Cổ Đại [Edit] Lạc Tích - Tiểu Bạch

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Jasmine92, 21 Tháng mười một 2020.

  1. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 30: Thăm dò.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng cung.

    Vinh Thiển đứng ở một bên, Tiêu Yến ngồi ở ghế bằng gỗ đỏ, bên trong đại điện yên tĩnh dị thường, cũng không ai dám đánh vỡ mảnh trầm tĩnh này, Tiêu Yến đang chờ đợi một kết quả.

    "Hoàng thượng, thám tử báo lại, Điện hạ vẫn chưa xuất hiện." Một người thị vệ vội vã đuổi tới, quỳ xuống đất bẩm báo.

    "Giờ gì rồi?" Tiêu Yến mở miệng dò hỏi.

    "Hồi hoàng thượng, đã giờ mùi" nỗi lòng lo lắng của Vinh Thiển cuối cùng rơi xuống, tờ giấy kia đúng là thật sự, Bạch Lương tự tay viết, chỉ là người viết thư đã..

    "Biết rồi, lui ra đi." Tiêu Yến phất phất tay.

    "Hoàng thượng." Vinh Thiển bưng trà nhẹ giọng gọi.

    "Ừm, để người đều rút lui đi." Tiêu Yến khẽ mỉm cười, nghe được tin tức này, trong lòng trong nháy mắt rất sung sướng, bản thân cô cũng không nghĩ kỹ, nếu như Bạch Lạc Tích đi đến đến hẹn, cô nên xử lý như thế nào.

    Bạch Lương, biểu ca của Bạch Lạc Tích, mấy năm trước vì mạng sống, khai ra người đồng mưu, bây giờ dùng hắn để thăm dò không thể thích hợp hơn. Lòng của Tiêu Yến cũng dần dần rơi xuống, thân là Đế Vương, cô không cho phép có người uy hiếp đến hoàng quyền, thân là mẫu thân, cũng chỉ có bản thân cô mới có thể lĩnh hội. Hiện tại, Bạch Lạc Tích cho một đáp án, thân là cha mẹ âu yếm con cái cuối cùng chiếm thượng phong, có lẽ vẫn luôn là đều là chính mình sai rồi, Bạch gia là Bạch gia, Lạc Tích là Lạc Tích, ban đầu thì không nên hòa làm một.

    Hết chương 30
     
    Jodie DoyleCmht2323 thích bài này.
  2. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 31: Hạ vương.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi thăm dò lẫn nhau, tháng ngày lại khôi phục yên tĩnh, Bạch Lạc Tích mỗi ngày tiến cung thỉnh an, Tiêu Yến cũng không có làm khó nữa.

    Phủ Hạ vương.

    "Điện hạ, gần đây rất bình yên, không có chuyện gì phát sinh, bên kia cũng là theo đúng khuôn phép." Vương thái phó đứng ở phòng lớn phủ Hạ vương.

    Tổ phụ, nơi này không có người ngoài, ngài không cần giữ lễ tiết, ngồi đi. "Tiêu Lạc Hàm đứng dậy tỏ vẻ tôn kính.

    " Được. "Vương thái phó cũng không khách khí nữa, tùy ý ngồi xuống.

    " Mẫu Hoàng đã đồng ý nàng tham gia khoa cử, đây không phải điềm tốt. "

    " Điện hạ, ngài phải làm tốt chuẩn bị, hoàng thượng lần này hẳn là hạ quyết tâm, để nàng vào triều, khoa cử chẳng qua là lời giải thích. "Vương thái phó suy nghĩ chốc lát

    " Năm đó lại không có giết nàng, thực sự là.. "Sát ý trong mắt Tiêu Lạc Hàm đột nhiên hiện, một chưởng vỗ ở trên bàn, nước trà tung toé.

    " Việc năm đó Điện hạ chớ nhắc lại nữa, hoàng thượng đa nghi, đừng ở trên việc nhỏ ngã nhào. "Vương thái phó lên tiếng nhắc nhở.

