Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Discussion in 'Đã Hoàn' started by thuynga0203, Sep 5, 2020.

  1. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 440: Thịnh gia khẩn trương (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    An Dương ngay từ đầu bị khí thế của đối phương dọa sợ rồi, nhưng sau khi thấy rõ diện mạo đối phương, mới nhận ra anh là đồng đội của Giản Nhất Lăng! Đại thần "ZYS"!

    Biết là bạn của Giản Nhất Lăng, An Dương vội vàng nói cho đối phương, "Đại tỷ vừa mới bị một đám người mang đi! Liền ở năm phút trước!"

    Địch Quân Thịnh đã tới chậm một bước, Giản Nhất Lăng vừa mới bị mang đi không lâu!

    Địch Quân Thịnh buông lỏng tay, quay đầu lại hạ lệnh cho người của mình, "Phái người đi tìm cho ta, trước khi đối phương rời khỏi thành phố Hằng Viễn, đem người tìm ra!"

    Địch Quân Thịnh đã biết, những người này là một tổ chức quốc tế.

    Nếu bọn họ bắt đi Giản Nhất Lăng, như vậy khẳng định sẽ không ở lại thành phố Hằng Viễn lâu.

    Quyết không thể để cho bọn họ mang Giản Nhất Lăng rời đi.

    Nếu những người này mang theo Giản Nhất Lăng rời đi ra khỏi quốc nội..

    Địch Quân Thịnh đột nhiên nhíu mày một chút, ngực truyền đến một trận đau nhức.

    "Thịnh gia, ngài làm sao vậy?" Vệ sĩ bên cạnh nhìn thấy biểu tình của Địch Quân Thịnh, rất là khẩn trương.

    Bọn họ sợ thân thể Thịnh gia xảy ra vấn đề.

    Thịnh gia không thể khẩn trương không thể sốt ruột, khẩn trương kích động đều có cơ hội nhất định làm trái tim của anh xuất hiện vấn đề.

    "Đi làm việc!"

    Địch Quân Thịnh ánh mắt lộ ra lạnh lẽo, đồng thời môi trở nên có chút trắng.

    Vệ sĩ không dám hỏi lại.

    Địch Quân Thịnh biết, vào lúc này, bọn họ hành động cần thiết mau.

    Vì bảo đảm không xảy ra vấn đề, Địch Quân Thịnh gọi điện thoại cho chú hai của anh.

    Địch Quân Thịnh lấy ra một cái di động đặc thù, một cái điện thoại di động chỉ có thể gọi đi.

    Thực mau điện thoại liền chuyển được.

    "Chú hai."

    Trong điện thoại Địch nhị gia thanh âm trầm thấp uy nghiêm.

    "Con rốt cuộc đã chịu dùng cái di động này."

    Địch nhị gia cùng Địch Quân Thịnh nói qua, nếu anh gặp được chuyện gì xử lý không được, yêu cầu ông xử lý liền dùng cái điện thoại này gọi.

    Nhưng mà Địch Quân Thịnh chưa từng có dùng qua.

    Địch Quân Thịnh đối với chuyện gì cũng đều không để bụng, cho nên căn bản là không có chuyện nào xuất hiện mà anh xử lý không được.

    "Cần chú giúp con một chuyện gấp."

    "Cứ việc nói, chú hai đã nói qua, người của chú hai hết thảy đều là của cháu."

    Địch Quân Thịnh cùng Địch nhị gia nói ra yêu cầu của mình.

    "Được, chú hiện tại liền cho người đi qua, chú cũng sẽ giúp cháu liên lạc." Địch nhị gia quyết đoán đáp ứng, "Bất quá chú hai có thể hỏi cháu một vấn đề không? Cô gái nhỏ đó là ai? Là cháu dâu tương lai sao?"

    "Không phải." Địch Quân Thịnh nói, "Cháu còn có việc, quay đầu lại lại cùng chú liên hệ."

    Địch Quân Thịnh nói xong liền đem điện thoại cắt đứt.

    ###

    Chuyện Giản Nhất Lăng từ trường học biến mất thực mau truyền tới Giản gia.

