Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 250: Muốn gặp Tiểu Lăng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi giọng nói run rẩy của Giản Duẫn Náo vang lên, Giản Duẫn Thừa biết rằng cậu ấy đã xem đoạn video chân tướng sự việc và biết chuyện gì đã xảy ra.

    "Đã nghĩ kỹ rồi sao?"

    Chuyện này đã đả kích Giản Duẫn Náo không hề nhỏ.

    Cậu ấy cần phải chuẩn bị, không chỉ tâm trạng của bản thân, mà còn cả những tình huống khác mà cậu ấy phải đối mặt khi gặp Giản Nhất Lăng.

    "Em nghĩ kỹ rồi."

    "Buổi tối anh đưa em về nhà cũ."

    Việc Giản Duẫn Náo ra ngoài sẽ không ảnh hưởng đến việc phục hồi chức năng sau này của cậu ấy.

    Cậu ấy có thể đi bất cứ lúc nào cậu muốn.

    Đêm đó, Giản Thư Hình, Ôn Noãn và Giản Duẫn Thừa cùng Giản Duẫn Náo, cả bốn người tập trung tại ngôi nhà cũ của Giản gia.

    Kết quả từ miệng lão phu nhân nghe được, Giản Nhất Lăng hôm nay cùng Giản Vũ Tiệp và Vu Hi đi ra ngoài.

    Cẩn thận hỏi lại mới biết, hôm nay là buổi biểu diễn của nhóm Jupiter ở thành phố Hằng Viễn, Giản Nhất Lăng và những người khác đi xem buổi biểu diễn của Jupiter.

    Lão phu nhân còn nói rằng Giản Nhất Lăng có thể đến nửa đêm nay mới về tới.

    Nghe vậy, bốn người trong gia đình trông rất thất vọng.

    Đặc biệt là Giản Duẫn Náo, ngay từ khi bước vào cửa, cậu đã cúi đầu không dám ngẩng đầu nhìn Giản lão phu nhân.

    Giản Thư Hình cau mày, tự hỏi làm sao con gái ông có thể ở bên ngoài muộn như vậy mới trở về?

    Nhưng khi lời nói đến môi, ông lại phải nuốt xuống.

    Bởi vì ông nhất định sẽ bị lão phu nhân mắng khi nói ra lời này, hơn nữa ông cũng không có chỗ để phản bác.

    Bây giờ họ không có quyền can thiệp vào chuyện của con gái họ.

    Lão phu nhân đã gật đầu đồng ý, họ còn có thể nói gì.

    Giản Duẫn Thừa lấy điện thoại di động ra và gọi, nhờ người mua vé Jupiter cho mình.

    Kết quả, lão phu nhân bên cạnh nhàn nhạt nói, "Đừng nghĩ tới, bé ngoan bọn họ cầm vé là do Vũ Mân đưa theo dạng vé khách mời. Con có mua được vé vào thì cũng không thấy chúng nó đâu."

    Lão phu nhân không khách khí hủy đi mặt mũi của cháu trai mình.

    Giản Duẫn Thừa vẫn cho người mua vé cho mình.

    Và câu trả lời của anh dành cho bà nội mình là, "Con cũng muốn xem buổi biểu diễn của Vũ Mân."

    Lão phu nhân than thở trong lòng: Lừa quỷ đi, con có thật muốn xem buổi biểu diễn của Vũ Mân không? Con thậm chí không có một tế bào âm nhạc nào! Không bao giờ nghe nhạc kể từ khi còn nhỏ! Phương diện này còn không bằng lão thái thái bà đâu! Còn đòi đi nghe buổi biểu diễn!

    Nhưng lão phu nhân vẫn lưu lại cho Giản Duẫn Thừa một chút mặt mũi, cũng không có trực tiếp vạch trần anh.

    Giản Duẫn Thừa đã mua vé.

    Giản Duẫn Náo muốn đi cùng anh.

    Giản Duẫn Thừa không đồng ý, "Có rất đông người tại buổi biểu diễn. Tình trạng của đôi tay không cho phép em đi đến đó."

    Thật vất vả mới chữa khỏi cho bàn tay, nếu một phút sơ suất để bàn tay lại bị thương, thì hối hận cũng không kịp.

    Giản Duẫn Náo do dự một lúc, nhưng vẫn kiên quyết muốn đi, "Vậy thì em sẽ đi cùng với anh, rồi em sẽ đợi anh trên xe."

    Cậu không đi vào, cậu đợi sau khi họ kết thúc.

    Giản Duẫn Náo chấp nhất như vậy bởi vì sự hối hận và áy náy cuồng cuộn như sóng biển trong lòng cậu lúc này.

    Không làm chuyện gì chắc cậu sẽ khó chịu chết mất.

    "Cũng được." Giản Duẫn Thừa đồng ý cho Giản Duẫn Náo đợi họ trên xe.

    Vì vậy, cha Giản mẹ Giản ở lại nhà cũ cùng lão phu nhân nói chuyện, trong khi Giản Duẫn Thừa đưa Giản Duẫn Náo đến buổi biểu diễn của Jupiter.

    Lão gia tử và lão phu nhân đều nhận thấy con trai cả và con dâu không có tâm trạng trò chuyện với hai người già họ lúc này, nên chưa nói được hai câu liền đuổi họ đi về.

    Sau khi người đi hết rồi, Giản lão phu nhân mới hỏi Giản lão gia tử, "Ông già, ông nói Tiểu Náo sẽ xin lỗi bé ngoan như thế nào?"

    Giản lão phu nhân vẫn rất quan tâm đến vấn đề này.

    "Bà hỏi tôi thì tôi hỏi ai?"

    Giản lão gia tử tức giận, trắng mắt liếc lão phu nhân mình một cái.
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 251: Đến chờ Tiểu Lăng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi lão nhân gia nói chuyện, trong tay vẫn đang cầm một chậu lan hồ điệp, đang xoay qua xoay lại nhìn thật kỹ, bộ dạng rất để ý.

    "Cái lão già chết tiệt ông, chuyện cháu trai cháu gái không lo lắng, lại lo phá cây hoa lan của ông thì có ích lợi gì?" Lão phu nhân tức giận nói.

