Chương 410: Lão đại phấn nộn vả mặt mọi người (1) Bấm để xem [Đến xem tiểu loli thao tác "phấn khích" đi, ta đại khái cũng có thể biết đích cuối của trò chơi này là nơi nào.] [Ta nói không phải chứ, loại tiểu nữ sinh này căn bản là sẽ không chơi được, các cô ấy chỉ biết quần áo đẹp, chỉ biết bán manh.] Mọi người một bên đánh ra bình luận, một bên xem trực tiếp. Trên giao diện bản đồ, Giản Nhất Lăng thao tác hình tượng nhân vật loli đi lại trên bản đồ trò chơi. Cô đi thập phần nhanh nhạy, trò chơi mới vừa bắt đầu, liền bắt đầu đi sâu vào vùng rừng rậm không biết trước được nguy hiểm. Mà đồng đội của cô lại ở khoảng cách rất xa. [Mau nhìn, cô ta bắt đầu hướng tới đám trùng tộc rồi, ha ha ha ha, ngay cả vị trí an toàn cơ bản nhất cũng không biết, thật sự là buồn cười, cảm giác chưa đầy hai phút cô ta sẽ lạnh sống lưng!] [Chưa từng thấy có ai như vậy, tham gia thi đấu thật là xấu hổ, trời ạ, thật sự nhìn không nổi.] [Tôi so với cô ta còn mạnh hơn.] [Ha ha ha ha, tôi cũng chơi ở trình độ này, cơm tôi ăn, đã rất no rồi.] Bình luận liên tục phát ra, nhưng mọi người lại cảm thấy được có điểm không thích hợp. [Không phải a, tôi như thế nào cảm thấy được vị trí cô ấy đứng không tệ lắm a? ] [Xem ra thật sự cũng không tệ lắm, sẽ không là ảo giác đi? ] Còn đang nghi hoặc, trên màn hình đột nhiên bắn ra tin tức tiêu diệt. Không phải người nào khác, người vừa mới tiêu diệt chính là Giản Nhất Lăng mà bọn họ đang nghi ngờ. [Chết tiệt, giết một con!] [Không đúng, là hai con, hai con cùng bị tiêu diệt, khoảng cách thời gian không vượt qua mười giây đồng hồ, được tính là song sát!] Song sát, điểm tích phân liền nhân lên. Vô tình tiêu diệt một con, có thể nói là trùng hợp, nhưng đó là song sát, không thể nói là trùng hợp được? Điều này khác xa với dự đoán của dân mạng. [Ai có thể nói cho tôi biết một chút, đây là chuyện gì xảy ra? ] [Tiểu loli này kỹ thuật bắn súng chuẩn tốt a! Vừa rồi tiêu diệt là bắn vào đầu nha!] [Tôi đi, nhìn vị trí di chuyển kìa, tôi như thế nào cảm giác cô ấy tiêu diệt trùng tộc giống như là đi dạo? ] [Không đúng không đúng, không phải nói danh ngạch của chiến đội bọn họ là dùng tiền mua sao? Nội dung diễn biến sao không quá đúng vậy? ] Mọi người còn đang khiếp sợ khi thấy Giản Nhất Lăng một lần tiêu diệt hai con. Trên màn hình lại bắn ra tin tức tiêu diệt của một đồng đội của Giản Nhất Lăng. Là Địch Quân Thịnh, anh vừa hoàn thành tam sát. Tam sát, điểm liền nhân gấp nhiều lần. Sau đó đến Giản Nhất Lăng lại hoàn thành một lần song sát. Hai người hành động riêng lẻ, tự mình chiến đấu, thoạt nhìn không giống như hai người bọn họ đang thi đấu với người khác, càng giống như là hai người bọn họ cạnh tranh với nhau. Sau đó hai đồng đội còn lại cũng đều là tự mình hoàn thành một lần tiêu diệt. Trên màn hình không ngừng bắn ra tin tức tiêu diệt của bốn người trong chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] . Tổng điểm của toàn đội tăng chóng mặt, tốc độ nhanh đến mức cả đối thủ và khán giả đều không ngờ tới. Ở một bên khác, mọi người thấy chiến đội nước ngoài điểm tích phân còn không bằng một nửa của chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] ! [Cái tình huống gì a? Ai có thể đến giải thích một chút không? ] [Chiến đội nước ngoài mạnh mẽ đâu? Ngược đến chết đâu? ] [Đúng là ngược đến chết, nhưng mà bên ngược và bên bị ngược lại đảo ngược!] [Ha ha ha ha, giải thích cái gì, nói người ta là mua danh ngạch đó, mấy người có bị vả mặt không? ] [Ta dựa vào! Vì vậy mọi chuyện bị đảo ngược à? Mấy cái tin tức trước kia là bịa đặt sao? ] [Ta đi, quỷ ma nào nói chiến đội kia là mua danh ngạch? Ra đây lão tử đánh cho một trận!]
