Truyện Teen Lí Do Mà Anh Không Biết - Ann Li

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Ann Li, 8 Tháng năm 2021.

  1. Ann Li

    Bài viết:
    0
    Lí do mà anh không biết

    Tác giả: Ann Li

    Thể loại: Truyện hiện đại

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Ann Li

    [​IMG]

    Giới thiệu​

    An Li và Quách Minh Hoàng là cặp đôi từ cấp 3, tình yêu của họ khiến mọi người ngưỡng mộ vì sự bình dị và sâu đậm. Mọi bi kịch bắt đầu khi An Li và Minh Hoàng lên đại học, 2 người họ phải xa nhau, An Li thi vào đại học y còn Minh Hoàng theo nguyện vọng của mẹ quyết định trở thành một sĩ quan quân đội. Vì một lí do không thể nói An Li quyết định chia tay Minh Hoàng, cứ ngỡ chuyện tình của họ sẽ kết thúc ở đây. Thế nhưng nhiều năm sau định mệnh lại khiến họ gặp nhau và rồi sự đau khổ lại bắt đầu. Liệu sau bao sóng gió hai người có đến được bên nhau

    "Minh Hoàng, mình chia tay đi. Em xin lỗi"
     
    Admin, victoriakkĐường Lam Nguyệt thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng năm 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Ann Li

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Không ngờ lại gặp được anh

    Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng chiếu qua khe hở trên khung cửa sổ, ánh nắng dịu dàng ấy chiếu đến người con gái xinh đẹp đang ngủ say trên giường đôi mắt cô nhắm lại để lộ hàng lông mi cong vút. Đôi chân trắng ngần đang đè lên con gấu nhỏ

    Reng reng reng tiếng chuông đồng hồ báo thức kéo An Li đang trong giấc ngủ sâu bừng tỉnh dậy. Cô đưa tay tắt chiếc đồng hồ cạnh giường. Đôi mắt xinh đẹp hé mở nhìn ánh nắng bên ngoài cửa sổ. An Li ngồi bật dậy vừa chạy vào nhà vệ sinh vừa than vãn.

    - Haizz bao giờ mới được ngủ một giấc ngon lành đây.

    Chỉ trong vòng 20 phút An Li với bộ dạng xinh đẹp bước ra khỏi nhà vệ sinh. Cô mặc chiếc váy màu xanh thân liền bên ngoài khoác một chiếc áo mỏng. Mặc dù phong cách ăn mặc không quá cầu kì nhưng An Li luôn toát ra vẻ thanh lịch và xinh đẹp. Đối với An Li cô không hề ưa thích trang điểm, để ra ngoài cô chỉ đánh chút son và sử dụng chút kem chống nắng. An Li nhanh chóng vào bếp chuẩn bị bữa sáng, cô nấu ăn và ăn sáng chỉ mất một ít thời gian. Rồi cô nhanh chóng thu dọn và ra khỏi nhà

    Chỉ trong 30 phút sau cô đã có mặt tại bệnh viện. An Li hiện đang làm bác sĩ tâm lí cho một bệnh viện nhỏ ở thành phố S. Mặc dù công việc có vất vả vì ở đây có khá nhiều bệnh nhân nhưng đãi ngộ cũng không tồi với An Li thế là quá tuyệt. Theo thói quen, cô rảo bước thật nhanh đến bàn tiếp tân ở ngoài sảnh bệnh viện.

    - Hôm nay tôi có bệnh nhân nào không. Cô vui vẻ mỉm cười và nói với cô y tá đang trực ở đó.

    - Hôm nay chị có 3 bệnh nhân đặt lịch trước. Vừa nãy giám đốc có nới với em nếu chị đến thì lên văn phòng gặp anh ấy.

    An Li tỏ vẻ hơi lo lắng nhưng vẫn đáp lại

    - Được rồi, cảm ơn cô

    An Li bước vào phòng làm việc của mình. Cô cởi áo khoác ngoài mặc áo blouse trắng rồi bước đến phòng làm việc của giám đốc

    - An Li cô đến rồi. Cô ngồi xuống trước đi. Giám đốc vừa cười vừa nói với cô.

