Chương 2: Công chúa Lưu Ly quốc (2)
[BOOK]Khoảng 2 tháng sau, vào ngày trăng máu xuất hiện, Ly Vân giết chết Dạ yêu, dùng tay không moi tim nó ra, bóp nát. Máu từ tim Dạ yêu chảy ra, bị hút hết vào trong vòng Thiên Sát. Ngay lúc này, một luồng sáng đỏ lóe lên từ Vòng Thiên Sát, dần dần hút lấy năng lượng từ ánh sáng đỏ của mặt trăng máu, Cả luồng sáng đỏ đen lớn bao trùm lấy lấy Ly Vân. Vòng Tay Thiên Sát dần chuyển sang màu đen, trông giống như màu của kim cương đen, vừa lấp lánh vừa quỷ dị.
Cửu Thanh Thiên lúc này chạy tới, khuôn mặt anh sợ hãi nhìn Ly Vân.
"Công chúa.."
Sau khi Vòng Thiên Sát thành công chuyển đen, mọi thứ dần trở nên bình thường lại. Ly Vân mở mắt nhìn Cửu Thiên Thanh, khuôn mặt không cảm xúc.
"Thiên Thanh, chúng ta đi Lưu Ly Thiên Sát."
Cửu Thanh Thiên trong lòng lo lắng nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh, anh tin tưởng vào công chúa của mình, tay phải đưa lên tim cúi đầu:
"Vâng, thưa công chúa!"
Cả 2 tiến về phía Lưu Ly Thiên Sát, càng đến gần, Ly Vân càng cảm nhận rõ vòng tay đang phản ứng cực kỳ mãnh liệt. Ngay lúc gần đến cổng, Thạch yêu lại hiện ra, lần này là hình dạng một cậu thiếu niên, trên người mặc một bộ phục trang màu xanh lá.
Vì bỗng dưng xuất hiện nên Cửu Thanh Thiên căng thẳng cảnh giác, chắn trước mặt Ly Vân. Ly Vân cũng nheo mắt nhìn Thạch Yêu.
"Ngươi là ai?"
Thạch yêu nhìn Cửu Thanh Thiên rồi lại nhìn Ly Vân.
"Nhóc con, ta thật sự xem thường ngươi rồi. Nhanh như vậy mà ngươi đã có thể biến đổi vòng Thiên Sát."
Ly Vân lúc này mới biết thằng nhóc đứng trước mặt là Thạch Yêu, liền đưa tay kéo Cửu Thanh Thiên qua một bên.
"Sao ngươi lại có bộ dạng này rồi?"
Thạch yêu hừ một tiếng, khoanh tay nói:
"Còn không phải vì trước kia ngươi tỏ thái độ xem thường ta, còn bảo ta không phải người sao."
Ly Vân trong lòng không khỏi cười cợt một trận, bộ dạng lại vô cùng nghiêm túc.
"Ngươi vẫn là yêu mà, còn là một nhóc yêu quái nữa."
Thạch yêu tức giận nạt lại:
"Ngươi.. ngươi.. Ta đây đã 200 tuổi rồi, một con nhóc như ngươi đừng có mà bất kính!"
"Ngươi 200 tuổi? Thế chủ nhân của ngươi bao nhiêu?"
Thạch yêu kiêu ngạo khịt mũi trả lời:
"Chủ nhân của ta hơn 1000 tuổi, đến tổ tiên của ngươi cũng phải cúi đầu tôn kính với chủ nhân nhà ta."
Ly Vân đưa tay lên xoa xoa cằm:
"Hóa ra chủ nhân Lưu Ly Thiên Sát là một lão già. Lớn tuổi như vậy vẫn còn chưa chết."
Thạch yêu tức muốn bay lại tát cho Ly Vân mấy cái, nhưng phải kiềm nén lại, mắng người:
"Ngươi mới già, cả nhà ngươi mới già. Chủ nhân nhà ta vừa mỹ nam anh dũng vừa tài giỏi vô cùng."
Cửu Thanh Thiên đứng một bên nghe qua nghe lại vẫn không hiểu chuyện gì, nhẹ giọng lên tiếng: "Công chúa.. chuyện này."
Ly Vân trả lời "Chúng ta bây giờ tiến vào Lưu Ly Thiên Sát."
"Lưu Ly Thiên Sát? Là hang động này sao?"
"Đúng vậy, Chỉ cần có sức mạnh lưu ly, chúng ta có thể khiến những kẻ đã hãm hại ta đều phải trả giá." Lưu Ly mặt không cảm xúc trả lời, sau đó liếc mắt về phía Thạch yêu:
"Làm sao để mở?"
"Ngươi chỉ cần tháo chiếc vòng, rồi gằn nó lên vị trí này là được."
Thạch yêu vừa nói, vừa chỉ tay lên một vết lõm trên cách cửa, có hình vòng tròn vừa khớp với vòng Thiên Sát.
Ngay lúc gắn lên, máu từ chiếc vòng bắt đầu theo những rãnh trên cửa tản ra, cánh cửa bắt ra luồng ánh sáng nhỏ rồi từ từ mở ra. Ly Vân và Cửu Thiên Thanh cùng nhau bước vô, cẩn thận nhìn ngó xung quanh.
