- Xu
- 102,269
Chương 10: Oan gia ngõ hẹp (8)
Trong lúc bên kia vừa ghen tị vừa nói xấu thì bên này Ly Vân vô cùng ghét bỏ, nhanh chóng rút tay về. Tần Phong cảm thấy mặt hơi nóng, giả vờ như không có gì, vui vẻ mời Ly Vân uống rượu.
Thân là một học sinh lớp 10, uống rượu là không thể nào uống. Ly Vân cầm lấy ly rượu trên bàn, cụng ly với Tần Phong, sau đó lại từ chối không uống.
Đám bạn Di Giai bên này cũng tiến về phía Ly Vân, nhiệt tình hỏi chuyện nhưng thực chất là lén bỏ thuốc vào ly rượu của cô. Ly Vân cũng điềm đạm trả lời. Các ngươi thích diễn thì ta sẽ diễn chung với các ngươi.
Tầm 15 phút sau, theo kế hoạch thì đèn sẽ tắt, sau đó bánh kem sẽ được đẩy ra. Cái bánh kem 5 tầng tuyệt đẹp với nhiều ngọn nến lung linh hòa cùng tiếng nhạc êm dịu khiến cho bầu không khí vừa lãng mạn vừa ấm áp. Sau đó là tiếng pháo vang lên, ánh đèn sáng quay trở lại.
Tần Phong nâng ly lên, theo sau đó là mọi người cùng nhau uống rượu chúc mừng.
Không ngờ đang chuẩn bị phát biểu, bụng Tần Phong bắt đầu không ổn, tái xanh mặt xin lỗi mọi người rồi bỏ đi, để lại một đám người không hiểu chuyện gì.
Lần đầu không hiểu nhưng đương nhiên từ mấy lần sau đi ra đi vào, mọi người bắt đầu hiểu.
Tần Phong xấu hổ dứt khoát ở luôn trong nhà vệ sinh, đợi xử lý xong sẽ đi ra sau.
Lần đầu tiên trong đời mất mặt đến thế này, chắc chắn việc này là có người hại. Không thể nào khi không lại bị.. thế này được. Càng nghĩ lại càng tức, Tần Phong không khống chế được đập tay lên cạnh tường.
Khoảng 1 tiếng sau, cũng xem như đã ổn định rồi, Tần Phong khuôn mặt tái xanh bước ra ngoài tiền sảnh. Không ngờ chưa lộ diện đã nghe thấy người trong tiền sảnh bắt đầu xì xầm giễu cợt hắn.
Tần Phong tức giận xông ra ngoài, chạy đến chỗ Ly Vân khiến mọi người giật mình im bặt.
"Là cô! Chắc chắn là cô! Nãy giờ đều là cô đứng ở đấy."
Ly Vân cười hời hợt.
"Anh Tần nói sai rồi, chẳng phải 3 bạn học này cũng đứng ở đây sao?"
Tần Phong mắt đỏ ngầu, quay đầu nhìn 3 cô bạn của Di Giai. 3 cô bạn sợ hãi, nhìn Ly Vân.
"Cô đừng có mà vu khống người khác. Chúng tôi sao có thể hãm hại anh Phong chứ."
"Tôi chỉ bảo các cô đứng ở đây thôi nhé."
Ly Vân nhún vai, khuôn mặt bình tĩnh nhìn 3 cô gái trước mặt. Cô gái tóc vàng đứng giữa sợ hãi quá, chân run không giữ bình tĩnh được.
"Khốn khiếp, các người.." Tần Phong dù chỉ là học sinh lớp 11, nhưng không thể nào không nhìn ra được biểu hiện rõ ràng của cô gái tóc vàng, tức giận nhìn về phía 3 cô gái.
"Cô.. Cô.. anh Phong, tụi em không cố ý."
"Đấy nhé, không liên quan đến tôi nhé." Ly Vân nở nụ cười rồi lui đi. Một chút tố chất này cũng đòi đi hại người.
Di Giai vốn dĩ ban nãy vẫn đang đắc ý vì chắc chắn bạn của cô ta sẽ khiến cho Ly Vân không còn mặt mũi. Không ngờ người không còn mặt mũi lại là Tần Phong. Lại không ngờ 3 đứa bạn của cô ta lại bị phát hiện nhanh như vậy. Di Giai hấy việc không ổn nên đi đến, dịu dàng hỏi:
"Anh Phong, sao vậy."
Không ngờ 3 cô gái kia xem Di Giai là cọng cỏ cứu mạng, liền đi tới đứng đằng sau Di Giai.
"Tụi em chỉ vì bất bình thay Di Giai, thấy con hồ ly tinh kia chướng mắt.. muốn dạy dỗ một tí.. không ngờ lại.."
