Xuyên Không [Edit] Hệ Thống Quái Vật: Xuyên Nhanh Nam Thần, Tha Hồ Tung Hoành - Yêu Cửu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi MoLaMoLa22, 16 Tháng bảy 2021.

  1. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    [​IMG]

    Hán Việt: Yêu quái hệ thống: Khoái xuyên nam thần, sủng phiên thiên!

    Tác giả: Yêu Cửu

    Tình trạng: Hoàn thành

    Tổng cộng: 1098 chương

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Vị diện, Pháo hôi, Duyên trời tác hợp, Nữ cường, Ngược tra, Nghịch tập, 1v1, Thị giác nữ chủ

    Truyện còn có tên: Yêu quái hệ thống: Mau xuyên nam thần, sủng phiên thiên!

    Án văn:

    Hệ thống tán thưởng, tiểu ca ca kỹ thuật diễn quá thật, diễn rất giống!

    Ngạo kiều đại chó săn tổng tài: "Tôi không cần mặt mũi, tôi muốn em, em là của tôi."

    - - không, em là của tôi, của một mình tôi.

    Cao cao tại thượng thanh lãnh tiên quân: "Trong lòng ta chỉ có thương sinh."

    - - được, ta liền kêu thương sinh.

    Kiệt ngạo khó thuần thiếu niên: "Ngươi nguyện ý mang đứa trẻ không ai cần này về nhà, ở bên hắn cả đời sao?"

    - - không muốn, bởi vì, ta muốn đời đời kiếp kiếp.

    Hệ thống nhịn không được thở dài một tiếng: Tiểu ca ca đi qua một đường dài, chính là kịch bản của tiểu tỷ tỷ!

    【 một chọi một! Tô sảng ngọt! Sủng phiên thiên! 】

    Tác phẩm: Độc sủng, hệ thống lưu, pháo hôi nghịch tập, mau xuyên, ngọt sủng, ngự tỷ, nhan khống, chó con, siêu A, bênh vực người mình.

    Link truyện gốc: 妖怪系统:快穿男神, 宠翻天! (妖九) _妖怪系统:快穿男神, 宠翻天! 全文阅读_最新章节无防盗 - 书海阁小说网 (m. Shuhaige.net) .

    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của MoLaMoLa22
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG1: Tổng Tài Ngạo Kiều

    CHƯƠNG 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đế Tinh Diệu: Anh yêu em đến hết quãng đời còn lại.

    * * *

    Thời điểm Thiên Thu tỉnh lại, chợt nhận ra bản thân đang ngâm mình ở giữa bồn tắm lạnh băng, mặt nước nhiễm một màu máu đỏ tươi, cả thân thể choáng váng như muốn ngất xỉu.

    Tình huống này là? Gặp phải cảnh giết người?

    Thiên Thu không khỏi kinh hãi trước cảnh tượng trước mặt, cô rũ mắt xuống, nhìn thấy cổ tay của mình bị quần áo quấn chặt mấy vòng.

    Nhìn dáng vẻ này, là muốn tự tử bằng cách tự cắt cổ tay của mình, cuối cùng lại muốn tiếp tục sống, nhưng không cứu được và mất mạng.

    Hệ thống nhắt nhở phát ra âm thanh: [Hệ thống đang trực tuyến, hệ thống phục vụ bạn lần này- Vinh Diệu] .

    Đây là hệ thống mau xuyên, đang trong quá trình thực tập- Vinh Diệu

    Nó ngẫu nhiên khớp với Thiên Thu, chọn cô làm ký chủ, muốn cô giúp thu thập mảnh vỡ linh hồn, để hoàn thành luận văn tốt nghiệp của mình.

    Thiên Thu đã sống quá lâu và rảnh rỗi không có việc gì làm, vì vậy cô đã đồng ý yêu cầu của nó, bắt đầu nhiệm vụ đầu tiên.

    Ngay khi bắt đầu nhiệm vụ Vinh Diệu đã phổ cập kiến thức khoa học cho Thiên Thu.

    Cắt cổ tay cũng không nhất định có thể chết, càng có khả năng bởi vì cứu giúp không kịp thời, mất máu quá nhiều, dẫn đến đại não thiếu oxy biến thành người thực vật.

    Thiên Thu lười nghe phổ cập khoa học, "Đừng nói chuyện, để ta nghỉ ngơi một chút rồi lại cứu."

    Vinh Diệu: 【 lại nghỉ ngơi không chừng liền thật sự muốn chết! 】

    Chết?

    Cô đã sống lâu như vậy, chính là bởi vì không chết được.

    Bất luận bao nhiêu lần, ở kề cận cái chết, trước sau đều không có bất cứ thứ gì có thể kết thúc sinh mạng của cô được.

    Thiên Thu dựa vào thành bồn tắm bên cạnh, đem áo khoác xé xuống, rửa sạch miệng vết thương, nghỉ ngơi đủ rồi, mới chậm rì rì bò ra bồn tắm.

    Cô tự mình cầm máu đơn giản, gọi 120, báo địa chỉ của mình.

    Cô tắt điện thoại, lười biếng ngồi ở trên sô pha, nói:

    "Thân thể này có tâm nguyện gì?"

    Công lược mục tiêu, sử dụng chính thân thể của nguyên chủ.

    Thực hiện nguyện vọng.

    Cô phải thay thế nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện.

    Một giọng nói rơi xuống;

    Thông tin liên quan đến nguyên chủ được phát ra trong tâm trí, vô số hình ảnh như một cuộn phim lần lượt xuất hiện.

    Nguyên chủ tên là Tiếu Bảo Bối.

    Tiếu Bảo Bối người cũng như tên.

    Từ nhỏ đã được cưng chiều hết mực.

    Nguyên chủ có làng da trắng trẻo, tướng mạo diễm lệ với vòng eo thon thả đáng mơ ước, ở trường học cô được mọi người công nhận là nữ thần, nhiều công ty giải trí muốn có được cô và cho cô xuất đạo.

    Cô sở hữu một vẻ đẹp vô hạn, làm cho không ít người phải ghen ghét.

    Trong đó bao gồm những cô bạn cùng phòng của cô.

    Triệu Tuyết Hoa.

    Triệu Tuyết Hoa là trọng sinh giả.

    Đời trước cô ta muốn tiến vào giới giải trí, nhưng cuối cùng lại bị bóp chết một cách thê thảm.

    Trái lại Tiếu Bảo Bối, được một hit lớn, trở thành nữ hoàng giải trí nổi tiếng quốc tế.

    Thậm chí, cô còn ở quốc tế giành được một số giải thưởng lớn tại Grammy.

