạch kim xõa ngang vai.

    Ngay cả trong một bãi đất trống giống như một bãi rác, mặt trời vẫn chiếu sáng, với mái tóc của Artizea lấp lánh một cách mãnh liệt.

    "..."

    "Xin chào, ông Marcus Hanson. Tôi là Artizea Rosan."

    Artizea nhìn lên. Marcus nhìn cô chằm chằm một lúc mà không nói lời nào.

    Sự tức giận, thù hận, khao khát và buồn bã dồn nén dồn nén trong ông, khiến khuôn mặt nhăn nheo của ông lão nhăn lại.

    Marcus không biết phải nói gì.

    "Con gái của Miraila?"

    "Người đã gây ra sự ly tán của gia đình tôi và sự tiêu diệt của Gia đình Rosan?"

    Nhưng cuối cùng ông ta cũng nói với một giọng run rẩy.

    "Cô trông rất giống Bá tước Michael. Cô chắc chắn sẽ là người thừa kế hoàn hảo của ngài ấy."

    Mười tám năm đã xóa sạch mối hận bên trong ông. Tuổi già đã khiến cơ thể ông kiệt quệ đến mức không còn sức để trút cơn tức giận đang bị dồn nén của mình.

    Sự khao khát gọi tên nỗi buồn. Cảm giác mãnh liệt nhất ở Marcus là nỗi buồn.

    Và nỗi buồn là một cảm giác mà một người muốn người kia hiểu. Người ta muốn được lắng nghe, được thấu hiểu và được đón nhận.

    Đó là biện pháp khắc phục duy nhất.

    Marcus vẫn nhớ Hầu tước Rosan.

    Gia đình Hanson đã từng là quản gia cho Hầu tước Rosan trong nhiều thế hệ. Dù không phải là quý tộc nhưng họ vẫn tự hào mình khác biệt với những người bình thường.

    Marcus được sinh ra trong điền trang của Gia tộc Rosan, và khi còn nhỏ, ông đã trở thành bạn chơi của những đứa trẻ trong dinh thự.

    Kể từ khi lớn lên, ông đã học cách làm phụ tá của Michael Rosan. Sau một số kinh nghiệm, ông bắt đầu làm quản gia theo lệnh của ông nội, quản gia trưởng.

    Các con và cháu của ông cũng được sinh ra tại điền trang của Gia tộc Rosan.

    Các con trai và con gái của ông cũng tiếp bước ông phục vụ Gia đình Rosan.

    Ông không thể không có hoài niệm. Càng nhớ về gia đình, ông càng nhớ về những khoảng thời gian tươi đẹp và càng nhớ về Hầu tước Rosan.

    Ông muốn ai đó giúp mình vơi đi nỗi đau này, nỗi muộn phiền này.

    Artizea có thể nhìn thấy điều đó trên khuôn mặt và đôi mắt run rẩy của Marcus.

    Đó là cảm giác giống như cô đã cảm nhận được ở Lise Hanson, người đã từng muốn giết cô trong quá khứ.

    "Ông Hanson, ông là người đầu tiên nói với tôi rằng tôi đủ tư cách để trở thành người thừa kế."

    Artizea nói với một giọng nhẹ nhàng. Marcus nói một cách chắc nịch.

    "Tiểu thư, mẹ của cô có biết.. rằng cô đã đến nơi này không?"

    "Bà ấy không biết. Nếu bà ấy biết thì chắc chắn đã không để tôi đến đây."

    Artizea nói rồi cô đặt tay lên ngực và cúi đầu thật sâu.

    Đó là một cái cúi chào lịch sự, như thể cô đang cúi đầu trước một linh mục.

    "Ông Hanson. Tôi có nhiều điều muốn nói với ông, nhưng trước hết tôi muốn xin lỗi".

    "Cô có biết mẹ cô đã làm gì không?"

    "Đúng. Mẹ tôi đã đầu độc tất cả các hậu duệ của Hầu tước Rosan và khiến cho gia đình Hanson phải li tán để biến tôi trở thành người thừa kế duy nhất của Hầu tước Rosan."

    Vụ đầu độc diễn ra trong thời kỳ để tang Michael Rosan. Nó xảy ra khi Artizea được sáu tháng tuổi.

    Con gái lớn của Michael, người sẽ kế vị ông, đã bị sốc khi biết rằng con gái của Miraila trông cực kỳ giống Michael. Nhưng không thể nào Artizea lại là con gái của Michael đang hấp hối được. Có lẽ một trong những đứa cháu nhỏ của Michael đã ngủ với Miraila. Vì lý do đó, cô quyết định nhận Artizea là em gái của mình, vì cô thích điều đó, thay vì nghe nói rằng con trai cô đã dây dưa với một người giống như bà của mình.

    Vì vậy, Artizea trở thành con gái hợp pháp của Hầu tước Rosan.

    Nhưng Miraila, người đã mất đi sự sủng ái của Hoàng đế khi có thai với Artizea, không hài lòng với điều đó. Bà ấy cần một biện pháp bảo vệ đáng tin cậy hơn.

    Bà xem đám tang như một cơ hội. Bà ta đã đầu độc bàn ăn, nơi tất cả con cháu trực hệ của Michael tụ tập.

    Marcus cố gắng chứng minh rằng Miraila đang nói dối và bà ấy mới là thủ phạm thực sự.

    Tuy nhiên, cô con gái thông minh của ông, khi thấy ông run rẩy vì sợ hãi, đã đưa ra ý kiến của mình.

