Đam Mỹ [Edit] Xấu Ca Nhi Làm Ruộng Ký - Tả Mộc Trà Trà Quân

Discussion in 'Đã Hoàn' started by TieuMun1911, Jun 7, 2021.

  1. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 50

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Aug 5, 2021
  2. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 51

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 52

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)

    Tạ ca nhi cố sức chống tay đẩy người đứng lên, bên hông truyền đến nóng rát đau đớn, đây là vết thương khi bị Khâu Đại mạnh mẽ khiêng lên, mặt vô biểu tình nhìn La Kiều cùng Khâu Đại trước mắt cấu kết với nhau làm việc xấu, trong mắt tất cả đều là phẫn hận.

    La Kiều quở trách Khâu Đại vài câu, quay đầu lại liền nhìn thấy ánh mắt Tạ ca nhi, "Ai nha, Khâu Đại này chính là người thích nói giỡn, Tạ ca nhi ngươi cũng đừng đa tâm, hôm nay cũng không còn sớm, ngươi, có thể đi rồi."

    Tạ ca nhi nghe xong cũng không rời đi ngay, mà chậm rãi tới gần La Kiều, "Chuyện này liền xong rồi?" Vô duyên vô cớ bị bắt vào đây, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện lớn! Kết quả chỉ nói một câu "Ngươi có thể đi rồi!" như vậy liền xong.

    Khâu Đại vừa nghe lời này trên mặt lộ ra tươi cười đáng khinh, "Tạ ca nhi đây là luyến tiếc đi? Ta cũng không có gì, chính là tiểu tình nhân này của ta, hắn ghen, chúng ta lần sau lại tụ một chỗ cũng không muộn a."

    Tạ ca nhi nghe xong quả thật cực kỳ ghê tởm! La Kiều đã sớm quen cách làm người của Khâu Đại, giữa hai bọn họ mà nói đều là cả hai cùng muốn, bên tình bên nguyện, những lời này hắn nghe cũng không có gì, nhưng Tạ ca nhi làm sao có thể nhẫn! "Ngươi câm miệng!"

    La Kiều thấy biểu tình kia của Tạ ca nhi, cũng biết nếu cứ để Khâu Đại tiếp tục hồ nháo, nói không chừng đối phương chó cùng rứt giậu, đối với chuyện của bọn họ cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng!

    Nghĩ đến đây, La Kiều vội vàng nói ra lời giảng hòa, "Ngươi nói gì vậy! Còn không xin lỗi Tạ ca nhi! Chuyện này vốn cũng là ngươi không đúng! Còn không nhanh lên!" Khâu Đại nhìn La Kiều quay lưng về phía Tạ ca nhi đưa mắt ra hiệu cho mình, cũng biết nên một vừa hai phải, liền hạ giọng xin lỗi Tạ ca nhi, còn nói cái gì phu lang đi mấy ngày rồi, hắn nhớ mong đến lợi hại, thế nên nhìn thấy Tạ ca nhi mới làm ra loại chuyện vô liêm sỉ bực này.

    Tạ ca nhi làm sao có thể không hiểu hai người này đang đánh chủ ý gì, hắn chỉ cần đem chuyện Khâu Đại làm với mình, còn có quan hệ giữa Khâu Đại cùng La Kiều nói đi ra ngoài, đối phương sẽ thân bại danh liệt, nhưng dù vậy hắn cũng không chiếm được chỗ nào tốt, nghĩ tới cha mẹ trên mặt tràn ngập lo lắng cùng đau lòng, Tạ ca nhi chỉ có thể nghiến chặt hàm răng, nuốt oán hận xuống bụng!

    Nhìn bóng dáng Tạ ca nhi rời đi, La Kiều cười như không cười nhìn Khâu Đại, Khâu Đại tiến tới ôm La Kiều cười làm lành nói: "Làm sao, ghen?" La Kiều nhìn Khâu Đại vẻ mặt vô lại, vung một cái tát ở trên mặt Khâu Đại.

    "Ngươi phát điên cái gì?" Khâu Đại vuốt vuốt mặt, gầm lên với La Kiều, dùng sức đánh như vậy trên mặt khẳng định để lại dấu vết! Buổi tối hôm nay làm sao hắn có thể đi tìm tiểu quả phu thôn bên cạnh!