Ai muốn trở thành "tụi em" với các cô chứ, Di Giai tức trợn mắt, sợ Tần Phong hiểu lầm cả mình, nhanh chóng ôm lấy tay hắn ta.
"Anh Phong, chuyện này em thật sự không biết gì hết."
Tần Phong tức giận muốn phát điên, trực tiếp đuổi tất cả mọi người ra ngoài.
"Cút, tất cả cút hết cho tôi! Quản gia đâu, đuổi hết bọn họ đi cho tôi!"
Mọi người sợ hãi liền không dám ở lại, nhanh chóng bỏ ra ngoài.
Di Giai bị quản gia đẩy ra khỏi cửa, tức giận thầm chửi rủa đám bạn heo của mình, đến chút việc đó cũng làm không xong. Nghĩ tới Ly Vân vẫn êm đẹp không sao, trong lòng vô cùng căm hận.
Cô ta mãi mới câu được Tần Phong, giờ lại thành công cốc thế này.
Đột nhiên nhớ tới gì đó, Di Giai lại cười lạnh.
"Lý Á Vân, mày không vui vẻ được lâu nữa đâu."
* * *
Trước lúc mọi người bị Tần Phong đuổi ra khỏi nhà, Ly Vân đã nhẹ nhàng rút lui ra cổng, không ngờ vừa ra đã nhìn thấy chiếc xe quen thuộc.
Ly Vân đi lại gõ cửa xe. Cửa xe vừa mở ra khuôn mặt lạnh lùng khó chịu của Lạc Xuyên liền xuất hiện.
"Lên xe đi."
"Thầy không xuống mở cửa xe cho em à?" Muốn người khác lên xe cũng phải có thành ý chứ.
Lạc Xuyên vừa tức vừa bất đắc dĩ đi xuống mở cửa xe cho Ly Vân. Sau khi quay trở lại xe mới bắt đầu tra hỏi.
"Em tới đây làm gì."
"Em đi sinh nhật mà. Thầy quản việc học của em chưa đủ hay sao còn quản cả việc cá nhân vậy."
Lạc Xuyên nghe mà tức hết cả mình, đột ngột khởi động xe khiến cho Ly Vân theo quán tính bị đập ra sau.
"Thầy làm cái gì vậy?"
"Sắp thi tới nơi rồi còn đi chơi."
Ly Vân vừa bực mình vừa khó hiểu tại sao Lạc Xuyên lại tức đến cái mức đó. Hiện tại cũng đang vui vẻ nên cũng không thèm tranh cãi, Ly Vân trực tiếp ngã ghế ra sau, nhắm mắt vui vẻ nghỉ ngơi.
Lạc Xuyên nhìn Ly Vân, trái tim bất giác cảm thấy đau nhói.
Sao em lại vui đến như vậy, là vì cậu ta sao?
Sáng hôm sau Tần Phong đến trường, thế nhưng từ ngoài cổng vào đến lớp luôn có những ánh nhìn trộm hướng về hắn ta cùng với những tiếng xì xầm to nhỏ.
Sau đó Tần Phong mới biết vụ việc tối qua bị đăng lên diễn đàn, không những thế tiêu đề còn vô cùng khó nghe: Đại thiếu gia Tần gia tốn 1 tiếng để thải phế phẩm tích tụ lâu ngày.
Bên dưới còn có ảnh chụp khoảnh khắc lúc Tần Phong ôm bụng vô nhà vệ sinh, Tần Phong mặt tái xanh, Tần Phong quát mắng bạn bè cùng rất nhiều lời chế giễu.
Tần Phong tức điên lên đập tay lên bàn khiến cho đám đàn em sợ hãi run cả người. Hiện tại đâu còn là một đàn anh phóng khoáng phong trần, đẹp trai nhà giàu đáng ngưỡng mộ nữa, trong mặt mọi người hiện tại hắn chẳng khác nào trò hề.
"Khốn khiếp, lại dám chơi ông đây như vậy. Rốt cuộc là đứa nào đăng lên"
"Anh Phong bớt giận. Tài khoản này là nặc danh, tụi em nhất định sẽ điều tra ra."
Tần Phong nắm lấy cổ áo đàn em kéo lại, trong mắt hắn như có ngọn lửa bừng lên như muốn thiêu đốt người đối diện.
"Tốt nhất là nhanh chóng tìm ra cho tao, nếu không tao không để nhà mày yên đâu." Khốn khiếp, hại hắn mất hết mặt mũi, bây giờ cũng không dám vào lớp nữa.