    Grammy, là giải thưởng lớn nhất trong lĩnh vực âm nhạc, ngang nhau với giải thưởng Oscar trong lĩnh vực điện ảnh.

    Triệu Tuyết Hoa ghen ghét không thôi, cho rằng tất cả bi thảm ngọn nguồn hết thảy của cô ta đều là do Tiếu Bảo Bối.

    Bởi vì, trước khi Tiếu Bảo Bối chuyển đến trường, cô ta mới là nữ thần, người mà công ty giải trí muốn ký hợp đồng là cô ta, nhưng cuối cùng lại tìm tới Tiếu Bảo Bối.

    Nếu không phải Tiếu Bảo Bối đoạt đi hết thảy, sao cô có thể thê thảm như vậy?

    Vì thế khi trọng sinh trở về, việc đầu tiên mà Triệu Tuyết Hoa làm, chính là đối phó Tiếu Bảo Bối khiến cô phải trả giá thê thảm.

    Lúc này, Tiếu Bảo Bối còn chưa tiến vào công ty, chỉ một ca sĩ cover vừa mới được biết đến trên nền tảng phát sóng trực tiếp.

    Để đối phó với người mới như vậy Triệu Tuyết Hoa dùng mấy phương pháp đáng xấu hổ không ngừng lan truyền dư luận.

    Cái gì Tiếu Bảo Bối bị bao dưỡng.

    Cái gì Tiếu Bảo Bối đã từng ngủ với cấp cao.

    Từ từ.

    Mấy tin tức này, làm fans của Tiếu Bảo Bối vốn chưa ổn định, lại dần biến thành anti!

    Bọn họ mặc kệ thật giả, bắt đầu đối với Tiếu Bảo Bối bốn phía chửi rủa chỉ trích.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng bảy 2021
  4. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 2

    * * *

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiếu Bảo Bối từ nhỏ đã được nuông chiều, chưa từng bị mắng như thế này.

    Cô rất bức xúc vì điều này, không chịu thua kém, lên tiếng chửi bới lại những kẻ đã mắng mình trên mạng.

    Có người bắt đầu bôi đen Tiếu Bảo Bối, phát ra một số bức ảnh cô ngồi trong một chiếc siêu xe sang trọng, một mực chắc chắn đây là bị người bao dưỡng.

    Cô muốn chứng minh chính mình căn bản không cần bị người bao dưỡng và đăng những bức ảnh về những món đồ xa xỉ mà cô đã từng sử dụng trước khi rời khỏi nhà.

    Nhưng làm như vậy, chẳng những không làm sự việc nguôi ngoai mà còn kéo thêm làn sóng căm ghét từ cư dân mạng.

    Tiếu Bảo Bối xóa sạch Weibo của chính mình và không nghĩ sẽ phát sóng trực tiếp nữa.

    Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

    Triệu Tuyết Hoa ở trường học bốn phía phát ra tin tức cô bị người bao dưỡng, làm cho cô đi đến nơi nào cũng đều sẽ có người chỉ chỉ trỏ trỏ.

    Tiếu Bảo Bối vì theo đuổi ước mơ của mình, không muốn bởi vì lợi ích của gia tộc mà bị đưa đi liên hôn, vì vậy mới bỏ nhà ra đi.

    Tuy nhiên, do được cưng chiều từ nhỏ, cô chưa từng chứng kiến bị chửi rủa chỉ trích, từ internet đến trường học, tất cả các loại áp lực, làm thần kinh của cô gần như bị hỏng.

    Vì thế.

    Cô đã lựa chọn cắt cổ tay tự sát.

    Cô được bạn cùng phòng phát hiện và đưa đi cấp cứu.

    Không có chết, nhưng cuối cùng lại trở thành người thực vật, nằm ở trên giường bệnh hơn mười năm.

    Cho đến khi Triệu Tuyết Hoa trở nên nổi tiếng, cô ta đi đến giường bệnh của cô và nói mọi chuyện đã xảy ra.

    Cô ta mang theo đắc ý, nói:

    "Tiếu Bảo Bối, tất cả điều này là do cô tự tìm lấy."

    "Muốn trách, chỉ có thể trách cô cản đường tôi!"

    Tiếu Bảo Bối mới bừng tỉnh đại ngộ.

    Mọi chuyện mà cô gặp phải đều là do Triệu Tuyết Hoa gây ra! Là Triệu Tuyết Hoa ở sau lưng giở trò quỷ!

    Tâm nguyện cuối cùng của cô.

    - - làm Triệu Tuyết Hoa nhận báo ứng.

    * * *

    Tin tức được tiêu hóa xong.

    Thiên Thu mất máu quá nhiều, ý thức bắt đầu mơ hồ.

    Cô vẫn bình tĩnh như cũ, hỏi: "Tại sao xe cứu thương vẫn chưa tới?"

    【 Sáp tới rồi, sắp tới rồi, tiểu tỷ tỷ cô cố chống đỡ a! Đừng chết! 】

    Thiên Thu an ủi nó nói:

    "Không vấn đề gì, thân thể này thật mỏng manh."

    【 Không, cô có chết cũng không sao, chủ đề của tôi đã được gửi lên và tài liệu vẫn chưa được thu thập. Nếu lại ràng buộc với ký chủ khác sẽ không đủ thời gian và rất phiền phức khi làm thủ tục.. 】

    Thiên Thu: "..."

    A, quả nhiên là bộ mặt của con người.

    Mắt thấy Vinh Diệu còn muốn tiếp tục noi, cô nhàn nhạt lên tiếng: "Ngươi không muốn ta phát sống trực tiếp hiện trường tự tử, đúng không?"

    Vinh Diệu im lặng.

    Thân là tinh tế hệ thống, cần phải truyền bá các giá trị tích cực – dân chủ, văn minh, hài hòa và thân thiện.

    Tiểu tỷ tỷ một lời không hợp liền phát sóng trực tiếp tự sát, không thể trêu vào không thể trêu vào.

    * * *

    Xe cứu thương đã đến kịp thời, Thiên Thu được đưa vào bệnh viện cứu giúp.

    Khi cô tỉnh lại, một khuôn mặt to lớn nóng lòng muốn dán vào trước mặt cô.

    "Tiếu Tiếu, cậu không sao chứ?"

    Triệu Tuyết Hoa.

    Cô ta còn có gan xuất hiện trước mặt cô, có thể thấy được da mặt thật sự dày.

    Thiên Thu trong mắt hiện lên ý cười trào phúng.