    " Ân, tổ phụ nói đúng lắm, kế trước mắt chỉ có thể ở trên khoa cử động thủ. "

    " Lại Bộ Thượng Thư Quý Điển làm người chính trực, muốn thu phục hắn, khó a. "Vương thái phó là trọng thần hai triều, đối với quan triều đình như lòng bàn tay, một lời nói toạc ra then chốt trong đó.

    " Chỉ cần hắn không giúp Ninh Vương là được, lần khoa cử này do Ninh Vương phụ trách, quan chủ khảo là Quý Điển, tổ phụ ngài suy nghĩ cách, đem phó giám khảo an bài thành người của chúng ta, chuyện này không khó chứ. "Tiêu Lạc Hàm lặng im chốc lát, nói ra ý nghĩ trong lòng.

    " Ngược lại là không khó, chỉ là Điện hạ muốn làm cái gì? "Vương thái phó muốn hợp lý sắp xếp nhân viên.

    " Khoa cử bao năm qua đều có gian lận, chỉ là mọi người mở một con mắt nhắm một con mắt thôi, năm nay.."Tiêu Lạc Hàm hơi nắm quả đấm, nàng muốn Bạch Lạc Tích bị cuốn vào, đến lúc đó cho dù ghi tên ba vị trí đầu cũng là uổng công.

    Hết chương 31
     
    Jodie DoyleCmht2323 thích bài này.
  3. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 32: Giảng dạy.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiểu An bưng canh hạt sen mới vừa nấu xong, bước qua cầu khúc cành liễu lung lay, xuyên qua hành lang, dọc theo hoa viên tiếp tục tiến lên, một chòi nghỉ mát tao nhã hiện lên ở trước mắt, một trận gió nhẹ lướt qua, hoa rơi bay bay, có vài mảnh rơi xuống trên người Bạch Lạc Tích, tóc đen như mực, hoa Lê như tuyết, trắng đen rõ ràng thật là đẹp đẽ.

    "Hoàng thượng, Điện hạ, đây là canh hạt sen mới vừa nấu xong." Tiểu An đem bát đặt ở trên bàn đá.

    "Ăn ít đồ trước, chút nữa tiếp tục." Tiêu Yến nhìn Bạch Lạc Tích vùi đầu khổ học đối diện.

    "Vâng."

    Người sau ngẩng đầu bưng lên bát ngọc một bên, trong lòng không khỏi phiền muộn, mấy ngày trước đây cùng Tiêu Yến nói muốn tìm sư phụ giảng dạy một chút, lúc đó cô đầy miệng đáp ứng, không nghĩ tới ngày thứ hai đợi được không phải Đại Học Sĩ, lại là bản thân Tiêu Yến, lý do dĩ nhiên là cũng tìm không ra người thứ hai học sâu biết rộng nữa, người biết được tình hình chính trị đương thời đến. Thế là có cảnh tượng vừa rồi, mấy ngày nay sau khi hạ triều, Tiêu Yến cũng sẽ ở chòi nghỉ mát phê tấu chương, chờ Bạch Lạc Tích hoàn thành nhiệm vụ ngày đó, điều này cũng để Bạch Lạc Tích tính cách hiếu động thực tại khó chịu một lần.

    "Hoàng thượng, bản này đã sao chép xong rồi, người xem một chút." Bạch Lạc Tích đặt chén trong tay xuống, đem giấy tràn ngập chữ viết phía trên hai tay đưa tới.

    "Ừm, đọc một lần." Tiêu Yến tiếp nhận liếc mắt một cái, tùy ý dặn dò.

    "..."

    Bạch Lạc Tích chỉ sao chép một lần, vừa rồi lại uống bát canh hạt sen, từ lâu nhớ không hết.

    "Huh?" Đợi một lúc, Tiêu Yến ngẩng đầu nhìn nàng.

    "Chuyện này.. Ta còn phải học một lần." Bạch Lạc Tích cuống quít cúi đầu.

    Hôm nay học không xong cũng không cần xuất cung. "Tiêu Yến cầm lấy tấu chương lạnh lùng mở miệng.

    " Vâng."Bạch Lạc Tích nhỏ giọng đáp lại, liếc mắt nhìn về phía Tiểu An, người sau trả cho nàng một ánh mắt không thể ra sức.