Chương 411: Lão đại phấn nộn vả mặt mọi người (2) Bấm để xem Hướng bình luận hoàn toàn thay đổi. Sự thật trước mặt, lời đồn không chịu nổi một kích. Trước đây nào là hoạt động bôi đen, nào là kêu thuỷ quân, bịa đặt lời đồn rất thật. Khi Giản Nhất Lăng bọn họ thể hiện ra thực lực đích thực, những thứ này liền bị đánh nát hoàn toàn. Bọn họ không phải là chiến đội dùng tiền mua danh ngạch. Bọn họ là có thực tài! Bọn họ là dựa vào năng lực của chính mình đánh đi lên! Bọn họ muốn thao tác có thao tác, muốn ý thức có ý thức! Bọn họ là số ít chiến đội trong nước lọt vào top hai mươi! Ngôn luận trên mạng bắt đầu bảo vệ bọn họ, khen ngợi bọn họ. Hơn nữa bắt đầu chỉ trích các bình luận nói xấu chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] trước đó. Một số dân mạng trực tiếp chạy vào những tài khoản nói xấu [Thịnh khí lăng nhân] mua danh ngạch để lại bình luận công kích phía dưới, yêu cầu họ phải đứng ra giải thích. Nhưng mà rất nhanh, những người đưa ra lời tố cáo đều xóa bỏ weibo. Những người trước đây phun tào Giản Nhất Lăng, thậm chí dự đoán Giản Nhất Lăng sẽ biến thành trò cười cho mọi người cũng hoàn toàn không có ra tiếng nữa. Nhiều nữ sinh lúc này đứng ra, vì nữ tuyển thủ duy nhất Giản Nhất Lăng lên tiếng. [Là ai nói nữ sinh chơi không được trò chơi này? ] [Vừa thấy nữ sinh đã nói không chơi được như mấy nhóm nam hãy mở to hai mắt ra mà nhìn cho rõ! Nữ sinh chúng tôi nếu chơi cũng rất giỏi, sẽ không thua kém nam nhân các người! Biết không? ] [Dù cho có phấn nộn, cũng có thể làm lão đại!] Người xem ở hiện trường cuồng nhiệt sau màn biểu diễn của chiến đội siêu mạnh này. Có một số khán giả vốn đến tiếp ứng cho đội khác hiện tại sửa lại phụ đề tiếp ứng trên điện thoại di động của mình thành chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] . Với những thao tác tuyệt vời của Giản Nhất Lăng và Địch Quân Thịnh xuất hiện trên màn hình lớn, đã có những làn sóng hò hét và cổ vũ tại hiện trường. Tần Du Phàm cũng ở ngay tại hiện trường. Hôm nay là trận đấu của Địch Quân Thịnh, cô ấy không có khả năng không đến. Địch Quân Thịnh có biểu hiện như vậy, cô ấy một chút cũng không ngoài ý muốn. Cô ấy vẫn đều biết anh ấy rất mạnh, phàm là chuyện gì anh ấy để tâm đối đãi, anh ấy đều có thể làm được rất tốt. Chẳng qua anh ấy đối với hầu hết mọi chuyện đều không dậy nổi hứng thú gì. Nhưng mà biểu hiện của Giản Nhất Lăng lại khiến cô hoàn toàn thật không ngờ đến. Giản Nhất Lăng cư nhiên chơi loại trò chơi FPS này lại tốt như vậy? Cư nhiên có thể cùng Địch thiếu cân sức ngang tài? Nhìn cô ấy bên ngoài so với hình tượng hiện tại hoàn toàn không giống nhau. Tần Du Phàm phát hiện chính mình phía trước thật sự đã xem thường Giản Nhất Lăng. Cho nên Địch thiếu cự tuyệt cô tặng chiến đội, nguyên nhân căn bản là chính chiến đội bọn họ đã lọt vào top hai mươi đội mạnh, không cần người khác phải cho nữa. Không biết vì cái gì, biết được đáp án này Tần Du Phàm ngược lại thở dài một hơi nhẹ nhõm. Nếu Địch thiếu bởi vì Giản Nhất Lăng cùng anh ấy chơi trò chơi mới được anh ấy đối đãi đặc biệt, Tần Du Phàm cũng có thể tiếp nhận được. Mạc Thi Vận nhìn trên sóng trực tiếp, vẻ mặt theo trầm dần theo nội dung trên màn hình. Lúc này, người vừa liên lạc với cô cũng nhắn cho cô một tin nhắn. [Tiền của ngài không dễ kiếm, nay gió đã đổi chiều, ngài có cố ép cũng vô ích.] Phía trước có bôi đen, tiết tấu kia còn có thể mang. Hiện tại người ta đã tẩy trắng, còn đăng những cái bôi đen như thế này, người xem khác cũng không ngốc. Mạnh mẽ bôi đen không chỉ có không thể đạt được hiệu quả, ngược lại sẽ bị người khác phát hiện là thuỷ quân, đến lúc đó kết quả lại đi ngược lại. Mạc Thi Vận ở giới giải trí lăn lộn một đoạn thời gian như vậy, tự nhiên biết đạo lý này. [Trước dừng lại.] [Được, mong có cơ hội hợp tác lần sau.] Đêm đã thực sự tàn.
Chương 412: Thập phần ăn ý Bấm để xem Thi đấu vẫn còn tiếp tục. Trận chiến khốc liệt đang diễn ra, khán giả chú ý nhất chính là Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh bên kia. Hai người này ngay từ đầu là từng người chiến đấu, nhưng mà sau đó, độ khó thăng cấp, hai người bắt đầu có phối hợp. Ở giữa hai người cơ hồ không có nói chuyện gì với nhau, nhưng mà thập phần ăn ý, hai người đánh yểm trợ cho nhau, cùng nhau giết địch. Chỉ hai phút thời gian ngắn ngủi, đánh chết mười tên Trùng tộc. Hiện trường người xem nhiệt huyết sôi trào. Đợt thao tác này thật sự là quá trơn tru! "Ngọa tào!" An Dương đang xem phát sóng trực tiếp kích động mà chụp mạnh lên bàn, "Đại tỷ cũng quá soái đi!" Tiểu đệ theo An Dương cũng hoan hô, "Đúng đúng đúng, đại tỷ siêu cấp soái! Không biết người cùng đại tỷ chiến đấu là ai? Cư nhiên cũng mạnh như đại tỷ, thập phần ăn ý!" "Mày nói câu đó không thấy vô nghĩa sao?" An Dương tỏ ra ghét bỏ mà trừng mắt nhìn tên tiểu đệ một cái, "Đồng đội của