    Triệu Tuyết Hoa không chút nào tự biết, lớn tiếng ồn ào lên:

    "Cậu sự thật là làm mọi người lo lắng gần chết! Cậu vẫn luôn không có tới trường học, tôi còn tưởng rằng cậu bởi vì được bao dưỡng mà thôi học!"

    "Tiếu Tiếu a, tôi thật là không nghĩ tới cậu thế nhưng cắt cổ tay tự sát!"

    "Cậu thật là là ngốc, hay là đầu óc bị hỏng, bị bao dưỡng thì bị bao dưỡng, vì cái gì phải làm ra như vậy?"

    "Cậu nghĩ tới tình cảm của cha mẹ cậu không, cậu như vậy chính là bất hiếu a!"

    Phòng bệnh của Thiên Thu không phải là phong đơn, xung quanh còn có không ít người bệnh cùng y tá.

    Vừa nghe Triệu Tuyết Hoa như vậy, theo bản năng liền cho rằng Thiên Thu là một người phụ nữ vô lương tâm, một người phụ nữ đạo đức giả lại còn tự tử bằng cách tự cắt cổ tay mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng bảy 2021
  5. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bọn họ nhìn Thiên Thu với ánh mắt đầy chán ghét.

    "Một chút sự tình liền cắt cổ tay tự sát, các cô gái trẻ ngày nay rất đạo đức giả."

    "Thật là.. Không thấy ra tới, còn bị người bao dưỡng!"

    Có một số người thích phô trương đứng lên nói đạo đức điểm, dùng tam quan của mình để dánh giá, bàn tán sau lưng người khác.

    Được gọi là anh hùng bàn phím.

    Bọn họ không cần bàn phím, dựa vào mồm mép là có thể mắng người.

    Triệu Tuyết Hoa trong lòng đắc ý, "Các ngươi không cần hiểu lầm, cô ấy.. cô ấy cũng là không có cách nào khác!"

    Lời này nhìn như phản bác, trên thực tế càng giải thích càng đen.

    【 ta kiến nghị cô ta có thể sửa tên. 】

    "Cái gì?"

    【 kêu Triệu bạch liên. 】

    ".. Cô giống như thực thích đặt biệt danh cho người khác."

    Vinh Diệu gọi cô một tiếng tỷ tỷ.

    Triệu Tuyết Hoa lại sửa tên thành Triệu bạch liên.

    【 sao có thể, ta là một hệ thống ngay thẳng, tích cực! 】

    "Ồ." Thiên Thu mới không tin chuyện ma quỷ này.

    Triệu Tuyết Hoa vẫn còn đang nói chuyện với những người xung quanh.

    "Cô gái nhỏ, đừng qua lại với loại người này, vật họp theo loài, người phân theo nhóm, cẩn thận kẻo bị cô ta hại chết!"

    Triệu Tuyết Hoa giọng điệu lo lắng, "Không thể nói như vậy, Tiếu tiếu là cô gái tốt! Cậu ấy chỉ là quá thích những cái túi xách đó thôi, tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện.."

    "Không hiểu chuyện chính là lấy cớ sao? Mẹ cô ta không nên sinh cô ta ra, nếu là tôi, đã sớm đem cô ta dìm trong bồn cầu!"

    Triệu Tuyết Hoa thật sự cao tay.

    Cô ta một bên giải thích, một bên lại đem sự tình ' chân tướng ' toàn bộ bày ra trước mặt mọi người.

    Sinh động khắc họa ra hình tượng Tiếu Bảo Bối --

    Vì hàng xa xỉ không tiếc bán mình, vì thương tiếc những món hàng xa xỉ mà cắt cổ tay tự sát.

    Giọng điệu của những người xung quanh càng thêm kích động, hận không thể tự mình cách xa, đem Thiên Thu đuổi ra phòng bệnh.

    Triệu Tuyết Hoa trong lòng đắc ý, quay đầu đối Thiên Thu nói: "Tiếu Tiếu, cậu sao lại không nói gì đi!"

    Thiên Thu lười nhác liếc mắt nhìn cô ta một cái, quay đầu nhìn về phía y tá, môi mỏng gợi lên nụ cười nhẹ, tiếng nói ôn nhu hỏi:

    "Bệnh viện có thể mang sủng vật sao?"

    "Đương nhiên không thể."

    "Vậy thì sao lại có một thứ gì đó chạy loạn sủa, quấy rầy tôi nghỉ ngơi."

    "Ý của cô là.." Y tá sửng sốt, theo bản năng hướng tới Triệu Tuyết Hoa nhìn.

    Sắc mặt của Triệu Tuyết Hoa trở nên ảm đạm, Tiếu Bảo Bối rõ ràng là nói cô!

    "Tiếu Tiếu, cậu làm sao có thể quá đáng như vậy, tôi vừa mới rõ ràng là ở đây nói giúp cho cậu."

    "Nói giúp cho tôi? Thật là cảm ơn ý tốt của cô, một câu đều nói bao dưỡng."

    "Cậu hiểu lầm tôi, tôi là người xấu trong mắt cậu sao?"

    Thiên Thu khóe môi hơi hơi mím lại, giọng điệu nghiêm túc, "Đương nhiên không phải."

    Triệu Tuyết Hoa nhẹ nhàng thở ra.

    Giọng nói lười biếng lần thứ hai vang lên, "Súc sinh, như thế nào có thể so với người."

    Sắc mặt cô ta hoàn toàn cứng đờ.

    "Tiếu Bảo Bối, tôi xem cô như chị em tốt, cô không cần khinh người quá đáng!"

    Chị em tốt, chính là đâm sau lưng người khác sao?

    "Cô nếu có bệnh, dưới lầu chính là nơi tiêm vắc-xin phòng bệnh chó dại, cô có thể đến đó thử xem."

    Triệu Tuyết Hoa cũng lười cải lại, "Được, nếu cô đã không để tôi vào mắt, ha hả, về sau đừng nghĩ đến cầu xin tôi!"

    Trong mắt cô ta, Tiếu Bảo Bối chính là đối thủ đã bị đánh bại, không còn khả năng xoay người.

    Tuy nhiên, trước khi rời đi Triệu Tuyết Hoa khoe khoang vài câu, nói:

    "Ồ, đúng rồi!"

    "Lần trước không phải công ty giải trí nói chuyện với cô sao?"

    "Thật đáng tiếc a, tôi đã ký hợp đồng với bọ họ rồi!"

    Cô ta từng chữ đều nhấn mạnh, muốn nhìn đối phương biến đổi sắc mặt.

    Thiên Thu như cũ bình tĩnh, tư thái ưu nhã dựa người về phía sau, khẽ thở dài, "Xem ra xuân tới rồi, còn kêu lên không dừng."
     