    "Ta chính là muốn đánh tỉnh ngươi! Đừng dính tới người không thể dính! Ngươi chắc cảm thấy sống đủ lâu rồi nên muốn đi tìm chết, nhưng ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa!" La Kiều nói xong liền nổi giận đùng đùng phất tay áo rời đi, Khâu Đại muốn đem hắn giữ lại cũng không có cách nào giữ được, ca nhi này cũng không vừa đâu, đắc tội hắn cũng không có trái ngon ăn, bất quá, Khâu Đại dùng sức xoa xoa mặt, hôm nay hắn xác thật suy xét không chu toàn, làm sao lại hạ thủ với Tạ ca nhi đây!

    Lâm Phương Lương vừa mới vào thôn liền thấy Tạ ca nhi một mình đứng ở trên đường, "Làm sao vậy?"

    Tạ ca nhi vừa nghe thấy âm thanh của Lâm Phương Lương, quay đầu lại nhìn hắn, trong lòng đột nhiên cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái, "Không có gì."

    Lâm Phương Lương nhìn Tạ ca nhi, chậm rãi tiến đến gần, sau đó lấy ra một cái hộp gỗ từ trong lồng ngực, cầm lấy tay Tạ ca nhi đem hộp gỗ đặt trên tay hắn, Tạ ca nhi nhìn hộp trong tay, trong lòng cảm thấy khẩn trương, hành động rõ ràng như vậy, hắn sao lại không đoán ra đây là chuyện gì.

    "Qua mấy ngày nữa, ta liền tới cửa cầu hôn."

    Lâm Phương Lương càng khẩn trương hơn so với Tạ ca nhi, hắn sợ Tạ ca nhi không đáp ứng mình, sợ muốn chết, khi nói chuyện hai mắt gắt gao nhìn kỹ biểu tình Tạ ca nhi, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ tất cả biểu tình của người đối diện.

    Tạ ca nhi nắm hộp gỗ trong tay, khóe mắt phiếm hồng, ông trời cho hắn một lần sinh hoạt thất bại, lại vì hắn mở ra một con đường đi tới cánh cổng hạnh phúc lớn hơn.

    "Nghe ngươi."

    Lâm Phương Lương quả thực không thể tin vào lỗ tai mình, nhìn khóe miệng Tạ ca nhi nhẹ nhàng gợi lên một nụ cười, trong lòng nóng đến lợi hại! Hắn đáp ứng rồi! Hắn đáp ứng rồi! "Ta, ta lập tức liền trở về chuẩn bị!" Nói xong liền lảo đảo nghiêng ngả, vô cùng gấp gáp chạy đi, Tạ ca nhi nhìn hành động của Lâm Phương Lương, có chút buồn cười rồi lại không nỡ cười, người này là thật tâm đối đãi tốt với hắn.

    Truyện được đăng tải duy nhất tại dembuon chấm vn, hãy ủng hộ dịch giả bằng cách đọc ở trang web chính thống. Cám ơn các bạn đã ủng hộ!

    Khi Tạ thẩm tới báo tin vui còn nói rõ ngày lành để thành thân, Hứa Thanh cũng cao hứng cho Tạ ca nhi, "Yên tâm, ta cùng Trường Phong nhất định đến!" Tạ thẩm thần sắc vui vẻ dâng cao cáo biệt Hứa Thanh chạy nhanh về nhà, ngày lành định ở năm ngày sau, cần phải chuẩn bị thật tốt!

    "Tiểu tử kia cũng thật là giỏi." Lý Trường Phong bội phục tốc độ của Lâm Phương Lương, Hứa Thanh thì lại suy nghĩ đến lúc đó đưa cái lễ gì mới tốt đây.

    "Ngươi đã quên? Ta có thể làm mộc nha!" Lý Trường Phong cảm thấy đã đến thời điểm dùng tới nghề của mình rồi, lập tức tỏ rõ suy nghĩ lòng! Lần thứ hai gả ca nhi sẽ không làm gia cụ gì đó làm của hồi môn, cho nên Tạ gia cũng không tìm người làm của hồi môn, bọn họ sẽ tăng lên số lượng tiền bạc cùng những thứ khác, sẽ không để ca nhi nhà mình gả đi bị người ta nói lời dèm pha.