    Là lão sư ở trường học gọi điện thoại cho Giản lão phu nhân.

    Lúc Giản lão phu nhân nhận được điện thoại, Giản Vũ Mân và Giản Vũ Bác hai anh em đang ở trước mặt bà.

    Giản lão gia tử ở trong nhà ấm trồng hoa.

    Giản Duẫn Mạch hôm nay bởi vì chuyện công tác nên đã ra cửa.

    Nghe xong điện thoại Giản lão phu nhân bị dọa không nhẹ, mặt mũi trắng bệch, vội kêu người giúp việc bên cạnh, "Mau đi kêu lão gia lại đây! Nhanh lên! Bé ngoan xảy ra chuyện!"

    Người giúp việc vội vàng chạy tới nhà ấm trồng hoa.

    "Bà nội làm sao vậy? Em gái đã xảy ra chuyện? Chuyện gì? Có nghiêm trọng không? Có nặng lắm không? Em gái hiện tại người ở nơi nào?"

    Giản lão phu nhân thanh âm khẽ run, "Bé ngoan không biết bị người nào bắt mang đi, theo bạn học con bé nói, đối phương đến rất nhiều người, uy hiếp bé ngoan theo chân bọn họ đi."

    Nghe được lời này, Giản Vũ Mân lại gấp đến nóng nảy.

    "Con hiện tại liền đi trường học!"

    Giản Vũ Mân xoay người liền hướng gara đi, anh muốn chạy tới trường học của em gái bọn họ.

    Em gái ngàn vạn lần không được có việc gì!

    Giản Vũ Bác kéo Giản Vũ Mân lại.

    "Vô dụng, đã rời khỏi trường học, khẳng định sẽ không lại trở về."
     
  2. thuynga0203

    Messages:
    720
  3. thuynga0203

    Messages:
    720
  4. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 443: Thịnh gia cứu người (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặc kệ người phụ nữ này hiện tại ở địa phương nào, hiện tại video bà ấy trò chuyện trên chiếc xe này đều là thông qua internet tiến hành.

    Hình ảnh của người phụ nữ này cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện đều truyền ở trên mạng.

    Chỉ cần thời gian trò chuyện đủ dài, những người tìm kiếm Giản Nhất Lăng ít nhất có một người sẽ truy tìm được.

    Quả nhiên, video trò chuyện Giản Nhất Lăng đã được tìm ra rồi.

    Cơ hồ là cùng thời gian, thuộc hạ của Lương lão tiên sinh, một cao thủ máy tính đứng đầu cùng với Hoắc Ngọc ở nước ngoài đều truy tìm được thông tin của video này rồi.

    Vì thế Lương lão tiên sinh biết được tình huống của Giản Nhất Lăng.

    Nhìn thấy người phụ nữ trung niên trên màn hình, Lương lão tiên sinh chau mày.

    "Cái phiền toái lớn này, lão yêu bà này không phải dễ chọc, thế lực sau lưng bà ta là ở nước ngoài.."

    Đây là một người làm Lương lão tiên sinh cảm giác đau đầu.

    Giản Nhất Lăng nằm ở trên tay cái lão bà này.. Thật sự rất nguy hiểm!

    Lương lão tiên sinh vội vàng nói với người của mình, "Tuyệt đối không thể để bà ta đem Nhất Lăng mang lên phi cơ!"

    Một khi rời khỏi quốc nội, bọn họ muốn lại đem người mang về liền rất khó khăn!

    "Đi tra xem hôm nay có những chuyến bay nào, còn có đường hàng không tư nhân nào được duyệt bay hay không! Máy bay hành khách dù lớn dù nhỏ hay là phi cơ trực thăng, chỉ cần có thể bay, đều phải tra!"

    Nếu có thể làm các chuyến bay đều tạm dừng thì tốt.

    Như vậy có thể cho bọn họ tranh thủ được nhiều thời gian.

    Chỉ tiếc là Lương Thước một chốc một lát cũng không có biện pháp nào khống chế việc thay đổi thời gian cất cánh các chuyến bay của các hãng hàng không lớn.