    "Phá cây lan là như thế nào? Đây là chậu lan bé ngoan trồng cho tôi! Lúc trước không hiểu sao dường như sắp chết, bé ngoan đã đem đi dưỡng một tuần liền cứu sống lại, tôi không xem nó làm bảo bối sao được." Lão gia tử ậm ừ nói.

    Phong lan đã quý, tình cảm của cháu gái còn quý hơn!

    "Cái lão già chết tiệt này, bé ngoan đã giúp ông dưỡng cây hoa lan, ông lại không quan tâm gì đến chuyện của con bé?"

    "Cái lão thái bà này, bà quan tâm sao không đi giúp giật dây bắc cầu đi?"

    "Cái này tôi cũng mặc kệ." Lão phu nhân tỏ vẻ kiêu ngạo, "Bọn nó làm tổn thương bé ngoan của tôi, bọn nó còn trông mong vào lão thái bà tôi giúp nữa sao? Không thể nào!"

    Giản lão phu nhân quan tâm thì quan tâm, nhưng bà không ra tay giúp đỡ.

    Bà không muốn giúp đỡ vì khi bọn họ xử phạt bé ngoan, bắt bé ngoan xin lỗi Tiểu Náo, bọn họ có hỏi qua ý kiến của bà trước không!

    ###

    Giản Duẫn Thừa và Giản Duẫn Náo đã đến sân vận động nơi Jupiter tổ chức buổi biểu diễn.

    Đúng như dự đoán của lão phu nhân, mặc dù Giản Duẫn Thừa đã có vé, nhưng tại buổi biểu diễn lớn như vậy, hoàn toàn không thể nhìn thấy Giản Nhất Lăng và những người khác.

    Buổi biểu diễn của Jupiter đã thành công tốt đẹp và được các fan hưởng ứng rất nhiệt tình.

    Đây là lần đầu tiên Giản Nhất Lăng thấy cái loại náo nhiệt như thế này và cũng là lần đầu tiên được xem một buổi biểu diễn âm nhạc.

    Giản Nhất Lăng có chút không thích ứng, nhưng vẫn kiên trì đứng nghe.

    Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, Giản Nhất Lăng và những người khác đi vào hậu trường.

    Giản Vũ Mân bước xuống sân khấu, đầu tiên liền lao về phía Giản Nhất Lăng.

    Trên sân khấu vừa rồi, Giản Vũ Mân vừa hát vừa nhảy, tiêu hao rất nhiều thể lực, bây giờ cả người vẫn đang đổ mồ hôi và thở hổn hển.

    Giản Vũ Tiệp phàn nàn về người anh bên cạnh, "Anh cả, biểu hiện của anh hôm nay rất bình thường."

    Đối với anh trai mình, cần phải đưa ra yêu cầu cao, không thể khen nhiều, nếu không anh ấy sẽ phiêu.

    Giản Vũ Mân phớt lờ Giản Vũ Tiệp và quay sang hỏi Giản Nhất Lăng, "Còn tiểu sên thì sao? Màn trình diễn của anh trai ổn chứ?"

    "Rất tốt." Giản Nhất Lăng trả lời thành thật.

    Giản Vũ Mân cười nói, "Vẫn là em gái tinh mắt nhất."

    Sau đó anh nhìn qua Giản Vũ Tiệp bên cạnh trừng một cái, em trai xấu thật không đáng tin.

    Giản Vũ Tiệp ậm ừ, "Em gái là ngại không muốn anh bị mất mặt."

    Mấy người đang nói đùa ở hậu trường, trợ lý đi đến chỗ Giản Vũ Mân và nói, "Chủ tịch của Công ty khoa học Hoàn Du đang tìm cậu."

    "Ừm.. cho anh ấy vào đi." Khi nghe thấy danh hiệu này, Giản Vũ Mân đã biết người này không phải ai khác chính là Giản Duẫn Thừa.

    Giản Duẫn Thừa đã được đưa vào hậu trường.

    "Anh Duẫn Thừa, sao anh lại ở đây?"

    Giản Vũ Mân nhớ rằng Giản Duẫn Thừa không có ưu thích âm nhạc, cũng không thích những nơi ồn ào, đi nghe buổi biểu diễn âm nhạc cũng không phải phong cách của anh.

    "Đến đợi Tiểu Lăng."

    Khi Giản Duẫn Thừa trả lời câu hỏi của Giản Vũ Mân, ánh mắt anh rơi vào Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng hôm nay mặc hơi dày vì sợ lạnh.

    Cô được bao bọc trong bộ quần áo mềm mại và bồng bềnh, khuôn mặt vốn đã nhỏ nhắn của cô lại càng nhỏ hơn.

    "Anh Duẫn Thừa, anh đừng lo, lát nữa em sẽ về nhà cũ với Tiểu Lăng."

    Tối nay Giản Vũ Mân sẽ trở lại nhà cũ và đích thân hộ tống Giản Nhất Lăng về nhà, không cần Giản Duẫn Thừa phải đi chuyến này.

    Buổi biểu diễn đã kết thúc hoàn hảo, và Giản Vũ Mân có thể nghỉ ngơi một thời gian ngắn.

    Giản Nhất Lăng hiện tại đều trở về nhà cũ chứ không phải về nơi ở của Giản gia.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 252: Món quà từ em gái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh biết, cũng tiện đến xem buổi biểu diễn của em." Giản Duẫn Thừa lại nói.

    Giản Vũ Mân cũng không biết, Giản Duẫn Thừa từ khi nào đã quan tâm đến sự nghiệp của mình?

    "Vì anh Duẫn Thừa đang ở đây, đợi một chút chúng ta cùng đi ăn tối đi."

    Buổi biểu diễn âm nhạc kết thúc hoàn hảo, các thành viên của họ sẽ đi ra ngoài để tổ chức tiệc mừng.

    Giản Duẫn Thừa không trả lời ngay khi Giản Vũ Mân vừa nói, mà nhìn vào vị trí của Giản Nhất Lăng và hỏi Giản Nhất Lăng, "Quá muộn cũng không tốt? Em có muốn quay về nhà nghỉ ngơi không?"

    Ngữ khí của Giản Duẫn Thừa như thế này, đây là lần đầu tiên Giản Vũ Mân và Giản Vũ Tiệp thấy qua.

    Thật là hiếm thấy!