đại tỷ có thể không lợi hại sao? Không lợi hại sao có thể làm đồng đội của đại tỷ chúng ta được chứ?" "Đúng đúng đúng, Dương ca anh nói đúng!" "Vậy mày thất thần làm gì, tổ chức chương trình tiếp ứng cho đại tỷ đi!" "Đúng đúng đúng." Tiểu đệ trong lòng chửi thầm, Dương ca hiện tại thân phận thật sự có điểm khó hiểu, trong chốc lát làm cho người ta nghĩ như một bà mẹ già, trong chốc lát cho người ta thấy là một fan cuồng nhiệt. Sau này phải nói với đại tỷ, vị trí trưởng đoàn fan liền cho Dương ca bọn hắn ngồi là xong. Không ít các bạn học sinh của Thịnh Hoa cao trung cũng xem phát sóng trực tiếp giống như An Dương. Nhìn thấy bạn học của mình biểu hiện xuất sắc như vậy, bọn họ cũng sôi nổi bình luận. [Lăng thần đến bay lên!] [Đại tỷ, chúng tôi đều là tiểu đệ của cô a!] [Lăng thần quá bạo đi a!] Mọi người kích động vạn phần mà nhìn chiến đội Giản Nhất Lăng bọn họ đại sát, thật giống như chỉ có bọn họ thi đấu mà thôi. ### Trận thi đấu đầu tiên kết thúc, chiến đội nước ngoài mà lúc trước mọi người đánh giá cao đã bị chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] lấy điểm số cao nghiền áp. Thời điểm kết thúc, khán giả sôi nổi vây đến trước khán đài, muốn các tuyển thủ ký tên. Nhưng mà còn chưa tới gần, đã bị một đám vệ sĩ cao lớn khí thế dọa người dọa cho lui xuống. Khác với những vệ sĩ bình thường, những người vệ sĩ này đều là một đám người to lớn khoẻ mạnh như trâu, đứng chắn ở phía trước, giống như là một tòa núi không cao không thể vượt qua. Bốn người Giản Nhất Lăng dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ, thuận lợi mà rời khỏi sàn thi đấu. Sau khi có kết quả thi đấu, đề tài chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] thắng lợi, cùng với đề tài nữ tuyển thủ duy nhất Giản Nhất Lăng đều chạy nhanh lên hot search. Cùng lúc đó càng có nhiều người tìm kiếm các chương trình mà lúc trước Giản Nhất Lăng đã tham gia. Sau đó mọi người phát hiện, nữ tuyển thủ duy nhất này chính là em gái thông minh của Tạ Mân Vũ thành viên của nhóm Jupiter. [Lúc trước khi xem chương trình thực tế này liền cảm thấy Lăng muội siêu cấp cường đại, rất có sách lược rất có đầu óc, năng lực động thủ cũng mạnh, không nghĩ tới cô ấy chơi trò chơi cũng lợi hại như vậy!] [Tôi thật sự là fan hâm mộ, Lăng muội thật sự quá tuyệt vời!] Mọi người còn không biết tên đầy đủ của Giản Nhất Lăng. Khi tham gia chương trình thực tế, lúc Tạ Mân Vũ giới thiệu cô chỉ nói là Lăng muội. Hiện tại tham gia "Trùng tộc xâm lấn" ban tổ chức giải thi đấu, đối với bên ngoài dùng chính là tên trong trò chơi của cô, J10. Mà cho dù không biết tên đầy đủ của Giản Nhất Lăng, họ cũng không ngại trở thành fan của cô. Nhưng Giản Nhất Lăng không có Weibo, vì thế mọi người đều chạy tới phía dưới Weibo Giản Vũ Mân. Làm cho Giản Vũ Mân tức giận đến mức công khai phát Weibo bảo mấy người đó mau mau thoát fan.
Chương 413: Chú thích tên Bấm để xem Giản Nhất Lăng đi ra khỏi sân thi đấu, di động nhận được tin nhắn ghi chú tên người gửi là [Nữ lão bản xinh đẹp] . [Dr. F. S, việc cô muốn tôi điều tra giúp cô đã xong rồi, tư liệu đều đã gửi cho cô.] Mấy ngày trước Giản Nhất Lăng đã liên hệ với người này để giúp cô tìm một ít tư liệu, hiện tại người này đã gửi cho Giản Nhất Lăng. [Cảm ơn.] [Cô cùng tôi khách khí cái gì, có yêu cầu gì, cứ việc nói là được, ngoài ra còn nói với cô chuyện này, người lần trước từng có xung đột với cô, Mạc Thi Vận, cô ta gần đây muốn quay một bộ phim điện ảnh có chi phí đầu tư lớn, nhà đầu tư đứng sau chính là Hà Yến, nếu tôi đoán không sai, Hà Yến hẳn là thím hai của cô? Cách đây ba mươi năm, lúc bà ta gả cho chú hai của cô truyền thông cũng đưa tin khá nhiều.] Hiện tại người trẻ tuổi rất ít người biết Hà Yến, nhưng vào những năm đó, Hà Yến cũng từng có thời kỳ rất nổi tiếng. [Ân.] [Ai, tuy rằng đã sớm biết cô sẽ không có cái gì hứng thú đối với chuyện này, nhưng tôi như cũ cảm giác thấy thương tâm~~đúng rồi, bộ dáng lúc cô thi đấu rất soái a, tôi rất thích~] Giản Nhất Lăng tự động bỏ qua nửa sau của câu nói kia, click mở tư liệu mà đối phương gửi cho mình. Là một ít tư liệu liên quan đến Giản Vũ Bác. Giản Nhất Lăng muốn biết rõ mục đích cùng động cơ của Giản Vũ Bác, lúc đó mới tìm biện pháp hữu hiệu nhất để giải quyết vấn đề. Trước mắt Giản Nhất Lăng từ trong miệng Địch Quân Thịnh đã biết chuyện ở bên ngoài của Giản Vũ Bác mấy năm gần đây. Anh ấy ở bên ngoài đã có sự nghiệp của chính mình, tuy rằng trước mắt còn không có địch lại toàn bộ Giản gia, nhưng mà lấy năng lực của anh, tương lai còn có chỗ phát triển. Điều này cũng chứng thực nội dung những giấc mơ của cô. Nhưng mà dựa theo phát triển trong cốt truyện nguyên tác, vào năm Giản Nhất Lăng mười lăm tuổi này Giản gia cũng không có chuyển giao đến tay Giản Vũ Bác. Chuyện biến động tài sản cụ thể như thế nào trong nguyên tác không có đề