    "Cha nên từ bỏ ý định đó, thưa cha. Người đang đặt cuộc sống của chúng con vào nguy hiểm."

    "Nhưng ta có bằng chứng."

    "Công dụng của tất cả những thứ đó là gì chứ? Sẽ không có gì thay đổi trong một thời gian. Ngay cả khi tội lỗi của Miraila được chứng minh thì chúng ta có thể sẽ chết trước khi điều đó xảy ra."

    Con gái của ông tiếp tục rơi nước mắt.

    "Dù sao đi nữa, quyền thừa kế sẽ thuộc về hậu duệ duy nhất còn sống, cô Artizea. Nếu cha tiết lộ sự thật, cha có nghĩ cô ấy sẽ biết ơn không cha không? Cha, cha sẽ là kẻ thù của mẹ cô ấy!"

    Ông biết con gái mình đã đúng.

    "Cha, xin hãy từ bỏ. Mối nhân duyên giữa gia đình của chúng ta và Gia đình Rosan đã kết thúc rồi."

    Nếu một người thừa kế khác của Hầu tước Rosan còn sống sót, thì người đó sẽ trung thành chiến đấu đến cùng.

    Tuy nhiên, hậu duệ duy nhất của Hầu tước Rosan còn sống sót lại là Artizea.

    Trong mọi trường hợp, Miraila sẽ không để Gia đình Hanson yên ổn, ngay cả khi bà nắm quyền kiểm soát Hầu tước Rosan.

    Cuối cùng, Marcus đã yêu cầu các con và cháu của mình trốn thoát trước khi bất cứ điều gì tồi tệ xảy ra với họ.

    Ông đã bảo họ phải che giấu danh tính của mình và quên đi Gia đình Hanson và Hầu tước Rosan. Miễn là con cháu của ông vẫn còn sống thì Marcus cũng sẽ ổn thôi.

    Tuy nhiên, bản thân ông không thể từ bỏ tên tuổi của mình.

    Mặc dù Gia đình Hanson, nơi mà ông coi là danh giá đã biến mất thì ông vẫn là Marcus Hanson.

    "Dù sao thì tôi cũng là một ông già. Nếu một ngày Miraila tìm thấy tôi và giết tôi, điều đó không thành vấn đề."

    Đó là những gì ông ấy nghĩ.

    Kế hoạch độc ác của Miraila đã không được lên kế hoạch và thực hiện đúng cách, nó đã để lại kết cục lỏng lẻo. Bà không có cố vấn hữu ích, không có nhân viên đáng tin cậy.

    Marcus đã tìm cách lẩn trốn.

    Sau đó, một điều đáng sợ hơn đã xảy ra hơn những gì mà con gái ông dự đoán.

    Hoàng đế đã can thiệp vào.

    Hoàng đế rất tức giận về sự không chung thủy của Miraila. Nhưng cuối cùng, ông ta lại ngăn việc Miraila bị xử tử.

    Những khoản hối lộ và quyền lực khổng lồ đã che đậy sự thật.

    Hoàng đế lại mở cửa phòng ngủ cho Miraila. Giống như một con chim, Miraila bay vào vòng tay của Hoàng đế và ôm lấy ông ta.

    Rốt cuộc, không thể tìm thấy gì, mặc dù đã tìm ra kẻ đầu độc.

    Marcus không để lộ khuôn mặt của mình với thế giới một lần nữa. Đó là lý do tại sao ông ấy đã sống một cuộc sống khó khăn trong quán rượu trên phố Reve này.

    "Tôi không có ý định bào chữa cho hành động của mẹ tôi. Tôi không làm điều này với danh nghĩa của bà ấy."

    Marcus đang nhìn chằm chằm vào cô. Artizeria đứng thẳng lưng, nhìn ông và nói.

    "Là hậu duệ cuối cùng của Hầu tước Rosan, tôi xin lỗi vì đã không bảo vệ được thuộc hạ của mình."

    "Tiểu thư Artizea.."

    "Tôi xin lỗi."

    Cô lại cúi đầu. Mắt Marcus ướt đẫm.

    Artizea đến gần và đưa cho ông một chiếc khăn tay. Marcus nhận lấy nó.

    Cedric đang quan sát cảnh tượng từ một khoảng cách ngắn.

    Một số thuộc hạ yêu quý anh hơn cả gia đình, và anh là người muốn bảo vệ họ, anh không thể không có cảm xúc lẫn lộn.

    Ngoài ra, Cedric cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, vì anh nghĩ rằng Marcus sẽ là người đầu tiên chăm sóc Artizea, người đang bị cô lập trong dinh thự Hầu tước Rosan.

    * * *

    Vào lúc đó, Bill, quản gia của Hầu tước Rosan, đang nói với Miraila về chuyến ghé thăm của Cedric.

    Tình cờ!

    Miraila đột ngột đứng dậy và xua tay, bực bội.

    Một chiếc bình thủy tinh gần như là một tác phẩm nghệ thuật đã vỡ khi nó rơi xuống sàn.

    Những mảnh thủy tinh tỏa ra và chiếu vào tấm thảm da beo.

    Bill nhanh chóng quỳ xuống trước mặt Miraila, không quan tâm đến mảnh thủy tinh rơi vãi trên sàn. Sau đó, hắn xỏ dép cho Miraila.

