Chương 509: Giản Dật Thần đến quán bar tìm Tần Du Phàm Please login and pay 100 xu to view this content.
Chương 512: Gặp mặt ở nhà Tần Hoành Thuỵ (1) Bấm để xem Địch Quân Thịnh kéo Giản Nhất Lăng lại, "Đêm nay anh phải làm một cái kiểm tra, là bác sĩ tư nhân của anh hẳn là phải ở đây." "Được." Giản Nhất Lăng đáp ứng. Giản Dật Thần ánh mắt khinh thường, "Tôi nói này Địch thiếu, muội muội nhà tôi làm việc cũng nên có thời gian nghỉ chứ? Cũng không thể cứ lúc cậu nói có việc, liền phải bồi cậu đi?" "Cô ấy làm việc của mình vào ban ngày, không phải 24 giờ." Địch Quân Thịnh lý do đầy đủ nói. Ban ngày không làm việc, buổi tối không làm việc, đây là muốn lên trời sao? Giản Dật Thần nụ cười không giảm, "Không có việc gì, vậy hẹn cuối tuần là được, tôi nghĩ Địch thiếu hẳn là sẽ không bủn xỉn đến nỗi một ngày nghỉ cũng không chịu cho muội muội tôi a?" Địch Quân Thịnh trả lại cho Giản Dật Thần đồng dạng một nụ cười. Hai người rõ ràng đều là mỉm cười, nhưng trong ánh mắt tất cả đều là địch ý. Hành vi của Giản Dật Thần thoạt nhìn ấu trĩ, nhưng lại cất giấu sự cân nhắc nghiêm túc của anh. Anh biết bệnh của Địch Quân Thịnh, cũng biết cậu ấy tùy thời có khả năng sẽ chết. Huống chi sau lưng Địch Quân Thịnh là Địch gia, quá mức cường đại. Giản Nhất Lăng không nên đi đối mặt với những cái đó. Giản Dật Thần không biết Địch Quân Thịnh đối tốt với Giản Nhất Lăng là có chắc chắn hay không. Ba năm trước đây chuyện Địch Quân Thịnh không màng tính mạng cứu Giản Nhất Lăng, anh có nghe người nhà đề cập qua. Nhưng anh là người nhà của Giản Nhất Lăng, anh có sự ích kỷ của anh. Mặt khác, anh vẫn hy vọng Địch Quân Thịnh có thể cùng Tần Du Phàm đi đến cùng nhau. Như vậy Tần Du Phàm liền có khả năng đánh bại Tần Xuyên. Hơn nữa anh cũng không muốn em gái anh sớm trở thành góa phụ. Vì vậy, để an toàn, tốt hơn hết là để em gái giữ khoảng cách với Địch Quân Thịnh. ### Nhà của Tần Hoành Thuỵ. Một biệt thự kiểu Tây ở vùng ngoại thành. Vân lão đến đây để thăm hỏi Tần Hoành Thuỵ, bên người còn đi theo Giản Nhất Lăng. Vân lão cùng Tần Hoành Thuỵ trước đây có quen biết, tuy rằng không phải rất quen thuộc, nhưng bởi vì ông là chuyên gia y học, có thể cho ý kiến đối với bệnh tình của Tần Hoành Thuỵ, cho nên vợ của Tần Hoành Thuỵ mời riêng ông tới nhà. Trong phòng khách nhà của Tần Hoành Thuỵ, Tần Du Phàm cũng ở đây. Cô ấy trên cơ bản cách một ngày liền sẽ đến đây thăm Tần Hoành Thuỵ. Nhưng mà cô ấy không nghĩ tới hôm nay ở chỗ này lại gặp phải Giản Nhất Lăng. Tần Du Phàm cảm thấy chính mình gần đây cùng Giản Nhất Lăng chạm mặt tỷ lệ có chút nhiều, cũng không biết là tạo cái nghiệt gì. Vợ của Tần Hoành Thuỵ thấy Vân lão bên người còn mang theo một tiểu cô nương, rất là tò mò. "Vân lão tiên sinh, vị tiểu cô nương này là ai vậy? Lớn lên cũng thật xinh đẹp!" Vợ của Tần Hoành Thuỵ là một vị phu nhân hơn 50 tuổi, trên người mặc một bộ sườn xám hoa văn thanh nhã, tóc dài búi ở phía sau cổ, mặt mang ý cười, thanh âm ôn hòa, rất có khí chất, ôn hòa có lễ. Bà nhìn Giản Nhất Lăng trước mặt, ánh mắt vừa tò mò lại vừa vui mừng. Tiểu cô nương này lớn lên xác thật thật xinh đẹp, vóc dáng nho nhỏ, trên người mặc một cái áo sơ mi chiffon màu trắng, quần đùi màu đen, lộ ra hai cẳng chân vừa trắng vừa thẳng, xinh đẹp lại tinh xảo. Vân lão thay Giản Nhất Lăng trả lời vấn đề này, "Vị này chính là tiểu bạn hữu của tôi, là một tiểu thiên tài trong giới y học, cùng tôi lại đây muốn nhìn xem tình huống của người bệnh." Vừa nghe Vân lão nói là tiểu thiên tài giới y học, vợ của Tần Hoành Thuỵ liền nhịn không được mà khen ngợi. "Có thể được Vân lão gọi thiên tài, vậy cũng thật không phải là thiên tài bình thường. Nhất định phi thường có thiên phú đi? Mong rằng về sau sẽ trở thành một vị thái sơn bắc đẩu trong giới y học giống như Vân lão vậy." Một câu nói đem hai người đều khen. Vân lão ý vị thâm trường mà cười cười. Sau đó lại nói với Tần phu nhân chuyện lên lầu đi thăm Tần Hoành Thuỵ. "Được Vân lão nhớ tới, ông ấy hiện giờ biết chính mình có thể làm phẫu thuật, tâm tình rất tốt, khí sắc so với mấy ngày trước cũng tốt hơn rất nhiều." Tần phu nhân mời mọi người lên lầu.