    Đối với An Li vị giám đốc này được coi là vị cứu tinh của đời cô, vào lúc cô chật vật kiếm việc nhưng không có ai chịu nhận, chính anh đã đồng ý cho cô làm việc tại bệnh viện này

    - Giám đốc, anh tìm tôi có việc gì không ạ. An Li cũng vui vẻ đáp lại

    - Thật ra cũng khá khó nói. Vị giám đốc khoảng chừng 40 tuổi ái ngại nói với An Li. Thấy cô không nói gì anh lại nói tiếp

    - Sắp tới theo chỉ thị của cấp trên bệnh viện chúng ta phải cử một bác sĩ tâm lí đến giúp đỡ học viện quân sự T trong vòng 1 năm. Để có thể tư vấn tâm lí cho các chiến sĩ ở đó. Theo tôi thấy cô là thích hợp nhất

    - An Li cô yên tâm sau việc này chắc chắn cô sẽ được thăng chức và tăng lương gấp 3 lần. Cô suy nghĩ thế nào?

    Ban đầu An Li hơi sững người cô chần chừ một chút nhưng cũng tươi cười đáp lại

    - Giám đốc cho tôi suy nghĩ 1 ngày có được không

    - Được chứ. Ngày mai nếu có quyết định thì thông báo với tôi. (

    Sau khi rời phòng giám đốc, cô về lại văn phòng của mình tiếp tục thực hiện công việc mà hằng ngày cô vẫn thường làm. Hôm nay có khá ít bệnh nhân nên An Li được về sớm hơn mọi ngày cô liền gọi người bạn thân cúa mình ra quán cà phê để trò chuyện.

    - Này Dương Linh hôm nay đại tỷ được nghỉ sớm, cậu có rảnh không đến quán cà phê đi hôm nay mình bao

    - Trời! Đến chứ, cậu bao mà (Đầu dây bên kia đáp lại bằng giọng vui vẻ)

    Khi An Li đến quán cà phê thì đã thấy Dương Linh ngồi ở đó để chờ cô rồi. Dương Linh là người bạn tốt nhất của An Li, hai người quen nhau từ thời đại học vì học chung một lớp. Dương Linh luôn là cô gái vui vẻ, xinh đẹp nhất mà An Li từng biết. An Li đi tới vỗ vai cô bạn của mình

    - Sao cậu đến sớm thế

    - Nghe nói được bao nên mình tới sớm để ăn được nhiều chứ sao (Dương Linh quay lại tươi cười nhìn An Li)

    Cô nhanh chóng ngồi cuống đối diện Dương Linh

    - Sao hôm nay lại mời mình. Có chuyện gì cần chị đây tư vấn à

    - Quả không hổ bạn thân của mình. Bái phục, bái phục

    Tiếp sau đó là tiếng cười vui vẻ của Dương Linh

    - Mình là ai chứ. Chuyện của cậu mình nắm rõ trong lòng bàn tay. Sao nào, nói đi

    An Li tường thuật lại câu chuyện sáng nay của mình

    - Cậu nghĩ thế nào Dương Linh.

    - Mình thấy cũng khá tốt đấy. Nhưng chắc là sẽ vất vả, nghe nói vào trong quân đội là khổ lắm đấy

    - Mình biết, nhưng lại được tăng lương gấp 3 lần, nó hấp dẫn quá. Có thể nhờ nó mà mình sẽ nhanh chóng trả được nợ. An Li nhìn ra bên ngoài, đôi mắt cô hơi cụp xuống nhỏ giọng nói

    - Thế thì cậu cứ đi đi, mình tôn trọng quyết định của cậu. Dương Linh nhìn cô bạn của mình, cô quá hiểu An Li, những nỗi đau mà cô phải chịu ẩn sau nụ cười tươi rói mỗi khi gặp mọi người