    Hết chương 32
     
    Jodie DoyleCmht2323 thích bài này.
  4. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 33: Chép thuộc lòng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sắc trời dần tối, Bạch Lạc Tích luôn cùng quyển sách kia phân cao thấp, kỳ thực không có Tiêu Yến giám sát, nàng cũng sẽ toàn lực ứng phó, lén lút liếc mắt, hiện tại Tiêu Yến ngay ở một bên, nhiều năm chia lìa, để Bạch Lạc Tích không quen khoảng cách gần như vậy tiếp xúc.

    "Học xong rồi?" Tiêu Yến cảm giác được ánh mắt của Bạch Lạc Tích, thả xuống thư tịch trong tay, lên tiếng dò hỏi.

    "Ừm, học xong rồi." Bạch Lạc Tích khẳng định trả lời.

    "Viết lại một lần, không có vấn đề liền trở về dùng bữa." Tiêu Yến quyết định.

    Bạch Lạc Tích giơ tay lên lấy giấy và viết một bên, yên lặng viết, đã đã thuộc nằm lòng, nhưng ở dưới cái nhìn chăm chú của Tiêu Yến, ký ức tựa hồ cũng hạ thấp rồi.

    Một lát.

    "Hoàng thượng, viết xong rồi." Bạch Lạc Tích nhẹ giọng kêu.

    "Ừm." Tiêu Yến đứng dậy đi đến phía trước, cầm lấy trang giấy nhìn chăm chú.

    "Xẹt." Theo thanh âm xé rách của trang giấy, Tiêu Yến bình tĩnh liếc nhìn Bạch Lạc Tích.

    "Học lâu như vậy, vẫn là làm sai? Viết lại lần nữa."

    Bạch Lạc Tích liên tục xưng vâng, Tiêu Yến vô hình trung cho nàng cảm giác ngột ngạt to lớn, cũng không nói nơi nào phạm sai lầm, nàng chỉ có thể dựa vào ký ức lần nữa viết.

    Tiểu An ở một bên âm thầm lo lắng, nhiều năm như vậy, nàng chưa từng thấy Bạch Lạc Tích học sách thời gian dài như vậy, tuy cũng có người giảng dạy, nhưng đều là qua loa cho xong, ai cũng sẽ không quan tâm một công chúa tinh thần sa sút có chăm chú tu luyện hay không.

    "Xẹt." Tiêu Yến lại một lần mặt không hề cảm xúc xé toang thành quả lao động của Bạch Lạc Tích.

    Không biết viết lại bao nhiêu lần, mãi đến tận Bạch Lạc Tích cảm thấy cổ tay đau nhức, Tiêu Yến mới hài lòng gật gật đầu, thả nàng trở về.

    Tuy khổ cực, nhưng Bạch Lạc Tích không thể không thừa nhận, bức bách như vậy là có hiệu quả, rất nhiều văn chương trước đó chỉ nhớ rõ đại khái, hiện tại đều có thể hạ bút thành văn.

    Hết chương 33
     
    Jodie DoyleCmht2323 thích bài này.
  5. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 34: Dò hỏi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại bộ, Tiêu Lạc Vân ngồi ngay ngắn ở phía trên, Quý Điển và mấy vị Phó chủ khảo phân hai bên.

    "Mấy ngày nữa thì phải bắt đầu thi, mấy vị cực khổ một chút nữa, nhất định không thể xảy ra chuyện gì." Tiêu Lạc Hàm vẻ mặt nghiêm túc.

    "Vâng, chúng thần ổn thỏa đem hết toàn lực." Mấy người cung kính gật đầu.

    "Khoa cử năm nay, hoàng thượng rất coi trọng, có thể thuận lợi hoàn thành, bản vương thì sẽ góp lời, thăng chức tấn tước là không thiếu được." Tiêu Lạc Hàm tung ra lợi thế.

    "Tạ điện hạ, thần khắc trong tâm khảm."

    "Được rồi, đều đi làm đi." Tiêu Lạc Hàm hiển nhiên cũng không muốn ở đây hàn huyên với mấy người.

    "Vâng."

    Giám khảo theo tiếng lui ra, chỉ có Quý Điển ở lại tại chỗ không có động tác.

