Tản Văn Mùa Hè Diệu Kì - LyHuyen

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi LyHuyen, 14 Tháng sáu 2021.

  1. LyHuyen

    Bài viết:
    11
    Mùa hè diệu kì

    Tác giả: LyHuyen

    Thể loại: Tản văn

    [​IMG]

    * * *

    Tiếng trống trường giòn tan, ngoài sân những cánh phượng khoe sắc nhuộm đỏ cả một vùng trời. Bầu trời trong xanh hòa cùng nắng vàng lấp lánh, chim hót lảnh lót, ve kêu râm ran át cả tiếng người, những cánh bướm bay dập dờn đùa giỡn khắp nơi, từng đàn từng lớp với đủ màu sắc rực rỡ. Một khung cảnh thật tuyệt đẹp trong mắt lũ học sinh chúng tôi qua ô cửa sổ, cũng là thời khắc báo hiệu cho một mùa hè đầy háo hức ngóng trông. Phải xa nơi mà hàng ngày vẫn cắp sách đến trường, xa thầy cô một thời gian nghĩ đi nghĩ lại thì trong lòng vẫn dấy lên cảm xúc gì đó bồi hồi và điều tôi bận tâm nhất là cô bạn cùng bàn, gần nhau thì suốt ngày om sòm, không thấy mặt vì bất kì lí do nào đó thì thấy trống vắng đến lạ kì, cho nhau từng viên kẹo, những mẩu chuyện không đầu không cuối, có khi giận nhau chẳng nói câu gì, ghế bàn không tội cũng bị chia hai và cả tỉ tỉ những chuyện dở khóc dở cười của cái tuổi "thần tiên" này! Nỗi buồn của tôi cũng không kéo dài được lâu, giống như những cơn mưa rào mùa hạ, thoáng đến thoáng đi xua tạm đi cái nóng bức của mùa hè này vậy. Với tôi mà nói mùa hè thật sự rất thú vị và rất nhiều trò hay, gác lại việc học hành vất vả tôi mải mê đi tìm những niềm vui bất tận của mình.

    Mùa hè tha hồ mà ngủ nướng không sợ bị mắng, "gặm" đi "gặm" lại những cuốn truyện tranh mà lúc đi học mượn được của lũ bạn rồi thả hồn vào miền đất của những siêu anh hùng, ước mơ mai sau sẽ được giống họ với khả năng phi thường cứu nguy Thế Giới, mãi sau này lớn hơn Tôi cũng thầm cảm ơn những điều bình dị này đã nuôi dưỡng tâm hồn mình trong xã hội xô bồ này. Tôi là cái đứa rất bướng, ấy vậy lại mê thả diều, bao nhiêu cuộn chỉ của Mẹ tôi "chôm" hết, cái chổi dễ quét sân thì bẻ sạch, vở viết mau chóng kết hợp với băng keo, ống lon.. chẳng mấy chốc hóa thành con diều dưới bàn tay của mình làm ra, công nhận cũng khéo phết.
    Con diều theo chiều gió uốn lượn, lạng lách vài vòng, sợi chỉ được thả dài căng dần theo lực kéo, phóng tầm mắt lên bầu trời ngắm nghía con diều nhảy nhót giữa không trung theo nhịp điệu điều chỉnh của tay, cảm giác vui sướng biết bao, ở dưới mặt đất là những tiếng hò reo, phấn khích đến là hấp dẫn, chốc chốc những làn gió mạnh làm con diều chao đảo làm tôi nhiều lần muốn thót tim vì sợ báu vật của mình rơi mất, giữa cái nắng tháng năm, đầu trần chân đất, mặt đứa nào đứa nấy đỏ gay, mồ hôi ướt sũng, ấy thế mà trên môi đứa nào cũng mỉm cười trắng muốt. 5h chiều, khi mà ánh hoàng hôn ghé qua, trên khoảng đất trống, chúng tôi tụ tập với nhau chia phe đá bóng, lớn có bé có cùng nhau nô đùa bên trái bóng, mệt nhoài, Tôi thích vào đội của thằng Sơn, nhìn nó bé con con thế thôi nhưng mà nhanh lắm, chẳng hiểu nó lấy sức ở đâu mà chạy mãi chẳng biết mệt, còn đôi chân thì dẻo còn khéo nữa luồn lách hết qua hàng phòng ngự đối phương rồi sút dứt điểm vào góc hiểm khung thành, cảm giác thật tuyệt khi hòa mình vào niềm vui chiến thắng, cho đến khi trời tắt nắng hẳn, Mẹ gọi về ăn cơm! Mùa hè của Tôi và chúng tôi còn tiếp diễn theo nhiều cách nữa nào là tắm sông, trèo cây hái ổi, bắt chim, câu cá, bắn bi, tạt hình, ô ăn quan, nhảy dây, ném cầu.. chơi mãi mà không biết chán, say mê có khi là cãi vã, khóc lóc và kể lể, hai ba ngày lại quên sạch những lỗi lầm to tát của trẻ con. Một mùa hè đầy ắp những kỉ niệm, hồn nhiên vô tư, dại khờ. Thời gian vụt qua, kỉ nghì hè sao cảm thấy ngắn ngủi đến dường nào, để lại trong Tôi nhiều luyến tiếc, nhưng không sao, sau khi được vui chơi, thư giãn tinh thần cảm thấy rất là dễ chịu. Ngày mai, còn chờ đón phía trước dẫu muôn ngàn chông gai, ta vẫn luôn hiên ngang vững bước.

    Một câu rap thay cho lời kết của Datmaniac: "Áo trắng, quần xanh, khăn quàng, với bức thư nằm trong ngăn bàn".
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng tám 2021
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...