Chương 513: Gặp mặt ở nhà Tần Hoành Thuỵ (2) Bấm để xem Thời điểm đi lên cầu thang, Tần Du Phàm cố ý đi gần lại Giản Nhất Lăng, thấp giọng dò hỏi cô. "Giản Nhất Lăng, cô tới nơi này làm gì?" "Làm việc." Vẫn là cái kiểu bình tĩnh kia, không có phập phồng nhưng giọng nói lại rất mềm rất ngọt. Tần Du Phàm vừa nghe thanh âm này của Giản Nhất Lăng, lại nhìn khuôn mặt nhỏ không có biểu tình gì kia, liền cảm thấy phiền. Làm chuyện gì, còn làm được tới nơi này? "Nói cho cô biết, bác cả của tôi cũng không phải là đối tượng để cô thực tập!" Trong giọng nói của Tần Du Phàm lộ ra vài phần cảnh cáo. Cô ấy biết Giản Nhất Lăng là sinh viên hệ y khoa. Nhưng dù cho có là thiên tài như thế nào, mà chỉ là sinh viên chưa có được thực hành nhiều, thì không thể làm gì được! "Ân." Giản Nhất Lăng đáp ứng một tiếng. Hừ, nói cái gì với cô cũng là vô ích. Vào phòng Tần Hoành Thuỵ, người đang nằm ở trên giường, hai bên đều có thiết bị chữa bệnh, để ngừa vạn nhất cần dùng. Trong phòng còn có bác sĩ tư nhân, chuyên môn chiếu cố Tần Hoành Thuỵ. Vân lão đến gần, Tần Hoành Thuỵ liền mở hai mắt. Khí sắc của ông ấy thật không tốt, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ông bệnh thật sự nghiêm trọng. Nhưng khi nhìn thấy Vân lão, trên mặt vẫn là lộ ra vẻ vui mừng. "Vân lão tiên sinh! Ngài đã tới!" "Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, tôi lại đây là nhìn tình trạng thân thể của ông một chút." Vân lão vội vàng nói với Tần Hoành Thuỵ. Hai người có quen biết, cho nên thời điểm gặp mặt Tần Hoành Thuỵ khó tránh khỏi có chút cao hứng. Tần Hoành Thuỵ khi bị bệnh ngay từ đầu người ông tới tìm chính là Vân lão tiên sinh. Nhưng mà Vân lão tiên sinh cho biết mình lớn tuổi, làm nghiên cứu còn làm được, còn cầm dao giải phẫu, đã không được nữa rồi. Vân lão không phải thoái thác, mà thật sự là không thể làm phẫu thuật. Lòng có dư lực không đủ. Tuổi lớn, mặc kệ là thể lực hay là lực tay, độ ổn định đều không bằng năm đó. Không phục cũng không được. Vân lão tiến lên đây, một bên nói chuyện một bên từ trên tay bác sĩ tư nhân tiếp nhận báo cáo tình huống của Tần Hoành Thuỵ. Là một tập báo cáo chuẩn bệnh thật dày. Vân lão tiên sinh sau khi nhìn một lần, liền đem báo cáo đưa cho Giản Nhất Lăng. Kỳ thật bản báo cáo này Giản Nhất Lăng đã xem qua, chẳng qua lúc trước xem chính là bản điện tử. Ở thời điểm Tần Hoành Thuỵ gửi đơn, cũng đã đem các thông tin về bệnh tình gửi đến trang web của bọn họ. Lý Trác Gia lần trước tới cũng đã xác nhận qua một lần. Lần này Giản Nhất Lăng tới phần lớn là xem tình trạng bệnh của bản nhân bệnh nhân, đương nhiên cũng thẩm tra đối chiếu xác nhận tính chính xác của báo cáo. Người Tần gia trong phòng nhìn thấy Vân lão đưa báo cáo cho Giản Nhất Lăng xem, có chút khó hiểu, nhưng cũng đều không có phát biểu ý kiến. Thấy tiểu cô nương xem báo cáo bộ dáng còn rất nghiêm túc, nhưng cô ấy hiện tại cũng đã có thể xem hiểu báo cáo liên quan đến căn bệnh về não bộ phức tạp như vậy sao? Sau đó Vân lão liền cùng người Tần gia trong phòng nói về cuộc phẫu thuật lần này. Từ góc độ của