    Hứa Thanh nhìn Lý Trường Phong, đột nhiên nhớ tới có thể làm một đôi tân nhân phu phu tiểu oa bằng gỗ! "Ngươi biết dùng gỗ làm người nhỏ không?" Này nếu có thể làm được, cũng không chỉ còn là vấn đề lễ vật cho Tạ ca nhi! Đây còn là một cơ hội kinh doanh lớn a! Ngụy lão nhị cùng La Kiều làm gia cụ đều do Lý Trường Phong làm, trong thôn cũng biết chuyện nhà bọn họ sẽ làm nghề mộc, một tháng này cũng đã tiếp nhận được hai nhà trong thôn tới làm của hồi môn, cũng coi như là kiếm lời một số tiền, đối phương cũng cảm thấy vừa lòng, người trong thôn này tới cửa dò hỏi cũng nhiều hơn, tốt xấu gì cũng tạo ra được một cái thanh danh!

    Lý Trường Phong cẩn thận hỏi Hứa Thanh cách làm "Tiểu oa", suy nghĩ một chút liền nói "Có thể thử xem."

    "Được! Chiều nay chúng ta liền vào núi đi tìm vật liệu gỗ!" Chỉ cần có hy vọng, vậy thì đi làm, Hứa Thanh sâu sắc tán thành.

    Buổi chiều hai người Lý Trường Phong lên núi lại gặp phu phu Từng gia, so với lần trước gặp mặt, lần này bầu không khí có chút xấu hổ.

    Từ khi Lý Trường Phong tiếp nhận làm gia cụ cho hai nhà trong thôn, Từng bà tử chính là mấy trăm lần, mấy ngàn lần không vui đối với nhà bọn họ! Mỗi lần đi ngang qua cửa nhà Hứa Thanh đều sẽ một mình lảm nhảm không ngừng nói lời chua ngoa, chọc đến Tiểu Bảo đem hắn xếp vào danh sách "Nguy hiểm", hiện tại chỉ cần thấy Từng bà tử, mặc kệ khoảng cách có xa hay gần, đều sủa không ngừng như điên, nếu không phải Hứa Thanh răn dạy nó không thể tùy tiện cắn người, nó đã sớm muốn xông lên thử chút mùi vị "Thịt người"!

    "Hai vợ chồng son lại đi dạo núi a!" Từng thúc đi trước một bước vừa nhìn thấy Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh vẫn như cũ cười tủm tỉm chào hỏi hai người bọn họ, Từng bà tử nghe lời này, vừa lúc quay đầu liền đối diện với đôi mắt đen nhánh của Hứa Thanh, nháy mắt hắn liền gục mặt xuống dưới, sắc mặt cũng không còn tốt nữa.

    Hứa Thanh mỉm cười đáp lại Từng thúc, còn Từng bà tử sắc mặt đối với bọn họ không phải thật tốt, một cái liếc mắt cậu cũng không cho, "Từng thúc đang tìm vật liệu hả." Lý Trường Phong cũng gật đầu chào hỏi Từng thúc, cũng giống với Hứa Thanh không nói một lời với Từng bà tử vốn không để ý tới bọn họ.

    Từ khi biết Lý Trường Phong bắt đầu làm nghề mộc, Từng bà tử là một bụng khí, nguyên bản trong thôn chỉ có một nhà bọn họ làm nghề này, sinh ý không có trở ngại, nhưng Lý Trường Phong bọn họ lại dùng loại gỗ màu đỏ làm gia cụ, khiến người trong thôn đều tò mò vội vàng tới cửa dò hỏi. Cũng không sợ vật liệu gỗ này chưa từng có người dùng tới để làm gia cụ rốt cuộc có nguy hại hay không! Càng đáng giận hơn chính là Lý Trường Phong tiếp nhận làm hai cái gia cụ kia lẽ ra là của Từng gia bọn họ, vừa mới nghe được tin tức xong liền đi vào cổng Hứa gia, khi đi ra ngoài cũng đã đem gia cụ giao cho Lý Trường Phong làm, điều này càng làm cho Từng bà tử tức đến muốn nổ phổi luôn rồi!