    Miraila đang đi chân trần và chỉ mặc một chiếc áo choàng mỏng bên ngoài nội y, liền xỏ chân vào dép và ngồi xuống ghế sofa với một cú huých.

    "Hãy nói lại cho ta nghe."

    "Thưa phu nhân, Đại Công tước Evron đã hỏi tôi tại sao tôi trung thành với người chứ không phải cô Artizea."

    Bill từ tốn thuật lại lời nói của Cedric. Miraila lòng lên như lửa đốt.
     
  9. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 18

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Gì chứ? Hắn ta là ai mà dám nói điều đó?

    " Ngài ấy nói tiểu thư Artizea là chủ nhân của dinh thự Rosan, vì vậy ngài ấy sẽ nói với cô ấy về những gì đã xảy ra. "

    Miraila đứng lên một lần nữa.

    " Tia là chủ? Ngươi chỉ đứng đó lắng nghe hắn ta thôi hả? "

    " Đó là Đại công tước Evron. Làm sao mà tôi có thể dám trả lời ngài ấy? Ngài ấy thậm chí còn có thể đã bóp cổ họng tôi ngay lúc đó. "

    " Ha. "

    Miraila cảm thấy cổ họng mình trở nên khô rát và đưa tay ra. Bill nhanh chóng đưa cho bà một ly nước lạnh.

    Miraila uống ly nước, thở dài và lại ngồi xuống chiếc ghế dài.

    " Thật là kỳ lạ. Con nhỏ đó đã gặp Đại công tước Evron ở đâu nhỉ? "

    Bà đã có một linh cảm.

    Khi nói đến các mối quan hệ giữa một người đàn ông và một người phụ nữ, linh cảm của Miraila luôn luôn đúng.

    Một cách hợp lý, bà nghĩ rằng không có cách nào mà một cô gái không hấp dẫn như Artizea lại có thể bắt được Đại công tước Evron. Họ cũng không thể gặp nhau ở bất cứ đâu.

    Nhưng linh cảm lại mách bảo với bà một điều khác.

    Bằng cách nào đó bà cảm thấy hơi khó chịu, không, bà thực sự đang không vui.

    Artizea là một cô gái xấu xí. Miraila nghĩ rằng từ tận đáy lòng.

    " Artizea không giống với ta. Nó đã 18 tuổi, nhưng lại không có bất kỳ đặc điểm nữ tính nào, thậm chí không phải là một sự quyến rũ. Nó chỉ có thể sống với ta, vì ta là mẹ nó. Nó không có cơ hội kết hôn, phải không?'

    Đó là những gì bà nghĩ, nhưng không phải là Đại công tước Ervon.

    Tuy nhiên, Miraila cũng tin rằng tất cả các cô gái đều giống nhau. Ngay cả vẻ bề ngoài có xấu xí đến đâu thì họ vẫn sẽ tìm cách quyến rũ đàn ông.

    "Có lẽ ta đã suy nghĩ thái quá rồi"

    Tại thời điểm đó. Một người hầu vội vàng chạy vào gõ cửa.

    Bill xin lỗi Miraila và đi đến mở cửa.

    "Thưa ngài quản gia, hộ vệ của Đại công tước Evron đang ở đây."

    "Hộ vệ của ngài ấy? Để làm gì?"

    "Sau khi dự tiệc tại dinh thự của Bá tước Enda, Đại công tước và tiểu thư Artizea đã đi đâu đó trong xe ngựa của cô. Người hộ vệ được yêu cầu hãy đợi ngài ấy ở đây."

    "Cái gì?"

    Bill liếc nhìn về phía Miraila, khuôn mặt của bà ấy đang quay cuồng dữ dội.

    Ngay sau đó Lawrence xuất hiện.

    Anh vừa trở về nhà sau khi đi ra ngoài để hít thở không khí. Anh ta đang cau mày, giống như đang buồn về điều gì đó.

    "Thiếu gia, ngài đi chơi có vui không?"

    Bill cúi đầu một cách lịch sự. Người hầu quỳ nhanh quỳ xuống một cánh kính cẩn.

    Lawrence nhìn chằm chằm vào Bill, tâm trạng của anh không được tốt.

    "Bill, sao hộ vệ của Đại công tước Evron lại ở ngoài đó. Có chuyện gì vậy?

    " Ồ, đó là.. "

    " Lawrence, hoàng tử của ta, chào mừng con về nhà. "

    Miraila rời khỏi phòng với một nụ cười tươi rói, bà ta mặc thêm 1 chiếc áo khoác bên ngoài áo choàng mỏng.

    Lawrence nhìn mẹ mình với vẻ mặt khó chịu.

    " Có rắc rối gì xảy ra với Đại công tước Evron à? "

    " Không. Làm thế nào mà mẹ lại có thể có rắc rối với hắn ta chứ? Một chiến binh đi từ chiến trường này sang chiến trường khác. Hắn chỉ đến thăm Tia chiều nay thôi. "

    Miraila càu nhàu. Khuôn mặt của Lawrence trở nên méo mó.