Sau đó dùng lực đẩy tên đàn em ra sau. Những tên khác cũng sợ không dám chạy lại đỡ. Tên dưới đất run rẩy lồm cồm bò dậy.
"Nhất định, nhất định sẽ tra ra."
Thân là một học sinh lớp 10, uống rượu là không thể nào uống. Ly Vân cầm lấy ly rượu trên bàn, cụng ly với Tần Phong, sau đó lại từ chối không uống.
Đám bạn Di Giai bên này cũng tiến về phía Ly Vân, nhiệt tình hỏi chuyện nhưng thực chất là lén bỏ thuốc vào ly rượu của cô. Ly Vân cũng điềm đạm trả lời. Các ngươi thích diễn thì ta sẽ diễn chung với các ngươi.
Tầm 15 phút sau, theo kế hoạch thì đèn sẽ tắt, sau đó bánh kem sẽ được đẩy ra. Cái bánh kem 5 tầng tuyệt đẹp với nhiều ngọn nến lung linh hòa cùng tiếng nhạc êm dịu khiến cho bầu không khí vừa lãng mạn vừa ấm áp. Sau đó là tiếng pháo vang lên, ánh đèn sáng quay trở lại.
Tần Phong nâng ly lên, theo sau đó là mọi người cùng nhau uống rượu chúc mừng.
Không ngờ đang chuẩn bị phát biểu, bụng Tần Phong bắt đầu không ổn, tái xanh mặt xin lỗi mọi người rồi bỏ đi, để lại một đám người không hiểu chuyện gì.
Lần đầu không hiểu nhưng đương nhiên từ mấy lần sau đi ra đi vào, mọi người bắt đầu hiểu.
Tần Phong xấu hổ dứt khoát ở luôn trong nhà vệ sinh, đợi xử lý xong sẽ đi ra sau.
Lần đầu tiên trong đời mất mặt đến thế này, chắc chắn việc này là có người hại. Không thể nào khi không lại bị.. thế này được. Càng nghĩ lại càng tức, Tần Phong không khống chế được đập tay lên cạnh tường.
Khoảng 1 tiếng sau, cũng xem như đã ổn định rồi, Tần Phong khuôn mặt tái xanh bước ra ngoài tiền sảnh. Không ngờ chưa lộ diện đã nghe thấy người trong tiền sảnh bắt đầu xì xầm giễu cợt hắn.
Tần Phong tức giận xông ra ngoài, chạy đến chỗ Ly Vân khiến mọi người giật mình im bặt.
"Là cô! Chắc chắn là cô! Nãy giờ đều là cô đứng ở đấy."
Ly Vân cười hời hợt.
"Anh Tần nói sai rồi, chẳng phải 3 bạn học này cũng đứng ở đây sao?"
Tần Phong mắt đỏ ngầu, quay đầu nhìn 3 cô bạn của Di Giai. 3 cô bạn sợ hãi, nhìn Ly Vân.
"Cô đừng có mà vu khống người khác. Chúng tôi sao có thể hãm hại anh Phong chứ."
"Tôi chỉ bảo các cô đứng ở đây thôi nhé."
Ly Vân nhún vai, khuôn mặt bình tĩnh nhìn 3 cô gái trước mặt. Cô gái tóc vàng đứng giữa sợ hãi quá, chân run không giữ bình tĩnh được.
"Khốn khiếp, các người.." Tần Phong dù chỉ là học sinh lớp 11, nhưng không thể nào không nhìn ra được biểu hiện rõ ràng của cô gái tóc vàng, tức giận nhìn về phía 3 cô gái.
"Cô.. Cô.. anh Phong, tụi em không cố ý."
"Đấy nhé, không liên quan đến tôi nhé." Ly Vân nở nụ cười rồi lui đi. Một chút tố chất này cũng đòi đi hại người.
Di Giai vốn dĩ ban nãy vẫn đang đắc ý vì chắc chắn bạn của cô ta sẽ khiến cho Ly Vân không còn mặt mũi. Không ngờ người không còn mặt mũi lại là Tần Phong. Lại không ngờ 3 đứa bạn của cô ta lại bị phát hiện nhanh như vậy. Di Giai hấy việc không ổn nên đi đến, dịu dàng hỏi:
"Anh Phong, sao vậy."
Không ngờ 3 cô gái kia xem Di Giai là cọng cỏ cứu mạng, liền đi tới đứng đằng sau Di Giai.
"Tụi em chỉ vì bất bình thay Di Giai, thấy con hồ ly tinh kia chướng mắt.. muốn dạy dỗ một tí.. không ngờ lại.."
Ai muốn trở thành "tụi em" với các cô chứ, Di Giai tức trợn mắt, sợ Tần Phong hiểu lầm cả mình, nhanh chóng ôm lấy tay hắn ta.