    "Đúng vậy, vật liệu gỗ trong nhà không đủ, phải đi lên núi chặt về dự bị."

    Hứa Thanh dư quang thoáng nhìn Từng bà tử lôi kéo gỗ Tùng, trong lòng sáng tỏ, nếu muốn mọi người đều học theo, thay đổi vật liệu gỗ khác làm gia cụ còn cần một thời gian.

    "Vậy các người tiếp tục đi, chúng ta đi dạo loanh quanh." Tuy rằng Từng bà tử thái độ không tốt, nhưng Từng thúc lại là một gương mặt tươi cười, có câu nói rất hay, duỗi tay không đánh người đang cười.

    "Đi đi, Đi đi." Từng thúc xua xua tay với hai người Hứa Thanh, lại bắt đầu tiếp tục bận rộn, Từng bà tử thấy Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đi xa, mới thấp giọng oán giận với Từng thúc: "Làm sao lại không cho ta nói chuyện!" Vừa rồi nhiều lần hắn muốn nói chuyện, đều bị hán tử nhà mình dùng ánh mắt ngăn lại.

    Từng thúc sao lại không hiểu biết tính nết phu lang nhà mình, tuy rằng cái miệng hắn nhiều chuyện chút, nhưng bản tính không xấu, đối với người trong nhà cũng là đào tim đào phổi đối đãi, lần này Hứa gia làm nghề mộc, hắn là cảm thấy ảnh hưởng sinh kế nhà mình, trong lòng sốt ruột, khó tránh khỏi có chút xúc động.

    "Ngươi có thể nói được lời gì tốt, còn không phải lại là mấy lời vô dụng." Thấy Từng bà tử lôi kéo có chút khó khăn, Từng thúc liền lấy ra một khúc trong bó gỗ đưa qua, tự mình tới kéo, miệng Từng bà tử cong lên, "Ngày xưa trong thôn cũng chỉ có một nhà chúng ta làm nghề mộc, nhưng hiện tại! Ngươi nói ta có thể cười rộ lên đối với bọn họ sao?"

    "Cảm thấy không vui khi chúng có thể làm nghề mộc?" Từng thúc có chút buồn cười chỉ vào Từng bà tử, "Này cũng coi như là có người kế nghiệp, chờ đến khi ta không còn nữa, trong thôn còn có người làm mộc, mặc kệ là đối với ai cũng đều là chuyện tốt, ngươi a, đừng mãi khắt khe như vậy."

    Từng bà tử sinh được hai ca nhi, đều đã gả đi ra ngoài, cũng không ai có thể kế thừa tay nghề này của Từng thúc, Lý Trường Phong sẽ làm nghề mộc, đối với Từng thúc mà nói cũng coi như là giải quyết một đoạn tâm sự, hắn cũng sợ đến khi mình đi rồi, trong thôn muốn làm gia cụ phải đi tìm người ở ngoài thôn, lộ trình xa không nói, giá cũng cao.

    Từng bà tử im lặng không nói, tiếc nuối lớn nhất đời này của hắn chính là không thể sinh cho Từng gia thêm một người có thể truyền hương khói, Từng thúc lại không bằng lòng thu đồ đệ, đây còn không phải là hoang phế sao.

    Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong lần này đi vào sâu trong núi hơn lần trước, nhưng không đi được bao lâu đã tới địa phương có nhiều động vật hoạt động, lần trước một mình Hứa Thanh dựa vào không gian nên đi nơi nào cũng được, nhưng lần này đi cùng Lý Trường Phong, cậu cũng không thể chơi trò "Biến mất", cho nên Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong cũng chỉ đi vào sâu bên trong một chút.

    "Ta muốn ăn thịt thỏ."

    Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong ngồi xổm trong bụi cỏ cao tới nửa người, nhìn con thỏ béo mập nhảy nhót ở đối diện, Hứa Thanh không tiếng động nói với Lý Trường Phong.
     
    Last edited: Aug 5, 2021
  4. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 53

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  5. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 54 H

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Aug 5, 2021
  6. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 55

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)

    "Có! Có thai?"