ông mà giảng giải cho mấy người Tần gia về quá trình phẫu thuật kia, để cho bọn họ không khẩn trương như vậy. Trong phòng không khí rất là hài hòa. Lúc này Tần Chí Cả cũng tới. Tần Chí Cả vừa xuất hiện, trong phòng không khí liền thay đổi. Tần Chí Cả không để ý đến người ngoài trong phòng, đi vào mép giường cùng Tần Hoành Thuỵ hàn huyên một phen, hỏi ông tình huống thân thể gần đây. Sau đó liền đi vào vấn đề chính mà ông ta hôm nay đến đây. "Anh họ, chuyện cổ phần kia, em cảm thấy anh hẳn là nên suy nghĩ lại cặn kẽ một phen, tập đoàn Tần thị của chúng ta nhiều năm như vậy sừng sững không ngã, một nguyên nhân rất lớn chính là sự đoàn kết của người Tần gia chúng ta, trên tay anh nắm giữ không ít cổ phần của tập đoàn Tần thị, nếu số cổ phần này rơi vào tay người ngoài, đối với Tần gia chúng ta thực là bất lợi."
Chương 514: Gặp mặt ở nhà Tần Hoành Thuỵ (3) Bấm để xem Tần Hoành Thuỵ nói chuyện không có sức lực gì, "Vậy cậu tính thế nào?" Tần Chí Cả nói trắng ra với Tần Hoành Thuỵ, "Anh họ, dù sao anh đều tính sẽ giao ra cổ phần cho bệnh viện Lạc Hải Sâm, không bằng giao cho em, em trả tiền lại cho anh, lúc sau anh cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm giao dịch, anh vẫn có thể đưa cho bọn họ 60% tài sản của anh, chuyện này đối với anh tuyệt đối sẽ không tạo thành cái ảnh hưởng gì." "Ba, ba nói bậy cái gì đó? Bệnh viện Lạc Hải Sâm quy định là từ khi bắt đầu sinh bệnh, hành vi di dời tài sản không chính đáng, bọn họ sẽ không thu nhận! Bác cả thật vất vả mới có được cơ hội lần này, nếu tùy tiện hành động, dẫn tới ông ấy mất đi cơ hội cứu trị này thì làm sao bây giờ?" Bệnh viện Lạc Hải Sâm định ra quy củ như vậy là vì phòng ngừa có một số người vì muốn trả ít tiền viện phí, cố ý dời đi tài sản của mình. "Ta hiện tại cũng không có làm tài sản của anh ấy co lại, ta là đồng giá trao đổi!" "Nhưng ba chính là làm tài sản bị thay đổi! Ba như thế nào có thể chắc chắn bệnh viện Lạc Hải Sâm sẽ không cảm thấy là chúng ta thất tín?" Tần Du Phàm nhìn cha của mình, cái người đã từng đối với cô mà nói giống như một ngọn núi lớn. Trước đây ông đã dạy cô, xí nghiệp Tần gia cần thiết phải đứng ở vị trí thứ nhất. "Con cũng nói không chắc chắn, nếu đã không chắc chắn, liền có thể thử liên lạc với bọn họ một chút, có lẽ có thể được chăng?" "Ba, ba không thể lấy mạng sống của bác cả đi đánh cuộc! Chuyện này không thể có một chút sai lầm!" Tần Du Phàm cố gắng nói. "Ta hiện tại không có đánh cuộc, ta chỉ là đưa ra một cái kiến nghị khác có được không!" Đối với việc con gái không hiểu mình, Tần Chí Cả hỏa khí dần dần bị kích phát ra tới rồi. Trong lời nói của hai người không còn giống cha con, mà càng giống kẻ thù. Tần Chí Cả bị Tần Du Phàm làm cho tức giận không nhẹ, ngại có người ngoài ở đây, ông không muốn phát tác. "Không được ở trước mặt người bệnh cãi nhau, đối với người bệnh không tốt." Giản Nhất Lăng bỗng nhiên lên tiếng, dùng thanh âm bình tĩnh nhắc nhở cuộc tranh luận của hai cha con Tần gia. Giản Nhất Lăng lên tiếng làm ánh mắt mọi người trong phòng đều rơi xuống trên người