    " Có chuyện gì khiến con tức giận à? "

    " Mẹ đã thiếu tôn trọng với Đại công tước Evron, phải không? "

    " Mẹ thậm chí còn chưa gặp hắn ta lần nào. Khi người hầu thông báo cho hắn ta rằng Tia đã đi đến dinh thự của Bá tước Enda, và hắn ta đã đi qua đó. "

    " Con hiểu rồi. Nếu ngài ấy quay lại, mẹ đừng can thiệp vào. Tránh xa ngài ấy ra, con sẽ lo liệu mọi thứ. "

    " Tại sao chứ? "

    " Mẹ, Đại công tước Evron là một người đàn ông liêm chính. Đã đến lúc đê Tia làm điều gì đó hữu ích rồi, nhưng nếu ai đó can thiệp vào thì tất cả sẽ bị hủy hoại. "

    " Ý con là như thế nào? "

    Miraila phản ứng dữ dội. Lawrence lạnh lùng nói.

    " Mẹ, Đại công tước khinh bỉ mẹ. Mẹ luôn nói chuyện một cách thiếu suy nghĩ và thật không may, có khi anh ta cũng sẽ coi con là loại người như vậy. Vì lý do đó, mà cha đã không thể tin tưởng con và cân nhắc con với vị trí thái tử. "

    Ý nghĩa ẩn giấu trong lời nói của Lawrence thật rõ ràng. Mặt của Miraila trở nên nhợt nhạt.

    Tuy nhiên, bà ta không làm gì cả.

    Với Artizea, bà đã hành động như bạo chúa tàn nhẫn nhất trên thế giới. Nhưng với con trai, bà ấy là một người thiếu hiểu biết và luôn phục tùng những gì mà con trai yêu cầu.

    * * *

    Marcus ngập ngừng cay đắng trong một thời gian dài khi cô yêu cầu ông trở về dinh thự Rosan và giúp đỡ cô.

    Mặc dù ông ta đã chấp nhận Artizea là người thừa kế nhưng việc trở về dinh thự Rosan lại là một vấn đề khác.

    " Tôi sẽ kết hôn sớm, và tôi sẽ lấy lại dinh thự Hầu tước Rosan một cách hợp pháp từ tay mẹ tôi. Sau đó tôi sẽ cần ông Hanson. "

    Đã gần 18 năm kể từ khi ông rời khoi dinh thự.

    Hiện tại, tất cả nhân viên của dinh thự ở các vị trí có liên quan đều phục tùng Miraila.

    Bất động sản của Hầu tước Rosan rất lớn. Sẽ rất khó để chiến đấu với tất cả họ cùng một lúc.

    " Tôi muốn ngăn chặn tài sản của gia đình Rosan bị đánh cắp và lấy lại tất cả. Ông Hanson, ông biết tất cả về dinh thự Rosan. Bên cạnh đó, ông cũng biết hầu hết các nhân viên cũ, phải không? "

    " Chà, đó là sự thật, nhưng.. "

    " Vì vậy, tôi không nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu toàn bộ gia đình Hanson có thể đến và giúp đỡ tôi. Xin hãy trở về vị trí bên cạnh tôi và giúp tôi. "

    " Nhưng gia đình tôi đã bị buộc tội đầu độc con cháu Hầu tước Rosan, vậy chúng tôi có thể trở về như thế nào? "

    " Đó là chuyện của 18 năm trước. Ngay bây giờ, chuyện đó đã là chuyện của quá khứ. Đám người bên tòa án can thiệp để làm rõ tình hình nhưng thủ phạm thực sự không thể xác định được. "

    Artizea tiếp tục.

    " Mẹ tôi đã cố gắng buộc tội gia đình Hanson, nhưng bà ấy không chỉ không có bằng chứng mà cũng không ai tin bà ấy. "

    " Tiểu thư.. "

    " Dù sao, tôi sẽ đảm bảo rằng sự cố đó không ảnh hưởng đến ông "

    Đó là một sự cố tuyệt vời, vì nó đã khiến gia đình Rosan bị tiêu diệt. Việc thủ phạm chưa được xác định là một chuyện rất đau đầu đối với Hoàng đế.

    " Trong trường hợp sự cố này diễn ra một lần nữa, lần này, với tư cách là người kế vị, tôi sẽ ở bên cạnh ông, vì vậy hãy chiến đấu với nhau cho đến cuối cùng. Nếu ông vẫn còn lo lắng, ông có thể thay đổi tên của mình và ẩn danh tính của mình cho đến khi mọi thứ được giải quyết

    "Tôi đã sống ở dinh thự của Hầu tước Rosan trong 60 năm, trong đó 45 năm tôi phục vụ như một trợ thủ đắc lực của ngài Michael. Không chỉ nhân viên, mà nhiều người trong giới quý tộc cũng biết điều nó"

    "Tại sao ông không làm điều tương tự như mẹ tôi đã làm? Đó là bởi vì tất cả mọi người đều bị bịt mắt rằng bà ấy đã không bị kết án về vụ đầu độc"

    Artizea lại nói tiếp.

    "Tôi sẽ trở thành nữ Hầu tước Rosan, ông Hanson. Là người thừa kế duy nhất, tôi có thể xử lý các vấn đề liên quan đến dinh thự Rosan theo quyết định của mình. Miễn là ông Hanson sẵn sàng trở về, tôi sẽ xư lí phần còn lại của các vấn đề."

    Tuy nhiên, Marcus không thể gật đầu ngay lập tức. Vết thương trong ông quá sâu.

    Nhưng ông cũng không lắc đầu.

    Khi trở lại cỗ xe, Cedric là người đầu tiên mở lời.

    "Cô làm ta ngạc nhiên đấy, tiểu thư Artizea."

    "Hả?"