    ###

    Xe thương vụ chở Giản Nhất Lăng chạy một đoạn đường dài, sau đó đổi xe ở một nơi không có máy quay giám sát.

    Sau đó tiếp tục đi tiếp, đích đến là sân bay quốc tế Hằng Viễn.

    Người phụ nữ trung niên như Địch Quân Thịnh đoán trước, muốn mang Giản Nhất Lăng rời khỏi thành phố Hằng Viễn.

    Nhưng mà đến lúc bọn họ đuổi tới sân bay, họ kinh ngạc khi thấy đường bay riêng mà họ đã đăng ký được thông báo bị hoãn bay do kiểm soát không lưu, khi nào được xuất cảnh, họ cần phải chờ thông báo mới.

    Trừ bỏ đường hàng không tư nhân bọn họ, trên màn hình lớn sân bay cũng một mảnh đỏ rực.

    Cơ hồ các chuyến bay quốc tế đều bị tạm hoãn.

    Chuyến bay bị hoãn thường là có vấn đề, thường xuyên bởi vì nguyên nhân thời tiết và kiểm soát không lưu.

    Nhưng mà hôm nay bị hoãn vừa có chút không khéo, ít nhất là đối với nhóm người của người phụ nữ trung niên mà nói là một chuyện phiền phức.

    Đã hỏi qua hãng hàng không, nhưng hãng hàng không tỏ vẻ không có cách nào xác định được thời gian chính xác cho phép các máy bay cất cánh.

    Bất đắc dĩ, người phụ nữ chỉ có thể mệnh lệnh thủ hạ đem Giản Nhất Lăng trước mang đến nhà xưởng không dùng bên cạnh sân bay ở đó chờ đợi.

    Vì thế xe chạy vào khu nhà xưởng không dùng đến.

    Thời điểm đang chờ đợi, người phụ nữ trung niên lần thứ hai liên lạc với Giản Nhất Lăng.

    "Phó Nhặt tiến sĩ có thể thừa dịp thời gian này lại hảo hảo suy xét một chút, ta hy vọng đến lúc ta nhìn thấy cô, thái độ của cô đã sửa lại."

    Người đàn ông trung niên trong xe cũng đối với Giản Nhất Lăng tiến hành khuyên bảo, "Giản tiểu thư, vừa rồi lúc ở trong trường học cô rõ ràng biểu hiện rất thông minh, vì sao hiện tại lại trở nên hồ đồ? Cùng lão bản chúng tôi hợp tác, đối với cô trăm lợi mà không có một hại!"

    Người đàn ông trung niên mới vừa cùng Giản Nhất Lăng nói xong, bỗng nhiên thấy được một loạt người tinh nhuệ tráng kiện đã được huấn luyện qua xuất hiện.

    Bọn họ giống như là ở một nơi trống rỗng mà xuất hiện, từ các hướng của khu nhà xưởng đi ra.

    Người đàn ông trung niên cùng thủ hạ mà ông ta dẫn theo, nhìn thấy một màn trước mắt, vô cùng khiếp sợ.

    "Sao lại thế này? Chúng ta lâm thời mới quyết định chuyển dời đến nơi này, làm như thế nào sẽ có nhiều người mai phục ở đây như vậy?"
     
  5. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 444: Thịnh gia cứu người (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không bao lâu, bên trong nhà xưởng nguyên bản trống không, đã đứng trên trăm người vệ sĩ cường tráng.

    Bọn họ mỗi người đều là dân chuyên nghiệp, là vệ sĩ chuyên nghiệp đứng đầu thế giới.

    Một thế trận như vậy, làm cho chỉ có bảy tám người đến bắt cóc Giản Nhất Lăng cảm nhận được áp lực cực lớn.

    Không hề nghi ngờ, cứng đối cứng mà nói, bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ của những người này.

    Người đàn ông trung niên từ trên xe đi xuống, khách sáo lễ độ mà nói, "Xin lỗi các vị, chúng tôi là đi ngang qua, không cẩn thận xâm nhập vào địa bàn của các vị, quấy rầy tới các vị rồi, thật là xin lỗi, chúng tôi hiện tại liền đi, mong các vị cho chúng tôi rời đi."