Nhìn quanh thì thấy nó chả khác gì hang động bình thường cả. Lúc này giọng khè khè cùng bộ dạng thạch yêu xuất hiện, phía bên cạnh là một vòng sáng xuất hiện:
"Chúc mừng ngươi đã thành công tiến vào Lưu Ly Thiên Sát. Hiện tại đang ở tầng thứ nhất. Ta khuyên trong các ngươi chỉ nên tiến lên 1 người, nếu không lên tầng cao nhất, các ngươi nhất định phải 1 người hi sinh. Đây là quy tắc." Nếu để cả 2 người các ngươi lên, đến lúc đó cùng tấn công chủ nhân ta thì ta biết làm sao.
"Công chúa, không biết trên đó còn có nguy hiểm gì, hãy để thần đi!"
"Thanh Thiên, ngươi đứng đây chờ ta, ta muốn tự đi lên." Ly Vân ra lệnh.
"Công chúa!"
"Đây là mệnh lệnh!"
Vừa dứt lời, Ly Vân đã tiến lên phía trước, bước vào vòng sáng.
"Công chúa!"
Cửu Thanh Thiên đưa tay tiến lên, lớn tiếng gọi, vừa lúc ấy vòng sáng cùng Ly Vân và Thạch yêu biến mất. Chớp mắt Cửu Thanh Thiên đã bị truyền tống ra ngoài.
Ly Vân được truyền tống lên tầng 2 của Lưu Ly Thiên Sát, lúc này khung cảnh đã là 1 gian phòng trống, trên bàn có một chiếc hộp với hoa văn kì lạ. Ly Vân liếc nhìn xung quanh, cảm thấy chắc chắn trong này không đơn giản như vậy liền gọi thạch yêu.
"Thạch yêu! Ngươi ra đây"
"Khè.. khà khà khà.."
Ly Vân dựa theo tiếng động, ném ra cây kiếm đâm thẳng vào vách tường, Thạch yêu ở bên cạnh sợ run người.
"Ngươi.. ngươi.." làm cái gì vậy, nói chuyện đàng hoàng không được sao.
"Ngươi còn không nghiêm chỉnh, ta tế ngươi cho chủ nhân ngươi luôn."
"Ngươi vừa phải thôi, ta dù gì cũng là người ở đây, ngươi vô đây nên tôn trọng ta tí đi." Thạch yêu phẫn nộ.
"Ta nghe nói ở đây có 10 tầng, ắt hẳn đây là tầng 2. Sao đến bóng dáng 1 pháp hồn ma cũng không có?"
"Pháp hồn ma gì chứ, các ngươi tự tung tự tin vậy à. Nơi này của ta đâu phải muốn vào là vào được."
"Cũng không cần ngươi khen ta. Làm sao để lấy được sức mạnh Lưu Ly"
"Ta khen ngươi lúc nào?" Sức mạnh của chủ nhân ta mà ngươi cũng dám ở tưởng. Thạch yêu trong lòng khinh bỉ. Nhưng trước mắt còn phải nhờ người này giúp chủ nhân thoát khỏi phong ấn nên hẳn không dám nói bừa, liền kiếm chuyện bịa đặt.
"Sức mạnh này hiện đang bị phân tán ở các thế giới khác nhau, ngươi cần phải đến các thế giới đó, tìm gặp người nắm giữ nó và tự tìm cách chuyển giao sức mạnh đó một lần nữa đi vào vòng lưu ly, sau khi tích tụ đủ 8 phần sức mạnh, vòng lưu ly sẽ hoàn toàn chuyển sang màu xanh, khi đó nó có thể mở ra phong ấn chứa sức mạnh lưu ly."
Ly Vân bán tín bán nghi: "Sao ta không nghe qua việc phải làm sao để cứu chủ nhân ngươi nhỉ?"
Thạch yêu trong lòng bấn loạn 1 trận, cố gắng kiềm nén run rẩy trả lời: "Chỉ cần ngươi kích hoạt được phong ấn lưu ly, sẽ đồng thời mở được phong ấn cứu chủ nhân ta."
"Sau đó hắn sẽ giết ta để cướp lại sức mạnh lưu ly?"
"Chủ nhân ta mà thèm cái sức mạnh đó của ngươi à, chủ nhân của ta còn không thèm ngó tới nó."
Càng bịa lại càng thấy run, Thạch yêu quả quyết đổi chủ đề:
"Vòng lưu ly lưu trữ sức mạnh nằm ở trong hộp, ngươi đeo nó lên, ta sẽ bắt đầu kết ấn truyền tống cho ngươi"
Ly Vân tiến đến bàn, mở chiếc hộp kia ra, bên trong là một chiếc vòng dây nhỏ mảnh bằng bạc, bên trên có gắn 8 viên cẩm thạch nhỏ trong suốt như kim cương. Ly Vân vừa chạm vào, vòng Lưu Ly đã tự động đeo vào tay cô.
Ly Vân đưa tay sờ chiếc vòng
"Chủ nhân các ngươi thật giống thợ làm trang sức, vật chứa mà làm cầu kỳ như vậy."
Thạch yêu hừ một tiếng bắt đầu kết ấn, một luồng sáng lớn mạnh mẽ tỏa ra, nuốt chửng lấy Ly Vân. Ly Vân liền rơi vào vô thức. Không biết thế giới mới cô đến sẽ như thế nào đây? Cũng không biết làm sao để tìm được người cô cần gặp? Đối diện với Ly Vân chính là định mệnh không đoán trước được, nhưng với cô hiện tại chính là đường cùng, chỉ cần có cửa cô nhất định sẽ bước tiếp. Một ngày nào đó cô sẽ trở lại, trừng trị đám người phản bội cô.
..
[/BOOK]