  6. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 4:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cô.." Triệu Tuyết Hoa nghiến răng dậm chân, "Giả bộ, tôi sẽ cho cô tiếp tục giả bộ!"

    Cô ta sắp trở thành đại minh tinh, mà Tiếu Bảo Bối thì sao?

    Cô đời này đều huỷ hoại, không còn đường để xoay người!

    Nghĩ đến đây, Triệu Tuyết Hoa tâm lý được an ủi, xoay người đóng sầm cửa rời đi.

    Triệu Tuyết Hoa thay đổi thái độ, làm những người trong phòng bệnh có chút ngốc.

    Vừa mới không phải là hảo tỷ muội tình thâm sao.

    Như thế nào đảo mắt liền trở mặt?

    "Đây là có chuyện gì?"

    "Không biết a.."

    Bọn họ nhìn nhau, nhìn về phía Thiên Thu, chờ mong cô có thể cho một cái hồi đáp.

    Từ đầu đến cuối, Thiên Thu đều không có cho bọn họ một ánh mắt.

    * * *

    Cô mở ra di động, lên Weibo, tìm ba chữ ' Tiếu Bảo Bối '.

    Từ khóa hiện ra tất cả đều là --

    Tiếu Bảo Bối bao dưỡng.

    Tiếu Bảo Bối mê siêu xe.

    Tiếu Bảo Bối khoe giàu.

    Và tiếp tục là tất cả các cụm từ tìm kiếm tiêu cực, còn có không ít người @ Weibo của cô, nhổ nước bọt.

    Người qua đường: Tiêu Bảo Bối tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân! Chuyện quan trọng phải nói ba lần!

    Vẫn là người qua đường: Thật may mắn, loại người này ra ra khỏi mục phát trực tiếp, nếu không cô ta sẽ làm ô nhiễm tầm mắt của mọi người.

    Tiếu Bảo Bối hôm nay chết chưa: Không sai, cô ta sợ là không dám đã trở lại đi, mất mặt thành cái dạng này, nhảy vào Hoàng Hà cũng không tẩy được!

    Anti-fan số 1: Ha, đương nhiên không dám trở lại, trên đời này không có người nào mặt dày như vậy.

    Anti-fan số 2: Chỉ có tôi thấy cô ta hát đặc biệt khó nghe sao? Ai cho cô ta can đảm để tiếp tục hát trực tiếp!

    Tiếu Bảo Bối hôm nay chết chưa: @ anti-fan số 2, không phải một mình ngươi, không phải cô ta chỉ bán thịt bằng cách hát một bài hát nho nhỏ sao, cô ta không có một kỹ năng nào, tốt nhất là nên rời khỏi.

    Thiên Thu lướt một vòng, đều là những bình luận bôi đen, trào phúng Tiếu Bảo Bối không mặt mũi để trở lại.

    Cô khẽ rũ mi xuống, đôi mắt tinh xảo mang theo ý cười, chuyển phát một cái Weibo cho anti-fan, hơn nữa còn chính mình thông báo.

    Nỗ lực ca hát Tiếu Bảo Bối v: Tháng sau khôi phục phát sóng trực tiếp, kính thỉnh chờ mong.

    Sức nóng từ những chuyện của Tiếu Bảo Bối còn chưa tan đi, không ít người đều nhận được tin tức này, còn tưởng rằng chính mình nhìn lầm rồi.

    Bọn họ sôi nổi nhấp vào, xác nhận thật là Tiếu Bảo Bối phát ra.

    Tất cả đều mang một vẻ mặt mộng bức!

    Xảy ra loại sự tình này, tất cả mọi người cho rằng cô cũng không dám xuất hiện nữa, lại không có nghĩ đến, cô thế nhưng cao ngạo như vậy, còn chuyển tin tức cho anti-fan, thông báo mình trở lại!

    Đây không phải là một cái tát vào mặt anti- fan sao?

    Nhóm anti-fan, điên cuồng bùng nổ, lại phát hiện bình luận bị cấm trong vòng 24 giờ.

    Nhóm anti-fan tức đến mức chết đi sống lại.

    Thật là xảo trá!

    Thiên Thu bắt đầu thoát khởi tin tức bát quái.

    【 Ehhhhhhhhh! Tại sao ngươi lại làm như vậy? Ngoài việc hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, còn có những chuyện khác quan trọng, mục tiêu còn chưa tìm được. 】

    "Hài tử đừng hỏi quá nhiều, cẩn thận đái dầm."

    【 cái quỷ gì! Ta mới không phải hài tử! 】

    Thiên Thu không thèm để ý, nhấc chăn lên che người lại, nói:

    "Ăn không nói, ngủ không nói."

    "Ngủ."

    【 Được, chúc ngủ ngon. 】

    Vinh Diệu an tĩnh trong chốc lát.

    Nó vẫn là không kìm được.

    【 cái kia, đắp chăn ngủ không tốt cho sức khỏe, thời gian dài.. 】

    Thiên Thu đá văng ra chăn, "Lại ta tự sát cho ngươi xem, hả?"

    Vinh Diệu hoàn toàn an tĩnh.

    Hừ, tiểu tỷ tỷ không thân thiện chút nào.

    Bổn bảo bảo ủy khuất!

    * * *

    Thiên Thu mở mắt ra, cơn đói đánh thức cô.

    "Ta muốn ăn."

    【 vậy ngươi ăn đi. 】

    "Kêu cơm hộp đi."

    【 ngươi trong thẻ không có tiền, chỉ có thể đi xuống mua. 】

    "Ta không muốn động, ngươi có thể hỗ trợ giao hàng tận nơi không?"

    【 ta cũng không muốn động. 】

    Cuộc đối thoại giữ hai bệnh nhân ung thư lười.
     
  7. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thiên Thu không có biện pháp, bò dậy đi ra phòng bệnh, liền đụng phải một y tá.

    "Sao cô lại chạy ra ngoài?"

    "Tìm đồ ăn, ở đây có nơi nào bán thức ăn không?"

    "Ở lầu một, cô muốn ăn nói thì cứ đi mua. Nhớ trở lại truyền dịch."

    "Được."

    Thiên Thu đi vào can- teen, chọn đồ ăn.

    【 tỷ tỷ, ta phát hiện một việc. 】

    "."

    【 ta kiểm tra đo lường phát hiện mục tiêu ở bệnh viện bên trong phòng bệnh VIP! Thật là có duyên, chẳng lẽ cô không chuẩn bị triển khai cuộc gặp gỡ tình cờ sao? 】

    Vinh Diệu vội vàng đem tư liệu truyền cho Thiên Thu.