cập đến, chỉ là lấy cách nhìn của Mạc Thi Vận tiến hành miêu tả, chỉ đề cập đến Giản Duẫn Thừa là người quản lý sản nghiệp của Giản gia. Lúc Giản Nhất Lăng thu hồi di động, Vu Hi đứng bên cạnh vừa vặn thoáng nhìn thấy cái tên ghi chú [Nữ lão bản xinh đẹp] . Vì thế Vu Hi tò mò hỏi Giản Nhất Lăng, "Lăng thần, em ghi chú tên anh là cái gì?" Giản Nhất Lăng mở ra danh bạ của mình, để Vu Hi chính mình xem. Vu Hi nhìn thấy sáu chữ cái cực to, [Cương thương giới cang bá tử] (tạm dịch: Cậu nhóc khiên súng mạnh mẽ (bạn nào có cách dịch hay hơn góp ý giúp nhé)) Vu Hi muốn khóc, "Lăng thần anh đã sửa ID trò chơi, em cũng sửa tên ghi chú của anh một chút đi! Vu Hi ca ca, Hi ca ca, ca ca nhà bên, hay cái tên nào đó dễ nghe hơn đi!" Giản Vũ Tiệp bên cạnh vô tình mà cười nhạo Vu Hi, "Ai biểu cậu lúc trước đặt cái tên như vậy." Bị Giản Vũ Tiệp trào phúng Vu Hi vội vàng liếc mắt nhìn tên ghi chú mà Giản Nhất Lăng ghi chú Giản Vũ Tiệp trong danh bạ. Kết quả thất vọng phát hiện, Giản Nhất Lăng ghi chú Giản Vũ Tiệp là [Vũ Tiệp ca ca] . Không có gì mới, ╭ (╯^╰) ╮ Vu Hi lại tò mò hỏi Giản Nhất Lăng, "Lăng thần, Thịnh gia ghi chú là cái nào?" Giản Nhất Lăng ngón tay chỉ chỉ. Vu Hi theo phương hướng ngón tay chỉ vào nhìn qua, chỉ nhìn thấy bốn chữ, [Hảo đa thái dương] . (tạm dịch: Thật nhiều ánh mặt trời) Vu Hi khó hiểu, "Lăng thần, vì sao ghi chú Thịnh gia là [Hảo đa thái dương] ?" Địch Quân Thịnh ở bên cạnh nghe, khóe miệng cong lên, biểu tình có chút xấu xa, "Cậu đây là đang khinh bỉ tên của gia?" Giản Vũ Tiệp hừ hừ, đẩy Địch Quân Thịnh ra, kéo theo Giản Nhất Lăng, "Em gái, chúng ta đi ăn cái gì đi." Nhìn thấy Địch Quân Thịnh đối với em gái nhỏ lộ ra nụ cười xấu xa Giản Vũ Tiệp liền cảm thấy không thoải mái. Loại người này trừ bỏ cùng nhau chơi trò chơi, những thời điểm khác liền không nên ở cạnh nhau làm gì. Vu Hi vẫn là ngốc, "Không phải, Thịnh gia cậu thấy liền đã hiểu sao? Vì sao tôi còn chưa hiểu rõ? Tôi như thế nào lại cảm giác tôi và các cậu không ở cùng một kênh vậy?"
Chương 414: Tài sản của Hà Yến bị thế chấp (1) Bấm để xem Buổi tối trở lại khách sạn, mọi người đều về phòng của mình để nghỉ ngơi, ngày hôm sau còn cùng chiến đội khác thi đấu. Trong phòng Địch Quân Thịnh, vệ sĩ báo cáo. "Thịnh gia, gần đây có một nhóm người của tổ chức quốc tế cùng chúng ta không sai biệt lắm đã đến thành phố Thông Hải, lúc trước bọn họ ở thành phố Hằng Viễn, chúng ta còn có thể hoài nghi là trùng hợp, nhưng hiện tại lại đi theo chúng ta tới đây, rất khó làm người ta không thể nghi ngờ có phải hướng tới ngài hay không." Địch gia gây thù chuốc oán không ít, muốn xuống tay đối với người của Địch gia cũng không ít. Địch Quân Thịnh híp mắt, không phản ứng gì. Một câu cũng lười nói. Chuyện như vậy trong quá khứ đã không biết phát sinh qua bao nhiêu lần. Anh luôn luôn đều không thấy sao cả, mấy người muốn đối với anh động thủ, vậy cứ thử động đi. Vệ sĩ cũng quen với phản ứng thờ ơ của Địch Quân Thịnh. Địch Quân Thịnh không coi trọng, nhưng bọn họ không thể không coi trọng, cho nên bọn họ trước tiên đã thông báo cho Địch nhị gia. Địch nhị gia đã điều động thêm nhiều vệ sĩ đến thành phô Thông Hải này. ### Hà Yến thẳng đến khi bộ phim điện ảnh được khởi quay mới biết được chính mình thế nhưng là nhà đầu tư đứng phía sau. Hơn nữa đã thế chấp tài sản vay hai trăm triệu để quăng vào đây! Tài sản thế chấp chính là căn biệt thự mà bọn họ hiện tại đang ở, cùng với cổ phần mà bà sở hữu của Giản gia. Hà Yến đều phát ngốc. Bà đem tài sản của mình giao cho Giản Vũ Bác xử lý, là muốn anh ấy giúp bà tiền sinh ra tiền. Đầu tư phim điện ảnh xác thật là một con đường sinh tiền không tồi, nhưng mà rủi ro quá lớn, một khi không cẩn thận liền có khả năng lỗ sạch vốn. Đặc biệt là loại phim điện ảnh có chi phí đầu cao như vậy. Càng làm cho Hà Yến không yên tâm ngoài kịch bản còn có dàn diễn viên của bộ phim điện ảnh này. Kịch bản cư nhiên là đề tài chiến tranh cổ đại, trong đó lúc nào cũng có cảnh hai bên quân đội với hàng ngàn vạn người chiến đấu với nhau. Diễn viên tất cả đều là diễn viên lưu lượng cao, thù lao đóng phim cao đến muốn chết. Hơn phân nửa chi phí đầu tư đều là ở thù lao đóng phim của diễn viên. Đã từng là diễn viên Hà Yến vừa thấy loại kịch bản cùng với danh sách diễn viên này bà liền cảm thấy không đáng tin cậy. Càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, Hà Yến đã tìm đến phòng khách sạn của Giản Vũ Bác. Bà muốn gặp anh ấy, nhưng lại bị chặn ở ngoài cửa. "Các người đang làm gì? Tôi là mẹ nó!" Hà Yến vốn dĩ liền gấp, bị mấy người vệ sĩ không có nhãn lực ngăn cản đường đi, càng làm giận sôi máu. Bà tới gặp chính con trai của mình, cư nhiên có người dám ngăn không cho bà đi vào! "Thật xin lỗi thưa bà, ông chủ chúng tôi đã nói, hiện tại ông ấy không gặp khách." "Nó không gặp khách, nhưng tôi không phải là