    - Um vậy mình sẽ đi. Nhưng chắc mình sẽ nhớ cậu lắm đó. Nói rồi An Li tiến lại ôm Dương Linh

    Sau đó hai cô gái lại luyên thuyên đủ loại chuyện trên trời dưới bể

    Về đến nhà đã là 10 h khuya, tay chân An Li rã rời cô nằm lên giường. Dương Linh này cũng thật là đi mua sắm không biết bao nhiêu đồ, khiến cô phải chạy theo mệt nhừ cả chân, đã thế còn bắt cô xách 2 túi đồ nặng khiến hai tay cô như muốn gãy ra. Nhưng cũng vì thế An Li không còn sức để nghĩ ngợi linh tinh nữa. Cô buông mình xuống giường, ngủ quên lúc nào không hay. Đang trong giấc nồng, An Li bừng tỉnh dậy, cô chợt nhớ ra việc mình cần làm, cô lấy chiếc điện thoại đặt trên đầu giường ra gọi:

    - Giám đốc, tôi suy nghĩ kĩ rồi tôi sẽ đi

    - Được, tốt quá. Thế ngày mai cô cứ ở nhà nghỉ ngơi và chuẩn bị đi. Công việc của cô tôi sẽ sắp xếp người thay thế, cô yên tâm. Ngày mai cô sẽ nhận được email xác nhận chính thức.

    - Được, cảm ơn anh

    Sáng hôm sau khi An Li tỉnh dậy đã là 10 h trưa. Lâu lắm rồi cô chưa được ngủ một giấc ngon lành thế này. Theo thói quen sau khi tỉnh dậy An Li lại đi vệ sinh cá nhân. Cô tự chuẩn bị bữa sáng cho mình một bữa tràn đầy dinh dưỡng. An Li thong dong thưởng thức bữa sáng tuyệt vời của mình. Cô mở điện thoại để xem emai

    "Học viện quân sự T

    Cảm ơn bạn đã chấp nhận tham gia giúp đỡ học viện chúng tôi

    Ngày 4/6/201X mời bạn đến học viện chúng tôi để bắt đầu công việc. Chúng tôi lưu ý rằng vì là môi trường quân đội nên bạn chỉ mang những vật dụng cần thiết.

    Rất mong gặp được bạn sớm nhất."

    An Li thở dài

    - Haizz thế là 3 ngày nữa đã phải đi rồi mình còn chưa kịp chơi bời gì mà thật là chán quá đi

    Thế rồi thời hạn 3 ngày đã đến, sau khi chia tay trong nước mắt với cô bạn Dương Linh, An Li lên máy bay đến thành phố X. Học viện quân sự T nằm tận thành phố X khá xa so với nơi cô đang ở, làm cô muộn phiền rất nhiều vì không thể gặp cô bạn Dương Linh được nữa

    Sau một giờ đồng hồ ngồi máy bay cuối cùng An Li cũng tới được học viện quân sự T. Đến cùng với cô có mấy cô gái khác. Chắc là những bác sĩ từ các bệnh viện khác. Trong lúc chờ đợi An Li có làm quen được với một cô gái tên Chu Tiểu Mạt, cô ấy cũng là bác sĩ tâm lí giống cô nhưng ít hơn 2 tuổi. Tiểu Mạt tính tình vui vẻ hòa đồng thấy An Li một mình nên tới bắt chuyện với cô trước làm cho cô cũng vui vẻ hơn phần nào

    Chờ đợi khoảng 15' thì cũng có người ra đón. Đó là một sĩ quan khá trẻ tuổi nhưng nét mặt nghiêm nghị

    - Chào các bác sĩ, sau đây mọi người theo tôi chúng ta sẽ tới khu huấn luyện

    Nói rồi vị sĩ quan trẻ bước đi mọi người lần lượt theo sau. Tiểu Mạt ôn tay An Li và nói

    - Nhìn mặt nghiêm thật đó. Ngày tháng sau này không biết sẽ sống sao đây.