    Mục tiêu: Đế Tinh Diệu.

    Thân phận: Tổng tài tập đoàn Tinh Diệu.

    Tính cách: Tự hành cảm thụ.

    Ghi chú: Thích đồ ngọt, không thêm rau thơm và hành lá.

    Thiên Thu liếc nhìn và tự mình cảm nhận bốn chữ ' tự hành cảm thụ ' này, không cần nói nhiều.

    Cô tiếp tục nhìn và liếc ngang.

    Tổng tài tập đoàn Tinh Diệu.

    Ở trong vòng kết nối, hơn một nữa số siêu sao quốc tế hoặc lưu lượng truy cập hàng đầu là từ tập đoàn Tinh Diệu, điều này thể hiện rõ ràng địa vị và tài nguyên của họ và họ đang nắm giữ sức mạnh sinh tử.

    Triệu Tuyết Hoa hiện tại, chính là thực tập sinh của Tinh Diệu.

    【 thế nào, có phải hay không bốc cháy lên ý chí chiến đấu! Tâm động không bằng hành động a! 】

    "Đã biết."

    Thiên Thu nhàn nhạt lên tiếng, cúi đầu tiếp tục chọn đồ ăn.

    【.. 】

    【Cô có phải hay không, không có hứng thú ở cùng với nhân loại? Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này! Chúng ta đến lúc đó tìm một vị diện tang thi, thú nhân, quỷ hút máu, chó săn, cho cô lựa chọn! 】

    Thiên Thu: "..."

    Hệ thống không chỉ có lảm nhảm, còn hóa thân trở thành hướng dẫn viên đẩy mạnh tiêu thụ.

    Thiên Thu lạnh mặt, suy nghĩ, cuộc đời còn dài, ăn trước đã rồi tính sau!

    Cô chọn hai hộp mì ăn liền, "Vị cay hay vị dưa cải?"

    【 Vị thịt bò đi.. 】 Vinh Diệu theo bản năng trả lời, lại nói: 【 không được, đây đều là thực phẩm rác, không phù hợp với sức khỏe, không phù hợp với giá trị tích cực, đừng ăn! 】

    Vinh Diệu bị rời đi lực chú ý.

    Thiên Thu vừa lòng, "Được, cái này phù hợp với khẩu vị của tôi"

    【 không được! Không được ăn! 】

    "Phía sau bệnh viện chính là đường cao tốc, ta không ngại nằm ra đường cho xe chạy đi lên chơi đâu."

    【.. 】

    A a a tỷ tỷ ngươi là hồ ly tinh đi, quả thực âm hiểm xảo trá!

    Ký chủ nhà người ta đều sợ bị mạt sát, tỷ tỷ nhà này một lời không hợp, uy hiếp tự sát!

    * * *

    Thiên Thu mua một đống lớn đồ ăn vặt không phù hợp với giá trị tích cực.

    Thời điểm trả tiền, nó phải mất 300 tệ.

    Vinh Diệu gần như đã khóc.

    Nó đã quên mất sự tồn tại của Đế Tinh Diệu.

    Liên tục nói ở bên tai cô mãi những thứ khác -- những mối nguy hại của đồ ăn vặt đối với cơ thể con người.

    Thiên Thu mặc kệ nó, nằm ở giường bệnh. Một bên ăn khoai tây chiên, một bên xem di động.

    Tiếu Bảo Bối sự tình gần nhất ở phát sóng trực tiếp, đã nháo đến ồn ào huyên náo.

    Hiện giờ cô đã phát tin muốn một lần nữa mở ra phát sóng trực tiếp trên Weibo, dẫn tới rất nhiều người vào xem.

    Tối hôm qua lượng người theo dõi đã lên tới 20 vạn. (10 vạn = 100 ngàn)

    Qua một đêm, bình luận được dỡ bỏ, nhóm anti-fan suốt một đêm điên cuồn trút giận khiến bình luận tăng vọt lên hơn một triệu.

    Thiên Thu hơi hơi câu môi.

    Không nghĩ tới nhiệt độ lại cao như vậy, xem ra cô hiện tại thực hot nha.

    Cô cẩn thận lướt bình luận, phát hiện không ít người thế nhưng là từ hot search biết chuyện này.

    Cô tìm được bảng hot search.

    Chiếm cứ vị trí đầu tiên của bảng hot search đề tài, thế nhưng là.

    - - Tiêu Bảo Bối tái nhậm chức.
     
  8. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rất nhiều người cũng không biết Tiếu Bảo Bối là ai, sau khi click vào xem thì phát hiện cô là người thứ ba không biết xấu hổ.

    Những người không rõ chân tướng nhưng lại tràng đầy tinh thần trọng nghĩa làm quần chúng ăn dưa, sôi nổi tìm Weibo của cô, hận không thể ném cải và trứng thúi.

    Cô phát ra một cái Weibo, đã nhấc lên một vòng mắng chửi.

    Trừ bỏ Triệu Tuyết Hoa, không ai sẽ ăn no không có chuyện gì làm, còn giúp cô mua cái hot search.

    Đơn giản chính là muốn mượn cơ hội mở rộng thanh danh của mình, làm cô trở thành toàn nhân vật bị người đời mắng chửi.

    Nhưng là.

    Càng nhiều người chú ý chuyện này, đối với Thiên Thu, ngược lại càng có lợi.

    Như vậy sự tình có thể xoay ngược lại.

    Đã có thể thoải mái chơi.

    Triệu Tuyết Hoa làm trọng sinh giả nhưng lại quên điểm này, chỉ nghĩ làm càng nhiều người gièm pha Tiếu Bảo Bối, không ngừng xào cao nhiệt độ.

    Cô gợi lên khóe môi, nhìn thoáng qua bên cạnh bình truyền dịch, đã thấy đáy.

    Cô ấn chuông gọi.

    Y tá tới rồi, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

    "Truyền dịch xong rồi, tôi muốn xuất viện."

    Y tá thấy vậy cũng không có ý kiến, dặn dò nói: "Miệng vết thương của cô không sâu, có thể ở nhà tĩnh dưỡng, cô đi làm thủ tục xuất viện đi, nhớ rõ chú ý thân thể."

    * * *

    Lúc đi tới thang máy, có một người đi về phía cô.

    Khoảnh khắc đối phương nhìn thấy cô, giọng điệu trỏ nên cảnh giác, "Tiếu Bảo Bối, cô tại sao lại ở chỗ này?"

    "Anh biết tôi?" Thiên Thu lười nhác ngước mắt.