khách! Các người chẳng lẽ không phân biệt được sao?" Hà Yến tức giận. Vũ Bác như thế nào lại thuê mấy người vệ sĩ như vậy? Vệ sĩ không dao động, như cũ ngăn ở cửa, một chút ý muốn mở cửa cũng đều không có. Hà Yến lấy di động ra gọi cho Giản Vũ Bác. Hơn nửa ngày cũng không có người tiếp. Hà Yến trong lòng tức giận càng tăng lên. Hà Yến trực tiếp tìm người của khách sạn, yêu cầu bọn họ giúp bà mở cửa. Người của khách sạn cho biết phải tôn trọng ý kiến của khách hàng, cho dù là mẹ của khách hàng, cũng không có quyền yêu cầu bọn họ mạnh mẽ mở cửa. Ngay lúc Hà Yến tức giận đến muốn phá cửa ra, thì cửa phòng mở. Sau khi cửa mở, Hà Yến thở phì phò mà vọt vào trong. Thấy được Giản Vũ Bác đang ngồi ở cửa sổ sát đất đằng trước. Mặc một thân quần áo ở nhà, khuôn mặt không có biểu tình gì, cả người đều lộ ra hơi thở xa cách lạnh nhạt. Trước mặt anh bày bàn cờ, trên bàn cờ đã thả không ít các quân cờ đen trắng. Nhưng người hạ cờ cũng chỉ có mình anh. Sự xuất hiện của Hà Yến cũng không có ảnh hưởng đến anh, đầu anh cũng không có nâng lên, một cái liếc mắt cũng đều không có cho Hà Yến.
Chương 415: Tài sản của Hà Yến bị thế chấp (2) Bấm để xem "Con rốt cuộc sao lại thế này? Mẹ gọi điện thoại con không tiếp, gọi cửa cũng không mở!" Hà Yến thở phì phò chất vấn Giản Vũ Bác. "Lúc con chơi cờ không thích người khác quấy rầy." Giản Vũ Bác trả lời. "Con.. mẹ là mẹ con!" "Mẹ đến có chuyện gì?" Giản Vũ Bác đạm mạc dò hỏi. Tầm mắt như cũ ở trên bàn cờ, ngón trỏ mảnh dài cùng ngón giữa nhấc một quân cờ đen, đang chuẩn bị đặt xuống. Giản Vũ Bác thái độ lạnh nhạt như vậy làm sự tức giận của Hà Yến bị chặn lại ở ngực, phun không ra được nuốt xuống cũng không xong. "Vũ Bác, mẹ hỏi con, con lấy toàn bộ tài sản sở hữu của mẹ đi đầu tư vào một bộ phim có khả năng thua lỗ rất lớn là vì lý do gì? Và vì cái gì con muốn tìm Mạc Thi Vận làm nữ chính bộ phim này?" "Cô ta là người mà mẹ nhìn trúng." Giản Vũ Bác trả lời. "Con.. mẹ.. mẹ khi nào nói qua mẹ xem trọng cô ta?" "Tài nguyên đều cho cô ta." "Kia.. đó là hai chuyện khác nhau!" Hà Yến lại tức giận, "Mẹ nói con cung cấp tài nguyên cho cô ta, trợ giúp cô ta nổi tiếng, nhưng chưa nói cô ta.." "Không xem trọng, vì sao phải đầu tư nhiều như vậy." Giản Vũ Bác nói chuyện như là một người máy không có cảm tình. "Đây là chuyện quái quỷ gì vậy!" Hà Yến biểu tình cực kỳ khó coi, "Tóm lại, con đã nói muốn giúp mẹ nắm được tài sản của Giản gia! Con cũng không thể đánh mất tiền của mẹ như vậy, con nhanh chóng dừng quay bộ phim điện ảnh này lại đi!" "Thời gian đã muộn." Giản Vũ Bác nhàn nhạt mà nói bốn chữ. Nghe thấy bốn chữ này, Hà Yến cảm giác chính mình huyết áp tăng cao, "Vũ Bác, con đi một nước cờ này, là hại chết mẹ đó! Con như vậy còn như thế nào có thể cùng Giản Duẫn Thừa so đấu?" Dựa theo ánh mắt đầu tư như vậy, là hoàn toàn không thể so với Giản Duẫn Thừa. Hà Yến tức khắc hối hận, bà không nên bởi vì một chút lợi nhỏ ban đầu mà đem tài sản của mình giao vào tay nó. Nó có cái tâm tư muốn giúp bà nắm được tài sản của Giản gia là chuyện tốt. Nhưng bà nên sớm ý thức một chút! Vũ Bác vẫn luôn chơi cờ! Chuyện đầu tư nó căn bản là không hiểu! Lúc trước có thể làm được như vậy chỉ do vận khí tốt! Hà Yến hít sâu một hơi, "Mẹ mặc kệ, chuyện này cần thiết phải cứu lại, đó là tâm huyết của mẹ nhiều năm như vậy! Đặc biệt còn có cổ phần của mẹ, tuyệt đối không thể ném được!" "Bất động sản, sau khi kết hôn ba cho mẹ; cổ phần, sau khi kết hôn ông nội cho mẹ, đây là tâm huyết?" Hà Yến nghẹn lời. Phần lớn tài sản hiện tại của bà xác thật đều là do Giản gia cấp cho. Mà tiền bà trước kia thời điểm còn làm diễn viên kiếm được, mấy năm nay đã sớm tiêu xài hết rồi, bằng không cũng sẽ không tham ô tiền của quỹ từ thiện gia tộc. Hà Yến hỏi lại Giản Vũ Bác, "Con hiện tại là có ý tứ gì? Con đây là đang trào phúng mẹ con sao? Con đánh mất tài sản của mẹ là có lý do?" Giản Vũ Bác chậm rãi rơi xuống một quân cờ, sau đó mới quay đầu nhìn về phía Hà Yến. "Con đáp ứng mẹ, sẽ giúp mẹ nắm được Giản gia, liền sẽ không nuốt lời." Những lời này làm Hà Yến nguôi giận không ít, nhưng bà như cũ không cách nào tiêu tan, "Vũ Bác, con chịu giúp mẹ, mẹ thật cao hứng, nhưng mà con dùng phương pháp này thật sự không đáng tin cậy! Bộ phim điện ảnh này thật sự thực dễ dàng bị lỗ vốn!" "Mẹ không có lựa chọn." Giản Vũ Bác nói. Hà Yến nguyện ý hoặc là không nguyện ý, sự tình đều đã xảy ra. Cung tên đã bắn thì không thể thu lại, toàn bộ tài sản của bà đã thế chấp ra ngoài. Nếu bộ phim điện ảnh này thua lỗ, như vậy tài sản của bà cũng sẽ bị ngân hàng lấy mất. "Được, được rồi, vậy con tốt nhất cầu nguyện bộ phim điện ảnh này có thể thuận lợi, bằng không ngôi nhà mà con sống từ nhỏ, cổ phiếu của mẹ cũng đều không còn! Tiền của mẹ về sau đều là của các con, con hiện tại đang hố chính là tiền của con có biết hay không?"
