Tìm nơi đâu yêu dấu thuở ban đầu - Thùy Minh - Tuổi đôi mươi chập chững bước vào đời Nhìn thế giới ngập sắc hồng rạng rỡ Lòng chẳng bận chút lo âu trăn trở Mối tình đầu mộng đẹp dệt vần thơ. Cứ ngu ngơ đi hết tuổi dại khờ Đâu đã trải hết buồn vui, ấm lạnh Đâu đã biết đời muôn vàn thử thách Có những điều chẳng giống tuổi đôi mươi. Áo trắng cô dâu bẽn lẽn bước bên người Tình thứ nhất gửi trao đời con gái Lòng hi vọng người cạnh bên sẽ mãi Nắm tay mình đi trọn một đời yêu. Tháng năm trôi mới thấm thía một điều "Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở" Câu thơ xưa một thời em cứ ngỡ Riêng chúng mình tình sẽ chẳng nhạt phai. Người năm nào nay đã sớm đổi thay Chẳng còn coi em là "cả thế giới" Vì cuộc vui anh sẵn sàng đánh đổi Thế giới của mình với thế giới ngoài kia. Chếnh choáng hơi men mới thập thững tìm về Gieo tủi hận lên mảnh mai phận gái Anh say giấc em một mình hoang hoải Lệ lăn dài vụn vỡ một niềm yêu. Tìm nơi đâu yêu dấu thuở ban đầu Tìm nơi đâu niềm tin vào hạnh phúc Mong ước giản đơn khi nào em có được Nắm tay người đi trọn một đời yêu?
Đừng! - Thùy Minh - Em chẳng mong một lần gặp gỡ Đường ngược chiều ta chọn bước qua nhau Dằm trong tim từng nhoi nhói buốt đau Qua năm tháng đã im lìm thiếp ngủ. Đừng nhắc nhớ những niềm riêng đã cũ Đừng xa gần: "Sưởi ấm lại trái tim" Trẻ dại đâu mà cứ mãi kiếm tìm Trong vô vọng những điều ta không thể?
Chẳng có gì là mãi mãi đâu anh -Thùy Minh - Chẳng có gì là mãi mãi đâu anh Cả tình yêu một thời em đã hứa Sẽ chứng minh bằng cuộc đời em đó Cũng chỉ là những xúc cảm mong manh. Bởi trái tim dù có đập trăm năm Cũng có lúc yếu mềm trong nước mắt Và tổn thương như ngàn con dao cắt Cứ âm thầm chia cách anh - em. Gắng gượng mỉm cười, gắng gượng vén vun Sao chẳng thể yêu như ngày xưa cũ? Trách lòng mình bao dung còn chưa đủ Mãi đau vì vết cắt của ngày xa. Lời giải nào cho bài toán đôi ta? Em trăn trở giữa đôi bờ buông - níu Sao nỗi đau chẳng khi nào vơi dịu Để em yêu anh như thuở ban đầu?
Chùm tứ tuyệt: Có ánh mắt chạm đôi lần đã nhớ - Thùy Minh - Lòng em sóng biển Bởi trót thương rụt rè không dám nói Em hóa lòng thành sóng biển khơi xa Giữa mênh mông triệu con sóng hiền hòa Biển giấu đáy phong ba, em giấu niềm riêng nhung nhớ. *** Tình yêu sét đánh Có ánh mắt chạm đôi lần đã nhớ Có nụ cười chỉ một thoáng đã say Người đi qua trao nhung nhớ tim gầy Em thổn thức nghe tiếng lòng vỗ sóng *** Dệt Xuân dệt nên mùa bằng sắc nắng Ngọt sai hoa trái, cỏ mượt mềm Anh dệt tim em bằng nỗi nhớ Khắc khoải vơi đầy đêm nối đêm. *** Nhận về nỗi nhớ Bởi yêu anh em nhận về nỗi nhớ Thoắt cuộn trào, thoắt lặng lẽ chơi vơi Đêm mênh mông đếm triệu triệu sao trời Bao tinh tú là bấy nhiêu mong nhớ. *** Miền nhớ Ngày anh đi trời xanh mênh mang nắng Mà lòng em mưa ướt những nhớ mong Nghe đêm đêm tiếng nức nở đáy lòng Thổn thức gọi tên anh trong miền nhớ. Yêu xa Em được gì khi hai đứa yêu xa Tàn đêm vẫn lang thang trong miền nhớ Thổn thức nơi tim, sắt se từng hơi thở Có được gì ngoài nỗi nhớ mông mênh? *** Biển nhớ Có những ngày lòng bỗng hóa phong ba Sóng níu sóng, xô em vào biển nhớ Em chơi vơi giữa bốn bề biển cả Chẳng thấy bến bờ giữa biển nhớ mênh mông. *** Đừng Chẳng thể nào hạnh phúc được cùng nhau Van anh đấy đừng lắng lo, han hỏi Đừng ân cần nhắc ngủ ngon mỗi tối Đừng trở về trong giấc nhớ đêm đêm.