    Lý Trường Phong không tin vào tai mình, tâm tình đột nhiên dâng cao rồi lại đột nhiên hạ xuống thấp, thật sự là quá kích thích, hắn nghe thấy tin tức này vẫn còn hoảng hốt, hắn cúi đầu nhìn về phía bụng nhỏ vẫn còn bằng phẳng của Hứa Thanh, thật cẩn thận vươn tay đặt lên trên nhẹ nhàng sờ sờ, nơi này, đang dựng dục cốt nhục chí thân của bọn họ, "Tức phụ nhi."

    Lâm Phương Lương sờ sờ cái mũi, cũng chân thành chúc phúc nói: "Chúc mừng ngươi, Lý nhị ca, ta đã định làm cha nuôi đứa nhỏ này rồi nha!" Tạ ca nhi cũng theo đó gật đầu, "Ta cũng muốn nhận làm hài tử nuôi đây, ta vào trong nhà hầm chút cháo trắng, ngươi ở đây chiếu cố Thanh ca nhi thật tốt a." Nghe Lý Trường Phong nói hôm nay Hứa Thanh đã ói sạch sẽ, chờ lát nữa tỉnh lại nhất định sẽ đói bụng.

    Lý Trường Phong đứng lên, cong lưng với Tạ ca nhi cùng Lâm Phương Lương, "Cảm ơn."

    Lâm Phương Lương vội vàng nâng Lý Trường Phong dậy, "Ngươi làm gì vậy! Chút chuyện này không đáng giá để ngươi đối đáp với huynh đệ chúng ta như vậy! Này không phải xem thường chúng ta sao!"

    Tạ ca nhi thấy Lý Trường Phong khom lưng nháy mắt liền tránh đi, "Đúng vậy, hai nhà chúng ta còn cần nói lời khách sáo như vậy sao, ta cũng đã không để ý mặt mũi nói phải nhận làm hài tử rồi!"

    Lý Trường Phong lắc đầu, vươn tay vỗ vỗ bả vai Lâm Phương Lương, nhìn Hứa Thanh nằm ở trên giường, "Với ta mà nói, không có gì có thể so sánh, việc hắn an toàn quan trọng hơn." Bọn họ không hiểu được, khi nghe Hứa Thanh bị bệnh khó trị, hắn có bao nhiêu bàng hoàng, cỡ nào bi thương, cái gì hắn cũng không cần, chỉ duy nhất một điều hắn không thể mất đi là người hắn yêu nhất.

    Lâm Phương Lương nhìn trong mắt Lý Trường Phong chứa đầy thâm tình đối với Hứa Thanh, phi thường nghiêm túc nói: "Ta đương nhiên hiểu rõ, tức phụ nhi ta cũng là mạng của ta." Tạ ca nhi quả thật không muốn thấy da mặt dày của Lâm Phương Lương. "Ta đi về trước."

    Lý Trường Phong thấy Tạ ca nhi rời đi rồi, lôi kéo Lâm Phương Lương ra cửa phòng, thấp giọng hỏi: "Tức phụ nhi ta thân thể rốt cuộc thế nào? Chính là mang thai cũng không lợi hại như vậy a!"

    "Có chút cảm lạnh, đây cũng là điểu ta đang muốn nói cho ngươi, người có thai tốt nhất không nên dùng thuốc, bằng không đối với người có thai hay hài tử trong bụng đều không tốt, chỉ cần đem mồ hôi bức ra ngoài, qua vài lần thì tốt rồi." Lâm Phương Lương vừa mới nói xong, phía trước cửa hàng liền có người tới xem bệnh, "Ta đi làm việc trước, chờ Hứa tẩu tỉnh lại thì làm ấm chân cho hắn, ta sẽ quay lại nhìn thêm một chút."

    Lý Trường Phong gật đầu, quay trở lại trong phòng, lẳng lặng chờ Hứa Thanh tỉnh lại.

    Hứa Thanh mơ một giấc mộng, trong mộng là địa phương non xanh nước biếc, một mình cậu nơi nơi tìm kiếm Lý Trường Phong, nhưng vô luận cậu có kêu lớn như thế nào, kêu lớn ra sao, tìm kiếm rất lâu cũng đều không thấy thân ảnh Lý Trường Phong, dần dần cậu càng ngày càng sốt ruột, đột nhiên, cậu nghe thấy một âm thanh thanh thúy của lục lạc hài tử, làm tâm trạng cậu đang buồn bực cũng dần dần dịu xuống.