    "Quý đại nhân còn có việc?" Tiêu Lạc Hàm cầm lấy mứt trong mâm bỏ vào trong miệng.

    "Thần có chuyện, muốn mời Điện hạ biểu lộ." Quý Điển trực tiếp mở miệng dò hỏi.

    "Ừm." Tiêu Lạc Hàm tùy ý đáp lại, nhíu nhíu mày, mứt này quá ngọt, nàng thu hồi tay lần nữa đưa đến trong mâm.

    "Giản Thân Vương năm nay, Quận Vương Tuyên còn có mấy ngoại thích trong nhà đều có thí sinh, xin hỏi.."

    "Ở Lại bộ lâu như vậy, chút chuyện nhỏ này còn cần bản vương dạy ngươi?" Tiêu Lạc Vân ngắt lời Quý Điển, hiển nhiên không muốn liên luỵ trong đó.

    "Vương Gia, hàng năm đều là đem đề thi báo cho biết trước, chỉ là năm nay hoàng thượng tự mình ra đề mục, đề thi này.." Quý Điển muốn nói lại thôi.

    "Nên làm như thế nào liền làm như thế đó, biện pháp không chỉ một, môn đạo trong đó ngươi rõ ràng hơn bản vương, chỉ có một chút, đừng chọc rắc rối."

    "Vâng, hạ quan rõ, tự sẽ không đem Vương Gia liên luỵ vào." Quý Điển gật đầu bảo đảm, thấy Tiêu Lạc Hàm không có mở miệng nữa, chỉ có thể xin cáo lui.

    "Cẩn thận Hạ vương."

    Giữa lúc Quý Điển chậm rãi lùi đến cạnh cửa, một thanh âm lành lạnh thổi qua, hắn ngẩng đầu nhìn người phía trên, người kia dường như vẫn chưa mở miệng, vẫn cúi đầu loay hoay với mứt kẹo.

    Hết chương 34
     
    Jodie Doyle thích bài này.
  6. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 35: Làm khó.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hết thảy đều tiến hành theo từng bước, khoa thi cũng thuận lợi hoàn thành, Bạch Lạc Tích cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, tuy nàng từ nhỏ đã thích đọc sách, nhưng ở ngoài tự do quen rồi, khoảng thời gian này mỗi ngày ngồi ở bên cạnh bàn, cảm giác thân thể cũng không thoải mái.

    "Cha, cha." Bạch Lạc Tích cưỡi con Hãn Huyết Bảo Mã kia, ở ngoài thành rong ruổi bãi cỏ.

    "Điện hạ, ngài chậm một chút, ta đây đều theo không kịp." Tiểu An ở phía sau la lên.

    "Quá chậm rồi, nhanh lên một chút." Bạch Lạc Tích cười quay đầu lại.

    Khe suối róc rách, gió nhẹ lướt nhẹ qua mặt, Bạch Lạc Tích kéo dây cương, tung người xuống ngựa.

    "Nghỉ ngơi một chút đi."

    "Được" Tiểu An ở ngoài mấy mét đáp lời.

    "Nè, theo ta uống một hớp." Bạch Lạc Tích đem rượu ấm tháo xuống, vứt cho Tiểu An.

    "Điện hạ, ngài còn mang rượu tới?"

    "Nhịn lâu như vậy, hôm nay không say không về." Bạch Lạc Tích đi tới bên dòng suối, tìm khối đất trống ngồi xuống.

    "Được, ta theo ngài." Tiểu An vẫn là hiểu ý như vậy, nàng chưa bao giờ sẽ dò hỏi, chỉ có yên lặng làm bạn.

    Hai người ngồi trên mặt đất, nhìn nhau nở nụ cười, Bạch Lạc Tích giờ khắc này là thỏa mãn, mất đi quá nhiều, không để cho nàng tự sa ngã, trái lại càng mạng mẽ thêm, nàng rất cảm kích trời xanh có thể đem Tiểu An giữ ở bên người, có một người thật lòng đối đãi như vậy, cùng chung hoạn nạn, nàng sẽ không oán nữa, không hận nữa.