    Bởi vì những người này đã đến nhà xưởng trước khi bọn họ tới đây.

    Cho nên người đàn ông trung niên phỏng đoán bọn họ có khả năng đánh bậy đánh bạ mà đi vào địa bàn của người khác.

    Nhưng mà sau khi người đàn ông trung niên nói xong, những người vệ sĩ trước mặt ông không chỉ không có rời đi, ngược lại lại bao vây hai chiếc xe bọn họ, không cho bọn họ có một chút cơ hội rời đi.

    Đồng thời trên mặt đất cũng đã thả ra các tấm tôn sắt vững chắc.

    Hai chiếc xe, căn bản vô pháp khởi động.

    Người đàn ông trung niên sắc mặt tức khắc trầm xuống, "Các vị bằng hữu, chúng ta không oán không thù, như vậy không tốt đi? Vốn là nước sông không phạm nước giếng, các người nếu động thủ, sự tình khả năng so với các người tưởng tượng sẽ rất nghiêm trọng, tuy rằng chúng tôi hiện tại chỉ có hai chiếc xe, nhưng mà lão bản sau lưng chúng tôi là người mà các người trêu chọc không nổi."

    Trên trăm vệ sĩ trước mắt đều không nói lời nào.

    Người đàn ông trung niên biết những người này đều không phải là người làm chủ.

    Vì thế người đàn ông trung niên cất cao một ít thanh âm, "Vị bằng hữu này, chúng tôi thật sự chỉ là đi ngang qua, không phải tới tìm phiền toái, hy vọng ngươi không cần cùng chúng ta khó xử."

    Người đàn ông trung niên nói xong, đợi trong chốc lát sau, mấy người vệ sĩ mới chuyển động, bọn họ tránh ra một đường nhỏ.

    Địch Quân Thịnh từ trong đám người đi ra.

    Một thân quần áo tối màu, biểu tình không giống ngày thường tản mạn kiệt ngạo, biểu tình cùng sắc mặt đều không quá đẹp.

    Trong nháy mắt nhìn thấy Địch Quân Thịnh, người đàn ông trung niên liền nhận ra anh.

    Đây là người thanh niên cùng thi đấu với Giản Nhất Lăng, thời gian bọn họ theo dõi Giản Nhất Lăng cũng đã gặp qua người thanh niên này.

    Hơn nữa cũng là vì người thanh niên này mà bọn họ chậm chạp không có xuống tay với Giản Nhất Lăng.

    Làm người đàn ông trung niên không nghĩ tới chính là, sau khi bọn họ mang Giản Nhất Lăng đi, người thanh niên này lại có phản ứng nhanh như vậy.

    Cho nên những người này hiện tại là vì Giản Nhất Lăng mới chặn ở đây?

    Nghĩ đến đây, người đàn ông trung niên cảm giác trên trán mình đổ đầy mồ hôi.

    Bởi vì chuyện này liền ý nghĩa những người này là ở nhà xưởng không dùng đến này làm tốt mai phục trước khi bọn họ đến.

    Sao có thể?

    Người đàn ông trung niên đột nhiên nghĩ đến các chuyến bay bị hoãn..

    Chẳng lẽ là..

    Ánh mắt Địch Quân Thịnh không có dừng lại ở trên người người đàn ông trung niên cùng thủ hạ của ông ta.

    Anh nhìn về ghế sau trên xe phía sau.

    Giản Nhất Lăng đang bị hai người phụ nữ trông giữ.

    Từ góc độ này, anh có thể nhìn thấy sườn mặt của Giản Nhất Lăng.

    Mà trên sườn mặt nguyên bản trắng nõn kiều nộn kia, hiện tại có một cái dấu tay đỏ hồng thập phần rõ ràng.

    Giản Nhất Lăng nhìn xuyên qua cửa sổ xe cũng thấy được Địch Quân Thịnh bên ngoài.

    Đây là điều cô không có đoán trước.

    Cô biết sẽ có người tới, cũng biết những người này không rời khỏi thành phố Hằng Viễn được, nhưng mà cô không có đoán được Địch Quân Thịnh sẽ là người tìm đến sớm nhất.