    "Cách tốt nhất để đạt được trái tim của một người là phải lay chuyển nó, phải không? Tiểu thư Artizea, mặc dù cô vẫn còn trẻ, nhưng cô dường như biết điều này rất tốt."

    "Tôi không có ý định lay chuyển ông Hanson. Tôi chỉ đang cố gắng để cho ông ta có một cái cớ hợp lệ."

    "Một cái cớ?"

    "Ông Hanson đang vật lộn để kiếm sống. Ông cũng có cháu gái 14 tuổi cần phải chăm sóc. Tôi chắc rằng ông ta rất muốn thoát khỏi phốReve trong một thời gian nhanh nhất có thể. Nhưng không có một cái cớ phù hợp và ông ấy sẽ phải nắm lấy tay tôi."

    Artizea giải thích một cách rõ ràng

    Cedric cười khúc khích. Artizea đỏ mặt một chút.

    "Tại sao ngài cười thầm?"

    "Tiểu thư Artizea dường như coi mình như một nhân vật phản diện."

    ".. Vì nó đúng."

    Đối với Artizea, đó là sự thật như bình minh buổi sáng.

    "Bất cứ ai khi nhớ lại những khoảnh khắc vinh quang đều muốn thoát khỏi sự ô nhục. Và điều đó chỉ có thể được xác định bởi chính mình. Tiểu thư Artizea, cô không cho Hanson một cái cớ, cô chỉ khiến anh nhớ những khoảnh khắc đáng tự hào đó. Vì vậy, ông ấy sẽ trả lại cho cô."

    "Cho tôi?"

    "Đúng. Bởi vì ông ấy yêu gia tộc Rosan, và cô là người thừa kế duy nhất."

    "Tuy nhiên, tôi không phải là con gái ruột của Michael."

    Ông ấy từng là người quản gia trưởng, vì vậy có lẽ ông ấy biết cha ruột của cô là ai. Cô là một hậu duệ chính thống của Hầu tước Rosan. Nếu không thì ông ấy sẽ không chấp nhận cô. "

    " Tôi biết. Tôi chưa bao giờ nghĩ về nó theo cách đó. "

    Cedric hỏi.

    " Cô không tò mò muốn biết cha cô là ai à? "

    " Không, không bao giờ. Bất cứ ai là cha đẻ của tôi thì thoạt nhìn đó là một kẻ vô đạo đức khi ngoại tình với người vợ của Hầu tước Rosan. Nhưng nhiều hơn thế, ông ta là một thằng ngốc vì đã ngủ với tình nhân của Hoàng đế. "

    Artizea vừa nói vừa cắn môi.

    Khi các bánh xe của cỗ xe bắt đầu di chuyển, các rung động của tiếng rít được truyền đến cơ thể của họ.

    Sau đó, Artizea im lặng và Cedric không nói gì cả. Sự im lặng bao trùm cỗ xe cho đến khi nó đến phía trước cửa dinh thự Rosan.

    Một lần nữa, Cedric lại xuống xe trước và giúp Artizea.

    Artizea cúi đầu nhìn anh.

    " Đa tạ ngài, cảm ơn vì đã hộ tống tôi. Nếu không phải là nhờ ngài thì ông Hanson sẽ không tin tưởng tôi. Ông ta sẽ nghĩ rằng con gái của Miraila đã lên kế hoạch hại ông ta. "

    " Không có gì. Ta hiểu rõ tầm quan trọng của cuộc gặp mặt ngày hôm nay đối với tiểu thư Artizea và Hầu tước Rosan. Ta biết ơn vì cô đã mời ta và cho phép ta đi cùng. Nếu cô cần bất cứ điều gì khác, xin đừng ngần ngại cho ta biết. "

    " Nếu ngài đã nói vậy thì tôi sẽ rất vui lòng khi nhờ ngài bất cứ điều gì. Mặc dù tôi không có quyền lực, không giàu có, không có người thân cận bây giờ. "

    " Nhưng cô có cái này, phải không? "

    Cedric chỉ vào mình.

    Artizea mỉm cười.

    " Từ bây giờ tôi sẽ xem xét liệu ngài có hữu ích hay không. "

    " Ta sẽ trông cậy vào nó. "

    Đó là khi người hộ vệ của Cedric xuất hiện, anh ta dẫn theo một con ngựa bằng dây cương.

    Bill đang theo dõi một mình từ xa liền vội vàng chạy ra. Ông đã làm theo mọi thứ mà Lawence yêu cầu.

    Chào mừng ngài, Đại công tước. Cô đi chơi vui chứ, thưa tiểu thư?"

    Artizea nghiêng đầu và nhìn vào Bill.

    Bill đã nói một cách lo lắng.

    Ông không nghĩ rằng Cedric sẽ lắng nghe mình, vì ông đã khiến anh tức giận trước đó.

    Tuy nhiên, Lawrence nghiêm ngặt khi đưa cho ông một yêu cầu, vì vậy ông ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc truyền đạt lại mọi thông tin của mình.

    "Thưa Đại công tước, thiếu gia Lawrence đã nói với tôi rằng cậu ấy muốn mời ngài dùng bữa tối."

    Cedric nheo mắt anh khi nhìn vào Bill, anh đeo găng tay cưỡi ngựa vào tay.

    Anh muốn quở trách ông ta một lần nữa, nhưng cuối cùng anh quyết định là sẽ không.

    "Có lẽ phải để dịp khác rồi. Trừ khi, tiểu thư Artizea mời ta."

    Artizea mỉm cười.

