

Nàng đan áo
Đan Mộc
*****
Đan Mộc
*****
Trời có vào đông đâu em
Sao em đan áo, ngoài rèm mưa ngâu?
Trời buồn mưa ngập nỗi sầu
Lòng trôi theo mũi kim khâu tay nàng
Không còn cách trở đò ngang
Không hoa sứ, mồng tơi giàn càng không
Gần nhau lòng muốn lấy lòng
Em ơi, em có nghe không, ta buồn?
Ước mình là giọt mưa tuôn
Ướt đôi mắt đẹp, để hôn môi nàng
Nàng đan áo, lòng rộn ràng
Áo kia có phải nàng đan cho mình?
Là em đan cho người tình!
Ta phút chốc hóa thành tình đơn côi
Nhìn em cười, ta lẻ loi
Mưa ngâu tháng bảy, tình trôi theo tình.
Vì là mộng, hóa lung linh
Thôi yêu đi, cứ tỏ trình, cứ mong
Ngày nào đó, lá diêu bông cưới nàng.