    Vu Hi, người im lặng ở bên, không khỏi thở dài vì cảm thán, anh Duẫn Thừa hôm nay là có chuyện gì vậy? Đây không giống với anh ấy bình thường! Có một chút bối rối.

    Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng đưa tay ra, kéo kéo quần áo của Giản Vũ Tiệp, "Đói bụng."

    Đói bụng, cho nên vẫn muốn ăn khuya.

    Có thể đi ngủ muộn hơn một chút nhưng phải bổ sung năng lượng và điều trị tốt cho dạ dày.

    Giản Vũ Tiệp vội vàng nói, "Được, chúng ta đi ăn khuya, để chúc mừng cho buổi biểu diễn kết thúc hoàn hảo của anh cả nhé!"

    Sau đó cậu ấy nói với anh trai Giản Vũ Mân, "Anh cả, các anh lúc nào thì xuất phát vậy? Em gái đói bụng, em gái đã gầy như vậy, anh còn để em ấy đói sao!"

    "Được rồi, được rồi, anh biết rồi!" Giản Vũ Mân trắng mắt nhìn Giản Vũ Tiệp một cái, em trai xấu xí thật chán ghét!

    Giản Duẫn Thừa nói với Giản Vũ Mân, "Vậy thì thêm anh vào."

    "Được." Giản Vũ Mân cũng không thể nói không được.

    Giản Vũ Mân còn trông cậy về sau Giản Duẫn Thừa chăm sóc sản nghiệp của Giản gia và cuối năm còn trả cổ tức cho những người nắm giữ cổ phần.

    Trước khi đi, Giản Duẫn Thừa gọi điện cho Giản Duẫn Náo dặn cậu nếu buồn ngủ hãy ngủ trên xe, hoặc gọi tài xế ở nhà đến đón trước.

    Giản Duẫn Thừa không cho Giản Duẫn Náo đi ăn khuya vì có quá nhiều người ở đây, không chỉ có anh em Giản Vũ Mân và Giản Vũ Tiệp, mà còn có các thành viên khác của Jupiter.

    Trong tình huống này, Giản Duẫn Náo muốn nói gì với Giản Nhất Lăng cũng không thích hợp.

    Jupiter đến nhà hàng ở bên cạnh sân vận động mà họ đã tổ chức buổi biểu diễn âm nhạc.

    Nhà hang này thuộc về Vu gia.

    Vu Hi thập phần khách khí mà miễn phí cho mọi người.

    Các thành viên Jupiter cũng thập phần nhiệt tình.

    Cùng nhau quây quần và cười đùa.

    Đặc biệt là Lạc Huân, thành viên nhỏ tuổi nhất, không chỉ nói nhiều nhất mà còn là người thích nói chuyện với Giản Nhất Lăng nhất.

    Mí mắt cong cong, như một con chó nhỏ dính người.

    Vu Hi nhìn Lạc Huân mà sốt ruột, cậu ấy không nhìn thấy ba người anh trai xung quanh Nhất Lăng muội muội sao?

    Cậu không thấy anh hàng xóm là anh ở bên cạnh mà phải nghiêng người sang một bên, không dám lại gần sao?

    Thực sự một chút nhãn lực đều không có!

    Trong khi ăn, Giản Nhất Lăng lấy một túi giấy đưa cho Giản Vũ Mân.

    "Chúc mừng anh, buổi biểu diễn, thuận lợi."

    Giản Nhất Lăng đã chuẩn bị cho Giản Vũ Mân một món quà chúc mừng sự thành công của buổi biểu diễn.

    Vừa rồi trong hậu trường hỗn loạn, lúc này ăn cơm trong nhà hàng, có cơ hội, Giản Nhất Lăng liền lấy quà ra.

    Nhìn thấy chiếc túi giấy quen thuộc, mắt Giản Duẫn Thừa trở nên thâm thúy.

    Giản Vũ Mân sững sờ một lúc, không ngờ hôm nay lại nhận được quà từ Giản Nhất Lăng.

    Điều bất ngờ đến quá đột ngột, có chút không kịp phản ứng.

    Theo đó khóe miệng Giản Vũ Mân không hề kiềm chế, không thể che giấu nụ cười của mình, "Tiểu sên, em vậy mà tặng quà cho anh trai!"

    Cuối cùng cũng không phải một phen nước mắt, một phen nước mũi lau trên người anh rồi!
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 254: Ở lại đợi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ánh mắt không mấy thiện cảm của họ đều tập trung vào một người, đó là Lạc Huân, người vừa nhận quà của Giản Nhất Lăng! "

    " Tiểu sên, nói cho anh biết, tại sao em lại tặng quà cho tiểu tử thúi này? "Giản Vũ Mân rất nghiêm túc hỏi Giản Nhất Lăng.

    " Muốn cảm ơn anh ấy. "Giản Nhất Lăng đáp.

    Trong nguyên tác, Lạc Huân đã bảo hộ Giản Nhất Lăng trong một thời gian dài, cuối cùng cũng bởi vì Giản Nhất Lăng liên lụy, mới bị phong sát.

    Mọi người đồng thời đều cùng nhau nhìn Lạc Huân.

    Đôi mắt như một nhóm cảnh sát đang nhìn vào kẻ bị tình nghi.

    Bản thân Lạc Huân cũng sừng sờ, anh không biết mình đã làm gì để Giản Nhất Lăng cần phải cảm ơn anh.

    Nhưng anh vẫn tận hưởng cảm giác được mọi người ghen tị.

    " Anh lớn lên đáng yêu sao! "Lạc Huân xấu hổ nói.

    Lời vừa nói ra, Lạc Huân liền bị các thành viên khác trong nhóm vô cùng ghét bỏ xem thường.

    Tiểu tử thúi!

    Tiểu tử thúi không biết xấu hổ!

    Thiếu đánh!

    Giản Vũ Mân quay đầu lại và nói với Giản Nhất Lăng," Tiểu sên, đừng để bị lừa bởi khuôn mặt tươi cười lừa dối của tiểu tử thúi này! "

    Lúc này Giản Vũ Mân không thể không nghi ngờ, rằng Lạc Huân dựa vào khuôn mặt người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, khuôn mặt chó con để lừa Giản Nhất Lăng.

    Điều này là không thể được.

