Hi mọi người trên VNO! Chào mừng mọi người đến với series "Bài hát của tôi" số thứ tư. Thú thật với mọi người là mình không hề biết rap nói trắng ra là rap dở ấy. Nhưng đời mà, đẩy đưa thế nào đấy mà mình lại thích rap và cũng bắt đầu tập viết. Được sự ủng hộ của mấy đứa bạn chung nhóm nên mình mới cả gan đăng mấy bài này lên đây. Tất cả những bài trên đây đều chỉ có lời, chưa có nhạc hay video, mong các bạn thông cảm! À quên, mình chỉ là một tay non, còn rất thiếu trình độ nên có thể sẽ không hay mong mọi người góp ý! Chú thích /: Ngắt nhịp //: Chơi chữ () : Bè *H*: Phần hát *R*: Phần rap (( )) : Liên hệ ngoài /-/: Nhịp bỏ trống (tức là nhịp này bỏ trống, không rap) In đậm: Vần ~: Ngân Kiến thức âm nhạc có hạn nên nói thế này cho dễ hiểu Không Tên * R* Tôi gặp nhỏ/ trong mộtbuổi trưa/ ngày đó /-/ Tiếng hát trong /như bầu trời cao/ đầy gió /-/ Máu chảy trong/ huyết quản nói rằng/ tôi thích /nhỏ Ánh mắt buồn /đôi tay rụt rè /đáng yêu như chú /thỏ /-/ Tôi vẫn /cứ ước /rằng /nhỏ và tôi /cùng có tên /trong cuốn sổ đỏ /-/ Tôi vẫn cứ muốn/ mình/ cho nhỏ những /ngày tháng vô lo /-/ Bỗng nhiên một ngày/ môi nhỏ có vết son đo đỏ /-/ Là lúc tôi biết /tình yêu của nhỏ /sắp được đem cho /-/ Nước mắt tôi /cứ chảy trái dài /phải ngắn /-/ Bao nhiêu cuộc đua /tôi đã mỉm cười /ôi lại phải thắng /-/ Ánh sáng /tỏa ra khắp phòng /cứ ngỡ hình như/ trời nắng Bỗng rơi một giọt mưa *H*: Bầu trời đêm cơn mưa, sao khuất trăng mờ Lòng buồn luồn sâu bơ vơ Chờ mưa ướt hoa lát thềm Từng giờ nặng thêm cơn mưa Gió đông lạnh thêm nỗi đau triền miên *R* Tôi không cho phép /bản thân mình nuối/ tiếc /-/ Vì/ tình cảm đã biết / nhưng chẳng hề nói/ ra /-/ Xin lỗi em /người tôi yêu nhất /trần đời xin em /hãy thứ /tha /-/ Nỗi niềm lại cuốn/ theo từng /chiều gió/ Đông Bắc /-/ Cột nhà mái lớn /đã dần /cảm thấy /không chắc /-/ Người bỗng giật thót /như chân /vấp phải/ chông sắt /-/ Không biết /giờ nhỏ /ở đâu /nỗi buồn thẩm thấu/ cơn bão /giăng /-/ Hai mươi bốn giờ /trời đã tạnh cơn mưa Vài giọt sương /trên lá ướt lưa thưa Gió lùa khe cửa /nghe như tiếng hát xưa Giờ này chắc nhỏ /đã có người đón đưa /-/ Tôi lại bắt đầu /cho một ngày mới /với dòng tin đưa /-/ Cơn bão ập vào/ kèm giông kèm gió /và kèm cơn mưa /-/ Ba người tử nạn /đưa tên /vào lúc /ban trưa Bỗng lồng ngực tôi /lại đau nhói Như ai sờ nắn /trái tim tôi Không phải cơn mơ, / không phải ảo giác Khuôn mặt /của nhỏ /chứ không/ phải ai khác Phi thẳng tới hiện /trường Ôm trong tay /người nhỏ /và khóc /-/ Bao nhiêu dự định /cho đến bây giờ /là không /-/ Ước mơ phía trước vẫn còn dài dòng, / ông trời lại lỡ /đưa nhỏ /vào cửa tử Bao nhiêu mơ ước, / dự án âm nhạc, /nhỏ vẫn / còn chưa một lần/ được quyền thử Giữ mãi lời yêu /ấy trong lòng Một nửa thế giới /giờ trống không Tâm tôi lay động /như con /sông dài/ gợn sóng /về hư không (như con sông này gợn sóng về hư không) Cảm xúc giờ đây/ cũng đã phai nhòa /như bông hoa tàn /rụng lá / trời thu xa (như bông hoa này rụng lá trời thu xa) Bao nhiêu giấc mơ /nào có được nhờ / làm xóa làm mờ / mà đâu /có ngỡ / người vẫn đợi chờ / góc phố đèn mờ / đứng đấy hàng giờ / mà /cứ đợi chờ /-/ *H* Hồn người về trong giấc mơ Bầu trời đêm cơn mưa, sao khuất trăng mờ Lòng buồn luồn sâu bơ vơ Chờ mưa ướt hoa lát thềm Từng giờ nặng thêm cơn mưa Gió đông lạnh thêm nỗi đau triền miên *R* Mau tỉnh lại đi / nhìn vào cuộc sống/ đầy khắc /nghiệt /-/ Đau chính tại mi /dù gì /thì mình /cũng đã /biết Cả nhỏ và tôi /giờ này đã sống/ ở hai/ thế giới /thật khác /biệt Bắc thang cao tít /ở nơi vũ trụ /nói với hư không/ rằng cuộc/ đời này /sao ác / thiệt (mà) *H* Bầu trời đêm cơn mưa, sao khuất trăng mờ Lòng buồn luồn sâu bơ vơ Chờ mưa ướt hoa lát thềm Từng giờ nặng thêm cơn mưa Gió đông lạnh thêm nỗi đau triền miên Gió đông lạnh thêm~ Nỗi đau triền miên~ End Cảm ơn các bạn đã theo dõi! Trình mình còn non và rất xanh, chỉ làm để giải trí trong lúc ôn thi thôi. Mong mọi người thông cảm một lần nữa!