    Giản Nhất Lăng còn chú ý tới môi của Địch Quân Thịnh có chút bất đồng với ngày thường, nó màu tím.

    Khi thiếu máu cơ tim xảy ra, màu môi liền sẽ chuyển thành màu tím.

    Anh không thoải mái, Giản Nhất Lăng cơ hồ có thể trăm phần trăm kết luận.

    Anh hẳn là lập tức nên đi bệnh viện.

    Mà không phải đứng ở chỗ này!
     
  6. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 445: Thịnh gia cứu người (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thả người." Địch Quân Thịnh mở miệng, mệnh lệnh người đàn ông trung niên cùng thủ hạ của ông ta.

    Anh nói chuyện ngữ khí không có bình tĩnh như ngày thường.

    Cái này Giản Nhất Lăng càng thêm khẳng định tình huống của anh không tốt.

    Anh như vậy rất nguy hiểm, thân thể anh không thể dùng tình huống của người bình thường để suy đoán, anh như vậy khả năng sẽ không toàn mạng!

    Vừa rồi bắt đầu vẫn luôn ngồi bất động trên xe Giản Nhất Lăng bỗng nhiên đột nhiên nhào ra hướng cửa xe.

    Một người nữ giám thị bên cạnh thấy thế một tay đem cô đẩy trở về.

    Một người nữ khác ở một bên trực tiếp đem hai tay của Giản Nhất Lăng khóa trái ở phía sau cô.

    Hai người phụ nữ đối xử với Giản Nhất Lăng động tác có chút thô bạo, Giản Nhất Lăng thân thể nhỏ xinh ở giữa hai người phụ nữ cường tráng bị lăn lộn một đốn.

    "Buông ra!" Địch Quân Thịnh đột nhiên cất cao tiếng nói.

    Một tiếng quát lớn, hô hấp theo đó dồn dập, ở ngực lại một trận đau đớn càng thêm kịch liệt.

    Bác sĩ của Địch Quân Thịnh đã không dưới một lần báo qua cho anh: Không thể nóng vội, không thể kích động, không thể nổi giận.

    Bất luận cái cảm xúc gì khiến cơ thể kịch liệt phập phồng đều có khả năng khiến cho trái tim của anh không khoẻ, thậm chí dẫn tới tình huống nguy hiểm.

    Địch Quân Thịnh chưa từng có để ý qua lời bác sĩ dặn dò.

    Anh cũng chưa từng có vì chuyện gì mà sốt ruột đến phát hỏa qua.

    Nhưng mà hiện tại, anh nhìn thấy Giản Nhất Lăng bị người ta bạo lực đối đãi, ngực có một đoàn lửa nóng thiêu đốt.

    Mà tình hình tiếp theo là trái tim bắt đầu phản ứng không tốt.

    Vệ sĩ của Địch Quân Thịnh bị anh dọa tới rồi.

    Không phải bị khí thế cùng tiếng nói của Địch Quân Thịnh dọa, mà là bị tình huống thân thể của anh dọa!

    "Thiếu gia!"

    Vệ sĩ bên cạnh vội lại đây, đỡ lấy Địch Quân Thịnh.

    "Mau, đỡ thiếu gia đi bệnh viện!"

    Mấy người vệ sĩ ý thức được Địch Quân Thịnh tình huống không tốt.

    Kỳ thật thời điểm ở trên đường tình huống của Địch Quân Thịnh liền không phải thực sự tốt, ngực rất nhiều lần bị đau.

    Nhưng mà anh vẫn luôn không có nói, vẫn luôn đi theo tới nơi này.

    "Cút ngay!" Địch Quân Thịnh dùng ánh mắt lạnh lẽo thấu xương bức lui nhóm vệ sĩ.

    Mấy người vệ sĩ không dám đến gần nữa, để tránh tiến thêm một bước mà kích thích đến Địch Quân Thịnh.

    Vệ sĩ chỉ có thể thật cẩn thận mà khuyên bảo, "Thiếu gia, ngài cần thiết lập tức đi bệnh viện! Chuyện bên này giao cho chúng tôi xử lý là được, chúng tôi bảo đảm nhất định sẽ đem Giản tiểu thư bình an trở về!"