    Đối phương hừ lạnh một tiếng, ngữ khí trào phúng: "Tôi hiện tại đã là người đại diện của Triệu Tuyết Hoa, xin khuyên cô vẫn là không cần lại dây dưa."

    Thiên Thu không chút để ý, lên tiếng.

    Hóa ra là người lúc trước của công ty giải trí muốn ký hợp đồng với Tiếu Bảo Bối.

    Mặc kệ..

    Dù sao cũng không phải cái nhân vật trọng yếu gì, vậy không cần để ý tới.

    Cô ấn nút thang máy.

    Mặt của người đại diện thay đổi.

    "Cô làm cái gì? Đây chính là thang máy chuyên dụng của Đế tổng, cô có thể dùng sao?"

    "Cái gì Đế tổng?"

    Người đại diện gắt gao đè lại của thang máy, ngữ khí âm trầm nói: "Đừng giả ngu, cô muốn chết, tôi còn chưa muốn chết! Đi ra cho tôi!"

    Tổng tài tập đoàn Tinh Diệu, Đế Tinh Diệu.

    Hắn giết phạt quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, trong giới giải trí được gọi là sát thần.

    Nhiều người đã nhìn thấy sự kinh hoàng của Đế tổng, bởi vậy có một câu truyền lưu.

    Chọc ai, cũng chớ chọc vị Đế tổng này, nếu không kết cục so chết còn muốn khủng bố hơn.

    Khoảng thời gian trước Đế Tinh Diệu do tai nạn xe cộ bị thương nằm viện, thẳng đến nay mới xuất viện.

    Chút nữa Đế tổng liền sẽ tới, nếu là làm hắn thấy được mình làm việc không ôn thỏa, tuyệt đối xong đời.

    Tuyệt đối không thể để nữ nhân này dùng thang máy!

    Thiên Thu nhìn đối phương, khóe môi độ cung hơi hơi giơ lên, phun ra một chữ: "Lăn."

    Cô tiếng nói như cũ lười biếng, ánh mắt thâm trầm, khiến người cảm thấy da đầu tê dại, sợ hãi lan truyền đến cột sống.

    Người quản lý giật mình, theo bản năng lui ra phía sau vài bước.

    Thiên Thu ấn xuống cái nút. Cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

    Cô hơi ngước mắt, nhìn đến cách đó không xa có một bóng người chậm rãi đi tới.

    Cảm giác đầu tiên, chính là cả người khí thế lạnh băng khủng bố, nhưng lại toát lên một vẻ lộng lẫy.

    Như chỗ cao nhất của ngọn núi tuyết, lạnh thấu xương, có một bông hoa diễm lệ trong gió.

    Cùng lúc đó, tinh tìm kiếm giác đến cái gì.

    Hắn chặn tầm mắt Thiên Thu, tiếng nói lại mang theo run rẩy, ngữ khí sợ hãi, "Đế tổng!"

    Cửa thang máy vào giờ phút này đóng lại.

    Không thể thấy rõ mặt đối phương, chỉ nhìn thoáng qua.

    Thiên Thu hơi hơi kinh ngạc, khóe môi cong lên, sinh ra một tia hứng thú với mục tiêu công lược.

    Xem ra đây là Đế Tinh Diệu?

    Vừa mới liếc mắt một cái, ca ca tựa hồ rất đẹp nga..

    Có thể thông đồng thử xem.

    Thiên · nhan cẩu · Thu, thầm nghĩ.
     
  9. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại.

    Đế Tinh Diệu ngước mắt, nhìn đến thân ảnh kia, tầm mắt không khỏi dừng ở người cô.

    Thực xa lạ.

    Nhưng là cô quanh thân khí chất lười nhác, lại có loại cảm giác quen thuộc.

    Giống như đã từng gặp qua.

    Anh còn muốn thấy rõ, nhưng cửa thang máy đã khép kín, hoàn toàn cắt ngang tầm mắt.

    Đế Tinh Diệu tâm tình dâng lên một tia không vui, giống như tìm đồ vật đã lâu, chưa kịp bắt lấy liền biến mất ở trước mắt.

    Anh nén cảm xúc không thể giải thích được, nhìn người đại diện trước mắt.

    "Đó là ai? Thoạt nhìn có điểm quen mắt."

    Người đại diện sợ hãi, bắt đầu suy đoán ý tứ của Đế Tinh Diệu.

    Đầu hắn nhanh chóng suy nghĩ, lập tức nói:

    "Đế tổng ngài khả năng đã xem qua tư liệu, đó là đã từng là thực tập sinh muốn ký hợp đồng với công ty của chúng ta."

    Đế Tinh Diệu tiếng nói như cũ bình đạm, "Nhìn dáng vẻ là hạt giống tốt, tại sao lại không ký?"

    Người đại diện trong lòng cả kinh.

    Quả nhiên Tiếu Bảo Bối không có ý tốt, là tìm đúng cơ hội muốn khiến cho Đế tổng chú ý!

    Hắn lập tức: "Đế tổng ngài không biết, tuy rằng là hạt giống tốt, nhưng tâm tư không nhỏ, chỉ vì một chút tiền mà bán sắc."

    "Phải không?" Hắn tiếng nói như cũ bình đạm: "Đáng tiếc."

    Đế Tinh Diệu đi vào thang máy, hướng tới người trợ lý nhìn.

    "Xử lý xong thủ tục xuất viện, thay tôi báo bình an cho bà nội."

    "Vâng, Đế tổng."

    Cửa thang máy lần thứ hai đóng lại.

    Trợ lý bấm điện thoại, còn chưa kịp nói, âm thanh tức giận của lão phu nhân đã truyền đến.

    "Nói cho A Diệu, nếu lần này nó lại không dẫn bạn gái về kết hôn, ta liền thắt cổ tự sát!"

    Trợ lý đau đầu.

    Lão phu nhân lại thúc giục kết hôn!

    Hắn trả lời, tắt điện thoại, nhịn không được nghĩ thầm.

    Hắn cho dù đã đi cùng Đế tổng hơn mười năm cũng còn sợ hãi ngữ khí của ngài ấy, huống cho là nữ nhân.

    Ai dám cùng Đế tổng kết hôn a!

    * * *

    Bên kia.

    Thiên Thu xử lý xong thủ tục, thành công xuất viện.

    【 Cô không tiếp tục nằm viện sao? 】

    "Về nhà phát sóng trực tiếp, thiết bị đều ở nhà."

    【 cô hiện tại không có tiền, trở về bằng cách nào? 】

    "Cái gì?"