cô. "Nơi này không phải nơi để cô nói chuyện!" Một tiểu nữ sinh miệng còn hôi sữa, còn muốn quản chuyện nhà của bọn họ? "Tôi là nhân viên y tế, nơi này có người bệnh, tôi có nghĩa vụ bảo hộ sức khoẻ thể xác và tinh thần của người bệnh." Đối mặt với Tần Chí Cả, Giản Nhất Lăng không chút nào sợ hãi, không chút nào lùi bước, ngữ khí bình tĩnh, ngôn từ rõ ràng. "Nhân viên y tế sao? Nơi này nào có chỗ cho cô nói chuyện?" Trong phòng có bác sĩ tư nhân của Tần Hoành Thuỵ, còn có Vân lão chuyên gia y học ở đây. Bọn họ đều không có nói chuyện, Giản Nhất Lăng một người không biết từ nơi nào ra tới liền cả bác sĩ cũng đều không tính, cư nhiên đối với chủ tịch kiêm tổng giám đốc của tập đoàn Tần thị là Tần Chí Cả nói năng lỗ mãng? Vân lão nhíu mày, "Tần tổng, tôi không cho rằng Giản tiểu thư nói không đúng chỗ nào." Vân lão nghe nói qua chuyện Tần Chí Cả vẫn luôn tìm cách liên lạc với bệnh viện Lạc Hải Sâm. Tần Chí Cả nhất định không biết, người bị ông ta nói "không có chỗ cho nói chuyện" này, chính là người của bệnh viện Lạc Hải Sâm mà ông ta vẫn luôn tìm! Tần phu nhân phản ứng lại cũng nói, "Chí Cả, anh họ cậu còn bệnh, cậu như vậy ở trước giường bệnh của ông ấy ồn ào có phải không thích hợp hay không?" Vân lão cùng chị dâu đã mở miệng làm cho Tần Chí Cả bình tĩnh lại một ít. Ông ta có thể không đem một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa để vào mắt, nhưng mặt mũi Vân lão ông ta vẫn phải cho. Vợ của Tần Hoành Thuỵ nói với Tần Chí Cả, "Cậu có chuyện gì cùng tôi nói là được, anh của cậu bị bệnh, để cho ông ấy nghỉ ngơi đi."
Chương 515: Tôi hiện tại thực mất mặt có phải hay không? Bấm để xem Nói xong, vợ của Tần Hoành Thụy ra khỏi phòng. Tần Chí Cả cũng đi theo ra ngoài. Hai người đi xuống phòng khách dưới lầu nói chuyện với nhau. Tần Du Phàm nhìn thoáng qua Giản Nhất Lăng, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, bộ dáng vừa rồi khi Giản Nhất Lăng cùng cha của cô nói chuyện.. có chút soái. Nói như vậy xem ra, Giản Nhất Lăng vẫn là có chút ưu điểm. Nhưng mà chuyện này cô ấy vẫn là không cần nhúng tay loạn vào. Nếu thật đem cha cô chọc giận, cô ấy cùng Giản gia đều sẽ không quá tốt. "Giản Nhất Lăng, lần sau đừng nói như thế nữa." Tần Du Phàm nói với Giản Nhất Lăng với giọng điệu khuyên nhủ. "Vì cái gì?" Giản Nhất Lăng lúc hỏi chuyện ngữ khí đều là bình bình, cũng không có cao giọng. "Có thể có cái gì vì cái gì chứ? Chính cô động não đi!" Tần Du Phàm tức giận nói. Giản Nhất Lăng cô ấy ở thành phố Hằng Viễn muốn phá như thế nào thì mặc kệ, nhưng nơi này là kinh thành, cô ấy phá như vậy là sẽ thiệt thòi lớn. Nếu thật sự chọc cha cô, sẽ không có gì tốt cho cô ấy. Cô ấy cho rằng đến lúc đó Giản gia bọn họ có thể bảo vệ được cô ấy sao? Hay là cô ấy cảm thấy chỉ cần có Thịnh gia che chở, liền cái gì cũng đều không cần sợ? Nữ nhân sao có thể mỗi ngày chỉ nghĩ đến dựa vào nam nhân bảo hộ? Dù sao cũng phải chính mình bảo vệ tốt chính mình mới đúng chứ! Thật không biết Thịnh gia thích cô ấy vì cái gì? Thích cô ấy có thể khơi dậy khát vọng muốn bảo vệ của mọi người