    Thiếu gia bọn họ trái tim bẩm sinh dị dạng, tùy thời sẽ nguy hiểm đến tính mạng! Như vậy đi xuống quá nguy hiểm!

    Địch Quân Thịnh căn bản không để ý tới, tiếp tục nhìn về phía phương hướng của Giản Nhất Lăng, hạ đạt mệnh lệnh.

    "Động thủ, một người cũng không buông tha."

    Người đàn ông trung niên lúc này cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, ông vội để cho hai nữ thủ hạ trên xe đem Giản Nhất Lăng đưa xuống.

    Sau đó dùng Giản Nhất Lăng uy hiếp Địch Quân Thịnh, "Vị tiên sinh này nếu không cho chúng tôi đi, liền chớ trách chúng tôi đối với Giản tiểu thư làm ra một chút chuyện không đúng."

    "Bằng ngươi cũng xứng? Ngươi dám động đến một đầu ngón tay của cô ấy, gia liền cho ngươi cùng lão bản phía sau màn để lại mạng bồi theo!"

    Địch Quân Thịnh hơi thở rõ ràng không xong, tình huống thân thể anh thật sự thực không ổn.

    Người đàn ông trung niên bị Địch Quân Thịnh nói làm cho chấn động, ông vẫn là lần đầu tiên gặp được người dám uy hiếp lão bản của ông.

    "Anh đi gặp bác sĩ." Giản Nhất Lăng hai tay bị kiềm chế ở sau người không có để ý đến tình cảnh của chính mình, mà muốn Địch Quân Thịnh đi bệnh viện.

    Địch Quân Thịnh tự động xem nhẹ những lời này của Giản Nhất Lăng.

    "Anh hiện tại liền đi đi, sẽ có người khác tới cứu tôi." Giản Nhất Lăng không nhụt chí mà lặp lại yêu cầu này.

    Giản Nhất Lăng nói cũng không thể làm Địch Quân Thịnh thay đổi chủ ý.

    Địch Quân Thịnh nhìn Giản Nhất Lăng, cười một tiếng, "Gia hôm nay tới, nếu không đem em cả người hoàn hoàn chỉnh chỉnh mang đi, gia cũng sẽ không đi."
     
  7. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 446: Thịnh gia cứu người (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng nhìn cái người có sắc mặt khó coi, đang cười cợt như đùa giỡn trước mặt.

    Đây là lần đầu tiên trong đời cô, có người không bởi vì cô có thể làm cái gì, không bởi vì cô có thể cung cấp cái gì, không vì mục đích lấy điều kiện trao đổi, không màng an toàn tính mạng của chính mình, mà kiên định muốn cứu cô.

    Giản Nhất Lăng không hiểu, chỉ là cảm giác được, ở ngực, có một loại cảm giác ấm áp..

    Người đàn ông trung niên thấy thế, có một tia khẩn trương, nhưng tình thế này ông không thể lùi bước.

    Huống hồ ông cũng không tin người thanh niên có tình trạng thân thể không tốt trước mặt có thể uy hiếp đến lão bản của bọn họ.

    "Các người không cần vô nghĩa, dù sao người hiện tại ở trên tay chúng tôi, các người thả chúng tôi đi, hoặc là chúng ta hôm nay ai cũng đều không thể quá tốt!"

    Ông tính toán cùng Địch Quân Thịnh liều mạng, có con tin ở trên tay, liền tính đối phương người nhiều, cũng không dám động thủ đối với bọn họ.

    Lúc này điện thoại di động của người đàn ông vang lên.

    Vừa thấy là lão bản của bọn họ gọi video trò chuyện tới.

    Người đàn ông lập tức nhận điện thoại.

    "Đem người thả! Giao cho người thanh niên trước mặt kia!"

    Điện thoại mới vừa được chuyển một chút, người phụ nữ trung niên liền hạ mệnh lệnh cho người đàn ông trung niên.

    Người đàn ông trung niên tràn đầy khó hiểu, "Lão bản, hiện tại thả người.. bọn họ khả năng sẽ không thả chúng tôi đi.."