    An Li chỉ vỗ tay Tiểu Mạt và cười

    - Em yên tâm, không sao đâu

    Sau một hồi đi bộ cuối cùng mọi người đã tới khu huấn luyện. Chờ đợi họ là một vị sĩ quan, nhìn dáng người cao ráo, thân hình rắn chắc đang quay lưng về phía bọn họ. Vị sĩ quan trẻ cất tiếng

    - Đây là người sẽ huấn luyện mọi người trong 3 tháng sắp tới. Anh ấy tên là Quách Minh Hoàng

    Quách Minh Hoàng cái tên khiến An Li giật mình là anh ấy ư, sao anh ấy lại ở đây được, không phải đâu An Li mày đừng sợ chỉ là tên giống nhau mà thôi. An Li cố chấn tĩnh bản thân mình

    Vị sĩ quan kia quay mặt lại, gương mặt sáng, chiếc mũi cao, đôi mặt đen đầy sự huyền bí nhìn mọi người một cách đầy nghiêm nghị. An Li ngẩng mặt nhìn anh, ánh mắt hai người chạm nhau, An Li nhìn trông mắt anh ánh lên chút dao động. An Li sững người đôi mắt đó, chiếc mũi đó đúng thật là anh rồi. Lòng An Li cuộn trào. Những cơn đau lại bắt đầu âm ỉ. Cô không thể tưởng tượng nổi ngày này sẽ đến. Phải làm thế nào đây
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng năm 2021
  4. Ann Li

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Kí ức quay về

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lớp 11A3 Trường THPT Kinh Bắc

    "Này, An Li năm nay cậu ngồi ở đâu mình sẽ đi theo cậu" Giản Tâm cô bạn ngồi cùng bàn với An Li năm lớp 10 chạy đến khoác vai An Li vui vẻ nói

    "Chắc là bàn thứ 2 đi, ngồi đó quạt mát, học tập cũng dễ dàng hơn"

    Trong thoáng chốc mọi người đều đến lớp đông đủ, ai ai cũng nhanh chóng chọn bàn, tìm cho mình một chỗ ngồi ưng ý nhất. Tất cả các bạn học đều dần dần được lấp đầy. An Li ngẩng mặt, trước mắt cô là một tấm lưng to lớn, mang đầy vẻ vững chãi. Cậu bạn bàn trên quay xuống vui vẻ cười nói với An Li

    - Chào cậu lớp phó học tập, năm nay có gì giúp đỡ mình nhé

    Minh Hoàng cười ánh mắt toát lên đầy sự phấn khích và vui vẻ. An Li cũng nhanh chóng cười đáp lại. Thật ra với An Li cô không có quá nhiều ấn tượng với Minh Hoàng. Cô biết rằng đó là cậu bạn cùng lớp thường đi chung đường với cô. Cả năm học lớp 10 hầu như cả hai chả nói với nhau được câu nào.

    An Li quay sang nói với cô bạn cùng bàn

    - Này, Giản Tâm cậu có biết gì về bạn Minh Hoàng lớp chúng ta không

    - Biết chứ, cậu ta nổi tiếng học dốt nhất lớp mình còn gì. Haizz cậu đúng thật là chỉ biết học tập chẳng biết sự đời gì cả

    Sau đó cả hai cùng tán ngẫu, nói về kì nghỉ hè của mình. Một lát sau, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp, thật may cho lớp An Li, cô Tống Thiếu Tâm năm nay lại tiếp tục làm chủ nhiệm lớp

    Sau khi phân phó một số việc, quyết định giữ lại ban cán sự lớp như năm cũ. Cô Tống bắt đầu đề xuất một kế hoạch

    - Năm nay để lớp ta đạt thành tích tốt hơn năm trước cô quyết định sẽ tổ chức học nhóm cho các bạn. Mỗi nhóm sẽ cử ra một bạn học tốt kèm một số bạn học yếu. Bây giờ cô sẽ phân nhóm