    【 Cô hiện tại không có tiền, dư lại 300 tệ cũng đã mua đồ ăn vặt, cô chỉ có thể đi bộ về nhà, thuận tiện nhắc tới nhà cô cách nội thành mấy chục km, đi bộ rất lâu. 】

    Bệnh nhân ung thư lười · Thiên Thu: "..."

    Không nghĩ động làm sao bây giờ.

    Mấy chục km, sợ là muốn mạng của cô.

    【 thật sự không được, ngươi có thể đi bãi đỗ xe nhìn xem. 】

    "Đoạt xe?" Cô rất có hứng thú.

    Vinh Diệu đối với suy nghĩ này tỏ vẻ khiển trách.

    【 sao lại có thể làm ra loại này không phù hợp với giá trị tích cực! Ý của tôi là cô có thể đi tìm chiếc siêu xe, cùng xe chủ nhân mượn 100 tệ. 】

    Thiên Thu ngữ khí lãnh đạm xuống dưới, nga một tiếng.

    "Đã biết."

    Bệnh nhân ung thư lời vì hướng đến giá trị tích cực không thể đi đoạt xe nên đành phải làm như vậy.

    Hy vọng có thể gặp được người hảo tâm bao dưỡng đi.

    * * *

    Bãi đỗ xe.

    Thiên Thu dưới sự chỉ dẫn nhiệt tình của Vinh Diệu, đi tới một chiếc siêu phiên bản giới hạn.

    Vinh Diệu phát huy khả năng hướng dẫn tiếp tục đẩy nhanh tiến độ công lược, bắt đầu giới thiệu.

    Đây là chiếc Aston Martin phiên bản giới hạn, chỉ có một chiếc trên thế giới.

    Đặc biệt còn trải qua cải tiến.

    Chống trầy xước, chống trộm, chống đạn, chống rung.

    Chà, tuy rằng giống như bị trộn lẫn với những thứ kỳ quái, nhưng tính năng hoạt động thật tuyệt!

    Nói tóm lại, đây là một cơ hội tốt! Có thể mượn tiền! Đáng giá ngồi canh!

    Thiên Thu kiên nhẫn ngồi xổm ở bãi đỗ xe một hồi lâu.

    Vinh Diệu phát ra nhắc nhở.

    【tới tới, hắn tới, khoảng cách còn có 100 mét 】

    ((Ca ca sắp được chính thức lên sàn rổi)
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng bảy 2021
  10. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 8:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thiên Thu giương mắt nhìn lên.

    Cách đó không xa, một bóng người đi vào bãi đỗ xe.

    Cổ tay áo sơ mi của anh được xắn lên, hàng cúc trắng bạc tinh xảo phản chiếu ánh sáng, làm cho cổ tay càng thêm trắng nõn, ngón tay khớp xương rõ ràng.

    Một thân mang hào quang, lại mang theo cảm giác áp bách cùng lạnh lẽo sẵn có từ trong con người, sáng lạn bắt mắt tớ cực hạn, nhưng cũng lạnh lùng đến cực điểm.

    Khoảnh khắc nhìn đến Đế Tinh Diệu, Vinh Diệu lập tức phấn khích.

    【 oa oa oa, vừa mới ở thang máy bỏ lỡ, hiện tại mục tiêu lại xuất hiện! Mau mau mau, xông lên bắt lấy anh ta, đừng để tiểu ca ca chạy mất! Tỷ tỷ à, cô không thể bỏ lỡ cơ hội này, nó sẽ không đến nữa đâu! 】

    Thiên Thu: "..."

    Đây không phải là một cuộc mua bán giải phóng mặt bằng, ngươi là người bán hàng nên hãy bình tĩnh.

    Thiên Thu không để ý tới Vinh Diệu xúi giục.

    Cô chống cằm, lười nhác nhìn lại, cẩn thận đánh giá tiểu ca ca một phen.

    Đế Tinh Diệu đi đến trước chiếc xe của mình.

    Lông mi của anh dài, hơi hơi rũ xuống, bóng tối tôn lên những đường nét trên khuôn mặt thanh tú của anh, con ngươi đen láy, thanh tao và tao nhã, mang lại một vẻ lạh lùng vô nhân.

    Đẹp.

    Thích.

    Ca ca, thích hợp để trở thành mục tiêu công lược.

    Thiên Thu đánh giá tầm mắt không chút nào che lấp, Đế Tinh Diệu thực mau phát hiện, ánh mắt hướng tới bên này, sắc bén lạnh băng.

    Môi mỏng khẽ mở, "Đi ra."

    Tiếng nói trầm thấp dễ nghe.

    Cái loại âm thanh dễ nghe đến mức có thể làm lỗ tai của bạn mang thai.

    Giống như một loại rựu được ủ nhiều năm.

    Thuần hậu, say lòng người.

    Thiên Thu đứng lên, chậm rãi đi đến trước mặt anh.

    Cô lười biếng nhưng lại cẩn thận ngước nhìn anh.

    Có một cảm giác không thể giải thích được về thị giác.

    Thời điểm bỏ lỡ ở thang máy, cảm giác mất mát không thể nắm bát dường như được lấp đầy.

    Đế Tinh Diệu hơi hơi nhấp môi, trong long cảm giác dâng lên một cổ xúc động.

    Trong mắt anh cảm xúc cuồn cuộn, cố gắng giữ giọng điệu lạnh lùng, hỏi: "Cô là ai?"

    Thiên Thu nhìn anh một cái, "anh đoán xem?"

    Cô tiếp tục nói: "Này không quan trọng, quan trọng là, có thể cho tôi mượn tiền không?"

    Anh lạnh lùng nói: "Không thể."

    "Ồ, vậy tôi đi tìm người khác." Thiên Thu xoay người đi.

    Đế Tinh Diệu theo bản năng duỗi tay, giữ chặt góc áo của cô.

    "..."

    Thiên Thu nhìn thoáng qua, có cảm giác không thể giải thích được giống như khi nhìn một con chó cắn gốc áo của mình và đang làm nũng.

    "Như thế nào, anh không cho tôi mượn tiền, tôi còn không thể đi tìm những người khác?"

    Đế Tinh Diệu môi mỏng nhấp chặt, không muốn buông ra, thấp giọng: "Nếu cô nói tên cho tôi biết, tôi sẽ cho cô mượn."

    "Nhưng bây giờ tôi đổi ý, không muốn mượn anh."

    "Kia.. Cô có thể tự mình lấy."

    Giọng nói rơi xuống, Đế Tinh Diệu rũ mát xuống, không rõ chính mình vì cái gì không chịu khống chế nói ra như vậy.

    Thiên Thu phi thường phối hợp, duỗi tay qua, "Tôi đây miễn cưỡng lấy một chút, ví tiền ở đâu?"