    " Đúng vậy, anh trai tôi nói đúng! "Giản Vũ Tiệp cùng Giản Vũ Mân đối với chuyện này đều rất ăn ý, ý kiến thập phần nhất quán.

    Giản Vũ Tiệp lão đại không vui.

    Mũ của Nhất Lăng muội muội! Nhất Lăng muội muội đan áo và mũ đều thật vất cả.

    Anh cả nhận được không tính! Tại sao Lạc Huân đồ chán ghét này lại có phần?

    Giản Duẫn Thừa vẻ mặt âm trầm, nhìn Giản Nhất Lăng và Lạc Huân, cảm giác không vui đột nhiên chợt nhảy tới.

    Đặc biệt là khuôn mặt tươi cười của Lạc Huân khi nhận quà của Giản Nhất Lăng.

    Nếu là bình thường, anh ấy đã mở miệng, lời muốn nói có thể trực tiếp hơn so với lời của Giản Vũ Mân, hơn nữa anh ấy còn muốn cảnh cáo Lạc Huân tránh xa em gái mình ra.

    Nhưng bây giờ, lý trí của anh yêu cầu anh phải kìm chế sự xúc động này.

    Mối quan hệ giữa anh và Tiểu Lăng đã trở nên rất xa lạ, nếu anh làm điều gì đó trái với mong muốn của cô bé vào lúc này, có thể khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn.

    Giản Duẫn Thừa là một người rất lạnh lùng, kiêu ngạo, rất ít khi kiềm chế, nhịn xuống cảm xúc của mình, không phải việc dễ dàng gì, nhưng anh ấy vẫn phải cố gắng chịu đựng.

    Cảm giác muốn can thiệp nhưng cố nén không được can thiệp này vừa khó chịu vừa chua xót.

    Vì vậy mà bữa ăn khuya này trở nên vô vị.

    Vu Hi đã dành thời gian để gửi một tin nhắn cho Địch Quân Thịnh, người đã không đến đây hôm nay, cùng với một bức ảnh mà anh ấy bí mật chụp.

    [Buổi biểu diễn của Jupiter đã kết thúc hoàn hảo, Lăng thần tri kỷ đã tặng áo len dệt kim và mũ làm quà. Không chỉ Giản Vũ Mân có mà một thành viên khác trong nhóm cũng nhận được.]

    Sau khi tin nhắn được gửi đi, không có phản hồi trong một thời gian dài.

    Vu Hi nghĩ rằng có thể đã quá muộn, Thịnh gia có lẽ đã ngủ.

    ###

    Trong khi mọi người ăn tối trong nhà hang của Vu gia, Giản Duẫn Náo ở một mình trong xe suốt thời gian đó.

    Mặc dù Giản Duẫn Thừa nói rằng cậu ấy có thể lựa chọn quay về nhà một mình, nhưng Giản Duẫn Náo không cam lòng, lựa chọn ở trong xe đợi mọi người quay lại.

    Một giờ sáng, Giản Duẫn Náo cuối cùng cũng nhìn thấy Giản Duẫn Thừa.

    " Anh! "Giản Duẫn Náo nhìn thấy Giản Duẫn Thừa, hai mắt sáng lên, lúc nhìn về phía sau Giản Duẫn Thừa, phát hiện phía sau không có ai.

    " Tiểu Lăng đâu? "Giản Duẫn Náo vội vàng hỏi.

    " Vũ Mân đưa con bé về rồi."

    Giản Vũ Mân trở về nhà cũ, còn bọn họ trở về biệt thự của Giản gia.

    Về lý luận trên mà nói, Giản Nhất Lăng được Giản Vũ Mân đưa về là lựa chọn hợp lý và hiệu quả nhất.
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 255: Ở viện nghiên cứu vô tình gặp Giản Nhất Lăng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Duẫn Thừa không tìm được lý do phản bác, nên chỉ có thể tự mình quay lại.

    Giản Duẫn Náo ánh mắt trầm xuống.

    Giản Duẫn Thừa nhíu mày, nhưng chung quy anh cũng không nói gì để an ủi Giản Duẫn Náo.

    Khi hai anh em trở về nơi ở của Giản gia, cha Giản và mẹ Giản vẫn chưa nghỉ ngơi, họ đang đợi bọn họ trở về.

    Kết quả là Giản Duẫn Thừa không mang về được một tin vui nào.

    "Ba, mẹ, con muốn trở lại trường học." Giản Duẫn Náo suy nghĩ rất lâu trên đường trở về và cuối cùng đưa ra lựa chọn.

    "Em xin nghỉ cũng đã lâu rồi, nghỉ thêm mấy ngày cũng không sao." Giản Duẫn Thừa trầm giọng nói.

    Giản Duẫn Náo lắc đầu, "Em biết những gì đã xảy ra ở trường. Sự tình là do em mới xảy ra. Mặc kệ ai tung tin đồn, ngọn nguồn đều là từ em mà ra. Em gái bởi vì em mà bị người khác oan uổng và xúc phạm."

    Giản Duẫn Náo không biết chính mình hiện tại có thể làm gì khác để bù đắp.

    Nhưng với chuyện này, cậu cần cho Giản Nhất Lăng một lời giải thích.

    Giản Thư Hình và Ôn Noãn nhìn nhau ấm áp, sau đó đồng ý với đề nghị của Giản Duẫn Náo, "Đợi con hoàn thành thủ tục xuất viện xong thì có thể trở lại trường để đi học."

    ###

    Sau khi được sự đồng ý của ba mẹ, ngày hôm sau, Giản Duẫn Thừa đã đi đến viện nghiên cứu để xử lý các thủ tục xuất viện cho Giản Duẫn Náo.

    Đối với việc phục hồi chức năng sau này, Giản Duẫn Náo có thể về nhà và thực hiện ở nhà, miễn là cậu ấy thường xuyên quay lại viện để kiểm tra.

    Giản Duẫn Thừa vô tình gặp Giản Nhất Lăng trong viện nghiên cứu.

    Bởi vì biết rằng Giản Nhất Lăng có mối quan hệ tốt với Trình Dịch và La Tú Ân của viện, anh cũng đã nghe Giản lão phu nhân nói rằng La Tú Ân thường đưa Giản Nhất Lăng đi chơi.

    Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi thấy Giản Nhất Lăng xuất hiện trong viện nghiên cứu lúc này.