    An Li – Quách Minh Hoàng – Tống Tuấn Minh vào một nhóm

    * * *

    Những ngày sau đó, cứ sau mỗi giờ học nhóm của An Li lại ở lớp học, nhờ đó mà thành tích học tập của Minh Hoàng cũng tiến bộ lên rất nhiều. An Li và Minh Hoàng ngày càng trở nên thân thiết, anh bắt đầu đợi cô cùng đi học rồi cùng nhau về nhà. Chẳng biết từ lúc nào lòng An Li bỗng có chút xao xuyến, một cảm giác kì lạ mà cô chưa bao giờ có được. Mỗi lần nhìn thấy Minh Hoàng cô đều rất vui, cô bắt đầu cảm thấy buồn mỗi khi cậu ấy không đến lớp, cảm thấy khó chịu khi cậu nói chuyện với người con gái khác. Thì ra cô đã bắt đầu thích anh rồi.

    Mối quan hệ của anh và cô ngày càng trở nên tốt đẹp, dần già họ trở thành những người bạn thân. Họ tâm sự với nhau những câu chuyện về gia đình, thầy cô, bạn bè. Nhưng cũng chính vì thế An Li đã biết được một sự thật khiến trái tim cô quặn thắt.

    - Này Minh Hoàng, hiện giờ cậu có thích ai không?

    - Mình ư, có chứ là Triệu Vy đó

    An Li bỗng giật sững người, thì ra bấy lâu nay người cậu ấy thích không phải là mình, là do mình tự ảo tưởng. Triệu Vy xinh đẹp, giỏi giang là lớp trưởng của lớp được nhiều người theo đuổi, Triệu Vy luôn hòa đồng, nhiệt tình còn cô thì chẳng có gì ngoài việc chỉ biết học tập thì có ai thích cô được chứ. An Li cố kìm lòng để nước mắt không rơi, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy buồn như vậy. Ánh mắt An Li trĩu xuống để Minh Hoàng không thấy bộ dạng sắp khóc đáng xấu hổ của mình. Ngay lúc này, An Li ước rằng mình chưa từng hỏi câu hỏi đó. Là do cô đã quá tự tin vào bản thân mình, nghĩ rằng Minh Hoàng anh cũng sẽ thích cô. Nhưng giờ cô sai rồi, cô sai thật rồi

    - Cậu sao thế An Li. Tiếng gọi của Minh Hoàng kéo cô về với thực tại

    Cô ráng cười, một nụ cười gượng gạo

    - Thế là tốt, Triệu Vy rất tốt

    - Còn cậu thì sao, cậu thích ai không

    - Mình thì thích ai cho được chứ, mình chỉ thích học thôi

    Lúc đó, An Li thật sự muốn nói ra Minh Hoàng mình thích cậu, nhưng câu nói đó cứ nghẹn ở cổ họng không thể thốt ra được. Từ hôm đó An Li quan sát Minh Hoàng nhiều hơn, anh đối xử với Triệu Vy rất tốt, vì cô ấy anh sẵn sàng tham gia những hoạt động, vì Triệu Vy thích người học giỏi anh càng ra sức phấn đấu học tập hơn. Lòng An Li nặng trĩu mỗi khi thấy Minh Hoàng, cô sợ rằng nếu một ngày cô thổ lộ tình cảm đó thì tình bạn giữ cô và anh sẽ chấm dứt, cô không thể ở gần anh được nữa. An Li bắt đầu tìm cách lảng tránh Minh Hoàng, cô cố tình đi học sớm hơn, về học muộn hơn, giả vờ ngủ mỗi khi lên lớp. An Li cứ ngỡ lảng tránh như thế tình cảm của cô dành cho Minh Hoàng sẽ hết, nhưng cô đã sai, thứ tình cảm đó lại càng bùng cháy mãnh liệt mỗi khi cô nhìn thấy anh, những khi anh quay xuống cười với cô, mỗi khi anh nghiêm túc học tập

    "Minh Hoàng, mình thích cậu"
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...