    Cậu chậm rãi tới gần bụi cỏ phát ra âm thanh, lại phát hiện một tiểu oa trắng trẻo mập mạp, toàn thân trần truồng nằm ở bên trong bụi cỏ tươi tốt, tay nhỏ bắt lấy nhánh cỏ bên người muốn cho vào trong miệng ngậm, tiếc rằng tiểu oa mập mạp tay quá ngắn, với không tới, cái miệng nhỏ bĩu lên một cái, Hứa Thanh sợ hắn khóc, lập tức khom lưng muốn bế tiểu oa lên, ai biết thời điểm cậu sắp đụng tới tiểu oa, tiểu oa lại đột nhiên biến mất, Hứa Thanh đột nhiên bừng tỉnh lại.

    "Tức phụ nhi, sao rồi." Lý Trường Phong thấy Hứa Thanh tỉnh lại, vội vàng cẩn thận nâng Hứa Thanh dậy, giúp cậu xoa xoa mồ hôi trên trán, lại bưng lên chén cháo Tạ ca nhi đem tới, cẩn thận thổi nguội xong mới bắt đầu đút cho Hứa Thanh ăn.

    Hứa Thanh từ khi tỉnh lại liền cảm thấy toàn thân vô lực, nhận thấy được hoàn cảnh xung quanh lạ lẫm, dựa vào lồng ngực quen thuộc lại an tâm, nghe lời nói quan tâm bên người, cậu định há miệng nói chuyện, nhưng chén cháo đưa tới trước mắt khiến lời muốn nói ra bị ngăn lại, "Ngươi trước rót cho ta chén nước, ta súc miệng."

    Lý Trường Phong đặt chén cháo xuống, chạy đi lấy chén nước trở về, cho Hứa Thanh súc miệng xong mới lại bắt đầu cho Hứa Thanh uống cháo. Hứa Thanh uống cháo cũng có thể cảm nhận được nam nhân trước mắt vui mừng, "Có chuyện gì vui sao? Còn có nơi này," Hứa Thanh hít hít cái mũi, không trung truyền tới hương vị dược liệu nhè nhẹ, "Là Lâm gia hiệu thuốc đi."

    Lý Trường Phong lấy ra khăn tay giúp Hứa Thanh lau khóe miệng, "Chuyện vui phi thường lớn, là Ngô thúc đưa chúng ta lại đây." Hứa Thanh nghĩ mình khẳng định đã ngủ không ít thời gian, này không phải để cho người ta chờ sao? "Ngô thúc đâu?"

    "Ta nói thúc ấy đi về trước, chúng ta trở về lại tìm xe khác cũng được, có ta đây." Lý Trường Phong đỡ Hứa Thanh nằm xuống giường, còn mình thu thập chén đũa. Hứa Thanh thấy hơn phân nửa cháo còn dư lại, nghĩ tới Lý Trường Phong hôm nay bị mình lăn lộn quá sức, cơm trưa làm xong cũng không kịp ăn, liền mở miệng nói "Giữa trưa ngươi cũng không kịp ăn, ăn chút đi."

    Lý Trường Phong thấy bộ dáng Hứa Thanh quan tâm mình, trong lòng mềm đến rối tinh rối mù, liền ở dưới mí mắt Hứa Thanh, đem cháo dư lại đều uống sạch sẽ, mới đem chén đi rửa, cất chén rồi trở lại trong phòng.

    "Ngươi còn chưa nói có chuyện gì vui đâu." Hứa Thanh lúc này tuy rằng toàn thân vô lực, nhưng tinh thần lại cực tốt, nhớ tới Lý Trường Phong còn chưa nói với mình tin vui, liền tiếp tục truy vấn.

    Lý Trường Phong ngồi ở mép giường, kéo tay Hứa Thanh cùng vươn tới bụng nhỏ của Hứa Thanh, cuối cùng nhẹ nhàng đặt tay ở trên bụng cậu, cúi đầu ôn nhu nhìn Hứa Thanh, "Tức phụ nhi, chúng ta có hài tử."