    "Là một người phụ nữ chưa kết hôn, tôi hơi bất đắc dĩ khi mời một người đàn ông không phải là người thân vào nhà tôi vào giờ này."

    "Ta biết là cô sẽ nói vậy. Ta thành thật xin lỗi. Lần sau ta sẽ đến thăm cô với trái tim của thánh nữ Olga."

    Cedric cúi đầu chào cô. Artizea cũng cúi đầu một cách lịch sự với anh.

    Khi Cedric cưỡi ngựa rời đi, Artizea gọi anh lại khi một suy nghĩ bất ngờ vượt qua tâm trí cô.

    "Ồ, bây giờ tôi đã nghĩ về nó, tôi có thể hỏi ngài vài điều không?"

    "Cô cứ việc nói."

    "Tại sao ngài lại đối xử như vậy với tôi?"

    Artizea nhìn lên Cedric.

    Cedric nghĩ đôi mắt màu ngọc lam của cô sáng và sâu, giàu màu sắc.

    "Ta phải tôn trọng cô, không phải vì cô là con gái của Miraila, mà vì cô sẽ là vợ tương lai của tôi."

    Cedric nói và kéo dây cương.

    Artizea cúi đầu xuống, mặt cô đỏ bừng lên.
     
  10. pinocchio

    Messages:
    83
    Chap 19

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mối quan hệ nào xa hơn, một mối quan hệ với một người lạ hoặc một mối quan hệ với một người ở vị trí bậc trưởng bối?

    Artizea nghĩ về điều này mỗi khi cô có cơ hội trò chuyện với Lawrence.

    Mối quan hệ của cô với Miraila giống như một mối quan hệ giữa những người lạ. Và mối quan hệ của cô với Lawrence giống như một mối quan hệ với một bậc trưởng bối.

    Từ thời thơ ấu, mối quan hệ giữa hai người đã được hình thành bởi mong muốn đến từ một phía của Artizea.

    Vào thời điểm Artizea bắt đầu hiểu về thế giới thì Lawrence đã là đứa trẻ có địa vị hạnh phúc và cao nhất trong Đế chế.

    Anh ta vẫn không biết gì về các vấn đề như mối quan hệ bất hợp pháp, con ngoài giá thú, thừa kế hoặc kế vị. Anh cũng không quan tâm đến những người xung quanh.

    Ngay cả một lần, anh ngồi trên đùi của Hoàng đế và chơi đùa với ông ta bằng cách lấy đi vương miện.

    Trong mắt Artizea, Lawrence là người tuyệt vời nhất trên thế giới.

    Cô chưa biết sự khác biệt giữa cô và anh trai. Vì vậy, cô nghĩ rằng nếu anh trai cô được yêu thương, thì như thể cô cũng được yêu thương.

    Và cô yêu quý Lawrence như mẹ cô đã làm.

    "Nếu anh trai của con làm tốt thì con cũng sẽ tốt thôi"

    Quay lại sau đó, cô thực sự tin vào những lời đó.

    Ngay cả khi cô lớn lên, cô cứ tiếp tục sử dụng những từ đó như một phương châm sống trong cuộc đời của mình.

    Cô đã thuyết phục bản thân mình, biện minh cho chính bản thân rằng với nếu là em gái của hoàng đế tiếp theo thì sẽ có lợi cho mình. Và điều đó là bởi vì họ có quan hệ máu mủ với nhau, cô phải đưa Lawrence trở thành Hoàng đế tiếp theo để tồn tại.

    Là một cô bé, cô thực sự tin tưởng vào những lời đó.

    Tuy nhiên, Lawrence không bao giờ quan tâm đến Artizea.

    Bây giờ khi cô nghĩ về nó thì nó chỉ là tự nhiên. Tại sao anh ta lại phải quan tâm đến cô chứ?

    Tình yêu và sự chú ý của Miraila chỉ dành cho con trai của bà ta. Bên cạnh đó, bà ta cũng không dạy anh là một người anh trai thực sự.

    Trong thời thơ ấu, Lawrence đã hành động như Artizea không tồn tại. Khi lớn lên, đôi khi họ ăn hoặc uống trà cùng nhau, nhưng chỉ có những cuộc trò chuyện xã giao.

    Khoảng thời gian mà Miraila bạo hành Artizea thì anh ta chỉ thản nhiên đứng quan sát.

    Thỉnh thoảng, anh sẽ nói những lời an ủi xáo rỗng trong khi cô khóc.

    "Mẹ không làm điều đó bởi vì bà ấy ghét em"

    "Nó sẽ như thế nào nếu mình là một người lạ?"

    Trong khi đang mông lung nghĩ về nó, Artizea liền đi gặp Lawrence.

    Sau khi Cedric rời đi, Lawrence cho gọi cô và cô không có thời gian để thay quần áo.

    Artizea chỉnh lại chiếc váy đang mặc và đi thẳng đến phòng sách của Lawrence.

    Lawrence là người thiếu kiên nhẫn, vì vậy cô phải vội vàng.

    "Xin chào, Tia."

    Lawrence chào cô một cách lạnh lùng, dường như không có tâm trạng rất tốt.

    Artizea chào lại anh một cách lịch sự và hỏi anh ta

    "Có chuyện gì vậy ạ?"

    "Anh nghe nói em đã đi chơi với Đại công tước Evron."