    "Bạn bè rót đầy chung, ta say ngâm câu hát." Sau khi uống một hớp, Bạch Lạc Tích nằm ở trên cỏ, hai mắt hơi khép, chậm rãi mở miệng.

    Tiểu An nhìn Bạch Lạc Tích như vậy, trong lòng lại có một tia bi thương, yên lặng rượu rượu, vẫn chưa tiếp nữa câu sau.

    "Nhân sinh đắc ý phải vui mừng." Thấy Tiểu An không có phản ứng, Bạch Lạc Tích lần nữa ngồi dậy, phóng khoáng giơ bầu rượu lên, quay về mặt trời, quay về gió nhẹ, quay về khe suối.

    Hoàng cung.

    Ngay ở thời điểm Bạch Lạc Tích ở bên ngoài phóng túng, tâm tình Tiêu Yến có thể rất là phiền muộn, tảo triều đến bây giờ còn không có kết thúc, mấy vị đại học sĩ ký một lá thư, yêu cầu chỉnh lý gian lận khoa cử, trong đó nhân viên liên luỵ rất rộng, Tiêu Yến thực sự đau đầu.

    Hết chương 35
     
    Endless612Jodie Doyle thích bài này.
  7. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 36: Lửa giận (1).

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Hoàng thượng, khoa cử chính là vì nước chọn nhân tài, bây giờ loại làm rối kỉ cương này quả thực chính là coi rẻ triều đình, đối với hiền triết đã khuất rất bất kính" Đại học sĩ cầm bài thi dõng dạc.

    "Đại học sĩ, ngài trước tiên đừng kích động, hoàng thượng tự có sắp xếp." Vương thái phó nhìn tình cảnh không thể khống chế, ra lời khuyên bảo.

    Tiêu Yến vẫn lẳng lặng nghe, ánh mắt liếc nhìn Ninh Vương, khoa cử lần này cô giao cho Tiêu Lạc Vân chính là sợ có người từ trong cản trở, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là xảy ra chuyện lớn như vậy.

    "Mẫu Hoàng, khoa cử năm nay là nhi thần quản lý chính, xảy ra chuyện như vậy, nhi thần bụng làm dạ chịu, mời ngài đem chuyện gian lận giao do nhi thần xử lý." Tiêu Lạc Vân cảm nhận được ánh mắt bén nhọn, không thể không ra khỏi hàng gánh chịu.

    Lời vừa nói ra, nội điện trong nháy mắt yên tĩnh, mấy vị Đại Học Sĩ đều là người uyên bác, vừa kích động như thế chỉ là xuất phát từ thận trọng nhiệt tình nhiệt tình đối với học vấn, không nghĩ tới việc này sẽ liên lụy đến Ninh Vương, bọn họ không khỏi lùi về sau một bước, có chút luống cuống.

    "Chuyện quan trọng như vậy, ngươi làm rối tinh rối mù! Khoa cử là trò đùa sao? Hiện tại ngươi muốn như thế nào kết thúc!" Bình tĩnh của Tiêu Yến không còn tồn tại nữa, đứng dậy nghiêm nghị trách cứ ghét không đủ, trực tiếp đem tấu chương Đại Học Sĩ trình lên đập về phía Tiêu Lạc Vân, người sau từ lâu quỳ ở trên đất, không dám né tránh, miễn cưỡng ở trước mặt mọi người thừa nhận lửa giận của Tiêu Yến.

    "Hoàng thượng, việc này tuy từ Ninh Vương quản lý chính, nhưng mà Lại bộ xử lý, thần xin mời hoàng thượng để thần trợ giúp Ninh Vương tra rõ chuyện gian lận." Lại Bộ Thượng Thư Quý Điển ra khỏi hàng giải vây.

    Hết chương 36
     
    Endless612Jodie Doyle thích bài này.
  8. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 37: Lửa giận (2).

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Yến ngồi ở trên long ỷ, nhìn Tiêu Lạc Vân tàn tạ và sợ hãi đầy đất quỳ ở dưới bậc, lửa giận trong lòng đã giảm phân nửa, sự tình náo đến hiện tại, cô nhất định phải xử trí.