    Hứa Thanh nghe xong trợn mắt há mồm, nhìn Lý Trường Phong vẻ mặt nghiêm túc cùng vui mừng, bàn tay đặt ở bụng được bàn tay to của Lý Trường Phong bao trùm, sững sờ xoa xoa cái bụng vẫn còn phẳng lì như trước, "Không đúng a! Ta, ta đây.." Hứa Thanh đầu óc mơ hồ, cũng không biết mình nên nói cái gì, nói như thế nào.

    Lý Trường Phong nhìn thấy sự luống cuống ở trong mắt Hứa Thanh, khom lưng hôn hôn chân mày Hứa Thanh, "Là sự thật, mấy ngày nay ngươi ăn không ngon, đều là do chuyện này gây ra."

    Truyện được đăng tải duy nhất tại dembuon.vn, hãy ủng hộ dịch giả bằng cách đọc ở trang web chính thống. Cám ơn các bạn đã ủng hộ!

    Tạ ca nhi vừa nghe Hứa Thanh tỉnh lại, liền cầm y phục sạch sẽ tiến vào, "Tỉnh rồi a, đã cảm thấy tốt hơn chút nào chưa?"

    Hứa Thanh ngơ ngác nhìn Tạ ca nhi, "Ta, có?" Tạ ca nhi nghe vậy nở nụ cười, "Còn không phải sao, tới, trên người ra mồ hôi không thoải mái, đem y phục thay đi." Lý Trường Phong vội vàng nói lời cảm tạ, tiếp nhận y phục, nâng Hứa Thanh dậy chuẩn bị giúp Hứa Thanh thay.

    Tạ ca nhi vừa thấy cảnh này, khẽ cười, mở cửa phòng đi ra ngoài, hắn cũng không muốn ở chỗ này làm chướng mắt. Chờ Lý Trường Phong vụng về giúp Hứa Thanh đổi y phục xong, lúc này Hứa Thanh mới hoàn toàn tiếp thu mình thật sự hoài thai hài tử ở trong bụng.

    Từ khi cậu cùng Lý Trường Phong hoàn toàn tâm ý tương thông, cậu đã nỗ lực thuyết phục mình thật sự có thể sinh được hài tử, lại không ngờ rằng ngày này tới nhanh như vậy, cậu cũng không cảm nhận được trong bụng nhiều hơn cái gì, sinh mệnh thật sự quá thần kỳ.

    "Còn muốn ngủ nữa không?" Lý Trường Phong xoa xoa đầu Hứa Thanh, nhẹ giọng hỏi, Hứa Thanh lắc đầu, ngủ cũng nhiều rồi, đầu cũng đã có chút choáng váng, không muốn ngủ tiếp.

    Đột nhiên, phía trước hiệu thuốc truyền đến một trận tiếng hô to, Hứa Thanh vội vàng ngồi dậy, "Có chuyện gì vậy? Mau đi xem một chút." Lý Trường Phong dặn dò vài tiếng xong mới đi ra ngoài.

    Mã bà tử đỡ Mã Phú Quý mặt mũi bầm dập đi vào hiệu thuốc Lâm gia, "Đại phu! Mau tới nhìn hài tử nhà ta một cái! Cái tên lòng dạ độc ác kia sao có thể xuống tay tàn nhẫn như vậy a!" Lâm lão đại phu kêu Lâm Phương Lương đứng im tại chỗ, chính mình đi qua nhìn thương thế Mã Phú Quý. "Đều là vết thương ngoài da, dưỡng hơn nửa tháng là tốt rồi."

    Mã Phú Quý quả thật không muốn ngẩng đầu, mấy ngày nay hắn cùng Dương Tiểu Xuân cãi nhau, kết quả cuối cùng chính mình bị đánh một trận, hơn nữa nhiều lần đều thích vả mặt hắn trước, hắn quả thật là không còn mặt mũi, cũng không dám ngẩng đầu nhìn người khác.

    Lâm Phương Lương đứng ở bên quầy thuốc liền nhìn rõ thảm trạng của Mã Phú Quý, đùa nghịch dược liệu trên tay, càng thêm cảm thấy mình cùng Lý Trường Phong giúp Mã Phú Quý dắt mối một ca nhi "Cường tráng" như vậy quả thật chính là diệu kế tuyệt vời a!