    Đế Tinh Diệu cơ bắp căng chặt, hô hấp trầm xuống, không biết nên trả lời như thế nào.

    Thiên Thu lấy ra cái ví, rút mấy tờ tiền: "Lần sau có cơ hội tôi sẽ trả lại cho anh, tôi đi trước đây."

    "Không"

    Anh gắt gao giữ chặt góc áo của cô, ngữ khí như cũ vẫn lạnh lùng, hành vi lại giống như làm nũng.

    "Tại sao?"

    "Không vì sao cả." Anh thấp giọng, mím môi, không biết nên nói cái gì.

    Anh cũng không giải thích được tại sao mình lại như thế này, chỉ biết là mình sợ cô sẽ đi.

    Thiên Thu thở dài: "Anh thật là phiền phức."

    Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, không có buông tay, ngược lại càng khẩn trương

    Giọng nói rơi xuống, cô lần thứ hai ngước mắt, đôi mắt sâu thẳm, tiếng nói mang theo một chút giọng điệu cổ quái: "Ngoan, buông tay."

    Ngón tay của anh theo bản năng hơi buông ra.

    Thiên Thu khẽ cười cười, nhón chân, duỗi tay xoa xoa tóc của anh, "Thật ngoan."

    Ngay sau đó, cô xoay người rời đi.

    Vinh Diệu lúc này mới phản ứng lại.

    【 tỷ tỷ, ngươi vừa mới.. Ngươi vừa mới làm cái gì? 】
     
  11. MoLaMoLa22

    Bài viết:
    65
    TG 1: Tổng tài ngạo kiều

    CHƯƠNG 9

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thiên Thu thong thả ung dung trả lời: "Vay tiền."

    【 ngươi nhân cơ hội sờ soạng người khác, cầm tiền xong liền chạy, ngươi như vậy một chút đều không phù hợp để hướng tới giá trị tích cực! 】

    "Ta là làm trước mặt anh ta, quang minh chính đại." Cô đúng lý hợp tình nói.

    【.. 】

    Trầm mặc sau một lúc lâu.

    【 ngươi không chủ động một chút đi bồi dưỡng cảm tình, chẳng lẽ còn chờ nhân gia đưa tới cửa tới sao? 】

    "Đúng vậy." Thiên Thu gật gật đầu, thừa nhận.

    【 sao có thể? 】

    "Đồ ngốc, ngươi nếu biết vì cái gì, còn cần thu thập tư liệu sống sao?"

    Thiên Thu ánh mắt mang ý cười, ngữ khí cực kỳ này ác liệt.

    Vinh Diệu bị trào phúng một đợt.

    Tâm hồn nhỏ bé của nó đã chịu thương tổn.

    【 ngươi kiêu ngạo. 】

    "Thực vinh hạnh."

    【.. 】

    Thiên Thu lười đến an ủi nó, đón xe về nhà.

    * * *

    Bãi đỗ xe.

    Trợ lý rốt cuộc cũng chạy tới.

    Hắn nhìn Đế Tinh Diệu, cẩn thận hỏi: "Đế tổng, ngài làm sao vậy?"

    Đế Tinh Diệu phục hồi tinh thần lại.

    Anh rũ mắt, che giấu đi thần sắc không vui, hơi khép ngón tay lại.

    Trong đầu hiện lên cặp đôi mắt của Thiên Thu, mắt mang ý cười.

    Không biết vì cái gì, thế nhưng làm cô ấy.. đi mất.

    Bất quá ngắn ngủn hai lần tiếp xúc, đáy lòng lại càng thêm một cảm giác mãnh liệt. Anh tìm kiếm rất lâu rồi lại bỏ lỡ.

    "Đế tổng?" Phía sau trợ lại lên tiếng nói.

    Đế Tinh Diệu lần thứ hai ngước mắt, nhìn bãi đỗ xe không có người khác, cũng không có liếc hắn một cái.

    "Như thế nào?"

    Trợ lý run rẩy nói: "Lão phu nhân vừa mới nói, làm ngài mau chóng mang nữ nhân trở về, nếu không liền.. Thắt cổ tự sát."

    Đế Tinh Diệu ừ một tiếng, ý bảo biết.

    Nhưng cũng chỉ có vậy.

    Vốn dĩ anh cũng không sẽ để ý tới lão phu nhân nói cái gì.

    Chẳng qua lúc này đây.

    Lại không giống nhau.

    Anh rũ mắt, không ai biết anh đang nghĩ gì, nói:

    "Kiểm tra video giám sát bãi đậu xe."

    Trợ lý sửng sốt, "Xe của ngài bị gì sao?"

    "Có một số việc, hỏi ít sẽ tốt hơn."

    "Vâng.. Vâng, Đế tổng."

    Trợ lý ý thức được mình lắm miệng.

    Khi Đế Tinh Diệu rời đi, hắn dường như đã hoàn hồn, đổ mồ hôi lạnh.

    Hắn lập tức gọi điện thoại, phân phó nói: "Mau xem video giám sát bãi đậu xe! Ngay lập tức! Nhanh lên!"

    * * *

    Thiên Thu quay lại căn phong mà Tiếu Bảo Bối thuê.

    Nhìn đến hoàn cảnh có chút hỗn độn, Thiên Thu cũng không ngạc nhiên.

    Gia cảnh của Tiếu Bảo Bối rất tốt, nhưng cha mẹ cô ấy hi vọng rằng cô ấy sẽ vào đại học Đế Đô và kết hôn sau khi tốt nghiệp.

    Vì theo đuổi ước mơ của mình, cô đã bỏ nhà để vào trường này, cắt đứt liên lạc với cha, muốn sống bằng chính khả năng của mình.

    Cô thuê một căn nhà nhỏ với một người bạn và cùng nhau kiếm tiền.

    Lúc đầu cô hát ở quáng bar, nhưng bởi vì diện mạo xinh đẹp, quyến rũ nên luôn có người tới quấy rầy.

    Vì vậy cô liền mò mẫm để đến với đài truyền hình trực tiếp, thu hút được nhiều fans, cũng kiếm được không ít tiền, thậm chí các công ty giải trí còn muốn ký hợp đồng với cô.

    Cô nghĩ rằng giấc mơ của mình cuối cùng cũng sắp cất cánh.

    Còn nghĩ tới muốn mang theo bạn cùng phòng thuê một căn nhà tốt hơn để ở.

    Đáng tiếc.

    Mọi thứ mới vừa bắt đầu, đã bị Triệu Tuyết Hoa hoàn toàn phá hủy.

    Phía sau truyền đến tiếng mở cửa.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...