    "À, vâng. Chắc anh đã nghe nó từ quản gia. Chúng em gặp nhau tại dinh thự của Bá tước Enda, và sau đó đi dạo cùng nhau một chút."

    Một gia đình nếu thực sự quan tâm đến một cô gái 18 tuổi sẽ phải đặt câu hỏi về sự thật rằng cô ấy đã đi ra ngoài một mình với một người đàn ông kỳ lạ mà không nói rằng cô ấy đang đi đâu.

    Tuy nhiên, Lawrence không quan tâm những gì Artizea đã làm với cuộc sống cá nhân của mình.

    Anh cũng không thận trọng với cô. Lawrence hiện tại, không biết khuôn mặt thực sự của Artizea như thế nào.

    Sự cố với nữ bá tước Eunice, lý do cô ấy đã được coi là "một cái gì đó hữu ích" trong kiếp trước, đã không phát triển theo cùng một cách trong khoảng thời gian này.

    Thay vì được sử dụng như một công cụ để thực hiện các kế hoạch, lần này cô có thể được sử dụng như một công cụ trong một cuộc hôn nhân chính trị.

    Mặc dù cô đã lên kế hoạch để làm như vậy nhưng Artizea đã nổi da gà vì vẻ ngoài vô hồn của Lawrence.

    Cô mỉm cười cay đắng trong tâm trí.

    Trong quá khứ, Artizea 18 tuổi sẽ nhảy lên vì vui sướng khi Lawrence nhìn cô theo cách đó.

    Cô nghĩ mình đang được khen ngợi. Cô cảm thấy mình đang rất hữu ích.

    Nhưng bây giờ cô lại suy nghĩ khác.

    "Nếu một người nhìn vào cấp dưới của mình theo cách đó thì người đó sẽ không nhận được lòng trung thành của họ."

    Trừ khi đó là một người chậm chạp và không thể đọc biểu cảm của mọi người, thì ai sẽ trung thành với một người không coi trọng học chứ?

    Có nhiều lý do tại sao một người theo dõi ai đó. Tiền, quyền lực, hy vọng, các mối quan hệ và nhiều hơn nữa.

    Lawrence đã có gần như tất cả trong số chúng.

    Ngoài ra, kẻ thù của Đại công tước Roygar, đã ủng hộ Lawrence với mục đích ngăn chặn Đại công tước Roygar trở thành Hoàng đế.

    Tất nhiên, theo một nghĩa nào đó, họ mong đợi một cái gì đó đáp lại.

    Chỉ có một vài người đi theo phục tùng anh ta mà không mong đợi điều gì đó đáp lại.

    Tuy nhiên, họ đã không làm điều đó cho anh ta, những người là những người trung thành với Hoàng đế Gregor, người hiểu mong muốn của Hoàng đế.

    "Ngay cả bản thân mình"

    Artizea cũng không ngoại lệ.

    Cô cũng mong đợi một cái gì đó được đáp lại. Cô mong đợi tình yêu của gia đình mình.

    Nhưng điều cần thiết hơn nhất là để ai đó trở thành một vị vua thực sự.

    Nó là cần thiết để có ít nhất một số đối tượng trung thành, những người sẵn sàng hi sinh mọi thứ vì hoàng đế. Chỉ có họ mới có thể hành động trong những lúc quan trọng mà không để lại hậu quả.

    Và lòng trung thành như vậy không thể có được đối với những người coi những người khác chỉ là một công cụ.

    Trong trường hợp người ta muốn chia sẻ những cảm xúc thực sự của mình thì ít nhất nên che giấu sự khinh miệt đối với người khác.

    Lawrence thì không như vậy. Vì thế, Roygar sẽ là một lựa chọn tốt hơn nhiều.

    Artizea không thể không bật cười.

    Lawrence nói, thậm chí không tưởng tượng mình đang nghĩ gì.

    "Anh sẽ rất vui nếu em mời ngài ấy đến nhà mình chơi. Anh đã nghe nói rằng ngài ấy đang ở trong một trại quân sự bên ngoài thủ đô. Thật khó để băng qua rừng khi mặt trời lặn, vì vậy tốt hơn hết nếu ngài ấy quay lại càng sớm càng tốt."

    "Anhi thấy rằng.."

    Lawrence dường như nghĩ một lúc.

    "Em sẽ gặp lại ngài ấy một lần nữa chứ?"

    ".. Em không chắc?"

    Từ thái độ của Lawrence, dường như một người nào đó đã khuyên anh ta về những lợi ích của một cuộc hôn nhân chính trị giữa cô và Cedric.

    Lawrence không thích Cedric. Tuy nhiên, có lẽ vì những lợi ích mà anh ta có thể nhận được nên anh ta đã muốn mời Cedric về nhà.

    Lawrence lắc đầu.

    "Quả là không có gì mà em không thể làm được"

    "Cám ơn anh."

    "Lần sau em nên mời ngài ấy về nhà. Đại công tước Evron hiếm khi ở lại thủ đô, và ngay cả khi ngài ấy ở lại thì thường không tham gia các sự kiện xã giao, vì vậy anh đã không có cơ hội làm quen."

    "Dạ thưa anh."

    Lawrence gật đầu khi Artizea vâng lời một cách ngoan ngoãn. Sau đó, anh ra hiệu cho cô rời đi.

    Artizea nói một cách thận trọng.

    "Trước khi rời đi, em có một ân huệ muốn hỏi anh, anh trai."

    "Nói đi."

    Lawrence nói với sự thờ ơ.