sao? Giản Nhất Lăng không phản bác, Tần Du Phàm liền cho rằng cô ấy có chút nghe lời. Tần Chí Cả cùng chị dâu ở dưới lầu nói chuyện, như cũ không thể nói chuyện tốt được, hai người lại nổi lên tranh chấp. Nghe được động tĩnh Tần Du Phàm vội vàng đi xuống xem xét tình huống. Sau đó dưới lầu truyền đến động tĩnh lớn hơn nữa. Tần Du Phàm cãi nhau với Tần Chí Cả. Nghe động tĩnh ồn ào thật sự dữ dội. Một lát sau, chờ khi Giản Nhất Lăng xuống lầu, Tần Chí Cả đã đi rồi, Tần Du Phàm chạy vào trong một căn phòng nhỏ, trốn đi khóc. Bởi vì cửa không đóng, Giản Nhất Lăng đi qua. Tần Du Phàm ngồi ở trong một góc, mặt chôn ở giữa hai tay, thấp giọng khóc thút thít. Giản Nhất Lăng đem cửa phòng đóng lại, sau đó ngồi xuống ở bên cạnh cô, an tĩnh mà ngồi nghe cô khóc, không có nói lời an ủi, cũng không có khuyên cô đừng khóc. "Vì cái gì sẽ biến thành cái dạng này, ông ấy là ba của tôi! Là người ba tôi đã từng kính yêu nhất, khi tôi còn nhỏ, ông ấy đã từng vĩ đại như vậy, là một người đáng tôn kính như vậy! Hiện tại tôi lại phát hiện, kỳ thật ông ấy một chút đều không còn dáng vẻ mà tôi nhớ tới kia, tôi cho rằng, cũng chỉ là tôi cho rằng mà thôi.." "Tôi nhớ mẹ tôi, trên đời này có phải thật sự có linh hồn hay không, mẹ tôi có phải thật sự ở trên trời nhìn tôi hay không, nếu bà ấy thật sự ở trên trời, bà ấy có thể nói cho tôi biết, tôi phải làm như thế nào hay không? Tôi phải làm như thế nào mới tốt đây!" "Nhà tôi không có, mẹ tôi không có, tôi hiện tại ba của mình cũng đều không có, tôi thật sự cảm thấy rất tuyệt vọng.." Tần Du Phàm là thật sự hỏng mất. Vừa rồi cùng Tần Chí Cả ồn ào một trận, hoàn toàn đã đánh nát bề ngoài kiên cường của cô rồi. Cô khóc đến không kềm chế được, đem toàn bộ những cảm xúc mà ngày thường cô tuyệt đối sẽ không thể hiện ra, tuyệt đối sẽ không nói ra khỏi miệng, đều phát tiết ra tới. Có chút cảm xúc là cô tích tụ đã lâu, hôm nay một trận này, như cái van được mở ra, những thống khổ bất mãn phẫn nộ bên trong đều từng bước trào ra. Qua một hồi lâu Tần Du Phàm đem đầu nâng lên, hai mắt đỏ bừng, trên mặt đều là nước mắt. Tần gia đại tiểu thư Tần Du Phàm, chưa từng có chật vật qua như vậy. Hiện tại cô không chỉ có chật vật, mà còn là ở trước mặt một người ngoài. Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Tần Du Phàm không được tự nhiên hỏi, "Tôi hiện tại thực mất mặt có phải hay không?"
Chương 516: Gạt người cái mũi sẽ dài ra Bấm để xem "Không có." Tay nhỏ đưa khăn giấy qua. Tần Du Phàm tiếp nhận khăn giấy, lau nước mắt trên mặt của mình, hung hăng mà cảnh cáo Giản Nhất Lăng. "Tôi nói cho cô biết Giản Nhất Lăng, hôm nay chuyện cô nhìn thấy không được nói ra ngoài! Với ai cũng đều không được nói! Đặc biệt không thể cùng Địch Quân Thịnh nói! Nếu cô muốn thông qua loại thủ đoạn này hủy hoại địa vị của tôi trong cảm nhận của Thịnh gia! Tôi sẽ vô cùng mà ghét bỏ cô! Có biết hay không?" Giọng nói vì vừa mới khóc, có chút ách, nói ra một chút đều không có dọa người. "Ân." Giản Nhất Lăng đáp ứng rồi. "Còn có di động của cô đâu? Lấy ra tôi nhìn xem, tôi muốn xác định