    "Lý đại nhân, ngươi nói một chút, khoa cử gian lận nên xử trí như thế nào?" Tiêu Yến nhìn về phía Hình Bộ Thượng Thư Lý Gia.

    "Hồi hoàng thượng, gian lận theo luật nên xóa bỏ thứ bậc, cả đời cấm tham gia khoa cử." Lý Gia biết việc này liên lụy hoàng thích, cho nên đem hình phạt tận lực nói nhẹ.

    "Ừm" Tiêu Yến khẽ gật đầu.

    "Hoàng thượng, việc này còn chưa điều tra rõ, không thể nhận định bừa." Vương thái phó nói ra khuyên giải, ở trên triều đình, người liên quan đến việc này đều đã sợ đến sắc mặt trắng bệch, nghe được hắn khuyên bảo như vậy, tất nhiên là trong lòng cảm kích

    "Trước tiên đem người liên quan án giải vào Hình bộ đại lao, Ninh Vương và Quý đại nhân tra rõ việc này, trong vòng bảy ngày nếu như không có kết quả, trẫm chắc chắn trách nặng." Tiêu Yến đứng dậy phất tay áo mà đi, lưu lại đám thần thần trong điện hai mặt nhìn nhau, cũng không ai dám rời đi trước, mãi đến tận Tiêu Lạc Vân đứng dậy nhặt lên tấu chương trên đất đi theo Tiêu Yến, người khác mới dám chậm rãi lui ra đại điện.

    Tẩm cung.

    Tiêu Lạc Vân ôm một chồng tấu chương đứng ngoài điện, chờ Vinh Thiển thông báo, đã đứng nửa canh giờ, chưa đợi được hồi đáp, trong lòng âm thầm suy tư, xem ra Tiêu Yến lần này là thật sự tức giận rồi.

    "Điện hạ, hoàng thượng đang ngủ trưa, ngài về trước đi." Thời gian lại qua một nén hương, Vinh Thiển chậm rãi mở cửa.

    "Được, ta ở chỗ này chờ." Tiêu Lạc Vân đi tới chỗ trống trong đình, hai đầu gối điểm đất quỳ xuống, nàng biết Tiêu Yến không muốn gặp mình, nhưng tấu chương trong tay mình Tiêu Yến vẫn chưa mở ra, cho nên cũng không biết danh sách người trong đó, nàng nhất định phải báo cáo, phần danh sách này đủ có thể tác động hơn nửa triều chính, nàng không dám manh động.

    Hết chương 37
     
    Endless612, emtoi10Jodie Doyle thích bài này.
  9. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 38: Lửa giận (3).

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Lạc Vân quỳ ở đình viện, cung nhân qua lại cũng không dám tới gần, chỉ có thể vòng tới hành lang tới lui mà đi, khi tảo triều Tiêu Yến tức giận đã truyền ra, trong lòng mỗi người đều rất thấp thỏm, sợ chính mình không cẩn thận chọc nộ long uy.

    "Điện hạ, ngài đây là tội gì, hoàng thượng thật sự đang ngủ trưa." Chỉ có Vinh Thiển đi tới gần, muốn đem Tiêu Lạc Vân nâng dậy.

    "Dung cô cô, hôm nay ta nhất định phải gặp được Mẫu Hoàng, ngài không cần khuyên." Tiêu Lạc Vân biết, chỉ có như vậy Tiêu Yến mới có thể gặp nàng.

    Trong danh sách có tên của Bạch Lạc Tích, nàng muốn xác nhận thái độ của Tiêu Yến, khoa cử lần này, Bạch Lạc Tích mặc dù không có leo lên đầu bảng, nhưng cũng đứng ở ba vị trí đầu, thứ tự như vậy, nếu như bởi vì gian lận mà xóa bỏ, thực sự đáng tiếc.

    "Được rồi, lão nô lại đi thông báo một chút." Vinh Thiển bất đắc dĩ, nàng hiểu rất rõ Tiêu Lạc Vân, tính cách của đứa nhỏ này rất giống Tiêu Yến, không mục đích mục đích thề không bỏ qua.

    "Vẫn là đợi Mẫu Hoàng tỉnh lại rồi thông báo đi." Tiêu Lạc Vân không muốn quấy rối Tiêu Yến nghỉ ngơi.