    Đã gần đến giờ ăn trưa, mọi người trong viện tạm gác công việc và nghỉ ngơi trong phòng ăn của viện.

    Vì số lượng thành viên nghiên cứu không quá đông nên nhà ăn của viên nghiên cứu tương đối mang tính chất gia đình, bên cạnh có phòng bếp, là nơi đầu bếp của viện nghiên cứu chế biến thức ăn cho mọi người.

    Họ cũng sẽ tùy chỉnh món ăn theo sở thích của mọi người.

    Khi Giản Duẫn Thừa nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Giản Nhất Lăng đang bận rộn trong phòng bếp.

    Giản Duẫn Thừa chủ động đi đến chỗ Giản Nhất Lăng, anh nhìn thấy Giản Nhất Lăng đang làm sushi.

    Những nắm cơm trắng và mềm được vắt bởi đôi bàn tay trắng và mềm như nhau.

    Giản Duẫn Thừa đứng yên lặng quan sát một lúc.

    Anh thấy Giản Nhất Lăng làm từng cái một và đặt chúng ngay ngắn trên đĩa.

    Trước mặt Giản Nhất Lăng có một vài cái đĩa, với kiểu dáng và màu sắc khác nhau, nhưng đều có cùng kích thước.

    Đợi Giản Nhất Lăng chuẩn bị xong, trên mỗi cái đĩa đều có bảy cái.

    Giản Nhất Lăng đặt những chiếc đĩa này lên khay và mang chúng đến bàn ăn.

    Trình Dịch, La Tú Ân, giáo sư Hứa, và các thành viên khác của viện nghiên cứ, mỗi người đều có một chiếc đĩa.

    Mọi người đều có được những gì họ thích.

    "Nhất Lăng muội tử, chị yêu em nhất! Chị yêu em chết mất." La Tú Ân định xông lên "mổ" vài cái vào mặt Giản Nhất Lăng.

    "E hèm, Ân tỷ." Trình Dịch nhắc nhở La Tú Ân thu liễm bằng một tiếng ho, anh trai người ta vẫn còn ở đây, Ân tỷ muốn tấn công em gái người ta, qua qua.

    La Tú Ân không có cảm nắng Giản Duẫn Thừa, vì vậy cô xem anh cũng như bất kỳ người đàn ông nào.

    Trong số các anh trai của Giản Nhất Lăng, La Tú Ân chỉ cảm nắng với Giản Vũ Mân.

    Sau khi Giản Duẫn Thừa nhìn xung quanh một lúc, anh đến gần Giản Nhất Lăng đang bận rộn và nói nhỏ, "Tiểu Lăng, anh cả cũng đói bụng."

    Giọng điệu của Giản Duẫn Thừa như có mang theo một chút cầu khẩn, có chút giống một đứa trẻ đòi ăn.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 256: Giản Duẫn Náo trở lại trường học (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng quay lại nhìn Giản Duẫn Thừa một cái, sau đó nói với anh một sự thật phũ phàng, "Không có dư nguyên liệu nấu ăn."

    Nguyên liệu dùng cho sushi là loại tươi nhất, cá hồi hay tôm ngọt được sử dụng đều phải tươi mới.

    Khi mua nguyên liệu, Giản Nhất Lăng mua với số lượng vừa phải để đảm bảo không bị lãng phí nên không có nhiều.

    Nếu có nguyên liệu, Giản Nhất Lăng sẽ nấu cho Giản Duẫn Thừa.

    Nhưng bây giờ không có, Giản Nhất Lăng cũng biến không ra, cô ấy chỉ có thể trả lời Giản Duẫn Thừa một cách thẳng thắn như vậy.

    Xin đồ ăn không thành, Giản Duẫn Thừa chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn những người khác trong viện ăn.

    Giản Nhất Lăng trở lại phòng bếp, dùng phần cơm còn lại nắm thành vài viên cơm nhỏ rồi gói vào trong một miếng rong biển mỏng.

    Mang nó cho Giản Duẫn Thừa.

    Những người khác khác đều được món ăn hợp khẩu vị vừa đẹp mắt vừa ngon miệng.

    Giản Duẫn Thừa chỉ có cơm trắng.

    Bất quá Giản Duẫn Thừa một chút cũng không chê, cầm lấy đĩa từ tay Giản Nhất Lăng và ăn.

    Biểu tình thập phần thỏa mãn.

    Sau khi ăn xong, mọi người vẫn còn chút thời gian để nghỉ ngơi, Giản Nhất Lăng và mọi người bắt đầu chơi một trò chơi nhỏ.

    Trò chơi giết người sói, Giản Nhất Lăng luôn là người đầu tiên bị nhìn thấu thân phận, các loại bị giết bị ngược khác nhau.

    Không phải mọi người bắt nạt cô mà là rất dễ đoán.

    Mọi người đều nhìn không được.

    Vì vậy, mọi người đổi trò chơi thành trò chơi giải đố, sau đó bọn họ bị Giản Nhất Lăng cấp ngược lại.

    Lần nào Giản Nhất Lăng cũng là người đầu tiên tìm ra manh mối và giải các câu đố.

    Emmmm.. Giờ có quá muộn để hối hận khi muốn chơi lại trò giết người sói không?

    ###

    Giản Duẫn Náo đã trở lại trường học.

    Tay bị thương của cậu vẫn đeo một lớp vỏ vật liệu đặc biệt màu xanh và trắng.

    Đây là sản phẩm do viện nghiên cứu tùy chỉnh riêng cho cậu ấy.

    Nó có tác dụng cố định bên trong và bảo vệ bàn tay cậu giúp cậu thực hiện các động tác phục hồi chức năng bất cứ lúc nào.

    Sự trở lại của Giản Duẫn Náo đã thu hút sự chú ý của mọi người trong trường.

    [Giản Duẫn Náo đã trở lại trường học. Tay cậu ấy có tốt hơn không? ]

    [Tuyệt vời, tuyệt vời, hoàng tử piano của chúng ta cuối cùng đã trở lại. Nhưng anh ấy có thể chơi piano nữa không? ]

    [Tin tức ở tầng trên bị chậm rồi, tôi nghe nói rằng một bác sĩ phẫu thuật hàng đầu trong và ngoài nước đã thực hiện ca phẫu thuật tay cho Giản Duẫn Náo.]

