Câu Mở Đầu Hạnh Phúc Tác giả: Cỏ Thể loại: Ngôn tình đoản văn Văn án: Trong cuộc sống này thì mọi thứ đều cần sự bắt đầu. Và trong tình yêu cũng vậy. Vậy sao chúng ta không thử một chút? Xem ai đủ dũng cảm để nói lời bắt đầu. * * * - Tao, tao biết yêu rồi mày ạ! Trên ban công đầy gió, nhỏ thủ thỉ bên tai hắn. Hắn chợt sững lại, lời nhỏ nói nhẹ nhàng thế kia nhưng tại sao khi vào tai hắn lại nặng nề đến vậy? Hắn buồn, ừ, buồn nhiều lắm! - Vậy mày tỏ tình với người ta đi! - Hắn gượng cười nhìn nhỏ, giọng hắn trầm trầm mang theo điều gì rất khó nói hòa tan vào trong không khí. Hắn không muốn biết và càng không cần biết người nhỏ thích là ai. Dù có là anh lớp trưởng lớp trên, anh bí thư đoàn, hay là cậu bạn bên đội bóng rổ thì tất cả đều hơn hắn. Hắn tự ti, hắn không đủ dũng cảm để theo đuổi nhỏ. Nhỏ dễ thương, xinh xắn, nhỏ hòa đồng với tất cả mọi người và đương nhiên mọi người đều rất thích nhỏ. Từ ngày bước vào trường, nhỏ nhận không biết bao nhiêu lời tỏ tình, bao nhiêu lời mời trong khi hắn vẫn đơn độc một mình, lặng lẽ đứng từ xa theo dõi nhỏ. Nếu không phải là bạn quen nhau từ nhỏ thì cho đến giờ nhỏ vẫn không biết đến sự tồn tại của hắn, chứ đừng nói gì đến có thể làm bạn với nhỏ. Nhỏ lặng lẽ cụp mắt xuống, giọng buồn bã: - Nhưng hình như người ta không thích tao mày ạ. - Vậy là mày đơn phương sao? Hắn đơn phương nhỏ, nhỏ lại đơn phương người khác. - Ừ, chắc vậy! Mày nghĩ tao có nên nói ra không? - Tao nghĩ là có, dù người ta có thích mày hay không thì cũng nên để người ta biết được tình cảm của mày, để sau này mày không phải hối hận. Đừng giống như hắn, ngay cả một lời thích vô cùng đơn giản lại không thể nói ra. Hắn biết mình không đủ can đảm cũng không đủ khả năng, hắn chỉ có thể mong sao giữ được tình bạn này, ở bên cạnh quan tâm, chăm sóc nhỏ với tư cách là một người bạn. Ừ, một người bạn không hơn không kém! - Nhưng tao không đủ dũng khí, tao sợ.. - Ngốc ạ, mày có thể điện thoại cho người ta mà, dù sao cũng đỡ ngại hơn. Với lại tao không biết có thằng nào điên không mà lại đi từ chối mày? - Hắn xoa xoa đầu nhỏ cười, - Thôi, tao về đây! Nhỏ có người để thích rồi! Vậy có phải là người cùng nhỏ ngồi trên ban công này, người cùng nhỏ đạp xe vào những buổi chiều hè, người chia sẻ buồn vui cùng nhỏ, quan tâm, chăm sóc nhỏ lúc ốm đau.. sẽ chẳng phải là hắn nữa. Tất tần tật mọi việc nhỏ sẽ làm cùng người khác, sẽ chả phải là hắn. Lồng ngực hắn lúc này đau, đau ghê gớm và trong một khoảnh khắc nào đó, hắn đã cầu mong cho người kia đừng đồng ý mặc dù có thể điều đó sẽ làm nhỏ buồn. Hắn lắc đầu cười nhạt, đôi khi tình yêu cũng khiến cho con người ta trở nên ích kỉ. Điện thoại chợt rung, hắn đứng lại. Là số của nhỏ! Hắn định quay lại, cứ tưởng đó là một trò đùa. Nhưng giọng nhỏ vang lên từ đằng sau làm hoãn lại ý định của hắn. - Đừng quay lại, bắt điện thoại đi! - Giọng nhỏ run run, hắn không hiểu gì nhưng cũng làm theo. - TAO THÍCH MÀY! Giọng nhỏ trong điện thoại cùng với giọng nói thật ngoài đời như đánh vào lỗ tai hắn. Hắn không nghe lầm chứ? - Mày đừng có đùa! Nhỏ bắt đầu nói, tiếng nói hòa lẫn với tiếng gió, đưa âm thanh đến bên tai hắn. - Tao không đùa! Mày là thằng ngốc, thằng đần nhất thế gian. Tao từ chối lời tỏ tình của người khác, từ chối sự quan tâm của họ, mọi thứ tao đều dành cho mày nhưng mày thế nào? Mày giả ngốc, mày sợ mất tao nhưng lại không muốn níu giữ. Mày có bao giờ muốn biết tao nghĩ thế nào không? Tao không cần một người yêu tài giỏi, không cần một người đẹp trai được các cô gái hâm mộ, tao chỉ cần một người hiểu tao, thương tao và bên cạnh tao là đủ. Tao đã chờ một câu nói của mày từ rất lâu rồi! Một đứa con gái cung Kim Ngưu vốn rất cố chấp như tao lại từ bỏ lòng tự trọng để tỏ tình với mày, bởi vì Ma Kết mày còn cứng đầu, cố chấp hơn.. Không để nhỏ nói hết câu, hắn đã chạy lại ôm nhỏ vào lòng, đặt nhỏ trong vòng ôm ấm áp của hắn. Nhỏ khóc, nhỉ trút mọi ấm ức lên người hắn. Tiếng khóc, tiếng nấc thay cho tiếng nói. Hắn không muốn nghe nhỏ nói nữa, hay thật chất ra là hắn không đủ dũng cảm nghe nhỏ nói tiếp nữa. Hắn, hắn quả thật quá ngu ngốc rồi! Lau nước mắt cho nhỏ, hắn nhìn xoáy vào đôi mắt to tròn ngập nước đó, kiên định nói: - Mày đã nói thích tao rồi nên tao sẽ chẳng nói lại nữa. Nhưng tao sẽ làm tất cả mọi thứ để khiến mày hạnh phúc và sẽ chẳng bao giờ hối hận khi ở bên tao. Nhỏ nhìn hắn cười nụ cười hạnh phúc. Nhỏ mãi mãi là quá khứ, hiện tai và cả tương lai của hắn sau này. Chính nhỏ đã cho hắn dũng khí nói ra lời này. Đó không phải là những lời nói yêu nhau vô nghĩa, những câu nói đường mật nhưng lời nói đó chính là một CÂU MỞ ĐẦU. CÂU MỞ ĐẦU cho HẠNH PHÚC của hắn và nhỏ sau này. Nếu một ngày bạn thích một người nào đó, đừng vì tự ti chính bản thân mình mà giấu kín điều đó trong lòng. Hãy nói ra! Nếu may mắn, bạn sẽ nhận được một cái gật đầu, còn không bạn vẫn sẽ nhận được một nụ cười "Cảm ơn!". Quan trọng là bạn đã rất dũng cảm nói ra lòng mình thay vì cứ giữ điều đó cho bản thân. Biết đâu đối phương cũng đang chờ đợi một câu mở đầu từ bạn - Câu Mở Đầu Hạnh Phúc. End.