MỐI TÌNH ĐẦU CỦA TÔI Tác giả: RAIN SKY Các bạn có tin rằng vào tình yêu sét đánh không? Cái thứ mà 'yêu từ cái nhìn đầu tiên 'ấy. Câu chuyện của tôi cũng chính bắt nguồn từ đấy, chúng làm cho tôi biết cảm giác "yêu đơn phương" là một cảm xúc như thế nào. Bây giờ thì các bạn cùng với tôi hồi tưởng quá khứ ấy một chút nhé. Lúc đó tôi chỉ là một cô gái 17 tuổi, một độ tuổi mới lớn và khoảng thời gian ấy là đẹp nhất của tuổi học trò. Sắp tới tôi phải chuẩn bị cho kì thi THPTQG có thể nói kì thi ấy quyết định cuộc đời tôi sẽ đi về đâu. Tôi đăng kí vào một lớp học thêm toán có rất nhiều bạn học ở các trường cũng về đây học, tôi bước vào trong lớp với một cảm xúc hơi bỡ ngỡ, ngại ngùng vì tôi chẳng quen một ai cả. Sau nhiều tháng ngày được tiếp xúc với mọi người thì tôi cũng quen và cởi mở hơn, một buổi chiều tôi đang chuẩn bị xách cặp đi về thì bỗng trời đổ cơn mưa tôi thì lại không mang ô nên đành phải ở lại lớp học thêm đợi khi nào cơn mưa tạnh rồi đi về. Nhưng trong lớp học đấy không chỉ có mình tôi đợi mà còn một người nữa bạn ấy tên là Phong, phong là một người khá ít nói có chút hơi lạnh lùng. Hai đứa mở sách ra ôn bài không ai hỏi nhau một câu nào cả khiến không gian trở nên tĩnh lặng chỉ nghe thấy tiếng những giọt mưa rơi ở trên mái nhà xuống. Lớp học thêm tan từ 16h đợi đến bây giờ là 17h30' mưa vẫn chưa ngớt, mà còn mưa to hơn. Trong đầu tôi có ý định chạy mưa về nhưng lại sợ cảm, mất mấy buổi học nên tôi gạt bỏ ý định đấy và chỉ ngồi ôn bài. 30' sau cơn mưa tạnh hẳn tôi phải tranh thủ thời gian này để chạy về nhà, từ lớp học thêm đến nhà tôi cũng phải mất đến 20' trời thì tối chỉ lác đác mấy cột đèn cao áp. Tôi sợ đi một mình giữa con đường không có bóng xe cộ đi lại vì giờ này mọi người đang ở nhà nhất là trời mưa như thế này nữa. Sau bao lâu suy nghĩ tôi sẵn sàng để chuẩn bị chạy một mạch về thẳng nhà. Thì Phong gọi tôi và hỏi muốn đi cùng, tôi cũng hơi bất ngờ vì lần đầu tiên cậu ấy chủ động hỏi tôi. Còn sao giờ nữa hai chúng tôi cùng nhau chạy, tôi gặng hỏi thì cậu ấy cũng trả lời, hai đứa vừa chạy vừa nói chuyện đến được nửa đoạn đường thì trời lại đổ cơn mưa tầm tã nhưng cũng may mắn đến được trọ của Phong ở gần đấy cậu ấy đưa cho tôi chiếc ô để đi về không dính mưa hành động của cậu ấy đã khiến tôi có chút gì đấy động lòng. Nói thật ra tôi chưa bao giờ cầm đồ của người khác giới bao giờ cả. Ngày hôm sau tôi đến lớp mang ô trả thì nghe mấy bọn cùng lớp bảo cậu ấy chuyển lớp và không học ở đây nữa, nghe xong thì có chút hơi buồn không biết làm sao nữa, tôi đi qua phòng trọ của phong định trả ô nhưng thấy khóa ngoài mà tôi lại muốn đưa trực tiếp để gửi lời cảm ơn đến Phong vì chiều hôm ấy. Nhưng cứ ngày qua ngày tôi không thể nào gặp được, tôi đi vào chỗ trọ của Phong thì bác chủ trọ có nói bạn ấy chuyển đi rồi, còn chuyển đi đâu thì bác ấy cũng không rõ. Đáng trách thay tôi còn không biết Phong học trường nào lớp nào để tận tay trả nhưng có lẽ giữa hai chúng tôi không có 'Duyên' kể từ chiều hôm ấy chúng tôi không gặp lại nhau một lần nào. Tôi nhận ra rằng mình đã yêu thầm cậu ấy trong suốt thời gian qua, luôn để ý những hành động nhỏ nhất đến cử chỉ, hành động, lời nói trong những buổi học thêm. Tôi đã yêu từ cái nhìn đầu tiên khi nhìn thấy cậu bởi tính cách lạnh lùng, ít nói điều đó lại thu hút tôi và mối tình này cũng chính là mối tình đầu tiên của tôi yêu thầm một ai đó. Cảm ơn cậu đã cho tôi biết yêu đơn phương một ai đó có cảm xúc như nào. Còn chiếc ô này tôi sẽ giữ thật cẩn thận để khi chúng ta có duyên gặp lại tôi sẽ trả lại cho cậu . Cảm ơn cậu, mối tình đầu của tôi. - tác giả: RAIN SKY.