    "Được."

    Vinh Thiển quay người đi trở về trong phòng.

    "Hoàng thượng, Ninh Vương Điện hạ.." Tiêu Yến ngồi ở chỗ mềm, hơi xua tay, Vinh Thiển không nói thêm gì nữa.

    "Nó nhất định là không chịu đi đâu?"

    "Vâng."

    "Để nó đợi đi, chuyện như vậy đều có thể bị người tính toán, nên cố gắng nhớ kĩ." Tiêu Yến nhắm mắt chậm rãi nói ra.

    "Hoàng thượng, bên ngoài mặt trời lớn, Điện hạ lại quỳ ở trong đình." Vinh Thiển khuyên bảo.

    "Để nó tĩnh tâm cũng được, những năm này sống quá thư thản, bây giờ Lạc Tích trở về, trong triều xem ra yên tĩnh, kì thực sợ bóng sợ gió." Tiêu Yến có chút bận tâm, đối với Tiêu Lạc Vân, cô là lòng có áy náy, đứa nhỏ này từ nhỏ đã không còn phụ thân, cô muốn đem tốt nhất đều để cho Tiêu Lạc Vân, đáng tiếc bảo vệ quá tốt, hiện tại.. Cô không hy vọng Tiêu Lạc Vân vì Bạch Lạc Tích làm chuyện điên rồ.

    Hết chương 38
     
    Endless612, emtoi10Jodie Doyle thích bài này.
  10. Jasmine92

    Bài viết:
    1,288
    Chương 39: Triệu kiến.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Yến cuối cùng là không đành lòng, sau nửa canh giờ liền đem Tiêu Lạc Vân triệu đến trong điện.

    "Nhi thần bái kiến Mẫu Hoàng." Tiêu Lạc Vân theo quy tắc quỳ xuống đất dập đầu.

    "Làm sao, ghét khi tảo triều không đủ mất mặt, chạy đến đây tìm đánh?" Tiêu Yến hiếm thấy trêu ghẹo.

    "..."

    Tiêu Lạc Vân thấy thế cũng không câu nệ, kéo lên làn váy đứng dậy nhích đến gần trước.

    "Mẫu Hoàng, ngài đều giết gà dọa khỉ rồi, còn dọa nhi thần."

    "Ừm." Tiêu Yến chẳng biết có phải không, tức giận của tảo triều, là vì bịt đi miệng người, bây giờ hẳn là sẽ không có người nêu ý kiến nữa.

    "Người xem thử phần danh sách này, bên trong liên quan đến người cực lớn, mấy vị Thân Vương cũng ở trong đó." Tiêu Lạc Vân đem tấu chương trình lên.

    "Đem khoa cử giao cho ngươi, vốn muốn cho ngươi cho hoàng thân quốc thích họ bán một nhân tình, không nghĩ tới.. Thực sự là phế vật!" Tiêu Yến vừa nghĩ tới ước nguyện ban đầu của chính mình, lửa giận không khỏi dâng lên.

    "Nhi thần biết sai." Tiêu Lạc Vân thấy ánh mắt dần lạnh của Tiêu Yến, không dám làm càn nữa, lùi về sau một bước quỳ đến trên đất.

    "Đứng lên đi, cũng không chỉ trách ngươi, nghiêm túc điều tra, sau bảy ngày trẫm muốn kết quả."

    "Mẫu Hoàng, việc này Lạc Tích liên luỵ trong đó, người xem.." Tiêu Lạc Vân thăm dò lên tiếng.

    "Bản thân ngươi đắn đo, đừng sinh sự nữa." Tiêu Yến thuận miệng trả lời.

    "Vâng."

    Tiêu Lạc Vân trong lòng căng thẳng, người trong danh sách không giàu sang thì cũng cao quý, nếu như tra đến cuối cùng, thật sự muốn tìm người đứng ra gánh chịu, vậy..

    Giờ khắc này nhìn thái độ của Tiêu Yến, cũng không có muốn bảo vệ, như vậy tùy ý, trái lại khiến trong lòng người bất an.

    Hết chương 39
     
    Endless612Jodie Doyle thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...