cô có ghi hình hay ghi âm gì đó hay không!" "Không có ghi." Giản Nhất Lăng cũng không có lấy điện thoại di động của mình ra. "Nha, cô nói nha, nói dối cái mũi là sẽ dài ra nha! Nếu sau này tôi phát hiện cô nói dối, tôi sẽ không buông tha cô!" Tần Du Phàm trân trọng mà "Cảnh cáo" Giản Nhất Lăng. Giản Nhất Lăng cảm thấy Tần Du Phàm có chút ấu trĩ. Loại lời nói này là lừa không được cô. Thu thập một chút cảm xúc, Tần Du Phàm khôi phục bộ dáng cao ngạo nữ cường nhân như ngày thường. Kỳ thật cô ấy so với Giản Nhất Lăng cũng không lớn hơn bao nhiêu, năm nay cũng mới 21 tuổi. Thời điểm mẹ của cô ấy chết, cô ấy mới vừa qua 18 tuổi mà thôi. Trong lòng của cô ấy cũng cất giấu rất nhiều đau khổ, chỉ là cô ấy có kiêu ngạo của cô ấy, sẽ không dễ dàng bày ra cho người khác xem. Mà người duy nhất vốn nên hiểu cô ấy, lại vào lúc ấy cho cô ấy đả kích lớn nhất. "Mặt bị lem." Giản Nhất Lăng nói. "Nơi nào?" "Bên trái?" "Bên trái cô hay là bên trái tôi?" Tần Du Phàm sờ soạng lau chùi khuôn mặt mình. Tần Du Phàm dứt khoát để Giản Nhất Lăng giúp cô lau. Qua một lát cô ấy còn muốn đi ra ngoài, còn muốn gặp người. Đã để nha đầu chết tiệt kia chê cười, không thể lại để càng nhiều người thấy mà chế giễu! ### Chuyện liên lạc với bệnh viện Lạc Hải Sâm, Mạc Thi Vận nguyên bản không có quá nhiều hy vọng. Đơn thuần là thử một chút, nhờ mẹ cô hỗ trợ hỏi thăm. Nhưng không nghĩ tới chuyện, trong những người cô quen biết thật sự có người có thể liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm. Một người nước ngoài tên là Ryan, ban đầu là fan của Mạc Thi Vận, đồng thời cũng chịu ân huệ của Mạc Thi Vận. Trước đây Ryan bị bệnh bạch cầu, hai năm rưỡi trước giải phẫu thay tuỷ sống. Mà người hiến tủy chính là Mạc Thi Vận. Lúc ấy Mạc Thi Vận còn ký hợp đồng với công ty giải trí, là thời điểm nhân khí của cô ấy giảm xuống, danh tiếng sụp đổ. Công ty quản lý của Mạc Thi Vận liền cùng Mạc Thi Vận thương lượng, làm nàng nương theo chuyện này, bán một nhân tình. Mạc Thi Vận đồng ý hiến tuỷ, thành công mà giúp đỡ cho Ryan. Nghe nói Mạc Thi Vận đang tìm cách liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm, Ryan tỏ vẻ phi thường nguyện ý giúp Mạc Thi Vận cách liên hệ. Vì thế Mạc Thi Vận ôm thái độ nửa tin nửa ngờ cùng đối phương gặp mặt. Ryan có diện mạo điển hình người da trắng, dáng người cao gầy, đầu tóc màu nâu cọ, mũi cao thẳng, hốc mắt thâm thúy. Nhưng vì anh ta thời gian dài ở trong nước, nói tiếng Trung rất lưu loát. Ryan nói cho Mạc Thi Vận biết, trên tay anh có một thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm, sử dụng thẻ VIP này, đăng nhập trang web chính thức, có thể được một lần ưu tiên cứu trợ của bệnh viện Lạc Hải Sâm. Mạc Thi Vận hỏi Ryan, "Ryan tiên sinh là như thế nào có được tấm thẻ này?" Ryan cười giải thích, "Bệnh viện Lạc Hải Sâm có thể trong thời gian mấy năm ngắn ngủi kiến tạo nên, trừ bỏ phải có tiền, còn cần các phương diện tài nguyên duy trì cùng trợ giúp khác, chỉ việc xây dựng một tòa nhà trên một hòn đảo xa đất liền cũng là một việc hao phí rất nhiều sức lực."