Chương 416: Chúng ta đem tiền đều đưa cho Vũ Bác được không? Bấm để xem Hà Yến mất bình tĩnh trong chốc lát sau đó lại đỏ con mắt nói với Giản Vũ Bác, "Mẹ là cỡ nào hy vọng mấy người các con có thể đều có tiền đồ, có thể hỗ trợ công việc kinh doanh của gia đình, cho nên lúc trước mẹ mới buộc các con đi học ngành tài chính như vậy, nếu lúc trước con nguyện ý nghe lời mẹ nói, hiện tại cũng sẽ không đầu tư lung tung." Giản Vũ Bác toàn bộ quá trình đều trầm mặc, không nói một lời. Lời Hà Yến nói không làm cho anh có một chút cảm xúc nào. Không có cảm xúc cũng không có phẫn nộ, chính là bình tĩnh như vậy mà nghe. Thật giống như là một khán giả. Người ở trong vở kịch, nhưng lòng ở bên ngoài vở kịch. Thái độ này của Giản Vũ Bác làm cho Hà Yến mất bình tĩnh cả nửa ngày, một chút tức giận cũng không tiêu, ngược lại trong lòng càng thêm nghẹn muốn chết. Chính là bà biết bà hiện tại cố gắng nói với Giản Vũ Bác cũng sẽ không thay đổi được cái gì. Trước mắt bà chỉ có thể nghĩ cách bảo đảm bộ phim điện ảnh kia có thể thuận lợi quay hình, thuận lợi chiếu. Nghĩ đến đây, Hà Yến vội vàng rời khỏi phòng Giản Vũ Bác, quay đầu đi liên lạc nhân mạch ở trong vòng của mình. Bà muốn tận dụng khả năng mà vãn hồi tổn thất. ### Giản Nhất Lăng tham gia thi đấu, chuyện kích động nhân tâm như vậy, nếu là ngày thường, Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân nhất định ngồi canh, hơn nữa hứng thú bừng bừng mà theo dõi cái cuộc thi đấu này. Hai người có khi còn sẽ tự mình chạy tới thành phố Thông Hải vì cháu gái của mình mà trợ uy. Nhưng mà gần đây Giản gia đã xảy ra chuyện như vậy, Giản lão gia tử thật sự là không có cái tâm tình kia. "Lão nhân gia, ông đừng quá lo lắng, ông xem công ty game kia của Duẫn Thừa hiện tại sinh động, lần này thi đấu giống như làm cũng rất náo nhiệt, hai ta tuổi cũng lớn, cố không được nhiều như vậy, Giản gia xí nghiệp không có, hai ta còn có bất động sản, không chết đói." Lão phu nhân khuyên giải lão nhân gia nhà mình. Giản lão gia tử thở dài nói, "Giờ này ngày này, nếu là một người ngoài làm cho Giản gia chúng ta lâm vào tình thế nguy hiểm như vậy, tôi không có lời nào để nói, nhưng mà người này lại là Vũ Bác.." Chính cháu trai của mình muốn hủy công ty nhà mình, lão gia tử đau đớn trong lòng như là bị xuyên tim. Bọn họ đều đến tuổi này, không cầu gì khác, chỉ mong trong nhà hòa thuận. Nhị lão đang nói chuyện, điện thoại lão phu nhân vang lên, là Giản Nhất Lăng gọi tới. Lão phu nhân vội tiếp điện thoại, "Bé ngoan, làm sao vậy? Có phải nhớ bà nội hay không? Muốn bà nội ngày mai qua đó với con hay không?" Bé ngoan nhà mình rất ít khi xa nhà, tuy rằng lần này có Duẫn Mạch đi cùng bên người, lão phu nhân cũng không thực yên tâm. "Không, không phải cái này." Giản Nhất Lăng có điểm không biết nên mở lời với lão phu nhân như thế nào, dừng một chút, sắp xếp lại từ ngữ một chút, "Bà nói với ông nội, con đã phát tư liệu, hữu dụng." Loại chuyện chạm đến quan hệ gia đình này, Giản Nhất Lăng nói chuyện liền có điểm gập ghềnh. Lão phu nhân vội nói với lão gia tử, "Bé ngoan nói đã gửi cho ông tư liệu, lão nhân gia ông, mau mở ra xem đi!" Lão gia tử vẫn luôn ở trong thư phòng vì chuyện của Giản gia phát sầu, không có xem tin tức. Sau khi lão phu nhân nhắc nhở, ông mới mở ra di động, thấy được cháu gái ngoan gửi tin tức cho ông. Sau khi mở ra, lão gia tử chấn kinh rồi. Này đó tư liệu.. Lão phu nhân thấy thế cũng nghiêng người qua tới, cùng lão gia tử nhìn nội dung, sau đó cũng lộ ra sự kinh ngạc. Lão phu nhân mở loa, "Bé ngoan, mấy tư liệu này con từ đâu mà có?" "Bạn con." "Con hãy cảm ơn người bạn kia." "Ân." Giản Nhất Lăng lên tiếng, tạm dừng một chút sau đó tiếp tục nói, "Chúng ta đem tiền đều đưa cho Vũ, Vũ Bác được không?" Yêu cầu của Giản Nhất Lăng làm nhị lão đều dừng lại. Bọn họ nhìn tư liệu trên tay, nghiêm túc mà suy nghĩ đề nghị này của Giản Nhất Lăng.