    [Thật không? Có thật không? Tay của Giản Duẫn Náo có thể được chữa lành! Thật đáng kinh ngạc! Bác sĩ thiên tài này ở đâu ra vậy? Muốn gặp người đó!]

    [Wow, wow, đây thực sự là một tin vui và đáng mừng. Tôi không biết bản thân Giản Duẫn Náo nghĩ gì về những tin đồn về việc em gái anh ấy đã đẩy anh ấy xuống cầu thang trước đây, liệu Giản gia bọn họ có tìm ra kẻ đứng sau vụ việc hay không? ]

    [Để lại dấu chân, chờ đợi theo dõi. Có tin gì các bạn nhớ đá cho mình nha.]

    Trong khi thảo luận trên diễn đàn đang náo nhiệt, thì bản thân Giản Duẫn Náo cũng đã xuất hiện trong lớp trọng điểm của trường cao trung Thịnh Hoa.

    Hai tháng không thấy, cậu thiếu niên nay đã gầy ốm, tiều tụy đi trong thấy.

    Nhưng cuối cùng cậu ấy cũng đã thực sự trở lại trường học.

    Gặp lại Giản Duẫn Náo, Mạc Thi Vận cảm thấy rất mâu thuẫn.

    Cô đã không gặp Giản Duẫn Náo trong một thời gian dài.

    Những tin nhắn mà cô gửi cho cậu, cậu chỉ lạnh lùng đáp lại.

    Mạc Thi Vận không phải là người thích lấy mặt nóng mà áp mông lạnh.

    Cô ấy cảm thấy rằng Giản Duẫn Náo sau khi hồi phục, nhận thấy được sự lạnh nhạt cùng xa cách giữa hai người, cậu ấy sẽ chủ động đi tìm cô.

    Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra giữa bọn họ.

    Vì vậy, khi gặp lại Giản Duẫn Náo, cô không biết mình nên lấy thân phận gì để đối đãi với cậu ấy.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 257: Giản Duẫn Náo trở lại trường học (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi Mạc Thi Vận đang suy nghĩ về những vấn đề này, các học sinh khác trong lớp đã vây quanh Giản Duẫn Náo và bày tỏ sự chúc mừng về ca phẫu thuật thành công của cậu ấy.

    "Cảm ơn, cảm ơn mọi người đã quan tâm." Giản Duẫn Náo đáp lại lời chúc mừng của mọi người.

    Ngay sau khi có mặt đông đủ, Giản Duẫn Náo đã có lời tuyên bố nghiêm túc với mọi người, "Mình đã xem tất cả các bài đăng trên mạng. Em gái mình, Nhất Lăng đã bị oan uổng. Em ấy muốn cứu mình chứ không phải muốn hại mình. Mong mọi người đừng suy đoán ác ý về em ấy nữa, càng đừng dùng ngôn ngữ làm tổn thương em ấy."

    Khi nói ra điều này, trong lòng của Giản Duẫn Náo rất chua xót.

    Cậu làm sao không biết trong số rất nhiều người đã làm tổn thương Giản Nhất Lăng, người khiến Giản Nhất Lăng bị tổn thương nhiều nhất chính là cậu ấy.

    Lời nói của Giản Duẫn Náo đã phá tan tia nghi ngờ cuối cùng của mọi người.

    Nếu phía trước vẫn còn một số kẻ ngoan cố khăng khăng nói rằng video giám sát là bị làm giả thì bây giờ chính người bị hại đã nói chẳng lẽ họ cũng không thể không tin, đúng không?

    "Hóa ra là một sự hiểu lầm. Chúng tôi đã hiểu nhầm Giản Nhất Lăng."

    "Đúng vậy, đều do cái người đã đăng bài đầu tiên kia, quá xấu xa rồi, nói chuyện giống như thật, tất cả chúng tôi đều bị hắn lừa gạt."

    "Hãy yên tâm, Giản Duẫn Náo, chúng tôi sẽ không phạm sai lầm về chuyện này nữa."

    "Chúng tôi trước đây đã phạm sai lầm. Thực sự xin lỗi. Có cơ hội mình sẽ xin lỗi em ấy. Hy vọng hai anh em các cậu không phiền lòng."

    "..."

    Mọi người đều sôi nổi bày tỏ quan điểm của mình với Giản Duẫn Náo.

    Trong đó cũng bao gồm cả Chu Toa, người ngày hôm qua vẫn còn nói về chuyện của Giản Nhất Lăng với Mạc Thi Vận.

    Chu Toa thích Giản Duẫn Náo, Giản Duẫn Náo nói cái gì chính là cái đấy, cô ấy không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để tạo ấn tượng tốt trước mặt Giản Duẫn Náo.

    Tâm trạng của Mạc Thi Vận rất phức tạp, cô nhìn Giản Duẫn Náo lại có một cảm xúc khó tả trong lòng.

    Giản Duẫn Náo khẳng định chắc nịch rằng không phải Giản Nhất Lăng đã đẩy cậu ấy, nhưng mẹ cô nói rằng những gì bà nhìn thấy là Giản Nhất Lăng đã đẩy Giản Duẫn Náo xuống cầu thang.

    Điều gì đã xảy ra với Giản Duẫn Náo?

    Là người nhà của cậu ấy yêu cầu cậu ấy nói như vậy, hay là cậu ấy thực sự cưng chiều Giản Nhất Lăng tới mức dù cô ấy có đẩy cậu ấy xuống cầu thang, cậu ấy cũng chọn bảo vệ cô ấy?

    Mạc Thi Vận không thể hiểu được.

    ###

    Buổi học trong buổi sáng cuối cùng cũng kết thúc, tất cả học sinh đến căng tin để ăn trưa.

    Các bạn cùng lớp của Giản Duẫn Náo nghĩ đến tay của Giản Duẫn Náo liền muốn mang đồ ăn lên cho Giản Duẫn Náo.

    Giản Duẫn Náo lại kiên trì muốn tự mình đến căng tin để ăn.

    Bởi vì đối với cậu ấy bây giờ, nhà ăn của trường đã trở thành một trong số ít những nơi mà cậu ấy có thể gặp gỡ em gái Giản Nhất Lăng của mình một cách cởi mở và chân thật.