Chương 517: Thẻ VIP (1) Bấm để xem "Nhưng mà viện trưởng của bệnh viện Lạc Hải Sâm là một người tài ba, có thể thuyên chuyển các tinh anh nhiều phương diện đến hỗ trợ, làm hắn thuận lợi xây dựng bệnh viện này, bệnh viện này sau khi xây xong, viện trưởng bệnh viện Lạc Hải Sâm cấp cho những tinh anh trợ giúp hắn mỗi người một cái thẻ VIP, nói cho bọn họ cách sử dụng cái thẻ này, không chỉ có có thể ở thời điểm tất yếu trực tiếp liên hệ cùng với thành viên chủ chốt của bệnh viện Lạc Hải Sâm, còn có thể tại thời điểm sinh mệnh nguy cấp được bệnh viện bọn họ một lần ưu tiên cứu trợ." "Tấm thẻ trên tay tôi là ông chú của tôi cho, ông chú của tôi nay đã 78 tuổi, không có con cái, tôi là người thân duy nhất, ông nói ông đến tuổi này, liền tính bị bệnh, cũng phải chết, cho nên tấm thẻ này ông để lại cho tôi. Bởi vì ba năm trước đây tôi đã bệnh qua, ông chú tôi lại sợ tôi bệnh lại, nên đem tấm thẻ này cho tôi để ngừa vạn nhất." Tấm thẻ này vào thời điểm một năm trước bệnh viện Lạc Hải Sâm mới phát ra, Ryan sinh bệnh là thời điểm trước đó, cho nên khi đó đã vô dụng, hiện tại lưu giữ cũng không biết có thể dùng tới hay không. "Hiện tại tôi đem tấm thẻ này tặng cho cô." Ryan đem tấm thẻ giao cho Mạc Thi Vận. "Anh.. thật sự muốn đem tấm thẻ này cho tôi?" Mạc Thi Vận xác thật không nghĩ tới đối phương sẽ hào phóng như vậy mà đem tấm thẻ cho cô. "Không sai, tấm thẻ này cho cô." Ryan thực kiên định mà trả lời, "Hai năm rưỡi trước, là cô cho tôi sinh mệnh thứ hai, nói cách khác lúc ấy tôi cũng đã có thể mất mạng, càng thêm không có khả năng chờ đến lúc có tấm thẻ này, hiện tại cô cần nó, tôi đương nhiên hẳn là đem nó cho cô." Ryan làm hành động này làm Mạc Thi Vận vô cùng cảm động, "Cảm ơn anh, tôi thật sự không biết nên nói cái gì mới tốt, thật sự thật sự rất cảm ơn! Nếu về sau anh có chuyện gì cần đến tôi, anh cứ việc mở lời, tôi.." "Không cần không cần." Ryan tươi cười rộng rãi, đối mặt với ân nhân cứu mạng cứu mạng cũng là nữ thần của mình, anh không có gì phải keo kiệt, "Cô an tâm cầm đi, cái này vốn dĩ chính là tôi thiếu cô. Còn nữa, cô hãy tiếp tục nỗ lực tiếp tục cố lên, tôi vẫn luôn là fan của cô, tôi tin tưởng cô sẽ có lần thứ hai bạo hồng như trước đây." "Ân! Tôi sẽ nỗ lực!" Có fan ủng hộ như vậy, trong lòng Mạc Thi Vận cũng thật phấn khởi. Mạc Thi Vận gắt gao nắm lấy thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm trên tay. Tấm thẻ này có giá trị vượt qua giá trị tài sản hiện tại trên danh nghĩa của cô, hơn nữa còn là thứ có khả năng thay đổi tình trạng trước mắt của cô ấy. Đây cũng là việc mà mấy năm nay Mạc Thi Vận thấy cao hứng nhất. ### Có được thẻ VIP này Mạc Thi Vận trước tiên tìm tới Tần Xuyên. Mạc Thi Vận không có cách nào gọi điện thoại được cho Tần Xuyên, cũng không có ứng dụng mạng xã hội hay liên hệ phương thức khác với Tần Xuyên, chỉ có thể ở trên Weibo trò chuyện riêng với Tần Xuyên. Cô trực tiếp để lại lời nhắn cho anh, nói rằng cô có thể cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm lấy được phương pháp liên hệ. Mạc Thi Vận chỉ biết chuyện tập đoàn Tần thị hỏi thăm bệnh viện Lạc Hải Sâm, lại không biết cụ thể là người nào cần cứu trị, càng không rõ ràng mối quan hệ phức tạp bên trong. Tin nhắn của Mạc Thi Vận, Tần Xuyên thấy được. Đây là Weibo anh khi còn là học sinh đã làm, hiện tại những người bên cạnh cũng không biết, cho nên anh cũng ít chú ý đến, mỗi ngày cũng sẽ không có mấy cái tin nhắn. Mạc Thi Vận nhắn lại xác thật khiến cho anh chú ý. Vì thế Tần Xuyên trả lời Mạc Thi Vận, hỏi cô thêm về tình huống cụ thể. Mạc Thi Vận lại nói có nhiều chuyện cần gặp mặt mới nói được. Mạc Thi Vận cũng nói mình đến từ thành phố Hằng Viễn, trước đây bọn họ đã gặp qua. Tần Xuyên đáp ứng rồi.