Chương 418: Hy vọng đây là quyết định đúng đắn Bấm để xem Chỉ cần trong nhà có thêm người, mặc kệ là đứa trẻ mới sinh, hay là con dâu mới vào cửa, hai vợ chồng già đều sẽ phân cho bọn họ cổ phần. Nhưng lớn nhất vẫn nằm trong tay lão gia tử cùng lão phu nhân. Giản Thư Hình cùng Giản Thư Hoằng trước mắt cũng chỉ có quyền quản lý công ty cùng một phần nhỏ cổ quyền. Lão gia tử ký. Ký vào giấy chuyển nhượng. Giản Vũ Bác chính là cổ đông lớn nhất trong công ty của Giản gia. Lão phu nhân bên cạnh nói, "Còn có một phần kia của em gái con, con bé hiện tại không có ở nơi này, chờ thêm hai ngày con bé thi đấu xong trở về, con lại qua đây một chuyến, con bé nói phần của con bé cũng đưa cho ngươi." Giản Vũ Bác tạm dừng một chút. "Con không cần của con bé." Giản Vũ Bác cự tuyệt. Sau đó cầm giấy chuyển nhượng cổ quyền của lão tử, lập tức rời khỏi thư phòng của lão gia tử. Nhìn bóng dáng Giản Vũ Bác rời đi, lão phu nhân tràn đầy lo lắng mà nói, "Hy vọng chúng ta quyết định lần này là đúng đắn.." ### Thời điểm ăn cơm buổi tối, mọi người ở trong khách sạn đều dùng cơm trong đại sảnh. Đây là địa điểm mà ban tổ chức an bài cho mọi người. Ngày hôm qua cùng thời điểm, Giản Nhất Lăng bọn họ đều ở trong phòng của mình dùng cơm không có xuống dưới. Hôm nay mọi người cùng đến dùng cơm trong đại sảnh. Tiến vào đại sảnh, ánh mắt của những người khác đều rơi xuống trên người mấy người. Tràng thi đấu tiến hành ngày hôm nay, trận đấu của [Thịnh khí lăng nhân] với chiến đội nước ngoài không khỏi nghi ngờ là xuất sắc nhất. Đến bây giờ nhiệt độ bàn tán về đề tài này ở trên mạng như cũ vẫn là trận đánh kia của [Thịnh khí lăng nhân] . Nhân khí so với các chiến đội khác là cao hơn hẳn. Tần Du Phàm cũng ở đây, cô ấy cùng chiến đội mà mình đầu tư cùng nhau tới ăn cơm. Sau khi Tần Du Phàm nhìn thấy Địch Quân Thịnh, trực tiếp đi về hướng của anh. "Địch thiếu." Tần Du Phàm nở nụ cười trên mặt, khí chất giỏi giang, biểu tình tự tin. Địch Quân Thịnh vẫn là như cũ, đối với Tần Du Phàm nhìn như không thấy. Tần Du Phàm cũng không cảm thấy xấu hổ, "Địch thiếu, chuyện lúc trước là tôi không đúng, không có biết rõ ràng liền muốn tặng cho anh phần lễ vật kia." "Tự quyết định." Địch Quân Thịnh cười nhạo một tiếng. Không có ai yêu cầu phần lễ vật kia, cũng không có ai tức giận. "Địch thiếu giống như đối với tôi có thành kiến?" Tần Du Phàm hỏi. "Chưa nói tới." Địch Quân Thịnh ngữ khí vô cùng lãnh đạm. Nói xong liền cũng không quay đầu lại mà cùng đồng đội của mình đi về một góc bàn trống ở nơi xa. Tần Du Phàm cười cười, cũng không sinh khí. Đội viên [Truy vân trục thắng] nhìn thấy đều đau lòng cho lão bản của bọn họ. Tuổi tác các đội viên cùng Tần Du Phàm đều không sai biệt lắm. Ở trong mắt bọn họ, Tần Du Phàm không chỉ có xuất thân tốt, càng là người có năng lực có ý tưởng. Trong cảm nhận của bọn họ mà nói cô ấy là nữ thần cũng không quá. Một người nữ sinh tốt như vậy, Địch Quân Thịnh lại đối với cô ấy lãnh đạm như thế. Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, công nhiên làm cho cô ấy khó coi. Cái người cùng Vu Hi cãi nhau, thành viên của chiến đội [Vô tưởng tựa lãng] bên cạnh lúc này nhìn thấy Địch Quân Thịnh và Giản Nhất Lăng, ánh mắt như cũ không tốt. Hắn ở thời điểm Địch Quân Thịnh bọn họ đi ngang qua, cố ý đề cao thanh âm cùng đồng đội của mình nói. "Có mấy người chỉ thắng một trận thi đấu mà thôi, trên mạng liền làm như bọn họ trở thành chiến đội quán quân, chậc chậc chậc." "Đúng vậy, nhưng, Bành kiệt, đừng theo chân bọn họ náo loạn." Đồng đội khuyên bảo. "Tôi bất quá là trình bày một sự thật, lại không muốn nháo với ai." Bành kiệt trả lời. Đồng đội nhỏ giọng nói, "Cậu ban đầu tức giận với bọn họ cũng bởi vì lời đồn đại nói bọn họ mua danh ngạch, mà bạn của cậu vừa vặn đứng ở vị trí 21, không được tham gia thi đấu, nhưng mà hiện tại bọn họ đã chứng minh rồi, cậu không cần thiết theo chân bọn họ tức giận." "Cậu quản tôi nhiều như vậy làm gì? Chẳng lẽ cậu muốn tôi đi theo bọn họ xin lỗi sao?" Người đồng đội lại không tiếp tục khuyên bảo.