    "Em muốn thuê một số người hầu và trợ lí cho mình. Thật khó khăn khi em xa nhà, mà em chỉ có đúng một người vào lúc này."

    "Một người?"

    "Đúng vậy."

    Lần đầu tiên, Lawrence cho thấy một khuôn mặt hoang mang.

    Artizea mỉm cười.

    Lawrence không liên quan đến điều đó, vì vậy nó không lạ khi anh ta không biết.

    "Anh sẽ nói chuyện với mẹ."

    "Anh có nhất thiết phải nói với mẹ việc này không? Anh cũng biết rõ mà, mẹ của chúng ta đang rất bận."

    Lawrence hiểu ý cô khi nói rằng Miraila đang 'bận rộn'. Và anh gật đầu đầu.

    "Em nói đúng. Hãy tự chăm sóc bản thân mình. Và nếu mẹ có nói bất cứ điều gì, thì hãy nói cho anh biết."

    "Vâng. Cám ơn anh."

    "Đừng lo lắng, đó là nhiệm vụ của một người anh trai."

    * * *

    "Argh!"

    Ngay lúc đó, có thể nghe thấy tiếng la hét của Miraila từ xa.

    Artizea giật mình. Nhìn thấy điều này, Lawrence lạnh lùng nói.

    "Bà ấy đang phát điên. Đó cũng không phải là chuyện xảy ra ngày một ngày hai. Em không cần phải quan tâm đến việc đó.

    " Dạ vâng. "

    " Sẽ không hay nếu Đại công tước Evron nhìn thấy một vết bầm tím trên khuôn mặt của em hoặc một nơi nào khác. "

    " Em hiểu.. "

    Sau đó, Artizea lui ra ngoài và đi đến phòng của Miraila.

    Miraila cứ la hét lớn, không thể kiểm soát cơn giận của mình. Người ta cũng có thể nghe thấy âm thanh của một cái gì đó bị đập vỡ và tiếng khóc của một người giúp việc bị đánh đập.

    Miraila thỉnh thoảng sẽ tức giận theo cách này, đánh đập mọi người và phá hủy mọi thứ trong phòng.

    Trong quá khứ, Artizea đã cố gắng trấn tĩnh Miraila trong những lúc như này.

    Sự tức giận không tốt cho sức khỏe. Cô muốn ôm Miraila. Cô nghĩ rằng bằng cách làm như vậy, Miraila sẽ bình tĩnh lại một chút. Tuy nhiên, điều duy nhất cô gặp phải là Miraila đánh đập cô tệ hơn bình thường.

    Artizea dừng lại một lúc trước cửa.

    Những người giúp việc khác nhìn Artizea và nín thở.

    Khi Artizea bước vào phòng, Miraila sẽ hướng sự chú ý đến cô và dùng cô như một công cụ để xả giận.

    Do đó, những người giúp việc luôn cầu xin điều này sẽ xảy ra.

    Tuy nhiên, Artizea lại quay lại.

    Một người giúp việc ngăn cô lại.

    " Tiểu thư, người không vào ư? "

    " Ngươi có nghĩ rằng ta nên đi vào và bị đánh thay không? "

    " Ồ, không, tôi không có ý đó.. "

    " Ngươi tốt hơn hết là nên lôi cô gái đó ra khỏi đây trước khi tình huống trở nên tồi tệ hơn. "

    " N-nhưng.. Nếu tôi làm điều đó.. "

    " Ngươi không phải là người giúp việc duy nhất ở đây, phải không? Nếu tất cả các ngươi đều bị đánh đập thì chấn thương của mình ngươi sẽ không nghiêm trọng lắm. Ta sẽ chi trả các chi phí y tế và cung cấp cho ngươi một khoản bồi thường hào phóng. Ta thậm chí sẽ cho phép bạn nghỉ ngơi dài hạn cho đến khi chấn thương phục hồi hoàn toàn. Sau đó, hãy nói với cô gái đó đến gặp ta. "

    Những người giúp việc nuốt nước bọt. Lần này, họ biết rằng Artizea sẽ không phải là người chịu đòn thay họ nữa.

    Artizea đột nhiên nhớ những gì mà Cedric đã nói với cô trong quá khứ.

    " Miraila đã chết. Ta nghe nói rằng bà ấy vẫn mắng chửi Lawrence về chủ đề phụ nữ."

    Liệu Miraila có còn bực bội vì Lawrence khi chết không?

    Có bao giờ bà ấy tưởng tượng rằng Lawrence sẽ giết chính mình chưa? Liệu bà ấy vẫn còn yêu thương Lawrence bất chấp những hành động của anh ta?

    Hay bà ấy chỉ đơn giản là nhắm mắt làm ngơ với thực tế cho đến lúc chết? Liệu bà ấy có ăn năn vào thời điểm đó, thậm chí là một chút thôi vì đã ngược đãi Artizea?

    Artizea đã cố gắng bảo vệ bà ta đến cuối cùng và giờ đây cô đã hối hận vì điều đó?

    Bây giờ nó không còn khiến cô phải bận tâm nữa. Đó chỉ là trong quá khứ.

    Artizea quay lưng và rời đi.

    Ngay cả trong quan hệ máu mủ giữa mẹ và con gái cũng có giới hạn. Miraila chưa bao giờ cầm tay cô trước đây.

    Artizea nhận ra rằng cô thực sự có thể rời khỏi mẹ mình.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...