    "Ta nói thả người!" Người phụ nữ cất cao thanh âm, "Hiện tại lập tức! Đem người thả!"

    Người đàn ông trung niên rất là kinh ngạc, lão bản phản ứng quá khác thường.

    "Nhưng mà lão bản, chuyện này.. tôi.. tôi không rõ.."

    "Không có gì không rõ! Những người này ngươi không thể trêu vào! Ngươi hiện tại thả người ngươi còn có một con đường sống!"

    Người phụ nữ trung niên đã không có tự tin cùng thong dong như lúc trước.

    Sau đó người đàn ông trung niên lại nghe được trong video truyền đến giọng nói hồn hậu trầm thấp của một người đàn ông.

    "Nhanh lên một chút, ta không có kiên nhẫn."

    Giọng nói của người đàn ông này không giận tự uy.

    Trong video tuy rằng không có trực tiếp nhìn thấy bộ dáng của người đàn ông, nhưng có thể từ vẻ mặt của người phụ nữ nhìn ra người đàn ông này đối với bà có lực uy hiếp lớn.

    Người đàn ông trung niên tức khắc minh bạch sự tình nghiêm trọng.

    Bên phía lão bản của bọn họ đã xảy ra chuyện.

    Có người nào đó trực tiếp tìm được lão bản bọn họ, đối với lão bản bọn họ tiến hành uy hiếp.

    Trong ấn tượng của ông, người có thể làm cho lão bản bọn họ kinh hoảng thất thố như vậy, có thể đếm được trên đầu ngón tay!

    Người đàn ông trung niên lại nhìn về phía Địch Quân Thịnh trước mặt, ánh mắt cùng biểu tình đều thay đổi.

    Sau một lát trầm tư, vội vàng cho người thả người.

    Hai nữ nhân kiềm chế Giản Nhất Lăng buông lỏng tay.

    Vệ sĩ chung quanh lập tức hành động.

    Giản Nhất Lăng lập tức chạy về hướng Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh cũng theo đó tiến lên, nhưng chỉ đi được hai bước.

    Anh liền cảm giác được thân thể không thích hợp, vì thế dừng lại bước chân, tại chỗ đứng chờ Giản Nhất Lăng chạy lại đây.

    Giản Nhất Lăng chạy tới trước mặt anh, nâng đầu, một đôi mắt không chớp mắt mà nhìn anh.

    Địch Quân Thịnh duỗi tay, duỗi một nửa liền dừng lại.

    Sau đó Địch Quân Thịnh nói với vệ sĩ của mình, "Cho bọn họ cái tát."

    Liền sau đó trong nhà xưởng trống rỗng không dùng đến tức khắc vang lên liên tiếp không ngừng âm thanh "Bạch bạch".

    Một tiếng tiếp theo một tiếng.

    Địch Quân Thịnh lại quay đầu lại nhìn về phía khuôn mặt nhỏ của Giản Nhất Lăng, đang muốn mở miệng.

    Một cổ cảm giác không tốt mãnh liệt đánh úp lại.

    Sau đó trước mắt liền lâm vào một mảnh đen tối.

    Địch Quân Thịnh thân thể ngã xuống..

    Giản Nhất Lăng bản năng mở ra hai tay ôm lấy thân thể Địch Quân Thịnh ngã xuống..

    Giờ khắc này, cô quên mất, lấy khí lực của cô, là ôm không được Địch Quân Thịnh.

    Bất quá còn tốt, bên người Địch Quân Thịnh là vệ sĩ mắt lanh lẹ.

    Trong nháy mắt Giản Nhất Lăng hai tay ôm lấy eo Địch Quân Thịnh, mấy người vệ sĩ đã đến đỡ anh.
     
  8. Tiểu Tinh Nha

    Messages:
    12
    Mất phí cũng được

    Mau mau ra chương mới đi mà TT~TT

    Cầu chương mới a

    Tiền tui cho editor cả đấy
     
  9. thuynga0203

    Messages:
    720
  10. thuynga0203

    Messages:
    720
Trả lời qua Facebook
Loading...