Anh dệt tim em ngàn nỗi nhớ - Thùy Minh - Nắng dệt xuân hồng triệu tia trời lấp loáng Hoa dệt sắc màu đan muôn nẻo lưu hương Ong bướm dập dìu cho ngây ngọt mật đường Anh khắc khoải dệt tim em ngàn nỗi nhớ. Có phải hữu duyên, nên đôi lần gặp gỡ Cũng chỉ đôi lần ánh mắt thoáng chạm nhau Trò chuyện đôi câu, mà nhớ đến cuộn cào Gặp gỡ làm chi để đêm về thao thức? Để đếm trăng sao, để bao lần ngóng ước Một sớm dịu dàng anh bước đến bên em Tay nắm bàn tay trong nắng ngọt xuân mềm Mình dắt nhau đi đến miền yêu bất tận. Se sắt đông qua để xuân về hoa phấn Chim chóc cỏ cây tạc thanh sắc của mùa Anh lặng lẽ qua để muôn ngàn vương vấn Thổn thức tim gầy, tạc yêu nhớ canh khuya.
Chạm tay vào nỗi nhớ đi anh! - Thùy Minh - Chạm tay vào nỗi nhớ đi anh! Mình trở lại mùa xưa, mùa mộc miên thắp lửa Mình gần nhau, đan nhau từng hơi thở Thuở ban đầu e ấp tiếng yêu thương. Chạm tay vào nỗi nhớ đi anh! Mùa nắng đổ lung linh ngàn mắt lá Tay trong tay đi hết ngày nắng hạ Lưu bút nghẹn ngào gom yêu nhớ vào tim. Chạm tay vào nỗi nhớ đi anh! Mùa cúc nở sương chùng chình giăng lối Mình xa nhau trong cái hôn rất vội Thăm thẳm phương trời vẫn đau đáu niềm yêu. Chạm tay vào nỗi nhớ đi anh! Se sắt bấc cào từng cơn buốt lạnh Lòng vẫn ấm dẫu đôi bờ xa cách Nỗi nhớ gọi về bao yêu dấu ngày xa. Cùng nhau đi qua xuân ấm đông già Cùng nhau đi về miền xưa yêu nhớ Thì dẫu xa, hay gần như hơi thở Còn nhớ nhiều, còn yêu cháy con tim.
Hạnh phúc ngọt ngào sao quá đỗi mong manh - Thùy Minh - Lâu lắm rồi mình chẳng bước cùng nhau Tay nắm tay trên triền đê hút gió Anh nhẹ nhàng xoay bờ vai bé nhỏ Mi khép hờ em đón đợi một bờ môi. Lâu lắm rồi mình chẳng đến những nơi Ngày xưa vẫn bên nhau cà phê đắng Em hít hà nhành hồng anh vừa tặng Đong vơi đầy lên sóng mắt niềm yêu. Cũng lâu rồi chẳng thức suốt đêm thâu Kể nhau nghe những chuyện không đầu cuối Bờ vai em có vòng tay anh đón đợi Hạnh phúc ngọt ngào sao quá đỗi mong manh? Bởi tình yêu không chăm chút vén vun Chông chênh tựa chồi non trong bão lốc Em sợ lắm khi thấy lòng vơi rạo rực Vơi mong chờ, vơi nhớ một nụ hôn. Ưu tư thêm hoang hoải những đêm buồn Nhưng đâu thể níu neo từ một phía Trái tim em thương yêu vẫn tròn trịa Mà lòng anh sao đã nỡ lỏng lơi?
Mưa li biệt 1 - Thùy Minh - Trời đổ lệ giọt giọt buồn trắng đất Tan trong mưa tiếng thổn thức của lòng Chiều mưa cũ của những ngày đã cũ Chia xa rồi tình bỗng hóa hư không. Mưa li biệt 2 - Thùy Minh - Man mác giọt buồn rơi cứ rơi Mưa trắng đồi thung trắng cả trời Người xưa có nhớ chiều mưa cũ Một tiếng chia ly - biệt một đời.
Hai đường thẳng song song - Thùy Minh - Những hững hờ của cuộc tình đã cũ Ngọn lửa yêu chẳng đủ dậy men lòng Ấp ôm cũng lỏng lơi rồi thưa vắng Hai chúng mình.. hai đường thẳng song song..