"Anh Phong, chuyện này em thật sự không biết gì hết."
Tần Phong tức giận muốn phát điên, trực tiếp đuổi tất cả mọi người ra ngoài.
"Cút, tất cả cút hết cho tôi! Quản gia đâu, đuổi hết bọn họ đi cho tôi!"
Mọi người sợ hãi liền không dám ở lại, nhanh chóng bỏ ra ngoài.
Di Giai bị quản gia đẩy ra khỏi cửa, tức giận thầm chửi rủa đám bạn heo của mình, đến chút việc đó cũng làm không xong. Nghĩ tới Ly Vân vẫn êm đẹp không sao, trong lòng vô cùng căm hận.
Cô ta mãi mới câu được Tần Phong, giờ lại thành công cốc thế này.
Đột nhiên nhớ tới gì đó, Di Giai lại cười lạnh.
"Lý Á Vân, mày không vui vẻ được lâu nữa đâu."
* * *
Trước lúc mọi người bị Tần Phong đuổi ra khỏi nhà, Ly Vân đã nhẹ nhàng rút lui ra cổng, không ngờ vừa ra đã nhìn thấy chiếc xe quen thuộc.
Ly Vân đi lại gõ cửa xe. Cửa xe vừa mở ra khuôn mặt lạnh lùng khó chịu của Lạc Xuyên liền xuất hiện.
"Lên xe đi."
"Thầy không xuống mở cửa xe cho em à?" Muốn người khác lên xe cũng phải có thành ý chứ.
Lạc Xuyên vừa tức vừa bất đắc dĩ đi xuống mở cửa xe cho Ly Vân. Sau khi quay trở lại xe mới bắt đầu tra hỏi.
"Em tới đây làm gì."
"Em đi sinh nhật mà. Thầy quản việc học của em chưa đủ hay sao còn quản cả việc cá nhân vậy."
Lạc Xuyên nghe mà tức hết cả mình, đột ngột khởi động xe khiến cho Ly Vân theo quán tính bị đập ra sau.
"Thầy làm cái gì vậy?"
"Sắp thi tới nơi rồi còn đi chơi."
Ly Vân vừa bực mình vừa khó hiểu tại sao Lạc Xuyên lại tức đến cái mức đó. Hiện tại cũng đang vui vẻ nên cũng không thèm tranh cãi, Ly Vân trực tiếp ngã ghế ra sau, nhắm mắt vui vẻ nghỉ ngơi.
Lạc Xuyên nhìn Ly Vân, trái tim bất giác cảm thấy đau nhói.
Sao em lại vui đến như vậy, là vì cậu ta sao?
Sáng hôm sau Tần Phong đến trường, thế nhưng từ ngoài cổng vào đến lớp luôn có những ánh nhìn trộm hướng về hắn ta cùng với những tiếng xì xầm to nhỏ.
Sau đó Tần Phong mới biết vụ việc tối qua bị đăng lên diễn đàn, không những thế tiêu đề còn vô cùng khó nghe: Đại thiếu gia Tần gia tốn 1 tiếng để thải phế phẩm tích tụ lâu ngày.
Bên dưới còn có ảnh chụp khoảnh khắc lúc Tần Phong ôm bụng vô nhà vệ sinh, Tần Phong mặt tái xanh, Tần Phong quát mắng bạn bè cùng rất nhiều lời chế giễu.
Tần Phong tức điên lên đập tay lên bàn khiến cho đám đàn em sợ hãi run cả người. Hiện tại đâu còn là một đàn anh phóng khoáng phong trần, đẹp trai nhà giàu đáng ngưỡng mộ nữa, trong mặt mọi người hiện tại hắn chẳng khác nào trò hề.
"Khốn khiếp, lại dám chơi ông đây như vậy. Rốt cuộc là đứa nào đăng lên"
"Anh Phong bớt giận. Tài khoản này là nặc danh, tụi em nhất định sẽ điều tra ra."
Tần Phong nắm lấy cổ áo đàn em kéo lại, trong mắt hắn như có ngọn lửa bừng lên như muốn thiêu đốt người đối diện.
"Tốt nhất là nhanh chóng tìm ra cho tao, nếu không tao không để nhà mày yên đâu." Khốn khiếp, hại hắn mất hết mặt mũi, bây giờ cũng không dám vào lớp nữa.
Sau đó dùng lực đẩy tên đàn em ra sau. Những tên khác cũng sợ không dám chạy lại đỡ. Tên dưới đất run rẩy lồm cồm bò dậy.
"Nhất định, nhất định sẽ tra ra."