    Một vài người bạn tốt và anh em của Giản Duẫn Náo đã đi cùng cậu ấy đến nhà ăn.

    Họ yêu cầu Giản Duẫn Náo tìm một chỗ ngồi còn họ chịu trách nhiệm xếp hàng mua đồ ăn.

    Vẫn còn nhiều chỗ trống trong nhà ăn, nhưng Giản Duẫn Náo đã lang thang tới lui trong nhà ăn rất lâu.

    Mục đích của cậu không phải là tìm một vị trí trống mà là tìm Giản Nhất Lăng.

    Cuối cùng, Giản Duẫn Náo tìm thấy Giản Nhất Lăng ở một góc căng tin, cô ấy đang ăn trưa với bạn mình.

    Ngoài thức ăn trong căng tin, Giản Nhất Lăng còn mang thêm một hộp cơm trưa.

    Bên trong hộp cơm màu hồng là thịt bò mà hai ngày trước có thời gia rãnh Giản Nhất Lăng đã đi mua, đó là thức ăn thêm cho cô và Hồ Kiều Kiều.

    Còn có hai chai sữa đậu nành nguyên hạt đựng trong bình giữ nhiệt, Giản Nhất Lăng đã chuẩn bị trước để mang đến trường, cô và Hồ Kiều Kiều mỗi người một chai.

    Giản Duẫn Náo đã tìm thấy một vị trí mà cậu có thể nhìn rõ Giản Nhất Lăng nhưng không quá gần.

    Trong khi chờ các bạn cùng lớp quay lại, cậu ở một bên nhìn lén Giản Nhất Lăng ăn trưa.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 258: Mạc tẩu bị đuổi việc (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một người bạn cùng lớp nhìn thấy Giản Nhất Lăng cách đó không xa và hỏi Giản Duẫn Náo, "Duẫn Náo, có phải là em gái cậu ở đằng kia không? Cậu có muốn đến chào không?"

    "Không, Không cần.. em ấy.. em ấy và bạn đang ăn uống vui vẻ, đừng làm phiền."

    Giọng điệu của Giản Duẫn Náo có chút trống rỗng khi nói.

    "Vậy thôi."

    Bạn học cũng không miễn cưỡng, lại liếc nhìn Giản Nhất Lăng, "Nhưng Duẫn Náo, em gái cậu thật xinh đẹp, giống như bước ra từ truyện tranh vậy."

    "Không được nghĩ loạn!" Giản Duẫn Náo ngay lập tức trừng mắt nhìn bạn học của mình với ánh mặt nghiêm khắc.

    "Mình chỉ nói vậy thôi, không có gì khác.." người bạn học nhanh chóng giải thích.

    Bạn học nam sau khi giải thích xong, không khỏi thở dài một tiếng, "Thật là, mình nói vậy thôi mà cậu đã khẩn trương, anh em hai người quan hệ tốt như vậy, vậy mà trước đây lại có tin đồn em ấy hãm hại cậu, tin tức lại bị truyền đi rộng rãi, ai.."

    Giản Duẫn Náo chột dạ mà cúi đầu, mắt chỉ dám nhìn đồ ăn trước mặt, "Ừ, đúng vậy.."

    Kẻ khởi xướng chuyện này chính là cậu.

    Giản Duẫn Náo thấy Giản Nhất Lăng đã ăn xong nên ăn vội vài miếng rồi chạy theo.

    Sau khi nhìn Giản Nhất Lăng trở lại lớp học, Giản Duẫn Náo mới trở lại lớp học của mình.

    Mạc Thi Vận và Chu Toa đã ăn trưa cùng nhau.

    Trong bữa ăn, Chu Toa cùng Mạc Thi Vận thì thầm, "Thật không ngờ rằng không phải do Giản Nhất Lăng đẩy, bất quá điều này cũng tốt, Giản Duẫn Náo vui vẻ là quan trọng nhất."

    Mạc Thi Vận chỉ ăn cơm, không nói gì.

    "Đúng rồi, Thi Vận, trước đây không phải cậu thường ăn trưa với Giản Duẫn Náo sao? Sao hôm nay không đến gặp cậu ấy?"

    Chu Toa trong lòng còn muốn nhờ Mạc Thi Vận để được tiếp xúc nhiều hơn với Giản Duẫn Náo.

    Trước khi Giản Duẫn Náo nhập viện, Giản Duẫn Náo và Mạc Thi Vận thường ăn trưa cùng nhau.

    Sau khi Giản Duẫn Náo nhập viện, Mạc Thi Vận đã ăn trưa với Chu Toa.

    Mạc Thi Vận dừng lại, "Em gái của cậu ấy sẽ khó chịu."

    "Cậu quản cô ta làm gì? Cô ta là đại tiểu thư tính tình nóng nảy, coi anh trai đều chỉ là của cô ta, ai đến cũng không được, mình nghĩ cô ta hận không thể để các anh trai cô ấy đều một mình cả đời!"

    Ánh mắt Chu Toa khinh thường, nghe thấy ngữ khí là có thể cảm nhận được cô đối Giản Nhất Lăng là chán ghét.

    "Đừng nói nữa, nhiều lời không tốt." Mạc Thi Vận khuyên Chu Toa.

    "Mình không sợ cô ta." Chu Toa không phục mà nói thầm.

    Chu Toa lại nhớ tới một chuyện mới, liền vội vàng chia sẻ với Mạc Thi Vận, "Đúng rồi, cậu có biết trường chúng ta có chủ tịch hội đồng trường mới không?"

    "Không phải rất bình thường sao?"

    "Đương nhiên chủ tịch hội đồng trường là bình thường, nhưng vị chủ tịch hội đồng trường mới của trường, siêu cấp soái!"

    Trên mặt Chu Toa đều hiện lên bộ dáng hoa si.

    "Ừ." Mạc Thi Vận mọi suy nghĩ đều đổ dồn vào Tần Xuyên, đối với vị chủ tịch hội đồng trường mới này cũng không có hứng thú.

    Hơn nữa các chủ tịch hội đồng trường thường khá lớn tuổi.

    "Nhưng mình nghĩ Giản Duẫn Náo trong lớp chúng ta vẫn soái hơn. Mình hy vọng cậu ấy có thể tiếp tục chơi piano sau khi hồi phục!"