Chương 518: Thẻ VIP (2) Bấm để xem Tần Xuyên cùng Mạc Thi Vận hẹn gặp ở một quán cà phê ở trung tâm CBD. Lại lần nữa gặp mặt, Tần Xuyên đối với Mạc Thi Vận như cũ không có quá nhiều ấn tượng, nhưng mà cảm thấy cô có chút quen thuộc, giống như đã từng quen biết. Bọn họ thật đã gặp mặt. Đây là lần đầu tiên, Mạc Thi Vận có thể ngồi ở trước mặt Tần Xuyên như vậy. Một người với một người, mặt đối mặt. Chỉ có hai người với nhau, không có người khác quấy nhiễu. Mạc Thi Vận hôm nay trang điểm thực tinh xảo, cho dù là khuôn mặt hay là quần áo. So với khi cô tham gia các hoạt động còn muốn coi trọng hơn. Mạc Thi Vận tâm tình thật là khẩn trương, thấp thỏm, đồng thời cũng thật là kích động. Tần Xuyên mặc bộ tây trang, không chút cẩu thả, không tỉ mỉ chăm chút bề ngoài, như mỗi khi anh ấy ra ngoài làm việc. Nhưng mà trên người anh phát ra mị lực nam tính, làm cho Mạc Thi Vận không rời mắt được. Cô yêu thầm anh ba năm, phần tình cảm này đến nay không có một tia thay đổi. "Mạc tiểu thư." Tần Xuyên đi thẳng vào vấn đề, "Cô biết gì về bệnh viện Lạc Hải Sâm, có thể trực tiếp nói cho tôi biết được không?" "Anh nhớ rõ tôi?" Một tiếng "Mạc tiểu thư", làm Mạc Thi Vận toàn bộ thế giới đều sáng sủa. Giống như một tia nắng sớm rọi chiếu vào trong đêm tối. "Là cô trên weibo liên hệ với tôi." Tần Xuyên trả lời. Mạc Thi Vận là một diễn viên, tên trên Weibo là được chứng thực, ba chữ Mạc Thi Vận được viết ở trên đó, Tần Xuyên đương nhiên thấy được. Mạc Thi Vận đã từng có chút danh tiếng, nhưng phim của cô Tần Xuyên không xem, hơn nữa bản thân Tần Xuyên không phải là người theo đuổi ngôi sao, hiện tại minh tinh nhiều như vậy, Tần Xuyên không quen biết Mạc Thi Vận quá bình thường. Mạc Thi Vận vừa mới dâng lên ngọn lửa vui sướng, trong nháy mắt đã bị Tần Xuyên dập tắt. Một chút cũng không lưu lại. Mạc Thi Vận trong lòng cười khổ, biểu tình ảm đạm, "Kỳ thật chúng ta ở thành phố Hằng Viễn đã từng gặp qua, anh còn mời tôi khiêu vũ." Việc này Tần Xuyên có ấn tượng, ngày đó là anh lần đầu tiên lấy thân phận thiếu gia Tần gia ở trước mặt công chúng lộ diện, cũng xác thật là cùng một vị nữ sĩ nhảy một bài. "Xin lỗi, ngày đó tôi không có ý gì khác." Tần Xuyên xin lỗi. Nghe anh xin lỗi như vậy, Mạc Thi Vận lại mong rằng anh sẽ không xin lỗi. Sau khi Mạc Thi Vận thu thập một chút cảm giác chua xót, cùng Tần Xuyên nói về mục đích hôm nay cô tìm anh. "Tôi biết các anh đang tìm kiếm phương thức liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm, tôi hẳn là có thể giúp được các anh, Tần tiên sinh có biết về thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm không?" "Chuyện thẻ VIP tôi cũng có nghe nói qua, nhưng người có được thẻ VIP rất khó tìm." Đối với người có trợ giúp bệnh viện Lạc Hải Sâm, không phú tức quý, hoặc phải là người có chuyên môn trên tay. Người như vậy, hơn phân nửa không ở trong nước. Liền tính có, cũng rất khó thông qua đối phương nhờ hỗ trợ. "Tôi có một người bạn, có một tấm thẻ VIP, hơn nữa tấm thẻ này anh ấy đã tặng cho tôi." Mạc Thi Vận nói câu này làm Tần Xuyên cảm thấy ngoài ý muốn. Anh lần thứ hai đánh giá Mạc Thi Vận, "Như vậy Mạc tiểu thư hôm nay tìm tới tôi là vì chuyện gì?" Tần Xuyên biết thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, cô ấy muốn giúp anh, vậy anh cần trả cái giá gì? "Tôi biết anh cùng với Tần Du Phàm tồn tại cạnh tranh." Chuyện này cũng không phải cái bí mật gì, chỉ cần hỏi thăm một chút liền biết, Tần Xuyên là con trai tư sinh cùng Tần Du Phàm có xảy ra mâu thuẫn cùng cạnh tranh. Mọi người đều đang đoán xem, ngày sau tập đoàn Tần thị sẽ là rơi vào tay ai. Mạc Thi Vận tiếp tục nói, "Tôi muốn giúp anh làm chút chuyện, để anh có được nhiều sự ủng hộ hơn, anh có tài hoa cũng có thực lực, anh nên đạt được những thứ kia. Tôi chỉ đơn thuần mà hy vọng anh có thể tốt.."