Chương 419: Ồn ào đến gia Bấm để xem Bành Kiệt không để ý tới lời khuyên của đồng đội, tiếp tục chế giễu, "Ngày mai thi đấu ai thắng ai thua còn không biết đâu, trên mạng liền ở nơi đó nói chúng ta phải thua không thể nghi ngờ, a, kẻ có tiền thật là không đau lòng bỏ chút tiền mướn thuỷ quân nha." Ngày hôm qua, Bành Kiệt cùng Vu Hi cãi nhau, mọi người ở đây đều thấy. Hắn không muốn thừa nhận chính mình sai, vậy cần thiết lại tìm ra điểm sai lầm của chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] . Bằng không liền biến thành tất cả đều là hắn sai rồi. Bành Kiệt lời trong lời ngoài đều là đang nói Giản Nhất Lăng và Địch Quân Thịnh bọn họ đã dùng tiền tạo thế cho mình. Không có người nào để ý đến hắn, Bành Kiệt lại lẩm nhẩm lầm nhầm một hồi lâu, không cần nói tên họ, nhưng mà những người ở đây ai có thể nghe hiểu được tiếng Trung, đều có thể nghe hắn đang diss bốn người [Thịnh khí lăng nhân] . (*) (*) diss: Là một thuật ngữ trong âm nhạc, đặc biệt là dòng nhạc hip hop dùng để chỉ những ca khúc được sáng tác để công kích, chỉ trích, chế giễu người khác, sau này nó được sử dụng rộng rãi hơn. Hắn ríu rít mà nói đại khái khoảng nửa giờ, Địch Quân Thịnh ngồi ở bàn bên cạnh bỗng nhiên mở miệng. "Phiền, ồn ào, ngực gia đau." Lời vừa nói ra, người chung quanh nhưng thật ra cũng chưa có phản ứng gì, chỉ có Tần Du Phàm lắc đầu cười khẽ, dùng ánh mắt xem kịch vui nhìn về phía cái người không ngừng gây phiền Bành Kiệt kia. Giản Nhất Lăng vẫn là lần đầu tiên chính tai nghe được Địch Quân Thịnh nói lời này. Ngược lại không phải anh không thường nói, mà là lúc trước không có cơ hội để anh nói lời này. Phàm là những người có chút nhãn lực, đều sẽ không ở trước mặt anh lặp đi lặp lại mà làm phiền anh. Hôm nay cái tên đội viên của [Vô tưởng tựa lãng] này hiển nhiên không có cái nhãn lực kia, hắn đem Địch Quân Thịnh trở thành người bình thường. Hắn chỉ biết chiến đội bốn người ở trước mặt hắn này là những người có điều kiện gia đình đều rất không tồi. Nhưng rốt cuộc là không tồi đến thế nào, hắn cũng không biết, càng thêm không biết Địch Quân Thịnh là một người khó dây vào như thế nào. Khi Địch Quân Thịnh nói xong lời này, những người vệ sĩ nguyên bản an tĩnh đứng ở một bên liền tiến lên. Nhìn thấy bọn họ đem một bàn bốn người của chiến đội [Vô tưởng tựa lãng] kia bao vây quanh. Bành Kiệt thấy thế, có chút hoảng hốt, nhưng vẫn là vịt chết mỏ vẫn còn cứng, "Các ngươi muốn làm gì? Muốn chơi bẩn sao? Đánh nhau chính là bị hủy bỏ tư cách thi đấu! Tôi hiện tại liền đem hành vi vô sỉ của các người vạch trần ra ngoài ánh sáng! Phơi ra trên mạng, xem còn ai ủng hộ các người!" Khi hắn móc di động ra, lại phát hiện di động đã đen ngòm, đều không thể mở được, căn bản không có cách nào chụp ảnh quay video. "Di động của tôi như thế nào lại tắt đen ngòm?" Đồng đội của hắn bên cạnh thấy thế, cũng nhìn thoáng qua di động của mình, phát hiện di động bọn họ cũng đều đen. Thực hiển nhiên chuyện này cùng với mấy người vệ sĩ này là có quan hệ. Vừa rồi di động của bọn họ còn đều tốt, sau khi mấy người vệ sĩ này vây quanh bọn họ, di động bọn họ liền tự nhiên mà đen ngòm. Bọn họ cho rằng vệ sĩ của Địch Quân Thịnh chỉ có nắm đấm, biện pháp đối phó người là động nắm tay đem người ấn ở trên mặt đất đấm một lúc? Kia hắn thật sự đem Địch Quân Thịnh còn có Địch gia đều nghĩ đến quá mức đơn giản. Bọn họ muốn động một người, trước nay đều không cần dùng bạo lực. Chỉ chốc lát sau, khi di động bọn họ khôi phục lại bình thường, Bành Kiệt nhận được điện thoại của chính người nhà gọi tới. Một cú điện thoại làm cho Bành kiệt trên mặt không còn huyết sắc. Hắn mờ mịt đứng dậy, đôi mắt nhìn về phía Địch Quân Thịnh. Hắn biết mấy người vệ sĩ này đều là thủ hạ của người này, cho nên cũng biết chuyện này là người này làm ra tới. Bành Kiệt trong mắt đầy khiếp sợ mà nhìn anh. Hắn chính là nói mấy người này có mấy câu, sau đó người này thế nhưng đem ba mẹ cùng với chị gái của mình đều sa thải khỏi công ty.. Bành Kiệt mờ mịt đứng dậy, vừa muốn đi qua chỗ của Địch Quân Thịnh. Nhưng chỉ bước ra một bước, con đường phía trước đã bị vệ sĩ chặn. Địch Quân Thịnh đang ăn cái gì, nhìn thoáng qua bên này, không chút để ý mà nói một câu, "Ngày mai thi đấu, nếu các ngươi thi đấu thắng, ta làm cho nhà của ngươi khôi phục lại nguyên trạng, ngươi nếu thua, cũng đừng suy nghĩ nữa."