    Tạ ca nhi vừa mới đi ra, đã bị Mã Phú Quý gọi lại.

    "Tiểu, Tiểu Vũ?"

    Mã Phú Quý vẫn luôn cảm thấy người này đặc biệt quen thuộc, nhưng mà Tiểu Vũ không phải hẳn là nên ở nhà sao? Làm sao lại xuất hiện ở chỗ này, lại còn đứng ở bên cạnh một hán tử, bộ dáng cực kỳ thân mật.

    Tạ Vũ cũng không nghĩ tới sẽ gặp được Mã Phú Quý dưới tình huống như vậy, bất quá hắn vẫn gật đầu lễ phép với Mã bà tử cùng Mã Phú Quý. Mã bà tử vừa thấy Tạ Vũ cũng ở đây. Hắn liền bĩu môi, "Ngươi làm sao lại ở chỗ này."

    Tạ ca nhi còn chưa nói gì, Lâm Phương Lương liền dùng âm thanh sang sảng lớn tiếng của hắn nói "Tức phụ nhi ta, tất nhiên phải ở bên cạnh ta."

    Mã Phú Quý quýnh lên, đột nhiên đứng dậy, "Ngươi thành thân?"

    Tạ ca nhi gật đầu, cũng không nói tiếp, mà cúi đầu biểu thị mình không muốn nói tiếp về chuyện này, Mã Phú Quý nhìn Tạ ca nhi cúi đầu xuống, trong lòng hoàn toàn không ngờ đến. Hắn còn cho rằng Tạ ca nhi sẽ chờ cơ hội thích hợp tới tìm hắn cầu hòa, nào biết! Aizz!

    Mã bà tử vừa nghe Tạ ca nhi mới rời đi không được bao lâu lúc này lại tái giá đến hiệu thuốc nhà này, lập tức nhảy dựng lên, chỉ tay vào Tạ ca nhi mắng to: "Ta nói ngươi làm sao lại luôn cùng nhi tử ta phân giường ngủ đâu! Nguyên lai chính là ngươi đã có người bên ngoài!"

    Tạ ca nhi vừa nghe lời này, ngẩng đầu, gắt gao nhìn thẳng Mã bà tử.

    "Ngươi đừng nghĩ rằng ai cũng xấu xa đê tiện như vậy!" Lâm Phương Lương trực tiếp đem Tạ ca nhi che chở ở phía sau, không vui nhìn Mã bà tử, "Miệng thối muốn nói lời hay cần phải uống vào mấy thang thuốc! Bất quá ta thấy bệnh tình này của ngươi thật nghiêm trọng, chính là cả đời uống thuốc cũng trị không được tật xấu miệng thối!"

    Mã bà tử sao có thể nhịn được trào phúng cỡ này, cả đầu bốc khói muốn tiến lên xử lý Lâm Phương Lương, Mã Phú Quý vội vàng vươn tay giữ chặt lại, "Mẹ! Thôi! Chúng ta trở về đi." Nếu trên mặt hắn không có thương tổn còn có thể ở trước mặt Tạ ca nhi ồn ào, xoát một chút cảm giác tồn tại, nhưng mà hiện tại mặt hắn lại mang bộ dáng sưng như đầu heo, Tạ ca nhi cũng đã khôi phục, khuôn mặt hồng hào, cực kỳ xinh đẹp giống như thời điểm năm đó bọn họ tân hôn, hắn không có biện pháp ngẩng cao đầu, quả thật là mất mặt muốn chết!

    Mã bà tử liều mạng giãy giụa, "Ngươi nói mê sảng cái gì đó! Là hắn nói chuyện miệng không sạch sẽ! Hắn nói mẹ ngươi là ta miệng thối! A? Ta miệng thối sao? Thối sao? Ngươi buông ta ra! Buông ta ra! Hôm nay ta nhất định phải xé rách miệng tiểu tử này, cho hắn biết rốt cuộc ai mới là miệng thối!"
     
  7. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 56

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 57

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Aug 6, 2021
  9. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 58

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Aug 6, 2021
  10. TieuMun1911

    Messages:
    91
    Chương 59

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Aug 6, 2021
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...