    Vẻ mặt của Chu Toa khi nhắc đến Giản Duẫn Náo cũng bộc lộ tâm tư nho nhỏ của cô.

    "Ừ."

    Sau khi Mạc Thi Vận nói vài câu với Chu Toa, điện thoại đổ chuông.

    Trong giờ học đã tắt điện thoại, đang giờ ăn trưa nên cô ấy đã bật nó lên.

    Đó là cuộc gọi từ mẹ cô.

    Khoảnh khắc nhìn thấy ID người gọi, Mạc Thi Vận đã có một dự cảm không lành.

    Mẹ cô quan tâm đến việc học của cô nhất, nếu không có việc gì quan trọng mẹ không bao giờ gọi điện cho cô trong suốt thời gian đi học,

    Ngay khi Mạc Thi Vận vừa nhận điện thoại, cô đã nghe thấy giọng nói đầy lo lắng của Mạc tẩu, "Thi Vận, mẹ mẹ.."
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 259: Mạc tẩu bị đuổi việc (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mạc tẩu lo lắng đến phát khóc.

    Khi Mạc Thi Vận nghe thấy giọng nói, trái tim giống như bị ai nắm lấy.

    "Mẹ, có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? Hãy bình tĩnh, người đàn ông xấu xa kia lại tìm đến mẹ sao?"

    "Không phải hắn, là.. là.. đại thiếu gia đã đuổi việc mẹ."

    "Mẹ nói cái gì vậy? Đuổi việc? Làm sao chuyện này có thể xảy ra?"

    Mạc Thi Vận trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

    Sau khi nhìn thấy ánh mắt tò mò của Chu Toa ở trước mặt, Mạc Thi Vận đứng dậy, đi đến bồn hoa bên ngoài căng tin, tiếp tục nói chuyện với mẹ cô.

    "Mẹ, mẹ trước đừng khóc, mẹ trước tiên hãy nói cho con biết đại thiếu gia đã nói với mẹ như thế nào?"

    Tiếng khóc của Mạc tẩu khiến tim Mạc Thi Vận quặn lại.

    "Đại thiếu gia chỉ nói, bây giờ đại tiểu thư đã đến sống ở nhà cũ, cậu ấy và nhị thiếu gia không có thường xuyên ở nhà, ở nhà chỉ chăm sóc cho tam thiếu gia, chỉ cần một mình An tẩu đã đủ chiếu cố, không cần mẹ nữa."

    Thời điểm trước đây, biệt thự của Giản gia cũng chỉ có một người giúp việc.

    An tẩu vì cũng đã lớn tuổi, thể lực không còn tốt, cho nên mới tuyển thêm Mạc tẩu.

    Thời điểm tìm người giúp việc mới, Mạc Tuệ Cầm gặp rất nhiều đối thủ cạnh tranh, vốn dĩ cũng không đến lượt bà tiến vào được Giản gia mà chính Hà Yến là người đã giúp bà bắt được công việc lương cao khó có được này.

    Không thể bác bỏ gì đối với lời nói của Giản Duẫn Thừa.

    Nếu anh ấy nói là do Mạc tẩu làm sai chuyện nên đuổi việc bà, thì Mạc tẩu có thể phản bác và giải thích.

    Nhưng bây giờ anh ấy chỉ nói rằng anh không cần nữa, nên Mạc tẩu thậm chí không có cơ hội khác để đấu tranh cho chính mình.

    Mạc Thi Vận choáng váng, sự việc này xảy ra quá đột ngột khiến cô không khỏi sửng sốt.

    Những ngày gần đây của họ thật khó khăn, mẹ cô ấy vẫn còn đang chờ lương tháng sau để bắt đầu tiết kiệm trở lại.

    Bây giờ mẹ cô vừa mất việc làm, vừa không có kế sinh nhai.

    Trong điện thoại, Mạc tẩu nghẹn ngào, "Thi Vận, chúng ta phải làm sao bây giờ? Đại thiếu gia đuổi việc mẹ, chúng ta phải dọn ra khỏi nhà của Giản gia."

    Trong thời gian ngắn như vậy, họ biết tìm nơi nào để ở đây?

    "Mẹ, vậy tiền lương tháng này đại thiếu gia đã quyết toán hết cho mẹ chưa?"

    "Tất cả đều đã quyết toán xong, đại thiếu gia đã làm đúng theo hợp đồng ban đầu."

    "Cái đó.. được rồi, còn có của tiền lương tháng này. Chúng ta cũng có thể ra ngoài tìm nhà, còn kịp thời gian để có thể tìm được một việc làm khác."

    "Nhưng.. nhưng chỉ có sáu ngàn?"

    "Tại sao lại như vậy? Không phải bình thường đều là mười sáu ngàn hay sao? Còn mười ngàn đâu? Đại thiếu gia đã trừ hết sao?"

    "Hợp đồng mẹ ký là sáu ngàn, tiên sinh và phu nhân cho thêm mười ngàn, khi mẹ đến làm, phu nhân có nói lương cơ bản là sáu ngàn, đến cuối tháng nếu mẹ không mắc sai lầm gì, thì sẽ được thưởng thêm mười ngàn."

    Lương giúp việc của các gia đình ở thành phố Hằng Viễn thường là từ bốn ngàn đến sáu ngàn tệ, mức lương cơ bản sáu ngàn tệ không phải là thấp.

    Và khoản tiền thưởng thêm mười ngàn tệ này, các địa phương khác không thể so sánh được.

    Giản gia đối xử rất tốt với mọi người, đối với người của Giản gia, việc chi thêm một tháng mười ngàn tệ cũng không thành vấn đề, miễn là đối phương có thể chăm chỉ và cố gắng hết sức.

    "Nhưng mẹ tháng trước không có làm sai gì mà."

    "Mẹ.. mẹ không biết. Đại thiếu gia không nói mẹ làm sai chỗ nào nhưng cậu ấy chỉ trả cho mẹ sáu ngàn tiền lương."

    Hiện tại, Giản Duẫn Thừa chỉ trả cho Mạc Tuệ Cầm tiền lương tháng trước theo đúng hợp đồng, Mạc Tuệ Cầm cảm thấy khó chịu, nhưng không có chỗ nào lý giải.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...